Khi xem xét những thay đổi quyền sở hữu rừng như tư nhân hoá rừng, toàn bộ quá trình nên số tiền nhiều hơn chỉ là một sự chuyển giao quyền sở hữu. Mục tiêu nên là cải thiện chất lượng quản lý rừng. Cho đến nay, kết quả của những thay đổi sở hữu đó đã pha trộn. Ở Trung và Đông Âu, bồi thường rừng (sự trở lại của rừng tư nhân được quốc để chủ cũ của họ) đã đôi khi dẫn đến bỏ bê và rừng khai thác quá mức, do quy định không thuận lợi và thiếu sự khích lệ quản lý, và tạo ra quyền sở hữu rất manh mún với tiềm năng hạn chế để cải thiện quản lý (Siry, 2003). Ở Trung Quốc, kết quả cũng được trộn lẫn, tùy thuộc vào chất lượng của các quy định của địa phương và khuyến khích cho quản lý tốt hơn (Hyde et al., 2003). Đây là những nỗ lực gần đây khá nhiều thời gian hơn và sẽ phải vượt qua trước khi đánh giá tác động lâu dài của họ. Kết quả hiện tại chỉ là nền tảng quan trọng và cần phát triển
khung pháp lý, thể chế và kinh tế hiệu quả để bảo vệ rừng và quản lý bền vững, trong đó vẫn còn là một thách thức ở nhiều nước
đang được dịch, vui lòng đợi..
