Of all the myths of the Chinese leaders, that of ZhouEnlai has been th dịch - Of all the myths of the Chinese leaders, that of ZhouEnlai has been th Việt làm thế nào để nói

Of all the myths of the Chinese lea

Of all the myths of the Chinese leaders, that of Zhou
Enlai has been the hardest to crack. The Chinese Communist Party
tore down most of its former heroes in internal purges—Jiang Qing
and those lumped with her as the Gang of Four, Lin Biao and his
generals, the secret police chief Kang Sheng, and Mao’s ghostwriter
Chen Boda. The great oak of Mao was one of the last to fall, hollowed
out by memoirs from his Cultural Revolution victims and
their families and then by revelations from his private physician.
Few Chinese were surprised: they had whispered about his personal
cruelties and sexual indulgences for years.
But Zhou remained immaculate. While most Chinese have long
known that his official image was too good to be true, they had no
details: he was too skilled at hiding his tracks. The facts about Zhou’s
strange personality and its tragic consequences for China have now
come out thanks to the personal odyssey of Gao Wenqian, a one-time
researcher-writer at the secretive Chinese Communist Party Central
Research Office for Documentation (Zhonggong zhongyang wenxian
yanjiushi).
Like many dictatorial regimes, the Chinese Communist Party obsessively
collects its own documents and with equal obsessiveness
keeps them secret. National-level Party and state civilian archives
ix
1586484156-Gao 8/13/07 8:59 AM Page ix
reaching back to the early history of the Communist movement and
up to the recent past are kept by the Central Archives (Zhongyang
dang’anguan), located in a large walled and guarded compound
more than twenty miles to the northwest of Beijing. Local government
archives, military archives, and archives of the pre-1949 Nationalist
regime are held elsewhere. Drafts and originals of official
telegrams, reports, decisions, meeting minutes, and the like are sent
to the archives by leaders’ offices, Central Committee departments,
and government ministries after having been kept in their original
units for a number of years. The archives also collect photographs,
tape recordings, interview transcripts, and other documentation.
In the past the archives were off limits except, in rare cases, to
high-ranking Party officials. Today, the materials are used by official
compilers, who can see documents relevant to their assigned projects
strictly on a need-to-know basis, by appointment at the archives
complex, with access to sensitive materials graded by the compiler’s
rank. Their job is to write and rewrite history to fit the changing of-
ficial line. Mr. Gao’s unit in the Central Archives was tasked with
compiling the chronologies, biographies, and collected works of
Mao Zedong, one-time head of state, Mao rival Liu Shaoqi, Mao
aide and post-Mao leader Deng Xiaoping, economic decision-maker
and Party elder Chen Yun, and, of course, Premier Zhou Enlai.
It was on the Zhou projects that Gao chiefly worked for fourteen
years. He focused on the period from the start of the Cultural Revolution
in 1966 to Zhou’s death in 1976. He also participated in work
on Zhou’s youth and career in the Party up to 1949, and in research
on Mao’s role in the Cultural Revolution, a role which, of course,
was central to the high politics of that period. In this way, he came
to know more about Zhou’s life and character than perhaps anyone
who had not worked directly with the premier, and more about the
high-level politics of the Cultural Revolution than any but a few
participants and Party researchers.
Gao Wenqian’s research in the secret Party archives allows for the
first fully human portrait of China’s premier. Rather than the Zhou
Introduction
x
1586484156-Gao 8/13/07 8:59 AM Page x
Enlai of legend, Gao portrays a complicated man, whose skill at
adapting to Mao Zedong’s mercurial moods enabled him to survive
the Cultural Revolution relatively unscathed and to break ground in
relations with the Western world. At the same time, his even-handed
treatment reveals Zhou’s culpability in serving Mao Zedong’s destructive
whims during the Cultural Revolution.
Gao shows insight into all the main actors of the Cultural Revolution—the
suspicious Mao, the trusting Liu Shaoqi, the raucous
Jiang Qing, the stubborn Deng Xiaoping. The rolling power struggles
of that period, it turns out, were the result less of competing
ambitions among leading politicians than of Mao’s machinations,
fostered by his constant suspicions of those he had himself promoted.
Gao shows how Mao launched the Cultural Revolution out
of unfounded jealousy of Liu Shaoqi, how he pushed an unambitious
Lin Biao into power and then manipulated him into fleeing
the country, how he created and secretly sustained the group he
himself eventually labeled the Gang of Four while keeping a public
distance from them, and how Mao brought Deng Xiaoping back to
power from internal exile not to assist Zhou Enlai but to counterbalance
him.
But Gao’s most important revelations concern Zhou and his relationship
with Mao. In order to bring Zhou to life, Gao masterfully
interprets his opaque, evasive language, a style that Zhou cultivated
in order to avoid triggering Mao’s anger. He shows Zhou straining to
interpret Mao’s wishes, to support Mao’s changing line, and to absorb
Mao’s unpredictable attacks. He portrays Mao’s cruelty to Zhou
in his last years—his denial of medical treatment for bladder cancer
and the exhausting, humiliating political inquisition he forced on
Zhou in the last months of the premier’s life, an inquisition based on
fake evidence and aimed at destroying any legacy the dying premier
would leave for those who might try to reverse Mao’s line after his
own death.
The mystery is less Mao’s sadism, which has been exposed by numerous
writers, but Zhou’s submission. When Mao denied him an
Introduction
xi
1586484156-Gao 8/13/07 8:59 AM Page xi
operation he complied, when Mao subjected him to unjust criticism
he hastened to criticize himself. Gao shows that Zhou had made a
decision relatively early in his career as a revolutionary, which he
stuck to until the end of his life: not to challenge Mao. This was the
tragic rigidity in the character of this most flexible of men.
Although Party historians have attacked Gao for desanctifying
Zhou, it would be more accurate to say that he shows sympathy
for Zhou’s own regret for his role in the Cultural Revolution. Gao
gives Zhou credit for softening the impact of Mao’s policies, for protecting
a number of people, for keeping the country going, for trying
to restart the economy, and for achievements in foreign affairs.
Yet he also makes clear that without Zhou’s support Mao could not
have kept the disaster going as long as he did. Mao needed Zhou.
Although Zhou may not have had the power to overthrow Mao, he
could have withdrawn his support (paying, to be sure, the ultimate
personal price) and Mao would have been unable to go on as long
as he did. By working to mitigate the effects of Mao’s rampages
rather than to oppose them, he became Mao’s enabler. Even on
Zhou’s deathbed, when he suffered over the memory of the things
he had done against his own convictions, he devoted his small remaining
energy to self-denunciations aimed at preventing Mao
from purging him.
Why? Not because he believed in what Mao was doing: Gao
makes clear that Zhou was under no illusion that Mao’s maneuvers
were good for the country or needed for the revolution. It was because
of a deep-seated need to affiliate, an inability to take existential
risks, a psychological need to be another leader’s number two. Gao
traces this attribute to Zhou’s childhood as the beloved child of two
mothers (one biological and one adoptive) who lacked an active father,
and who was thoroughly trained in the Confucian arts of yielding,
tolerance, and compromise. On Gao’s analysis, it was during a
series of intra-Party struggles in the early 1930s and in the 1940s during
the Yan’an purges that Zhou’s servant mentality found its master.
In a series of fierce conflicts Zhou found himself demoted from a
Introduction
xii
1586484156-Gao 8/13/07 8:59 AM Page xii
top position in the Party to the status of Mao’s indispensable yet despised
assistant.
Although gifted like other revolutionary leaders with intelligence
and physical endurance, Zhou was unique among them in his capacity
to endure abasement in pursuit of long-term goals. What was
tragic for his country was that he found no higher goal than fealty to
Mao. The two were mutually dependent, yet unequal, with Zhou
intermittently subjected to the blistering force of Mao’s anger and
fused in a permanent posture of servitude. As a result, his great skills
went to abet his master’s doing of huge damage. Much as Zhou
yearned for order and development, his country could not set out
toward these goals as long as Mao imposed his nightmare upon the
nation. Sadly, Zhou must go down in history as the man who let it
happen.
In 1989, Gao Wenqian’s life took a new turn. He witnessed the
June 4 crackdown on student and citizen demonstrators in and
around Tiananmen Square and decided to break with the Party. It
took some time, but he eventually came to Harvard University on a
fellowship to write a truthful, independent book on China’s premier.
He prepared for this task by moving his note cards out of China in
small parcels. (Even the Party’s official scribes never keep copies of
documents; for security reasons they must work from laboriously
transcribed note cards.) Using the method, as the old Chinese adage
goes, of “the ant who moved Mount Tai,” Gao sent small packets of
cards to the West with a few trusted friends over the course of two
years after he left China. The cards formed the raw material for
Gao’s best seller in Chinese, Wannian Zhou Enlai (Zhou Enlai’s Later
Years), published in 2003. That book has been adapted here for
Western readers by adding the story of Zhou’s earlier years and by
elaborating the political context of the Cultural Revolution and the
behavior of other actors.
For thirty years after hi
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Trong tất cả các huyền thoại của các nhà lãnh đạo Trung Quốc, mà chuÂn lai đã là khó khăn nhất để crack. Đảng Cộng sản Trung Quốctràn xuống hầu hết các anh hùng cũ trong cuộc thanh trừng nội bộ-Giang thanhvà những người gộp với cô ấy như lũ bốn, Lin biểu và của mìnhtướng quân, bí mật cảnh sát trưởng Kang Sheng, và Mao của ghostwriterChen Boda. Oak Mao, tuyệt vời là một trong cuối cùng cho mùa thu, rỗngra bởi cuốn hồi ký từ nạn nhân cách mạng văn hóa của mình vàgia đình của họ và sau đó bởi phát hiện từ bác sĩ riêng của mình.Vài Trung Quốc đã rất ngạc nhiên: họ đã thì thầm về cá nhân của mìnhdần và xá tội tình dục trong năm.Nhưng chu vẫn vô nhiễm. Trong khi hầu hết Trung Quốc đã lâuđược biết đến rằng hình ảnh chính thức của ông là quá tốt là đúng, họ không cóthông tin chi tiết: ông là quá kỹ năng ẩn bài nhạc của mình. Các dữ kiện về của châulạ cá tính và hậu quả bi thảm của nó cho Trung Quốc có ngay bây giờđi ra nhờ odyssey Gao Wenqian, một lần duy nhất, cá nhânnhà văn người nhà nghiên cứu tại các bí mật Trung Quốc cộng sản Đảng Trung ươngNghiên cứu văn phòng cho tài liệu (Zhonggong zhongyang cáyanjiushi).Giống như nhiều chế độ độc tài, Đảng Cộng sản Trung Quốc ám ảnhthu thập các tài liệu riêng của mình và với bằng obsessivenesshọ giữ bí mật. Mức độ quốc gia Đảng và nhà nước dân sự lưu trữIX1586484156-cao 8/13/07 8:59 AM Page ixđạt quay lại lịch sử đầu của phong trào cộng sản vàlên đến gần đây được lưu giữ bởi Trung tâm lưu trữ (Zhongyangdang'anguan), nằm trong một hợp chất có tường bao quanh và bảo vệ lớnhơn hai mươi dặm về phía tây bắc của Bắc Kinh. Chính quyền địa phươnglưu trữ, lưu trữ quân sự, và lưu trữ của dân tộc pre-1949chế độ được tổ chức ở nơi khác. Bản thảo và bản gốc của chính thứcđiện tín, báo cáo, quyết định, biên bản họp, và muốn được gửiđể lưu trữ bởi cơ quan lãnh đạo, bộ phận Uỷ ban Trung ương,và bộ chính phủ sau khi có được giữ trong bản gốc của họđơn vị cho một số năm. Lưu trữ cũng thu thập các bức ảnh,băng ghi âm phỏng vấn bảng điểm, và tài liệu khác.Trong quá khứ lưu trữ đã giảm giới hạn ngoại trừ, trong trường hợp hiếm, đểquan chức cao cấp của Đảng. Hôm nay, các tài liệu được sử dụng bởi chính thứctrình biên dịch, những người có thể xem tài liệu có liên quan của dự án được giaochặt chẽ trên cơ sở cần phải biết, bằng cách bổ nhiệm tại lưu trữphức tạp, với quyền truy cập vào tài liệu nhạy cảm chấm điểm của trình biên dịchXếp hạng. Công việc của họ là để viết và viết lại lịch sử để phù hợp với thay đổi của-ficial dòng. Ông Gao đơn vị ở trung tâm lưu trữ được giao nhiệm vụbiên dịch nắm, tiểu sử và các công trình thu thập củaMao Zedong, cạnh tranh với một thời gian đầu của nhà nước, Mao lưu thiếu Kỳ, Maolãnh đạo phụ tá và đăng bài-Mao Đặng Tiểu Bình, kinh tế decision-makervà bên elder Trần Vân, và, tất nhiên, Premier Zhou Enlai.Nó đã trên các dự án chu cao chủ yếu làm việc cho 14năm. Ông tập trung vào giai đoạn từ đầu cuộc cách mạng văn hóavào năm 1966 đến cái chết của chu vào năm 1976. Ông cũng tham gia trong công việcngày của chu tuổi trẻ và sự nghiệp trong đảng lên đến năm 1949, và nghiên cứuvề vai trò của Mao trong cuộc cách mạng văn hóa, một vai trò mà, tất nhiên,là trung tâm chính trị cao của thời kỳ đó. Bằng cách này, ông đếnđể biết thêm chi tiết về chu của cuộc sống và nhân vật hơn có lẽ bất cứ ainhững người đã không làm việc trực tiếp với thủ tướng, và nhiều hơn nữa về cácCác chính trị cao cấp của cuộc cách mạng văn hóa hơn bất kỳ nhưng một số ítnhững người tham gia và các nhà nghiên cứu Đảng.Gao Wenqian nghiên cứu trong bí mật bên lưu trữ cho phép cácchân dung hoàn toàn của con người đầu tiên của Trung Quốc của premier. Thay vì chuGiới thiệux1586484156-cao 8/13/07 8:59 AM trang xÂn của truyền thuyết, Gao miêu tả một người đàn ông phức tạp, có kỹ năng tạithích nghi với tâm trạng mercurial Mao Trạch Đông cho phép anh ta để tồn tạicách mạng văn hóa tương đối nguyên vẹn và để phá vỡ mặt đất trongquan hệ với thế giới phương Tây. Đồng thời, của mình ngay cả taycho thấy điều trị của chu culpability phục vụ Mao Trạch Đông phá hoạiwhims trong cuộc cách mạng văn hóa.Gao cho thấy cái nhìn sâu sắc vào tất cả các diễn viên chính của cuộc cách mạng văn hóa-cácđáng ngờ Mao, tin tưởng, lưu thiếu Kỳ, các raucousGiang thanh, Đặng Tiểu Bình bướng bỉnh. Tranh giành quyền lực cántrong giai đoạn này, nó biến ra, đã là kết quả ít cạnh tranhtham vọng trong số các chính trị gia hàng đầu thế giới hơn của Mao Trạch Đông mưu,ông bồi dưỡng bởi ông nghi ngờ liên tục của những người đã tự phát huy.Gao cho thấy làm thế nào Mao tung ra cuộc cách mạng văn hóakhông có cơ sở ganh tỵ của lưu thiếu Kỳ, làm thế nào ông đã đẩy một unambitiousLin biểu vào sức mạnh và sau đó chế tác anh ta vào chạy trốnQuốc gia, làm thế nào ông tạo và bí mật duy trì nhóm ôngmình cuối cùng có nhãn bè lũ bốn trong khi vẫn giữ một khu vựckhoảng cách từ họ, và làm thế nào Mao mang Đặng Tiểu Bình trở lạiđiện từ đày không hỗ trợ Chu Ân Lai nhưng cânAnh ta.Nhưng tiết lộ quan trọng nhất của cao liên quan đến chu và mối quan hệvới Mao. Để mang lại chu cho cuộc sống, Gao masterfullyDịch ngôn ngữ của mình đục, lẫn tránh, một phong cách chu trồngđể tránh gây ra sự tức giận của Mao. Ông đã cho thấy chu căng thẳng đểgiải thích của Mao mong muốn, để hỗ trợ Mao Trạch Đông thay đổi dòng, và hấp thụCuộc tấn công không thể đoán trước của Mao. Ông miêu tả của Mao tàn bạo với chutrong năm cuối của mình-của ông từ chối các điều trị y tế cho bệnh ung thư bàng quangvà hết, nhục nhã các toà án dị giáo chính trị ông buộc trênChu trong tháng cuối cùng của cuộc sống của thủ tướng, một toà án dị giáo dựa trêngiả mạo bằng chứng và nhằm mục đích tiêu diệt bất kỳ di sản premier chếtsẽ để lại cho những người có thể cố gắng để đảo ngược của Mao dòng sau khi ôngcái chết của riêng.Những bí ẩn là tánh bạo dâm ít Mao, đã được tiếp xúc bởi nhiềunhà văn, nhưng của chu trình. Khi Mao từ chối anh ta mộtGiới thiệuXi1586484156-cao 8/13/07 8:59 AM Page xichiến dịch ông tuân thủ, khi Mao chịu anh ta đến những lời chỉ trích bất côngông chính để chỉ trích chính mình. Gao cho thấy rằng chu đã thực hiện mộtquyết định tương đối sớm trong sự nghiệp của mình như là một cuộc cách mạng, mà ôngbị mắc kẹt vào cho đến khi kết thúc cuộc sống của mình: không để thách thức Mao. Đây là cácbi thảm cứng trong các ký tự này linh hoạt nhất của người đàn ông.Mặc dù các nhà sử học bên đã tấn công cao nhất desanctifyingChu, nó sẽ chính xác hơn để nói rằng ông đã cho thấy sự thông cảmnhất của chu hối tiếc cho vai trò của ông trong cuộc cách mạng văn hóa. Gaocung cấp cho tín dụng chu làm mềm tác động của chính sách của Mao, cho bảo vệmột số người, để giữ cho nước đi, đã cố gắngđể khởi động lại nền kinh tế, và cho những thành tựu trong ngoại giao.Nhưng ông cũng làm cho rõ ràng rằng không có hỗ trợ chu của Mao có thể khôngđã giữ thiên tai đi miễn là ông đã làm. Mao cần chu.Mặc dù chu không có thể đã có sức mạnh để lật đổ Mao, ôngcó thể đã ngừng hoạt động hỗ trợ của mình (trả tiền, để chắc chắn, cuối cùnggiá cá nhân) và Mao nào đã không thể đi miễnnhư ông đã làm. Bằng cách làm việc để giảm thiểu những ảnh hưởng của Mao Trạch Đông rampageschứ không phải là để chống lại họ, ông trở thành của Mao enabler. Ngay cả trênTrước khi chết của chu, khi ông bị trong bộ nhớ của những điềuông đã thực hiện với án của mình, ông cống hiến của ông còn lại nhỏnăng lượng để tự tố cáo nhằm mục đích ngăn ngừa Maotừ purging anh ta.Tại sao? Không phải vì ông tin tưởng vào những gì Mao đã làm: caolàm cho rõ ràng rằng chu đã là theo không có ảo tưởng rằng Mao thao tácđã được tốt cho đất nước hoặc cần thiết cho cuộc cách mạng. Đó là bởi vìcủa một nhu cầu sâu ngồi để liên kết, không có khả năng phải hiện sinhrủi ro, một nhu cầu tâm lý để trở thành lãnh đạo một số hai. Gaodấu vết này thuộc tính thời thơ ấu của Châu là con yêu quý của haibà mẹ (một sinh học và một nuôi) những người không có một cha hoạt động,và những người được triệt để đào tạo trong nghệ thuật nho giáo của năng suất,khoan dung, và thỏa hiệp. Trên phân tích của cao, nó là trong mộtloạt các cuộc đấu tranh nội bộ trong đầu thập niên 1930 và trong thập niên 1940 trongDiên An cuộc thanh trừng của chu công chức tâm lý tìm thấy tổng thể của nó.Trong một loạt các cuộc xung đột ác liệt chu thấy mình bị giáng cấp từ mộtGiới thiệuXII1586484156-cao 8/13/07 8:59 AM Page xiivị trí hàng đầu trong Đảng để tình trạng của Mao của không thể thiếu nhưng khinh thườngtrợ lý.Mặc dù có năng khiếu như các nhà lãnh đạo cách mạng với tình báovà sức bền vật lý, chu là duy nhất trong số đó trong khả năng của mìnhđể chịu đựng abasement trong việc theo đuổi mục tiêu dài hạn. Những gì đãbi kịch cho đất nước của ông đã là rằng ông đã tìm thấy không có mục tiêu cao hơn tái đểMao. Hai là hai bên phụ thuộc, được bất bình đẳng, với chukhông liên tục phải chịu sự quân sự tức giận của Mao, blistering vàhợp nhất trong một tư thế vĩnh cửu của nô lệ. Kết quả là, kỹ năng tuyệt vời của mìnhđã đi đến abet chủ của làm thiệt hại lớn. Nhiều như chuTìm đơn đặt hàng và phát triển, đất nước của ông không có thể đặt raĐối với các mục tiêu này miễn là Mao áp đặt cơn ác mộng của mình theo cácQuốc gia. Đáng buồn thay, chu phải đi xuống trong lịch sử như là người đàn ông đã để cho nóxảy ra.Năm 1989, Gao Wenqian của cuộc sống đã một lần lượt mới. Ông đã chứng kiến các4 tháng 6 cuộc đàn áp về sinh viên và công dân biểu tình trong vàQuanh quảng trường Thiên An Môn và quyết định để phá vỡ với các bên. Nómất một thời gian, nhưng ông cuối cùng đã đến đại học Harvard mộthọc bổng để viết một cuốn sách trung thực, độc lập về Trung Quốc của premier.Ông đã chuẩn bị cho nhiệm vụ này bằng cách di chuyển thẻ lưu ý của mình ra khỏi Trung Quốc trongbưu kiện nhỏ. (Thậm chí của đảng chính thức thầy không bao giờ giữ bản sao củatài liệu này; Vì lý do an ninh, họ phải làm việc từ ngàysao chép lại lưu ý thẻ.) Sử dụng các phương pháp, như Trung Quốc adage cũđi, "kiến những người di chuyển núi Tai," các Gao gửi gói nhỏthẻ để chỉ định ông bị phương Tây một vài người bạn đáng tin cậy trong suốt hainăm sau khi ông rời Trung Quốc. Các thẻ hình thành nguyên liệu choBán chạy nhất của cao ở Trung Quốc, Wannian Chu Ân Lai (Chu Ân Lai sau đóNăm), được xuất bản vào năm 2003. Cuốn sách đó đã được chuyển thể ở đây choCác độc giả phương Tây bằng cách thêm câu chuyện chu của năm trước đó và bởixây dựng bối cảnh chính trị của cuộc cách mạng văn hóa và cáchành vi của các diễn viên khác.Trong ba mươi năm sau khi hi
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: