Harry's eyelids fluttered open. Everything was bathed in white light.  dịch - Harry's eyelids fluttered open. Everything was bathed in white light.  Việt làm thế nào để nói

Harry's eyelids fluttered open. Eve

Harry's eyelids fluttered open. Everything was bathed in white light. He was lying in a four poster bed, covered in white quilts. The hangings around the bed were drawn back, allowing the bright light to shine through. A crisp breeze rustled the hangings gently as it swept smoothly between the posts. Harry sat up quickly and rubbed his eyes, looking about the strange room that appeared all in white. Then he realized that he could see.

"Am I dead..?" He asked aloud.

"No." Came a familiar voice from his side. "You're hovering between life and death."

"Sirius?" Harry's heart leapt as he looked to his left to see his godfather sitting in a chair at the side of his bed.

"Hello Harry. I wasn't expecting to see you so soon." Sirius said grimly, his face looking drawn with worry.

"I was hoping to see you this soon." Harry replied, with a small smile.

"Don't be so bloody stupid." Sirius said edgily, shifting his glance away. "Why didn't you stop him?"

"I couldn't." Harry said indignantly. "Dumbledore bound my magic."

"I know what Dumbledore did! Why didn't you fight your Uncle off? You could have got away, you're a smart boy Harry.. you've done it before." Sirius' yell fading to sadness.

Silence fell.

"I didn't want too.." Harry admitted quietly.

"Harry.." Sirius began.

"No." Harry interrupted. "You tell me, Sirius. Tell me what I have left to live for? Answer me that? Now that you're gone.. What do I have left?" His anger dissolving to tears.

"Hermione." Sirius said simply.

"Hermione?" Harry repeated. "She doesn't love me, Sirius. She only thinks of me as her friend."

"Did you ask her this? Or did you come to this conclusion on your own?" Sirius questioned with a raised eyebrow.

"It doesn't matter how I know, I just know." Harry said quietly.

"Perhaps," Sirius began thoughtfully, "You aren't as smart as I thought you were."

"Perhaps you're as big a pain in my ass dead as you were alive." Harry retorted.

A grin appeared on Sirius' face. "I missed you."

Suddenly, before he could answer, the world about Harry seemed to short out, the images before him distorting, then becoming clear once more. His perception flickered between the bright light of the room where he and Sirius sat, and another world bathed in complete darkness, like a dying street lamp. Harry looked around in alarm to see Sirius disappearing and reappearing from view in broken sections. All at once, voices came to his ears like interference on a telephone line.

..."He's gone all still.." a familiar male voice said.

"It's OK, he's still breathing. The pain relief potion must finally be having some effect.." a woman's voice came.

"I can't imagine how it has any.." His voice temporarily cut out, then continued. "..I wonder what his name is.."...

"Harry?" Sirius' voice broke in, as the world dissolved back into the white room.

"What?" Harry shook himself, and the voices disappeared. "Who was that?"

"Who was who?" Sirius asked in confusion.

"Those voices.. they came out of the darkness.." Harry said lost in thought.

Sirius gave Harry a perplexed look. "OK, kid.. I didn't hear any voices. The only voice I heard was my desperate and lonely one saying how much I missed you. If you're just making up an excuse so you don't have to say it back you needn't bother.."

"Oh.. I missed you too.." Harry said quickly, and he meant it.

Sirius folded his arms. "Obviously." He said raising his eyebrow, "You journeyed all this way just to be with me, I should be touched, however, I find myself a little pissed off."

Harry groaned. "You made your point."

"No I bloody didn't. If you weren't already hovering between the two realms I'd kill you myself. What were you thinking, Harry?"

"I was thinking, Gee, I miss Sirius, I wonder what hell is like in the summer time, maybe I should pay him a visit." Harry replied.

Sirius gave him a scathing look. "Don't even think about giving up Harry. You're going back."

"How did I know you'd say that?" Harry said in a bored voice.

"Because, like I said Harry, You're a smart boy." Sirius said with a small smile.

"Sirius.. Things are so bad back there.."

"I know, Harry. But you'll get through it. You have a long road ahead of you, but you can do it Harry, I know you can." Sirius said bracingly, clasping Harry's shoulder.

Harry nodded soberly, staring down at his fidgeting fingers picking at the quilt on his bed. Seeing Sirius was something he had not expected yet had secretly hoped for. Despite the fact that he knew he now must go back, he felt some comfort in having talked with his Godfather. He only wished that he could always find a way to talk to Sirius.

A sudden flicker of darkness overpowered the white room once more, but came and went with the blink of an eye. Harry spun his head around to look at Sirius. To Harry's surprise, Sirius did not seem to notice that anything had happened at all. As it disappeared Harry found himself wondering what it was, what was causing it, and who the voices belonged too. Suddenly a thought entered his mind and he looked up from the bedcovers to face Sirius.

"Sirius?"

"Yes?"

"If I'm not alive or dead.. and I can see you.. Can I see my parents? Are they here too?" Harry asked quietly.

Sirius frowned. "No Harry, I'm afraid that's just not possible."

Harry looked slightly annoyed. "But I can see you. Why not them?"

"You just can't Harry."

"Don't they want to see me?" He asked angrily.

"Oh they do."

"Then where are they?"

"They're with you." Sirius said quietly.

"What?" Harry said looking around. "No they aren't. What are you talking about? If you say 'they're in my heart, always', I'll kick your ass."

Sirius smiled sadly. "That's not what I meant."

"Then what did you mean?"

"I'm sorry Harry, but there is someone else here who wants to meet with you." Sirius pushed forward.

"Who?" Harry asked in surprise.


Sirius grinned. "You'll see. Might want to think about getting out of bed though."

Harry looked down and threw the bedcovers back, swinging his legs over the edge of the bed. His chest was bare of clothing, but he wore a pair of long black cargo pants that dragged on the ground around his bare feet. His jet black hair was scruffy as usual and it remained that way despite his attempts to smooth it out.

"Where is this person?"

"We have to go to him." Sirius said, standing lightly from the chair.

"Him?"

Sirius grinned again. "You'll see when we get there."

"I hate it when you know something I don't. You enjoy rubbing it in way too much." Harry grumbled as he pushed himself to his feet, causing another flicker of the strange darkness. Wary, Harry tested his footing on the wooden floorboards before putting his full weight on the ground.

Sirius shrugged, not noticing Harry's cautious movements.

"It's a weakness." He admitted.

As Harry stood he got his first real look of the room he was in. It was a large room, sporting a large window reaching to the floor on the eastern wall. The bright light emanated from the window, filling the whole room which shone pearly white. The floor was comprised of solid oak floorboards, that shone brilliantly, their color absorbed by the strange light. A door stood ajar opposite the window, revealing black.

"Through there?" Harry asked hesitantly.

"No. You can't go through there yet." Sirius said grimly.

"Then how do we get out?" Harry asked, puzzled.

"Get out?" Sirius asked in surprise.

Even as the words left Sirius' mouth Harry noticed the room was disappearing. The walls about him seemed to be unmaking themselves, disappearing piece by piece back down to ground level. As he turned to look behind him he noticed the bed had vanished, and in its place was the shore of a large lake that glistened in the same white light that was now emanating from the sky. Turning back to Sirius he saw that they now stood on the edge of a forest clearing, where the trees broke to make way for the lake. The great Willow trees towered above them, waving their branches mournfully in the same breeze that had blown through Harry's bed moments ago.

"Sirius.. What just happened?" Harry asked in awe.

When Sirius didn't answer Harry turned around to find him staring out over the lake.

"Where are we?" Harry asked again.

"Where Myrddin Emrys has decided to meet you." he replied.

"Myrddin Emrys? You mean Merlin..?" Harry asked in surprise, as suddenly a figure appeared in the lake.

On the edge, standing in the shallows of the water, a lone figure stood, black against the harsh light. Once again the darkness flickered through his vision, only this time it did not disappear so quickly. The world began to fade in and out, as if he were flicking back and forth between dimensions, never fully being in either one at any time. The voices came to his ears again, muffled, as if he heard them from afar.

..."I'm going to try the owl James.. ...know how long he will.. ...needs to know.. maybe if she sees him.." the woman's voice broke and crackled.

"... Don't think it'll... It'd be a miracle... ...recognize him anyway..."...

"Harry?" Sirius repeated.

Harry jumped, shaking his head hastily to bring the world back into focus.

"Sorry.. Is that him?" Harry said, as he gazed at the shadowy form in the water before.

Sirius nodded.

"I can't see.. the light is too bright." Harry said wincing as his eyes watered.

Sirius laughed quietly. "He will reveal himself to you. But now I must go."

"What? No." Harry said in panic.

Sirius laughed. "Don't worry Harry, I'll be here when you're done."

"Oh." Harry said quietly, relaxing a little.

"Good luck." Sirius said, and in a moment he disappeared.

"Wait!" Harry called. "What does he want?"

The crisp breeze blew through his hair and he shivered, wrapping his arms around his bare chest. Sirius did not answer. Harry's gaze shifted back towards the lake, and he froze when he saw that the shadowed figure was stopped, perfectly still, just staring at him. He was standing in the rippling water that rose half way b
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Mí mắt của Harry fluttered mở. Tất cả mọi thứ tắm trong ánh sáng trắng. Ông nằm trên giường 4 cọc, được bảo hiểm trong trắng quilts. Treo xung quanh giường đã được rút ra trở lại, cho phép ánh sáng để tỏa sáng qua. Một khoe sắc nét rustled treo nhẹ nhàng như nó xuôi trơn tru giữa các bài viết. Harry ngồi lên một cách nhanh chóng và cọ xát mắt của mình, tìm về phòng kỳ lạ xuất hiện tất cả trong trắng. Sau đó ông nhận ra rằng ông có thể nhìn thấy."Tôi chết rồi...?" Ông hỏi aloud."Số" Đến một giọng nói quen thuộc từ bên mình. "Bạn đang lơ lửng giữa sự sống và cái chết.""Sirius?" Trái tim của Harry nhảy khi ông nhìn của ông bên trái để xem bố đỡ đầu ngồi trên ghế ở phía bên giường của mình."Xin chào Harry. Tôi đã không hy vọng để xem bạn sớm như vậy." Sirius grimly, nói khuôn mặt của mình tìm cách rút ra với lo lắng."Tôi đã hy vọng để xem bạn sớm này." Harry trả lời với một nụ cười nhỏ."Không như vậy đẫm máu stupid." Sirius, ông edgily, chuyển dịch trong nháy mắt của mình đi. "Tại sao không bạn ngăn chặn anh ta?""Tôi không thể." Harry nói indignantly. "Giáo sư Dumbledore ràng buộc ma thuật của tôi.""Tôi biết những gì cụ Dumbledore đã làm! Tại sao bạn không chống chú lại? Bạn có thể có được đi, bạn là một cậu bé thông minh Harry... bạn đã thực hiện nó trước khi." Sirius' la lên mờ dần đến nỗi buồn.Im lặng rơi."Tôi không muốn quá.." Harry nhận lặng lẽ."Harry..." Sirius đã bắt đầu."Số" Harry gián đoạn. "Bạn nói cho tôi, Sirius. Cho tôi biết những gì tôi còn sống? Trả lời tôi mà? Bây giờ mà bạn đang đi... Những gì làm tôi có trái?" Tức giận của ông bao gồm hòa tan đến nước mắt."Hermione." Sirius nói đơn giản."Hermione?" Harry lặp đi lặp lại. "Cô ấy không yêu tôi, Sirius. Cô chỉ nghĩ về tôi như bạn bè của cô.""Đã làm bạn hỏi cô điều này? Hoặc đã làm bạn đi đến kết luận này của riêng bạn? " Sirius đặt câu hỏi với một lông mày lớn lên."Nó không quan trọng như thế nào tôi biết, tôi chỉ biết." Harry nói nhẹ nhàng."Có lẽ," Sirius bắt đầu thận trọng, "Bạn không thông minh như tôi nghĩ cậu.""Có lẽ bạn đang là một nỗi đau lớn trong ass của tôi đã chết khi cậu còn sống." Harry retorted.Một grin đã xuất hiện trên khuôn mặt của Sirius. "Tôi mất bạn."Đột nhiên, trước khi ông có thể trả lời, trên thế giới về Harry có vẻ để ngắn, những hình ảnh trước khi anh ta bóp méo, sau đó trở thành rõ ràng một lần nữa. Nhận thức của ông flickered giữa ánh sáng của căn phòng nơi ông và Sirius ngồi, và thế giới khác tắm trong bóng tối, như một đèn đường phố đang hấp hối. Harry nhìn xung quanh trong các báo động để xem Sirius biến mất và reappearing từ chế độ xem trong phần bị hỏng. Tất cả cùng một lúc, tiếng nói đã đến đôi tai của mình giống như sự can thiệp vào một đường dây điện thoại.... "Ông đã đi tất cả vẫn còn.." một giọng Nam quen thuộc cho biết."It's OK, anh ấy vẫn còn thở. Lọ thuốc giảm đau phải cuối cùng đã có một số hiệu ứng..."tiếng nói của một người phụ nữ đến."Tôi không thể tưởng tượng như thế nào nó có bất kỳ..." Tiếng nói của ông tạm thời cắt ra, sau đó tiếp tục. "..Tôi tự hỏi những gì tên là.. "..."Harry?" Sirius' giọng nói đã phá vỡ trong, như là thế giới hòa tan trở lại căn phòng trắng."Những gì?" Harry bắt mình, và tiếng nói biến mất. "Những người đã là đó?""Những người đã là người?" Sirius hỏi trong sự nhầm lẫn."Những tiếng nói... họ đã ra khỏi bóng tối..." Harry nói bị mất trong suy nghĩ.Sirius đã cho Harry một cái nhìn perplexed. "OK, đứa trẻ... Tôi đã không nghe thấy tiếng nói bất kỳ. Tiếng nói duy nhất tôi nghe nói là của tôi tuyệt vọng và cô đơn nhất nói bao nhiêu tôi mất bạn. Nếu bạn chỉ đang làm lên một cái cớ để bạn không cần phải nói nó trở lại bạn không cần phải bận tâm...""Oh... Tôi mất bạn quá..." Harry nói một cách nhanh chóng, và ông có nghĩa là nó.Sirius gấp cánh tay của mình. "Rõ ràng." Ông nói nâng cao lông mày của mình, "bạn đi tất cả các cách này chỉ để với tôi, tôi nên được xúc động, Tuy nhiên, tôi tìm thấy bản thân mình một chút pissed off."Harry groaned. "Bạn làm cho điểm của bạn." "Không có tôi đẫm máu không. Bạn đã không lơ lửng giữa các cõi hai tôi sẽ giết bản thân mình. Bạn nghĩ gì, Harry?""Tôi đã suy nghĩ, Gee, tôi bỏ lỡ Sirius, tôi tự hỏi những gì địa ngục là như trong thời gian mùa hè, có lẽ tôi nên trả tiền anh ta một chuyến viếng thăm." Harry trả lời.Sirius đã cho anh ta một cái nhìn scathing. "Thậm chí không suy nghĩ về bỏ Harry. Anh sẽ trở lại.""Làm thế nào đã làm tôi biết bạn sẽ nói đó?" Harry nói trong một giọng nói chán."Bởi vì, giống như tôi đã nói Harry, bạn là một cậu bé thông minh." Sirius nói với một nụ cười nhỏ."Sirius... Điều là xấu như vậy lại có...""Tôi biết, Harry. Nhưng bạn sẽ nhận được thông qua nó. Bạn có một con đường dài phía trước của bạn, nhưng bạn có thể làm điều đó Harry, tôi biết bạn có thể. " Sirius bracingly, ông clasping của Harry vai.Harry gật đầu soberly, nhìn chằm chằm tại ngón tay của mình fidgeting chọn mỗi lúc chăn trên giường của mình. Nhìn thấy Sirius () là một cái gì đó ông đã không dự kiến được nêu ra đã bí mật hy vọng cho. Mặc dù thực tế rằng ông biết ông bây giờ phải quay trở lại, ông cảm thấy một số tiện nghi tại có nói chuyện với bố đỡ đầu. Ông chỉ muốn luôn luôn để tìm một cách để nói chuyện với Sirius.Một flicker đột ngột của bóng tối lật căn phòng trắng một lần nữa, nhưng đến và đi với chớp mắt. Harry tách đầu xung quanh để xem xét Sirius. Để bất ngờ của Harry, Sirius đã không có vẻ để thông báo rằng bất cứ điều gì đã xảy ra ở tất cả. Khi nó biến mất Harry thấy mình tự hỏi những gì nó đã, những gì đã gây ra nó, và những người thuộc về tiếng nói quá. Đột nhiên một ý nghĩ đi vào tâm trí của mình và ông nhìn lên từ các bedcovers phải đối mặt với Sirius."Sirius?""Vâng?""Nếu tôi không còn sống hay đã chết... và tôi có thể nhìn thấy bạn... Tôi có thể nhìn thấy cha mẹ của tôi? Họ là ở đây quá?" Harry hỏi nhẹ nhàng.Sirius cau mày. "Không có Harry, tôi là sợ mà chỉ cần không phải là có thể."Harry nhìn hơi khó chịu. "Nhưng tôi có thể nhìn thấy bạn. Lý do tại sao không phải họ?""Bạn chỉ không thể Harry.""Không họ muốn nhìn thấy tôi?" Ông yêu cầu giận dữ."Oh họ làm.""Sau đó, họ đang ở đâu?""Chúng tôi với bạn." Sirius nói nhẹ nhàng."Những gì?" Harry nói nhìn xung quanh. "Không có họ không. Bạn đang nói gì đấy? Nếu bạn nói 'chúng tôi trong trái tim của tôi, luôn', tôi sẽ đá đít."Sirius cười thật đáng buồn. "Đó là không những gì tôi có nghĩa là.""Sau đó bạn nói gì?""Tôi xin lỗi Harry, nhưng đó là một người nào khác ở đây ai muốn để đáp ứng với bạn." Sirius đẩy về phía trước."Ai?" Harry hỏi trong bất ngờ.Sirius grinned. "Bạn sẽ thấy. Có thể muốn suy nghĩ về việc ra khỏi giường mặc dù."Harry nhìn xuống và ném trở lại, bedcovers swinging chân của mình trên các cạnh của giường. Ngực là trần quần áo, nhưng ông mặc một cặp quần đen dài hàng hóa mà kéo trên mặt đất xung quanh bàn chân trần của mình. Máy bay phản lực đen mái tóc của mình là scruffy như bình thường và nó vẫn như vậy mặc dù các nỗ lực của mình để mịn ra. "Where's này người?""Chúng tôi đã đi với anh ta." Sirius nói, đứng nhẹ của chủ tịch."Anh ta?"Sirius grinned một lần nữa. "Bạn sẽ nhìn thấy khi chúng tôi đạt được điều đó.""Tôi ghét nó khi bạn biết điều gì đó tôi không. Bạn thích cọ xát nó ở cách quá nhiều." Harry grumbled như ông đã đẩy mình để bàn chân của mình, gây ra một flicker của bóng tối kỳ lạ. Cảnh giác, Harry thử nghiệm của ông chân trên sàn gỗ trước khi đưa trọng lượng đầy đủ của mình trên mặt đất.Sirius shrugged, không nhận thấy phong trào thận trọng của Harry. "Đó là một điểm yếu." Ông thừa nhận.Như Harry đứng ông có thực sự nhìn của ông đầu tiên của ông là trong phòng. Nó là một phòng lớn, thể thao một cửa sổ lớn đạt đến tầng trên tường phía đông. Ánh sáng hơ từ cửa sổ, làm đầy cả căn phòng đó chiếu ngọc trai trắng. Sàn nhà được bao gồm sàn gỗ sồi rắn, mà chiếu rực rỡ, màu sắc của họ hấp thụ bởi ánh sáng lạ. Một cánh cửa đứng ajar đối diện với cửa sổ, tiết lộ đen. "Thông qua đó?" Harry hỏi hesitantly."Số Bạn không thể đi có được nêu ra." Sirius, ông grimly."Sau đó làm thế nào ta ra ngoài?" Harry hỏi, bối rối."Nhận ra?" Sirius hỏi trong bất ngờ.Ngay cả khi những từ trái Sirius' miệng Harry nhận thấy phòng biến mất. Các bức tường về anh ta dường như unmaking mình, biến mất mảnh bằng mảnh trở lại xuống đến mặt đất. Như ông quay sang nhìn phía sau anh ta ông nhận thấy các giường đã biến mất, và trong vị trí của nó là bờ một hồ lớn glistened trong cùng một ánh sáng trắng mà bây giờ phát ra từ bầu trời. Ông quay trở lại để Sirius đã thấy rằng họ bây giờ đã đứng trên các cạnh của một rừng thanh toán bù trừ, nơi cây đã phá vỡ để mở đường cho hồ. Những cây liễu tuyệt vời towered trên chúng, vẫy của chi nhánh mournfully trong cùng một gió đã thổi qua của Harry giường khoảnh khắc trước đây."Sirius... Những gì vừa xảy ra?" Harry hỏi trong awe.Khi Sirius đã không trả lời Harry quay lại tìm anh ta nhìn chằm chằm trên hồ. "Chúng ta ở đâu?" Harry hỏi một lần nữa."Nơi Myrddin Emrys đã quyết định để đáp ứng bạn." ông trả lời."Myrddin Emrys? Bạn có nghĩa là Merlin...? " Harry hỏi trong bất ngờ, như đột nhiên một nhân vật xuất hiện trong hồ.Trên các cạnh, đứng trong các vùng nước nông của các nước, một nhân vật đơn độc đứng, màu đen với ánh sáng khắc nghiệt. Một lần nữa những đêm tối flickered thông qua tầm nhìn của ông, chỉ có thời gian này, nó đã biến mất không quá nhanh. Thế giới bắt đầu mờ dần trong và ngoài, như nếu ông flicking lại giữa kích thước, không bao giờ đầy đủ trong một bất cứ lúc nào. Tiếng nói đến đôi tai của mình một lần nữa, nghe không rỏ, như thể ông nghe chúng từ xa.... "Tôi sẽ thử cú James... .. .với bao lâu ông sẽ... .. .needs để biết... có lẽ nếu cô nhìn thấy anh ta.."tiếng nói của người phụ nữ đã phá vỡ và crackled."... Không nghĩ rằng nó sẽ Nó sẽ là một phép lạ..... .recognize anh ta dù sao... "..."Harry?" Sirius lặp đi lặp lại.Harry đã nhảy, lắc đầu vội vàng để đưa thế giới trở lại vào tập trung."Xin lỗi... Là anh ta phải không?" Harry nói, khi ông nhìn đi tại các hình thức vong linh trong nước trước khi.Sirius gật đầu."Tôi không thể nhìn thấy... ánh sáng là quá sáng." Harry nói wincing là mắt tưới nước.Sirius cười lặng lẽ. "Ông sẽ tiết lộ mình với bạn. "Nhưng bây giờ tôi phải đi đây.""Những gì? Số" Harry nói trong hoảng loạn.Sirius cười. "Đừng lo lắng Harry, tôi sẽ ở đây khi bạn đã hoàn tất.""Oh." Harry nói nhẹ nhàng, thư giãn một chút."Good luck." Sirius nói, và trong một thời điểm ông đã biến mất."Chờ đợi!" Harry gọi là. "Ông ấy muốn gì?" Sắc nét gió thổi qua mái tóc của mình và ông shivered, gói cánh tay của mình xung quanh ngực trần. Sirius đã không trả lời. Chiêm ngưỡng của Harry chuyển lại về phía hồ, và ông đông cứng khi ông thấy rằng con số shadowed được ngừng lại, vẫn còn một cách hoàn hảo, chỉ cần nhìn chằm chằm vào anh ta. Ông đã đứng trong nước rippling đó tăng một nửa b
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Mí mắt của Harry vỗ cánh mở. Mọi thứ đã được tắm trong ánh sáng trắng. Ông đang nằm trên một chiếc giường bốn poster, bao phủ trong mền trắng. Việc treo trên giường đã được rút lại, cho phép ánh sáng để chiếu qua. Một làn gió sắc nét rustled các vật treo nhẹ nhàng như nó quét thông suốt giữa các bài viết. Harry ngồi lên một cách nhanh chóng và dụi mắt, nhìn quanh căn phòng kỳ lạ xuất hiện trong tất cả các màu trắng. Sau đó, ông nhận ra rằng ông có thể nhìn thấy. "Am I chết ..?" Ông hỏi lớn tiếng. "Không" Một giọng nói quen thuộc từ phía ông. "Bạn đang lơ lửng giữa sự sống và cái chết." "Sirius?" Tim Harry nhảy như ông nhìn sang bên trái của mình để xem cha đỡ đầu của ông ngồi trong một chiếc ghế ở bên cạnh giường của mình. "Xin chào Harry. Tôi đã không mong đợi để nhìn thấy bạn nên sớm." Sirius nói dứt khoát, khuôn mặt của mình looking rút ra với lo lắng. "Tôi đã hy vọng để xem bạn này sớm." Harry trả lời, với một nụ cười nhẹ. "Đừng quá đẫm máu ngu ngốc." Sirius nói edgily, chuyển cái nhìn của mình đi. "Tại sao anh không ngăn chặn anh ta?" "Tôi không thể." Harry nói đầy phẫn nộ. "Dumbledore bị ràng buộc ma thuật của tôi." "Tôi biết những gì cụ Dumbledore đã làm! Tại sao không bạn chiến đấu Bác nghỉ? Bạn đã có thể bán đi, bạn là một cậu bé thông minh Harry .. bạn đã thực hiện nó trước." Sirius 'la phai để nỗi buồn. Silence giảm. "Tôi không muốn quá .." Harry thừa nhận lặng lẽ. "Harry .." Sirius bắt đầu. "Không." Harry bị gián đoạn. "Bạn cho tôi biết, Sirius. Nói cho tôi biết những gì tôi đã còn lại để sống cho? Trả lời tôi rằng? Bây giờ bạn đang đi .. Những gì tôi đã để lại?" Sự tức giận của mình hòa tan vào nước mắt. "Hermione." Sirius nói đơn giản. "Hermione?" Harry lặp lại. "Cô ấy không yêu tôi, Sirius. Cô chỉ nghĩ về tôi như một người bạn của cô ấy." "Bạn đã yêu cầu cô này? Hay bạn đã đi đến kết luận này một mình?" Sirius hỏi với một nhướng mày. "Nó không quan trọng như thế nào tôi biết, tôi chỉ biết." Harry lặng lẽ nói. "Có lẽ," Sirius bắt đầu trầm ngâm, "Bạn không phải là thông minh như tôi nghĩ bạn đã." "Có lẽ bạn là một nỗi đau lớn trong ass của tôi đã chết khi bạn còn sống." Harry vặn lại. Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt của chú Sirius. "Anh nhớ em." Đột nhiên, trước khi anh có thể trả lời, thế giới về Harry dường như ngắn ra, những hình ảnh trước khi anh bóp méo, sau đó trở nên rõ ràng một lần nữa. Nhận thức của mình chập chờn giữa ánh sáng của căn phòng nơi ông và Sirius ngồi, và một thế giới khác tắm trong bóng tối hoàn toàn, giống như một chiếc đèn đường chết. Harry nhìn quanh để xem báo động biến mất và xuất hiện lại Sirius từ quan điểm trong các phần bị hỏng. Tất cả cùng một lúc, giọng nói đã đến tai của mình như can thiệp vào một đường dây điện thoại. ... "Ông đã đi xa tất cả vẫn còn .." một giọng nam quen thuộc nói. "Đó là OK, anh ấy vẫn còn thở. Các thuốc giảm đau cuối cùng cũng phải có một số hiệu lực .. "giọng nói của một người phụ nữ đã đến. "Tôi không thể tưởng tượng như thế nào nó có bất kỳ .." giọng nói của ông đã tạm thời cắt ra, sau đó tiếp tục. "..Tôi Tự hỏi tên anh là gì .." ... "Harry?" Giọng Sirius 'xông vào, như thế giới hòa tan trở lại vào căn phòng màu trắng. "Cái gì?" Harry lắc mình, và những tiếng nói biến mất. "Ai đó đã?" "Ai là ai?" Sirius hỏi bối rối. "Những tiếng nói .. họ bước ra khỏi bóng tối .." Harry nói mất trong suy nghĩ. Sirius đã cho Harry một cái nhìn bối rối. "OK, đứa trẻ .. Tôi không nghe thấy bất kỳ tiếng nói. Giọng nói duy nhất tôi nghe được là một trong tuyệt vọng và cô đơn của tôi nói rằng tôi nhớ anh bao nhiêu. Nếu bạn chỉ cần làm một cái cớ để bạn không phải nói nó trở lại, bạn không cần phải bận tâm .. " "Oh .. Anh nhớ em quá .." Harry nói nhanh, và ông có nghĩa là nó. Sirius khoanh tay. "Rõ ràng." Ông cho biết việc nâng cao lông mày của mình, "Bạn có một cuộc hành trình tất cả các cách này chỉ để được ở với tôi, tôi sẽ được xúc động, tuy nhiên, tôi tìm thấy bản thân mình một chút tức giận." Harry rên rỉ. "Bạn thực hiện quan điểm của mình." "Không, tôi không có máu. Nếu bạn không đã lơ lửng giữa hai cõi tôi muốn giết chết bạn mình. Bạn nghĩ gì, Harry?" "Tôi đã suy nghĩ, Gee, tôi bỏ lỡ Sirius, tôi tự hỏi những gì địa ngục là như thế nào trong thời gian mùa hè, có lẽ tôi nên trả cho anh ta một lần. " Harry trả lời. Sirius đã cho anh ta một cái nhìn gay gắt. "Đừng bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ Harry. Bạn sẽ trở lại." "Tại sao anh biết em nói thế?" Harry nói bằng một giọng chán. "Bởi vì, như tôi đã nói Harry, Bạn là một cậu bé thông minh." Sirius nói với một nụ cười nhẹ. "Sirius .. Những điều rất xấu lại có .." "Tôi biết, Harry. Nhưng bạn sẽ nhận được thông qua nó. Bạn có một con đường dài phía trước của bạn, nhưng bạn có thể làm điều đó Harry, Tôi biết bạn có thể. " Sirius nói bracingly, siết chặt vai Harry. Harry gật đầu nghiêm nghị, nhìn xuống ngón tay bồn chồn của ông chọn ở chăn trên giường của mình. Thấy Sirius là một cái gì đó ông đã không mong đợi nhưng đã bí mật hy vọng. Mặc dù thực tế rằng ông biết bây giờ ông phải quay trở lại, anh cảm thấy một số tiện nghi trong khi nói chuyện với Bố già của mình. Ông chỉ mong rằng anh luôn luôn có thể tìm thấy một cách để nói chuyện với Sirius. Một nhấp nháy bất ngờ của bóng tối chế ngự các căn phòng màu trắng một lần nữa, nhưng đã đến và đã đi với một nháy mắt. Harry quay đầu lại để nhìn vào Sirius. Trước sự ngạc nhiên của Harry, Sirius dường như không nhận thấy rằng bất cứ điều gì đã xảy ra ở tất cả. Vì nó biến mất Harry thấy mình tự hỏi đó là gì, những gì đã gây ra nó, và ai là tiếng nói thuộc quá. Đột nhiên một ý nghĩ vào tâm trí của ông và ông nhìn lên từ tấm trải giường để đối mặt với Sirius. "Sirius?" "Vâng"? "Nếu tôi không còn sống hay đã chết .. và tôi có thể nhìn thấy bạn .. Tôi có thể nhìn thấy cha mẹ của tôi? Có họ ở đây? " Harry hỏi khẽ. Sirius cau mày. "Không Harry, tôi sợ đó là điều không thể." Harry nhìn hơi khó chịu. "Nhưng tôi có thể nhìn thấy bạn. Tại sao không cho họ?" "Bạn chỉ có thể không Harry." "Họ không muốn gặp tôi?" Ông hỏi một cách giận dữ. "Oh họ làm." "Sau đó, chúng nằm ở đâu?" "Họ đang ở với bạn." Sirius nói lặng lẽ. "Cái gì?" Harry nói nhìn xung quanh. "Không có họ không. Cậu đang nói về cái gì? Nếu bạn nói" họ đang ở trong trái tim tôi, luôn luôn ', tôi sẽ kick ass của bạn. " Sirius mỉm cười buồn bã. "Đó không phải là những gì tôi muốn nói." "Sau đó, những gì đã làm bạn nghĩa là gì?" "Tôi xin lỗi Harry, nhưng có ai đó ở đây ai muốn gặp ngươi." Sirius đẩy về phía trước. "Ai?" Harry hỏi trong sự ngạc nhiên. Sirius cười toe toét. "Bạn sẽ thấy. Có thể muốn suy nghĩ về việc ra khỏi giường mặc dù." Harry nhìn xuống và ném tấm trải giường trở lại, đong đưa đôi chân của mình trên mép giường. Ngực trần là quần áo, nhưng ông mặc một chiếc quần dài màu đen hàng mà kéo trên mặt đất quanh chân trần của mình. Jet tóc đen của ông đã lôi thôi như bình thường và nó vẫn như vậy bất chấp nỗ lực của mình để làm phẳng nó ra. "Trường hợp là người này không?" "Chúng ta phải đi với anh ta." Sirius nói, đứng nhẹ khỏi ghế. "Ngài?" Sirius mỉm cười một lần nữa. "Bạn sẽ thấy khi chúng ta đến đó." "Tôi ghét nó khi bạn biết một cái gì đó tôi không. Bạn thích cọ xát nó trong cách quá nhiều." Harry làu bàu khi đẩy mình vào chân, gây ra một nhấp nháy của bóng tối kỳ lạ. Cảnh giác, Harry kiểm tra vị thế của mình trên sàn gỗ trước khi đưa toàn bộ trọng lượng của mình trên mặt đất. Sirius nhún vai, không để ý cử động thận trọng của Harry. "Đó là một sự yếu đuối." Ông thừa nhận. Khi Harry đứng ông có cái nhìn thực tế đầu tiên của ông về phòng ông. Đó là một căn phòng lớn, thể thao một cửa sổ lớn đạt đến tầng trên tường phía đông. Ánh sáng phát ra từ các cửa sổ, làm đầy cả căn phòng đó tỏa sáng như ngọc trai trắng. Các sàn đã bao gồm sàn gỗ sồi rắn, mà tỏa sáng rực rỡ, màu sắc của họ hấp thụ ánh sáng kỳ lạ. Một cánh cửa khép hờ đứng đối diện cửa sổ, để lộ ra màu đen. "Qua đó?" Harry hỏi ngập ngừng. "Quí vị không thể đi qua có được nêu ra." Sirius nói một cách dứt khoát. "Sau đó, làm thế nào để chúng ta nhận ra?" Harry hỏi, bối rối. "Nhận ra?" Sirius hỏi trong sự ngạc nhiên. Thậm chí là những lời rời khỏi miệng Sirius 'Harry nhận thấy căn phòng đã biến mất. Các bức tường về anh ta dường như được unmaking mình, biến mất từng mảnh trở lại xuống mặt đất. Khi anh quay lại nhìn phía sau, ông nhận thấy giường đã biến mất, và thay vào đó là bờ của một hồ nước lớn lấp lánh trong ánh sáng màu trắng giống như bây giờ đã phát ra từ bầu trời. Quay lại với Sirius ông thấy rằng bây giờ họ đang đứng trên bờ vực phá rừng, nơi những cây đã phá vỡ để nhường chỗ cho hồ. Các cây Willow lớn Barry cao hơn họ, vẫy ngành mình buồn bã trong gió cùng đã thổi qua những khoảnh khắc ngủ của Harry trước đây. "Sirius .. Chuyện gì vừa xảy ra?" Harry hỏi trong sự sợ hãi. Khi Sirius không trả lời Harry quay xung quanh để tìm thấy anh ta nhìn chằm chằm ra trên hồ. "Chúng ta đang ở đâu?" Harry hỏi lại lần nữa. "Nơi Myrddin Emrys đã quyết định gặp bạn." ông trả lời. "Myrddin Emrys? Bạn có nghĩa là Merlin ..?" Harry hỏi trong sự ngạc nhiên, khi đột nhiên một con số xuất hiện trong hồ. Trên cạnh, đứng trong vùng nước nông của các nước, một con số duy nhất đứng, màu đen chống lại ánh sáng chói. Một lần nữa bóng tối chập chờn thông qua tầm nhìn của mình, chỉ có thời gian này nó đã không biến mất một cách nhanh chóng. Thế giới bắt đầu phai trong và ngoài, như thể anh đang búng qua lại giữa kích thước, không bao giờ hoàn toàn là trong hoặc một trong bất cứ lúc nào. Những tiếng nói đến tai mình nữa, bị bóp nghẹt, như thể anh ta nghe thấy họ từ xa. ... "Tôi sẽ thử các cú James .. ... biết anh sẽ .. ... cần bao lâu để biết. . có lẽ nếu cô nhìn thấy anh ấy .. "giọng nói của người phụ nữ đã phá vỡ và kêu răng rắc. "... Đừng nghĩ rằng nó sẽ ... Nó muốn được một phép lạ ... ... nhận ra anh thôi ...". .. "Harry?" Sirius lặp đi lặp lại. Harry nhảy, lắc đầu vội vã để đưa thế giới trở thành tâm điểm. "Xin lỗi .. Là anh ta?" Harry nói, khi ông nhìn chằm chằm vào các hình thức mờ ám trong nước trước. Sirius gật đầu. "Tôi không thể nhìn thấy .. ánh sáng quá sáng." Harry nói nhăn mặt như mắt tưới. Sirius cười lặng lẽ. "Anh ấy sẽ tiết lộ bản thân với bạn. Nhưng bây giờ tôi phải đi." "Cái gì? Không." Harry nói trong hoảng loạn. Sirius cười. "Đừng lo lắng Harry, tôi sẽ ở đây khi bạn đã hoàn tất." "Oh." Harry lặng lẽ nói, thư giãn một chút. "Chúc may mắn." Sirius nói, và trong một khoảnh khắc anh biến mất. "Đợi đã!" Harry gọi. "Thế anh muốn gì?" Gió thổi qua mái tóc sắc nét của mình và anh rùng mình, vòng tay quanh ngực trần của mình. Sirius không trả lời. Ánh mắt của Harry chuyển trở lại về phía hồ, và ông bị đóng băng khi nhìn thấy các con số shadowed đã được ngừng lại, hoàn toàn yên tĩnh, chỉ nhìn chằm chằm vào anh. Anh đang đứng trong nước cuồn cuộn mà tăng một nửa b




















































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: