(a) MonismThe Monist theory is that all beings in the world are but on dịch - (a) MonismThe Monist theory is that all beings in the world are but on Việt làm thế nào để nói

(a) MonismThe Monist theory is that

(a) Monism

The Monist theory is that all beings in the world are but one and the same necessary and eternal substance having within itself the sufficient reason of its existence; while the seeming diversity of things and their attributes, are but the various manifestations and evolutions of this single substance. Pantheism identifies the world with the Divine Being. This Being is ceaselessly in process of evolution; which, however, in no wise disturbs the universal identity of things. The Pantheist is either an Idealist or a Realist according to the view he takes of the nature and character of the original substance. If that substance is real he is styled a Realist, and such were Erigena, Amalric, David of Dinant, Giordano Bruno, and Spinoza. But if the original substance is something ideal, e.g. the Ego, the Absolute, the Concept, he is styled an idealist, and such were Hegel, Schelling, and Fichte. Kraus and Tiberghien support the Pantheistic view: God is in the world and the world is in God, although they are not identical. Schopenhauer devised a form of Pantheism which is known as Panthelism. According to his view the motive force of the whole universe is a single blind will. Hartmann goes a step farther and says the world is but the constant evolution of the unconscious: hence the name Panhylism. Modern Materialists, such as Büchner, Häckel, Baruch, as well as the old Greek Atomists, Leucippus, Democritus, and Epicurus, consider all the activities of the universe as so many purely material phenomena arising from one necessary and eternal substance. Lastly, according to the supporters of the Immanent Emanation theory, the Divine Being develops within itself so that it is continually identifying itself with the beings it evolves, or that come forth from it, just as the grub maintains its substantial identity throughout its transformation into chrysalis and butterfly. It is clear that such a theory hardly differs from Pantheism

(b) Transitive Emanation

In the Transitive Emanation theory all beings issue from the Divine Substance much in the same way as new fruits appear on the parent tree without changing its substance and without diminishing its productive power.

(c) Creationism

Creationism is the view held by the generality of spiritualistic philosophers. The universe through its endless transformations reveals its contingency: that is to say, its existence is not a necessity: therefore it must have received its existence from some other being. This first cause must be a necessary and independent one, unless we admit an infinite series of dependent causes and so leave unsolved the problem of the world's existence. God has, therefore, drawn all things from nothingness by the free act of His Almighty Will; in a word, He has made them out of nothing, since any other explanation, e.g. Emanationism, which implies a real intrinsic change in God, is incompatible with the immutability, necessity, and absolute perfection of the Divine Being.

The constituent causes of the world

The composition of corporeal beings is also the subject of much discussion. There are actually four systems of note, each promising to solve this delicate problem: Mechanism; Hylomorphism (the Scholastic system); Dynamic Atomism; and Dynamism proper.

(a) Mechanism

The characteristic tendency of Mechanism, i.e. of the mechanical theory, is to disregard all qualitative difference in natural phenomena and to emphasize their quantitative differences. That is to say, in this system the constituent matter of all corporeal beings is everywhere the same and is essentially homogeneous; all the forces animating it are of the same nature; they are simply modes of local motion. Furthermore, there is no internal principle of finality; in the world everything is determined by mechanical laws. To explain all cosmic phenomena, nothing is needed but mass and motion; so that all the differences observable between corporeal beings are merely differences in the amount of matter and motion. Mechanism appeals especially to the law of the correlation of forces in nature and of the mechanical equivalent of heat. Heat, we know, does work; but it consumes itself in proportion to its own activity. In like manner mechanical causes produce heat and grow weaker in proportion to the intensity of their effect. So it is with all corporeal energy; one form may be substituted for another, but the quantity of the new force will be always equivalent to the quantity of the force that has disappeared. Having in this way identified mechanical force with motion, the holders of this theory felt authorized to unify all forces and reduce them to local motion; and it was then an easy step to consider substance as homogeneous since its only use is to serve as a background for phenomena. Other arguments are drawn from chemistry, especially from the facts of isomerism, polymerism, and allotropism.

The mechanical theory is of ancient origin. Amongst its earliest partisans were Thales, Anaximander, and Heraclitus, whose chief concern was to prove the derivation of the world from one simple primitive substance. Empedocles, however, held out for four elements--air, earth, water, fire. But Democritus, and later Epicurus, suppressed this distinction between the elements, proclaimed the essential homogeneity of matter, and referred the variety of natural phenomena to differences of motion. After the time of Epicurus (270 B.C.), this system disappeared from philosophical thought for eighteen centuries. Restored by Descartes it soon won the favour of most scientists, and it is still dominant in scientific research. The Cartesian philosophy was a restatement of the two basic principles of the old theory, the homogeneity of nature and the reduction of all forces to terms of motion; but it got new vigour by contact with the natural sciences, especially physics and chemistry; hence the name Atomism (q.v.) by which it is usually known. It should, however, be noted that there are two Atomisms, the one purely chemical, the other philosophical. According to the former all simple bodies are made up of atoms, i.e. of particles so small that no chemical force known to us can divide them, but which have all the properties of visible bodies. Atoms form groups of two or four or sometimes more; these small tenacious groups, known as chemical molecules coalesce in physical molecules, and from these in turn are built up the material bodies we see around us. The material body thus results from a progressive aggregation of molecules, and the very smallest portion of it that is endowed with the properties of the compound contains many atoms of various species, since by definition the compound results from the union of numerous elements. On this atomic theory, independent as such of all philosophical systems, was grafted during the last century that philosophical Atomism which, while ascribing to all atoms the same nature, differentiates them only by varying amounts of mass and motion.

(b) Dynamism

Another explanation of the material world is offered by Dynamism. If Mechanism attributes extension to matter and complete passivity to corporeal substances, Dynamism sees in the world only simple forces, unextended, yet essentially active. There is nothing strange in the antithesis of these two systems. The Dynamism of Leibniz--it was he who propounded it--was but a reaction against the Mechanism of Descartes. To these two matrix-ideas of unextended, active forces the majority of Dynamists add the principle of actio in distans. They soon found out that points without extension can touch only by completely merging the one with the other, and on their own hypothesis the points in contact would amount to nothing more than a mathematical point which could never give us even the illusion of apparent extension. To avoid this pitfall, the Dynamists bethought them of considering all bodies as aggregates of force unextended indeed but separated by intervals from one another. Conceived by Leibniz, who held the monads to be dowered with all immanent activity, this system has been amended and modernized by Father Boscovich, Kant, Father Palmieri, Father Carbonelle, Hirn, and Father Leroy. On the whole it has found few supporters; scientists as a rule prefer the mechanical view. It would seem, however, that a reaction towards it has set in since the discovery of the radioactivity of matter. The property manifested by a considerable number of bodies of emitting at ordinary temperatures a seemingly inexhaustible quantity of electric rays suggests the idea that matter is a focus of energy which tends to diffuse itself in space. But in point of fact there are only two arguments in favour of Dynamism. One is drawn from the difficulties of grasping the concept of extension; the other from the fact that all we know of matter comes to us through its action on our organs of sense; hence the inference that force is the only thing existing apart from ourselves.

0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
(a) thuyết nhất nguyênLý thuyết Monist là tất cả chúng sanh trong thế giới là nhưng một và giống nhau cần thiết và vĩnh cửu chất có trong chính nó đủ lý do của sự tồn tại của nó; trong khi dường như sự đa dạng của những điều và các thuộc tính của họ, có nhưng các biểu hiện khác nhau và diễn biến của chất này duy nhất. Thuyết phiếm thần xác định trên thế giới với thần thánh được. Điều này là không ngừng trong quá trình tiến hóa; trong đó, Tuy nhiên, trong khôn ngoan không có xáo trộn danh tính phổ quát của sự vật. Pantheist là một duy tâm hoặc một người thực tế theo quan điểm ông mất của thiên nhiên và các nhân vật chất ban đầu. Nếu chất đó là thực sự ông được gọi là một hiện thực, và như vậy là Erigena, Amalric, David Dinant, Giordano Bruno và Spinoza. Nhưng nếu chất ban đầu là một cái gì đó lý tưởng, ví dụ như bản ngã, tuyệt đối, khái niệm, ông được gọi là một duy tâm, và như vậy là Hegel, Schelling và Fichte. Kraus và Tiberghien hỗ trợ giao diện Pantheistic: Thiên Chúa là trên thế giới và thế giới là trong Thiên Chúa, mặc dù họ không giống hệt nhau. Schopenhauer nghĩ ra một hình thức của thuyết phiếm thần đó được gọi là Panthelism. Theo quan điểm của ông thị trấn này có động lực của toàn vũ trụ là một đơn mù sẽ. Hartmann đi một bước xa hơn và nói rằng thế giới là nhưng sự tiến triển liên tục của vô thức: do đó tên là Panhylism. Hiện đại vật, chẳng hạn như Büchner, Häckel, Baruch, cũng như cũ tiếng Hy Lạp Atomists, Leucippus, Democritus và Epicurus, xem xét tất cả các hoạt động của vũ trụ là rất nhiều hiện tượng vật chất hoàn toàn phát sinh từ một trong những chất cần thiết và vĩnh cửu. Cuối cùng, theo những người ủng hộ lý thuyết Immanent Emanation, thần thánh đang được phát triển trong chính nó để nó là liên tục xác định riêng của mình với các con nó phát triển, hoặc đó đi ra từ nó, cũng giống như grub duy trì bản sắc của mình đáng kể trong suốt của nó biến đổi thành chrysalis và bướm. Nó là rõ ràng rằng một lý thuyết khó khác từ thuyết phiếm thần(b) động từ EmanationTrong lý thuyết tương lai Emanation tất cả chúng sanh vấn đề từ các chất thiêng liêng nhiều trong cùng một cách với trái cây mới xuất hiện trên cây cha mẹ mà không thay đổi chất của nó và không có giảm bớt quyền lực sản xuất của mình.(c) creationismCreationism là giao diện được tổ chức bởi quát spiritualistic nhà triết học. Vũ trụ thông qua biến đổi vô tận của nó cho thấy phòng hờ của nó: đó là để nói, sự tồn tại của nó không phải là một điều cần thiết: do đó nó phải đã nhận được sự tồn tại của nó từ một số. Điều này gây ra đầu tiên phải là một trong những cần thiết và độc lập, trừ khi chúng tôi thừa nhận một chuỗi vô hạn của phụ thuộc vào nguyên nhân và như vậy để chưa được giải quyết vấn đề về sự tồn tại của thế giới. Thiên Chúa, do đó, phim hoạt hình được tất cả mọi thứ từ hư vô bởi việc miễn phí của ông Almighty sẽ; trong một từ, ông đã làm cho họ ra khỏi không có gì, kể từ khi bất kỳ lời giải thích khác, ví dụ như Emanationism, mà ngụ ý một sự thay đổi thực sự nội tại trong Thiên Chúa, là không tương thích với immutability, cần thiết và sự hoàn hảo tuyệt đối là thần thánh.Các thành phần nguyên nhân của thế giớiThành phần của corporeal người cũng là chủ đề của nhiều cuộc thảo luận. Có thực sự là bốn hệ thống đáng chú ý, mỗi đầy hứa hẹn để giải quyết vấn đề tinh tế này: cơ chế; Hylomorphism (hệ thống niên học); Atomism năng động; và tính năng động thích hợp.(a) cơ chếXu hướng đặc trưng của cơ chế, tức là các lý thuyết cơ khí, là để bỏ qua tất cả chất lượng khác nhau hiện tượng tự nhiên và để nhấn mạnh sự khác biệt của định lượng. Đó là để nói, trong hệ thống này vấn đề thành phần của tất cả chúng sanh corporeal là ở khắp mọi nơi như nhau và là cơ bản đồng nhất; Tất cả các lực lượng animating nó là của cùng một thiên nhiên; họ là chỉ đơn giản là chế độ của chuyển động địa phương. Hơn nữa, có là không có nguyên tắc nội bộ của dứt khoát; trên thế giới, tất cả mọi thứ được xác định bởi luật sở hữu cơ khí. Để giải thích hiện tượng vũ trụ tất cả, không có gì cần thiết nhưng khối lượng và chuyển động; Vì vậy, rằng tất cả quan sát sự khác biệt giữa corporeal người là chỉ đơn thuần là sự khác biệt với số tiền là vấn đề và chuyển động. Cơ chế kháng cáo đặc biệt là cho pháp luật của các mối tương quan của các lực lượng trong tự nhiên và tương đương cơ khí của nhiệt. Nhiệt, chúng tôi biết, làm việc; nhưng nó tiêu thụ chính nó theo tỷ lệ hoạt động riêng của mình. Trong giống như cách thức nguyên nhân cơ khí sản xuất nhiệt và phát triển yếu theo tỷ lệ để cường độ hiệu quả của họ. Vì vậy, nó là với tất cả năng lượng corporeal; một hình thức có thể được thay thế cho nhau, nhưng số lượng quân mới sẽ được luôn luôn tương đương với số lượng quân đã biến mất. Có bằng cách này được xác định quân cơ khí với chuyển động, các chủ sở hữu của lý thuyết này cảm thấy uỷ quyền để thống nhất mọi lực lượng và làm giảm chúng để chuyển động địa phương; và nó đã là sau đó là một bước dễ dàng để xem xét các chất như đồng nhất kể từ khi sử dụng duy nhất của nó là để phục vụ như là một nền tảng cho các hiện tượng. Đối số khác được rút ra từ hóa học, đặc biệt là từ các dữ kiện của hiện tượng đồng phân, polymerism, và allotropism.Lý thuyết cơ khí là cổ đại. Trong số các du kích sớm nhất là Thales, Anaximander và Heraclitus, có mối quan tâm chính là để chứng minh các derivation của thế giới từ một chất đơn giản nguyên thủy. Empedocles, Tuy nhiên, tổ chức ra cho bốn yếu tố--máy, trái đất, nước, lửa. Nhưng Democritus và Epicurus sau này, đàn áp này phân biệt giữa các yếu tố, tuyên bố tính đồng nhất cần thiết của vật chất, và gọi sự đa dạng của các hiện tượng tự nhiên với sự khác biệt của chuyển động. Sau thời gian Epicurus (270 TCN), Hệ thống này biến mất khỏi các tư tưởng triết học trong nhiều thế kỷ mười tám. Khôi phục bởi Descartes nó nhanh chóng giành được đặc ân của hầu hết các nhà khoa học, và đó là vẫn còn thống trị trong nghiên cứu khoa học. Triết học Descartes là một trình bày lại về hai nguyên tắc cơ bản của lý thuyết cũ, tính đồng nhất của thiên nhiên và giảm số các lực lượng tất cả các điều khoản của chuyển động; nhưng nó đã hưởng dân mới tiếp xúc với các ngành khoa học tự nhiên, đặc biệt là vật lý và hóa học; Vì thế tên Atomism (cuộc) mà nó thường được biết đến. Nó nên, Tuy nhiên, lưu ý rằng không có hai Atomisms, một hóa chất hoàn toàn, các triết học khác. Theo các cựu tất cả các cơ quan đơn giản được tạo thành từ các nguyên tử, tức là các hạt rất nhỏ không có lực lượng hóa học được biết đến để chúng tôi có thể chia chúng, nhưng mà có tất cả các thuộc tính của các cơ quan có thể nhìn thấy. Nguyên tử tạo thành nhóm của hai hoặc bốn hoặc đôi khi nhiều hơn nữa; Các nhóm nhỏ ngoan cường, được gọi là hóa học phân tử kết hợp lại trong các phân tử vật chất, và từ những lần lượt xây dựng các cơ quan tài liệu chúng tôi thấy xung quanh chúng ta. Cơ thể vật chất do đó kết quả từ một tập hợp tiến bộ của các phân tử, và một phần rất nhỏ nhất của nó mà được ưu đãi với các thuộc tính của các hợp chất chứa nhiều nguyên tử của các loài khác nhau, vì theo định nghĩa các hợp chất kết quả từ sự hợp nhất của nhiều yếu tố. Trên lý thuyết nguyên tử này, độc lập như vậy của tất cả các hệ thống triết học, ghép trong thế kỷ trước đó Atomism triết học mà, trong khi tối để tất cả nguyên tử tính chất tương tự, phân biệt chúng chỉ bằng các số tiền khác nhau của khối lượng và chuyển động.(b) tính năng độngAnother explanation of the material world is offered by Dynamism. If Mechanism attributes extension to matter and complete passivity to corporeal substances, Dynamism sees in the world only simple forces, unextended, yet essentially active. There is nothing strange in the antithesis of these two systems. The Dynamism of Leibniz--it was he who propounded it--was but a reaction against the Mechanism of Descartes. To these two matrix-ideas of unextended, active forces the majority of Dynamists add the principle of actio in distans. They soon found out that points without extension can touch only by completely merging the one with the other, and on their own hypothesis the points in contact would amount to nothing more than a mathematical point which could never give us even the illusion of apparent extension. To avoid this pitfall, the Dynamists bethought them of considering all bodies as aggregates of force unextended indeed but separated by intervals from one another. Conceived by Leibniz, who held the monads to be dowered with all immanent activity, this system has been amended and modernized by Father Boscovich, Kant, Father Palmieri, Father Carbonelle, Hirn, and Father Leroy. On the whole it has found few supporters; scientists as a rule prefer the mechanical view. It would seem, however, that a reaction towards it has set in since the discovery of the radioactivity of matter. The property manifested by a considerable number of bodies of emitting at ordinary temperatures a seemingly inexhaustible quantity of electric rays suggests the idea that matter is a focus of energy which tends to diffuse itself in space. But in point of fact there are only two arguments in favour of Dynamism. One is drawn from the difficulties of grasping the concept of extension; the other from the fact that all we know of matter comes to us through its action on our organs of sense; hence the inference that force is the only thing existing apart from ourselves.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
(A) nhứt nguyên luận lý thuyết The Monist là tất cả chúng sanh trong thế giới chỉ là một và các chất cần thiết và vĩnh cửu cùng có trong nó đủ lý do tồn tại của nó; trong khi sự đa dạng dường như của sự vật và thuộc tính của họ, chỉ là những biểu hiện khác nhau và diễn biến của chất duy nhất này. Thuyết phiếm thần xác định trên thế giới với các Being Divine. Being này là không ngừng trong quá trình tiến hóa; trong đó, tuy nhiên, trong không khôn ngoan làm rối loạn sắc phổ quát của sự vật. Những người theo thuyết phiếm thần luận hoặc là một Lý Tưởng hoặc một hiện thực theo quan điểm ông mất bản chất và đặc tính của các chất ban đầu. Nếu chất đó là thật thì anh ta theo kiểu một hiện thực, và như vậy là Erigena, Amalric, David của Dinant, Giordano Bruno, và Spinoza. Nhưng nếu chất ban đầu là một cái gì đó lý tưởng, ví dụ như các Ego, cái tuyệt đối, các khái niệm, ông theo kiểu một người duy tâm, và như vậy là Hegel, Schelling, và Fichte. Kraus và Tiberghien ủng hộ quan điểm phiếm thần: Thiên Chúa là trên thế giới và thế giới là nơi Thiên Chúa, mặc dù họ không giống nhau. Schopenhauer đã nghĩ ra một hình thức phiếm thần được biết đến như Panthelism. Theo quan điểm của ông là động lực của toàn thể vũ trụ là một ý chí mù đơn. Hartmann đi một bước xa hơn và nói rằng thế giới chỉ là sự tiến hóa liên tục của vô thức: do đó tên Panhylism. Người vật chất hiện đại, chẳng hạn như Büchner, Häckel, Baruch, cũng như các Atomists cổ Hy Lạp, Leucippus, Democritus và Epicurus, xem xét tất cả các hoạt động của vũ trụ như là rất nhiều hiện tượng thuần túy vật chất phát sinh từ một chất cần thiết và vĩnh cửu. Cuối cùng, theo những người ủng hộ lý thuyết nội tại hóa thân, Hữu Divine phát triển trong chính nó để nó được tiếp tục xác định chính nó với các con nó phát triển, hoặc đi ra khỏi nó, chỉ là grub duy trì bản sắc đáng kể của mình trong suốt chuyển đổi nó thành nhộng và bướm. Rõ ràng là một lý thuyết như vậy hầu như không khác với Thuyết phiếm thần (b) Transitive hóa thân Trong lý thuyết Transitive hóa thân tất cả các vấn đề chúng sinh từ các chất Divine nhiều trong cùng một cách như các loại trái cây mới xuất hiện trên các cây mẹ mà không thay đổi chất của nó và không làm giảm bớt hiệu quả của nó quyền lực. (c) sáng tạo sáng tạo là quan điểm tồn tại bởi tính khái quát của triết gia thuộc về tinh thần luận. Vũ trụ thông qua biến đổi vô tận của nó tiết lộ bất ngờ của nó: đó là để nói, sự tồn tại của nó không phải là một điều cần thiết: do đó nó phải nhận được sự tồn tại của nó từ một vài thế lực khác. Nguyên nhân đầu tiên này phải là một cần thiết và độc lập, trừ khi chúng ta thừa nhận một chuỗi vô hạn các nguyên nhân phụ thuộc và như vậy lại chưa được giải quyết các vấn đề tồn tại của thế giới. Thiên Chúa đã, do đó, tất cả những điều rút ra từ hư không của hành miễn Almighty Will của Ngài; trong một từ, Ngài đã làm cho họ ra về tay trắng, vì bất kỳ lời giải thích khác, ví dụ như Emanationism, trong đó hàm ý một sự thay đổi thực sự trong nội tại của Thiên Chúa, là không phù hợp với tính bất biến, cần thiết, và sự hoàn hảo tuyệt đối của Being Divine. Các nguyên nhân cấu thành của thế giới Các thành phần của chúng sanh hữu hình cũng là đề tài của nhiều cuộc thảo luận. Thực tế, có bốn hệ thống các lưu ý, mỗi hứa hẹn để giải quyết vấn đề tế nhị này: Cơ chế; Hylomorphism (hệ thống Scholastic); Năng động, thuyết nguyên tử; Sự năng động và thích hợp. (a) Cơ chế Các xu hướng đặc trưng của cơ chế, tức là về lý thuyết cơ học, là để bỏ qua tất cả sự khác biệt về chất lượng trong các hiện tượng tự nhiên và để nhấn mạnh sự khác biệt về số lượng của họ. Đó là để nói, trong hệ thống này các vấn đề thành phần của tất cả chúng sanh hữu hình là ở khắp mọi nơi như nhau và về cơ bản là đồng nhất; tất cả các lực lượng Animating nó có bản chất tương tự; họ chỉ đơn giản là chế độ chuyển động của địa phương. Hơn nữa, không có nguyên tắc nội bộ của khoát; tất cả mọi thứ trên thế giới được xác định bởi pháp luật cơ học. Để giải thích mọi hiện tượng trong vũ trụ, không có gì là cần thiết nhưng khối lượng và vận động; để tất cả những khác biệt quan sát được giữa con hữu hình chỉ là sự khác biệt về số lượng của vật chất và chuyển động. Cơ chế thu hút đặc biệt với luật pháp của các mối tương quan của các lực lượng trong tự nhiên và thời lượng tương đương cơ học của nhiệt. Nhiệt, chúng tôi biết, không làm việc; nhưng nó chiếm cứ theo tỷ lệ hoạt động của riêng mình. Theo cách như nguyên nhân cơ khí sản xuất nhiệt và phát triển yếu hơn tương ứng với cường độ hiệu quả của chúng. Vì vậy, đó là với tất cả năng lượng hữu hình; một hình thức có thể thay thế cho nhau, nhưng số lượng của các lực lượng mới sẽ luôn luôn tương đương với số lượng của các lực lượng đã biến mất. Có cách này xác định lực lượng cơ khí với chuyển động, chủ sở hữu của lý thuyết này cảm thấy được ủy quyền để thống nhất tất cả các lực lượng và giảm chúng để chuyển động địa phương; và nó đã được sau đó một bước dễ dàng để xem xét chất như đồng nhất kể từ khi sử dụng duy nhất của nó là để phục vụ như một nền tảng cho các hiện tượng. Cuộc tranh cãi khác được rút ra từ hóa học, đặc biệt là từ những sự kiện của đồng phân, polymerism, và allotropism. Các lý thuyết cơ học có nguồn gốc cổ xưa. Trong số du kích đầu tiên của nó là Thales, Anaximander, và Heraclitus, có mối quan tâm chính là để chứng minh nguồn gốc của thế giới từ một chất nguyên thủy đơn giản. Empedocles, tuy nhiên, được tổ chức ra bốn yếu tố - không khí, đất, nước, lửa. Nhưng Democritus và Epicurus sau, đàn áp sự khác biệt này giữa các yếu tố, tuyên bố đồng nhất cần thiết của vấn đề, ​​và gọi sự đa dạng của các hiện tượng tự nhiên khác biệt của chuyển động. Sau khi thời gian của Epicurus (270 BC), hệ thống này đã biến mất khỏi tư tưởng triết học trong mười tám thế kỷ. Phục hồi bằng Descartes nó sớm giành được sự ủng hộ của các nhà khoa học, và nó vẫn đang thống trị trong nghiên cứu khoa học. Triết lý Descartes đã trình bày lại những hai nguyên tắc cơ bản của lý thuyết cũ, tính đồng nhất của thiên nhiên và giảm tất cả các lực lượng để về chuyển động; nhưng nó có sức sống mới bằng cách liên lạc với các ngành khoa học tự nhiên, đặc biệt là vật lý và hóa học; do đó tên nguyên tử luận (QV) do đó nó thường được biết đến. Nó nên, tuy nhiên, lưu ý rằng có hai Atomisms, là hoàn toàn hóa học, triết học khác. Theo các cơ quan trước đây tất cả đơn giản được tạo thành từ các nguyên tử, tức là các hạt nhỏ như vậy mà không có lực lượng hóa học được biết tới chúng tôi có thể chia rẽ họ, nhưng đó có tất cả các tính chất của các cơ quan có thể nhìn thấy. Các nguyên tử tạo thành nhóm hai hoặc bốn hoặc đôi khi nhiều hơn; các nhóm nhỏ ngoan cường, được gọi là các phân tử hóa học kết hợp lại trong các phân tử vật lý, và từ những lần lượt được xây dựng lên các cơ quan tài liệu chúng tôi thấy xung quanh chúng ta. Cơ thể vật chất do kết quả từ một tập hợp tiến bộ của các phân tử, và các phần rất nhỏ của nó mà được ưu đãi với các tính chất của các hợp chất có chứa nhiều nguyên tử của các loài khác nhau, vì theo định nghĩa các kết quả hợp chất từ sự kết hợp của nhiều yếu tố. Trên lý thuyết nguyên tử này, độc lập như vậy của tất cả các hệ thống triết học, được ghép trong các thế kỷ trước đó nguyên tử luận triết học đó, trong khi quy gán cho tất cả các nguyên tử có cùng bản chất, chỉ phân biệt chúng bằng lượng của khối lượng và chuyển động khác nhau. (b) Năng động giải thích khác của thế giới vật chất được cung cấp bởi năng động. Nếu cơ chế thuộc tính mở rộng của vấn đề và thụ động hoàn toàn các chất hữu hình, tính năng động cho thấy trên thế giới chỉ có lực lượng đơn giản, unextended, nhưng về cơ bản hoạt động. Không có gì lạ trong một phản đề của hai hệ thống này là. Các Sự năng động của Leibniz - ông là người propounded nó - là nhưng một phản ứng chống lại các cơ chế của Descartes. Để hai ma trận-ideas của unextended, lực lượng hoạt động phần lớn các Dynamists thêm các nguyên tắc của actio trong distans. Họ sớm phát hiện ra rằng điểm mà không cần mở rộng có thể chạm vào chỉ bằng cách hoàn toàn sáp nhập một với người khác, và trên giả thuyết của mình các điểm tiếp xúc sẽ lên đến không có gì nhiều hơn một điểm toán học mà không bao giờ có thể cung cấp cho chúng tôi ngay cả những ảo tưởng về mở rộng rõ ràng. Để tránh cái bẫy này, các Dynamists bethought họ xem xét tất cả các cơ quan như uẩn lực unextended thực sự nhưng ngăn cách bởi khoảng thời gian xa nhau. Được hình thành bởi Leibniz, người giữ chức monads được dowered với tất cả các hoạt động nội tại, hệ thống này đã được sửa đổi và hiện đại hóa của Cha Boscovich, Kant, Cha Palmieri, Cha Carbonelle, Hirn, và Cha Leroy. Trên toàn bộ nó đã được tìm thấy vài người ủng hộ; các nhà khoa học như một quy luật thích nhìn cơ khí. Có vẻ như, tuy nhiên, đó là một phản ứng đối với nó đã thiết lập trong kể từ khi phát hiện ra phóng xạ của vật chất. Các tài sản biểu hiện bằng một số lượng đáng kể của các cơ quan phát ra ở nhiệt độ bình thường một số lượng dường như vô tận của các tia điện đưa ra ý tưởng rằng vật chất là một trọng tâm của năng lượng mà có xu hướng khuếch tán trong không gian riêng của mình. Nhưng trong thực tế chỉ có hai lập luận ủng hộ năng động. Một được rút ra từ những khó khăn của nắm khái niệm về mở rộng; khác từ thực tế là tất cả chúng ta đều biết các vấn đề đến với chúng ta qua hành động của nó trên các cơ quan của chúng ta về ý nghĩa; do đó suy luận rằng buộc là điều duy nhất tồn tại với chúng ta.

























đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: