In June 2011, Rousseff approved construction of Belo Monte, what would dịch - In June 2011, Rousseff approved construction of Belo Monte, what would Việt làm thế nào để nói

In June 2011, Rousseff approved con

In June 2011, Rousseff approved construction of Belo Monte, what would be the world's third-largest dam, andBrazil's most controversial hydroelectric project. The approval sparked an enormous uproar from Brazilian citizens: petitions from the Brazilian chapter of the global rights organization Avaaz.org and the Gota d'Agua Movement started by Brazilian celebrities who oppose the dam, each received over a million signatures. Juruna, Xikrin Kayapó, and Arara tribes that live inside a 60-mile stretch of the Xingu River that would be affected by the dam have promised to continue to fight against the dam construction. The consortium overseeing the construction of thedam, Norte Energia, S.A., claims that it properly consulted the tribes, but indigenous leaders say they never gave their consent to allow the use of their stretch of the Xingu River. In April 2011 the Inter- American Commissionon Human Rights (IACHR) called on the Brazilian government to halt construction until consent was achieved. Brazilignored the demand, and Rousseff threatened to withhold funds from the Organization of American States, theinstitution that houses the IACHR.
Rousseff has also earmarked finance for 32 dams in the Brazilian Amazon through 2020 alone, including seven dams on the Tapajós and Jamanxim Rivers in the state of Para, plus at least six more dams on the Teles Pires River also in Para. The 13 dams are part of a larger TapajósTeles Pires Waterway Project, a megaproject that seeks to create a massive industrial waterway to export surplus grain and metals commodities from the Brazilian grain belt tothe Atlantic through ports in the state of Para, toward Europe, the United States, and China. In addition, as a result of the Peru-Brazil Energy Accord signed in December 2010, Rousseff wants to build six hydroelectric dams in the Peruvian Amazon and has stated that Brazil could build two dams in Bolivia, on the Madera River.
In all, the seven reservoirs of the dams on the Tapajós and Jamanxim Rivers are expected to flood nearly 2,000 square miles of land, including 13 federally protected conservation areas. This is illegal under the Brazilian National System of Conservation Units (SNUC), which prohibits developers from flooding conservation areas. However,Rousseff has found a way around the law. On January 6, she proposed a provisional measure that would eliminatethe protected status of 870 square miles of forest that would be flooded by the dam's reservoirs (The measure is now awaiting approval by the Chamber of Deputies). By redesigning the status of the forests, she could evade potential environmental lawsuits. It would not be the first time that Rousseff had found a loophole around environmental legislation in order to quickly approve a large-scale hydroelectric project.
In 2004 Rousseff was serving as Lula's Minister of Mines and Energy. Lula had a mandate to overhaul the country's electricity-regulation system due to the political legacy of the crise do apagäo, blackouts in 2001 and 2002 that severely diminished the popularity of Lula's predecessor, Fernando Henrique Cardoso. In order to quickly approve hydroelectric plans and increase electricity output, Rousseff pressured the Lula government to scrap its more cumbersome methodology for assessing the environmental impact of development projects and create a more streamlined approach. Rather than study the cumulative impacts of multiple dams in a river basin as the Lula administration's preeminent environmental adviser, World Bank scientist Juan Quintero, had advocated, Rousseffpushed for basin-wide licenses to be quickly approved covering several projects at the same time, without the time-consuming cumulative analysis.
This new methodology, called the Integrated Environmental Assessment, was tested for the first time in theUruguai River Basin in 2004, where the Barra Grande dam had earlier flooded one of the remnants of Atlantic Forest. The assessment promoted the idea that dams could be expanded as long as impacts on biodiversity were avoided and minimum river levels were maintained. The Movement of Dam-Affected People, however, claimed thatthe model was partial to the hydroelectric sector. Despite the assessment's failure to truly assess the basin-wide impacts of dams, the model was quickly embraced to justify the construction of multiple dams in other basins.
The same year, while Rousseff pushed for a project that would expand electricity production, Lula passed the New Model of the Electrical Sector law with the help of the conservative former Brazilian president José Sarney and his allies in Congress, who sought increased profits in the hydroelectric sector. The law offered government subsidies to help reduce the cost of electricity and established nonmarket rates for industrial electricity consumption. It also fast-tracked the licensing and construction of hydroelectric projects. By saving costs for both consumers and industry, it was widely approved. Electricity consumption has increased across the country, especially in the mining industry, which consumes 23% of Brazil's electricity for the production of metals such as aluminum and iron ore.12
The subsidized prices and fasttracked timelines have allowed developers to cut corners. According to environmental law, developers are mandated to carry out an environmental-impact assessment for their projects. This is then sent to technicians at the Brazilian Institute of Environment and Renewable Natural Resources (IBAMA), who are responsible for approving the assessment and issuing project licenses. However, better analyses cost more money, so developers often omit crucial information or submit erroneous data. As a result of the new, accelerated timelines, IBAMA is pressured to grant licenses faster, leaving the technicians with less time to correct developers' errors. When they are corrected, IBAMA superiors often eliminate information that could create a liability or a delay in the project timeline. IBAMA staff are left with no recourse but to grant the license and mandate that the developer mitigate theimpacts caused by their faulty impact assessment while they develop the project. Of course, developers rarely fulfill this responsibility. Once IBAMA has granted the license and the project is in construction, it becomes a fait accompli. Complaints about impacts are left to the courts.
Grave social and environmental violations often occur as a result of flawed impact assessments. In one case, themassive Brazilian conglomerate Odebrecht dynamited a cemetery of the Cinta Larga tribe in Mato Grosso during construction of the Dardanelos dam in 2010. 13 The company apparently had no knowledge of the cemetery because it was not included in the dam's impact assessment. The Cinta Larga and seven other tribes responded by taking 300 construction workers hostage and threatening to bum the project down. In 2011, Odebrecht settledon paying the tribe a monetary compensation.
Largely as a result of this dysfunctional system and the overwhelming political pressure to weaken IBAMAs minimal capacity for environmental regulation, Marina Silva resigned as Lula's minister of the environment in 2008. Since then, two IBAMA presidents have stepped down after also facing pressure from the Ministry of Mines and Energy to approve licenses for the contentious and highprofile Santo Antonio, Jirau, and Belo Monte dams. The latter of theIBAMA resignations was in January 2011, during Rousseff's first month in office. It is clear that the conflicts of interest remain, and the Rousseff government is unlikely to introduce meaningful reforms anytime soon.
THE MOTIVES BEHIND ROUSSeff 's steady campaign against environmental legislation and protection are clear. She has consistently chosen to embrace development and economic growth over conservation. Andhermacroeconomic policies reflect this. However, in many ways, her policies are simply a continuation of the Lula model - which she promised to maintain during her 2010 electoral campaign.
During his time in office from 2003 to 2010, Lula sought to achieve economic growth and social equality. To do so he built relationships with powerful center-right businessmen and politicians, including Samey and the rural lobby. Inoffice, Lula increased spending on infrastructure for the hydroelectric, agribusiness, and mining sectors, which allowed for private and state-owned companies to increase commodity exports, particularly to China. His government leveraged tax revenues and increased its participation in the private sector creating domestic jobs, improving social services, and enacting other programs to help reduce poverty.
The policies paid off. Brazilian GDP grew at an average of 4% per year between 2004 and 2011. While high-income countries reeled from the global recession, Brazil grew anti-cyclically at rates of 6 . 1 % , 5 . 2 % , and 7.5%, respectively, in the years 2007, 2008, and 2010.14 Chinese demand began to drive the growth of Brazilian exports, and in 2009, China supplanted the United States as the top importer of Brazilian goods.15 By 2010, China consumed the largest share of Brazilian agricultural exports - 14%, double the U.S. share - while also becoming thetop importer of Brazilian iron ore, bauxite, nickel, and copper.16 Thanks to Chinese demand and high commodity prices, the Brazilian Treasury has raked in large amounts of foreign capital, which the government regularly injects into the Brazilian National Development Bank (BNDES). BNDES then subsidizes the cost of energy, export infrastructure, agricultural commodities, and other sectors by offering lucrative long-term loans below market rates to national champions such as the state electric utility Eletrobras, the state energy company Petrobras, construction firms Odebrecht and OAS, and others.
The model made Lula into a hero, with over 80% public approval as he passed the presidential sash to Rousseff onNew Year's Day 2011. She has followed in his
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Vào tháng 6 năm 2011, Rousseff đã thông qua xây dựng Belo Monte, điều gì sẽ là của thế giới thứ ba lớn nhất dam, dự án thủy điện gây tranh cãi nhất của andBrazil. Sự chấp thuận gây ra sự phản ứng rất lớn từ các công dân Brazil: petitions từ chương tổ chức toàn cầu quyền Avaaz.org, Brazil và d'Agua Göta phong trào bắt đầu bởi những người nổi tiếng Brazil người phản đối dam, mỗi nhận được hơn một triệu chữ ký. Bộ lạc Juruna, Xikrin Kayapó và Arara sống bên trong một căng 60 dặm của sông Xingu nào bị ảnh hưởng bởi đập đã hứa sẽ tiếp tục chiến đấu chống lại việc xây dựng đập. Tập đoàn giám sát việc xây dựng của thedam, Norte Energia, S.A., tuyên bố rằng nó đúng cách tham khảo ý kiến các bộ lạc, nhưng nhà lãnh đạo bản xứ nói họ không bao giờ cho sự đồng ý của họ để cho phép việc sử dụng của họ căng ra sông Xingu. Tháng 4 năm 2011 các Inter - Mỹ Commissionon nhân quyền (IACHR) gọi là chính phủ Brazil để ngăn chặn xây dựng cho đến khi đạt được sự đồng ý. Brazilignored nhu cầu, và Rousseff đe dọa để giữ lại tiền từ các tổ chức quốc gia Mỹ, theinstitution mà nhà IACHR.Rousseff cũng đã dành tài chính cho 32 đập ở Amazon Brazil thông qua một mình, bao gồm cả bảy đập trên sông Tapajós và Jamanxim sông bang Para 2020, cộng với ít nhất sáu nhiều đập trên sông Teles Pires cũng ở Para. 13 các đập nước là một phần của một lớn hơn TapajósTeles Pires đường thủy dự án, một megaproject mà tìm kiếm để tạo ra một đường thủy công nghiệp lớn để xuất khẩu ngũ cốc thặng dư và kim loại hàng hóa từ vành đai Brazil hạt để Đại Tây Dương thông qua cổng thuộc bang Para, hướng tới châu Âu, Hoa Kỳ và Trung Quốc. Ngoài ra, là kết quả của các Hiệp định năng lượng Peru-Brazil đã ký vào tháng 12 năm 2010, Rousseff muốn xây dựng sáu đập thủy điện ở Amazon Peru và đã tuyên bố rằng Brazil có thể xây dựng hai đập ở Bolivia, bên sông Madera.Trong tất cả, các hồ chứa bảy của các đập trên sông Tapajós và Jamanxim sông dự kiến sẽ lũ lụt gần 2.000 dặm vuông đất, bao gồm 13 khu vực bảo tồn bảo vệ liên bang. Điều này là bất hợp pháp theo các Brazil quốc gia hệ thống của bảo tồn đơn vị (SNUC), mà cấm nhà phát triển từ lũ lụt khu vực bảo tồn. Tuy nhiên, Rousseff đã tìm thấy một cách xung quanh pháp luật. Ngày 6 tháng 1, cô đã đề xuất một biện pháp khẩn cấp tạm thời nào eliminatethe bảo vệ tình trạng là 870 dặm vuông trong rừng sẽ được ngập nước bởi hồ chứa của đập (các biện pháp bây giờ đang chờ phê duyệt bởi viện đại biểu). Bởi thiết kế lại tình trạng của các khu rừng, cô có thể né tránh các vụ kiện môi trường tiềm năng. Nó sẽ không là là người đầu tiên thời gian Rousseff đã tìm thấy một lỗ hổng xung quanh thành phố pháp luật về môi trường để nhanh chóng phê duyệt một dự án thủy điện quy mô lớn.Năm 2004 Rousseff phục vụ như là bộ trưởng của mỏ và năng lượng của Lula. Lula có một nhiệm vụ để đại tu của đất nước điều chỉnh điện hệ thống do những di sản chính trị của crise do apagäo, mất điện trong năm 2001 và 2002 mà bị giảm bớt sự phổ biến của người tiền nhiệm của Lula, Fernando Henrique Cardoso. Để nhanh chóng chấp nhận thủy điện kế hoạch và tăng sản lượng điện, Rousseff gây áp lực chính phủ Lula phế liệu của nó phương pháp hơn rườm rà để đánh giá tác động môi trường của dự án phát triển và tạo ra một cách tiếp cận hơn. Chứ không phải là nghiên cứu các tác động tích lũy của nhiều đập trong một lưu vực sông như cố vấn môi trường ưu Việt của chính quyền Lula, ngân hàng thế giới nhà khoa học Juan Quintero, đã ủng hộ, Rousseffpushed cho lưu vực rộng giấy phép để nhanh chóng được chấp thuận bao gồm một số dự án cùng một lúc, mà không cần phân tích tích lũy tốn thời gian.Phương pháp mới này, được gọi là tích hợp đánh giá môi trường, được thử nghiệm cho lần đầu tiên trong lưu vực sông theUruguai vào năm 2004, nơi dam Barra Grande trước đó đã ngập một trong những tàn tích của Đại Tây Dương rừng. Việc đánh giá phát huy ý tưởng rằng đập có thể được mở rộng miễn là tác động về đa dạng sinh học đã được tránh và tối thiểu sông cấp được duy trì. Những người Movement of Dam-Affected, Tuy nhiên, tuyên bố rằng các mô hình là một phần cho các lĩnh vực thủy điện. Mặc dù việc đánh giá các thất bại để thực sự đánh giá tác động lưu vực rộng của đập nước, các mô hình một cách nhanh chóng được chấp nhận để biện minh cho việc xây dựng nhiều đập trong lưu vực khác.Cùng năm, trong khi Rousseff đẩy cho một dự án sẽ mở rộng sản xuất điện, Lula thông qua các mô hình mới của pháp luật lĩnh vực điện với sự giúp đỡ của tổng thống Brazil cựu bảo thủ José Sarney và đồng minh của mình tại Quốc hội, những người tìm cách tăng lợi nhuận trong lĩnh vực thủy điện. Pháp luật cung cấp chính phủ trợ cấp để giúp giảm chi phí điện và thành lập nonmarket tỷ giá cho công nghiệp điện năng tiêu thụ. Nó cũng nhanh theo dõi việc cấp giấy phép và xây dựng các dự án thủy điện. Bằng cách tiết kiệm chi phí cho cả người tiêu dùng và ngành công nghiệp, nó rộng rãi được thông qua. Tiêu thụ điện đã tăng trên khắp đất nước, đặc biệt là trong ngành công nghiệp khai thác mỏ, chiếm 23% của Brazil của điện sản xuất kim loại như nhôm và sắt ore.12Trợ cấp giá cả và thời hạn fasttracked đã cho phép nhà phát triển để cắt góc. Theo luật môi trường, nhà phát triển được uỷ thác để thực hiện một đánh giá tác động môi trường cho các dự án của họ. Điều này sau đó được gửi đến kỹ thuật tại Brazil viện môi trường và tái tạo tài nguyên thiên nhiên (IBAMA), những người chịu trách nhiệm về việc phê duyệt việc đánh giá và cấp giấy phép dự án. Tuy nhiên, tốt hơn phân tích chi phí thêm tiền, do đó, nhà phát triển thường bỏ qua thông tin quan trọng hoặc gửi dữ liệu sai. Là kết quả của thời hạn mới, tăng tốc, IBAMA áp lực để cấp giấy phép nhanh hơn, để lại các kỹ thuật viên với ít thời gian hơn để phát triển lỗi chính xác. Khi họ được sửa chữa, cấp trên IBAMA thường hủy bỏ thông tin mà có thể tạo ra một trách nhiệm pháp lý hoặc một sự chậm trễ trong thời gian dự án. Nhân viên phục vụ IBAMA là trái với không tin tưởng nhưng để cấp giấy phép và qui định rằng các nhà phát triển giảm thiểu theimpacts do đánh giá tác động sai của họ trong khi họ phát triển dự án. Tất nhiên, nhà phát triển hiếm khi hoàn thành trách nhiệm này. Một khi IBAMA đã cấp giấy phép và các dự án là xây dựng, nó sẽ trở thành một fait rồi. Khiếu nại về tác động đang còn lại để các tòa án.Các hành vi vi phạm nghiêm trọng xã hội và môi trường thường xảy ra là kết quả của thiếu sót tác động đánh giá. Trong một trường hợp, tập đoàn Brazil themassive Odebrecht dynamited một nghĩa trang bộ lạc Cinta Larga ở Mato Grosso trong xây dựng đập Dardanelos vào năm 2010. 13 công ty dường như đã không có kiến thức của nghĩa trang bởi vì nó không được bao gồm trong đánh giá tác động của đập. Cinta Larga và bảy các bộ lạc khác phản ứng bằng cách 300 xây dựng công nhân con tin và đe dọa để bum dự án xuống. Năm 2011, Odebrecht settledon bộ lạc trả tiền bồi thường thiệt hại tiền tệ.Phần lớn là kết quả của rối loạn chức năng hệ thống này và áp lực chính trị áp đảo để làm suy yếu khả năng tối thiểu IBAMAs môi trường quy định, Marina Silva từ chức Lula của bộ trưởng bộ môi trường trong năm 2008. Kể từ đó, hai IBAMA tổng thống đã bước sau khi cũng phải đối mặt với áp lực từ bộ mỏ và năng lượng để chấp nhận giấy phép cho gô và highprofile Santo Antonio, Jirau, và Belo Monte đập. Sau này theIBAMA tiêu dùng vào tháng 1 năm 2011, trong tháng đầu tiên của Rousseff trong văn phòng. Nó là rõ ràng rằng cuộc xung đột lợi ích vẫn còn, và chính phủ Rousseff là không để giới thiệu các cải cách có ý nghĩa bất cứ lúc nào sớm.Động cơ phía sau ROUSSeff của ổn định chiến dịch chống lại Pháp luật về môi trường và bảo vệ được rõ ràng. Cô đã luôn chọn để ôm hôn phát triển và tăng trưởng kinh tế trong bảo tồn. Andhermacroeconomic chính sách phản ánh điều này. Tuy nhiên, trong nhiều cách, chính sách của mình là chỉ đơn giản là một sự tiếp nối của mô hình Lula - cô hứa sẽ duy trì trong chiến dịch bầu cử năm 2010 của mình.Trong thời gian trong văn phòng từ năm 2003 đến năm 2010, Lula tìm cách để đạt được tốc độ tăng trưởng kinh tế và xã hội bình đẳng. Để làm như vậy ông đã xây dựng mối quan hệ với mạnh mẽ bên phải trung tâm doanh nhân và chính trị gia, bao gồm cả Samey và sảnh đợi nông thôn. Inoffice, Lula tăng chi tiêu vào cơ sở hạ tầng cho các nhà máy thủy điện, agribusiness, và lĩnh vực khai thác mỏ, cho phép cho các công ty tư nhân và nhà nước để tăng xuất khẩu hàng hóa, đặc biệt là cho Trung Quốc. Chính phủ của ông thừa hưởng thuế doanh thu và tăng sự tham gia của nó trong khu vực tư nhân, tạo ra công ăn việc làm trong nước, cải thiện dịch vụ xã hội, và ban hành các chương trình khác để giúp giảm đói nghèo.Chính sách trả hết. Brazil GDP đã tăng trưởng ở mức trung bình của 4% mỗi năm từ năm 2004 đến năm 2011. Trong khi các quốc gia có thu nhập cao reeled từ suy thoái kinh tế toàn cầu, Bra-xin lớn chống cyclically ở mức 6. 1%, 5. 2% và 7,5%, tương ứng, trong năm 2007, 2008, và 2010.14 nhu cầu Trung Quốc bắt đầu lái xe tăng trưởng xuất khẩu của Brazil, và trong năm 2009, Trung Quốc thay thế Hoa Kỳ là nhà nhập khẩu hàng đầu của Brasil goods.15 vào năm 2010, Trung Quốc tiêu thụ phần lớn nhất của Brazil xuất khẩu nông nghiệp - 14%, tăng gấp đôi phần US - trong khi cũng trở thành thetop nhập khẩu quặng sắt Brazil , Bô xít, niken, và copper.16 nhờ Trung Quốc nhu cầu và giá cả hàng hóa cao, ngân khố Brazil có raked trong một lượng lớn vốn nước ngoài, chính phủ thường xuyên tiêm vào các Brazil quốc gia phát triển ngân hàng (BNDES). BNDES sau đó subsidizes chi phí năng lượng, cơ sở hạ tầng xuất khẩu, mặt hàng nông sản, và các lĩnh vực khác bằng cách cung cấp hấp dẫn lâu dài cho vay dưới đây thị trường tỷ giá nhà vô địch quốc gia chẳng hạn như các nhà nước điện tiện ích Eletrobras, công ty năng lượng nhà nước Petrobras, xây dựng công ty Odebrecht và OAS, và những người khác.Các mô hình được Lula thành một anh hùng, với hơn 80% công bố chấp thuận như ông thông qua tổng thống cửa để Rousseff onNew năm ngày năm 2011. Cô đã đi theo mình
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Trong tháng 6 năm 2011, bà Rousseff đã được phê duyệt xây dựng Belo Monte, những gì sẽ là đập lớn thứ ba trên thế giới, dự án thủy điện gây tranh cãi nhất của andBrazil. Các chính gây ra sự náo động rất lớn từ người dân Brazil: kiến nghị từ các chương Brazil của tổ chức quyền toàn cầu Avaaz.org và Gota d'Agua Phong trào bắt đầu bởi những người nổi tiếng người Brazil phản đối đập, từng nhận được hơn một triệu chữ ký. Juruna, Xikrin Kayapo, và Arara bộ lạc sống bên trong một đoạn dài 60 dặm của sông Xingu sẽ bị ảnh hưởng bởi các con đập đã hứa sẽ tiếp tục chiến đấu chống lại việc xây dựng đập. Các tập đoàn giám sát xây dựng thedam, Norte Energia, SA, tuyên bố rằng nó đúng cách tham khảo ý kiến các bộ lạc, nhưng lãnh đạo bản địa nói rằng họ không bao giờ cho sự đồng ý của họ để cho phép việc sử dụng của họ căng của sông Xingu. Vào tháng Tư năm 2011, Mỹ Commissionon Human Rights tế (IACHR) kêu gọi chính phủ Brazil ngừng xây dựng cho đến khi có sự đồng ý đã đạt được. Brazilignored nhu cầu, và đe dọa Rousseff giữ lại quỹ của Tổ chức các nước châu Mỹ, theinstitution mà nhà IACHR.
Rousseff cũng đã dành kinh phí cho 32 con đập ở Amazon của Brazil đến năm 2020 một mình, trong đó có bảy con đập trên Tapajós và Jamanxim Rivers trong bang Para, cộng với ít nhất sáu đập thêm về sông Teles Pires cũng ở Para. 13 con đập này là một phần của một dự án lớn hơn TapajósTeles Waterway Pires, một megaproject tìm cách để tạo ra một đường thuỷ công nghiệp lớn để xuất khẩu ngũ cốc dư thừa và các kim loại mặt hàng từ vành đai ngũ cốc Brazil tothe Đại Tây Dương qua các cảng ở bang Para, hướng về châu Âu, Hoa Kỳ, và Trung Quốc. Ngoài ra, như là kết quả của năng lượng Accord Peru-Brazil ký kết trong tháng 12 năm 2010, bà Rousseff muốn xây dựng sáu đập thủy điện ở vùng Amazon của Peru và đã tuyên bố rằng Brazil có thể xây dựng hai đập ở Bolivia, trên sông Madera.
Trong tất cả, bảy hồ chứa của các đập trên Tapajós và Jamanxim Rivers được dự kiến sẽ làm ngập gần 2.000 dặm vuông đất, trong đó có 13 khu bảo tồn bảo vệ liên bang. Điều này là bất hợp pháp theo hệ thống Brazil Quốc gia bảo tồn Units (SNUC), trong đó nghiêm cấm các nhà phát triển từ các khu vực bảo tồn lũ lụt. Tuy nhiên, bà Rousseff đã tìm ra một cách định của pháp luật. Ngày 06 tháng 1, cô đã đề xuất một biện pháp tạm thời mà sẽ eliminatethe trạng thái bảo vệ của 870 dặm vuông rừng sẽ bị ngập bởi hồ chứa của đập (Các biện pháp hiện đang chờ phê chuẩn của Viện đại biểu). Bằng cách thiết kế các trạng thái của rừng, cô có thể trốn tránh các vụ kiện về môi trường tiềm năng. Nó sẽ không phải là lần đầu tiên mà Rousseff đã tìm thấy một kẽ hở luật về môi trường xung quanh, để nhanh chóng phê duyệt một dự án thủy điện quy mô lớn.
Năm 2004 Rousseff đang phục vụ như Lula của Bộ trưởng Bộ Mỏ và Năng lượng. Lula đã có một nhiệm vụ để đại tu hệ thống điện quy định của nhà nước do các di sản chính trị của crise làm apagäo, mất điện trong năm 2001 và năm 2002 giảm nghiêm trọng sự phổ biến của người tiền nhiệm Lula, Fernando Henrique Cardoso. Để nhanh chóng phê duyệt kế hoạch thủy điện và tăng sản lượng điện, Rousseff gây áp lực lên chính phủ Lula để phế liệu phương pháp phức tạp hơn của nó để đánh giá tác động môi trường của các dự án phát triển và tạo ra một cách tiếp cận hợp lý hơn. Thay vì nghiên cứu các tác động tích lũy của nhiều đập nước trong lưu vực sông như cố vấn môi trường ưu việt của chính quyền Tổng thống Lula, nhà khoa học Ngân hàng Thế giới Juan Quintero, đã chủ trương, Rousseffpushed cấp giấy phép lưu vực rộng nhanh chóng được phê duyệt bao gồm nhiều dự án cùng một lúc, mà không . tốn nhiều thời gian phân tích tích lũy
phương pháp mới này, được gọi là Đánh giá môi trường tích hợp, đã được thử nghiệm lần đầu tiên trong theUruguai lưu vực sông vào năm 2004, nơi mà các đập Barra Grande trước đó đã tràn ngập một trong những dấu tích còn lại của Rừng Đại Tây Dương. Việc đánh giá thúc đẩy ý tưởng rằng các đập nước có thể được mở rộng miễn là tác động về đa dạng sinh học đã tránh được và mực nước sông tối thiểu được duy trì. Phong trào của Dam-bị ảnh hưởng dân, tuy nhiên, tuyên bố thatthe mô hình là một phần để ngành thủy điện. Mặc dù thất bại của việc đánh giá để thực sự đánh giá tác động trong toàn lưu vực của các con đập, mô hình này đã nhanh chóng để biện minh cho việc xây dựng nhiều đập nước ở các lưu vực khác.
Cùng năm đó, trong khi Rousseff đẩy cho một dự án mà sẽ mở rộng sản xuất điện, Lula đã thông qua Mô hình mới của pháp luật ngành điện với sự giúp đỡ của các cựu Tổng thống bảo thủ Brazil José Sarney và các đồng minh của mình trong Quốc hội, người đã tìm cách tăng lợi nhuận trong lĩnh vực thủy điện. Luật pháp được cung cấp các khoản trợ cấp của chính phủ để giúp giảm chi phí điện năng và giá phi thị trường được thành lập để tiêu thụ điện công nghiệp. Nó cũng theo dõi nhanh việc cấp giấy phép và xây dựng các dự án thủy điện. Bằng cách tiết kiệm chi phí cho cả người tiêu dùng và công nghiệp, nó đã được chấp thuận rộng rãi. Điện năng tiêu thụ đã tăng lên trên khắp đất nước, đặc biệt là trong ngành công nghiệp khai thác khoáng sản, trong đó tiêu thụ 23% lượng điện của Brazil để sản xuất các kim loại như nhôm và sắt ore.12
Việc trợ giá và thời gian đã cho phép các nhà phát triển fasttracked cắt góc. Theo luật môi trường, phát triển được uỷ nhiệm thực hiện đánh giá môi trường tác động đối với các dự án của họ. Điều này sau đó được gửi đến các kỹ thuật viên tại Viện Môi trường Brazil và tái tạo tài nguyên thiên nhiên (IBAMA), người có trách nhiệm phê duyệt đánh giá và cấp giấy phép dự án. Tuy nhiên, phân tích tốt hơn chi phí tiền bạc nhiều hơn, vì vậy các nhà phát triển thường bỏ qua thông tin quan trọng hoặc gửi dữ liệu sai. Như một kết quả của sự mới, các mốc thời gian tăng tốc, IBAMA được áp lực để cấp giấy phép nhanh hơn, để lại các kỹ thuật viên có ít thời gian để sửa lỗi phát triển '. Khi họ đang sửa chữa, IBAMA cấp trên thường xuyên loại bỏ thông tin rằng có thể tạo ra một trách nhiệm pháp lý hoặc một sự chậm trễ trong thời gian dự án. Nhân viên IBAMA là trái với không tưởng nhưng để cấp giấy phép và uỷ quyền là người phát triển giảm thiểu theimpacts do đánh giá tác động sai lầm của họ trong khi họ phát triển dự án. Tất nhiên, các nhà phát triển hiếm khi thực hiện trách nhiệm này. Khi IBAMA đã được cấp giấy phép và các dự án đang xây dựng, nó sẽ trở thành một accompli fait. Khiếu nại về các tác động còn lại để các tòa án.
vi phạm xã hội và môi trường Grave thường xảy ra như là kết quả của việc đánh giá tác động sai lầm. Trong một trường hợp, tập đoàn Brazil themassive Odebrecht hủy một nghĩa trang của bộ tộc Cinta Larga trong Mato Grosso trong xây dựng đập Dardanelos trong năm 2010. 13 công ty dường như không có kiến thức về nghĩa trang vì nó không được đưa vào đánh giá tác động của con đập. Các Cinta Larga và bảy bộ tộc khác phản ứng bằng cách lấy 300 công nhân xây dựng làm con tin và đe dọa đến bum dự án xuống. Trong năm 2011, Odebrecht settledon trả các bộ lạc một tiền bồi thường.
Chủ yếu là kết quả của hệ thống rối loạn chức năng này và áp lực chính trị áp đảo để làm suy yếu IBAMAs suất tối thiểu cho các quy định về môi trường, Marina Silva từ chức bộ trưởng môi trường của Lula vào năm 2008. Kể từ đó, hai Chủ tịch IBAMA đã bước xuống sau khi cũng phải đối mặt với áp lực từ các Bộ Mỏ và Năng lượng để phê duyệt giấy phép cho các tranh cãi và highprofile Santo Antonio, Jirau, và Belo Monte đập. Sau này của theIBAMA từ chức là vào tháng Giêng năm 2011, trong tháng đầu tiên Rousseff trong văn phòng. Rõ ràng là sự xung đột lợi ích vẫn còn, và chính phủ Rousseff là khó để giới thiệu những cải cách có ý nghĩa bất cứ lúc nào sớm.
động cơ đằng sau chiến dịch ổn định Rousseff 's chống lại pháp luật và bảo vệ môi trường là rất rõ ràng. Cô đã liên tục được chọn để nắm lấy sự phát triển và tăng trưởng kinh tế trong công tác bảo tồn. Chính sách Andhermacroeconomic phản ánh điều này. Tuy nhiên, bằng nhiều cách, chính sách của bà chỉ đơn giản là một sự tiếp nối của mô hình Lula -. Mà cô hứa sẽ duy trì trong suốt chiến dịch tranh cử năm 2010 của mình
Trong thời gian ở văn phòng 2003-2010, Lula tìm cách để đạt được tăng trưởng kinh tế và công bằng xã hội. Để làm như vậy ông đã xây dựng mối quan hệ với các doanh nhân trung hữu mạnh mẽ và các chính trị gia, bao gồm cả Samey và sảnh nông thôn. Inoffice, Lula tăng chi tiêu vào cơ sở hạ tầng cho các, kinh doanh nông nghiệp và các ngành khai thác thủy điện, trong đó cho phép các công ty tư nhân và nhà nước để tăng xuất khẩu hàng hóa, đặc biệt là Trung Quốc. Chính phủ của ông thừa hưởng nguồn thu thuế và tăng sự tham gia của mình trong khu vực tư nhân tạo ra công ăn việc làm trong nước, cải thiện các dịch vụ xã hội, và ban hành các chương trình khác để giúp giảm đói nghèo.
Các chính sách đã được đền đáp. GDP của Brazil tăng trung bình 4% mỗi năm từ năm 2004 đến năm 2011. Trong khi các nước có thu nhập cao tua từ suy thoái kinh tế toàn cầu, Brazil tăng chống chu kỳ theo tỷ giá 6. 1%, 5. 2% và 7,5%, tương ứng, trong những năm 2007, 2008, và 2010,14 nhu cầu của Trung Quốc bắt đầu lái sự tăng trưởng của xuất khẩu của Brazil, và năm 2009, Trung Quốc thay thế Mỹ là nhà nhập khẩu hàng đầu của goods.15 Brazil năm 2010, Trung Quốc tiêu thụ phần lớn nhất của xuất khẩu nông sản Brazil - 14%, gấp đôi tỷ trọng của Mỹ - trong khi cũng trở thành thetop nhập khẩu quặng sắt của Brazil, bauxite, niken, và copper.16 Nhờ nhu cầu Trung Quốc và giá cả hàng hóa cao, Kho bạc Brazil đã thu với số lượng lớn vốn nước ngoài, mà chính phủ thường xuyên tiêm nhiễm vào các Ngân hàng phát triển quốc gia Brazil (BNDES). BNDES sau đó trợ cấp chi phí năng lượng, cơ sở hạ tầng xuất khẩu, hàng hóa nông nghiệp và các lĩnh vực khác bằng cách cung cấp các khoản vay dài hạn hấp dẫn dưới giá thị trường để vô địch quốc gia như các tiện ích điện nhà nước Eletrobras, các công ty năng lượng quốc doanh Petrobras, công ty xây dựng Odebrecht và OAS, và những người khác.
Mô hình này được thực hiện Lula thành một anh hùng, với hơn 80% công chúng đánh đến khi ông qua khung kính của Tổng thống Rousseff ngày onNew Năm của năm 2011. Cô đã theo trong mình
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: