“You look younger,” said the man. Akihito took another step closer. He dịch - “You look younger,” said the man. Akihito took another step closer. He Việt làm thế nào để nói

“You look younger,” said the man. A

“You look younger,” said the man. Akihito took another step closer. He wanted to be near him. He didn’t know why. He felt open, transparent even. The feeling was unfamiliar yet compelling. He kept stepping forward until he was right at the window then he looked down at the man, drinking in his face. The man in turn let his eyes take in his face and body. Akihito didn’t mind.
“Your eyes,” the man said, “they have a—”
“Akihito!” shouted the older man who had finally crossed the street. “Come away from that car! Now!”
“Your name’s Akihito?”
He nodded. “Yes, what’s your—?”
The limo door opened. Akihito stepped back and then the man grabbed him. He opened his hand, dropping his cap onto sidewalk as he was pulled into the car. Then the door shut and the man gave orders to drive on. Akihito heard his sensei shouting his name as they pulled away but he didn’t look back. The man was holding him, their mouths very close together. Akihito swallowed but didn’t move. A warmth surged through his body. The man released him, gently pushing him onto the car seat. Akihito just sat, looking up at him. He’d liked the feel of the man’s hands on him. He didn’t understand what was happening yet at the same time he knew something important was coming.
“Cancel my appointments and take me home,” the man said.
“But the meeting at the club—“ said the driver. The man completely ignored this comment as the car was turned around.
They didn’t speak at all. Not during the car ride, not when the limo stopped and they climbed out together, not when they got into the elevator, and not when the man closed the door of the penthouse behind them and turned on the lights. He went into a small room next to front door, a shoe closet.
Akihito hesitated in the doorway. He’d never seen a walk-in shoe closet inside a home before. The man was removing his shoes. He pulled off his sneakers without loosening the laces and placed them next to the man’s very expensive dark brown shoes. Akihito saw that his sneakers were slightly askew and lined them up neatly. The man was watching him, his hands in his pockets. Akihito met his gaze and they stood together in silence. He didn’t feel awkward or uncomfortable.
When the man reached out to touch him, Akihito flinched back reflexively. He kept looking up into the man’s light brown eyes and stayed still when the man reached out to him again. He gently brushed back some of his long hair that had come loose from his ponytail then traced his fingers over his cheekbone.
Akihito sighed. The man lifted his chin. Akihito gazed steadily into his eyes, not intimidated by his piercing stare.
The man reached behind him and pulled his hair loose. He gently lifted it so it would cascade around his shoulders.
“You’re not scared,” he said.
“Should I be?”
The man didn’t reply. Instead, he grabbed him around the waist, pulling him close. Their mouths were close but not touching.
Akihito felt the warmth from earlier rising in his cheeks. He glanced down at the man’s full lips then back up at his eyes.
“You’re not resisting me at all.”
Akihito kept staring into the man’s eyes. “We’re in a shoe closet. A really nice one but it’s still a closet.”
The man smiled slightly then released him. He stepped back. Akihito removed his jacket.
“Come on,” said the man. Akihito followed him into the hallway, stopping at the living room entrance.
He looked around. The penthouse was tastefully but sparingly furnished. It was vast and obviously very expensive. He couldn’t care less because all he wanted to do was stare at the man. He wanted to be touched again. The man went into the living room, glancing back at him. Akihito followed. The man was taking off his jacket. Akihito stopped then took a step back. The man was wearing a shoulder holster and a gun. He removed it quickly and laid it carefully on the coffee table then took off his vest.
“Are you a cop?” asked Akihito, his natural instincts kicking in. He clearly wasn’t a police officer. Akihito tried not to think of what the alternative might be. He was still standing where he’d taken a step back.
“No.” The man was leaning against the couch. He was tall and superbly built. Akihito thought he’d never seen anyone more beautiful.
Akihito approached him, running his fingers through his hair. The man reached out to touch his face again. Akihito closed his eyes. The warmth was heating up inside him. Akihito was first aware of the cigarette smoke smell then a warm, slightly spicy scent underneath. The man’s hands were large, his touch firm yet soft. They felt both foreign and welcome. The man caressed his cheek and then traced his fingers along his lips. The warmth inside began to burn. The man put his arm around him, pulling him close, and leaned down to nibble his ear. Akihito instinctively pulled away again, pushing at him. The man licked and nibbled his neck even as he resisted.
“Ahh!” Akihito let out his first cry of pleasure.
“You haven’t been with a man before, have you?” he said softly, “I suppose that means I’ll have to be gentle considering how young you are.” Akihito didn’t answer. The man’s voice made him shiver. He was still pulling away though the man just buried his face deeper into his neck. Akihito shuddered as the man kissed and licked his neck, working his way up to his ear. Chills ran down his spine and through his body. The burning inside him became desire. He pushed his hips against the man and then he was being picked up and carried down the long hallway to the bedroom. The man threw him on the huge bed. Akihito sat up, watching him pull off his tie and unbutton his white shirt, pulling it open. His body was hard, chiseled, and exquisitely muscled. He climbed onto the bed, leaning over him. Akihito was breathing hard, unable to control his reactions.
The man traced his fingers over his lips again and then slipped his fingers into Akihito’s mouth. He opened his mouth to the man’s fingers, sucking them. The man buried his face on the other side of his neck, collapsing on top of him. “That’s good, Akihito, keep sucking,” he said.
“Nnnn!…Mmmm…”Akihito ground his hips into him, tasting, sucking, licking the man’s fingers. He had never felt anything like the man’s weight, warmth, and hardness. He wanted more of it. The man was nibbling his other ear and then tracing his tongue along the side of his neck. The man’s scent and the feel of his body were so foreign yet he’d never wanted anything more. Akihito had been with girls but this was nothing like that. The desire and sensation he’d felt with them seemed diluted and incomplete in comparison.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Bạn trông trẻ hơn," cho biết người đàn ông. Akihito đã diễn một bước gần hơn. Ông muốn gần anh ta. Ông không biết lý do tại sao. Ông cảm thấy mở, minh bạch hơn. Cảm giác là không quen thuộc được hấp dẫn. Ông giữ bước về phía trước cho đến khi ông đã được thẳng vào cửa sổ sau đó ông nhìn xuống lúc người đàn ông, uống trong khuôn mặt của mình. Người đàn ông lần lượt cho đôi mắt của ông mất trong khuôn mặt và cơ thể của mình. Akihito đã không nhớ."Đôi mắt của bạn," người đàn ông nói, "họ có một —""Akihito!" hét lên người đàn ông lớn tuổi người cuối cùng đã vượt qua đường phố. "Đi ra khỏi chiếc xe đó! Now!""Tên của bạn Akihito?"Ông gật đầu. "Có, những gì có của bạn —?"Limo cửa mở. Akihito bước trở lại và sau đó người nắm lấy anh ta. Ông mở bàn tay của mình, ném mũ của mình lên vỉa hè như ông được kéo vào xe. Sau đó đóng cửa và người đàn ông đã cho đơn đặt hàng để lái xe trên. Akihito nghe của ông sensei hét lên tên của mình khi họ kéo đi nhưng ông đã không nhìn lại. Người đàn ông đã giữ anh ta, miệng rất gần nhau. Akihito nuốt nhưng không di chuyển. Một ấm áp tăng thông qua cơ thể của mình. Người phát hành anh ta, nhẹ nhàng đẩy anh ta vào chỗ ngồi xe. Akihito đã chỉ ngồi, nhìn lên lúc anh ta. Ông có thích cảm giác của người đàn ông tay trên anh ta. Ông không hiểu những gì đã xảy ra được nêu ra tại cùng một thời gian ông biết một cái gì đó quan trọng đã đến."Hủy bỏ cuộc hẹn của tôi và đưa tôi về nhà," người đàn ông nói."Nhưng cuộc họp tại câu lạc bộ —" cho biết trình điều khiển. Người đàn ông hoàn toàn bỏ qua bình luận này khi xe được quay lại.They didn’t speak at all. Not during the car ride, not when the limo stopped and they climbed out together, not when they got into the elevator, and not when the man closed the door of the penthouse behind them and turned on the lights. He went into a small room next to front door, a shoe closet.Akihito hesitated in the doorway. He’d never seen a walk-in shoe closet inside a home before. The man was removing his shoes. He pulled off his sneakers without loosening the laces and placed them next to the man’s very expensive dark brown shoes. Akihito saw that his sneakers were slightly askew and lined them up neatly. The man was watching him, his hands in his pockets. Akihito met his gaze and they stood together in silence. He didn’t feel awkward or uncomfortable.When the man reached out to touch him, Akihito flinched back reflexively. He kept looking up into the man’s light brown eyes and stayed still when the man reached out to him again. He gently brushed back some of his long hair that had come loose from his ponytail then traced his fingers over his cheekbone.Akihito sighed. The man lifted his chin. Akihito gazed steadily into his eyes, not intimidated by his piercing stare.The man reached behind him and pulled his hair loose. He gently lifted it so it would cascade around his shoulders.“You’re not scared,” he said.“Should I be?”The man didn’t reply. Instead, he grabbed him around the waist, pulling him close. Their mouths were close but not touching.Akihito felt the warmth from earlier rising in his cheeks. He glanced down at the man’s full lips then back up at his eyes.“You’re not resisting me at all.”Akihito kept staring into the man’s eyes. “We’re in a shoe closet. A really nice one but it’s still a closet.”The man smiled slightly then released him. He stepped back. Akihito removed his jacket.“Come on,” said the man. Akihito followed him into the hallway, stopping at the living room entrance.He looked around. The penthouse was tastefully but sparingly furnished. It was vast and obviously very expensive. He couldn’t care less because all he wanted to do was stare at the man. He wanted to be touched again. The man went into the living room, glancing back at him. Akihito followed. The man was taking off his jacket. Akihito stopped then took a step back. The man was wearing a shoulder holster and a gun. He removed it quickly and laid it carefully on the coffee table then took off his vest.“Are you a cop?” asked Akihito, his natural instincts kicking in. He clearly wasn’t a police officer. Akihito tried not to think of what the alternative might be. He was still standing where he’d taken a step back.“No.” The man was leaning against the couch. He was tall and superbly built. Akihito thought he’d never seen anyone more beautiful.Akihito approached him, running his fingers through his hair. The man reached out to touch his face again. Akihito closed his eyes. The warmth was heating up inside him. Akihito was first aware of the cigarette smoke smell then a warm, slightly spicy scent underneath. The man’s hands were large, his touch firm yet soft. They felt both foreign and welcome. The man caressed his cheek and then traced his fingers along his lips. The warmth inside began to burn. The man put his arm around him, pulling him close, and leaned down to nibble his ear. Akihito instinctively pulled away again, pushing at him. The man licked and nibbled his neck even as he resisted.“Ahh!” Akihito let out his first cry of pleasure.“You haven’t been with a man before, have you?” he said softly, “I suppose that means I’ll have to be gentle considering how young you are.” Akihito didn’t answer. The man’s voice made him shiver. He was still pulling away though the man just buried his face deeper into his neck. Akihito shuddered as the man kissed and licked his neck, working his way up to his ear. Chills ran down his spine and through his body. The burning inside him became desire. He pushed his hips against the man and then he was being picked up and carried down the long hallway to the bedroom. The man threw him on the huge bed. Akihito sat up, watching him pull off his tie and unbutton his white shirt, pulling it open. His body was hard, chiseled, and exquisitely muscled. He climbed onto the bed, leaning over him. Akihito was breathing hard, unable to control his reactions.Người đàn ông truy tìm ngón tay của mình trên đôi môi của mình một lần nữa và sau đó trượt ngón tay của mình vào Akihito của miệng. Ông mở miệng của mình để ngón tay của người đàn ông, sucking họ. Người đàn ông chôn vùi khuôn mặt của mình trên mặt khác của cổ, sụp đổ trên đầu trang của anh ta. "Đó là tốt, Akihito, Giữ sucking," ông nói."100nnnn!... MMMM... "Akihito mặt đất hông của mình lên người hắn, nếm, hút, liếm ngón tay của người đàn ông. Ông không bao giờ có cảm thấy bất cứ điều gì giống như trọng lượng của người đàn ông, ấm áp và độ cứng. Ông muốn nhiều hơn nữa của nó. Người đàn ông nibbling tai khác của mình và sau đó truy tìm lưỡi của mình bên cổ. Hương thơm của con người và cảm giác của cơ thể của ông đã để nước ngoài nhưng ông không bao giờ muốn bất cứ điều gì thêm. Akihito đã với cô gái nhưng điều này là không có gì như thế. Mong muốn và cảm giác ông sẽ cảm thấy với họ dường như pha loãng và không đầy đủ trong so sánh.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
"Bạn trông trẻ hơn," người đàn ông nói. Akihito tiến thêm bước nữa gần hơn. Anh muốn được ở gần anh. Anh không biết tại sao. Anh cảm thấy cởi mở, minh bạch, ngay cả. Tôi cảm giác là lạ mà hấp dẫn. Ông giữ bước về phía trước cho đến khi ông đã đúng ở cửa sổ sau đó anh nhìn xuống người đàn ông, uống trong khuôn mặt của mình. Người đàn ông lần lượt để cho đôi mắt của mình mất mặt và cơ thể của mình. Akihito không quan tâm.
"Đôi mắt của bạn," người đàn ông nói, "họ có a-"
"Akihito!" hét lên người đàn ông lớn tuổi hơn những người cuối cùng đã băng qua đường. "Hãy ra khỏi chiếc xe đó! Bây giờ! "
"của tên của bạn Akihito?"
Anh gật đầu. "Có, có gì your-?"
Cánh cửa mở limo. Akihito bước lùi lại và sau đó những người đàn ông nắm lấy ông. Ông mở bàn tay của mình, thả mũ của mình lên vỉa hè như ông đã được kéo vào trong xe. Sau đó đóng cửa và người đàn ông ra lệnh cho lái xe trên. Akihito nghe sensei của mình la hét tên của anh khi họ kéo đi nhưng anh không nhìn lại. Người đàn ông đang ôm anh, miệng của chúng rất gần nhau. Akihito nuốt nhưng không di chuyển. Một sự ấm áp tăng qua cơ thể mình. Người đàn ông thả anh, nhẹ nhàng đẩy anh ta vào ghế xe. Akihito chỉ ngồi, nhìn anh. Hắn thích cảm giác của bàn tay của người đàn ông trên người. Ông không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng đồng thời anh biết một điều gì quan trọng đang đến.
"Hủy bỏ các cuộc hẹn của tôi và đưa tôi về nhà," người đàn ông nói.
"Nhưng các cuộc họp tại Club-" cho biết người lái xe. Người đàn ông hoàn toàn bỏ qua nhận xét ​​này là chiếc xe đã quay lại.
Họ không nói gì cả. Không phải trong khi đi xe ô tô, không phải khi limo dừng lại và các ông lên cùng nhau, không phải khi họ bước vào thang máy, và không phải khi người đàn ông đóng cửa của các căn hộ penthouse phía sau họ và bật đèn lên. Ông đã đi vào một căn phòng nhỏ bên cạnh cửa trước, một tủ giày.
Akihito ngập ngừng ở ngưỡng cửa. Anh chưa bao giờ nhìn thấy một tủ giày đi bộ ở bên trong ngôi nhà trước. Người đàn ông đã được gỡ bỏ đôi giày của mình. Anh rút đôi giày thể thao của mình mà không nới lỏng ren và đặt chúng bên cạnh rất đắt giày màu nâu sẫm của người đàn ông. Akihito thấy giày của mình đã hơi lệch và xếp chúng gọn gàng. Người đàn ông nhìn anh, hai tay trong túi của mình. Akihito gặp cái nhìn của mình và họ đứng bên nhau trong im lặng. Anh không cảm thấy lúng túng hay không thoải mái.
Khi người đàn ông đưa tay ra chạm vào anh, Akihito co rúm lại theo phản xạ. Ông cứ nhìn vào mắt nâu ánh sáng của người đàn ông và ở lại vẫn còn khi người đàn ông đưa tay ra với anh ta một lần nữa. Anh nhẹ nhàng chải lại một số mái tóc dài của mình rằng đã bị rời khỏi kiểu tóc đuôi ngựa của ông sau đó bắt nguồn từ ngón tay trên gò má của mình.
Akihito thở dài. Người đàn ông nâng cằm. Akihito nhìn đều đặn vào mắt anh, không bị đe dọa bởi cái nhìn xuyên của mình.
Những người đàn ông đến sau anh ta và kéo tóc của mình lỏng lẻo. Anh nhẹ nhàng nâng nó nên nó sẽ thác quanh vai.
"Bạn không phải sợ hãi," ông nói.
"Tôi có nên được?"
Người đàn ông không trả lời. Thay vào đó, ông nắm lấy ông xung quanh thắt lưng, kéo cậu lại gần. Miệng của họ là gần nhưng không chạm vào.
Akihito cảm thấy sự ấm áp từ trước đó tăng lên ở hai bên má. Anh liếc xuống đôi môi đầy đặn của người đàn ông sau đó trở lại vào mắt mình.
"Bạn sẽ không chống tôi cả."
Akihito nhìn chằm chằm vào đôi mắt của người đàn ông. "Chúng tôi đang ở trong một tủ giày. Một ai thực sự tốt đẹp, nhưng nó vẫn là một tủ quần áo. "
Người đàn ông mỉm cười nhẹ rồi thả ông. Anh bước lại. Akihito cởi áo khoác của mình.
"Thôi nào," người đàn ông nói. Akihito theo ông ta vào hành lang, dừng lại ở lối vào phòng khách.
Anh nhìn xung quanh. Các căn hộ penthouse được trang bị đầy nhưng ít trang bị. Đó là rộng lớn và rõ ràng là rất tốn kém. Anh không thể chăm sóc ít hơn bởi vì tất cả anh muốn làm là nhìn chằm chằm vào người đàn ông. Ông muốn được chạm vào một lần nữa. Những người đàn ông đi vào phòng khách, nhìn lại hắn. Akihito tiếp. Người đàn ông cởi áo khoác của mình. Akihito dừng lại sau đó lùi lại một bước. Người đàn ông mặc một chiếc bao da vai và một khẩu súng. Ông loại bỏ nó một cách nhanh chóng và đặt nó cẩn thận trên bàn cà phê rồi cởi áo của mình.
"Bạn có phải là cảnh sát?" Akihito hỏi, bản năng tự nhiên của mình đá vào. Anh rõ ràng không phải là một sĩ quan cảnh sát. Akihito cố gắng không nghĩ về những gì có thể thay thế. Anh vẫn đứng nơi anh lấy lại một bước.
"Không!" Người đàn ông đang dựa vào chiếc ghế dài. Anh ta cao và tuyệt vời được xây dựng. Akihito nghĩ anh chưa bao giờ thấy ai đẹp hơn.
Akihito tiếp cận anh ta, chạy ngón tay qua mái tóc của mình. Người đàn ông đưa tay ra để chạm vào khuôn mặt của mình một lần nữa. Akihito nhắm mắt lại. Sự ấm áp đã được làm nóng lên bên trong anh. Akihito là lần đầu tiên nhận thức được mùi khói thuốc lá sau đó một ấm, mùi hương cay nhẹ bên dưới. Bàn tay của người đàn ông đã lớn, công ty liên lạc của mình chưa mềm. Họ cảm thấy cả nước ngoài và chào đón. Người đàn ông vuốt ve má của mình và sau đó bắt nguồn từ những ngón tay của mình dọc theo đôi môi của mình. Sự ấm áp bên trong bắt đầu ghi. Người đàn ông đưa cánh tay của mình xung quanh anh, kéo anh gần gũi, và cúi xuống để gặm tai của mình. Akihito theo bản năng kéo đi một lần nữa, đẩy vào anh. Người đàn ông liếm và cắn nhẹ cổ của mình ngay cả khi ông phản đối.
"Ahh!" Akihito cho ra tiếng khóc đầu tiên của mình trong niềm vui.
"Bạn đã không được với một người đi trước, có bạn?", ông nhẹ nhàng nói, "Tôi cho rằng điều đó có nghĩa là tôi sẽ phải được nhẹ nhàng với những trẻ như thế nào bạn đang có. "Akihito không trả lời. Giọng nói của người đàn ông khiến anh rùng mình. Anh vẫn kéo đi mặc dù người đàn ông chỉ vùi mặt sâu hơn vào cổ anh. Akihito rùng mình khi người đàn ông hôn và liếm cổ của mình, làm việc theo cách của mình lên đến tai của mình. Ớn lạnh chạy dọc sống lưng của mình và thông qua cơ thể của mình. Việc đốt bên trong anh ta đã trở thành mong muốn. Anh đẩy hông của mình chống lại những người đàn ông và sau đó ông đã được vớt lên và đưa xuống hành lang dài đến phòng ngủ. Người đàn ông đã ném anh ta trên giường lớn. Akihito ngồi dậy, nhìn anh kéo ra cà vạt và cởi nút áo sơ mi trắng của mình, kéo nó mở. Cơ thể anh cứng, đục đẽo, và sắc sảo, chắc chắn. Ông leo lên giường, cúi xuống anh. Akihito đã thở khó khăn, không thể kiểm soát phản ứng của mình.
Người đàn ông bắt nguồn từ những ngón tay của mình trên môi anh một lần nữa và sau đó trượt ngón tay của mình vào miệng của Akihito. Anh mở miệng để những ngón tay của người đàn ông, hút họ. Người đàn ông bị chôn vùi khuôn mặt của mình ở phía bên kia của cổ, bị sụp đổ trên đầu trang của anh ta. "Đó là tốt, Akihito, tiếp tục bú mẹ," ông nói.
"NNNN! ... Mmmm ..." Akihito đất hông của mình vào anh ta, nếm, mút, liếm ngón tay của người đàn ông. Anh chưa bao giờ cảm thấy bất cứ điều gì giống như của người đàn ông trọng, ấm áp, và độ cứng. Ông muốn nhiều hơn của nó. Người đàn ông được tỉa tai kia của mình và sau đó truy tìm lưỡi của mình dọc theo bên cổ của mình. Mùi hương của người đàn ông và cảm giác của cơ thể của mình là quá xa lạ nhưng anh không bao giờ muốn bất cứ điều gì nhiều hơn nữa. Akihito đã ở với cô gái nhưng điều này là không có gì như thế. Sự ham muốn và cảm giác anh cảm thấy với họ dường như được pha loãng và không đầy đủ trong so sánh.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: