A/N: This is my first reader insert! Like, EVER. Please give me helpfu dịch - A/N: This is my first reader insert! Like, EVER. Please give me helpfu Việt làm thế nào để nói

A/N: This is my first reader insert

A/N: This is my first reader insert! Like, EVER. Please give me helpful critisim so I may get better! *bows* Arigato!

|Warning, contains mention of rape. If you don't like that sort of thing, please click the 'back' button on the upper left corner of your screen|

- - -

That smile.

That sweet, child-like smile.

That was what had you hooked in the first place.

You had looked across the room, at your first Nation meeting, and spotted him - and that smile. America had caught you staring, instantly scolding you, saying, "Don't make eye-contact with that Commie!" Frowning, you gave America a hard look before gazing back at the Russian man. He was staring back at you, smiling again. For reasons you didn't know at the time, your face flushed a bright crimson and you quickly whipped your head in the opposite direction. Baka! He caught you! You thought to yourself embarrassedly. Normally you wouldn't be caught dead checking out a guy, but... that smile...

After the meeting, you had lagged behind, helping put away some of the books that had been scattered around when France and England got into their usual fight. You picked up an Edgar Allan Poe book and held it up to your face, reading the cover. It was in Spanish. You sighed and lowered it - only to find Russia's face a mere inches away. Wearing that smile.

"You are ____, da?" he asked you sweetly, tilting his head slightly to the right. You blushed and nodded, speechless in surprise. You hadn't even heard him crouch down on the floor in front of you. "I am Russia, but you may call me Ivan, ____," Russia said to you cheerfully. You blinked at him once, then finally stammered out after a second, "I-it's nice to meet you Ru-, I mean, Ivan!"

And that's how it all began.

Much to all the other countries displeasure, you became close friends with Russia. Every time there was a meeting, you met up with him before. And afterwards, he walked you home. You closer to the Russian than any other country in the world. You trusted him with your very life, and assumed that he trusted you with his. You hung out nearly every day, going to the park or wandering around Ivan's massive sunflower garden. Every moment that you were with him made your heart speed up. It was bliss, pure, absolute bliss.



But, of course, all happiness does come to an end.





It had been almost a year since you had met Ivan. The sky was clear and bright, and you were out with one of your other friends, Spain. He was helping you shop for grocceries, since you were helpless when it came to that, and had so far picked out enough fruits and vegetables to last you a year! You chuckled a bit as he tossed a plastic bag full to the brim with tomatoes into one of the wooden baskets he was carrying. Just then, your phone buzzed in your pocket. Blinking in surprise, you pulled it out and flipped it open. You had a text message from Ivan. Smiling, you clicked the 'Enter' button to open up the message.

'____, what are you doing today?'

Thinking he was planning on inviting you somewhere, you replied: 'Nothing, really. Just shopping for a bit and then heading home.'

There was less than a minutes pause before you got a response.

'Are you alone?'

You paused, confused. Why would he ask that? You wondered. 'No, I'm with Spain. He's helping me pick out veggies.' You typed back. Thirty seconds later:

'Let me know when you get home, ____ - I've got a surprise for you'

Instantly another smile broke out on your face. "Ivan, you goof," you laughed lightly under your breath. "Could've just said that in the first place." You sent him a message telling him you'd let him know and then snapped your phone shut. Spain walked over to you, noticing your brighter-than-usual smile, and asked, "What's up, chica?" You giggled a bit in response and told him, "Russia's gonna give me a surprise when I get home! I'm really excited - I bet it's another sunflower!" The dark-haired brunette frowned a bit. "____..." he said, looking at you a bit cautiously, "Why do you like Russia so much?"

You stared at him. As if that were even a real question! "He's really nice, Spain, once you get to know him!" You answered, stuffing your phone into your pocket. "I dunno why all you guys are scared of him!"





A bit later, you were walking up the path to your house when you remembered what you had promised to Ivan. "Ah! Right, I almost forgot," you said aloud to yourself, taking out your phone and opening up a new message. 'Ivan, I'm almost at my place!'

The phone buzzed in your hand not even a second after you had hit send.

'Okay, _____ - be sure to close your eyes when you go inside!'

Bubbling to the brim with anticipation, you ran the rest of the way to your house. You reached the front door and dug into your pocket for your key. But just as you were about to grab it, you noticed that the door was slightly ajar. That's strange... You thought with a frown. I thought I locked it... Then you remembered that you had given Russia a spare key a long time ago and figured that he must have gone in ahead to ready the surprise. Your smile returned and you pushed open the door. The hallway light wasn't on, which was unusual. Squinting into the darkness, you stepped inside and kicked off your shoes. They dully clunked into the wall as you called out, "Ivan? Are you here?" No one answered. You frowned, a bit a uneasiness pricking at your stomach, and took a few hesitant steps down the hall. "Ivan...?" You whispered worriedly. Now you were in an entirely dark hall, unable to see more than two feet in front of you. Slowly, fear was clutching onto your heart and tightening its grip.

Suddenly, a voice sounded from right behind you.

"_____, you didn't close your eyes."

You turned, relieved at the familiar voice of Ivan. "Thank goodness, you had me worried--" Then you noticed the pipe in his hand. The one that he carried around under his coat for emergancy battles. "Ivan...?"

He swung.



Your vision went black.



You came to who-knows how long later, your head pounding and your mind foggy. "Ah... ow..." You moaned, feeling your cheek pressed against something soft. You were on your side, that much you could tell, with your eyes still closed. No... Wait, my eyes are open. Am I blind-folded?! You realized with alarm, just as the sound of a door creaking open echoed across the room. You sat up - which was no easy task, since you quickly discovered that your hands were bound in front of you - and blindly looked around. "Hello? Who's there?" You called out bravely, even though that was the opposite of how you felt at the moment. The floor creaked and moaned underneath the person's shoes for several steps until they stopped to your left. You turned your head in the direction of your kidnapper. The thing you were on - A bed! You discovered too late - groaned under the weight of someone climbing on beside you.



"____, you are awake now, da?"



Your heart froze mid-beat. "Ivan?!" You squeaked out in shock, your covered eyes going wide. The sweet voice laughed. "Da, ____. I am glad you aren't hurt too badly. Does your head hurt?" You couldn't answer him, to shocked to even breathe. Ivan... Why did he tie me up?! Why did he knock me out?! Thoughts raced around your still throbbing head. "I-Ivan, please untie me..." You said nervously, laughing humorlessly at the end. "I'm kind of scared, not being able to move or see."

Silence.

"... Ivan, are you still here?"

"____, I'm afraid I can't untie you."

You felt the blood drain from your face. "W-why not?" You stammered. "Because," the Russian man said, as the mattress groaned beneath him as he leaned forward. "If I did that, you might run away, ____."

You didn't understand. You couldn't think of any reason to why this was happening. "Ivan, please!" You yelled almost desperately. "This is scaring me! Untie me, now!"

"Nyet, _____, I won't!"

You felt something hard strike you fiercely across the face, causing you to cry out in pain and topple over onto your back. "Aah! I-Ivan, y-you hit me!" You exclaimed in utter disbelief. Russia moved again on the bed. You felt the shifting of the mattress as he placed both hands on either side of your body. "Da, my little sunflower," he said quietly, all the sweetness from before gone. You felt tears well up at the corners of your eyes; that slap had really hurt. "Why, Ivan?" you asked him, stiffling a sob that was building in your chest. He leaned down until his ashy gray hair was tickling your cheek. "I told you why, ____," he whispered into your ear. "I don't want my little sunflower to run away from me." An invollentary shiver ran down your back. Russia's gloved hand gently touched your injured cheek. You cringed away in pain, letting out a tiny whimper. His hand hovered for a moment before reaching behind your head to tug at the knot holding the blindfold together. It came undone with one jerk, and Ivan pulled the cloth away from your eyes. You could see at last, first noticing his entrancing violet eyes that seemed to glow in even this low light. Then you spotted the canopy over the bed you both were on. Once your eyes travelled back to Russia, you felt more tears rising. Once they spilled over, he brushed them away impatiently with his thumb and smiled that smile down at you.

"Now, ____, you shall become one with Russia, da?"

Your heart stopped - quite literally this time. "W-what?" You asked, terror spiking in that one syllable. Ivan's expression didn't falter - in fact, his eyes seemed to glow. "You shall become one with Russia, ____..." He bent forward and pressed his lips firmly to yours. Shocked, you didn't react in the slightest. Utter fright and horror was consuming you from within. Ivan, please, stop it! You begged silently, squeezing your eyes shut. This isn't you... This isn't you!!!

Once Ivan pulled back for air, his large hands grasped at the front of your military attire. Palms cold and clammy, you clenched your hands as tightly together as p
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
A / N: đây là đọc đầu tiên của tôi chèn! Như bao giờ hết. Xin vui lòng cho tôi critisim hữu ích vì vậy tôi có thể nhận được tốt hơn! * cung * Arigato!| Cảnh báo, có đề cập đến của hãm hiếp. Nếu bạn không thích rằng loại điều, hãy nhấp vào nút 'trở lại' trên góc trên bên trái của screen| của bạn- - -Nụ cười đó.Rằng nụ cười ngọt, giống như trẻ em.Đó là những gì có bạn nối tại địa điểm đầu tiên.Bạn có xem xét ngang qua phòng, cuộc họp quốc gia đầu tiên của bạn, và phát hiện anh ta - và rằng nụ cười. America đã bắt gặp bạn nhìn chằm chằm, ngay lập tức scolding bạn, nói, "không làm cho liên hệ với mắt với Commie đó!" Frowning, bạn đã America một cái nhìn cứng trước khi nhìn trở lại tại người Nga. Ông nhìn chằm chằm lại lúc bạn, mỉm cười một lần nữa. Vì lý do bạn không biết lúc đó, khuôn mặt của bạn xóa một crimson tươi sáng và bạn nhanh chóng whipped đầu ở hướng đối diện. Baka! Ông bắt gặp bạn! Bạn nghĩ đến bản thân embarrassedly. Bình thường, bạn sẽ không được đánh bắt chết kiểm tra ra một guy, nhưng... rằng nụ cười...Sau khi cuộc họp, bạn có lagged phía sau, giúp đưa ra một số trong những cuốn sách đã được rải rác xung quanh khi nước Pháp và anh đã nhận vào chiến đấu thông thường của họ. Bạn chọn một cuốn sách Edgar Allan Poe và tổ chức nó lên khuôn mặt của bạn, đọc trang bìa. Đó là tiếng Tây Ban Nha. Bạn thở dài và hạ xuống nó - chỉ để tìm thấy khuôn mặt của Nga một chỉ inch đi. Mặc mà nụ cười."Bạn là ___, da?" ông yêu cầu bạn ngọt ngào, nghiêng đầu hơi bên phải. Bạn trang và gật đầu, không nói nên lời bất ngờ. Bạn thậm chí không nghe ông cúi mình trên sàn nhà ở phía trước của bạn. Liên bang Nga "tôi Nga, nhưng bạn có thể gọi cho tôi Ivan, ___," nói cho bạn vui vẻ. Bạn blinked lúc anh ta một lần, sau đó cuối cùng stammered sau một lần thứ hai, "tôi-nó là tốt đẹp để đáp ứng bạn Ru-, tôi có nghĩa là, Ivan!"Và đó là làm thế nào nó bắt đầu.Nhiều để tất cả khác nước không vừa lòng, bạn đã trở thành bạn thân với liên bang Nga. Mỗi khi có là một cuộc họp, bạn gặp với anh ta trước. Và sau đó, ông đi bạn nhà. Bạn gần gũi hơn với Nga hơn bất kỳ quốc gia nào khác trên thế giới. Bạn tin tưởng anh ta với cuộc sống rất của bạn, và giả định rằng ông tin tưởng bạn với ông. Bạn treo trên gần như mỗi ngày, đi đến công viên hoặc lang thang xung quanh Sân vườn hướng dương lớn của Ivan. Mỗi thời điểm mà bạn đã với anh ta làm cho trái tim của bạn tăng tốc độ. Nó đã là hạnh phúc, hạnh phúc tinh khiết, tuyệt đối. Nhưng, tất nhiên, tất cả hạnh phúc đến kết thúc. Nó đã là gần một năm kể từ khi bạn đã gặp Ivan. Bầu trời là rõ ràng và tươi sáng, và bạn đã ra với một trong những bạn bè khác, Tây Ban Nha. Ông đã giúp đỡ bạn cửa hàng cho grocceries, kể từ khi bạn đã bất lực khi nó đã đến đó, và cho đến nay đã chọn ra đủ loại trái cây và rau quả để cuối cùng bạn một năm! Bạn chuckled một chút như ông ném một túi nhựa đầy đủ đến brim với cà chua vào một giỏ bằng gỗ, ông đã thực hiện. Chỉ sau đó, điện thoại buzzed trong túi của bạn. Nhấp nháy trong bất ngờ, bạn kéo nó ra và lộn nó mở. Bạn có tin nhắn văn bản từ Ivan. Mỉm cười, bạn nhấp vào nút 'Enter' để mở thư.' ___, mày làm ngày hôm nay?'Suy nghĩ ông đã quy hoạch mời bạn một nơi nào đó, bạn trả lời: ' không có gì, thực sự. Chỉ cần mua sắm cho một chút và sau đó về nhà.'Có là ít hơn một phút tạm dừng trước khi bạn có một phản ứng.'Bạn có một mình?'Bạn bị tạm dừng, nhầm lẫn. Tại sao ông lại hỏi vậy? Bạn tự hỏi. ' Không, tôi với Tây Ban Nha. Ông đang giúp tôi chọn ra rau.' Bạn gõ lại. Ba mươi giây sau:'Hãy cho tôi biết khi bạn nhận được nhà, ___ - Tôi đã có một bất ngờ cho bạn'Ngay lập tức một nụ cười nổ ra trên khuôn mặt của bạn. "Ivan, bạn thằng ngu," bạn cười nhẹ theo hơi thở của bạn. "Có thể đã chỉ nói rằng ở nơi đầu tiên." Bạn đã gửi cho anh ta một thông báo cho ông bạn sẽ cho phép anh ta biết và sau đó bị gãy của bạn tắt điện thoại. Tây Ban Nha đi qua để bạn nhận thấy của bạn sáng hơn-hơn-bình thường nụ cười, và hỏi, "What's up, chica?" Bạn cười khúc khích một chút để đáp ứng và nói với ông, "Nga sẽ cung cấp cho tôi một sự ngạc nhiên khi tôi nhận được nhà! Tôi thật sự vui mừng - tôi đặt cược nó là một hướng dương!" Các brunette dark-haired cau mày một chút. "___...", ông nói, nhìn vào bạn một chút thận trọng, "Tại sao bạn thích Nga rất nhiều?"Bạn stared lúc anh ta. Như thể đó thậm chí là một câu hỏi thực sự! "Ông là thực sự tốt đẹp, Tây Ban Nha, một khi bạn nhận được để biết anh ta!" Bạn trả lời, nhồi điện thoại vào túi của bạn. "Tôi không biết tại sao tất cả các bạn guys đang sợ hãi của anh ta!" Một chút sau đó, bạn đã đi bộ lên đường đến nhà của bạn khi bạn nhớ những gì bạn đã hứa sẽ Ivan. "Ah! Phải, tôi gần như quên,"bạn nói to với chính mình, tham gia trong điện thoại của bạn và mở cửa thư mới. "Ivan, tôi gần như tại địa điểm của tôi!"Điện thoại buzzed trong tay của bạn thậm chí không một lần thứ hai sau khi bạn đã nhấn gửi.' OK, ___ - Hãy chắc chắn để nhắm mắt của bạn khi bạn đi bên trong!'Bubbling đến brim với dự đoán, bạn chạy phần còn lại của đường đến nhà. Bạn đi đến cửa trước và đào vào túi của bạn cho chìa khóa của bạn. Nhưng cũng giống như bạn đã lấy nó, bạn nhận thấy rằng cửa là hơi ajar. Đó là kỳ lạ... Bạn nghĩ rằng với một nhăn. Tôi nghĩ rằng tôi khóa nó... Sau đó bạn nhớ rằng bạn đã cho Nga một phím rảnh rỗi một thời gian dài trước đây và figured rằng ông phải đã đi phía trước để sẵn sàng bất ngờ. Nụ cười của bạn trở lại và bạn đẩy mở cửa. Hành lang ánh sáng không phải là trên, đó là không bình thường. Squinting vào bóng tối, bạn bước vào và khởi động đôi giày của bạn. Họ dully clunked vào tường như bạn gọi ra, "Ivan? Các bạn ở đây?" Không có ai trả lời. Bạn cau mày, một chút là một lo lắng sự đâm lúc Dạ dày của bạn, và lấy một vài do dự bước xuống hội trường. "Ivan...?" Bạn thì thầm worriedly. Bây giờ bạn đã trong một hội trường hoàn toàn tối, không thể nhìn thấy nhiều hơn hai chân ở phía trước của bạn. Từ từ, sợ hãi ôm vào trái tim của bạn và thắt chặt grip của nó.Đột nhiên, một giọng nói nghe từ bên phải phía sau bạn."___, bạn không nhắm mắt lại."Bạn bật, thuyên giảm tại tiếng nói quen thuộc của Ivan. "Cảm ơn lòng tốt, bạn đã cho tôi lo lắng..." sau đó, bạn nhận thấy các đường ống trong bàn tay của mình. Một trong đó ông thực xung quanh trong áo khoác cho trận đánh emergancy. "Ivan...?"Ông đu. Tầm nhìn của bạn đã đi màu đen. Bạn đã đến những người-biết bao lâu sau, đập đầu của bạn và tâm trí của bạn sương mù. "Ah... ow..." Bạn moaned, cảm giác của bạn má ép đối với một cái gì đó mềm. Bạn đã trên mặt của bạn, mà nhiều bạn có thể cho biết, với đôi mắt của bạn vẫn còn đóng cửa. Không... Chờ đợi, đôi mắt của tôi là mở. Tôi mù gấp lại?! Bạn thực hiện với báo động, cũng giống như những âm thanh của một cánh cửa lạnh mở lặp lại qua phòng. Bạn ngồi lên - đó là không có nhiệm vụ dễ dàng, kể từ khi bạn một cách nhanh chóng phát hiện ra rằng bàn tay của bạn bị ràng buộc ở phía trước của bạn - và một cách mù quáng nhìn xung quanh. "Xin chào? Những người có?" Bạn gọi ra mạnh dạn, mặc dù đó là đối diện của làm thế nào bạn cảm thấy lúc này. Sàn nhà phục và moaned bên dưới đôi giày của người đối với một vài bước cho đến khi họ dừng lại để bên trái của bạn. Bạn quay đầu của bạn theo hướng bắt cóc của bạn. Những điều bạn đang trên - giường một! Bạn phát hiện ra quá trễ - groaned dưới sức nặng của một người leo lên bên cạnh bạn. "___, bạn đang tỉnh táo bây giờ, da?" Trái tim của bạn bị đóng băng giữa đánh bại. "Ivan?!" Bạn squeaked ra bị sốc, đôi mắt của bạn được bảo hiểm sẽ rộng. Tiếng nói ngọt cười. "Da, ____. Rất vui vì bạn không bị thương quá nặng. Hiện mày đau?" Bạn không thể trả lời đi, sốc thậm chí thở. Ivan... Tại sao ông đã buộc tôi lên?! Tại sao ông đã hạ tôi?! Những suy nghĩ đua xung quanh thành phố mày vẫn throbbing. "Tôi-Ivan, xin vui lòng cởi trói cho tôi..." Bạn nói nervously, cười humorlessly vào cuối. "Tôi là loại sợ hãi, không được có thể di chuyển hoặc xem."Im lặng."... Ivan, là bạn vẫn còn ở đây?""___, tôi sợ tôi không thể cởi trói cho bạn."Bạn cảm thấy máu chảy từ khuôn mặt của bạn. "W-tại sao không?" Bạn stammered. "Because," người Nga nói, như nệm groaned bên dưới anh ta như ông cúi về phía trước. "Nếu tôi đã làm điều đó, bạn có thể bỏ chạy, ___."Bạn không hiểu. Bạn không thể nghĩ ra bất kỳ lý do tại sao điều này đã xảy ra. "Ivan, làm ơn đi!" Bạn hét gần như tuyệt vọng. "Đây scaring tôi! Cởi trói cho tôi, bây giờ!""Nyet, ___, tôi sẽ không!"Bạn cảm thấy một cái gì đó khó khăn tấn công bạn quyết liệt trên khuôn mặt, gây ra bạn khóc đau đớn và lật đổ vào lưng của bạn. "Aah! Tôi-Ivan, y-bạn nhấn tôi! " Bạn kêu lên trong sự hoài nghi utter. Nga di chuyển một lần nữa trên giường. Bạn cảm thấy các thay đổi của nệm như ông đặt cả hai tay trên hai bên của cơ thể của bạn. "Da, hướng dương nhỏ của tôi," ông nói nhẹ nhàng, tất cả vị ngọt từ trước khi đi. Bạn cảm thấy nước mắt cũng lên ở các góc của đôi mắt của bạn; slap đó đã thực sự thương. "Tại sao, Ivan?" bạn hỏi anh ta, stiffling một sob đã xây dựng trong ngực của bạn. Ông cúi xuống cho đến khi tóc màu xám xám tro của ông tickling má của bạn. "Tôi đã nói với bạn tại sao, ___," ông thì thầm vào tai của bạn. "Tôi không muốn tôi hướng dương nhỏ để chạy ra khỏi tôi." Một shiver invollentary chạy xuống trở lại của bạn. Nga đeo găng tay nhẹ nhàng chạm vào má của bạn bị thương. Bạn cringed đi đau đớn, cho phép ra một rên nhỏ. Bàn tay của mình bay lượn cho một thời điểm trước khi tiếp cận phía sau đầu của bạn để kéo tại các nút đang nắm giữ mắt với nhau. Nó đến hoàn tác với một jerk và Ivan kéo vải từ đôi mắt của bạn. Bạn có thể nhìn thấy cuối cùng, lần đầu tiên nhận thấy mắt tím entrancing mà dường như sáng trong ngay cả ánh sáng này thấp. Sau đó bạn phát hiện những tán cây trên giường bạn cả hai đang trên. Một khi mắt của bạn đi quay lại Nga, bạn cảm thấy thêm nước mắt tăng. Một khi họ đổ, ông chải họ đi impatiently với ngón tay cái của mình và mỉm cười mà nụ cười xuống lúc bạn."Bây giờ, ___, bạn sẽ trở thành một với Nga, da?"Trái tim của bạn dừng lại - khá nghĩa là thời gian này. "W-những gì?" Bạn yêu cầu, khủng bố spiking trong đó âm tiết một. Biểu hiện của Ivan không ngập ngừng - trong thực tế, đôi mắt của ông dường như sáng. "Bạn sẽ trở thành một với Nga, ___..." Ông cúi về phía trước và nhấn đôi môi của mình chắc chắn cho bạn. Bị sốc, bạn đã không phản ứng trong việc nhỏ nhất. Sợ utter và kinh dị tiêu thụ bạn từ bên trong. Ivan, làm ơn, dừng lại nó! Bạn âm thầm, begged ép đôi mắt của bạn đóng. Đây không phải là bạn... Đây không phải là bạn!Một khi Ivan kéo trở lại cho máy, tay lớn nắm ở phía trước của trang phục quân sự của bạn. Lòng bàn tay lạnh và clammy, bạn clenched tay với nhau như chặt chẽ càng
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
A / N: Đây là người đọc đầu tiên của tôi chèn! Như bao giờ. Xin vui lòng cho tôi critisim hữu ích vì vậy tôi có thể nhận được tốt hơn! * cúi chào * Arigato! | Cảnh báo, có đề cập đến hiếp dâm. Nếu bạn không thích điều đó loại điều, xin vui lòng bấm vào nút 'back' ở góc trên bên trái của màn hình | - - -. Nụ cười đó hấp dẫn đó, con giống như nụ cười. Đó là những gì có thể nối trong lần đầu tiên . nơi Bạn đã nhìn khắp phòng, tại cuộc họp quốc đầu tiên của bạn, và phát hiện anh ta - và nụ cười đó. Mỹ đã bắt bạn nhìn chằm chằm, ngay lập tức trách mắng bạn, nói rằng, "Đừng làm cho mắt tiếp xúc với Commie mà!" Cau mày, bạn đã cho Mỹ một cái nhìn cứng trước khi nhìn lại vào người đàn ông Nga. Ông đã nhìn chằm chằm vào bạn, mỉm cười một lần nữa. Vì những lý do bạn không biết vào thời điểm đó, khuôn mặt của bạn đỏ mặt lên một màu đỏ thẫm sáng và bạn nhanh chóng đánh đầu của bạn theo hướng ngược lại. Baka! Ông bắt gặp bạn! Bạn nghĩ đến chính mình ngượng ngùng. Bình thường, bạn sẽ không bị bắt chết kiểm tra ra một anh chàng, nhưng ... nụ cười đó ... Sau cuộc họp, bạn đã tụt lại phía sau, giúp đưa ra một số cuốn sách đã được rải rác xung quanh, khi Pháp và Anh đã vào họ chiến đấu bình thường. Bạn nhặt một cuốn sách Edgar Allan Poe và giơ nó lên để khuôn mặt của bạn, đọc các trang bìa. Đó là tiếng Tây Ban Nha. Bạn thở dài và hạ thấp nó - chỉ để thấy khuôn mặt của Nga chỉ một inch. Mặc nụ cười đó. "Bạn đang ____, da?" ông hỏi bạn ngọt ngào, nghiêng đầu một chút về bên phải. Bạn đỏ mặt và gật đầu, không nói nên lời trong sự ngạc nhiên. Bạn thậm chí còn không nghe anh đang cúi xuống trên sàn nhà trước mặt bạn. "Tôi là Nga, nhưng bạn có thể gọi tôi là Ivan, ____," Nga nói với bạn một cách vui vẻ. Bạn chớp mắt nhìn anh ta một lần, sau đó cuối cùng lắp bắp sau một giây, "I-nó là tốt đẹp để đáp ứng bạn Ru-, ý tôi là, Ivan!" Và đó là cách mà tất cả bắt đầu. Phần lớn cho tất cả các nước khác không hài lòng, bạn đã trở thành người bạn thân với Nga. Mỗi khi có một cuộc họp, bạn đã gặp gỡ với anh ấy trước. Và sau đó, anh dắt bạn về nhà. Bạn gần gũi hơn với Nga hơn bất kỳ quốc gia nào trên thế giới. Bạn tin tưởng anh với cuộc sống mong manh của bạn, và cho rằng ông tin tưởng em với anh. Bạn treo trên gần như mọi ngày, đi đến công viên hay đi lang thang xung quanh khu vườn hướng dương khổng lồ của Ivan. Mỗi khoảnh khắc mà bạn được với anh ấy khiến trái tim của bạn tăng tốc độ. Đó là niềm hạnh phúc, tinh khiết, hạnh phúc tuyệt đối. Nhưng, tất nhiên, tất cả hạnh phúc không đi đến một kết thúc. Nó đã được gần một năm kể từ khi bạn đã gặp Ivan. Bầu trời rõ ràng và tươi sáng, và bạn ra ngoài với một người bạn khác của bạn, Tây Ban Nha. Ông đã giúp bạn bán hàng cho grocceries, kể từ khi bạn là bất lực khi đến đó, và cho đến nay đã chọn ra đủ loại trái cây và rau quả để cuối cùng bạn một năm! Bạn cười một chút khi anh ném một túi nhựa đầy tới miệng với cà chua vào một trong những giỏ bằng gỗ anh đang mang. Ngay sau đó, điện thoại của bạn rung lên trong túi của bạn. Chớp mắt ngạc nhiên, bạn kéo nó ra và lật nó mở. Bạn có một tin nhắn văn bản từ Ivan. . Mỉm cười, bạn nhấp vào nút "Enter" để mở ra các thông điệp '? ____, Những gì bạn làm hôm nay "Suy nghĩ anh đã có kế hoạch mời bạn đi đâu đó, bạn trả lời:" Không có gì, thực sự. Chỉ cần mua sắm cho một chút và sau đó về nhà. "Có ít hơn một phút ngập ngừng trước khi bạn có một phản ứng. 'Đang ở một mình?" Bạn dừng lại, bối rối. Tại sao anh lại hỏi thế? Bạn tự hỏi. 'Không, tôi với Tây Ban Nha. Anh ấy đã giúp tôi nhận ra rau. ' Bạn gõ lại. Ba mươi giây sau: "Hãy cho tôi biết khi bạn nhận được nhà, ____ - Tôi đã có một bất ngờ dành cho bạn ngay lập tức nụ cười khác đã nổ ra trên khuôn mặt của bạn. "Ivan, bạn thằng ngu", bạn cười nhẹ trong hơi thở của bạn. "Ông có thể vừa nói rằng ở nơi đầu tiên." Bạn đã gửi cho anh một tin nhắn nói với anh ấy bạn muốn cho anh biết và sau đó bị gãy đóng điện thoại của bạn. Tây Ban Nha bước tới bạn, nhận thấy nụ cười tươi sáng hơn bình thường của bạn, và hỏi: "Có chuyện gì, chica?" Bạn cười khúc khích một chút phản ứng và nói với ông, "gonna của Nga cung cấp cho tôi một bất ngờ khi tôi về nhà tôi thực sự vui mừng -!! Tôi đặt cược nó hướng dương khác" Cậu bé tóc nâu, tóc đen cau mày một chút. "____..." Ông nói, nhìn bạn một chút thận trọng, "Tại sao bạn thích Nga nhiều như vậy?" Bạn nhìn chằm chằm vào anh. Như thể đó là ngay cả một câu hỏi thực sự! "Anh ấy thực sự tốt đẹp, Tây Ban Nha, một khi bạn nhận được để biết anh ta!" Bạn đã trả lời, nhét điện thoại vào túi của bạn. "Mình không biết lý do tại sao tất cả các bạn đang sợ hãi của anh ta!" Một lát sau, em đi lên con đường đến ngôi nhà của bạn khi bạn nhớ lại những gì bạn đã hứa với Ivan. "Ah! Đúng, tôi gần như quên," bạn nói to với chính mình, lấy điện thoại ra và mở cửa một tin nhắn mới của bạn. 'Ivan, tôi gần như ở vị trí của tôi!' Chiếc điện thoại rung lên trong bàn tay của bạn thậm chí không phải là một thứ hai sau khi bạn đã nhấn gửi. "Được rồi, _____ - hãy nhắm mắt của bạn khi bạn đi vào trong!" Sủi bọt tới miệng với dự đoán, bạn chạy các phần còn lại của con đường đến ngôi nhà của bạn. Bạn đã đến cửa trước và đào vào túi của bạn cho chìa khóa của bạn. Nhưng cũng giống như bạn sắp lấy nó, bạn nhận thấy rằng cánh cửa hơi hé mở. Đó là lạ ... Bạn nghĩ với một cái cau mày. Tôi nghĩ tôi đã khóa nó ... Sau đó, bạn nhớ rằng bạn đã cho Nga một chìa khóa dự phòng trong một thời gian dài trước đây và nghĩ rằng ông ấy đã phải trải ở phía trước để sẵn sàng bất ngờ. Nụ cười của bạn trả lại và bạn đẩy cửa. Ánh sáng ngoài hành lang đã không được vào, mà là không bình thường. Nheo mắt vào bóng tối, bạn bước vào và khởi giày của bạn. Họ thẫn thờ clunked vào tường khi bạn gọi, "Ivan? Bạn ở đây?" Không ai trả lời. Bạn nhíu mày, một chút lo lắng một cách châm vào dạ dày của bạn, và mất một vài bước ngập ngừng xuống sảnh. "Ivan ...?" Bạn thì thầm lo lắng. Bây giờ bạn đang ở trong một hội trường hoàn toàn tối, không thể nhìn thấy nhiều hơn hai bàn chân ở phía trước của bạn. Dần dần, nỗi sợ hãi đã ôm chặt vào trái tim của bạn và nắm chặt nó. Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ ngay phía sau bạn. "_____, Bạn không nhắm mắt lại." Bạn quay lại, nhẹ nhõm ở giọng nói quen thuộc của Ivan. "Cảm ơn lòng tốt, bạn đã cho tôi worried--" Sau đó bạn nhận thấy các đường ống trong tay. Một trong đó ông tiến hành xung quanh dưới áo khoác của mình cho các trận emergancy. "Ivan ...?" Cậu đánh. Tầm nhìn của bạn đi đen. Bạn đến người-biết đầu của bạn đập bao lâu sau đó, và tâm trí của bạn có sương mù. "Ah ... ow ..." Bạn rên rỉ, cảm thấy má của bạn ép vào một cái gì đó mềm mại. Bạn là trên mặt của bạn, mà nhiều bạn có thể nói, với đôi mắt của bạn vẫn còn đóng cửa. Không ... Chờ đợi, mắt tôi mở cửa. Tôi mù-gấp ?! Bạn nhận với báo động, giống như âm thanh của một cánh cửa cọt kẹt mở vang vọng khắp căn phòng. Bạn ngồi dậy - đó là nhiệm vụ không dễ dàng, vì bạn nhanh chóng phát hiện ra rằng bàn tay của bạn bị trói trước mặt bạn - một cách mù quáng và nhìn xung quanh. "Xin chào? Ai đó?" Bạn gọi ra dũng cảm, mặc dù đó là đối diện như thế nào bạn cảm thấy vào lúc này. Các sàn kêu cọt kẹt và rên rỉ bên dưới giày của người đó trong vài bước cho đến khi họ dừng lại để trái. Bạn quay đầu theo hướng của kẻ bắt cóc của bạn. Điều bạn đang trên - Một giường! Bạn phát hiện quá muộn -. Rên rỉ dưới sức nặng của ai đó trèo vào bên cạnh bạn "? ____, Bạn đang tỉnh táo bây giờ, da" trái tim của bạn bị đóng băng giữa nhịp. "Ivan ?!" Bạn rít ra sốc, đôi mắt được bảo hiểm của bạn sẽ rộng. Giọng nói ngọt ngào cười. "Đa, ____. Tôi vui vì bạn không bị thương quá nặng. Có đầu có đau không?" Bạn không thể trả lời anh, để sốc khi ngay cả thở. Ivan ... Tại sao anh ấy buộc tôi ?! Tại sao anh ấy làm tôi gục ra ?! Suy nghĩ chạy xung quanh đầu vẫn phập phồng của bạn. "I-Ivan, xin vui lòng cởi trói cho tôi ..." Bạn lo lắng nói, cười humorlessly ở cuối. "Tôi là loại sợ hãi, không thể di chuyển hoặc nhìn thấy." Im lặng. "... Ivan, cậu vẫn còn ở đây?" "____, Tôi sợ tôi không thể cởi trói cho bạn." Bạn cảm thấy máu chảy ra từ khuôn mặt của bạn. "W-tại sao không?" Bạn lắp bắp. "Bởi vì," người đàn ông Nga cho biết, như nệm rên rỉ bên dưới anh khi anh cúi xuống. "Nếu tôi đã làm điều đó, bạn có thể chạy đi, ____." Bạn không hiểu. Bạn không thể nghĩ ra bất kỳ lý do tại sao điều này đã xảy ra. "Ivan, xin vui lòng!" Bạn gần như hét lên trong tuyệt vọng. "Đây là sợ tôi! Tháo tôi, bây giờ!" "Nyet, _____, tôi sẽ không!" Bạn cảm thấy một cái gì đó khó đình công bạn dữ dội trên khuôn mặt, khiến bạn khóc vì đau đớn và lật đổ hơn lên lưng của mình. "Aah! I-Ivan, y-bạn đánh tôi!" Bạn kêu lên trong sự hoài nghi hoàn toàn. Nga chuyển một lần nữa trên giường. Bạn cảm thấy sự chuyển dịch của nệm khi ông đặt cả hai tay ở hai bên của cơ thể của bạn. "Da, hướng dương nhỏ của tôi," anh lặng lẽ nói, tất cả sự ngọt ngào từ trước khi biến mất. Bạn cảm thấy nước mắt toát lên ở các góc của mắt của bạn; cái tát đó đã thực sự bị tổn thương. "Tại sao, Ivan?" bạn hỏi anh ta, stiffling một tiếng nức nở đã được xây dựng trong ngực của bạn. Anh cúi xuống cho đến khi tóc màu xám tro của ông được cù vào má của bạn. "Tôi đã nói với bạn lý do tại sao, ____," anh thì thầm vào tai của bạn. "Tôi không muốn hướng dương nhỏ của tôi để chạy trốn khỏi tôi." Một cơn rùng mình invollentary chạy xuống lưng. Bàn tay đeo găng của Nga nhẹ nhàng chạm vào má bị thương. Bạn co rúm lại trong đau đớn, để cho ra một tiếng rên nhỏ. Bàn tay anh lượn một lúc trước khi đến phía sau đầu của bạn kéo mạnh cái nút giữ bịt mắt lại với nhau. Nó đã hoàn tác với một jerk, và Ivan kéo tấm vải ra khỏi con mắt của bạn. Bạn có thể nhìn thấy ở cuối cùng, lần đầu tiên nhận thấy đôi mắt màu tím lọt vào mình mà dường như phát sáng trong cả ánh sáng thấp này. Sau đó, bạn phát hiện các tán cây trong giường bạn cả hai đều trên. Khi đôi mắt của bạn đi du lịch trở lại Nga, bạn càng cảm thấy nước mắt dâng cao. . Một khi họ tràn qua, ông gạt chúng đi mất kiên nhẫn với ngón tay cái của mình và mỉm cười mà cúi xuống mỉm cười với bạn "? Bây giờ, ____, bạn sẽ trở nên một với Nga, da" trái tim của bạn dừng lại - theo đúng nghĩa đen lần này. "W-những gì?" Bạn hỏi, khủng bố spiking trong đó có một âm tiết. Biểu hiện của Ivan không chùn bước - trong thực tế, đôi mắt anh dường như phát sáng. "Bạn sẽ trở nên một với Nga, ____..." Anh cúi về phía trước và ép đôi môi của mình vững chắc cho bạn. Ngạc nhiên, bạn không phản ứng chút nào. Sợ Utter và kinh dị được tiêu thụ bạn từ bên trong. Ivan, xin vui lòng, ngăn chặn nó! Bạn cầu xin âm thầm, ép đôi mắt của bạn đóng cửa. Đây không phải là bạn ... Đây không phải là bạn !!! Khi Ivan kéo trở lại với không khí, bàn tay to lớn của anh nắm ở phía trước của trang phục quân đội của bạn. Palms lạnh và dẻo, bạn nắm chặt tay càng chặt chẽ với nhau như p





































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: