Giotto! Please tell me the heat's getting to my head and I did not jus dịch - Giotto! Please tell me the heat's getting to my head and I did not jus Việt làm thế nào để nói

Giotto! Please tell me the heat's g

Giotto! Please tell me the heat's getting to my head and I did not just fucking saw 7 kids who look exactly like us and one that looked like Cozart." G sighed in frustration as he ran a hand through his hair. This day was becoming weirder and weirder by each passing second.

The others remained silent until Lampo snorted. "Did you finally lost it?" he asked, but was hit in the head.

"I swear I sa-"

"Calm down, G." Giotto interrupted. The blond frowned. He placed a hand on his hip and rubbed the back of his neck. "Lampo could be right..." he said bluntly, casting a glance over G's shoulder to see if the scenery would put any sense to his words. It didn't. "Are you sure you saw kids and not adults?" Giotto continued, in the hopes that it would prompt the other to give him the explanation he needed.

G felt like pulling his hair apart, but he resisted. Instead he sighed in frustration once again. "Just come with me okay. And hurry." Leading the way, the others quickly followed. G was glad that convincing Primo and the others to follow wasn't as hard as he thought it would be.

The walk to the destination didn't even take them a minute. Once the others saw the kids, they were stunned. G was right, and he really didn't hit his head or anything. The kids really did look like them, and one of them looked like Cozart.

Alaude and Daemon weren't sure on how to feel about this. Alaude's look alike doesn't seem to be alerted by their presence as he relaxed against the tree, unmoving. He wasn't sleeping and Alaude knew it. As to why, he didn't know, he could just feel it. The other was observing through his senses. But back to the point, why are the kids even here? Do the other families want to lure them so much that they would do such a thing?

On the opposite side however, Daemon looked pleased. He was grinning and staring at the sleeping girl beside the Knuckle look-alike kid. He could tell just by looking that she was hiding something, but he couldn't pinpoint what it was. And the fact that she looked like him, in a few ways more than one, pleased him so much. He doesn't understand why but he was just... pleased, which didn't go unnoticed by Giotto, who seemed to be gaping like a fish out of water.

Giotto stared. He just... stared. G wasn't kidding after all! The kid in the center, the one who looked just like him could pass as his son! How could this happen-? Moreover, why are the kids here?! Hell, he doesn't even know what to do now. 'Calm down, Giotto. Calm down. I know this is confusing, but you need to question the kids about where they're from or where their parents are.' Clearing his throat to break the ice, the blond raised a hand, telling the kids that it was alright and he wouldn't hurt them.

Tsuna didn't know what to do. The first generation guardians were here. Right in front of their eyes! Are they in deep trouble? What if they thought they were from another family and throw them to jail! Like one of those shows you see in TV! Enough of that, they would be back in the present soon, hopefully. But he knew that it had been past 5 minutes, so why are they still here? Was this the same as the time when they went into the future? The only difference was that this was the past, not the future.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Giotto! Please tell me the heat's getting to my head and I did not just fucking saw 7 kids who look exactly like us and one that looked like Cozart." G sighed in frustration as he ran a hand through his hair. This day was becoming weirder and weirder by each passing second.The others remained silent until Lampo snorted. "Did you finally lost it?" he asked, but was hit in the head."I swear I sa-""Calm down, G." Giotto interrupted. The blond frowned. He placed a hand on his hip and rubbed the back of his neck. "Lampo could be right..." he said bluntly, casting a glance over G's shoulder to see if the scenery would put any sense to his words. It didn't. "Are you sure you saw kids and not adults?" Giotto continued, in the hopes that it would prompt the other to give him the explanation he needed.G felt like pulling his hair apart, but he resisted. Instead he sighed in frustration once again. "Just come with me okay. And hurry." Leading the way, the others quickly followed. G was glad that convincing Primo and the others to follow wasn't as hard as he thought it would be.The walk to the destination didn't even take them a minute. Once the others saw the kids, they were stunned. G was right, and he really didn't hit his head or anything. The kids really did look like them, and one of them looked like Cozart.Alaude and Daemon weren't sure on how to feel about this. Alaude's look alike doesn't seem to be alerted by their presence as he relaxed against the tree, unmoving. He wasn't sleeping and Alaude knew it. As to why, he didn't know, he could just feel it. The other was observing through his senses. But back to the point, why are the kids even here? Do the other families want to lure them so much that they would do such a thing?On the opposite side however, Daemon looked pleased. He was grinning and staring at the sleeping girl beside the Knuckle look-alike kid. He could tell just by looking that she was hiding something, but he couldn't pinpoint what it was. And the fact that she looked like him, in a few ways more than one, pleased him so much. He doesn't understand why but he was just... pleased, which didn't go unnoticed by Giotto, who seemed to be gaping like a fish out of water.Giotto stared. He just... stared. G wasn't kidding after all! The kid in the center, the one who looked just like him could pass as his son! How could this happen-? Moreover, why are the kids here?! Hell, he doesn't even know what to do now. 'Calm down, Giotto. Calm down. I know this is confusing, but you need to question the kids about where they're from or where their parents are.' Clearing his throat to break the ice, the blond raised a hand, telling the kids that it was alright and he wouldn't hurt them.Tsuna didn't know what to do. The first generation guardians were here. Right in front of their eyes! Are they in deep trouble? What if they thought they were from another family and throw them to jail! Like one of those shows you see in TV! Enough of that, they would be back in the present soon, hopefully. But he knew that it had been past 5 minutes, so why are they still here? Was this the same as the time when they went into the future? The only difference was that this was the past, not the future.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Giotto! Xin cho biết nhiệt nhận được vào đầu tôi và tôi đã không chỉ fucking cưa 7 đứa trẻ nhìn chính xác như chúng tôi và một trong đó trông giống như Cozart. "G thở dài trong thất vọng khi anh đưa tay qua mái tóc của mình. Đây là ngày đã trở nên lạ và lạ bởi sự trôi đi. Những người khác vẫn giữ im lặng cho đến khi Lampo khịt mũi. "Cậu cuối cùng bị mất nó?" anh hỏi, nhưng đã đánh vào đầu. "Tôi thề rằng SA-" "Bình tĩnh nào, G." Giotto bị gián đoạn. Các tóc vàng nhăn mặt. Ông đặt tay lên hông của mình và xoa gáy anh. "Lampo có thể là đúng ..." anh nói thẳng thừng, đúc một cái nhìn qua vai của G để xem phong cảnh sẽ đặt bất kỳ ý nghĩa cho lời nói của mình. Nhưng không phải vậy. "Bạn có chắc bạn đã thấy trẻ em và người lớn không?" Giotto vẫn tiếp tục, với hy vọng rằng nó sẽ nhắc nhở người khác để cho anh ta những lời giải thích anh cần. G cảm thấy như kéo tóc của mình ngoài, nhưng ông phản đối. Thay vào đó ông thở dài trong thất vọng một lần nữa. "Chỉ cần đi với tôi không sao. Và nhanh lên. "Dẫn đầu, những người khác một cách nhanh chóng theo sau. G mừng là thuyết phục Primo và những người khác để làm theo là không khó như ông nghĩ rằng nó sẽ được. Việc đi bộ đến các điểm đến thậm chí không đưa họ một phút. Một khi những người khác nhìn thấy những đứa trẻ, họ đã rất ngạc nhiên. G đã đúng, và ông thực sự không đánh vào đầu hoặc bất cứ điều gì của mình. Những đứa trẻ thực sự trông giống như họ, và một trong số họ trông giống như Cozart. Alaude và Daemon là không chắc chắn làm thế nào để cảm thấy về việc này. nhìn Alaude của nhau dường như không được nhắc qua sự hiện diện của họ như là anh nới lỏng đối với cây, bất động. Ông đã không ngủ và Alaude biết điều đó. Là tại sao, anh không biết, anh chỉ có thể cảm nhận được nó. Việc khác được quan sát qua các giác quan của mình. Tuy nhiên, trở lại điểm, tại sao những đứa trẻ ngay cả ở đây làm các gia đình khác muốn thu hút họ đến nỗi họ sẽ làm một điều như vậy? Ở phía ngược lại tuy nhiên, Daemon nhìn hài lòng. Ông đang cười toe toét và nhìn chằm chằm vào cô gái đang ngủ bên cạnh Knuckle vật giống đứa trẻ. Ông có thể nói chỉ bằng cách nhìn mà cô đang che giấu điều gì đó, nhưng ông không thể xác định chính xác đó là gì. Và thực tế rằng cô ấy trông giống như anh, trong một vài cách nhiều hơn một, lòng anh ấy rất nhiều. Anh ấy không hiểu tại sao nhưng anh chỉ là ... hài lòng, mà không đi không được chú ý bởi Giotto, người dường như được hổng giống như một con cá ra khỏi nước. Giotto nhìn chằm chằm. Cậu chỉ ... nhìn chằm chằm. G đã không đùa sau khi tất cả! Những đứa trẻ ở trung tâm, một trong những người trông giống như ông ấy có thể vượt qua như con trai của mình! Làm thế nào điều này có thể happen-? Hơn nữa, tại sao những đứa trẻ ở đây ?! Hell, ông thậm chí còn không biết phải làm gì bây giờ. "Bình tĩnh nào, Giotto. Bình tĩnh. Tôi biết điều này là khó hiểu, nhưng bạn cần phải đặt câu hỏi về những đứa trẻ về nơi họ đang từ hay mà cha mẹ họ. ' Hắng giọng để phá vỡ lớp băng, tóc vàng giơ một tay lên, nói với những đứa trẻ mà nó vẫn ổn và ông sẽ không làm tổn thương họ. Tsuna không biết phải làm gì. Những người bảo vệ thế hệ đầu tiên có mặt ở đây. Ngay trước mắt họ! Có phải họ vào những rắc rối? Điều gì nếu họ nghĩ rằng họ đã từ một gia đình khác và ném chúng vào tù! Giống như một trong những chương trình mà bạn nhìn thấy trong hình! Đủ điều đó, họ sẽ được trở lại trong hiện sớm, hy vọng. Nhưng ông biết rằng nó đã qua 5 phút, vậy tại sao họ vẫn còn ở đây? Đây có phải là giống như thời gian khi họ đi vào tương lai? Sự khác biệt duy nhất là điều này là quá khứ, không tương lai.

















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: