The specific protective mechanism depends on the nature of both the ir dịch - The specific protective mechanism depends on the nature of both the ir Việt làm thế nào để nói

The specific protective mechanism d


The specific protective mechanism depends on the nature of both the irritant and the anti-irritant used. Since very little reliable data on the subject are currently available, the following is necessarily speculative. At this writing, there seem to be three routes of action by which anti-irritants can confer protection. None of these three routes fits the "intuitive" picture of an anti-ir- ritant as "a soothing ingredient which heals the skin and thus repairs or reduces the damage concurrently being caused by the irritant." The three mechanisms postulated are:
(i) By "Complexing" the Irritant
This is the never-never land of chemistry. Molecular adducts (complexes) are known to form between many materials. The bonding is often quite loose; complexes sometimes seem to exist and then not. Their properties are equally bewildering. The PVP (polyvinyl pyr- rolidone) iodine complex is a classic case: Adding PVP to elemental iodine results in a product which does not produce normal iodine stains, has no detectable vapor pressure, is completely nonirritating to mucous membrane and skin, and whose acute toxicity is only one-tenth that of elemental iodine; yet its germicidal activity is higher than that of iodine alone. For all practical purposes, therefore, it is detoxified iodine (1). Similar complexes of iodine can be formed with nonionic (5) and cationic (6) surfactants. It has also been shown that urushiol, the irritant material in the poison ivy leaf, can be detoxified by com- plexing with zirconia (7), silver salts and certain ion exchange resins (S).
(ii) By Preventing Complete Contact with the Skin
Many thickening agents seem to reduce irritation, especially eye irritation caused by products such as shampoos. It has even been reported (9) that methyl cellulose allows the eye to tolerate dilute solu- tions of sodium hydroxide, The reason postulated was that the thick- ening agent did not allow the irritant to spread easily; thus the solution was not in actual contact with all of the cornea. There is perhaps a more subtle reason why gums and thickeners sometimes act as anti-irritants: If a rigid chunk of irritant is put on the skin, only that portion in direct contact can cause irritation; and the concentration of irritant at that point soon drops, due to reaction with the skin. The softer the irritant mass, however, the better is the initial contact with the skin and the greater is the likelihood that the
322 JOURNAL OF THE SOCIETV OF COSMETIC CHEMISTS
irritant can diffuse throughout the mass. As the local concentration is depleted by reaction with the skin, more irritant continually diffuses to the point of skin contact. Any material which retards diffusion thus reduces skin irritation simply by reducing the total amount of irritant making contact with the skin. Irritant motility can be reduced by thickening or even by complexing in such a way as to reduce solu- bility in the vehicle. Another way of reducing contact between the skin and irritants is the use of emulsions with the irritant present only in the discontinuous phase. For example, use of W//O emulsions as vehicles for water- soluble irritants generally results in the skin being "wet out" first by the oil phase. This oily layer on the skin can then act as a physical barrier against contact with the hydrophilic irritant.
(iii) By Blocking ;he Reaction Si;es on the Skin
There are various ways of doing this. One is the use of a phe- nomenon which is primarily physical, i.e., adsorption of oils onto keratin (see ii). Many highly nonpolar fatty materials (such as mineral oil) adsorb very strongly onto keratin (10, 11). Small amounts of these oils in shampoos adsorb on the hair and leave a sheen, even though the active ingredients of the shampoo are excellent emulsifiers for just such oils. In antiperspirant emulsions, inclusion of mineral oils and waxes may reduce irritation by oil-insoluble astringent alu- minum salts via this type of selective adsorption. Keratin is also highly reactive chemically. It is amphoterie, react- ing with both acids and bases. The eysteine portion of the softer keratins reacts readily with heavy metals, forming mercaptides. Keratin is also fairly susceptible to oxidation and reduction, and to materials such as phenols or urea which affect its hydrogen bonding. All of these are routes by which irritants may attack the skin chemically, and by which anti-irritants may also react with it in such a way as to block further reaction with irritants. When anti-irritants exhibit very specific protective activity, it is probably due to chemical reaction with the irritant. When the protection is of a broader nature, the probable mechanism is via some sort of reaction with the body keratin.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
The specific protective mechanism depends on the nature of both the irritant and the anti-irritant used. Since very little reliable data on the subject are currently available, the following is necessarily speculative. At this writing, there seem to be three routes of action by which anti-irritants can confer protection. None of these three routes fits the "intuitive" picture of an anti-ir- ritant as "a soothing ingredient which heals the skin and thus repairs or reduces the damage concurrently being caused by the irritant." The three mechanisms postulated are: (i) By "Complexing" the Irritant This is the never-never land of chemistry. Molecular adducts (complexes) are known to form between many materials. The bonding is often quite loose; complexes sometimes seem to exist and then not. Their properties are equally bewildering. The PVP (polyvinyl pyr- rolidone) iodine complex is a classic case: Adding PVP to elemental iodine results in a product which does not produce normal iodine stains, has no detectable vapor pressure, is completely nonirritating to mucous membrane and skin, and whose acute toxicity is only one-tenth that of elemental iodine; yet its germicidal activity is higher than that of iodine alone. For all practical purposes, therefore, it is detoxified iodine (1). Similar complexes of iodine can be formed with nonionic (5) and cationic (6) surfactants. It has also been shown that urushiol, the irritant material in the poison ivy leaf, can be detoxified by com- plexing with zirconia (7), silver salts and certain ion exchange resins (S). (ii) By Preventing Complete Contact with the Skin Many thickening agents seem to reduce irritation, especially eye irritation caused by products such as shampoos. It has even been reported (9) that methyl cellulose allows the eye to tolerate dilute solu- tions of sodium hydroxide, The reason postulated was that the thick- ening agent did not allow the irritant to spread easily; thus the solution was not in actual contact with all of the cornea. There is perhaps a more subtle reason why gums and thickeners sometimes act as anti-irritants: If a rigid chunk of irritant is put on the skin, only that portion in direct contact can cause irritation; and the concentration of irritant at that point soon drops, due to reaction with the skin. The softer the irritant mass, however, the better is the initial contact with the skin and the greater is the likelihood that the 322 JOURNAL OF THE SOCIETV OF COSMETIC CHEMISTS irritant can diffuse throughout the mass. As the local concentration is depleted by reaction with the skin, more irritant continually diffuses to the point of skin contact. Any material which retards diffusion thus reduces skin irritation simply by reducing the total amount of irritant making contact with the skin. Irritant motility can be reduced by thickening or even by complexing in such a way as to reduce solu- bility in the vehicle. Another way of reducing contact between the skin and irritants is the use of emulsions with the irritant present only in the discontinuous phase. For example, use of W//O emulsions as vehicles for water- soluble irritants generally results in the skin being "wet out" first by the oil phase. This oily layer on the skin can then act as a physical barrier against contact with the hydrophilic irritant. (iii) By Blocking ;he Reaction Si;es on the Skin
There are various ways of doing this. One is the use of a phe- nomenon which is primarily physical, i.e., adsorption of oils onto keratin (see ii). Many highly nonpolar fatty materials (such as mineral oil) adsorb very strongly onto keratin (10, 11). Small amounts of these oils in shampoos adsorb on the hair and leave a sheen, even though the active ingredients of the shampoo are excellent emulsifiers for just such oils. In antiperspirant emulsions, inclusion of mineral oils and waxes may reduce irritation by oil-insoluble astringent alu- minum salts via this type of selective adsorption. Keratin is also highly reactive chemically. It is amphoterie, react- ing with both acids and bases. The eysteine portion of the softer keratins reacts readily with heavy metals, forming mercaptides. Keratin is also fairly susceptible to oxidation and reduction, and to materials such as phenols or urea which affect its hydrogen bonding. All of these are routes by which irritants may attack the skin chemically, and by which anti-irritants may also react with it in such a way as to block further reaction with irritants. When anti-irritants exhibit very specific protective activity, it is probably due to chemical reaction with the irritant. When the protection is of a broader nature, the probable mechanism is via some sort of reaction with the body keratin.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Cơ chế bảo vệ cụ thể phụ thuộc vào bản chất của cả hai chất kích thích và chống kích ứng sử dụng. Vì rất ít dữ liệu đáng tin cậy về vấn đề này hiện đang có sẵn, sau đây là nhất thiết phải đầu cơ. Tại văn bản này, dường như có ba tuyến đường của hành động mà chống chất kích thích có thể trao bảo vệ. Không ai trong số ba tuyến đường phù hợp với "trực quan" hình ảnh của một ritant chống ir- như "một thành phần nhẹ nhàng mà chữa lành da và do đó việc sửa chữa hoặc làm giảm thiệt hại đồng thời đang được gây ra bởi các chất kích thích." Ba cơ chế mặc nhiên công nhận là:
(i) Bằng cách "phức" các Gây dị ứng
này là không bao giờ không bao giờ đất của hóa học. Adducts phân tử (phức) được biết để tạo giữa nhiều nguyên vật liệu. Các liên kết thường khá lỏng lẻo; phức đôi khi dường như tồn tại và sau đó không. Tính chất của chúng là như nhau bối rối. Các PVP (polyvinyl pyr- ​​rolidone) iốt phức tạp là một trường hợp điển hình: Thêm PVP kết quả iốt nguyên tố trong một sản phẩm mà không tạo vết bẩn iốt bình thường, không có áp suất hơi phát hiện, là hoàn toàn không gây khó chịu cho màng nhầy và da, và có cấp tính độc tính là chỉ một phần mười của iốt nguyên tố; chưa hoạt động diệt khuẩn của nó là cao hơn so với một mình iốt. Đối với tất cả các mục đích thực tế, do đó, nó là iốt khử độc (1). Khu phức hợp tương tự như i-ốt có thể được hình thành với không ion (5) và cation (6) hoạt động bề mặt. Nó cũng đã được chứng minh rằng urushiol, vật liệu chất kích thích trong lá poison ivy, có thể được cai nghiện bằng plexing sánh với zirconia (7), muối bạc và một số loại nhựa trao đổi ion (S).
(Ii) Bằng Ngăn chặn Hoàn Liên hệ với Skin
Nhiều đại lý dày dường như để giảm kích ứng, đặc biệt là kích ứng mắt gây ra bởi các sản phẩm như dầu gội đầu. Nó thậm chí đã được báo cáo (9) methyl cellulose cho phép mắt chịu đựng được pha loãng tions solu- natri hydroxit, Lý do mặc nhiên công nhận là đại lý ening thick- đã không cho phép các chất kích thích để lây lan một cách dễ dàng; do đó các giải pháp đã không tiếp xúc thực tế với tất cả các giác mạc. Có lẽ đó là một lý do tế nhị hơn lý do tại sao nướu răng và chất làm đặc đôi khi hành động như chống các chất kích thích: Nếu một đoạn cứng nhắc của chất kích thích được đưa vào da, chỉ là phần tiếp xúc trực tiếp có thể gây kích thích; và nồng độ các chất gây kích thích tại điểm đó sớm giảm xuống, do phản ứng với da. Mềm hơn khối lượng chất kích thích, tuy nhiên, tốt hơn là tiếp xúc ban đầu với làn da và lớn hơn là khả năng rằng
322 JOURNAL CÁC SOCIETV HÀNH MỸ PHẨM hóa học
kích thích có thể khuyếch tán khắp đại chúng. Khi nồng độ địa phương đang cạn kiệt do phản ứng với da, nhiều chất kích thích liên tục khuếch tán đến các điểm tiếp xúc da. Bất kỳ vật liệu mà chậm khuếch tán do đó làm giảm kích ứng da chỉ đơn giản bằng cách giảm tổng lượng xúc làm kích ứng với da. Nhu động Gây dị ứng có thể được giảm bằng cách dày lên hoặc thậm chí bằng cách tạo phức trong một cách nào đó để giảm bớt trách solu- trong xe. Một cách khác để giảm tiếp xúc giữa da và chất kích thích là việc sử dụng nhũ tương với các chất kích thích chỉ hiện diện trong giai đoạn không liên tục. Ví dụ, sử dụng nhũ tương // O W như phương tiện vô nước kích thích hòa tan nói chung kết quả trong da bị "ướt ra" đầu tiên của giai đoạn dầu. Sau đó lớp dầu này trên da có thể hoạt động như một rào cản vật lý chống lại tiếp xúc với chất kích thích ưa nước.
(Iii) By Blocking, ông phản ứng Si; es trên da
Có rất nhiều cách để làm điều này. Một là việc sử dụng một hiện tượng mà chủ yếu là vật lý, tức là, hấp phụ của các loại dầu lên keratin (xem ii). Nhiều vật liệu béo cao không cực (như dầu khoáng) hấp thụ rất mạnh vào keratin (10, 11). Một lượng nhỏ của các loại dầu trong dầu gội hấp thụ vào tóc và để lại một ánh, mặc dù các thành phần hoạt tính của dầu gội đầu là chất nhũ tuyệt vời cho các loại dầu chỉ như vậy. Trong nhũ tương chất chống mồ hôi, bao gồm các loại dầu khoáng và các loại sáp có thể làm giảm kích ứng bởi muối làm se alu- minum dầu không tan trong qua loại này hấp phụ chọn lọc. Keratin cũng là phản ứng mạnh về mặt hóa học. Nó là amphoterie, react- ing với cả axit và bazơ. Phần eysteine ​​của keratin mềm hơn phản ứng dễ dàng với các kim loại nặng, tạo thành mercaptides. Keratin cũng là khá dễ bị oxy hóa và giảm, và các vật liệu như phenol hoặc urê mà ảnh hưởng đến liên kết hydro của nó. Tất cả những con đường trên đó chất kích thích có thể tấn công da mặt hóa học, và do đó chống chất kích thích cũng có thể phản ứng với nó trong một cách nào đó để ngăn chặn phản ứng hơn nữa với các chất kích thích. Khi chống chất kích thích biểu hiện hoạt động bảo vệ rất cụ thể, nó có lẽ là do phản ứng hóa học với các chất kích thích. Khi bảo vệ là có tính chất rộng lớn hơn, cơ chế có thể xảy ra là qua một số loại phản ứng với keratin cơ thể.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: