"Where is Takaba Akihito?" one of t



"Where is Takaba Akihito?" one of the men growled and a loud smack could be heard.

Ishida groaned. "I don't know what you're talking about."

Smack

"Where is he?" The voice was louder this time.

"I don't know who Takaba Akihito is," Ishida croaked.

Smack

Asami lost patience and grabbed the phone. "Kanda, break his finger," he ordered.

"Yes, Asami sama," Kanda replied before addressing his partner. "You heard the boss, his finger."

"No, please no. I swear I don't – ARG!" Ishida screamed and a loud bone crushing sound was heard.

"Takaba Akihito, where is he?" Kanda growled at the sobbing Ishida. When Ishida didn't reply, Kanda spoke, "Asami sama, he's still not talking, your orders?"

If Ishida were right in front of him, Asami would have personally sliced off his tongue. Controlling his anger, he ordered again, "The next finger."

This time, Kanda needn't addressed his partner.

Crack.

Ishida screamed from the pain.

"Speak or I'll break the next," Kanda bellowed.

Still sobbing, Ishida finally replied, "Cl—club Ageha."

"Asami sama, what should we do with him?" Kanda spoke through the loud speaker.

"Bring him to the warehouse and tie him to a chair, I want to know what he said to Akihito," Asami said, passing the phone back to Suoh. He stood up, buttoning his shirt. "Kirishima, who owns Club Ageha?"

Kirishima stepped forward to fix his boss's cufflinks. "I believe it's the Kuroda-gumi."

Asami knew his lover was snooping around the Kuroda-gumi lately; Toru reported that Akihito even took some shots of him with Sakaki. Since both clans posed no threats to Asami, he let the matter slide.

Fully dressed now, he took the gun from the table, checked the magnum. Satisfied with the condition of his gun, he kept it in his shoulder holster and scanned the four men in front of him.

"Let's pay Club Ageha a visit."

Xx Business as Usual xX

It took great pains but Akihito managed to secure a waiter's uniform after knocking out cold a worker named Jun who was throwing the rubbish at the back alley.

The black dress pants, long sleeve white shirt, bow and vest were one size too big but Akihito figured he couldn't be too picky about it at the moment. Besides, he needed some room to hide his mini recorder so it was a blessing that the shirt wasn't tight fitted.

After hiding the unconscious worker behind a huge rubbish bin, he walked into the club through the back door and into the kitchen. He was initially worried if someone might recognize that he wasn't Jun but everyone was minding their own businesses that no one gave him a second look. One uniformed worker went out for garbage disposal; one uniformed worker came back in and that was it.

"Hey, what the hell are you doing here, newbie! Get your ass to work," a man with a high chef hat shouted.

That made perfect sense why no one recognized him, Akihito thought and quickly walked pass the angry sous chef.

"Newbie, take this to Kuroda sama," one of the chef's assistants ordered, pushing a dish of freshly sliced sashimi to Akihito's hands.

Akihito took the offered dish, scanning around for the door. Fortunately a worker came in to place an order so he was saved from asking the angry chefs to be shown to the door. He pushed the door open and was greeted with loud music, thick smoke and people- a lot of people.

Club Ageha bore no resemblance with The Fixer. Everything about the club screamed cheap; the music, the interiors, furniture - even the patrons looked a class lower than those who frequented Sion and The Fixer. Now he understood why it was so darn difficult to get into those clubs.

Pushing unnecessary thoughts away, Akihito ordered himself to stay focus on his job. He moved around, scanning the club for possible places that the yakuza bosses might be having their discussions, all the while avoiding looking like a lost sheep.

He lifted an eyebrow when he scouted two men in dark suits guarding the elevator. They must be on the top floor, Akihito told himself. Straightening his back, hands gripping the plate of sashimi tightly, he walked to the direction, praying that his courage wouldn't fail him.

"Where do you think you're going?" one of the guards who resembled Suoh's size stopped him.

Courage, Akihito.

"Sashimi for Kuroda sama," Akihito spoke confidently.

The guard looked as if he wanted to find fault with Akihito's plate of sashimi but eventually stepped aside for him to pass. The minute the door to the elevator closed, Akihito's knees weakened.

Courage, Akihito, he told himself again as he leaned against the wall for some support. He wondered if he had made the right decision, keeping it from Asami. Telling Asami about the entire deal with Ishida could only place the freelance photographer in grave danger; and he would have done it if he didn't feel so darn guilty about it. He reminded himself that it was his fault that Ishida was blackmailing him.

The faint 'ting' sound marked his arrival to the top floor. Akihito straightened his body, tried his best to appear calm as the elevator doors slid open. The two guards stationed at the entrance of the elevator eyed him curiously.

Shit, he had forgotten about his hidden camera and recorder. Praying that the guards wouldn't do a full body search on him, he quickly muttered, "Kuroda sama's orders."

The guards looked at each other before nodding their heads. They opened the door, revealing a private viewing room of the club and two of Tokyo's most notorious yakuzas sitting across each other.

"Finally! What took you so long?" The man whom Akihito recognized as Kuroda asked. From what Akihito had gathered, Kuroda was almost Asami's age. Their similarities ended there. Asami resembles a god's ultimate creation, sculptured to perfection while Kuroda's square face looked rough and sagged.

Akihito thought that if Kuroda replaced his dark, bushy eyebrows and trimmed moustache, he would look like any other middle age man in Japan. A typical yakuza, Kuroda donned a black shirt, paired with a white suit and matching white tie and shoes. Even his taste in clothing is inferior compared to Asami.

Mustering his courage, Akihito walked in the room steadily, all the while praying his hands wouldn't fail him. He knelt down next to the small table, bowing in the process. "My apologies, Kuroda sama."

The corners of his menacing eyes twitched impatiently, unsatisfied with Akihito's explanation. "The next time I ask for something, I expect to be served immediately or you can say goodbye to your fucking life!" He snarled, pushing Akihito away.

What an uncouth. "Yes, Kuroda sama."

"Kuroda, you really should give this boy a break," the other man said, light heartedly.

Unlike Kuroda, Sakaki was older and has held the position of the oyabun for nearly fifteen years after his old man passed away. His wrinkled face and slightly white hair indicated he was at least in his late fifties but his face remained dignified and charismatic.

"Break? He should be lucky that I didn't beat some obedience into him," Kuroda shouted, looking at a trembling Akihito. "I haven't seen you before."

"It – it's my first day Kuroda sama," Akihito said, still kneeling in front of the yakuza.

"No wonder you're so fucking slow," Kuroda smacked Akihito's face with his gloved hands. "Now pour us some wine."

Akihito scrambled to the bar counter. He went behind the bar, randomly picked a bottle. Thankfully, he had practice opening Asami's wine or he'd be beaten for his incompetence.

As he retrieved the corkscrew from the bar, he purposely let it fall so he had a chance to switch on his recorder in his pockets. Never mind the live footage; he could always snap some photographs when they leave the club.

Get the conversation taped and get out of here, he ordered himself.

"You useless boy, get the wine open or I'll put a damn bullet in your forehead," Kuroda shouted.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Ở đâu là Takaba Akihito?" một trong những người đàn ông growled và một smack lớn có thể được lắng nghe.Ishida groaned. "Tôi không biết những gì bạn đang nói về."Smack"Ở đâu là ông?" Tiếng nói to hơn thời gian này."Tôi không biết ai Takaba Akihito là," Ishida croaked.SmackAsami đã mất kiên nhẫn và nắm lấy điện thoại. "Kanda, phá vỡ ngón tay của mình," ông ra lệnh."Vâng, Asami sama," Kanda trả lời trước khi địa chỉ đối tác của mình. "Bạn nghe nói ông chủ, ngón tay của mình.""Không, làm ơn số tôi thề tôi không-ARG!" Ishida gào lên và một xương lớn nghiền âm thanh đã được nghe."Takaba Akihito, hắn ở đâu?" Kanda growled tại sobbing Ishida. Khi Ishida không trả lời, Kanda đã nói, "Asami sama, ông vẫn không nói, đơn đặt hàng của bạn?"Nếu Ishida được quyền ở phía trước của anh ta, Asami nào có cá nhân cắt ra lưỡi của mình. Kiểm soát sự tức giận của ông, ông một lần nữa, ra lệnh "Ngón tay tiếp theo."Thời gian này, Kanda không cần phải giải quyết đối tác của mình.Crack.Ishida gào lên từ cơn đau."Nói chuyện hoặc tôi sẽ phá vỡ kế tiếp," Kanda bellowed.Vẫn còn sobbing, Ishida cuối cùng đã trả lời, "Cl-câu lạc bộ Ageha.""Asami sama, chúng ta nên làm gì với anh ta?" Kanda nói qua loa ngoài."Mang lại cho anh ta để các nhà kho và buộc anh ta vào một ghế, tôi muốn biết những gì ông nói với Akihito," Asami nói, đi qua điện thoại quay lại Nanano. Ông đứng dậy, buttoning áo của mình. "Kirishima, người sở hữu câu lạc bộ Ageha?"Kirishima bước về phía trước để sửa chữa khuy măng sét của ông chủ của mình. "Tôi tin rằng nó là Kuroda-gumi."Asami biết người yêu của mình snooping xung quanh Kuroda-gumi gần đây; Toru báo cáo rằng Akihito thậm chí đã một số mũi chích ngừa của anh ta với Sakaki. Kể từ khi cả hai gia tộc đặt ra không có mối đe dọa đến Asami, ông để cho các slide vật chất.Hoàn toàn mặc quần áo bây giờ, ông lấy súng từ các bảng, kiểm tra các kiệt. Hài lòng với các điều kiện của khẩu súng của mình, ông giữ nó trong holster vai của mình và quét bốn người đàn ông ở phía trước của anh ta."Hãy trả Club Ageha một chuyến thăm."XX kinh doanh như bình thường xXNó đã tuyệt vời đau nhưng Akihito quản lý để bảo đảm một bồi bàn thống nhất sau khi phá lạnh một nhân viên tên là Jun người đã ném rác tại hẻm trở lại.Đen ăn mặc quần, áo sơ mi dài tay áo trắng, cung và áo sống một kích thước quá lớn nhưng Akihito figured ông có thể không được quá picky về nó lúc này. Bên cạnh đó, ông cần một số phòng để ẩn mình ghi âm nhỏ vì vậy nó là một phước lành rằng áo không phải là chặt chẽ được trang bị.Sau khi ẩn các công nhân bất tỉnh đằng sau một thùng rác rất lớn, ông đi vào câu lạc bộ thông qua các cửa trở lại và vào nhà bếp. Ông là ban đầu lo lắng nếu ai đó có thể nhận ra rằng ông không phải là Jun nhưng tất cả mọi người minding kinh doanh riêng của họ mà không có ai đã cho anh ta một cái nhìn thứ hai. Một mặc đồng phục công nhân đã đi để xử lý rác thải; một công nhân mặc đồng phục đã trở lại trong và đã là nó."Hey, những gì địa ngục bạn đang làm ở đây, newbie! Có được ass của bạn để làm việc,"một người đàn ông với một chiếc mũ cao đầu bếp hét lên.Điều đó làm cho cảm giác hoàn hảo tại sao không có ai nhận ra anh ta, Akihito nghĩ và nhanh chóng đi qua các đầu bếp sous tức giận."Newbie, thực hiện việc này để Kuroda sama," một trong những trợ lý của các đầu bếp đã ra lệnh, đẩy một món sashimi tươi thái lát để Akihito của bàn tay.Akihito đã các món ăn được cung cấp, quét xung quanh thành phố cho cửa. May mắn thay một nhân viên đến để đặt hàng, do đó, ông đã được lưu từ yêu cầu đầu bếp tức giận được hiển thị cho cửa. Ông đẩy cửa mở và được chào đón với âm nhạc lớn, dày khói và người-rất nhiều người dân.Câu lạc bộ Ageha khoan không giống với The Fixer. Tất cả mọi thứ về câu lạc bộ gào lên giá rẻ; âm nhạc, nội thất, đồ nội thất - ngay cả những người bảo trợ đã xem xét một lớp thấp hơn những người thường xuyên Sion và The Fixer. Bây giờ ông hiểu tại sao nó là như vậy darn khó khăn để có được vào những câu lạc bộ.Akihito đẩy không cần thiết suy nghĩ đi, ra lệnh cho mình để ở tập trung vào công việc của mình. Ông di chuyển xung quanh, quét câu lạc bộ cho những nơi có thể rằng trùm yakuza có thể có các cuộc thảo luận, trong khi tránh trông như một con chiên bị mất.Ông nâng lên một lông mày khi ông phát hiện hai người đàn ông trong bộ quần áo tối canh gác Thang máy. Họ phải trên tầng thượng, Akihito nói với mình. Thẳng lưng, tay gripping các tấm của món sashimi chặt chẽ, ông đi bộ đến sự chỉ đạo, cầu nguyện rằng can đảm của mình sẽ không thất bại anh ta."Bạn nghĩ bạn đang đi đâu?" một trong các vệ sĩ người giống như kích thước của Nanano dừng lại anh ta.Can đảm, Akihito."Sashimi cho Kuroda sama," Akihito nói tự tin.Bảo vệ trông như là nếu ông muốn tìm lỗi với Akihito của tấm của món sashimi nhưng cuối cùng bước sang một bên cho anh ta để vượt qua. Phút cửa Thang máy đóng cửa, Akihito của đầu gối làm suy yếu.Can đảm, Akihito, ông nói với mình một lần nữa khi ông cúi chống lại bức tường cho một số hỗ trợ. Ông tự hỏi nếu ông đã thực hiện các quyết định đúng, Giữ nó từ Asami. Nói cho Asami về thỏa thuận toàn bộ với Ishida chỉ có thể đặt các nhiếp ảnh gia tự do trong nguy hiểm; và ông đã có thực hiện nó nếu ông không cảm thấy như vậy darn tội lỗi về nó. Ông nhắc nhở mình rằng đó là do lỗi của mình rằng Ishida blackmailing anh ta.Mờ nhạt 'ting' âm thanh đánh dấu của mình đến tầng cao nhất. Akihito thẳng cơ thể của mình, đã cố gắng tốt nhất của mình để xuất hiện bình tĩnh như Thang máy cửa trượt mở. Hai vệ sĩ đặt căn cứ tại lối vào của Thang máy mắt tò mò.Chết tiệt, ông đã quên về máy ảnh ẩn và ghi âm của mình. Cầu nguyện rằng bộ đội sẽ không làm một tìm kiếm cơ thể đầy đủ về anh ta, ông nhanh chóng muttered, "Kuroda sama đơn đặt hàng."Các vệ sĩ nhìn vào nhau trước khi nodding đầu họ. Họ mở cửa, tiết lộ một phòng riêng xem câu lạc bộ và hai trong số yakuzas nổi tiếng nhất của Tokyo ngồi trên mỗi khác."Cuối cùng! Những gì đã bạn rất lâu?" Người đàn ông mà Akihito công nhận là Kuroda yêu cầu. Từ những gì Akihito đã thu thập, Kuroda là gần như của Asami tuổi. Sự tương đồng của họ kết thúc có. Asami tương tự như sáng tạo cuối cùng của Thiên Chúa, khắc để hoàn thiện trong khi của Kuroda vuông mặt nhìn thô và cong võng cột sống.Akihito nghĩ rằng nếu Kuroda thay thế của mình lông mày rậm rạp, tối và tỉa ria, ông sẽ trông giống như bất kỳ người đàn ông trung tuổi khác tại Nhật bản. Một điển hình yakuza, các Kuroda mặc một áo sơ mi màu đen, kết hợp với một phù hợp với màu trắng và phù hợp với white tie và giày dép. Ngay cả hương vị của ông trong quần áo là kém hơn so với Asami.Đánh sự dũng cảm, Akihito bước vào phòng đều đặn, trong khi cầu nguyện tay sẽ không thất bại anh ta. Ông quỳ xuống bên cạnh bảng nhỏ, bowing trong tiến trình. "Tôi xin lỗi, Kuroda sama."Các góc của ông đe dọa mắt twitched impatiently, không hài lòng với Akihito của giải thích. "Khi tôi yêu cầu cho một cái gì đó, tôi mong đợi để được phục vụ ngay lập tức hoặc bạn có thể nói lời tạm biệt với cuộc sống chết tiệt của bạn!" Ông snarled, đẩy Akihito đi.Những gì một uncouth. "Vâng, Kuroda sama.""Kuroda, bạn thực sự nên cho cậu bé này xin đi," người khác nói, ánh sáng heartedly.Không giống như Kuroda, Sakaki là cũ và đã giữ vị trí của oyabun trong gần mười lăm năm sau khi ông già qua đời. Nhăn mặt và hơi ma của mình chỉ định ông là ít trong fifties cuối của mình nhưng khuôn mặt của mình ở lại trang nghiêm và lôi cuốn."Break? Ông nên được may mắn rằng tôi đã không đánh bại một số Vâng lời vào anh ta,"Kuroda hét lên, nhìn một Akihito rung. "Tôi đã không nhìn thấy bạn trước.""Nó-đó là ngày đầu tiên của tôi Kuroda sama," nói Akihito, vẫn còn quỳ ở phía trước của các yakuza."Không có thắc mắc bạn là như vậy fucking chậm," Kuroda smacked Akihito của khuôn mặt với đeo găng tay của mình. "Bây giờ đổ chúng tôi một số rượu vang."Akihito scrambled để thanh số lượt truy cập. Ông đã đi phía sau quầy bar, chọn ngẫu nhiên một chai. Rất may, ông đã thực hành mở của Asami rượu hoặc ông sẽ được đánh đập cho không đủ sức của mình.Như ông lấy xoắn ốc từ thanh, ông cố ý để cho nó rơi vì vậy ông đã có một cơ hội để chuyển đổi trên của ông ghi trong túi của mình. Không bao giờ nhớ những cảnh quay trực tiếp; ông luôn luôn có thể chụp một số hình ảnh khi họ rời khỏi câu lạc bộ.Có được cuộc hội thoại ghi âm sẵn và có được ra khỏi đây, ông ra lệnh cho mình."Bạn cậu bé vô ích, có được mở rượu hoặc tôi sẽ đặt một viên đạn chết tiệt ở trán của bạn," Kuroda hét lên.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!


"Ở đâu Takaba Akihito?" một trong những người đàn ông gầm lên và một cú đập lớn có thể nghe thấy. Ishida rên rỉ. "Tôi không biết những gì bạn đang nói về." Smack "Anh ta đâu?" Giọng nói là to hơn lúc này. "Tôi không biết ai Takaba Akihito là," Ishida cất giọng khàn khàn. Smack Asami mất kiên nhẫn và nắm lấy điện thoại. "Kanda, phá vỡ ngón tay của mình," anh ra lệnh. "Vâng, Asami sama," Kanda trả lời trước khi giải quyết đối tác của mình. "Bạn có nghe ông chủ, ngón tay của mình." "Không, xin vui lòng không Tôi thề tôi không -.! ARG" Ishida đã hét lên và một xương lớn nghiền âm thanh đã được nghe. "Takaba Akihito, mà là anh?" Kanda gầm gừ ở Ishida nức nở. Khi Ishida đã không trả lời, Kanda nói, "Asami sama, anh vẫn không nói chuyện, đơn đặt hàng của bạn?" Nếu Ishida đã ở ngay trước mặt anh, Asami sẽ có cá nhân được thái lưỡi của mình. Kiểm soát sự tức giận của mình, ông đã ra lệnh một lần nữa, "Ngón tay tiếp theo." Lần này, Kanda không cần phải giải quyết đối tác của mình. Crack. Ishida hét lên vì đau. "Nói chuyện hay tôi sẽ phá vỡ tiếp theo," Kanda gầm lên. Vẫn còn thổn thức, Ishida cuối cùng trả lời: "Cl-câu lạc bộ Ageha." "Asami sama, những gì chúng ta nên làm gì với anh ta?" Kanda nói qua loa. "Mang nó đến nhà kho và buộc anh ta vào một chiếc ghế, tôi muốn biết những gì anh ta nói với Akihito," Asami nói, qua điện thoại lại cho Suoh. Anh đứng lên, cài nút áo sơ mi của mình. "Kirishima, những người sở hữu câu lạc bộ Ageha?" Kirishima bước về phía trước để sửa chữa cufflinks boss của mình. "Tôi tin rằng đó là Kuroda-gumi." Asami biết người yêu của mình đang điều tra xung quanh Kuroda-gumi thời gian gần đây; Toru báo cáo rằng Akihito thậm chí còn lấy một số bức ảnh của anh với Sakaki. Kể từ khi cả hai gia tộc đặt ra không có mối đe dọa đến Asami, ông để cho slide vấn đề. mặc quần áo đầy đủ bây giờ, ông đã lấy khẩu súng từ bảng, kiểm tra các magnum. Hài lòng với những điều kiện của khẩu súng của mình, ông đã giữ nó trong bao da vai và quét bốn người đàn ông ở phía trước của anh ta. "Hãy trả Club Ageha một lần." Xx kinh doanh như thông thường xx Phải mất nhiều công sức nhưng Akihito quản lý để đảm bảo một bồi bàn của thống nhất sau khi gõ ra lạnh một nhân viên tên là Jun, người đã được ném rác ở hẻm trở lại. Việc ăn mặc quần đen, áo sơ mi trắng dài, cúi đầu và vest là một kích thước quá lớn, nhưng Akihito đã tìm anh không thể là quá cầu kỳ về nó ở khoảnh khắc. Bên cạnh đó, ông cần một số phòng để che giấu máy ghi âm nhỏ của mình để nó là một phước lành mà chiếc áo đã không chặt chẽ được trang bị. Sau khi ẩn công nhân bất tỉnh sau một thùng rác khổng lồ, anh ta bước vào câu lạc bộ thông qua cửa sau và vào bếp. Ông là ban đầu lo lắng nếu một người nào đó có thể nhận ra rằng ông không phải tháng sáu, nhưng tất cả mọi người đã lo chuyện kinh doanh riêng của họ rằng không có ai đã cho anh ta một cái nhìn thứ hai. Một công nhân mặc đồng phục đi ra ngoài để xử lý rác thải; một nhân viên mặc đồng phục đã trở lại và đó là nó. "Hey, cái quái gì ở đây, newbie! Nhận ass của bạn để làm việc", một người đàn ông với một chiếc mũ đầu bếp cao hét lên. Điều đó làm cho cảm giác hoàn hảo tại sao không có ai nhận ra anh ta, Akihito nghĩ và nhanh chóng bước vượt qua các đầu bếp sous tức giận. "Newbie, thực hiện việc này để Kuroda sama", một trong những trợ lý của đầu bếp ra lệnh, đẩy một món sashimi tươi thái lát để tay Akihito. Akihito mất các món ăn cung cấp, quét xung quanh cho các cửa . May mắn thay một nhân viên đến để đặt hàng do đó, ông đã được cứu từ yêu cầu các đầu bếp nổi giận sẽ được hiển thị ra cửa. Anh đẩy cửa mở và đã được chào đón bằng âm nhạc lớn, khói dày và người- rất nhiều người dân. Club Ageha sinh không giống với The Fixer. Tất cả mọi thứ về câu lạc bộ hét giá rẻ; âm nhạc, nội thất, đồ nội thất - ngay cả những khách hàng quen nhìn một hạng thấp hơn so với những người thường xuyên lui tới Sion và The Fixer. Bây giờ anh đã hiểu lý do tại sao nó là như vậy darn khó khăn để có được vào những câu lạc bộ. Đẩy những suy nghĩ không cần thiết đi, Akihito đặt mình ở lại tập trung vào công việc của mình. Anh di chuyển xung quanh, quét câu lạc bộ cho những nơi có thể là các tên trùm yakuza có thể có các cuộc thảo luận của họ, tất cả trong khi tránh trông như một con chiên lạc. Anh nhướng một bên lông mày khi anh thám hai người đàn ông trong bộ vest đen canh gác thang máy. Họ phải nằm trên tầng cao nhất, Akihito nói với chính mình. Thẳng lưng, hai tay nắm chặt tấm sashimi chặt, anh bước đến hướng, cầu nguyện cho sự can đảm của mình sẽ không thất bại anh ta. "Nơi nào bạn nghĩ rằng bạn đang đi?" một trong những bảo vệ những người giống như kích thước Suoh của ngăn anh lại. Courage, Akihito. "Sashimi cho Kuroda sama," Akihito nói một cách tự tin. Người bảo vệ trông như thể ông muốn tìm lỗi với đĩa sashimi Akihito nhưng cuối cùng bước sang một bên để có thể đi. Giây phút cánh cửa thang máy đóng lại, đầu gối Akihito suy yếu. Courage, Akihito, ông nói với mình một lần nữa khi cậu dựa vào tường cho một số hỗ trợ. Anh tự hỏi nếu ông đã thực hiện các quyết định đúng đắn, giữ nó từ Asami. Asami nói về toàn bộ thỏa thuận với Ishida chỉ có thể đặt các nhiếp ảnh gia tự do nguy hiểm nghiêm trọng; và ông đã có thể làm điều đó nếu anh không cảm thấy như vậy darn tội lỗi về điều đó. Ông nhắc nhở mình rằng đó là lỗi của mình mà Ishida đã tống tiền anh ta. Các âm thanh mờ nhạt 'ting' đánh dấu khi ông lên tầng trên cùng. Akihito thẳng cơ thể của mình, cố gắng hết sức mình để xuất hiện bình tĩnh khi cửa thang máy trượt mở. Hai người gác tại lối vào của thang máy nhìn anh một cách tò mò. Chết tiệt, anh ta đã quên về máy ảnh và máy ghi âm ẩn của mình. Cầu nguyện rằng các vệ sĩ sẽ không làm một tìm kiếm trên toàn bộ cơ thể anh ta, anh ta nhanh chóng lẩm bẩm, "đơn đặt hàng Kuroda sama." Các lính canh nhìn nhau trước khi gật đầu. Họ mở cửa, để lộ một phòng xem tin của câu lạc bộ và hai yakuzas khét tiếng nhất của Tokyo đang ngồi đối diện nhau. "Cuối cùng! gì lâu thế?" Người đàn ông mà Akihito công nhận là Kuroda hỏi. Từ những gì Akihito đã tụ tập, Kuroda đã gần tuổi của Asami. Tương đồng của họ kết thúc ở đó. Asami giống sáng tạo cuối cùng của một vị thần, điêu khắc đến sự hoàn hảo trong khi khuôn mặt vuông Kuroda trông thô và rũ xuống. Akihito nghĩ rằng nếu Kuroda thay đen tối của mình, lông mày rậm và ria mép cắt tỉa, anh sẽ giống như bất kỳ người đàn ông tuổi trung niên khác ở Nhật Bản. Một yakuza điển hình, Kuroda mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, kết hợp với một bộ đồ màu trắng và phù hợp với cà vạt trắng và giày dép. Ngay cả hương vị của mình trong quần áo là kém hơn so với Asami. mustering can đảm của mình, Akihito bước vào phòng ổn định, tất cả các trong khi cầu nguyện bàn tay của mình sẽ không thất bại anh ta. Ông quỳ xuống bên cạnh chiếc bàn nhỏ, cúi đầu trong quá trình này. "Tôi xin lỗi, Kuroda sama." Khóe mắt đầy đe dọa của ông co giật sốt ruột, không hài lòng với lời giải thích của Akihito. "Lần sau, tôi hỏi cho một cái gì đó, tôi hy vọng sẽ được phục vụ ngay lập tức hoặc bạn có thể nói lời tạm biệt với cuộc sống fucking của bạn!" Anh gầm gừ, đẩy Akihito đi. Thật là một thô kệch. "Vâng, Kuroda sama." "Kuroda, bạn thực sự cần cho cậu bé này nghỉ ngơi," người đàn ông khác nói, hững ánh sáng. Không giống như Kuroda, Sakaki đã lớn tuổi và đã giữ vị trí của oyabun cho gần mười lăm năm sau khi người đàn ông cũ của mình qua đời. Khuôn mặt nhăn nheo của ông và mái tóc hơi trắng ra dấu hiệu mình ít nhất là ở tuổi ngũ tuần cuối của mình nhưng khuôn mặt của ông vẫn xứng đáng và lôi cuốn. "Break? Anh ấy phải là may mắn mà tôi đã không đánh bại một số sự vâng phục vào anh ta," Kuroda hét lên, nhìn vào một run rẩy Akihito. "Tôi đã không nhìn thấy bạn trước." "Nó - đó là ngày đầu tiên Kuroda sama của tôi". Akihito nói, vẫn còn quỳ ở phía trước của yakuza "Không có tự hỏi bạn là như vậy fucking chậm," Kuroda vỗ mặt Akihito với đeo găng của mình tay. "Bây giờ chúng tôi đổ một ít rượu." Akihito tranh giành đến quầy bar. Ông đã đi phía sau quầy bar, ngẫu nhiên chọn một chai. Rất may, ông đã thực hành mở rượu Asami hoặc anh sẽ bị đánh đập vì thiếu năng của mình. Khi anh lấy được corkscrew từ quán bar, anh ta cố ý để cho nó rơi vì vậy anh đã có một cơ hội để bật ghi âm của mình trong túi của mình. Không bận tâm về cảnh sống; ông luôn luôn có thể chụp một số hình ảnh khi họ rời khỏi câu lạc bộ. Lấy chuyện được ghi âm và có được ra khỏi đây, ông ra lệnh cho chính mình. "Bạn trai vô dụng, có rượu mở hoặc tôi sẽ đặt một viên đạn chết tiệt trên trán của bạn," Kuroda hét lên .











































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: