If it seems a long way from Lyonel Feininger’s ‘Cathedral of socialism dịch - If it seems a long way from Lyonel Feininger’s ‘Cathedral of socialism Việt làm thế nào để nói

If it seems a long way from Lyonel

If it seems a long way from Lyonel Feininger’s ‘Cathedral of socialism’ to Jonathan Demme’s Silence of the Lambs, it would be precisely the task of a new Gothic criticism to measure and understand that distance, to articulate the
political unconscious of the degraded or destructive Gothics of our own cultural moment and when possible to decode even there, within the very forms of contemporary horror itself, utopian impulses which may (however distorted) still faintly resonate.

Perhaps these three dimensions of the Gothic—utopia and space; women’s writing; mass-cultural horror—constitute, in ways we cannot yet fully grasp, nothing less than a new academic discipline; perhaps, in the wake of an International Gothic Association, we shall soon be seeing BA programmes in ‘Gothic studies’ with David Lynch among the honorary degrees on graduation day. More modestly, the polysemous nature of the term ‘Gothic’, its implicit offer to link up diverse areas of our cultural and social being in ways which we have not yet worked through in theory and practice, may offer some opportunistic pedagogical advantages. In the epoch of academic ‘modularisation’, when what were once degree courses collapse into individually chosen shopping baskets of options, the very range of the Gothic may make it educationally as well as politically useful in its ability to articulate such diverse raw materials. Certainly this is its advantage at a postgraduate or research level, where it offers a way of constellating the potentially narrow biographical projects of a Lawrence or a Ruskin Centre in a field of study which becomes virtually coterminous with postmodern culture itself.

If a Gothic criticism is, in these assorted centres and associations, coming to birth in the postmodern, what exactly is its relation to the latter? Within the realm of architecture itself, there are deep parallels between the Ruskinian critique of classicism and the postmodern settling of accounts with International Style modernist architecture. But if the Gothic thus dovetails with some versions of the postmodern—around the themes of historicism, populism, decentralisation, ecology— there are other potent forms of postmodernity with which its articulation is much more problematic; all that is signalled, say, by such slogans as ‘society of the spectacle’, the ‘logic of the simulacrum’, image-culture, or the implosion of the social. For if the Gothic points to a pleasurable form of work modelled on artisanal craft-production as a critique of Fordist industrialism, how much mileage is left in this utopian vision in the age of fifth-generation computers, post-Fordist information technology and William Gibson’s cyberpunk? This, above all, is the central problem confronted by would-be Gothicists today, who must demonstrate that Jean Baudrillard as well as Jonathan Porritt has a place of honour on their bookshelves and that they are as cheerful
jacking into a cybernetic matrix as they are dancing round a maypole in a Morrisian happy Hobbitland.

In the space left to me here I cannot confront the issue fully. But it should be possible, none the less, to evoke the continued suggestiveness of Gothic thinking within even an image-saturated consumerist postmodernism. Umberto Eco, in his two fine essays on The return of the Middle Ages’ in Travels in Hyper-Reality, gives us a pointer in this direction when he asks, ‘What would Ruskin, Morris, and the pre-Raphaelites have said if they had been told that the rediscovery of the Middle Ages would be the work of the twentieth-century mass media?’ If this means merely that we admire Arnold Schwarzenegger’s biceps and swordplay as we watch some regressive Dark Ages fantasy on video, it perhaps doesn’t get us very far. However, a few pages later Eco more interestingly speculates not just that postmodernity avidly consumes images of medievalism but that the medieval itself was postmodern: The Middle Ages are the civilisation of vision, where the cathedral is the great book in stone, and is indeed the advertisement,
the TV screen, the mystic comic strip that must narrate and explain everything’ (Eco 1987:81). In the closing phrases here the great romantic anti-capitalist motif of the Gothic cathedral undergoes an epochal metamorphosis, one which fully refits it for our own cultural moment. No longer an image of unalienated labour, as it was for Morris, or of utopian political aspiration, as for Feininger, it reemerges, like Dr Jekyll after drinking his potion, as a vast electronic advertising image—one which makes the Tyrell Corporation pyramids and Off-World advertising drones in Blade Runner look like enfeebled distant echoes of its mightier self.

Eco throws this notion up in an essay that is packed with brilliant, casual aperçus (‘the relationship between illuminated manuscript and cathedral is the same as that between MOMA and Hollywood’). But it is put to sustained work in Martin Pawley’s rich study of Theory and Design in the Second Machine Age. Rejecting the best known formulations of a postmodern architecture, Pawley in this book is none the less impressively grappling with the question of postmodernism, above all with ‘the information revolution, something that in the last decade has brought about a massive shift from an industrial to an information economy’ (Pawley 1990:123). This rapid shift to a post-Fordist economy has, he argues, led to a crisis in urban space, which becomes ‘a disorganised multiplicity of sign systems tracking back through time, of which perhaps the oldest and most overlaid is architecture’ (ibid.: 122). Upon an old industrial architectural infrastructure layer upon layer of new semiological systems appropriate to an age of mass media, advertising and information technology have been deposited. A fatal rift between architecture and the new social purposes and technologies it is serving opens up; an information avalanche threatens to descend upon us. The canonical postmodern ‘solution’—hide the VDUs away behind a revivalist façade —is, Pawley argues, no solution at all but merely a restatement of the split in sharper form. The popularity of this version of ostmodernism in his view proves ‘our thinking in thrall to the idea that the product of our built environment should
still be architecture and not information’ (ibid.: 120).

Faced with this crisis of urban space, Pawley turns, as had William Morris before him, to the Gothic cathedral, but a Gothic made excitingly new and topical. The chapter of Pawley’s book from which I am citing is called Information, the “Gothic solution”’, and in a remarkable postmodern rethinking of the structure and function of the cathedral he concludes, a la Umberto Eco, that: Coupled with the still astounding acoustic performance of these buildings,
what remains of the imagery of their immense windows makes it clear that they were in fact total pre-electronic information systems…seen in this way Gothic architecture, otherwise a phenomenon shrouded in medieval mystery, becomes an information architecture.(ibid.: 115)

If this is flamboyantly to postmodernise the Gothic, Pawley is no less concerned to ‘gothicise’ the postmodern. The cathedral, that is to say, even in its new Baudrillardian guise, still carries a utopian charge which might altogether
transform our fallen architectural present. Just as, for Ruskin and Morris, the Gothic dissolved the cruel social dualisms of planner and craft-worker, work and pleasure, art and labour, so too for Martin Pawley does the utopian force of his postmodern Gothic lie in the motif of reintegration. If the ‘final disconnection of external form from internal function is the one architectural event of historic significance that can truly be said to have taken place in the 1980s’, then we must instead dream of a new ‘building type in which information and architecture are already nearly as perfectly integrated as in a Gothic cathedral’ (ibid. 129):

If the cathedral master builders found an architecture that completely expressed the information content of their culture, mutatis mutandis so can we. If the Gothic analogy is correct, the next step in architecture should be
reintegration of the built environment with the overlaid information systems that have been allowed to take over its proper task. (ibid.: 123)

No doubt Martin Pawley’s construction of the Gothic is open to debate from many angles: at one end of the spectrum there will be questions about historical evidence and ‘philological’ accuracy, at the other end arguments about those buildings he points to as partial instances of an ‘informational-Gothic’ solution (in my view they are in danger of reducing the notion back to modernism tout court). Yet in the end it is surely the vigour and audacity of this postmodern Gothic which impresses the reader of Theory and Design in the Second Machine Age, the recovery of the old utopian impulse in an extraordinary new form. No finer proof could be wanted of the continuing vigour of a Gothic cultural criticism, even in a one-dimensional society of the cyborg and the simulacrum. The task of a postmodern Gothic literary critic is to follow in Pawley’s footsteps and, on the basis of the diverse energies of the Gothic tradition and supported by the various academic centres and associations, to invent a new form of Gothic culture which will be as richly diagnostic and predictive as Pawley’s own.


0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
nếu nó có vẻ như một chặng đường dài từ 'thánh đường của chủ nghĩa xã hội' lyonel feininger của sự im lặng của bầy cừu Jonathan Demme, nó sẽ là chính xác nhiệm vụ của một chỉ trích gothic mới để đo lường và hiểu được khoảng cách đó, để nói lên sự vô thức chính trị
của suy thoái hoặc gothics phá hoại của thời điểm văn hóa của chúng ta và khi có thể giải mã ngay cả ở đó,trong các hình thức rất kinh hoàng hiện đại riêng của mình, xung không tưởng có thể (tuy nhiên bị bóp méo) vẫn còn yếu ớt cộng hưởng

có lẽ ba kích thước của gothic-không tưởng và không gian;. văn bản của phụ nữ, hàng loạt văn hóa kinh dị tạo nên, trong cách chúng ta có thể chưa nắm bắt đầy đủ, không có gì ít hơn một ngành học mới, có lẽ, trong sự trỗi dậy của một hiệp hội gothic quốc tế,chúng ta sẽ sớm được nhìn thấy ba trong chương trình "nghiên cứu gothic 'với David Lynch trong những bằng danh dự vào ngày lễ tốt nghiệp. khiêm tốn hơn, bản chất đa nghĩa của thuật ngữ "gothic", cung cấp tiềm ẩn của nó để liên kết các khu vực đa dạng của văn hóa và xã hội là những cách mà chúng tôi chưa làm việc thông qua trong lý thuyết và thực hành của chúng tôi, có thể cung cấp một số lợi thế sư phạm cơ hội.trong kỷ nguyên của "modularisation 'học tập, khi những gì đã từng mức độ khóa học sụp đổ vào giỏ mua sắm lựa chọn cá nhân lựa chọn, phạm vi rất của gothic có thể làm cho nó về giáo dục cũng như chính trị hữu ích trong khả năng của mình để nói lên nguyên liệu đa dạng như vậy. chắc chắn đây là lợi thế của nó ở sau đại học hoặc nghiên cứu cấp,nơi mà nó cung cấp một cách constellating các dự án có khả năng thu hẹp tiểu sử của một lawrence hoặc một trung tâm Ruskin trong một lĩnh vực nghiên cứu mà sẽ trở thành hầu như coterminous với nền văn hóa hậu hiện đại.

nếu một lời chỉ trích gothic, trong các trung tâm các loại và các hiệp hội, đến sinh trong hậu hiện đại, mối quan hệ của mình để sau này chính xác là gì? trong lĩnh vực kiến ​​trúc riêng của mình,có những tương đồng sâu sắc giữa sự phê phán ruskinian của cổ điển và hậu hiện đại giải quyết các tài khoản với kiến ​​trúc hiện đại theo phong cách quốc tế. nhưng nếu gothic do đó trùng hợp với một số phiên bản của hậu hiện đại xung quanh các chủ đề của chủ nghĩa lịch sử, chủ nghĩa dân túy, phân cấp,sinh thái-có những hình thức mạnh khác của hậu hiện đại mà phát âm của nó là nhiều hơn vấn đề, tất cả những gì báo hiệu, nói, bởi các khẩu hiệu như 'xã hội của những cảnh tượng ", các" logic của hình ảnh của vật gì, hình ảnh văn hóa, hoặc sự sụp đổ của xã hội.vì nếu điểm gothic mẫu thú vị của công việc theo mô hình thủ công thủ công sản xuất như một bài phê bình của fordist thống công nghiệp, bao nhiêu dặm còn lại trong tầm nhìn không tưởng này trong thời đại của máy tính thế hệ thứ năm, công nghệ thông tin sau fordist và William Gibson của cyberpunk? này, trên tất cả, là vấn đề trung tâm đối mặt-sẽ được gothicists ngày hôm nay,người phải chứng minh rằng Jean Baudrillard cũng như Jonathan porritt có một vị trí danh dự trên giá sách của họ và rằng họ đang như
vui vẻ kích vào một ma trận điều khiển học như họ đang nhảy múa quanh một Maypole trong một hobbitland hạnh phúc morrisian.

trong các không gian còn lại để tôi ở đây tôi không thể đối mặt với vấn đề hoàn toàn. nhưng chúng ta có thể, không ít hơn,để gợi lên sự gợi tiếp tục suy nghĩ gothic trong thậm chí là một lợi người tiêu dùng hậu hiện đại hình ảnh bão hòa. Umberto Eco, trong hai bài tiểu luận tốt của mình về sự trở lại của thời trung cổ 'trong chuyến du lịch trong siêu thực tế, cho chúng ta một con trỏ theo hướng này khi anh ta hỏi, "những gì sẽ Ruskin, Morris,và trước raphaelites đã nói nếu họ đã được cho biết rằng khám phá của thời trung cổ sẽ là công việc của các phương tiện truyền thông đại chúng của thế kỷ XX? 'nếu điều này chỉ có nghĩa là chúng ta ngưỡng mộ bắp tay và kiếm thuật của Arnold Schwarzenegger như chúng tôi xem một số tối thoái lui hình ảnh trên video lứa tuổi, nó có lẽ không nhận được chúng ta rất xa. Tuy nhiên,một vài trang sau sinh thái thú vị hơn phỏng đoán không chỉ là hậu hiện đại tiêu thụ say sưa hình ảnh của trung cổ học nhưng mà thời trung cổ chính là hậu hiện đại: thời trung cổ là những nền văn minh của tầm nhìn, nơi mà các nhà thờ là cuốn sách tuyệt vời trong đá, và thực sự là những lời quảng cáo,
màn hình truyền hình, truyện tranh thần bí mà phải tường thuật và giải thích tất cả mọi thứ '(sinh thái 1987:81).trong các cụm từ kết thúc ở đây lại hình ảnh tuyệt vời chống tư bản chủ nghĩa lãng mạn của nhà thờ Gothic trải qua một biến thái mang tính kỷ nguyên, một trong đó hoàn toàn refits nó cho thời điểm văn hóa của chúng ta. không còn là một hình ảnh của lao động unalienated, cũng như đối với Morris, hoặc khát vọng chính trị không tưởng, như cho feininger, nó reemerges, như dr Jekyll sau khi uống thuốc của mình,như một quảng cáo điện tử lớn hình ảnh một mà làm cho các kim tự tháp công ty Tyrell và máy bay quảng cáo ngoài thế giới trong lưỡi nhìn Á hậu như tiếng vọng xa xôi enfeebled tự quyền phép của mình.

sinh thái ném khái niệm này trong một bài luận được đóng gói với rực rỡ, giản dị aperçus ('mối quan hệ giữa bản thảo được chiếu sáng và nhà thờ cũng giống như giữa MOMA và hollywood').nhưng nó được đưa vào làm việc ổn định trong các nghiên cứu giàu Martin Pawley của lý thuyết và thiết kế trong thời đại máy tính thứ hai. từ chối các công thức tốt nhất được biết đến của một kiến ​​trúc hậu hiện đại, Pawley trong cuốn sách này là không ít ấn tượng phải vật lộn với các vấn đề hậu hiện đại, nhất là với "cuộc cách mạng thông tin,một cái gì đó trong thập kỷ qua đã mang lại một sự thay đổi lớn từ công nghiệp sang nền kinh tế thông tin (Pawley 1990:123). sự thay đổi nhanh chóng này sang nền kinh tế sau fordist đã, ông lập luận, dẫn đến một cuộc khủng hoảng trong không gian đô thị, mà sẽ trở thành 'một đa vô tổ chức của hệ thống theo dõi dấu hiệu trở lại thông qua thời gian, trong đó có lẽ là lâu đời nhất và được che phủ hầu hết là kiến ​​trúc "(ibid. : 122).trên một lớp cơ sở hạ tầng kiến ​​trúc công nghiệp cũ trên lớp của hệ thống semiological mới phù hợp với thời đại của thông tin đại chúng, quảng cáo và công nghệ thông tin đã được gửi. một sự rạn nứt nghiêm trọng giữa kiến ​​trúc và các mục đích xã hội và công nghệ mới đó là phục vụ mở ra, một trận tuyết lở thông tin đe dọa xuống trên chúng ta.hậu hiện đại kinh điển 'solution'-ẩn vdus đi sau một hồi sinh mặt tiền-là, Pawley lập luận, không có giải pháp ở tất cả nhưng chỉ đơn thuần là trình bày lại những chia rẽ trong hình thức sắc nét hơn. sự phổ biến của phiên bản này của ostmodernism trong quan điểm của ông chứng minh 'suy nghĩ của chúng ta trong nô lệ với ý tưởng rằng các sản phẩm của môi trường xây dựng của chúng tôi nên
vẫn có kiến ​​trúc và không thông tin' (ibid.: 120).

phải đối mặt với cuộc khủng hoảng này không gian đô thị, Pawley biến, như đã có trước khi ông William Morris, nhà thờ Gothic, nhưng một gothic làm sôi nổi mới và chuyên đề. chương của cuốn sách Pawley từ mà tôi đang trích dẫn được gọi là thông tin, các "giải pháp gothic", và trong một hậu hiện đại đáng chú ý suy nghĩ lại về cấu trúc và chức năng của nhà thờ ông kết luận, một la Umberto Eco, rằng:cùng với hiệu suất âm thanh vẫn còn đáng kinh ngạc của các tòa nhà,
những gì còn lại của hình ảnh của cửa sổ to lớn của họ làm cho nó rõ ràng rằng họ đã trong tổng số các hệ thống thông tin trước khi thực tế điện tử ... nhìn thấy trong cách kiến ​​trúc gothic này, nếu không một hiện tượng bí ẩn thời trung cổ , trở thành một kiến ​​trúc thông tin (ibid.: 115).

nếu điều này là khoa trương để postmodernise các gothic, Pawley là không ít quan tâm đến 'gothicise' hậu hiện đại. nhà thờ, mà là để nói, ngay cả trong vỏ bọc baudrillardian mới, vẫn mang một điện tích không tưởng mà có thể hoàn toàn
biến hiện nay kiến ​​trúc rơi của chúng tôi. cũng như, cho Ruskin và Morris, các gothic giải thể nhị nguyên xã hội của kế hoạch độc ác và thủ công nghiệp,công việc và niềm vui, nghệ thuật và lao động, vì vậy quá cho Martin Pawley không lực lượng không tưởng của lời nói dối gothic hậu hiện đại của mình trong các motif của tái hòa nhập. nếu 'ngắt kết nối cuối cùng của hình thức bên ngoài từ chức năng nội bộ là sự kiện một kiến ​​trúc có ý nghĩa lịch sử mà thực sự có thể được cho là đã diễn ra trong thập niên 1980,sau đó chúng tôi thay vì phải ước mơ của một mới 'loại hình xây dựng trong đó thông tin và kiến ​​trúc đã được tích hợp gần như hoàn hảo như trong một nhà thờ Gothic' (ibid. 129):

nếu các nhà xây dựng tổng thể nhà thờ tìm thấy một kiến ​​trúc hoàn toàn thể hiện nội dung thông tin văn hóa của họ, với những sửa đổi như vậy có thể chúng ta. nếu tương tự gothic là chính xác,bước tiếp theo trong kiến ​​trúc nên
tái hòa nhập môi trường được xây dựng với hệ thống thông tin được che phủ đã được cho phép để tiếp nhận công việc thích hợp của nó. (Ibid.: 123)

không có nghi ngờ xây dựng Gothic Martin Pawley là mở cửa cho tranh luận từ nhiều góc độ: ở một đầu của quang phổ sẽ có câu hỏi về bằng chứng lịch sử và "triết học" chính xác,tại các đối số cuối khác về những tòa nhà ông chỉ là trường hợp một phần của một giải pháp "thông tin-gothic" (theo quan điểm của tôi họ đang có nguy cơ giảm trở lại khái niệm hiện đại tout tòa án). nhưng cuối cùng nó chắc chắn là sức mạnh và sự táo bạo của gothic hậu hiện đại này mà gây ấn tượng cho người đọc về lý thuyết và thiết kế trong thời đại máy tính thứ hai,sự phục hồi của xung không tưởng cũ trong một hình thức mới đặc biệt. không có bằng chứng tốt hơn có thể được mong muốn của sức sống tiếp tục của một phê bình văn hóa Gothic, thậm chí trong một xã hội một chiều của người máy và hình ảnh của vật gì. nhiệm vụ của một nhà phê bình văn học gothic hậu hiện đại là để theo bước chân của Pawley và,trên cơ sở các nguồn năng lượng đa dạng của truyền thống gothic và được hỗ trợ bởi các trung tâm học tập khác nhau và các hiệp hội, để phát minh ra một hình thức mới của nền văn hóa gothic mà sẽ được như đa dạng về chẩn đoán và tiên đoán như là của riêng của Pawley.


đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nếu nó có vẻ như một chặng đường dài từ Lyonel Feininger 'Cathedral của chủ nghĩa xã hội' cho Jonathan Demme của sự im lặng của bầy cừu, nó sẽ là chính xác nhiệm vụ một lời chỉ trích Gothic mới để đo lường và hiểu rằng khoảng cách, để nói lên các
chính trị vô thức của thoái hóa nghiêm trọng hoặc phá hoại Gothics của riêng của chúng tôi thời điểm văn hóa và khi có thể để giải mã ngay cả có, trong hình thức rất kinh đương đại dị bản thân, không tưởng xung mà có thể (Tuy nhiên méo) vẫn sẽ nhạt cộng hưởng.

có lẽ những ba chiều của kiến trúc Gothic-utopia và không gian; bằng văn bản của phụ nữ; văn hóa khối lượng kinh dị-chiếm, theo những cách chúng tôi không thể được hoàn toàn nắm, không có gì ít hơn một kỷ luật mới học tập; có lẽ, trong sự trỗi dậy của một hiệp hội quốc tế Gothic, chúng tôi sẽ sớm thấy BA chương trình 'Gothic nghiên cứu' với David Lynch trong số các cấp bậc danh dự vào ngày tốt nghiệp. Khiêm tốn hơn, bản chất polysemous của thuật ngữ 'Gothic', cung cấp tiềm ẩn của nó để liên kết đến các lĩnh vực đa dạng văn hóa và xã hội đang theo những cách mà chúng tôi đã không làm được việc thông qua trong lý thuyết và thực hành, chúng tôi có thể cung cấp một số lợi thế cơ hội sư phạm. Trong kỷ nguyên của học tập 'modularisation', khi những gì đã từng khóa học văn bằng sụp đổ vào giỏ mua sắm cá nhân được lựa chọn tùy chọn, những kiến trúc Gothic, rất có thể làm nó giáo dục cũng như chính trị hữu ích trong khả năng của mình để nói lên những nguyên liệu đa dạng. Chắc chắn đây là lợi thế của nó ở một mức độ sau đại học hoặc nghiên cứu, nơi mà nó cung cấp một cách để constellating dự án tiểu sử có khả năng thu hẹp của Lawrence một hoặc một trung tâm Ruskin trong một lĩnh vực nghiên cứu trở thành hầu như Philadelphia với hậu hiện đại văn hóa riêng của mình.

nếu những lời chỉ trích Gothic là, trong các loại trung tâm và các Hiệp hội, đến với ra đời vào hậu hiện đại, những gì chính xác là của nó liên quan đến sau này? Trong lĩnh vực kiến trúc riêng của mình, có là sâu song song giữa phê bình Ruskinian classicism và các giải quyết hậu hiện đại của tài khoản với quốc tế phong cách kiến trúc hiện đại. Nhưng nếu kiến trúc Gothic do đó dovetails với một số phiên bản của các hậu hiện đại-xung quanh chủ đề của historicism, Hillsdale, khích, sinh thái — có rất mạnh các hình thức khác của postmodernity mà cách phát âm của nó là nhiều hơn nữa vấn đề; Tất cả những gì báo hiệu, nói, bởi các khẩu hiệu như là 'xã hội của những cảnh tượng', 'logic của simulacrum', hình ảnh-văn hóa, hoặc sự nổ của xã hội. Cho nếu kiến trúc Gothic trỏ tới một hình thức vui của làm việc modelled trên nghề thủ công, sản xuất như là một phê phán của Fordist công, bao nhiêu mileage còn lại trong này tầm nhìn không tưởng trong thời đại của thế hệ thứ năm máy tính, công nghệ thông tin sau Fordist và William Gibson cyberpunk? Đây, trên tất cả, là trung tâm vấn đề phải đối mặt bằng sẽ được Gothicists vào ngày hôm nay, những người phải chứng minh rằng Jean Baudrillard cũng như Jonathan Porritt có một nơi để vinh danh trên kệ sách của họ và rằng họ là vui vẻ như
jacking vào một ma trận cybernetic như họ đang nhảy múa vòng một maypole trong một Morrisian hạnh phúc Hobbitland.

đối đầu ở phía bên trái space với tôi ở đây tôi không thể với vấn đề đầy đủ. Nhưng nó nên được có thể, không ít hơn, để gợi suggestiveness Gothic suy nghĩ trong thậm chí là một hình ảnh bão hòa consumerist hậu, tiếp tục. Umberto Eco, trong tiểu luận tốt của ông hai ngày trở lại thời Trung cổ ' trong chuyến du lịch trong Hyper-thực tế, cho chúng ta một con trỏ theo hướng này khi ông hỏi, ' gì nào Ruskin, Morris, và các pre-Raphaelites đã nói nếu họ đã được cho biết rằng rediscovery của thời Trung cổ sẽ là công việc của thế kỷ hai mươi phương tiện truyền thông?' Nếu điều này có nghĩa là chỉ đơn thuần là rằng chúng tôi ngưỡng mộ của Arnold Schwarzenegger bắp tay và kiếm khi chúng tôi xem một số tưởng tượng thời Trung cổ dần trên video, nó có lẽ không nhận được chúng tôi rất xa. Tuy nhiên, một vài trang sau này sinh thái thêm thú vị speculates không chỉ đó postmodernity say sưa tiêu thụ các hình ảnh của medievalism nhưng đó thời Trung cổ chính nó là hậu hiện đại: The Trung cổ là nền văn minh của tầm nhìn, nơi nhà thờ là cuốn sách tuyệt vời trong đá, và thực sự là quảng cáo,
màn hình TV, dải truyện tranh thần bí mà phải narrate và giải thích tất cả mọi thứ ' (sinh thái 1987:81). Trong câu cuối cùng ở đây motif chống tư bản lãng mạn tuyệt vời của nhà thờ Gothic trải qua một biến thái epochal, một trong những đầy đủ refits nó cho thời điểm văn hóa riêng của chúng tôi. Không còn một hình ảnh của đai lao động, như nó đã cho Morris, hoặc không tưởng khát vọng chính trị, đối với Feininger, nó reemerges, giống như tiến sĩ Jekyll sau khi uống lọ thuốc của mình, như là một hình ảnh quảng cáo điện tử lớn-một mà làm cho Tổng công ty Tyrell pyramids và mục tiêu giả lập ra thế giới quảng cáo trong Blade Runner cái nhìn thích enfeebled xa vang của của nó tự mightier.

sinh thái ném khái niệm này trong bài tiểu luận được đóng gói với rực rỡ, không thường xuyên aperçus ('mối quan hệ giữa bản thảo chiếu sáng và nhà thờ lớn là giống như giữa MOMA và Hollywood'). Nhưng nó được đặt để duy trì công việc trong Martin Pawley phong phú nghiên cứu về lý thuyết và thiết kế trong tuổi máy tính thứ hai. Vật từ chối các công thức tốt nhất được biết đến một nền kiến trúc hậu hiện đại, Pawley trong cuốn sách này không ít hơn Ấn tượng lộn với các câu hỏi về hậu, trên tất cả với ' cách mạng thông tin, một cái gì đó rằng trong thập kỷ qua đã mang về một sự thay đổi lớn từ một nghiệp sang một nền kinh tế thông tin ' (Pawley 1990:123). Này thay đổi nhanh chóng sang một nền kinh tế bài-Fordist đã, ông lập luận rằng, dẫn đến một cuộc khủng hoảng trong không gian đô thị, trở thành 'một đa dạng Gort của dấu hiệu hệ thống theo dõi trở lại thông qua thời gian, trong đó có lẽ lâu đời nhất và đặt che là kiến trúc' (ibid.: 122). Khi một lớp cơ sở hạ tầng công nghiệp kiến trúc cũ khi lớp mới hệ thống semiological phù hợp với độ tuổi của truyền thông đại chúng, quảng cáo và thông tin công nghệ đã được gửi. Một rạn nứt gây tử vong giữa kiến trúc và mục đích xã hội mới và các công nghệ đó phục vụ mở ra; một avalanche thông tin đe dọa để đi xuống cho chúng ta. Kinh điển hậu hiện đại 'giải pháp'-ẩn VDUs đi phía sau mặt tiền revivalist — là, Pawley lập luận rằng, không có giải pháp ở tất cả nhưng chỉ đơn thuần là một trình bày lại về sự chia rẽ trong hình thức sắc nét hơn. Sự phổ biến của phiên bản này của ostmodernism trong quan điểm của ông chứng minh ' của chúng tôi suy nghĩ trong thrall với ý tưởng rằng các sản phẩm của chúng tôi môi trường xây dựng nên
vẫn có kiến trúc và không thông tin ' (ibid.: 120).

Phải đối mặt với cuộc khủng hoảng này của không gian đô thị, Pawley biến, như có William Morris trước khi anh ta, nhà thờ Gothic, nhưng một kiến trúc Gothic đã excitingly mới và tại chỗ. Các chương của cuốn sách của Pawley từ đó, tôi trích dẫn được gọi là thông tin, các giải pháp"Gothic" ', và trong một xét lại hậu hiện đại đáng chú ý của các cấu trúc và chức năng của nhà thờ ông kết luận, a la Umberto Eco, rằng: Cùng với vẫn còn kinh ngạc hiệu suất âm thanh của các tòa nhà,
những gì còn lại của hình ảnh của họ làm cho bao la windows nó rõ ràng rằng họ đã là trong thực tế tất cả các thông tin điện tử trước hệ thống... trở nhìn thấy trong kiến trúc Gothic cách này, nếu không một hiện tượng shrouded trong bí ẩn thời Trung cổ, thành một kiến trúc thông tin.(ibid.: 115)

Nếu điều này là họa để postmodernise kiến trúc Gothic, Pawley không ít được quan tâm để 'gothicise' các hậu hiện đại. Nhà thờ, đó là để nói, ngay cả trong của nó mới Baudrillardian ăn mặc đơn sơ, vẫn còn mang một khoản phí không tưởng mà có thể hoàn toàn
chuyển đổi của chúng tôi hiện nay kiến trúc giảm. Cũng giống như, cho Ruskin và Morris, kiến trúc Gothic giải thể dualisms xã hội tàn nhẫn của kế hoạch và thủ công-công nhân, làm việc và niềm vui, nghệ thuật và lao động, vì vậy quá cho Martin Pawley không quân của ông Gothic hậu hiện đại, không tưởng nằm trong các motif thuộc. Nếu các 'cuối cùng cắt của các hình thức bên ngoài từ bên trong chức năng là một sự kiện kiến trúc lịch sử quan trọng thực sự có thể nói đã diễn ra trong thập niên 1980', sau đó chúng tôi thay vì phải ước mơ của một mới 'xây dựng loại trong đó thông tin và kiến trúc đã gần như hoàn toàn tích hợp như trong một nhà thờ Gothic' (ibid. 129):

nếu các nhà xây dựng nhà thờ tổng thể tìm thấy một kiến trúc mà hoàn toàn thể hiện nội dung thông tin của văn hóa của họ, mutatis mutandis vì vậy có thể cho chúng tôi. Nếu Gothic tương tự là chính xác, bước tiếp theo trong kiến trúc nên
thuộc của môi trường xây dựng với các hệ thống che thông tin đã được cho phép để tiếp nhận công việc thích hợp. (ibid.: 123)

không có nghi ngờ Martin Pawley xây dựng kiến trúc Gothic là mở cửa cho cuộc tranh luận từ nhiều góc: ở một đầu của quang phổ sẽ có câu hỏi về bằng chứng lịch sử và chính xác 'philological', tại các đối số cuối khác về những tòa nhà ông chỉ đến như là các trường hợp một phần của một giải pháp 'thông tin-Gothic' (trong tôi xem họ đang gặp nguy hiểm của việc giảm các khái niệm về chủ nghĩa hiện đại tout tòa án). Tuy vậy cuối cùng nó là chắc chắn hưởng dân và audacity này Gothic hậu hiện đại mà gây ấn tượng độc giả của lý thuyết và thiết kế trong độ tuổi máy thứ hai, việc thu hồi sự thúc đẩy không tưởng cũ trong một hình thức mới bất thường. Không có bằng chứng tốt hơn có thể được muốn của hưởng dân tiếp tục chỉ trích văn hóa Gothic, ngay cả trong một xã hội hết người máy và simulacrum. Nhiệm vụ của một nhà phê bình văn học hậu hiện đại Gothic là để làm theo trong bước chân của Pawley và, trên cơ sở các nguồn năng lượng đa dạng của truyền thống Gothic và được hỗ trợ bởi các trung tâm học tập khác nhau và các Hiệp hội, phát minh ra một hình thức mới của Gothic văn hóa sẽ càng đa dạng về chẩn đoán và tiên đoán là của Pawley.


đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: