Cell phones are an addiction for many teens.CHILD MIND INSTITUTEMany p dịch - Cell phones are an addiction for many teens.CHILD MIND INSTITUTEMany p Việt làm thế nào để nói

Cell phones are an addiction for ma

Cell phones are an addiction for many teens.


CHILD MIND INSTITUTE
Many parents worry about how exposure to technology might affect toddlers developmentally. We know our preschoolers are picking up new social and cognitive skills at a stunning pace, and we don't want hours spent glued to an iPad to impede that. But adolescence is an equally important period of rapid development, and too few of us are paying attention to how our teenagers' use of technology—much more intense and intimate than a 3-year-old playing with dad's iPhone—is affecting them. In fact, experts worry that the social media and floods of text messages that have become so integral to teenage life are promoting anxiety and lowering self-esteem in the young people who use them the most.
Teens are masters at keeping themselves occupied in the hours after school until way past bedtime. When they're not doing their homework (and when they are) they're online and on their phones, texting, sharing, trolling, scrolling, you name it. Of course before everyone had a Facebook account teens kept themselves busy, too, but they were more likely to do their chatting on the phone, or in person when hanging out at the mall. It may have looked like a lot of aimless hanging around, but what they were doing was experimenting, trying out skills, succeeding and failing in zillions of tiny interactions that kids today are missing out on. For one thing, modern teens are learning to do most of their communication while looking at a screen, not another person.
"As a species we are very highly attuned to reading social cues," says Dr. Catherine Steiner-Adair, a clinical psychologist and author of The Big Disconnect. "There's no question kids are missing out on very critical social skills. In a way, texting and online communicating—it's not like it creates a nonverbal learning disability, but it puts everybody in a nonverbal disabled context, where body language, facial expression, and even the smallest kinds of vocal reactions are rendered invisible."

Certainly this creates a barrier to clear communication, but that's not all. Learning how to make friends is a major part of growing up, and friendship requires a certain amount of risk-taking. This is true for making a new friend, but it's also true for maintaining friendships. When there are problems that need to be faced—big ones or small ones—it takes courage to be honest about your feelings and then hear what the other person has to say. Learning to effectively cross these bridges is part of what makes friendship fun and exciting, and also be scary. "Part of healthy self-esteem is knowing how to say what you think and feel even when you're in disagreement with other people or it feels emotionally risky," notes Dr. Steiner-Adair.
But when friendship is conducted online and through texts, kids are doing this in a context stripped of many of the most personal—and sometimes intimidating—aspects of communication. It's easier to keep your guard up when you're texting, so less is at stake. You aren't hearing or seeing the effect that your words are having on the other person. Because the conversation isn't happening in real time, each party can take more time to consider a response. No wonder kids say calling someone on the phone is "too intense"—it requires more direct communication, and if you aren't used to that it may well feel scary.
The more we relegate our communication to indirect means, the more we're creating opportunities for kids to be anxious about our species' primary means of communication—talking. And of course social negotiations only get riskier as people get older and begin navigating romantic relationships and employment.
Cyberbullying and the imposter syndrome
Of course the other big danger that comes from kids communicating more indirectly is that it has gotten easier to be cruel. "Kids text all sorts of things that you would never in a million years contemplate saying to anyone's face," says Dr. Donna Wick, a clinical and developmental psychologist who runs Mind to Mind Parent. She notes that this seems to be especially true of girls, who typically don't like to disagree with each other in "real life."
"You hope to teach them that they can disagree without jeopardizing the relationship, but what social media is teaching them to do is disagree in ways that are more extreme and do jeopardize the relationship. It's exactly what you don't want to have happen," she says.
Dr. Steiner-Adair agrees that girls are particularly at risk. "Girls are socialized more to compare themselves to other people, girls in particular, to develop their identities, so it makes them more vulnerable to the downside of all this." She warns that a lack of solid self-esteem is often to blame. "We forget that relational aggression comes from insecurity and feeling awful about yourself, and wanting to put other people down so you feel better."

Peer acceptance is big thing for adolescents, and many of them care about their image as much as a politician running for office, and to them it can feel as serious. Add to that the fact that kids today are getting actual polling data on how much people like them or their appearance via things like Facebook "likes." It's enough to turn anyone's head. Who wouldn't want to make herself look cooler if she can? So kids can spend hours pruning their online identities, trying to project an idealized image. Teenage girls sort through hundreds of photos, agonizing over which ones to post online. Boys compete for attention by trying to out-gross one other, pushing the envelope as much as they can in the already disinhibited atmosphere online. Kids gang up on each other.
Adolescents have always been doing this, but with the advent of social media they are faced with more opportunities—and more traps—than ever before. When kids scroll through their feeds and see how great everyone seems, it only adds to the pressure. We're used to worrying about the impractical ideals that photoshopped magazine models give to our kids, but what happens with the kid next door is photoshopped too? Even more confusing, what about when your own profile doesn't really represent the person that you feel like you are on the inside?
"Adolescence and the early twenties in particular are the years in which you are acutely aware of the contrasts between who you appear to be and who you think you are," says Dr. Wick. "It's similar to the 'imposter syndrome' in psychology. As you get older and acquire more mastery, you begin to realize that you actually are good at some things, and then you feel that gap hopefully narrow. But imagine having your deepest darkest fear be that you aren't as good as you look, and then imagine needing to look that good all the time! It's exhausting."
As Dr. Steiner-Adair explains, "Self-esteem comes from consolidating who you are." The more identities you have, and the more time you spend pretending to be someone you aren't, the harder it's going to be to feel good about yourself.
Stalking (and being ignored)
Another big change that has come with new technology and especially smart phones is that we are never really alone. Kids update their status, share what they're watching, listening to, and reading, and have apps that let their friends know their specific location on a map at all times. Even if a person isn't trying to keep his friends updated, he's still never out of reach of a text message. The result is that kids feel hyperconnected with each other. The conversation never needs to stop, and it feels like there's always something new happening.
"Whatever we think of the 'relationships' maintained and in some cases initiated on social media, kids never get a break from them," notes Dr. Wick. "And that, in and of itself, can produce anxiety. Everyone needs a respite from the demands of intimacy and connection; time alone to regroup, replenish and just chill out. When you don't have that, it's easy to become emotionally depleted, fertile ground for anxiety to breed."

It's also surprisingly easy to feel lonely in the middle of all that hyperconnection. For one thing, kids now know with depressing certainty when they're being ignored. We all have phones and we all respond to things pretty quickly, so when you're waiting for a response that doesn't come, the silence can be deafening. The silent treatment might be a strategic insult or just the unfortunate side effect of an online adolescent relationship that starts out intensely but then fades away.
"In the old days when a boy was going to break up with you, he had to have a conversation with you. Or at least he had to call," says Dr. Wick. "These days he might just disappear from your screen, and you never get to have the 'What did I do?' conversation." Kids are often left imagining the worst about themselves.
But even when the conversation doesn't end, being in a constant state of waiting can still provoke anxiety. We can feel ourselves being put on the back burner, we put others back there, and our overall need to communicate is effectively delegated there, too.
What should parents do?
Both experts interviewed for this article agreed that the best thing parents can do to minimize the risks associated with technology is to curtail their own consumption first. It's up to parents to set a good example of what healthy computer usage looks like. Most of us check our phones or our email too much, out of either real interest or nervous habit. Kids should be used to seeing our faces, not our heads bent over a screen. Establish technology-free zones in the house and technology-free hours when no one uses the phone, including mom and dad. "Don't walk in the door after work in the middle of a conversation, "Dr. Steiner-Adair advises. "Don't walk in the door after work, say 'hi' quickly, and then 'just check your email.' In the morning, get up a half hour earlier than your kids and check your email then. Give them your full attention until the
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Điện thoại di động là một nghiện cho nhiều thiếu niên.TRẺ EM TÂM TRÍ VIỆNNhiều bậc cha mẹ lo lắng về việc làm thế nào tiếp xúc với công nghệ có thể ảnh hưởng đến trẻ em phaùt. Chúng tôi biết chúng tôi tØ chọn lên xã hội mới và nhận thức kỹ năng tại một cảnh quan tuyệt đẹp tốc độ, và chúng tôi không muốn chi tiêu giờ dán vào iPad để cản trở việc đó. Nhưng tuổi vị thành niên là một giai đoạn quan trọng không kém phát triển nhanh chóng, và quá ít người trong chúng ta đang trả tiền chú ý để làm thế nào thanh thiếu niên của chúng tôi sử dụng công nghệ-nhiều hơn nữa mạnh mẽ và thân mật hơn một 3-year-old chơi với dad's iPhone — ảnh hưởng đến họ. Trong thực tế, các chuyên gia lo lắng rằng các phương tiện truyền thông xã hội và lũ lụt của tin nhắn văn bản đã trở thành như vậy không tách rời với cuộc sống thiếu niên đang thúc đẩy sự lo lắng và hạ thấp lòng tự trọng ở những người trẻ tuổi những người sử dụng chúng nhất.Thanh thiếu niên là bậc thầy lúc giữ mình chiếm đóng trong giờ sau giờ học cho đến khi cách trước khi đi ngủ trong quá khứ. Khi họ không phải làm bài tập ở nhà của họ (và khi họ) họ đang trực tuyến và trên điện thoại của họ, nhắn tin, chia sẻ, trolling, di chuyển, bạn tên nó. Tất nhiên trước khi tất cả mọi người có một thiếu niên tài khoản Facebook giữ bản thân bận rộn, quá, nhưng họ đã nhiều khả năng để làm của trò chuyện trên điện thoại, hoặc trong người khi treo ra tại các trung tâm mua. Nó có thể có trông giống như rất nhiều aimless treo xung quanh, nhưng những gì họ đã làm thử nghiệm, thử kỹ năng, thành công và thất bại trong zillions tương tác nhỏ trẻ em hôm nay đang mất tích ra trên. Đối với một điều, hiện đại thiếu niên đang học để làm hầu hết các liên lạc của họ trong khi nhìn vào màn hình, không một người."Như một loài chúng tôi đang rất rất hài hòa với đọc tín hiệu xã hội," ông tiến sĩ Catherine Steiner-Adair, một nhà tâm lý học lâm sàng và tác giả của The ngắt kết nối lớn. "Không có không có câu hỏi trẻ em đang bỏ lỡ tại một trong những kỹ năng xã hội rất quan trọng. Trong một cách, nhắn tin và giao tiếp trực tuyến — nó là không giống như nó tạo ra một Khuyết tật học tập nonverbal, nhưng nó đặt tất cả mọi người trong một bối cảnh Khuyết tật nonverbal, nơi mà ngôn ngữ cơ thể, biểu hiện trên khuôn mặt, và thậm chí là các loại nhỏ nhất của các giọng hát phản ứng được rendered vô hình. "Chắc chắn điều này tạo ra một rào cản để giao tiếp rõ ràng, nhưng đó không phải tất cả. Học làm thế nào để làm cho bạn bè là một phần quan trọng của ngày càng tăng, và tình bạn yêu cầu một số tiền nhất định của chấp nhận rủi ro. Điều này đúng để làm cho một người bạn mới, nhưng nó cũng đúng đối với việc duy trì tình bạn. Khi có những vấn đề cần phải đối mặt-công trình lớn hoặc những cái nhỏ — nó mất can đảm để được trung thực về cảm xúc của bạn và sau đó nghe những gì người khác đã nói. Học tập để có hiệu quả vượt qua những cây cầu là một phần của những gì làm cho tình bạn vui vẻ và thú vị, và cũng là đáng sợ. "Một phần của lòng tự trọng lành mạnh là biết làm thế nào để nói những gì bạn nghĩ và cảm thấy ngay cả khi bạn đang trong bất đồng với những người khác hoặc nó cảm thấy tình cảm rủi ro," ghi chú tiến sĩ Steiner-Adair. Nhưng khi tình hữu nghị được tiến hành trực tuyến và thông qua văn bản, trẻ em đang làm điều này trong một bối cảnh tước của nhiều người trong số các cá nhân nhất — và đôi khi đáng sợ-các khía cạnh của giao tiếp. Nó là dễ dàng hơn để giữ cho guard của bạn lên khi bạn đang nhắn tin, do đó, ít hơn là lúc cổ phần. Bạn không nghe hoặc nhìn thấy hiệu quả mà từ ngữ của bạn đang có trên người khác. Bởi vì cuộc trò chuyện không phải là xảy ra trong thời gian thực, mỗi bên có thể mất nhiều thời gian để xem xét một phản ứng. Không có trẻ em wonder nói kêu gọi ai đó trên điện thoại là "quá dữ dội" — nó đòi hỏi thông tin liên lạc trực tiếp hơn, và nếu bạn không sử dụng để mà nó có thể cũng cảm thấy đáng sợ.Các chi tiết chúng tôi relegate của chúng tôi giao tiếp để gián tiếp có nghĩa là, càng chúng tôi đang tạo ra cơ hội cho trẻ em phải lo lắng về phương tiện chính loài của chúng tôi giao tiếp-nói chuyện. Và tất nhiên cuộc đàm phán xã hội chỉ nhận được rủi ro như người lớn lên và bắt đầu điều hướng các mối quan hệ lãng mạn và việc làm.Hăm dọa trên mạng và hội chứng thấyTất nhiên sự nguy hiểm lớn khác mà đến từ trẻ em giao tiếp hơn gián tiếp là rằng nó đã nhận được dễ dàng hơn để được tàn nhẫn. "Trẻ em văn bản tất cả các loại những điều bạn sẽ không bao giờ trong một triệu năm suy niệm nói đến khuôn mặt của bất kỳ ai," ông tiến sĩ Donna Wick, một tâm lý học lâm sàng và phát triển của người điều hành phụ huynh tâm trí để tâm trí. Cô ghi chú điều này dường như đặc biệt đúng của cô gái, người thường không muốn không đồng ý với nhau trong "cuộc sống thực.""Bạn hy vọng để dạy cho họ rằng họ có thể không đồng ý mà không có jeopardizing mối quan hệ, nhưng những gì phương tiện truyền thông xã hội là giảng dạy cho họ làm là không đồng ý theo những cách mà là cực đoan hơn và gây nguy hiểm cho mối quan hệ. Nó là chính xác những gì bạn không muốn phải xảy ra,"cô nói.Tiến sĩ Steiner-Adair đồng ý rằng cô gái đặc biệt là tại nguy cơ. "Cô gái được xã hội hóa nhiều hơn để so sánh mình với khác người, cô gái đặc biệt, để phát triển bản sắc của họ, do đó, nó làm cho họ dễ bị tổn thương cho những nhược điểm của tất cả điều này." Cô cảnh báo rằng một thiếu lòng tự trọng rắn là thường để đổ lỗi. "Chúng tôi quên rằng quan hệ xâm lược đến từ mất an ninh và cảm thấy khủng khiếp về bản thân, và mong muốn đặt những người khác xuống để bạn cảm thấy tốt hơn."Ngang hàng chấp nhận là điều lớn cho thanh thiếu niên, và nhiều người trong số họ quan tâm đến hình ảnh của mình càng nhiều càng tốt, một chính trị gia người chạy cho các văn phòng, và để chúng nó có thể cảm thấy là nghiêm trọng. Thêm vào đó một thực tế rằng trẻ em hôm nay đang nhận được thực tế phòng phiếu dữ liệu trên làm thế nào nhiều người như họ hoặc xuất hiện của họ thông qua những thứ như Facebook "thích." Nó là đủ để biến đầu của bất kỳ ai. Ai không muốn để làm cho mình trông mát nếu cô có thể? Vì vậy trẻ em có thể chi tiêu giờ cắt tỉa danh tính trực tuyến của họ, cố gắng để dự án một hình ảnh lý tưởng. Cô gái trẻ sắp xếp thông qua hàng trăm hình ảnh, agonizing qua mà những người để đăng bài trực tuyến. Bé trai cạnh tranh cho sự chú ý bằng cách cố gắng để ra-tổng một khác, đẩy phong bì càng nhiều càng tốt, họ có thể trong khí quyển đã disinhibited trực tuyến. Trẻ em băng đảng lên trên mỗi khác.Thanh thiếu niên đã luôn luôn làm điều này, nhưng với sự ra đời của phương tiện truyền thông xã hội, họ phải đối mặt với nhiều cơ hội hơn- và thêm bẫy — hơn bao giờ hết. Khi trẻ em di chuyển thông qua nguồn cấp dữ liệu của họ và xem như thế nào tuyệt vời tất cả mọi người có vẻ, nó chỉ thêm vào áp lực. Chúng tôi đang sử dụng để lo lắng về những lý tưởng không thực tế mà mô hình tạp chí photoshopped cung cấp cho trẻ em của chúng tôi, nhưng những gì xảy ra với những đứa trẻ bên cạnh là photoshopped quá? Thậm chí nhiều hơn khó hiểu, những gì về khi hồ sơ riêng của bạn không thực sự đại diện cho những người mà bạn cảm thấy như bạn đang ở bên trong?"Tuổi vị thành niên và hai mươi đầu đặc biệt là năm mà bạn đang nhận thức sâu sắc của tương phản giữa những người bạn xuất hiện để và những người bạn nghĩ rằng bạn là,", ông tiến sĩ Wick. "Đó là tương tự như hội chứng thấy trong tâm lý học. Khi bạn nhận được cũ hơn và có được thêm làm chủ, bạn bắt đầu nhận ra rằng bạn thực sự được tốt tại một số điều, và sau đó bạn cảm thấy rằng hy vọng thu hẹp khoảng cách. Nhưng hãy tưởng tượng có sợ hãi sâu nhất đen tối nhất của bạn là rằng bạn không phải là tốt như bạn nhìn, và sau đó hãy tưởng tượng cần phải xem xét tốt tất cả thời gian! Đó là hết."Như tiến sĩ Steiner-Adair giải thích, "lòng tự trọng đến từ củng cố bạn là ai." Thêm danh tính bạn có, và nhiều thời gian bạn chi tiêu giả vờ để là một người nào đó bạn không, các khó khăn hơn nó sẽ là để cảm thấy tốt về bản thân bạn. Rình rập (và bị bỏ qua) Một sự thay đổi lớn đã đến với công nghệ mới và đặc biệt là thông minh điện thoại là rằng chúng tôi là không bao giờ thực sự một mình. Trẻ em Cập nhật tình trạng của họ, chia sẻ những gì họ đang xem, nghe và đọc, và có ứng dụng cho phép bạn bè của họ biết của vị trí cụ thể trên bản đồ tại mọi thời điểm. Ngay cả khi một người không phải là cố gắng để giữ cho bạn bè của mình Cập Nhật, ông là vẫn không bao giờ ra khỏi tầm tay của tin nhắn văn bản. Kết quả là rằng trẻ em cảm thấy hyperconnected với nhau. Cuộc trò chuyện không bao giờ cần phải dừng lại, và nó cảm thấy như có luôn luôn là một cái gì đó mới xảy ra."Bất cứ điều gì chúng tôi nghĩ của 'quan hệ' duy trì và trong một số trường hợp khởi xướng vào phương tiện truyền thông xã hội, trẻ em không bao giờ nhận được một break từ họ," ghi chú tiến sĩ Wick. "Và rằng, trong và của chính nó, có thể sản xuất lo lắng. Tất cả mọi người cần một thời gian nghỉ ngơi từ nhu cầu của sự thân mật và kết nối; thời gian một mình để tập hợp, bổ sung và chỉ cần thư giãn. Khi bạn không có mà, nó rất dễ dàng để trở thành cảm xúc cạn kiệt, màu mỡ đất cho lo âu để nuôi." Nó cũng là đáng ngạc nhiên dễ dàng để cảm thấy cô đơn ở giữa tất cả các hyperconnection đó. Đối với một điều, trẻ em bây giờ biết với depressing chắc chắn khi họ đang bị bỏ qua. Chúng ta đều có điện thoại và tất cả chúng ta đáp ứng với những điều khá nhanh chóng, do đó, khi bạn đang chờ đợi một phản ứng không đến, sự im lặng có thể làm chát tai. Silent điều trị có thể là một sự xúc phạm chiến lược hoặc chỉ không may tác dụng phụ của một mối quan hệ trực tuyến vị thành niên, mà bắt đầu mạnh mẽ nhưng sau đó mất dần đi."Trong những ngày tuổi khi một cậu bé sẽ chia tay với bạn, ông đã có một cuộc trò chuyện với bạn. Hoặc ít nhất là ông đã có để gọi,"ông tiến sĩ Wick. "Những ngày chỉ ông có thể biến mất khỏi màn hình của bạn, và bạn không bao giờ có thể có cuộc trò chuyện 'Tôi đã làm gì?'." Trẻ em thường được để lại tưởng tượng tồi tệ nhất về bản thân mình.Nhưng ngay cả khi cuộc trò chuyện không kết thúc, đang trong một nhà nước hằng của chờ đợi có thể vẫn khiêu khích lo âu. Chúng tôi có thể cảm thấy mình đang được đặt trên đầu ghi lại, chúng tôi đặt những người khác trở lại ở đó, và tổng thể của chúng tôi cần để giao tiếp có hiệu quả giao có, quá.Phụ huynh nên làm gì?Cả hai chuyên gia phỏng vấn cho bài viết này đồng ý rằng điều tốt nhất mà phụ huynh có thể làm để giảm thiểu những rủi ro liên quan đến công nghệ là curtail tiêu thụ riêng của họ lần đầu tiên. It's up to phụ huynh để thiết lập một ví dụ tốt về những gì máy tính lành mạnh sử dụng trông giống như. Hầu hết chúng ta kiểm tra của chúng tôi điện thoại hoặc email của chúng tôi quá nhiều, ra khỏi thực sự quan tâm hoặc lo lắng thói quen. Trẻ em nên sử dụng để nhìn thấy khuôn mặt của chúng tôi, không đầu của chúng tôi uốn cong trên màn hình. Thiết lập công nghệ miễn phí khu vực trong nhà và công nghệ miễn phí giờ khi không có ai sử dụng điện thoại, bao gồm cả mẹ và cha. "Không đi bộ trong cửa sau khi làm việc ở giữa một cuộc trò chuyện," tiến sĩ Steiner-Adair khuyên. "Không đi bộ trong cửa sau khi làm việc, nói 'hi' một cách nhanh chóng, và sau đó ' chỉ cần kiểm tra email của bạn.' Vào buổi sáng, thức dậy nửa giờ sớm hơn so với trẻ em của bạn và kiểm tra email của bạn sau đó. Cung cấp cho họ quan tâm đầy đủ của bạn cho đến khi các
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Điện thoại di động là một chứng nghiện cho nhiều thanh thiếu niên. CON MIND INSTITUTE Nhiều bậc cha mẹ lo lắng về cách tiếp xúc với công nghệ có thể ảnh hưởng đến trẻ nhỏ phát triển thể. Chúng tôi biết trẻ mẫu giáo của chúng tôi được chọn lên các kỹ năng xã hội và nhận thức mới với một tốc độ tuyệt vời, và chúng tôi không muốn những giờ làm việc dán mắt vào một iPad để cản trở đó. Nhưng tuổi vị thành niên là một giai đoạn quan trọng không kém phát triển nhanh chóng, và có quá ít người trong chúng ta đang chú ý đến cách sử dụng các thanh thiếu niên của chúng tôi 'của nhiều cường độ cao và công nghệ thân mật hơn nhiều so với một sân chơi 3 tuổi với cha của iPhone đang ảnh hưởng đến họ. Trong thực tế, các chuyên gia lo ngại rằng các phương tiện truyền thông xã hội và lũ lụt của tin nhắn văn bản đã trở nên không thể thiếu để cuộc sống tuổi teen đang thúc đẩy sự lo lắng và hạ thấp lòng tự trọng của những người trẻ, những người sử dụng chúng nhiều nhất. Teens là bậc thầy trong việc giữ mình, chiếm trong các giờ sau giờ học cho đến cách đi ngủ quá khứ. Khi chúng ta không làm bài tập về nhà của họ (và khi họ) họ đang trực tuyến và trên điện thoại, nhắn tin, chia sẻ, trolling của họ, di chuyển, bạn đặt tên cho nó. Tất nhiên trước khi tất cả mọi người đã có một tài khoản Facebook thiếu niên giữ mình bận rộn, quá, nhưng họ có nhiều khả năng để làm trò chuyện của họ trên điện thoại, hoặc trong người khi đi chơi tại trung tâm mua sắm. Nó có thể trông giống như rất nhiều không có mục đích, treo xung quanh, nhưng những gì họ đang làm là thử nghiệm, cố gắng ra kỹ năng, thành công và thất bại trong zillions của các tương tác nhỏ mà trẻ em ngày nay đang bỏ lỡ. Đối với một điều, thiếu niên hiện đại đang học để làm hầu hết các thông tin liên lạc của họ khi nhìn vào màn hình, không phải người khác. "Là một loài cá chúng tôi là rất rất hài hòa với đọc tín hiệu xã hội", Tiến sĩ Catherine Steiner-Adair, một nhà tâm lý học lâm sàng nói và tác giả của The Big Disconnect. "Không có câu hỏi trẻ em đang bỏ lỡ các kỹ năng xã hội rất quan trọng. Trong một cách, nhắn tin và mạng truyền thông-nó không giống như nó tạo ra một khuyết tật học tập không lời, nhưng nó đặt tất cả mọi người trong một bối cảnh tàn tật không lời, nơi mà ngôn ngữ cơ thể, biểu hiện trên khuôn mặt, và thậm chí cả các loại nhỏ nhất của phản ứng vocal được kết vô hình. " Chắc chắn điều này sẽ tạo ra một rào cản để xóa thông tin liên lạc, nhưng đó không phải là tất cả. Học làm thế nào để làm cho bạn bè là một phần quan trọng của việc lớn lên, và tình bạn đòi hỏi một số tiền nhất định của rủi ro. Điều này là đúng để làm một người bạn mới, nhưng nó cũng đúng đối với việc duy trì tình bạn. Khi có những vấn đề mà cần những người phải đối mặt-lớn hoặc những người nhỏ-nó có can đảm để thành thật về cảm xúc của bạn và sau đó nghe những gì người khác đã nói. Học để vượt qua các cây cầu này một cách hiệu quả là một phần của những gì làm cho bạn vui vẻ và thú vị, và cũng là điều đáng sợ. "Một phần của sức khỏe tự trọng là biết cách nói những gì bạn suy nghĩ và cảm thấy ngay cả khi bạn đang ở trong bất đồng với những người khác hoặc nó cảm thấy cảm xúc nguy hiểm", theo Tiến sĩ Steiner-Adair. Nhưng khi tình bạn được thực hiện trực tuyến và thông qua các văn bản , trẻ em đang làm điều này trong một bối cảnh lột nhiều nhất cá nhân và đôi khi đáng sợ, các khía cạnh của truyền thông. Nó dễ dàng hơn để giữ bảo vệ của bạn khi bạn đang nhắn tin, vì vậy ít bị đe dọa. Bạn không nghe hoặc nhìn thấy những hiệu ứng mà lời của bạn đang có trên người khác. Bởi vì cuộc trò chuyện này không xảy ra trong thời gian thực, mỗi bên có thể mất nhiều thời gian để xem xét một phản ứng. Không ngạc nhiên khi con nói kêu gọi ai đó trên điện thoại là "quá dữ dội" -nó đòi hỏi thông tin trực tiếp hơn, và nếu bạn không sử dụng đến mà nó cũng có thể cảm thấy đáng sợ. Chúng ta càng đi xa truyền thông của chúng tôi cho các phương tiện gián tiếp, chúng ta càng " tái tạo cơ hội cho trẻ em phải lo lắng về phương tiện chính loài người chúng ta "của truyền thông-nói. Và tất nhiên cuộc đàm phán xã hội chỉ có rủi ro cao hơn khi người ta lớn lên và bắt đầu mối quan hệ lãng mạn và hướng việc làm. Cyberbullying và hội chứng kẻ mạo danh Tất nhiên sự nguy hiểm lớn khác mà đến từ những đứa trẻ giao tiếp gián tiếp hơn là nó đã nhận được dễ dàng hơn để được độc ác. "Kids văn bản tất cả các loại điều mà bạn sẽ không bao giờ trong một triệu năm chiêm ngưỡng nói với khuôn mặt của bất cứ ai," Tiến sĩ Donna Wick, một nhà tâm lý học lâm sàng và phát triển những người chạy Tâm để Tâm Chánh nói. Bà lưu ý rằng điều này có vẻ là đặc biệt đúng với các cô gái, những người thường không thích để không đồng ý với nhau trong "cuộc sống thực." "Bạn hy vọng để dạy cho họ biết rằng họ có thể không đồng ý mà không gây nguy hiểm cho các mối quan hệ, nhưng những gì phương tiện truyền thông xã hội được giảng dạy họ làm là không đồng ý theo những cách cực đoan hơn và làm phương hại đến các mối quan hệ. Đó là chính xác những gì bạn không muốn có xảy ra ", cô nói. Dr. Steiner-Adair đồng ý rằng con gái đặc biệt có nguy cơ. "Các cô gái được xã hội hơn để so sánh mình với người khác, cô gái đặc biệt, để phát triển bản sắc của họ, vì vậy nó làm cho họ dễ bị tổn thương nhiều hơn để những nhược điểm của tất cả điều này." Bà cảnh báo rằng sự thiếu vững chắc lòng tự trọng thường là để đổ lỗi. "Chúng ta quên rằng sự xâm lược quan hệ xuất phát từ sự bất an và cảm thấy khủng khiếp về bản thân, và muốn đưa người khác xuống để bạn cảm thấy tốt hơn." chấp nhận Peer là điều lớn cho thanh thiếu niên, và nhiều người trong số họ quan tâm đến hình ảnh của mình nhiều như một chính trị gia chạy cho văn phòng, và để cho họ có thể cảm thấy như là nghiêm trọng. Thêm vào đó là một thực tế rằng trẻ em ngày nay đang nhận được dữ liệu bỏ phiếu thực tế vào bao nhiêu người như chúng hay sự xuất hiện của họ thông qua những thứ như Facebook "thích". Nó đủ để quay đầu của bất cứ ai. Ai lại không muốn làm cho mình trông mát nếu có thể? Vì vậy, trẻ em có thể bỏ ra hàng giờ cắt tỉa danh tính trực tuyến của họ, cố gắng tạo dựng hình ảnh lý tưởng. Cô gái tuổi teen sắp xếp thông qua hàng trăm bức ảnh, trăn trở mà những người để gửi trực tuyến. Chàng trai cạnh tranh cho sự chú ý bằng cách cố gắng để vượt gộp một khác, đẩy phong bì nhiều như họ có thể trong khí quyển đã disinhibited trực tuyến. Kids băng đảng lên trên mỗi khác. Trẻ vị thành niên đã được cảm xúc này, nhưng với sự ra đời của các phương tiện truyền thông xã hội mà họ đang phải đối mặt với nhiều cơ hội hơn và thêm nhiều bẫy hơn bao giờ hết. Khi trẻ em di chuyển qua các nguồn cấp dữ liệu của họ và xem cách mọi người dường như tuyệt vời, nó chỉ làm tăng thêm áp lực. Chúng tôi đang sử dụng để lo lắng về những lý tưởng không thực tế rằng photoshopped mô hình tạp chí cung cấp cho trẻ em của chúng ta, nhưng những gì xảy ra với những đứa trẻ bên cạnh là photoshopped quá? Khó hiểu hơn, những gì về khi hồ sơ của bạn không thực sự đại diện cho những người mà bạn cảm thấy như bạn đang ở bên trong? "Tuổi vị thành niên và tuổi đôi mươi đặc biệt là những năm mà bạn nhận thức sâu sắc về sự đối lập giữa những người bạn xuất hiện được và người bạn nghĩ rằng bạn đang có, "Tiến sĩ Wick nói. "Nó là tương tự như" hội chứng kẻ mạo danh "trong tâm lý học. Khi bạn già đi và có được làm chủ nhiều hơn, bạn bắt đầu nhận ra rằng bạn thực sự tốt ở một số thứ, và sau đó bạn cảm thấy khoảng cách mà hy vọng thu hẹp. Nhưng hãy tưởng tượng có sợ đen tối nhất sâu nhất của bạn được rằng bạn đang không tốt như bạn nhìn, và sau đó tưởng tượng cần xem xét rằng tốt tất cả các thời gian! Đó là mệt mỏi. " Như Tiến sĩ Steiner-Adair giải thích, "Lòng tự trọng xuất phát từ việc củng cố bạn là ai." Các sắc hơn bạn có, và thời gian hơn bạn chi tiêu giả vờ là một ai đó bạn không phải, các khó hơn nó sẽ được để cảm thấy tốt về bản thân. Stalking (và bị bỏ qua) Một thay đổi lớn đã đến với công nghệ mới và đặc biệt điện thoại thông minh là chúng ta không bao giờ thực sự một mình. Kids cập nhật tình trạng của họ, chia sẻ những gì họ đang xem, nghe, đọc, và có ứng dụng cho phép bạn bè của họ biết vị trí cụ thể của họ trên bản đồ ở tất cả các lần. Ngay cả nếu một người không phải cố gắng để giữ cho bạn bè của mình được cập nhật, anh ấy vẫn không bao giờ ra ​​khỏi tầm với của một tin nhắn văn bản. Kết quả là trẻ cảm thấy hyperconnected với nhau. Cuộc nói chuyện không bao giờ cần phải dừng lại, và nó cảm thấy như luôn có một cái gì đó xảy ra mới. "Bất cứ điều gì chúng ta nghĩ về những 'mối quan hệ' duy trì và trong một số trường hợp khởi xướng trên phương tiện truyền thông xã hội, trẻ em không bao giờ có được một break từ họ", theo Tiến sĩ Wick. "Và rằng, trong và của chính nó, có thể sản xuất lo lắng Mọi người đều cần có một thời gian nghỉ ngơi từ những đòi hỏi của sự thân mật và kết nối;.. Thời gian một mình để tập hợp, bổ sung và chỉ giãn ra khi bạn không có điều đó, thật dễ dàng để trở thành cạn kiệt cảm xúc , mảnh đất màu mỡ cho sự lo lắng để sinh sản. " Nó cũng ngạc nhiên dễ cảm thấy cô đơn ở giữa tất cả những hyperconnection. Đối với một điều, trẻ em bây giờ biết buồn với sự chắc chắn khi họ đang bị bỏ qua. Chúng ta đều có điện thoại và tất cả chúng ta phản ứng với những thứ khá nhanh chóng, vì vậy khi bạn đang chờ đợi một phản ứng mà không đi, sự im lặng có thể điếc tai. Việc điều trị im lặng có thể là một sự xúc phạm chiến hay chỉ là tác dụng phụ bất hạnh của một mối quan hệ trực tuyến vị thành niên bắt đầu ra mãnh liệt, nhưng sau đó mất dần đi. "Trong những ngày tuổi khi một cậu bé sẽ phải chia tay với bạn, ông đã có một cuộc trò chuyện với bạn. Hoặc ít nhất ông đã phải gọi, "Tiến sĩ Wick nói. "Những ngày này anh chỉ có thể biến mất khỏi màn hình của bạn, và bạn không bao giờ có được để có 'Tôi đã làm gì?' cuộc trò chuyện. " Trẻ em thường bị bỏ tưởng tượng tồi tệ nhất về bản thân mình. Nhưng ngay cả khi các cuộc trò chuyện không kết thúc, là trong một nhà nước liên tục chờ đợi vẫn có thể gây lo lắng. Chúng tôi có thể cảm thấy mình đang được đặt trên đầu ghi lại, chúng tôi đặt những người khác lại ở đó, và cần chung của chúng tôi để giao tiếp hiệu quả được giao ở đó, quá. Cha mẹ nên làm gì? Cả hai chuyên gia phỏng vấn cho bài này đồng ý rằng các bậc cha mẹ là điều tốt nhất có thể làm gì để giảm thiểu các rủi ro liên quan với công nghệ là để hạn chế tiêu thụ của chính mình trước. Nó thuộc vào cha mẹ để thiết lập một ví dụ tốt về việc sử dụng máy tính khỏe mạnh như thế nào. Hầu hết chúng ta kiểm tra điện thoại của chúng tôi hoặc email của chúng tôi quá nhiều, ra khỏi một trong hai suất thực hay thói quen tâm thần. Trẻ em nên được sử dụng để nhìn thấy khuôn mặt của chúng tôi, không phải của chúng tôi đứng đầu cúi xuống một màn hình. Thành lập khu công nghệ miễn phí trong nhà và giờ công nghệ miễn phí khi không có ai sử dụng điện thoại, bao gồm cả mẹ và cha. "Đừng bước vào cửa sau khi làm việc ở giữa một cuộc trò chuyện," Dr. Steiner-Adair khuyên. "Đừng bước vào cửa sau khi làm việc, nói" hi "một cách nhanh chóng, và sau đó là" chỉ cần kiểm tra email của bạn. ' Trong buổi sáng, thức dậy nửa giờ so với trẻ em của bạn và kiểm tra email của bạn sau đó. Hãy cho họ sự quan tâm đầy đủ của bạn cho đến khi



























đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: