Tóm tắt nội dung truyện:Đọc truyện Hoa Thiên Cốt của NXB giả tươi tên tên bạn sẽ được bước dẫn dắt vào một câu chuyện mới đầy sức hấp dẫn, có những màn tác kiếm, những chiêu ngữ võ hiệp. Có những chuyện tình lại có đoàn những gì huyền ảo của mông lung, có chút vui lại có chút buồn thêm một chút hồi hộp, tò mò, một truyện kiếm hiệp nhưng không hề nặng nề ngược lại nhẹ nhàng mà còn mang đoàn yếu tố truyện ngôn tình đầy cảm xúc."Tình yêu cao thượng? Đó thể giản chỉ là hào đầu môi chót lưỡi? Hay là một thứ phải hiến Đờng hạnh phúc của đời mình, hy sinh tất đoàn mọi thứ mới có được không? Đời này ta sống vì Trường Lưu, sống vì tiên giới, sống vì chúng sinh, diễn phần nhưng chưa làm gì được cho nàng ấy. Ta không phụ Trường Lưu, không phụ Lục giới, không phụ gọi đất, nhưng cuối cùng lại phụ nàng ấy, phụ đoàn bản thân ta. ""Chàng là người dịu dàng nhất thế gian, cũng là sống vô tình nhất thiên địa. Ta cố gắng suốt bao năm cũng không mùa hiểu được chàng, nhưng giờ thì đã không cần và cũng không muốn hiểu nữa rồi, chết hay sống, chàng đang nằm trong tay ta, ta muốn thế nào cũng được. ""Ta không có sự phụ, không có bạn bè, không có người yêu, không có con cái, trước kia ta tưởng rằng ta có đoàn thiên hạ, nhưng hóa ra tất đoàn đều là giả. Người yêu ta, vì ta mà chết, người ta yêu, một mực muốn ta chết. Người ta tin, phản bội ta, người ta nương tựa, ruồng bỏ thi. Ta không cần gì, cũng chẳng cầu chi, chỉ muốn sống thật giản thể, nhưng còn gọi bức ta, chàng cũng bức ta! Chàng tưởng rằng đến bây giờ ta còn có mùa quay đầu lại sao? ""Hoa Thiên Cốt bỗng nhớ lại lần đầu tiên gặp người ở Dao Trì năm ấy, hoa nở như dưới, gió cuộn như sóng, Bạch khó Họa bước phần bước về phía nàng, phần đóa sen nở rộ đằng sau gót người. Còn nàng, lạc đoàn hồn phách."Trong tay người không kiếm nhưng lại như có kiếm. Ảnh ảo dưới nước càng tỏa dự rực rỡ, chúng bay lên vẩn quanh Bạch khó Họa. Thanh kiếm màu bạc như có như không trong tay người trên chỉ gọi dưới chỉ đất. Bỗng nhiên tất đoàn nước sông đều ngừng chảy, con sóng cũng đọng lại thành chuyển, rồi nháy mắt dựng thẳng lên dưới chân người, Đờng thành ngọn sóng lớn, Bạch khó Họa chỉ dùng kiếm Phật, con sóng lập tức tan thành phần mảnh nhỏ.Bao nhiêu năm sau, Hoa Thiên Cốt thường nhớ lại hình ảnh sư phụ đứng trên dòng sông múa kiếm dưới trăng cho nàng xem, đó là cảnh đẹp nhất mộng ảo nhất trong cuộc đời nàng. Nếu có thể, nàng nguyện không tiếc sinh mạng trao đổi, chỉ để một lần nữa quay trở lại làm hòn đá nhỏ bên cạnh người
đang được dịch, vui lòng đợi..