REGULATION (EU) No 650/2012 OF THE EUROPEAN PARLIAMENT AND OF THE COUN dịch - REGULATION (EU) No 650/2012 OF THE EUROPEAN PARLIAMENT AND OF THE COUN Việt làm thế nào để nói

REGULATION (EU) No 650/2012 OF THE

REGULATION (EU) No 650/2012 OF THE EUROPEAN PARLIAMENT AND OF THE COUNCIL
of 4 July 2012
on jurisdiction, applicable law, recognition and enforcement of decisions and acceptance and
enforcement of authentic instruments in matters of succession and on the creation of a
European Certificate of Succession
THE EUROPEAN PARLIAMENT AND THE COUNCIL OF THE
EUROPEAN UNION,
Having regard to the Treaty on the Functioning of the European
Union, and in particular Article 81(2) thereof,
Having regard to the proposal from the European Commission,
Having regard to the opinion of the European Economic and
Social Committee (
1
),
Acting in accordance with the ordinary legislative procedure (
2
),
Whereas:
(1) The Union has set itself the objective of maintaining and
developing an area of freedom, security and justice in
which the free movement of persons is ensured. For
the gradual establishment of such an area, the Union is
to adopt measures relating to judicial cooperation in civil
matters having cross-border implications, particularly
when necessary for the proper functioning of the
internal market.
(2) In accordance with point (c) of Article 81(2) of the
Treaty on the Functioning of the European Union, such
measures may include measures aimed at ensuring the
compatibility of the rules applicable in the Member States
concerning conflict of laws and of jurisdiction.
(3) The European Council meeting in Tampere on 15 and
16 October 1999 endorsed the principle of mutual
recognition of judgments and other decisions of judicial
authorities as the cornerstone of judicial cooperation in
civil matters and invited the Council and the Commission
to adopt a programme of measures to implement that
principle.
(4) A programme of measures for implementation of the
principle of mutual recognition of decisions in civil and
commercial matters (
3
), common to the Commission and
to the Council, was adopted on 30 November 2000.
That programme identifies measures relating to the
harmonisation of conflict-of-laws rules as measures facili­
tating the mutual recognition of decisions, and provides
for the drawing-up of an instrument relating to wills and
succession.
(5) The European Council meeting in Brussels on 4 and
5 November 2004 adopted a new programme called
‘The Hague Programme: strengthening freedom, security
and justice in the European Union’ (
4
). That programme
underlines the need to adopt an instrument in matters of
succession dealing, in particular, with the questions of
conflict of laws, jurisdiction, mutual recognition and
enforcement of decisions in the area of succession and
a European Certificate of Succession.
(6) At its meeting in Brussels on 10 and 11 December 2009
the European Council adopted a new multiannual
programme called ‘The Stockholm Programme – An
open and secure Europe serving and protecting
citizens’ (
5
). In that programme the European Council
considered that mutual recognition should be extended
to fields that are not yet covered but are essential to
everyday life, for example succession and wills, while
taking into consideration Member States’ legal systems,
including public policy (ordre public), and national
traditions in this area.
(7) The proper functioning of the internal market should be
facilitated by removing the obstacles to the free
movement of persons who currently face difficulties in
asserting their rights in the context of a succession
having cross-border implications. In the European area
of justice, citizens must be able to organise their
succession in advance. The rights of heirs and legatees,
of other persons close to the deceased and of creditors of
the succession must be effectively guaranteed.
(8) In order to achieve those objectives, this Regulation
should bring together provisions on jurisdiction, on
applicable law, on recognition or, as the case may be,
acceptance, enforceability and enforcement of decisions,
authentic instruments and court settlements and on the
creation of a European Certificate of Succession.
27.7.2012 Official Journal of the European Union L 201/107 EN
(
1
) OJ C 44, 11.2.2011, p. 148.
(
2
) Position of the European Parliament of 13 March 2012 (not yet
published in the Official Journal) and decision of the Council of
7 June 2012.
(
3
) OJ C 12, 15.1.2001, p. 1.
(
4
) OJ C 53, 3.3.2005, p. 1.
(
5
) OJ C 115, 4.5.2010, p. 1.(9) The scope of this Regulation should include all civil-law
aspects of succession to the estate of a deceased person,
namely all forms of transfer of assets, rights and
obligations by reason of death, whether by way of a
voluntary transfer under a disposition of property upon
death or a transfer through intestate succession.
(10) This Regulation should not apply to revenue matters or
to administrative matters of a public-law nature. It should
therefore be for national law to determine, for instance,
how taxes and other liabilities of a public-law nature are
calculated and paid, whether these be taxes payable by
the deceased at the time of death or any type of
succession-related tax to be paid by the estate or the
beneficiaries. It should also be for national law to
determine whether the release of succession property to
beneficiaries under this Regulation or the recording of
succession property in a register may be made subject
to the payment of taxes.
(11) This Regulation should not apply to areas of civil law
other than succession. For reasons of clarity, a number of
questions which could be seen as having a link with
matters of succession should be explicitly excluded
from the scope of this Regulation.
(12) Accordingly, this Regulation should not apply to
questions relating to matrimonial property regimes,
including marriage settlements as known in some legal
systems to the extent that such settlements do not deal
with succession matters, and property regimes of rela­
tionships deemed to have comparable effects to
marriage. The authorities dealing with a given succession
under this Regulation should nevertheless, depending on
the situation, take into account the winding-up of the
matrimonial property regime or similar property regime
of the deceased when determining the estate of the
deceased and the respective shares of the beneficiaries.
(13) Questions relating to the creation, administration and
dissolution of trusts should also be excluded from the
scope of this Regulation. This should not be understood
as a general exclusion of trusts. Where a trust is created
under a will or under statute in connection with intestate
succession the law applicable to the succession under this
Regulation should apply with respect to the devolution
of the assets and the determination of the beneficiaries.
(14) Property rights, interests and assets created or transferred
otherwise than by succession, for instance by way of
gifts, should also be excluded from the scope of this
Regulation. However, it should be the law specified by
this Regulation as the law applicable to the succession
which determines whether gifts or other forms of
dispositions inter vivos giving rise to a right in rem prior
to death should be restored or accounted for for the
purposes of determining the shares of the beneficiaries in
accordance with the law applicable to the succession.
(15) This Regulation should allow for the creation or the
transfer by succession of a right in immovable or
movable property as provided for in the law applicable
to the succession. It should, however, not affect the
limited number (‘numerus clausus’) of rights in rem
known in the national law of some Member States. A
Member State should not be required to recognise a right
in rem relating to property located in that Member State
if the right in rem in question is not known in its law.
(16) However, in order to allow the beneficiaries to enjoy in
another Member State the rights which have been created
or transferred to them by succession, this Regulation
should provide for the adaptation of an unknown right
in rem to the closest equivalent right in rem under the law
of that other Member State. In the context of such an
adaptation, account should be taken of the aims and the
interests pursued by the specific right in rem and the
effects attached to it. For the purposes of determining
the closest equivalent national right in rem, the authorities
or competent persons of the State whose law applied to
the succession may be contacted for further information
on the nature and the effects of the right. To that end,
the existing networks in the area of judicial cooperation
in civil and commercial matters could be used, as well as
any other available means facilitating the understanding
of foreign law.
(17) The adaptation of unknown rights in rem as explicitly
provided for by this Regulation should not preclude
other forms of adaptation in the context of the appli­
cation of this Regulation.
(18) The requirements for the recording in a register of a right
in immovable or movable property should be excluded
from the scope of this Regulation. It should therefore be
the law of the Member State in which the register is kept
(for immovable property, the lex rei sitae) which
determines under what legal conditions and how the
recording must be carried out and which authorities,
such as land registers or notaries, are in charge of
checking that all requirements are met and that the docu­
mentation presented or established is sufficient or
contains the necessary information. In particular, the
authorities may check that the right of the deceased to
the succession property mentioned in the document
presented for registration is a right which is recorded
as such in the register or which is otherwise demon­
strated in accordance with the law of the Member State
in which the register is kept. In order to avoid dupli­
cation of
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Quy định (EU) No 650/2012 của THE Quốc hội và của THE hội đồng châu Âu
của ngày 4 tháng 12 năm 2011
ngày thẩm quyền, Pháp luật hiện hành, công nhận và thực thi pháp luật của quyết định và chấp nhận và
thực thi pháp luật của các nhạc cụ xác thực trong các vấn đề kế vị và vào việc tạo ra một
châu Âu chứng chỉ kế vị
THE châu Âu nghị viện và THE hội đồng của THE
liên minh châu Âu,
Có liên quan đến Hiệp ước về các chức năng của người châu Âu
liên minh, và trong 81(2) bài viết cụ thể đó,
có liên quan đến đề nghị từ Uỷ ban châu Âu,
có liên quan đến ý kiến của kinh tế châu Âu và
xã hội ủy ban (
1
),
hành động phù hợp với các thủ tục lập pháp bình thường (
2
),
trong khi:
(1) các công đoàn đã thiết lập riêng của mình mục tiêu của việc duy trì và
phát triển một khu vực tự do, bảo mật và công lý trong
mà phong trào Việt người là đảm bảo. Cho
lập dần dần diện tích, các công đoàn là
để áp dụng các biện pháp liên quan đến hợp tác tư pháp dân sự
vấn đề có tác động qua biên giới, đặc biệt là
khi cần thiết cho hoạt động đúng đắn của các
thị trường nội bộ.
(2) phù hợp với điểm (c) của bài viết 81(2) của các
hiệp ước về các chức năng của liên minh châu Âu, như vậy
các biện pháp có thể bao gồm các biện pháp nhằm đảm bảo các
tính tương thích của các quy tắc áp dụng ở các nước thành viên
liên quan đến cuộc xung đột của pháp luật và thẩm quyền.
(3) cuộc họp hội đồng châu Âu tại Tampêrê ngày 15 và
16 tháng 10 năm 1999 xác nhận nguyên tắc lẫn nhau
sự công nhận của bản án và quyết định khác của tư pháp
chính quyền như là nền tảng của tư pháp hợp tác trong
dân sự và mời hội đồng và Ủy ban
thông qua một chương trình của các biện pháp để thực hiện mà
nguyên tắc.
(4) A chương trình của các biện pháp thực hiện các
các nguyên tắc của công nhận lẫn nhau của các quyết định trong dân sự và
vấn đề thương mại (
3
), phổ biến cho Ủy ban và
để hội đồng, đã được thông qua ngày 30 tháng 11 năm 2000.
Rằng chương trình xác định các biện pháp liên quan đến các
hài hòa xung đột pháp luật quy định là biện pháp facili
tating sự công nhận lẫn nhau của các quyết định, và cung cấp
cho mặc vẽ một dụng cụ liên quan đến bản di chúc và
kế vị.
(5) cuộc họp hội đồng châu Âu tại Brussels ngày 4 và
5 tháng 11 năm 2004 thông qua một chương trình mới được gọi là
'The Hague chương trình: tăng cường tự do, an ninh
và công lý trong liên minh châu Âu ' (
4
). Chương trình đó
nhấn mạnh sự cần thiết phải áp dụng một công cụ trong các vấn đề
kế làm việc, đặc biệt, với những câu hỏi của
xung đột của pháp luật, thẩm quyền, công nhận lẫn nhau và
thực thi pháp luật của các quyết định trong khu vực kế vị và
một giấy chứng nhận châu Âu kế vị.
(6) tại cuộc họp tại Brussels ngày 10 và 11 tháng 12 năm 2009
Hội đồng châu Âu đã thông qua một multiannual mới
chương trình được gọi là ' The Stockholm chương trình-một
mở và an toàn châu Âu phục vụ và bảo vệ
công dân (
5
). Trong đó chương trình hội đồng châu Âu
coi là sự công nhận lẫn nhau nên được mở rộng
để lĩnh vực không được bảo hiểm, nhưng là rất cần thiết để
cuộc sống hàng ngày, ví dụ kế và wills, trong khi
tham gia vào hệ thống pháp luật quốc gia thành viên xem xét,
bao gồm cả chính sách công cộng (ordre khu vực), và quốc gia
truyền thống trong lĩnh vực này.
(7) hoạt động đúng đắn của thị trường nội bộ nên
tạo điều kiện bằng cách loại bỏ những trở ngại để miễn phí
chuyển động của người sử dụng hiện đang phải đối mặt với những khó khăn trong
khẳng định quyền lợi của mình trong bối cảnh của một loạt các
có tác động qua biên giới. Trong khu vực châu Âu
của công lý, công dân phải có khả năng để tổ chức của họ
kế trước. Các quyền của người thừa kế và legatees,
của những người gần gũi với người đã chết và các chủ nợ của
kế vị phải được đảm bảo một cách hiệu quả.
(8) để đạt được những mục tiêu, quy định này
nên mang lại cùng các quy định về thẩm quyền, trên
pháp luật hiện hành, công nhận hoặc, như trường hợp có thể,
chấp nhận, enforceability và thi hành các quyết định,
tòa án khu định cư và máy móc xác thực và các
sáng tạo của một chứng chỉ châu Âu của kế.
27.7.2012 các tạp chí chính thức của liên minh châu Âu L 201/107 EN
(
1
) OJ C 44, 11.2.2011, p. 148.
(
2
) vị trí của Hội đồng châu Âu ngày 13 tháng 3 năm 2012 (chưa
xuất bản trong tạp chí chính thức) và quyết định của Hội đồng
ngày 7 tháng 12 năm 2011.
(
3
) OJ C 12, 15.1.2001, p. 1.
(
4
) OJ C 53, 3.3.2005, p. 1.
(
5
) OJ C 115, 4.5.2010, p. 1.(9) phạm vi của quy định này nên bao gồm tất cả pháp luật dân sự
khía cạnh kế vị đến bất động sản của một người đã qua đời,
cụ thể là mọi hình thức chuyển giao tài sản, quyền và
nghĩa vụ vì lý do cái chết, cho dù bằng cách của một
chuyển tự nguyện theo một bố trí của các tài sản khi
cái chết hoặc một chuyển giao thông qua để di chúc lại kế.
(10) quy định này sẽ không áp dụng cho những vấn đề doanh thu hoặc
để các vấn đề hành chính của một bản chất luật công. Nó nên
do đó cho các luật pháp quốc gia để xác định, ví dụ,
làm thế nào thuế và trách nhiệm pháp lý khác có tính chất luật công
tính toán và trả tiền, cho dù đây là thuế phải nộp bởi
đã chết tại thời điểm cái chết hoặc bất kỳ loại
kế liên quan thuế để được trả tiền bởi các bất động sản hoặc các
đơn vị thụ hưởng. Nó cũng phải luật pháp quốc gia để
xác định cho dù việc phát hành của thừa kế tài sản để
người hưởng lợi theo quy định này hoặc ghi âm của
thừa kế tài sản trong một đăng ký có thể được thực hiện chủ đề
để thanh toán loại thuế.
(11) quy định này sẽ không áp dụng cho các khu vực của pháp luật dân sự
khác hơn so với kế vị. Vì lý do rõ ràng, một số
câu hỏi mà có thể được xem như có một liên kết với
vấn đề kế vị cần được loại trừ một cách rõ ràng
từ phạm vi của quy định này.
(12) cho phù hợp, quy định này sẽ không áp dụng cho
câu hỏi liên quan đến bất động sản matrimonial chế độ,
bao gồm các khu định cư hôn nhân như được biết đến trong một số quy phạm pháp luật
hệ thống trong phạm vi các khu định cư đối phó
với vấn đề kế vị, và chế độ sở hữu của rela
tionships coi là có thể so sánh hiệu ứng để
hôn nhân. Các nhà chức trách đối phó với một thừa kế cho
theo quy định này nên Tuy nhiên, tùy thuộc vào
tình trạng này, đưa vào tài khoản mặc quanh co của các
chế độ matrimonial bất động sản hoặc tài sản tương tự như chế độ
của người đã chết khi xác định các bất động sản của các
đã chết và cổ phần tương ứng của các đơn vị thụ hưởng.
(13) câu hỏi liên quan đến việc tạo ra, quản trị và
giải tán liên bang tín thác cũng nên được loại trừ khỏi các
phạm vi của quy định này. Điều này không nên được hiểu
là một loại trừ chung của tín thác. Mà một niềm tin được tạo ra
dưới một di chúc hoặc theo luật trong kết nối với intestate
kế luật áp dụng đối với quyền kế vị dưới đây
quy định nên áp dụng đối với việc chuyển giao quyền
của tài sản và xác định những người hưởng lợi.
(14) quyền sở hữu, lợi ích và tài sản tạo hoặc chuyển
khác hơn bởi kế, ví dụ bằng cách của
quà tặng, cũng cần được loại trừ khỏi phạm vi này
quy định. Tuy nhiên, nó nên là pháp luật quy định bởi
này quy định như pháp luật áp dụng đối với quyền kế vị
mà xác định cho dù Quà tặng hoặc các hình thức khác của
bố trí liên vivos dẫn đến một trước khi ngay tại rem
để cái chết nên được phục hồi hoặc chiếm cho các
mục đích của việc xác định các cổ phiếu của những người hưởng lợi trong
phù hợp với pháp luật áp dụng đối với quyền kế vị.
(15) quy định này nên cho phép việc tạo ra hoặc các
chuyển bởi kế tiếp của một quyền ở immovable hoặc
di chuyển tài sản như là cung cấp cho trong pháp luật áp dụng
để quyền kế vị. Nó nên, Tuy nhiên, không ảnh hưởng đến các
giới hạn số ('numerus clausus') của quyền tại rem
được biết đến trong pháp luật quốc gia của một số nước thành viên. A
quốc gia thành viên không nên được yêu cầu để nhận ra một quyền
tại rem liên quan đến bất động sản nằm ở tiểu bang thành viên đó
nếu các ngay tại rem trong câu hỏi không biết đến trong pháp luật của nó.
(16) Tuy nhiên, để cho phép những người hưởng lợi để thưởng thức thuộc
nhà nước một thành viên khác các quyền đã được thành lập
hoặc chuyển giao cho họ bởi kế, quy định này
sẽ cung cấp cho sự thích ứng của một quyền không rõ
tại rem tương đương gần nhất ngay tại rem theo luật
của rằng quốc gia thành viên khác. Trong bối cảnh như vậy một
thích ứng, tài khoản cần được thực hiện trong các mục tiêu và các
lợi ích theo đuổi bởi cụ thể ngay tại rem và
hiệu ứng gắn liền với nó. Cho các mục đích của việc xác định
gần nhất quốc gia tương đương ngay tại rem, các cơ quan chức
hoặc người có thẩm quyền của nhà nước Pháp luật mà áp dụng cho
kế vị có thể được liên lạc để biết thêm thông tin
về bản chất và những ảnh hưởng của quyền. Cuối cùng,
mạng lưới hiện có trong lĩnh vực tư pháp hợp tác
trong vấn đề dân sự và thương mại có thể được sử dụng, cũng như
bất cứ phương tiện có sẵn khác tạo thuận lợi cho sự hiểu biết
của nước ngoài Pháp luật.
(17) thích ứng không rõ quyền tại rem như một cách rõ ràng
cung cấp cho bởi điều này quy định không nên ngăn cản
các hình thức khác của thích ứng trong bối cảnh của öùng
cation của quy định này.
(18) các yêu cầu cho ghi âm trong một đăng ký của một quyền
trong bất động sản bất động hoặc di chuyển cần được loại trừ
từ phạm vi của quy định này. Nó do đó nên
pháp luật của các quốc gia thành viên trong đó đăng ký được giữ
(cho sở bất động sản, lex rei sitae) mà
xác định theo những điều kiện pháp lý và làm thế nào các
ghi phải được thực hiện và chính quyền đó,
chẳng hạn như đăng ký đất hoặc công chứng, pH của
kiểm tra rằng tất cả yêu cầu được đáp ứng và rằng tra
dùng trình bày hoặc thành lập là đủ hoặc
chứa thông tin cần thiết. Đặc biệt, các
chính quyền có thể kiểm tra rằng quyền của người đã chết để
tài sản thừa kế được đề cập trong tài liệu
trình bày cho đăng ký là một quyền mà được ghi lại
như vậy trong đăng ký hoặc là nếu không con quỷ
strated theo quy định của pháp luật của các quốc gia thành viên
trong đó đăng ký được giữ. Để tránh dupli
cation của
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Quy định (EU) Không 650/2012 của Nghị viện và Hội đồng
của ngày 04 Tháng Bảy 2012
về thẩm quyền, luật pháp, công nhận và thi hành quyết định và chấp nhận và
thực thi các công cụ xác thực trong các vấn đề kế và việc tạo ra một
Giấy chứng nhận châu Âu của Kế
Nghị viện và Hội đồng
Liên minh châu Âu,
Có liên quan đến Hiệp ước về các chức năng của châu Âu
Liên minh, và đặc biệt là Điều 81 (2) của chúng,
Có liên quan đến các đề xuất của Ủy ban châu Âu,
Có liên quan đến các ý kiến của kinh tế châu Âu và
Ủy ban Xã hội (
1
),
Hành động phù hợp với các thủ tục pháp lý thông thường (
2
),
Trong đó:
(1) Liên minh đã đề ra mục tiêu duy trì và
phát triển một khu vực tự do, an ninh và công lý trong
đó di chuyển tự do của những người được đảm bảo. Đối với
việc thành lập dần dần của khu vực đó, Liên minh là
áp dụng các biện pháp liên quan đến hợp tác tư pháp dân sự
các vấn đề có tác động xuyên biên giới, đặc biệt là
khi cần thiết cho sự hoạt động đúng của
thị trường nội địa.
(2) Theo điểm (c) Điều 81 (2) của
Hiệp ước về các chức năng của Liên minh châu Âu, chẳng hạn
các biện pháp có thể bao gồm các biện pháp nhằm đảm bảo
tính tương thích của các quy tắc áp dụng trong các nước thành viên
liên quan đến xung đột pháp luật và thẩm quyền.
(3) Các cuộc họp Hội đồng châu Âu ở Tampere vào ngày 15 và
ngày 16 tháng 10 năm 1999 đã thông qua nguyên tắc lẫn nhau
công nhận bản án, quyết định khác của pháp
quyền là nền tảng của hợp tác tư pháp trong
các vấn đề dân sự và mời Hội đồng và Ủy ban
thông qua một chương trình của các biện pháp để thực hiện điều đó
nguyên tắc.
( 4) Một chương trình các biện pháp để thực hiện
nguyên tắc công nhận lẫn nhau về quyết định dân sự và
các vấn đề thương mại (
3
), chung cho Ủy ban và
Hội đồng, đã được thông qua vào ngày 30 tháng 11 2000.
Chương trình đó xác định các biện pháp liên quan đến việc
hài hòa hóa xung đột của luật quy định các biện pháp facili
tating công nhận lẫn nhau về các quyết định, và cung cấp
cho các bản vẽ-up của một công cụ liên quan đến di chúc và
thừa kế.
(5) Cuộc họp Hội đồng châu Âu tại Brussels vào ngày 4 và
5 tháng 11 năm 2004 đã thông qua một mới chương trình gọi là
"Chương trình Hague: tăng cường tự do, an ninh
và công lý trong Liên minh châu Âu (
4
). Chương trình
nhấn mạnh sự cần thiết phải áp dụng một công cụ trong các vấn đề của
giao dịch liên tiếp, đặc biệt, với những câu hỏi của
xung đột pháp luật, thẩm quyền, công nhận lẫn nhau và
thi hành quyết định trong lĩnh vực kế và
Giấy chứng nhận châu Âu của kế.
(6) Tại cuộc họp tại Brussels vào ngày 10 và 11 tháng 12 2009
Hội đồng châu Âu đã thông qua một từng thời mới
chương trình gọi là "Chương trình Stockholm - Một
mở và an toàn Châu Âu phục vụ và bảo vệ
công dân (
5
). Trong chương trình Hội đồng châu Âu
cho rằng công nhận lẫn nhau nên được mở rộng
sang các lĩnh vực mà chưa được nhưng rất cần thiết để
cuộc sống hàng ngày, ví dụ như kế và di chúc, trong khi
tham gia vào hệ thống pháp luật Hoa xem xét thành viên,
bao gồm cả chính sách công (trật tự công cộng) , và quốc gia
truyền thống trong lĩnh vực này.
(7) hoạt động đúng của thị trường nội địa nên được
tạo điều kiện bằng cách loại bỏ những trở ngại cho tự do
di chuyển của những người hiện đang phải đối mặt với khó khăn trong việc
khẳng định quyền lợi của mình trong bối cảnh của một tiếp
có tác động xuyên biên giới . Trong khu vực châu Âu
của công lý, công dân phải có khả năng tổ chức của họ
liên tiếp trước. Các quyền của người thừa kế và người nhận thừa kế,
những người khác gần với người đã chết và chủ nợ của
kế phải được đảm bảo hiệu quả.
(8) Để đạt được những mục tiêu đó, Quy chế này
nên mang theo cùng quy định về thẩm quyền, trên
luật pháp, công nhận hoặc, như trường hợp có thể được,
chấp nhận, thực thi và thi hành các quyết định,
công cụ xác thực và các khu định cư của tòa án và trên
tạo ra một chứng chỉ châu Âu của kế.
2012/07/27 tạp chí chính thức của Liên minh châu Âu L 201/107 EN
(
1
) OJ C 44, 2011/11/02, p. 148.
(
2
) Vị trí của Nghị viện châu Âu 13 March 2012 (chưa
được công bố trên Tạp chí chính thức) và quyết định của Hội đồng
ngày 07 Tháng Sáu 2012.
(
3
) OJ C 12, 2001/01/15, p. 1.
(
4
) OJ C 53, 2005/03/03, p. 1.
(
5
) OJ C 115, 2010/05/04, p. 1. (9) Phạm vi của Quy chế này bao gồm tất cả dân sự-pháp luật
các khía cạnh của tiếp đến bất động của người đã chết,
cụ thể là tất cả các hình thức chuyển giao tài sản, quyền và
nghĩa vụ của các lý do của cái chết, cho dù bằng cách của một
chuyển tự nguyện dưới một định đoạt tài sản khi
tử vong hoặc chuyển thông qua kế di chúc.
(10) Quy chế này không nên áp dụng cho các vấn đề doanh thu hoặc
các vấn đề hành chính có tính chất công cộng của pháp luật. Nó nên
do đó được luật pháp quốc gia để xác định, ví dụ,
làm thế nào các loại thuế và các khoản nợ khác có tính chất công cộng-pháp luật được
tính toán và trả tiền, liệu những thể loại thuế phải nộp của
người quá cố tại thời điểm tử vong hoặc bất kỳ loại
thuế liên tiếp liên quan đến phải nộp bất động sản hoặc các
đối tượng thụ hưởng. Nó cũng phải được luật pháp quốc gia để
xác định xem việc phát hành các tài sản để tiếp
hưởng lợi theo Quy định này hoặc ghi âm của
bất động sản liên tiếp trong một đăng ký có thể được thực hiện chủ đề
để nộp thuế.
(11) Quy chế này không nên áp dụng cho các lĩnh vực luật dân sự
khác liên tiếp. Cho rõ ràng, một số
câu hỏi có thể được xem như là có một liên kết với
các vấn đề kế nên loại trừ một cách rõ ràng
từ phạm vi của Quy chế này.
(12) Theo đó, Quy chế này không nên áp dụng cho
câu hỏi liên quan đến chế độ tài sản hôn nhân,
bao gồm cả các khu định cư hôn nhân như được biết đến trong một số pháp
hệ thống trong phạm vi các khu định cư này không đối phó
với những vấn đề liên tiếp, và chế độ tài sản của quan hệ
tionships coi là có tác dụng tương đương với
hôn nhân. Các cơ quan đối phó với một kế cho
theo Quy định này nên tuy nhiên, tùy thuộc vào
tình hình, có tính đến các quanh co lên của
chế độ tài sản hôn nhân hoặc chế độ sở hữu tương tự
của người quá cố khi xác định các bất động sản của
người đã chết và tỷ trọng tương ứng của đối tượng thụ hưởng.
(13) câu hỏi liên quan đến sự sáng tạo, quản lý và
giải thể quỹ tín thác cũng phải được loại trừ khỏi
phạm vi của Quy chế này. Điều này không nên được hiểu
như là một loại trừ chung của quỹ tín thác. Nơi một niềm tin được tạo ra
theo một ý hoặc theo quy chế liên quan đến di chúc
thừa kế của pháp luật áp dụng đối với các kế dưới này
Quy chế nên áp dụng đối với việc chuyển giao với
các tài sản và việc xác định đối tượng thụ hưởng.
(14) Các quyền tài sản, quyền lợi và tài sản được tạo ra hoặc chuyển
trừ trường hợp tiếp, ví dụ bằng cách của
quà tặng, cũng nên được loại trừ khỏi phạm vi này
Quy chế. Tuy nhiên, nó phải được pháp luật quy định của
Quy chế này và pháp luật áp dụng đối với kế
để xác định liệu những món quà hoặc các hình thức khác của
khuynh hướng vivos liên dẫn đến quyền trong rem trước khi
chết nên được khôi phục hoặc chiếm cho
mục đích xác định cổ phần của những người hưởng lợi trong
phù hợp với pháp luật đối với sự kế thừa.
(15) Quy chế này sẽ cho phép để tạo ra hoặc
chuyển thừa kế của một quyền trong bất động sản hoặc
động sản theo quy định của pháp luật áp dụng
cho kế. Nó nên, tuy nhiên, không ảnh hưởng đến
số lượng hạn chế ('Numerus clausus') quyền trong rem
được biết đến trong luật quốc gia của một số nước thành viên. Một
quốc gia thành viên không nên được yêu cầu công nhận quyền
trong rem liên quan đến bất động sản nằm tại Nước thành viên
nếu ngay trong rem trong câu hỏi là không biết đến trong pháp luật của nó.
(16) Tuy nhiên, để cho phép những người hưởng lợi để thưởng thức trong
một quốc gia thành viên các quyền đã được tạo ra
hoặc chuyển giao cho họ bằng cách liên tiếp, Quy chế này
sẽ cung cấp cho sự thích nghi của một quyền không biết
trong rem để tương đương gần nhất ngay trong rem theo pháp luật
của Nước thành viên khác. Trong bối cảnh như vậy một
thích ứng, tài khoản cần được thực hiện trong những mục tiêu và
lợi ích theo đuổi quyền cụ thể trong rem và
các hiệu ứng kèm theo nó. Cho mục đích xác định
quyền quốc gia tương đương gần nhất trong rem, các nhà chức trách
hoặc người có thẩm quyền của Nhà nước mà pháp luật áp dụng cho
kế có thể liên lạc để biết thêm thông tin
về bản chất và ảnh hưởng của bên phải. Cuối cùng,
các mạng hiện có trong các lĩnh vực hợp tác tư pháp
trong các vấn đề dân sự và thương mại có thể được sử dụng, cũng như
bất kỳ phương tiện sẵn có khác tạo điều kiện cho sự hiểu biết
của pháp luật nước ngoài.
(17) Sự thích nghi của quyền không rõ trong rem như cách rõ ràng
quy định Quy chế này không nên ngăn cản
các hình thức thích ứng trong bối cảnh các appli
cation của Quy chế này.
(18) Các yêu cầu cho việc ghi chép trong sổ đăng ký quyền
trong bất động sản hoặc động sản được loại trừ
khỏi phạm vi của Quy chế này. Do đó nó phải được
luật pháp của quốc gia thành viên, trong đó đăng ký được giữ
(đối với bất động sản, các rei sitae lex) mà
xác định trong những điều kiện pháp lý và cách
ghi âm phải được thực hiện và đó chính quyền,
chẳng hạn như đăng ký đất hoặc công chứng viên , chịu trách nhiệm
kiểm tra tất cả các yêu cầu được đáp ứng và các văn kiện
mún giới hoặc thành lập là đủ hoặc
có chứa các thông tin cần thiết. Đặc biệt, các
cơ quan chức năng có thể kiểm tra xem quyền của người quá cố để
tài sản thừa kế được đề cập trong tài liệu
trình bày cho đăng ký là một quyền được ghi nhận
như vậy trong sổ đăng ký hoặc là nếu không con quỷ
strated theo quy định của pháp luật của các nước thành viên
trong đó đăng ký được lưu giữ. Để tránh Dupli-
cation của
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: