While attending an

While attending an "I Can Cope with



While attending an "I Can Cope with Cancer Seminar", two senior citizens, a woman and a man brought to the forefront the fears associated with loneliness and cancer. If not experienced or heard first hand from a cancer survivor, the possible debilitating side effect of loneliness could be misunderstood or minimized. Instead the two survivors shared their fears and unnerving sense of uncertainty clearly illustrating their intense struggle of attempting to cope.

The issue of loneliness was revealed during a session on Home Health Care. If on Medicaid, fears associated with loneliness can be exacerbated as a result of the restrictions of Medicaid such as; "Home health care recipients typically cannot travel outside of the home because of their condition." (1) Isolation further complicates and magnifies the effects of loneliness.

First the man shared his story of loneliness bringing the room to a hush with all attentively leaning forward in their chair captivated by every word. His story with cancer has been rough as he has had side effects complicating his situation with advanced cancer. Yet his grace of gratitude and spirit is welcoming to encourage others to stand tall and not give-up. He shared that his greatest fear is loneliness. He lives alone in a tiny apartment with family many states away. He feels great comfort from the compassionate care provided by his doctor and entire staff at the cancer center, that he is fearful to move away. He rarely hears from family and sees them infrequently as traveling is too physically demanding and exhausting for him. He loves his family and misses them dearly. His only friends are those within the support group he attends.

For him the greatest fear of loneliness is the lacking sense of belonging, community and contribution. During a break I assured him that his willingness to share his story with such openness touches all deeply and we are so grateful and fortunate that his life has crossed our paths to warm hearts and raise spirits. I said to him, your contributions to others is invaluable. His eyes lit up and he hugged me to say thank you. His compassionate generosity to share his story is a blessing of healing to those in the cancer community.

The woman's story echoed the difficulty of dealing with loneliness associated with cancer. However, her story shared the additional fears of losing independence and companionship. She too lives alone with mobility becoming more of a factor as time passes. Her greatest fear is losing the freedom of grocery shopping as a social event and providing food to survive. Any knock on the door frightens her with the uncertainty of who is on the other side, so she sits quietly until the knocking ceases. This may be true with most senior citizens living alone, but seems to be heightened with the often greater awareness and sensitivity of cancer survivors. Her loss of companionship and lack of conversation with no one to share tears or laughter magnifies her loneliness and isolation.

Their stories painted a dismal picture of despair, loss and fear. We often think of depression as the greatest emotion demanding attention, yet the need for attention to address loneliness appears to be secondary even though it can be as debilitating as depression. It may not be fair or reasonable to try to quantify the troubling effects of one emotion to another. Yet doing so hopefully draws further attention to the debilitating effects of loneliness associated with cancer and aging.

Effects of loneliness are not only complicated, but difficult to recognize. We can be lonely when alone or within a group. Accompanying loneliness is isolation. Peers and friends might include or tolerate us within a group but isolate us from contributing. Living alone, no matter the accommodations, can contribute to feeling as if we are confined to four walls with little hope of escape. We can also unknowingly let cancer isolate us from friends and family from feeling we have become a burden. Unfortunately family and friends can isolate us as well from fear of possibly hurting us by saying or doing the wrong thing, so instead they avoid contact thus unintentionally alienating us to a state of loneliness.

How can loneliness be addressed? A solid beginning point would be a grassroots effort of action for fellow cancer survivors and caregivers to be like a big brother, sister, friend, or pal to adopt a survivor struggling with loneliness. We can say we don't have the time, which is false, or we are disinterested. There are numerous ways to encourage those struggling to lift their spirits in hopes of improving demeanor and outlook to soften their pain of loneliness. By taking the initiative to reach out to help those struggling to emerge from the abyss of loneliness and isolation we can make a positive difference in peoples lives.

Ways to Contribute to Help those Fighting Loneliness:

• Simply put - engagement

• Phone calls

• Text messages

• E-mail

• Skype

• Facebook

• Write letters

• Take grocery shopping or deliver groceries

• Take to the library

• Go out for coffee or lunch

• Celebrate special moments

• Attend an event of their choice

Some ways may seem time consuming while others require little time. It's not so much about the time we give, but more about taking action and for the right reasons. Imagine if each of us reached out to one person, how we could help unimaginable numbers suffering from loneliness. Take the first step to get their contact information. Then only one more step, contact them. We can make a difference without ever realizing how favorably we impacted their life. We just need to try.

If you feel lonely, isolated or alienated try the site cancer.org then under Programs and Services near the bottom of the page click Online Support Communities, then click Cancer Survivors Network to open a community of interaction between cancer survivors felling loneliness and loss. If more is needed, please contact your cancer treatment center for professional help to assist you to heal and recover from the debilitating effects of loneliness.

Tips for Those Fighting Loneliness - Cancer:

• Engage with others

• Participate in groups and events offered by Hospital/Cancer Centers

• Volunteer at church or community functions

• Establish a phone, text, e-mail or Facebook network

• Stay active away from home

• Find a hobby

• Take classes, painting, writing, cooking, etc.

Loneliness with cancer probably is more prevalent than what is believed in that cases most likely go unreported or undetected. More needs to be done in palliative care to screen cancer survivors for lasting conditions begging for help. The need for cancer care does not cease at the conclusion of treatment.

References:

•eHow - Article, Medicaid Requirements for In-Home Care, By Maggie Gebremichael, eHow contributor - Retrieved 1 September 2014

Now is the time to take action to either help yourself or others experiencing the debilitating effects of loneliness and isolation associated with cancer. Learn tips to cope with this condition to improve the journey and life. There is no need to accept loneliness as the new normal to allow it to dictate how we live each day. Instead discover ways to gradually escape the despair to see that you can emerge from the emotional isolating constraints of loneliness. Often we accept our new normal and life follows this new dark path. Say no more, I've had enough, I want better. The first step is the most important, be patient and persists as other steps toward peace will follow. Brush aside pride and stoic mentality that you can do this alone, to ask for help in hopes to improve your journey and hopefully build friendships and relationships to no longer walk alone.


0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Trong khi tham dự một "tôi có thể đối phó với bệnh ung thư hội thảo", hai công dân cao cấp, một người phụ nữ và một người đàn ông mang đến cho hàng đầu những lo ngại liên quan đến sự cô đơn và ung thư. Nếu không có kinh nghiệm hoặc nghe tay đầu tiên từ một nạn nhân ung thư, các tác dụng phụ có thể gây suy nhược của sự cô đơn có thể được hiểu lầm hoặc giảm thiểu. Thay vào đó hai người sống sót chia sẻ nỗi sợ hãi và unnerving cảm giác của sự không chắc chắn rõ ràng minh hoạ của cuộc đấu tranh dữ dội của cố gắng để đối phó.Vấn đề của sự cô đơn đã được tiết lộ trong một phiên họp trên trang chủ Chăm sóc sức khỏe. Nếu ngày Medicaid, lo ngại liên quan đến cô đơn có thể được trầm trọng hơn do hậu quả của những hạn chế của Medicaid chẳng hạn như; "Nhà chăm sóc sức khỏe người hàng nhận thường không thể đi du lịch bên ngoài nhà vì tình trạng của họ." (1) sự cô lập tiếp tục phức tạp và magnifies những ảnh hưởng của sự cô đơn.Lần đầu tiên những người đàn ông chia sẻ câu chuyện của mình cô đơn đưa phòng để một hush với tất cả chăm chú nghiêng về phía trước của ghế bị quyến rũ bởi mỗi từ. Câu chuyện của ông với ung thư đã được thô như ông đã có tác dụng phụ những phức tạp của tình hình với ung thư cao cấp. Được ân huệ của ông của lòng biết ơn và tinh thần là chào đón để khuyến khích người khác đứng cao và không give-up. Ông đã chia sẻ rằng sợ hãi lớn nhất của ông là cô đơn. Ông đã sống một mình trong một căn hộ nhỏ với gia đình nhiều tiểu bang đó. Ông cảm thấy thoải mái tuyệt vời từ việc chăm sóc từ bi cung cấp bởi bác sĩ và các nhân viên toàn bộ tại Trung tâm ung thư của mình, rằng ông là sợ hãi để di chuyển đi. Ông hiếm khi nghe từ gia đình và thấy họ thường xuyên đi du lịch là quá thể chất đòi hỏi khắt khe và mệt mỏi cho anh ta. Ông yêu thương gia đình và bỏ lỡ chúng đắt. Chỉ bạn bè của mình là những người trong nhóm hỗ trợ ông tham dự.Cho anh ta sợ cô đơn, lớn nhất là thiếu ý thức thuộc, cộng đồng và đóng góp. Trong thời gian nghỉ một tôi đảm bảo với ông rằng sự sẵn lòng của ông để chia sẻ câu chuyện của ông với chạm cởi mở như vậy tất cả sâu sắc và chúng tôi là rất biết ơn và may mắn rằng cuộc sống của mình đã vượt qua chúng tôi đường dẫn đến ấm trái tim và nâng cao tinh thần. Tôi nói với ông, đóng góp của bạn cho người khác là vô giá. Mắt sáng lên và ông ôm tôi để nói cảm ơn bạn. Hào phóng từ bi của mình để chia sẻ câu chuyện của ông là một phước lành của chữa bệnh để những người trong cộng đồng ung thư.The woman's story echoed the difficulty of dealing with loneliness associated with cancer. However, her story shared the additional fears of losing independence and companionship. She too lives alone with mobility becoming more of a factor as time passes. Her greatest fear is losing the freedom of grocery shopping as a social event and providing food to survive. Any knock on the door frightens her with the uncertainty of who is on the other side, so she sits quietly until the knocking ceases. This may be true with most senior citizens living alone, but seems to be heightened with the often greater awareness and sensitivity of cancer survivors. Her loss of companionship and lack of conversation with no one to share tears or laughter magnifies her loneliness and isolation.Their stories painted a dismal picture of despair, loss and fear. We often think of depression as the greatest emotion demanding attention, yet the need for attention to address loneliness appears to be secondary even though it can be as debilitating as depression. It may not be fair or reasonable to try to quantify the troubling effects of one emotion to another. Yet doing so hopefully draws further attention to the debilitating effects of loneliness associated with cancer and aging.Ảnh hưởng của sự cô đơn là không chỉ phức tạp, nhưng khó khăn để nhận ra. Chúng tôi có thể được cô đơn khi một mình hoặc trong một nhóm. Đi kèm với sự cô đơn là cô lập. Đồng nghiệp và bạn bè có thể bao gồm hoặc chịu đựng chúng tôi trong một nhóm nhưng cô lập chúng ta từ đóng góp. Sống một mình, không có vấn đề phòng, có thể đóng góp vào cảm giác như nếu chúng ta đang bị giới hạn để bốn bức tường với rất ít hy vọng của thoát. Chúng tôi cũng không biết có thể cho ung thư cô lập chúng tôi từ bạn bè và gia đình từ cảm giác chúng tôi đã trở thành một gánh nặng. Thật không may gia đình và bạn bè có thể cô lập chúng tôi là tốt từ sợ có thể làm tổn thương chúng tôi bằng cách nói hoặc làm điều sai trái, vì vậy, thay vào đó họ tránh tiếp xúc như vậy vô ý xa lánh chúng tôi đến một nhà nước của sự cô đơn.Cô đơn có thể được giải quyết như thế nào? Một điểm khởi đầu vững chắc sẽ là một nỗ lực cơ sở của hành động cho những người sống sót đồng ung thư và những người chăm sóc để như anh trai lớn, chị em, bạn bè, hoặc pal để áp dụng một nạn nhân đấu tranh với sự cô đơn. Chúng tôi có thể nói chúng tôi không có thời gian là sai, hoặc chúng tôi là vô tư. Có rất nhiều cách để khuyến khích những người đấu tranh để nâng cao tinh thần của họ với hy vọng cải thiện phong thái và outlook để làm mềm của nỗi đau của cô đơn. Bằng cách tham gia các sáng kiến để tiếp cận để giúp đỡ những người đấu tranh để nổi lên từ abyss của sự cô đơn và bị cô lập, chúng tôi có thể làm cho một sự khác biệt tích cực trong cuộc sống của dân tộc.Cách để đóng góp để giúp đỡ những cô đơn chiến đấu:• Đơn giản - tham gia• Điện thoại cuộc gọi• Tin nhắn văn bản• Thư điện tử• Skype• Facebook• Viết chữ cái• Mất hàng tạp hóa mua sắm hoặc cung cấp cửa hàng tạp hóa• Hãy để thư viện• Đi ra ngoài cho cà phê hoặc bữa trưa• Kỷ niệm những khoảnh khắc đặc biệt• Tham dự một sự kiện của sự lựa chọn của họMột số cách có thể có vẻ tốn thời gian trong khi những người khác yêu cầu ít thời gian. Nó không phải là rất nhiều về thời gian chúng tôi cung cấp cho, nhưng hơn về thực hiện hành động và cho những lý do đúng. Hãy tưởng tượng nếu mỗi người chúng ta đạt ra cho một người, làm thế nào chúng tôi có thể giúp không thể tưởng tượng số đau khổ từ sự cô đơn. Bước đầu tiên để có được thông tin liên lạc của họ. Sau đó chỉ có một bước thêm, liên hệ với họ. Chúng tôi có thể làm cho một sự khác biệt mà không bao giờ nhận ra như thế nào thuận lợi chúng tôi ảnh hưởng cuộc sống của họ. Chúng tôi chỉ cần thử.Nếu bạn cảm thấy cô đơn, bị cô lập hoặc làm thử cancer.org trang web sau đó theo chương trình và dịch vụ gần dưới cùng của trang nhấp vào cộng đồng hỗ trợ trực tuyến, sau đó nhấp vào mạng lưới những người sống sót ung thư để mở một cộng đồng của sự tương tác giữa những người sống sót ung thư cắt đá cô đơn và mất. Nếu hơn là cần thiết, xin vui lòng liên hệ với Trung tâm điều trị ung thư của bạn cho các trợ giúp chuyên nghiệp để hỗ trợ bạn để chữa lành và phục hồi từ những ảnh hưởng suy nhược của cô đơn.Lời khuyên cho những người chiến đấu cô đơn - ung thư:• Tham gia với những người khác• Tham gia vào nhóm và các sự kiện được cung cấp bởi Trung tâm bệnh viện/ung thư• Tình nguyện viên tại chức năng nhà thờ hoặc cộng đồng• Thiết lập một điện thoại, văn bản, email hoặc Facebook mạng• Stay active away from home• Find a hobby• Take classes, painting, writing, cooking, etc.Loneliness with cancer probably is more prevalent than what is believed in that cases most likely go unreported or undetected. More needs to be done in palliative care to screen cancer survivors for lasting conditions begging for help. The need for cancer care does not cease at the conclusion of treatment.References:•eHow - Article, Medicaid Requirements for In-Home Care, By Maggie Gebremichael, eHow contributor - Retrieved 1 September 2014Now is the time to take action to either help yourself or others experiencing the debilitating effects of loneliness and isolation associated with cancer. Learn tips to cope with this condition to improve the journey and life. There is no need to accept loneliness as the new normal to allow it to dictate how we live each day. Instead discover ways to gradually escape the despair to see that you can emerge from the emotional isolating constraints of loneliness. Often we accept our new normal and life follows this new dark path. Say no more, I've had enough, I want better. The first step is the most important, be patient and persists as other steps toward peace will follow. Brush aside pride and stoic mentality that you can do this alone, to ask for help in hopes to improve your journey and hopefully build friendships and relationships to no longer walk alone.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!


Trong khi tham dự một "Tôi có thể đối phó với ung thư Hội thảo", hai người già, phụ nữ và một người đàn ông đưa lên hàng đầu những lo ngại liên quan đến sự cô đơn và ung thư. Nếu không có kinh nghiệm hoặc nghe tay đầu tiên từ một người sống sót ung thư, các tác dụng phụ có thể suy nhược của sự cô đơn có thể bị hiểu lầm hoặc giảm thiểu. Thay vào đó, hai người sống sót đã chia sẻ nỗi sợ của mình và cảm giác bồn chồn của sự không chắc chắn minh họa rõ ràng cuộc đấu tranh dữ dội của họ cố gắng để đối phó. Vấn đề của sự cô đơn đã được tiết lộ trong một phiên họp về Chăm sóc Y tế. Nếu về Medicaid, sợ hãi gắn liền với sự cô đơn có thể trầm trọng hơn như là kết quả của những hạn chế của Medicaid như; "Người nhận chăm sóc sức khỏe tại gia thường không thể đi du lịch bên ngoài của ngôi nhà vì điều kiện của họ." (1) Các chất cách làm phức tạp thêm và phóng đại ảnh hưởng của sự cô đơn. Đầu tiên người đàn ông chia sẻ câu chuyện của mình trong sự cô đơn đưa đến một căn phòng im lặng với tất cả chăm chú nghiêng về phía trước trong chiếc ghế của họ bị quyến rũ bởi mỗi từ. Câu chuyện của ông với ung thư đã được thô như ông đã có tác dụng phụ làm phức tạp thêm tình hình của ông bị ung thư nặng. Tuy nhiên, ân sủng của ông về lòng biết ơn và tinh thần được chào đón để khuyến khích những người khác để đứng cao và không cho lên. Ông chia sẻ rằng nỗi sợ hãi lớn nhất của ông là sự cô đơn. Ông sống một mình trong một căn hộ nhỏ với gia đình nhiều tiểu bang xa. Ông cảm thấy thoải mái tuyệt vời từ việc chăm sóc từ bi được cung cấp bởi bác sĩ của mình và toàn bộ nhân viên tại trung tâm ung thư, rằng ông là sợ hãi để di chuyển đi. Ông hiếm khi nghe được từ gia đình và thấy họ không thường xuyên như đi du lịch là quá khắt khe về thể chất và mệt mỏi cho anh ta. Ngài yêu thương gia đình của mình và bỏ lỡ chúng phải trả giá đắt. Bạn bè duy nhất của ông là những người trong nhóm hỗ trợ ông theo học. Đối với ông, nỗi sợ lớn nhất của sự cô đơn là cảm giác thiếu thuộc, cộng đồng và đóng góp. Trong thời gian nghỉ tôi đảm bảo với ông rằng ông sẵn sàng chia sẻ câu chuyện của mình với sự cởi mở đó chạm vào tất cả các sâu sắc và chúng tôi rất biết ơn và may mắn rằng cuộc sống của ông đã vượt qua con đường của chúng tôi để làm ấm trái tim và nâng cao tinh thần. Tôi nói với anh, những đóng góp của bạn cho người khác là vô giá. Đôi mắt anh sáng lên và anh ấy ôm tôi để nói lời cảm ơn. Rộng lượng từ bi của mình để chia sẻ câu chuyện của mình là một phước lành chữa bệnh cho những người trong cộng đồng ung thư. Câu chuyện của người phụ nữ vang lên những khó khăn trong việc đối phó với sự cô đơn kết hợp với ung thư. Tuy nhiên, câu chuyện của cô chia sẻ những nỗi sợ hãi thêm mất độc lập và đồng hành. Cô cũng sống một mình với tính di động ngày càng trở nên một yếu tố như thời gian đèo. Nỗi sợ hãi lớn nhất của cô là mất tự do mua sắm hàng tạp hóa như là một sự kiện xã hội và cung cấp thức ăn để tồn tại. Bất kỳ tiếng gõ cửa làm cho bọn mình với sự không chắc chắn của những người đang ở phía bên kia, nên cô ngồi lặng lẽ cho đến khi chấm dứt gõ cửa. Điều này có thể đúng với hầu hết người cao tuổi sống một mình, nhưng có vẻ được nâng cao với ý thức thường xuyên hơn và nhạy cảm của người sống sót ung thư. Mất mát của đồng và thiếu của cuộc trò chuyện với không có ai để chia sẻ nước mắt hay tiếng cười phóng đại sự cô đơn và cô lập mình. Câu chuyện của họ vẽ một bức tranh ảm đạm của sự tuyệt vọng, mất mát và sợ hãi. Chúng ta thường nghĩ rằng trầm cảm là cảm xúc nhất đòi hỏi sự chú ý, nhưng cần chú ý để giải quyết sự cô đơn dường như là thứ mặc dù nó có thể được như suy nhược như trầm cảm. Nó có thể không công bằng hay hợp lý để cố gắng định lượng các tác động gây phiền hà của một cảm xúc khác. Tuy nhiên, làm như vậy hy vọng thu hút sự chú ý hơn nữa đến các hiệu ứng suy nhược của sự cô đơn kết hợp với ung thư và lão hóa. Ảnh hưởng của sự cô đơn không chỉ phức tạp, nhưng rất khó để nhận ra. Chúng ta có thể cô đơn khi một mình hoặc trong một nhóm. Cô đơn đi kèm là cô lập. Đồng nghiệp và bạn bè có thể bao gồm hoặc không chịu được chúng trong một nhóm nhưng cô lập chúng tôi từ đóng góp. Sống một mình, không có vấn đề phòng, có thể góp phần vào cảm giác như chúng tôi được giới hạn trong bốn bức tường với rất ít hy vọng thoát. Chúng tôi cũng có thể vô tình để cho ung thư cô lập chúng tôi từ bạn bè và gia đình từ cảm giác chúng tôi đã trở thành một gánh nặng. Thật không may gia đình và bạn bè có thể cô lập chúng tôi cũng khỏi sợ thể gây tổn thương cho chúng tôi bằng cách nói hoặc làm những điều sai trái, vì vậy thay vào đó họ tránh tiếp xúc như vậy, vô tình xa lánh chúng ta đến một trạng thái của sự cô đơn. Làm thế nào có thể cô đơn được giải quyết? Một điểm khởi đầu vững chắc sẽ là một nỗ lực cơ sở của hành động cho những người sống sót ung thư đồng và những người chăm sóc để được giống như một lớn anh chị em, bạn bè, hoặc người bạn thân để chấp nhận một người sống sót phải vật lộn với sự cô đơn. Chúng ta có thể nói rằng chúng ta không có thời gian, đó là sai, hoặc chúng ta là vô tư. Có rất nhiều cách để khuyến khích những người đấu tranh để nâng cao tinh thần của họ với hy vọng cải thiện thái độ và triển vọng để làm mềm nỗi đau của họ trong sự cô đơn. . Bằng cách chủ động tiếp cận để giúp đỡ những người đang gặp khó khăn nổi lên từ vực thẳm của sự cô đơn và cô lập chúng ta có thể làm cho một sự khác biệt tích cực trong cuộc sống con người cách để Đóng góp để giúp những chiến Loneliness: • Đơn giản chỉ cần đặt - đính hôn • Cuộc gọi điện thoại • Tin nhắn văn bản • E-mail • Skype • Facebook • chữ Write • Đi mua sắm hàng tạp hóa hoặc cung cấp hàng tạp hóa • Hãy đến thư viện • Đi ra ngoài uống cà phê hoặc ăn trưa • Ăn mừng khoảnh khắc đặc biệt • Tham dự một sự kiện của sự lựa chọn của họ Một số cách có thể có vẻ tốn trong khi những người khác đòi hỏi thời gian chút thời gian. Nó không phải rất nhiều về thời gian, chúng tôi cung cấp cho, nhưng nhiều hơn về hành động và vì những lý do đúng. Hãy tưởng tượng nếu mỗi người trong chúng ta đã tìm đến một người, làm thế nào chúng ta có thể giúp đỡ con số không thể tưởng tượng bị cô đơn. Hãy thực hiện bước đầu tiên để có được thông tin liên lạc của họ. Sau đó, chỉ một bước nữa, liên hệ với họ. Chúng tôi có thể làm cho một sự khác biệt mà không bao giờ nhận ra cách thuận lợi chúng tôi ảnh hưởng cuộc sống của họ. Chúng ta chỉ cần thử. Nếu bạn cảm thấy cô đơn, cô lập hoặc xa lánh bạn hãy thử các trang web cancer.org sau đó theo chương trình và dịch vụ gần dưới cùng của trang bấm trực tuyến Hỗ trợ Cộng đồng, sau đó nhấp vào Cancer Survivors Network để mở một cộng đồng tương tác giữa người sống sót ung thư chặt cô đơn và mất mát. Nếu cần thêm, xin vui lòng liên hệ với trung tâm điều trị ung thư của bạn để được giúp đỡ chuyên nghiệp để giúp bạn chữa lành và phục hồi từ các hiệu ứng suy nhược của sự cô đơn. Lời khuyên cho Những Cô đơn Fighting - Ung thư: • Tham gia với những người khác • Tham gia vào các nhóm và các sự kiện được cung cấp bởi Bệnh viện / Trung tâm Ung thư • Tình nguyện tại nhà thờ hoặc cộng đồng các chức năng • Thiết lập một điện thoại, văn bản, e-mail hoặc mạng Facebook • Tích cực hoạt động xa nhà • Tìm một sở thích • Lấy các lớp học, hội họa, văn bản, nấu ăn, vv Sự cô đơn với căn bệnh ung thư có thể là nhiều hơn phổ biến hơn so với những gì được cho là trong trường hợp đó rất có thể không được báo cáo hoặc không bị phát hiện. Hơn nhu cầu phải được thực hiện trong chăm sóc giảm nhẹ để sàng lọc ung thư sống sót cho điều kiện kéo dài cầu xin sự giúp đỡ. Sự cần thiết cho việc chăm sóc bệnh ung thư không ngừng khi kết thúc điều trị. Tài liệu tham khảo: • Làm thế - Điều, Yêu cầu Medicaid cho In-Home Care, By Maggie Gebremichael, eHow đóng góp - Lấy ngày 01 tháng 9 2014 Bây giờ là lúc phải hành động để hoặc giúp đỡ mình hay người khác trải qua những hiệu ứng suy nhược của sự cô đơn và cô lập kết hợp với ung thư. Tìm hiểu mẹo để đối phó với tình trạng này để cải thiện cuộc hành trình và cuộc sống. Không cần phải chấp nhận sự cô đơn như bình thường mới để cho phép nó lệnh như thế nào chúng ta sống mỗi ngày. Thay vì khám phá ra cách để dần dần thoát khỏi sự tuyệt vọng để thấy rằng bạn có thể thoát ra khỏi những ràng buộc cô lập tình cảm của cô đơn. Thường thì chúng ta chấp nhận của chúng tôi mới bình thường và cuộc sống sau con đường đen tối mới này. Nói không nhiều, tôi đã có đủ, tôi muốn tốt hơn. Bước đầu tiên là quan trọng nhất, hãy kiên nhẫn và vẫn tồn tại như các bước khác tiến tới hòa bình sẽ làm theo. Gạt sang một bên niềm tự hào và tinh thần khắc kỷ mà bạn có thể làm điều này một mình, để yêu cầu giúp đỡ với hy vọng để cải thiện cuộc hành trình của mình và hy vọng xây dựng tình bạn và các mối quan hệ để không còn đi một mình.






































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: