Farnsworth HouseFrom Wikipedia, the free encyclopediaThis article is a dịch - Farnsworth HouseFrom Wikipedia, the free encyclopediaThis article is a Việt làm thế nào để nói

Farnsworth HouseFrom Wikipedia, the


Farnsworth House
From Wikipedia, the free encyclopedia
This article is about the Ludwig Mies van der Rohe house in Plano, Illinois. For other uses, see Farnsworth House (disambiguation).
This article's tone or style may not reflect the encyclopedic tone used on Wikipedia. See Wikipedia's guide to writing better articles for suggestions. (November 2010)
Farnsworth House
U.S. National Register of Historic Places
U.S. National Historic Landmark
Farnsworth House by Mies Van Der Rohe - exterior-8.jpg
Farnsworth House is located in Illinois
Farnsworth House
Nearest city Plano, Illinois
Coordinates 41°38′5.96″N 88°32′8.6″WCoordinates: 41°38′5.96″N 88°32′8.6″W
Built 1951[2]
Architect Ludwig Mies van der Rohe
Architectural style International Style, Modernist[3]
NRHP Reference # 04000867[1]
Significant dates
Added to NRHP October 7, 2004[1]
Designated NHL February 17, 2006[4]

The Farnsworth House was designed and constructed by Ludwig Mies van der Rohe between 1945-51. It is a one-room weekend retreat in a once-rural setting, located 55 miles (89 km) southwest of Chicago's downtown on a 60-acre (24 ha) estate site, adjoining the Fox River, south of the city of Plano, Illinois. The steel and glass house was commissioned by Dr. Edith Farnsworth, a prominent Chicago nephrologist, as a place where she could engage in her hobbies: playing the violin, translating poetry, and enjoying nature. Mies created a 1,500-square-foot (140 m2) house that is widely recognized as an iconic masterpiece of International Style of architecture. The home was designated a National Historic Landmark in 2006, after joining the National Register of Historic Places in 2004.[4] The house is currently owned and operated as a house museum by the historic preservation group, National Trust for Historic Preservation.

In September 2008, the house was flooded by rains from the remnants of Hurricane Ike.[5] Water levels reached about 18 inches (46 cm) above the floor and the 5 foot (1.5 m) stilts upon which the house rests.[6] Much of the furniture was saved by elevating it above the flood waters. The house was closed to the public for the remainder of 2008 for repairs and reopened for public visitation in spring 2009.

Contents

1 History
2 Configuration
3 Architecture as an expression of the times
4 Integration with nature
5 Criticism
6 Recent development
7 Gallery
8 See also
9 References
10 External links

History

Ludwig Mies van der Rohe was retained by Dr. Edith Farnsworth to design a weekend retreat during a dinner party in 1945. The wealthy client was highly intelligent, articulate, and intent on building a very special work of modern architecture. The program was to design the house as if it were for himself. Farnsworth had purchased the riverfront property from the publisher of the Chicago Tribune, Colonel Robert R. McCormick. Mies developed the design in time for it to be included in an exhibit on his work at MOMA, the Museum of Modern Art in New York in 1947.

After completion of design, the project was placed on hold awaiting an inheritance from an ailing aunt. Mies was to act as the general contractor as well as architect. Work began in 1950 and was substantially completed in 1951. The commission was an ideal one for any architect, but was marred by a very publicized dispute between Farnsworth and Mies that began near the end of construction. The total cost of the house was $74,000 in 1951 ($648,000 in 2012 dollars). A cost overrun of $15,600 over the approved pre-construction budget of $58,400, was due to escalating material prices resulting from inflationary commodities speculation in anticipation of demand arising from the mobilization for the Korean War. Near the completion of construction, Mies filed a lawsuit for non-payment of $28,173 in construction costs. The owner then filed a counter suit for damages due to alleged malpractice. Mies' attorneys proved that Farnsworth had approved the plans and budget increases, and the court ordered the owner to pay her bills. Farnsworth's malpractice accusations were dismissed as unsubstantiated. It was a bitter and hollow victory for Mies, considering the painful publicity that followed. The conflict resulted in an unfinished site and an unfurnished interior. The construction of a teak wardrobe closet and the system of bronze-framed screens to enclose the deck porch were completed to Mies' designs by his former employee and architect William Dunlap and a local millworker who mediated between them. Mies never communicated with Edith, nor spoke about their rumored relationship again.

Edith continued to use the house as her weekend retreat for the next 21 years, often hosting architectural notables visiting to see the work of the world-famous architect. In 1968, the local highway department condemned a 2-acre (8,100 m2) portion of the property adjoining the house for a new raised highway bridge over the Fox River. Farnsworth sued to stop the project but lost the court case. She sold the house in 1972, retiring to her villa in Italy.

In 1972, Farnsworth House was purchased by British property magnate, art collector, and architectural aficionado Peter Palumbo.[7] He removed the bronze screen enclosure of the porch, added air conditioning, extensive landscaping and his art collections to the grounds, including sculptures by Andy Goldsworthy, Anthony Caro, and Richard Serra. At the time, the interior was furnished with Mies furniture, designed in the 1930s but produced more recently by Knoll, and designs by Dirk Lohan, Mies's grandson, a Chicago architect Lord Palumbo commissioned specifically for the house[8]

In 2001, Palumbo struck a deal with the State of Illinois, which agreed to buy the house for $7 million and open it full-time to the public. But state officials withdrew from the deal in early 2003, saying $7 million was too much to spend at a time of financial crisis.[9]

After owning the property for 31 years, Palumbo removed the art and put the property up for sale at Sotheby's in 2003,[9] raising serious concerns about the future of the building.[10] Preservationists and contributors from around the world, including the Friends of the Farnsworth House, began a concerted preservation and fund-raising effort to keep the house on its original site. With this financial support, the National Trust for Historic Preservation and Landmarks Illinois were able to purchase the house in December 2003 for a reported $7.5 million. Now operated as a house museum, the Farnsworth House is open to the public, with tours conducted by the National Trust.[11] The house is listed in the National Register and is designated a National Historic Landmark by the United States Department of the Interior.[4]

In 2013, Lego Architecture series produced a model of the Farnsworth House as a part of their landmark series.
Configuration

The essential characteristics of the house are immediately apparent. The extensive use of clear floor-to-ceiling glass opens the interior to its natural surroundings to an extreme degree. Two distinctly expressed horizontal slabs, which form the roof and the floor, sandwich an open space for living. The slab edges are defined by exposed steel structural members painted pure white. The house is elevated 5 feet 3 inches (1.60 m) above a flood plain by eight wide flange steel columns which are attached to the sides of the floor and ceiling slabs. The slabs' ends extend beyond the column supports, creating cantilevers. A third floating slab, an attached terrace, acts as a transition between the living area and the ground. The house is accessed by two sets of wide steps connecting ground to terrace and then to porch.

Mies found the large open exhibit halls of the turn of the century to be very much in character with his sense of the industrial era. Here he applied the concept of an unobstructed space that is flexible for use by people. The interior appears to be a single open room, its space ebbing and flowing around two wood blocks; one a wardrobe cabinet and the other a kitchen, toilet, and fireplace block (the "core"). The larger fireplace-kitchen core seems like a separate house nesting within the larger glass house. The building is essentially one large room filled with freestanding elements that provide subtle differentiations within an open space, implied but not dictated, zones for sleeping, cooking, dressing, eating, and sitting. Very private areas such as toilets, and mechanical rooms are enclosed within the core. Drawings recently made public by MOMA indicate that the architect provided ceiling details that allows for the addition of curtain tracks that would allow privacy separations of the open spaces into three "rooms". The drapery was never installed.

Mies applied this space concept, with variations, to his later buildings, most notably at Crown Hall, his IIT campus masterpiece. The notion of a single room that can be freely used or zoned in any way, with flexibility to accommodate changing uses, free of interior supports, enclosed in glass and supported by a minimum of structural framing located at the exterior, is the architectural ideal that defines Mies' American career. The Farnsworth House is significant as his first complete realization of this ideal, a prototype for his vision of what modern architecture in an era of technology should be.
Architecture as an expression of the times
A winter view of the house in 1971, showing the original insect screening of the porch, and the roller shades added by the owner after the curtains were damaged by flood waters.
The house in 2006

The Farnsworth House addresses basic issues about the relationship between the individual and his society. Mies viewed the technology-driven modern era in which an ordinary individual exists as largely beyond his control. But he believed the individual can and should exist in harmony with the culture of his time to successfully fulfill hims
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Farnsworth HouseTừ Wikipedia tiếng ViệtBài này nói về nhà Ludwig Mies van der Rohe tại Plano, Illinois. Xem các nghĩa khác tại Farnsworth House (định hướng) Giai điệu của bài viết này hoặc phong cách có thể không phản ánh những giai điệu Bách khoa được sử dụng trên Wikipedia. Xem hướng dẫn của Wikipedia để viết các bài viết tốt hơn cho lời đề nghị. (Tháng 11 năm 2010)Farnsworth HouseMỹ quốc gia đăng ký của địa điểm lịch sửMốc lịch sử quốc gia Hoa KỳFarnsworth nhà của Mies Van Der Rohe - bên ngoài-8.jpgFarnsworth House nằm ở IllinoisFarnsworth HouseGần nhất thành phố Plano, IllinoisPhối hợp 41 ° 38′5. 96″N 88 ° 32′8. 6″WCoordinates: 41 ° 38′5. 96″N 88 ° 32′8. 6″WĐược xây dựng năm 1951 [2]Kiến trúc sư Ludwig Mies van der RohePhong cách kiến trúc phong cách quốc tế, Modernist [3]Tham khảo NRHP # 04000867 [1]Ngày quan trọngThêm vào NRHP 7 tháng 10 năm 2004 [1]Khu vực cho phép NHL 17 tháng 2 năm 2006 [4]Farnsworth nhà được thiết kế và xây dựng bởi Ludwig Mies van der Rohe giữa năm 1945-51. Nó là một khóa tu cuối tuần một phòng trong một khung cảnh nông thôn một lần, có cự ly 55 dặm Anh (89 km) về phía tây nam của Trung tâm thành phố Chicago trên 60 mẫu Anh (24 ha) trang web bất động sản, vị trí Fox River, về phía nam của thành phố Plano, Illinois. Nhà thép và kính được đặt hàng bởi tiến sĩ Edith Farnsworth, một nephrologist Chicago nổi bật, như là một nơi mà cô có thể tham gia vào sở thích của mình: chơi violin, dịch thơ, và thưởng thức bản chất. Mies tạo một ngôi nhà 1.500-square-foot (140 m2) được công nhận rộng rãi là một kiệt tác mang tính biểu tượng của phong cách kiến trúc quốc tế. Nhà được chỉ định một di tích lịch sử quốc gia vào năm 2006, sau khi tham gia các National Register of Historic Places năm 2004. [4] nhà hiện nay thuộc sở hữu và điều hành như là một bảo tàng nhà bởi nhóm lịch sử bảo quản, National Trust cho bảo tồn di tích lịch sử.Tháng 9 năm 2008, nhà bị ngập nước bởi mưa từ những tàn tích của cơn bão Ike. [5] mực nước đạt khoảng 18 inch (46 cm) ở trên sàn nhà và sàn 5 chân (1,5 m) mà nhà phụ thuộc. [6] hầu hết các đồ nội thất đã được cứu sống bởi elevating nó trên các vùng nước lũ lụt. Ngôi nhà đã được đóng cửa cho công chúng cho phần còn lại của năm 2008 để sửa chữa và mở cửa trở lại cho các thăm viếng khu vực vào mùa xuân năm 2009.Nội dung 1 lịch sử 2 cấu hình 3 kiến trúc như là một biểu hiện của thời đại 4 tích hợp với thiên nhiên 5 những lời chỉ trích 6 phát triển gần đây 7 thư viện 8 Xem thêm 9 tham khảo 10 liên kết ngoàiLịch sửLudwig Mies van der Rohe được giữ lại bởi tiến sĩ Edith Farnsworth để thiết kế một khóa tu cuối tuần trong một bữa tiệc vào năm 1945. Các khách hàng giàu có là rất thông minh, rõ, và ý định xây dựng một công việc rất đặc biệt của kiến trúc hiện đại. Chương trình là thiết kế nhà như thể nó là cho chính mình. Farnsworth đã mua tài sản bờ sông từ nhà xuất bản tờ báo Chicago Tribune, đại tá Robert R. McCormick. Mies phát triển thiết kế trong thời gian cho nó để được bao gồm trong một triển lãm ngày công việc của mình tại MOMA, bảo tàng nghệ thuật hiện đại ở New York vào năm 1947.Sau khi hoàn thành thiết kế, dự án đã được đặt trên giữ chờ đợi một thừa kế từ một cô chưa đủ mạnh. Mies là để hoạt động như các nhà thầu nói chung cũng như các kiến trúc sư. Công việc bắt đầu vào năm 1950 và đáng kể đã được hoàn thành vào năm 1951. Ủy ban là một trong những lý tưởng cho bất kỳ kiến trúc sư, nhưng đã gặp trở ngại bởi một vụ tranh chấp rất công khai giữa Farnsworth và sau đó bắt đầu gần kết thúc xây dựng. Tổng chi phí của ngôi nhà là $74.000 năm 1951 ($648,000 trong 2012 đô la). Overrun chi phí của $15.600 ngân sách trước khi xây dựng đã được phê duyệt của $58,400, là do leo thang vật liệu giá do lạm phát hàng hóa đầu cơ với dự đoán của nhu cầu phát sinh từ các vận động cho chiến tranh Triều tiên. Gần hoàn thành xây dựng, Mies đã đệ đơn kiện cho không thanh toán của $28,173 trong chi phí xây dựng. Chủ sở hữu sau đó nộp một phù hợp với số lượt truy cập cho các thiệt hại do sơ suất bị cáo buộc. Mies' luật sư đã chứng minh rằng Farnsworth đã chấp thuận kế hoạch và ngân sách tăng, và tòa án ra lệnh cho chủ sở hữu để trả các hóa đơn của mình. Sơ suất của Farnsworth lời buộc tội đã bác bỏ như là unsubstantiated. Đó là một chiến thắng cay đắng và rỗng cho Mies, xem xét công khai đau đớn mà theo sau. Cuộc xung đột dẫn đến một trang web chưa hoàn thành và một nội thất unfurnished. Việc xây dựng một tủ quần áo gỗ tếch tủ quần áo và hệ thống khung đồng màn hình để kèm theo sàn porch được hoàn thành để Mies' thiết kế bởi kiến trúc sư William Dunlap và cựu nhân viên của mình và một millworker địa phương người trung gian giữa chúng. Mies không bao giờ thông báo với Edith, cũng không phải nói về mối quan hệ tin đồn của họ một lần nữa.Edith tiếp tục sử dụng nhà là của cô khóa tu cuối tuần cho 21 năm sau đó, thường lưu trữ kiến trúc danh nhân tham quan để xem công việc của các kiến trúc sư nổi tiếng thế giới. Năm 1968, tỉnh lộ địa phương lên án một phần 2-acre (8.100 m2) của bất động sản tiếp giáp nhà cho một cây cầu lớn lên đường cao tốc mới qua sông Fox. Farnsworth kiện để ngăn chặn các dự án, nhưng thất bại trường hợp tòa án. Nó bán nhà năm 1972, rút lui về biệt thự của mình tại ý.Năm 1972, Farnsworth House đã được mua bởi ông trùm bất động sản người Anh, nhà sưu tập nghệ thuật và kiến trúc aficionado Peter Palumbo. [7] Ông cắt bỏ bao vây màn hình đồng porch, thêm không khí lạnh, cảnh quan rộng lớn và bộ sưu tập nghệ thuật của mình để các căn cứ, bao gồm các tác phẩm điêu khắc bởi Andy Goldsworthy, Anthony Carô và Richard Serra. Lúc đó, nội thất được trang bị với đồ nội thất Mies, được thiết kế trong những năm 1930 nhưng sản xuất gần đây Knoll và thiết kế bởi Dirk Lohan, cháu nội của Mies, một kiến trúc sư Chicago Chúa Palumbo ủy nhiệm cụ thể cho nhà [8]Năm 2001, Palumbo tấn công một thỏa thuận với tiểu bang Illinois, đã đồng ý để mua căn nhà cho $7 triệu và mở nó toàn thời gian cho công chúng. Nhưng nhà nước đã rút khỏi các thỏa thuận vào đầu năm 2003, nói 7 triệu USD đã được quá nhiều để chi tiêu tại một thời điểm của cuộc khủng hoảng tài chính. [9]Sau khi sở hữu tài sản cho 31 năm, Palumbo gỡ bỏ nghệ thuật và đặt bất động sản để bán tại nhà Sotheby vào năm 2003, [9] việc nâng cao mối quan tâm nghiêm trọng về tương lai của tòa nhà. [10] preservationists và những người đóng góp từ trên khắp thế giới, bao gồm cả những người bạn của nhà Farnsworth, bắt đầu một phối hợp bảo tồn và các nỗ lực gây quỹ để giữ cho ngôi nhà trên trang web gốc của nó. Với sự hỗ trợ tài chính này, National Trust cho bảo tồn di tích lịch sử và địa danh Illinois đã có thể mua nhà vào tháng 12 năm 2003 cho một báo cáo $7,5 triệu. Bây giờ hoạt động như một nhà bảo tàng, nhà Farnsworth là mở cửa cho công chúng, với các tour du lịch thực hiện bởi National Trust. [11] ngôi nhà được liệt kê trong các quốc gia đăng ký và được chỉ định một National Historic Landmark bởi Hoa Kỳ bộ nội vụ. [4]Vào năm 2013, Lego kiến trúc loạt sản xuất một mô hình của Farnsworth nhà như là một phần của loạt landmark.Cấu hìnhThe essential characteristics of the house are immediately apparent. The extensive use of clear floor-to-ceiling glass opens the interior to its natural surroundings to an extreme degree. Two distinctly expressed horizontal slabs, which form the roof and the floor, sandwich an open space for living. The slab edges are defined by exposed steel structural members painted pure white. The house is elevated 5 feet 3 inches (1.60 m) above a flood plain by eight wide flange steel columns which are attached to the sides of the floor and ceiling slabs. The slabs' ends extend beyond the column supports, creating cantilevers. A third floating slab, an attached terrace, acts as a transition between the living area and the ground. The house is accessed by two sets of wide steps connecting ground to terrace and then to porch.Mies tìm thấy lớn mở hội trường triển lãm của lần lượt của thế kỷ để rất nhiều trong các nhân vật với cảm giác của ông của thời đại công nghiệp. Ở đây ông áp dụng các khái niệm về một không gian không bị cản trở đó là linh hoạt để sử dụng bởi người dân. Nội thất dường như là một căn phòng mở duy nhất, của nó space chênh và chảy xung quanh thành phố hai khối gỗ; một tủ quần áo nội và khác một khối nhà bếp, nhà vệ sinh và lò sưởi ("cốt lõi"). Cốt lõi lò sưởi-bếp lớn hơn có vẻ như một ngôi nhà riêng biệt làm tổ trong nhà kính lớn hơn. Tòa nhà cơ bản là một phòng lớn đầy với các yếu tố đặt sàn cung cấp tinh tế differentiations trong một không gian mở, ngụ ý nhưng không khiển, khu để ngủ, nấu ăn, mặc quần áo, ăn uống, và ngồi. Các khu vực tư nhân rất chẳng hạn như nhà vệ sinh và các phòng cơ khí được đính kèm trong lõi. Bản vẽ mới được công bố bởi MOMA chỉ ra rằng các kiến trúc sư cung cấp chi tiết trần cho phép cho việc bổ sung các bài nhạc bức màn mà sẽ cho phép bảo mật đứt của các không gian mở vào ba "phòng". Tấp đã không bao giờ được cài đặt.Mies áp dụng các khái niệm này của space, với các biến thể, cho các tòa nhà sau này của ông, đáng chú ý nhất tại Crown Hall, kiệt tác của ông trong khuôn viên trường IIT. Khái niệm về một phòng duy nhất mà có thể được tự do sử dụng hoặc khoanh vùng trong bất kỳ cách nào, với sự linh hoạt để thích ứng với thay đổi sử dụng, miễn phí của hỗ trợ nội thất, đính kèm trong thủy tinh và được hỗ trợ bởi một tối thiểu của cấu trúc khung nằm ở bên ngoài, là lý tưởng kiến trúc xác định nghề nghiệp Mỹ Mies'. Nhà Farnsworth là quan trọng như của mình thực hiện đầy đủ đầu tiên này lý tưởng, một nguyên mẫu cho tầm nhìn của ông về những gì kiến trúc hiện đại trong thời đại công nghệ nên.Kiến trúc như là một biểu hiện của thời đạiMột cái nhìn mùa đông của nhà vào năm 1971, Đang hiển thị đầu chiếu côn trùng ban đầu trên porch, và sắc thái con lăn thêm bởi chủ sở hữu sau khi màn cửa bị hư hại bởi nước lũ.Nhà trong năm 2006Farnsworth House địa chỉ các vấn đề cơ bản về mối quan hệ giữa các cá nhân và xã hội của mình. Mies xem thúc đẩy công nghệ thời đại hiện đại trong đó một cá nhân bình thường tồn tại như phần lớn là ngoài tầm kiểm soát của mình. Nhưng ông tin rằng các cá nhân có thể và sẽ tồn tại trong sự hòa hợp với văn hóa của thời gian của mình để thành công hoàn thành hims
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Farnsworth House
Từ Wikipedia, bách khoa toàn thư miễn phí
Bài viết này là về Ludwig Mies van der Rohe nhà ở Plano, bang Illinois. Đối với các ứng dụng khác, xem Farnsworth House (định hướng).
Giai điệu của bài viết này hay phong cách có thể không phản ánh các giai điệu bách khoa được sử dụng trên Wikipedia. Xem hướng dẫn của Wikipedia để viết bài tốt hơn cho các đề xuất. (Tháng 11 năm 2010)
Farnsworth House
của Mỹ Đăng ký quốc gia về lịch sử Địa điểm
Hoa Kỳ Historic Landmark Quốc
Farnsworth House của Mies Van Der Rohe - ngoại thất-8.jpg
Farnsworth House nằm ở Illinois
Farnsworth House
thành phố gần Plano, Illinois
Tọa độ 41 ° 38'5.96 "N 88 ° 32'8.6" WCoordinates: 41 ° 38'5.96 "N 88 ° 32'8.6" W
được xây dựng năm 1951 [2]
Kiến trúc sư Ludwig Mies van der Rohe
phong cách kiến trúc phong cách quốc tế, hiện đại [3]
NRHP Reference # 04.000.867 [1]
ngày quan trọng
Thêm vào NRHP 07 Tháng 10 2004 [1]
dành NHL ngày 17 tháng 2 năm 2006 [4] Các Farnsworth House được thiết kế và xây dựng bởi Ludwig Mies van der Rohe giữa 1945-1951. Đó là một phòng nghỉ cuối tuần trong một khung cảnh một lần-nông thôn, nằm ​​55 dặm (89 km) về phía tây nam của trung tâm thành phố Chicago của trên 60 mẫu Anh (24 ha) trang web bất động, liền kề sông Fox, phía nam của thành phố Plano, Illinois. Ngôi nhà bằng thép và kính được ủy quyền bởi Tiến sĩ Edith Farnsworth, một Chicago nephrologist nổi bật, như một nơi mà cô có thể tham gia vào các sở thích của cô: chơi violin, dịch thơ, và thưởng thức thiên nhiên. Mies tạo ra một 1.500 foot vuông (140 m2) nhà được công nhận rộng rãi như là một kiệt tác mang tính biểu tượng của phong cách quốc tế của kiến trúc. Các chủ nhà được chỉ định là một Landmark lịch sử quốc gia vào năm 2006, sau khi gia nhập Đăng ký quốc gia về lịch sử Địa điểm trong năm 2004. [4] Ngôi nhà hiện đang sở hữu và vận hành như một bảo tàng nhà bởi các nhóm bảo tồn lịch sử, National Trust cho bảo tồn di tích lịch sử. Vào tháng Năm 2008, ngôi nhà bị ngập lụt do mưa từ những tàn tích của cơn bão Ike. [5] Mực nước đạt khoảng 18 inch (46 cm) ở trên sàn nhà và 5 foot (1,5 m) nhà sàn khi đó nhà nghỉ ngơi. [6] Phần lớn của đồ nội thất đã được cứu bằng cách nâng nó lên trên các vùng nước lũ. Ngôi nhà đã được đóng cửa cho công chúng cho thời gian còn lại của năm 2008 để sửa chữa và mở cửa trở lại thăm viếng công vào mùa xuân năm 2009. Nội dung 1 Lịch sử 2 Cấu hình 3 Kiến trúc như một biểu hiện của lần 4 Hội nhập với thiên nhiên 5 Phê bình 6 phát triển gần đây 7 Gallery 8 Xem thêm 9 Tham khảo 10 Liên kết ngoài Lịch sử Ludwig Mies van der Rohe đã được giữ lại bởi Tiến sĩ Edith Farnsworth để thiết kế một khóa tu cuối tuần trong một bữa tiệc tối vào năm 1945. Các khách hàng giàu có là rất thông minh, ăn nói lưu loát và có ý định xây dựng một công việc rất đặc biệt của kiến trúc hiện đại . Chương trình được thiết kế ngôi nhà như thể nó là cho chính mình. Farnsworth đã mua được tài sản gần bờ sông từ các nhà xuất bản của tờ Chicago Tribune, Đại tá Robert R. McCormick. Mies phát triển các thiết kế trong thời gian cho nó để được bao gồm trong một cuộc triển lãm về công việc của mình tại MOMA, Bảo tàng Nghệ thuật Hiện đại ở New York vào năm 1947. Sau khi hoàn thành thiết kế, dự án đã được tạm giữ chờ một thừa kế từ một người bác ốm yếu. Mies đã làm tổng thầu cũng như kiến trúc sư. Công việc bắt đầu vào năm 1950 và được hoàn thành đáng kể trong năm 1951. Ủy ban này là một trong những lý tưởng cho bất kỳ kiến trúc sư, nhưng đã bị hoen ố bởi cuộc tranh cãi rất công khai giữa Farnsworth và Mies bắt đầu ở gần cuối của xây dựng. Tổng chi phí của ngôi nhà là $ 74,000 trong năm 1951 ($ 648,000 trong năm 2012 đô la). Một chi phí overrun của 15.600 $ trong ngân sách trước khi xây dựng được duyệt của $ 58,400, là do giá nguyên liệu leo thang do lạm phát hàng hóa đầu cơ trước nhu cầu phát sinh từ việc huy động cho chiến tranh Triều Tiên. Gần kết thúc xây dựng, Mies đã đệ đơn kiện vì không trả tiền của 28.173 $ trong chi phí xây dựng. Các chủ sở hữu sau đó đã đệ đơn kiện chống thiệt hại do bị cáo buộc sơ suất. Luật sư Mies đã chứng minh rằng Farnsworth đã phê duyệt kế hoạch và ngân sách gia tăng, và tòa án đã ra lệnh cho chủ sở hữu để trả các hóa đơn của mình. Lời buộc tội sơ suất của Farnsworth đã bác bỏ như vô căn cứ. Đó là một chiến thắng cay đắng và rỗng cho Mies, xem xét việc công khai đau đớn sau đó. Cuộc xung đột dẫn đến một trang web chưa hoàn chỉnh và trang trí nội thất không có đồ đạc. Việc xây dựng một tủ quần áo tủ quần áo bằng gỗ tếch và hệ thống màn hình đồng khung để kèm theo mái hiên tầng đã được hoàn thành với thiết kế Mies 'của cựu nhân viên của mình và kiến trúc sư William Dunlap và một millworker địa phương, người trung gian giữa chúng. Mies không bao giờ liên lạc với Edith, cũng không nói về mối quan hệ của họ một lần nữa tin đồn. Edith tiếp tục sử dụng nhà ở như ngày nghỉ cuối tuần của mình trong 21 năm tiếp theo, thường lưu trữ các danh nhân kiến trúc tham quan để xem công việc của kiến trúc sư nổi tiếng thế giới. Trong năm 1968, các bộ phận lộ địa phương kết án 2 mẫu Anh (8.100 m2) phần của bất động sản liền kề ngôi nhà cho một cây cầu đường cao tốc lớn lên mới qua sông Fox. Farnsworth kiện để dừng dự án nhưng bị mất trường hợp tòa án. Bà đã bán ngôi nhà vào năm 1972, khi nghỉ hưu đến biệt thự của mình ở Italy. Năm 1972, Farnsworth House đã được mua bởi ông trùm người Anh sở hữu, sưu tầm nghệ thuật, và người đam mê kiến trúc Peter Palumbo. [7] Ông lấy ra bao vây màu vàng đồng của hiên nhà, thêm vào không khí điều hòa, cảnh quan phong phú và các bộ sưu tập nghệ thuật của mình để các cơ sở, trong đó có tác phẩm điêu khắc của Andy Goldsworthy, Anthony Caro, và Richard Serra. Vào thời điểm đó, nội thất được trang bị đồ nội thất Mies, được thiết kế vào những năm 1930 nhưng được sản xuất gần đây bởi Knoll, và thiết kế bởi Dirk Lohan, cháu trai của Mies, một kiến trúc sư Chicago Lord Palumbo ủy đặc biệt cho ngôi nhà [8] Năm 2001, Palumbo đánh một thỏa thuận với các bang Illinois, trong đó đồng ý mua nhà cho 7.000.000 $ và mở nó toàn thời gian cho công chúng. Nhưng các quan chức nhà nước đã rút khỏi thỏa thuận vào đầu năm 2003, nói rằng $ 7.000.000 là quá nhiều để chi tiêu tại một thời điểm của cuộc khủng hoảng tài chính. [9] Sau khi sở hữu tài sản cho 31 năm, Palumbo bỏ nghệ thuật và đưa tài sản để bán tại Sotheby vào năm 2003, [9] dấy lên quan ngại nghiêm trọng về tương lai của tòa nhà. [10] Preservationists và đóng góp từ khắp nơi trên thế giới, bao gồm cả những người bạn của Farnsworth House, bắt đầu một bảo quản phối và quỹ nỗ lực để giữ cho ngôi nhà trên của mình trang web ban đầu. Với sự hỗ trợ tài chính này, Trust Quốc gia về bảo tồn lịch sử và Địa danh Illinois đã có thể mua nhà trong tháng 12 năm 2003 cho một báo cáo 7.500.000 $. Bây giờ hoạt động như là một bảo tàng nhà, Farnsworth House là mở cửa cho công chúng, với các tour du lịch được thực hiện bởi Quỹ Quốc gia. [11] Ngôi nhà được liệt kê trong Sổ đăng ký quốc gia và được chỉ định là một Landmark lịch sử quốc gia của Hoa Kỳ Bộ Nội vụ . [4] Năm 2013, Lego Kiến trúc loạt sản xuất một mô hình của Farnsworth House là một phần của loạt bước ngoặt của họ. Cấu hình Các đặc tính cơ bản của ngôi nhà là ngay lập tức rõ ràng. Việc sử rõ ràng kính từ sàn đến trần mở nội thất với môi trường tự nhiên của nó với một mức độ cực đoan. Hai tấm ngang rõ rệt thể hiện, tạo thành mái nhà và sàn nhà, bánh sandwich một không gian mở cho sinh hoạt. Các cạnh phiến đá được định nghĩa bởi các thành viên kết cấu thép tiếp xúc với sơn màu trắng tinh khiết. Ngôi nhà được nâng lên 5 feet 3 inches (1.60 m) ở trên một đồng bằng lũ bằng tám cột thép mặt bích rộng mà được gắn vào các cạnh của tấm sàn và trần nhà. Kết thúc các tấm 'mở rộng ra ngoài những hỗ trợ cột, tạo thanh rung. Một tấm nổi thứ ba, một sân thượng kèm theo, đóng vai trò như một sự chuyển tiếp giữa các khu vực sinh hoạt và mặt đất. Ngôi nhà được truy cập bởi hai bộ bước rộng kết nối đến mặt đất đến sân và sau đó đến hiên nhà. Mies tìm thấy các phòng triển lãm mở cửa lớn của thế kỷ này là rất nhiều trong nhân vật với cảm giác của ông của thời đại công nghiệp. Ở đây ông đã áp dụng các khái niệm về một không gian không bị cản trở đó là linh hoạt để sử dụng bởi người dân. Các nội thất dường như là một phòng mở duy nhất, nhược ở không gian của nó và chảy quanh hai khối gỗ; một tủ quần áo và người kia là nhà bếp, nhà vệ sinh, và khối lò sưởi ("cốt lõi"). Cốt lõi lò sưởi-bếp lớn hơn có vẻ giống như một căn nhà riêng biệt làm tổ trong nhà kính lớn hơn. Việc xây dựng cơ bản là một phòng lớn đầy freestanding yếu tố cung cấp sự khác biệt này tinh tế trong một không gian mở, ngụ ý nhưng không chi phối, khu để ngủ, nấu ăn, mặc quần áo, ăn uống, và ngồi. Khu vực rất riêng tư như nhà vệ sinh, và các phòng cơ khí được kèm theo trong phần lõi. Bản vẽ gần đây được công bố bởi MOMA chỉ ra rằng các kiến trúc sư cung cấp chi tiết trần cho phép cho việc bổ sung các bài nhạc rèm mà sẽ cho phép tách riêng tư của các không gian mở thành ba "phòng". Các màn chưa được cài. Mies áp dụng khái niệm không gian này, với các biến, các tòa nhà sau này của ông, đáng chú ý nhất tại Crown Hall, kiệt trường IIT của mình. Các khái niệm về một phòng duy nhất có thể được tự do sử dụng hoặc được khoanh vùng trong bất kỳ cách nào, với sự linh hoạt để thích ứng với thay đổi mục đích sử dụng, miễn phí hỗ trợ về nội thất, kèm theo trong kính và được hỗ trợ bởi một mức tối thiểu của khung cấu trúc nằm ở bên ngoài, là lý tưởng kiến trúc xác định sự nghiệp của Mỹ Mies '. Các Farnsworth House là quan trọng như thực hiện hoàn chỉnh đầu tiên của ông về lý tưởng này, một nguyên mẫu cho tầm nhìn của ông về những gì kiến trúc hiện đại trong thời đại công nghệ nên được. Kiến trúc là một biểu hiện của thời đại A view mùa đông của ngôi nhà vào năm 1971, cho thấy bản gốc sàng lọc côn trùng của các hiên nhà, và các sắc thái con lăn được thêm vào của chủ sau rèm cửa bị hư hại do nước lũ. Các nhà vào năm 2006 The Farnsworth House quyết các vấn đề cơ bản về mối quan hệ giữa cá nhân và xã hội của mình. Mies xem thời đại công nghệ hiện đại theo định hướng trong đó một cá nhân bình thường tồn tại như phần lớn ngoài tầm kiểm soát của mình. Nhưng ông tin rằng các cá nhân có thể và nên tồn tại trong hòa hợp với văn hóa của thời gian của mình để thực hiện thành công Hims












































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: