Ngày hôm đó, nhà tôi cùng một dòng suối nhỏ nước tinh khiết, ngày nắng trên đứng trong dòng suối, tôi có thể nhìn thấy thông qua xuống phía dưới, có sỏi trắng và cá trắng bơi tự do hơn. Mỗi ngày, tôi với bạn rủ nhau lũ suối, đi men theo các cạnh của
ốc suối, đá trắng được chọn để chơi trên mỗi bản đồ. Và thú vị nhất trong những ngày hè, chúng tôi sử dụng để ẩn các mẹ suối tắm. Trong thực tế, những dòng sông nhỏ, nhưng có rất sâu sắc dành cho người lớn có thể bị ngập. Và ở trên đó là cây cầu của dân số qua các lối đi để có được vào nhà.
Như thường lệ, chiều nay, đợi mẹ ngủ của tôi chạy đến bạn cùng lớp cậu bé mời chúng tôi đến nhà anh, nơi Quân (chúng ta có xu hướng cầu tên trong Tên của tất cả mà). Ánh nắng mặt trời buổi chiều nóng như lửa, đắm mình trong làn nước mát, sau đó không có gì. Vì vậy, nên đã nghe tiếng còi quen thuộc báo hiệu kẻ tôi bên cạnh cửa cũng vội vã lách,
hẹn nhanh chóng đi.
Chỉ cần ra khỏi nhà, lũ chúng tôi chạy nhanh như cha mẹ sợ phát hiện ra, bởi vì tất cả chúng ta đều biết rằng nếu trẻ em được tiếp xúc để đảm bảo không có đứa trẻ sẽ thổi. Năm phút sau, các cầu và làm mát nước đã xuất hiện trước mắt chúng ta. Tôi có ý kiến hôm nay sẽ không bơi cũng như bất cứ ai mà cuộc thi nhảy xa, mà là đứng trên cầu nhảy, nhảy dài cuối cùng sẽ là người chiến thắng. ì OAM cho một trong khi đã chán, chúng tôi leo lên một vách đá nhìn những đám mây nói dối. Bây giờ Win - một chàng trai khỏe mạnh nhất cóc tía nói
- Tôi nghĩ rằng các trò chơi mới một lần nữa.
- Trò chơi gì?
Cả hai loạt lũ hỏi.
- Chơi lặn, con cả lặn đến trường tuần tới sẽ không phải mang một đôi.
Cả hai cổ vũ lũ hưởng ứng nhiệt liệt. Quay trở lại với trò chơi cũ, tôi nói:
-. Bây giờ mỗi đứa trẻ sẽ mất một lượt, các em còn lại trên bộ định thời theo dõi bờ
Và tôi luôn luôn được giao như là bậc thầy của đề nghị nên giành chiến thắng sẽ được thử đầu tiên, tất cả đều vỗ tay trong phản ứng. . Thật vậy, các đội chiến thắng luôn tỏ ra cao cấp hơn, nhưng ông không phải ở trường tất cả các trò chơi của mình và những người không bao giờ từ bỏ
Win chuẩn bị tinh thần xong, tôi hét lên:
- A. Hai. Số ba. Bắt đầu!
Um! ... Thắng đã nhảy khỏi cầu biến mất trong nước. Lũ chúng tôi reo hò và vỗ tay bắt đầu hẹn giờ: 1,2, 3, đi qua từng phút qua chưa xuất hiện mà Win. Chúng tôi ngợi khen ngưỡng mộ tài năng của Thắng. Sang đến 4 phút, tôi đột nhiên cảm thấy lo lắng vì nhiều bình thường, chỉ phút thứ ba, chúng tôi không thể chịu đựng được.
Vì vậy, đến nay đã không thấy Thắng, những đứa trẻ khác bắt đầu lo lắng, chỉ cần một cái nhìn không thể nói những gì những đứa trẻ khác nhảy xuống một bơi giỏi, cũng như chúng ta đã thấy rằng Thắng đang nổi lên, khuôn mặt nhợt nhạt tái, hơi thở để lấy hơi thở, đã giúp chúng tôi giành chiến thắng vội vã vào bờ. Người chiến thắng vào thời điểm này là gần như ngất xỉu. Phải giành chiến thắng mười phút cuối cùng của nói:
-. Chỉ cần một nhịp tim đi từ bây giờ khi tôi đứng trước khi bạn tưới nước, thưa ông
thần. - Tại sao, mỗi ngày bạn đang bơi, lặn rất tốt sau khi tất cả
- Vâng, tôi vẫn tự tin nó như thế, nhưng chỉ trong thời gian sớm không đứng chùm tia xuất hiện sau đó tôi bắt rễ cây mọc lan từ rừng ở chân thật chặt, tôi tiếp tục tăng, nó kéo tôi xuống một lần nữa, tiếc là thời gian nghĩ đã chết và sau đó đột nhiên hai chân tôi và cố gắng kéo ra sức mạnh tăng lên.
Thắng nghe thở hổn hển như chúng con đã sợ chủng tộc nào. Chờ cho Win mệt mỏi chúng ta có dám về nhà và câu chuyện này vẫn còn là một bí mật của lũ chúng tôi.
Và đó là những kỷ niệm sâu sắc nhất mà tôi nhớ rằng friends.hihi của tôi
đang được dịch, vui lòng đợi..