Crombie and McColl argue that dyslexic young people, for whatever reason, have been and still are, on occasions removed from the modern languages classroom to work elsewhere being considered unable to benefit from the work taking place
Crombie và McColl cho rằng những người trẻ tuổi dyslexic, vì lý do gì, đã và vẫn là, lần gỡ bỏ từ các lớp học ngôn ngữ hiện đại để làm việc ở những nơi khác đang được coi là không thể hưởng lợi từ các công việc đang diễn ra
Crombie và McColl cho rằng những người trẻ tuổi mắc chứng khó đọc, vì bất cứ lý do gì, đã và vẫn là, vào những dịp lấy ra từ ngôn ngữ học hiện đại để làm việc ở nơi khác được coi là không thể được hưởng lợi từ các nơi làm việc tham gia
Crombie và McColl nghĩ, có rối loạn đọc trẻ tuổi, vì lí do nào đó, cũng trong dịp này, từ trong ngôn ngữ hiện đại sang nơi khác là không thể xảy ra trong lợi ích của việc từ công việc