Ngày nào em bé cỏn con
Bây giờ em đã lớn khôn thế này
Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao.
Đúng như vậy đấy, các bạn ạ! Mới ngày nào tôi còn là một cô nhóc mới lọt lòng mẹ, “bé cỏn con” mà bây giờ tôi đã là một học sinh lớp 6. Tôi đã lớn khôn không chỉ về vóc dáng mà còn về trí tuệ và tâm hồn. Được vậy là nhờ cha mẹ, thầy cô. Người ta nói quả không sai: “Công cha như núi Thái Sơn – Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”. Cha mẹ là người đã có công sinh thành nuôi nấng dạy dỗ em nên người. Cha mẹ đã lao động để có cơm ăn áo mặc nuôi em khôn lớn. Đồng hành cùng cha mẹ là thầy cô. Thầy cô là những người cha người mẹ thứ hai của em. Thầy cô là người chăm sóc, bế bồng em những ngày em còn học mầm non. Rồi em bước vào lớp 1, thầy cô đã cầm tay em, dạy em viết những nét chữ đầu tiên, những điều hay, những việc tốt. Suốt những năm đi học, nhờ sự quan tâm bảo ban của thầy cô mà vốn kiến thức, những bài học về khoa học tự nhiên, xã hội ngày càng dày hơn, hiểu biết càng phong phú hơn. Bởi vậy, em đã trở thành con ngoan trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ. Nghĩ đến công ơn của bố mẹ, thầy cô, em lại nghĩ đến câu hát “Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo, khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”.
Em tự hứa sẽ cố gắng học giỏi ngoan ngoãn nghe lời thầy cô, bố mẹ hơn để không phụ tấm lòng , công sức của cha mẹ, thầy cô đã “ước ao” bao ngày. Càng phải ra sức phấn đấu “rèn đức luyện tài” để sau này trở thành chủ nhân tương lai của đất nước, xây dựng đất nước, quê hương ngày càng giàu đẹp.
Nhân ngày 20 tháng 11 em chúc các thầy giáo cô giáo, những người cha người mẹ thứ hai đã, đang và sẽ dạy chúng em mạnh khoẻ và hạnh phúc.
Em xin chân thành cảm ơn!