Recognize DifferencesTo communicate interculturally, you need to recog dịch - Recognize DifferencesTo communicate interculturally, you need to recog Việt làm thế nào để nói

Recognize DifferencesTo communicate

Recognize Differences
To communicate interculturally, you need to recognize the differences between ourself and people who are culturally different, the differences within the culturally different group, and the numerous differences in meaning that arise from cultural differences.
Differences between yourself and culturally- different People.
A common barrier to intercultural communication is the assumption that similarities exist but that differences do not. For example, although you may easily accept different hairstyles, clothing, and foods, you may assume that in basic values and beliefs, everyone is really alike. But that's not necessarily true. When you assume similarities and ignore differences, you'll fail to notice important distinctions. As a result, you'll risk communicating to others that your ways are the right ways and that their ways are not important to you. Consider: An American invites a Filipino coworker to dinner. The Filipino politely refuses. The American is hurt, feels that the Filipino does not want to be friendly, and does not repeat the invitation. The Filipino is hurt and concludes that the invitation was not extended sincerely. Here, it seems, both the American and the Filipino assume that their customs for inviting people to dinner are the same-when, in fact, they aren't. A Filipino expects to be invited several times before accepting a dinner invitation. In the Philippines, an invitation given only once is viewed as insincere.
Differences within the culturally different group. Within every cultural groupthere are wide and important differences. Just as all Americans are not alike, neither are all Indonesians, Greeks, Mexicans, and so on. When you ignore these differences when you assume that all persons covered by the same label (in this case a national or racial label) are the same-you're guilty of stereotyping. A good example of this is the use of the term "African American." The term stresses the unity of Africa and those who are of African descent and is analogous to "Asian American" or "European American." At the same time, if the term is used in the same sense as "German American" or "Japanese American,'' it ignores the great diversity within the African continent. More analogous terms would be "Nigerian American" or "Ethiopian American." Within each culture there are smaller cultures that differ greatly from one another and from the larger culture as well as from other large cultures.
Differences in meaning. Meanings exist not in words but in people. Consider, for example, the different meanings of the word woman to an American and a Muslim, farmer and a Madison Avenue advertising executive. Even though different groups may use the same word, its meanings will vary greatly depending on the listeners' cultural definitions. Similarly, nonverbal messages have different meanings in different cultures. For example, a left-handed American who eats with the left hand may be seen by a Muslim as obscene. Muslims do not use the left hand for eating or for shaking hands but to solely clean themselves after excretory functions. So using the left hand to eat or to shake hands is considered insulting and obscene.
Adjust your communication
Intercultural communication (in fact, all interpersonal communication) takes place only to the extent that you and the person you're trying to communicate with share the same system of symbols. Your interaction will be hindered to the extent that your language and nonverbal systems differ. Therefore, it's important to adjust your communication to compensate for cultural differences. This principle takes on particular relevance when you realize that even within a given culture, no two persons share identical symbol systems. Parents and children, for example, not only have different vocabularies but also, even more important, associate different meanings with some of the terms they both use. People in close relationships-either as intimate friends or as romantic partners-realize that learning the other person's signals takes a long time and, often, great patience. If you want to understand what another person means-by smiling, by saying "I love you," by arguing about trivial matters, by self-deprecating comments-you have to learn the person's system of signals.
In the same way, part of the art of intercultural communication is learning the other culture's signals, how they're used, and what they mean. Furthermore, you have to share your own system of signals with others so that they can better understand you. Although some people may know what you mean by your silence or by your avoidance of eye contact, others may not. You cannot expect others to decode your behaviors accurately without help.
Adjusting your communication is especially important in intercultural situations, largely because people from different cultures use different signals-or sometimes use the same signals to signify quite different things. For example, focused eye contact means honesty and openness in much of the United States. But in Japan and in many Hispanic cultures, that same behavior may signify arrogance or disrespect, particularly engaged in by a youngster with someone significantly older.
Communication accommodation theory holds that speakers will adjust or accommodate to the communication style of their listeners in order to interact more pleasantly and efficiently (Giles, Mulac, Bradac, &johnson, 1987). You adjust your messages, and recognize that each culture has its own rules and customs for communication (Barna, l997; Ruben, 1985; Spitzberg, 1991). These rules identify what is appropriate and what is inappropriate. Thus, for example, in U.S. culture you would call a person you wished to date three or four days in advance. In certain Asian cultures you might call the person's parents weeks or even months in advance. In U.S. culture you say, as a general friendly gesture and not as a Specific invitation, "come over and pay us a visit sometime." To members of other cultures, this comment is sufficient to prompt the listeners actually to visit at their convenience.
Recognize Cultural Shock
Culture shock is the psychological reaction you experience when you encounter a culture very different from your own (Fumham & Bochner, 1986). Culture shock is normal; most people experience it when entering a new and different culture. Going away to college, moving in together, or joining the military, for example, can also result in culture shock. Nevertheless, it can be unpleasant and frustrating. Entering a new culture often engenders the feelings of alienation, conspicuousness and difference from everyone else. When you lack knowledge of the rules and customs of the new society, you cannot communicate effectively. You're apt to blunder frequently and seriously. In your culture shock you may not know basic things:
how to ask someone for a favor or pay someone a compliment
how to extend or accept an invitation
how early or how late to arrive for an appointment, or how long to stay
how to distinguish seriousness from playfulness and politeness from indifference
how to dress for an informal, formal, or business function
how to order a meal in a restaurant or how to summon a waiter
Culture shock occurs in four general stages, which apply to a wide variety of encounters with the new and the different (Oberg, 1960).
Stage One: The honeymoon. At first you experience fascination, even enchantment. With the new culture and its people, you finally have your own apartment. You're your own boss. Finally, on your own! Among people who are culturally different, the early (and superficial) relationships of this stage are characterized by cordialtty and friendship. Many tourists remain at this stage, because their stays in foreign countries are so brief.
Stage Two: The crisis. In the crisis stage the differences between your own culture and the new one create problems. For example, students no longer find dinner ready or thetr clothes washed or ironed unless they do them themselves. Feelings of frustration
and inadequacy come to the fore. This is the stage at which you experience the actual
shock of the new culture. For example, in a study of students from more than 100 countries who were studying in 11 foreign countries, 25 percent of the students experienced depression (Klineberg & Hull, 1979).
Stage Three: The recovery. During the recovery period you gain the skills necessary to function effectively in the new culture. You learn how to shop, cook, and plan a meal. You find a local laundry and figure you'll learn how to iron later. You learn the
language and ways of the society. Your feelings of inadequacy subside.
Stage Four: The Adjustment. At the final stage you adjust to and come to enjoy the new culture and the new experiences. You may still experience periodic difficulties and strains, but on a whole, the experience is pleasant. Actually, you're now a pretty decent cook. You're even coming to enjoy it. And you're making a good salary, so why learn to iron? People also may experience a kind of reverse culture shock when they return to their original culture after living in a foreign culture Oandt, 2000). Consider, for example, Peace Corps volunteers who work in economically deprived rural areas around the world. On returning to Las Vegas or Beverly Hills, they too may experience culture shock. Sailors who serve long periods aboard ship and then return to, for example, isolated farming communities may also experience culture shock. In these cases, however, the recovery period is shorter and the sense of inadequacy and frustration is less.
different group. Within every cultural groupthere are wide and important differenc
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
nhận ra sự khác biệt
để giao tiếp interculturally, bạn cần phải nhận ra sự khác biệt giữa bản thân và những người khác nhau về văn hóa, sự khác biệt trong nhóm khác nhau về văn hóa, và sự khác biệt nhiều về ý nghĩa phát sinh từ sự khác biệt văn hóa.
sự khác biệt giữa bản thân và văn hóa khác nhau người.
một rào cản chung để giao tiếp liên văn hóa là giả định rằng tương tồn tại nhưng sự khác biệt không. Ví dụ, mặc dù bạn có thể dễ dàng chấp nhận những kiểu tóc khác nhau, quần áo, và các loại thực phẩm, bạn có thể giả định rằng trong các giá trị cơ bản và niềm tin, tất cả mọi người thực sự là như nhau. nhưng đó không phải là nhất thiết phải đúng. khi bạn giả định tương đồng và bỏ qua sự khác biệt,bạn sẽ không nhận thấy khác biệt quan trọng. kết quả là, bạn sẽ có nguy cơ giao tiếp với mọi người rằng cách của bạn là cách đúng và cách thức của họ không phải là quan trọng với bạn. xem xét: một mỹ mời một đồng nghiệp Philippines bữa tối. Philippines một cách lịch sự từ chối. các mỹ bị tổn thương, cảm thấy rằng Philippines không muốn thân thiện, và không lặp lại các lời mời.Philippines bị tổn thương và kết luận rằng lời mời không được mở rộng chân thành. ở đây, có vẻ như, cả hai mỹ và Philippines cho rằng phong tục của họ cho mời mọi người đi ăn tối là cùng khi, trên thực tế, họ không. một người Philippines hy vọng sẽ được mời nhiều lần trước khi chấp nhận một lời mời ăn tối. trong philippines, một lời mời được đưa ra chỉ một lần được xem là không thành thật.
sự khác biệt trong nhóm khác nhau về văn hóa. trong mỗi groupthere văn hóa khác biệt lớn và quan trọng. cũng giống như tất cả người Mỹ là không giống nhau, không là tất cả Indonesia, quân Hy Lạp, Mexico, và như vậy. khi bạn bỏ qua những khác biệt khi bạn cho rằng tất cả những người được bao phủ bởi cùng một nhãn hiệu (trong trường hợp này một nhãn hiệu quốc gia hay chủng tộc) đều giống nhau-bạn phạm tội rập khuôn.một ví dụ điển hình của việc này là việc sử dụng thuật ngữ "người Mỹ gốc Phi." thuật ngữ nhấn mạnh sự hiệp nhất của Châu Phi và những người gốc Phi và là tương tự như "người Mỹ gốc Á" hay "châu Âu Mỹ." đồng thời, nếu thuật ngữ được sử dụng trong ý nghĩa tương tự như "Đức mỹ" hay "Nhật Bản american,'' nó bỏ qua sự đa dạng lớn trong lục địa Châu Phi.Điều tương tự hơn sẽ là "Nigeria mỹ" hay "Ethiopia Mỹ." trong mỗi nền văn hóa có những nền văn hóa nhỏ hơn rất khác nhau và từ nền văn hóa lớn cũng như các nền văn hóa lớn khác.
sự khác biệt trong ý nghĩa. ý nghĩa tồn tại không trong lời nói, nhưng trong người. xem xét, ví dụ, ý nghĩa khác nhau của người phụ nữ từ một mỹ và một muslim,nông dân và một giám đốc quảng cáo madison đại lộ. mặc dù các nhóm khác nhau có thể sử dụng cùng một từ, ý nghĩa của nó sẽ thay đổi rất nhiều tùy thuộc vào định nghĩa văn hóa của người nghe. tương tự như vậy, các thông điệp không lời có ý nghĩa khác nhau trong các nền văn hóa khác nhau. ví dụ, một thuận tay trái người mỹ ăn với bàn tay trái có thể được nhìn thấy bởi một muslim như khiêu dâm.Hồi giáo không sử dụng tay trái để ăn hoặc cho bắt tay nhưng chỉ để làm sạch bản thân sau khi chức năng bài tiết. nên sử dụng tay trái để ăn hay để bắt tay được coi là xúc phạm và khiêu dâm.

Điều chỉnh thông tin liên lạc truyền thông văn hóa của bạn (trên thực tế,tất cả các thông tin liên lạc giữa các cá nhân) diễn ra chỉ trong phạm vi mà bạn và người bạn đang cố gắng để giao tiếp với phần cùng một hệ thống các biểu tượng. tương tác của bạn sẽ bị cản trở trong phạm vi ngôn ngữ của bạn và hệ thống phi ngôn ngữ khác nhau. do đó, điều quan trọng là để điều chỉnh thông tin liên lạc của bạn để bù đắp cho sự khác biệt văn hóa.Nguyên tắc này có liên quan đặc biệt trên khi bạn nhận ra rằng ngay cả trong một nền văn hóa nhất định, không có hai người chia sẻ hệ thống biểu tượng giống hệt nhau. cha mẹ và con, ví dụ, không chỉ có các từ vựng khác nhau, nhưng cũng có thể, thậm chí quan trọng hơn, ý nghĩa khác nhau liên kết với một số thuật ngữ họ sử dụng cả hai.người dân ở gần các mối quan hệ-hoặc là bạn bè thân thiết hoặc là đối tác lãng mạn-nhận ra rằng việc học tín hiệu của người khác phải mất một thời gian dài và thường xuyên, kiên nhẫn tuyệt vời. nếu bạn muốn hiểu những gì người khác có nghĩa là-bằng cách mỉm cười, bằng cách nói "anh yêu em", bởi tranh cãi về vấn đề tầm thường, bởi tự ti bình-bạn phải tìm hiểu hệ thống của người tín hiệu.
trong cùng một cách,một phần của nghệ thuật giao tiếp liên văn hóa là học tín hiệu văn hóa khác, làm thế nào họ đang sử dụng, và những gì họ có ý nghĩa. hơn nữa, bạn phải chia sẻ hệ thống của riêng bạn của tín hiệu với những người khác để họ có thể hiểu rõ hơn về bạn. mặc dù một số người có thể biết những gì bạn có ý nghĩa của sự im lặng của bạn hoặc bằng cách tránh tiếp xúc của bạn mắt, những người khác có thể không.bạn không thể mong đợi những người khác để giải mã các hành vi của bạn một cách chính xác mà không cần sự giúp đỡ.
điều chỉnh thông tin liên lạc của bạn là đặc biệt quan trọng trong các tình huống văn hóa, chủ yếu là do những người từ các nền văn hóa khác nhau sử dụng các tín hiệu khác nhau hoặc đôi khi sử dụng các tín hiệu tương tự để biểu thị những điều khá khác nhau. Ví dụ, ánh mắt tập trung có nghĩa là sự trung thực và cởi mở ở hầu hết các quốc gia thống nhất.nhưng tại Nhật Bản và trong nhiều nền văn hóa Tây Ban Nha, đó là hành vi tương tự có thể biểu hiện kiêu ngạo hoặc thiếu tôn trọng, đặc biệt là tham gia vào một cầu thủ trẻ với người lớn tuổi đáng kể.
Lý thuyết nơi ăn nghỉ truyền thông cho rằng loa sẽ điều chỉnh hoặc thích ứng với phong cách giao tiếp của người nghe của họ để tương tác dễ chịu hơn và hiệu quả (Giles, mulac, Bradac, & johnson, 1987).bạn điều chỉnh tin nhắn của bạn, và nhận ra rằng mỗi nền văn hóa có những quy định và hải quan riêng của mình để liên lạc (Barna, l997; ruben, 1985; Spitzberg, 1991). các quy tắc xác định những gì là phù hợp và những gì không phù hợp. do đó, ví dụ, ở Mỹ văn hóa bạn sẽ gọi một người bạn muốn hẹn hò với ba hoặc bốn ngày.trong nền văn hóa châu Á nào đó bạn có thể gọi cho người của cha mẹ tuần hoặc thậm chí vài tháng trước. ở Mỹ văn hóa bạn nói, như một cử chỉ thân thiện nói chung và không phải là một lời mời cụ thể, "đi qua và trả cho chúng tôi một lần đôi khi." các thành viên của các nền văn hóa khác, nhận xét này là đủ để nhắc nhở người nghe thực sự để thăm thuận tiện của họ.
Công nhận cú sốc văn hóa
cú sốc văn hóa là phản ứng tâm lý bạn có kinh nghiệm khi bạn gặp một nền văn hóa rất khác nhau từ riêng (fumham & Bochner, 1986) của bạn. cú sốc văn hóa là điều bình thường, hầu hết mọi người trải nghiệm nó khi bước vào một nền văn hóa mới và khác nhau. sẽ đi học đại học, di chuyển trong cùng nhau, hoặc gia nhập quân đội, ví dụ, cũng có thể dẫn đến cú sốc văn hóa. tuy nhiên,nó có thể khó chịu và bực bội. bước vào một nền văn hóa mới thường sanh ra những cảm giác của sự tha hóa, sự bắt và sự khác biệt từ những người khác. khi bạn thiếu kiến ​​thức về các quy tắc và tập quán của xã hội mới, bạn không thể giao tiếp hiệu quả. bạn có khuynh hướng mắc lỗi thường xuyên và nghiêm túc. trong cú sốc văn hóa của bạn, bạn có thể không biết những điều cơ bản:
làm thế nào để yêu cầu một người nào đó cho một đặc ân hoặc trả một ai đó một lời khen
làm thế nào để mở rộng hoặc chấp nhận lời mời
làm thế nào sớm hay muộn thế nào để đi đến một cuộc hẹn, hoặc bao lâu để ở lại
làm thế nào để phân biệt mức độ từ khôi hài và lịch sự từ sự thờ ơ như thế nào
để ăn mặc cho một chính thức, chính thức, hoặc chức năng kinh doanh
làm thế nào để đặt hàng một bữa ăn tại một nhà hàng hoặc làm thế nào để triệu tập một người bồi bàn
cú sốc văn hóa xảy ra trong bốn giai đoạn chung, áp dụng cho một loạt các cuộc gặp gỡ với các mới và khác nhau (Oberg, 1960)
giai đoạn một:. tuần trăng mật. lúc đầu tiên bạn trải nghiệm niềm đam mê, thậm chí ngắm cảnh. với nền văn hóa mới và con người, cuối cùng bạn có căn hộ riêng của bạn. bạn ông chủ của riêng bạn. Cuối cùng, ngày của riêng bạn! trong số những người khác nhau về văn hóa,các mối quan hệ đầu tiên (và hời hợt) của giai đoạn này được đặc trưng bởi cordialtty và tình bạn. nhiều khách du lịch vẫn còn ở giai đoạn này, bởi vì cư trú ở nước ngoài rất ngắn gọn
giai đoạn hai:. cuộc khủng hoảng. trong giai đoạn khủng hoảng sự khác biệt giữa văn hóa của riêng bạn và mới tạo ra vấn đề. ví dụ,sinh viên không còn tìm thấy bữa ăn tối đã sẵn sàng hoặc thetr quần áo rửa sạch hoặc ủi, trừ khi họ làm chúng mình. cảm giác thất vọng và bất cập
đến mui. đây là giai đoạn mà bạn trải nghiệm thực tế
cú sốc của nền văn hóa mới. Ví dụ, trong một nghiên cứu của sinh viên đến từ hơn 100 quốc gia đang nghiên cứu ở 11 quốc gia nước ngoài,25 phần trăm học sinh trải qua trầm cảm (klineberg & thân, 1979)
giai đoạn ba:. Phục hồi. trong giai đoạn phục hồi bạn có được những kỹ năng cần thiết để hoạt động hiệu quả trong nền văn hóa mới. bạn tìm hiểu làm thế nào để mua sắm, nấu ăn, và có kế hoạch một bữa ăn. bạn tìm thấy một máy giặt địa phương và tìm bạn sẽ học cách để sắt sau. bạn tìm hiểu các ngôn ngữ
và cách xã hội.cảm xúc của bạn thiếu tự lắng xuống
giai đoạn bốn:. điều chỉnh. ở giai đoạn cuối cùng bạn điều chỉnh và đến để thưởng thức các nền văn hóa mới và những kinh nghiệm mới. bạn vẫn có thể gặp khó khăn và chủng định kỳ, nhưng trên tổng thể, kinh nghiệm là dễ chịu. thực sự, bây giờ bạn nấu ăn khá tốt. bạn thậm chí đến thưởng thức nó. và bạn đang làm cho một mức lương tốt, vậy tại sao học sắt?người cũng có thể trải nghiệm một loại cú sốc văn hóa ngược lại khi họ trở về với văn hóa ban đầu của họ sau khi sống trong một nền văn hóa nước ngoài oandt, 2000). xem xét, ví dụ, tình nguyện viên hòa bình đoàn người làm việc trong khu vực nông thôn thiếu thốn về kinh tế trên thế giới. trên trở về las vegas hoặc beverly hills, họ cũng có thể gặp cú sốc văn hóa.thủy thủ đã phục vụ trong thời gian dài trên tàu và sau đó quay trở lại, ví dụ, cộng đồng nông dân bị cô lập cũng có thể trải nghiệm cú sốc văn hóa. trong trường hợp này, tuy nhiên, thời gian phục hồi ngắn hơn và cảm giác bất cập và thất vọng là ít hơn.
nhóm khác nhau. trong mỗi groupthere văn hóa là differenc rộng và quan trọng
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nhận ra sự khác biệt
giao tiếp interculturally, bạn cần phải nhận ra sự khác biệt giữa ourself và những người văn hóa khác nhau, sự khác biệt trong nhóm văn hóa khác nhau, và sự khác biệt rất nhiều trong có nghĩa là phát sinh từ sự khác biệt văn hóa.
sự khác biệt giữa chính mình và văn hóa-những người khác nhau.
Một rào cản phổ biến để giao tiếp liên văn là giả định rằng điểm tương đồng tồn tại nhưng khác biệt thì không. Ví dụ, mặc dù bạn có thể dễ dàng chấp nhận khác nhau kiểu tóc, quần áo và thực phẩm, bạn có thể giả định rằng trong giá trị cơ bản và niềm tin, tất cả mọi người là như nhau thực sự. Nhưng đó không phải là nhất thiết phải đúng. Khi bạn giả sử điểm tương đồng và bỏ qua sự khác biệt, bạn sẽ không nhận thấy sự khác biệt quan trọng. Kết quả là, bạn sẽ nguy cơ giao tiếp với những người khác rằng cách của bạn đúng cách và có cách của họ là không quan trọng với bạn. Xem xét: Một người Mỹ mời một đồng nghiệp Philippines đến ăn tối. Philippines lịch sự từ chối. Người Mỹ bị thương, cảm thấy rằng Philippines không muốn để được thân thiện, và không lặp lại lời mời. Philippines là đau và kết luận rằng lời mời được không mở rộng chân thành. Ở đây, có vẻ như, người Mỹ và Philippines cho rằng tập quán của họ để mời mọi người ăn tối là cùng-khi, trong thực tế, họ không phải là. Một Philippines hy vọng sẽ được mời nhiều lần trước khi chấp nhận một lời mời ăn tối. Ở Philippin, một lời mời được đưa ra chỉ một lần được xem là gian trá.
Sự khác biệt trong nhóm văn hóa khác nhau. Trong mỗi groupthere văn hóa là rộng và quan trọng khác nhau. Cũng giống như tất cả người Mỹ không phải là như nhau, không phải là tất cả Indonesia, người Hy Lạp, người Mexico, và như vậy. Khi bạn bỏ qua những khác biệt này khi bạn giả định rằng tất cả mọi người bao phủ bởi cùng một nhãn (trong trường hợp này một quốc gia hoặc chủng tộc nhãn) đều giống nhau-bạn đang kết tội của rập khuôn. Một ví dụ tốt về điều này là sử dụng thuật ngữ "Người Mỹ gốc Phi." Thuật ngữ nhấn mạnh sự thống nhất của châu Phi và những người gốc Phi và là tương tự như "Mỹ gốc á" hoặc "Châu Âu Mỹ." Đồng thời, nếu thuật ngữ được sử dụng trong cùng một ý nghĩa là "Đức người Mỹ" hay "Nhật bản Mỹ '', nó bỏ qua sự đa dạng tuyệt vời trong lục địa châu Phi. Tương tự như nhiều điều khoản sẽ là "Nigeria Mỹ" hoặc "Ethiopia Mỹ." Trong mỗi nền văn hóa có những nền văn hóa nhỏ hơn khác nhau rất nhiều từ nhau và từ các nền văn hóa lớn hơn cũng như từ các nền văn hóa lớn.
sự khác biệt trong ý nghĩa. Ý nghĩa tồn tại không có trong từ nhưng trong người. Hãy xem xét, ví dụ, các ý nghĩa khác nhau của người phụ nữ từ một người Mỹ và một người Hồi giáo, nông dân và một nhà quản lý quảng cáo Madison Avenue. Mặc dù nhóm khác nhau có thể sử dụng cùng một từ, ý nghĩa của nó sẽ thay đổi rất nhiều tùy thuộc vào định nghĩa văn hóa các thính giả. Tương tự, nonverbal thư có ý nghĩa khác nhau trong nền văn hóa khác nhau. Ví dụ, một người Mỹ thuận tay trái người ăn với bàn tay trái có thể được xem bởi một người Hồi giáo như khiêu dâm. Người Hồi giáo không sử dụng tay trái cho việc ăn uống hoặc cho bắt tay mà chỉ làm sạch mình sau khi các chức năng. Vì vậy sử dụng tay trái để ăn hoặc để bắt tay được coi là xúc phạm và khiêu dâm.
Điều chỉnh thông tin liên lạc của bạn
Intercultural truyền (trong thực tế, Tất cả các thông tin liên lạc giữa các cá nhân) diễn ra chỉ đến mức mà bạn và người bạn đang cố gắng để giao tiếp với chia sẻ cùng một hệ thống của các biểu tượng. Tương tác của bạn sẽ được cản trở đến mức mà ngôn ngữ của bạn và nonverbal hệ thống khác nhau. Vì vậy, nó là quan trọng để điều chỉnh các thông tin liên lạc của bạn để bù đắp cho sự khác biệt văn hóa. Nguyên tắc này sẽ đưa vào sự liên quan cụ thể khi bạn nhận ra rằng ngay cả trong một nền văn hóa nhất định, không có hai người chia sẻ hệ thống biểu tượng giống hệt nhau. Cha mẹ và trẻ em, ví dụ, không chỉ có khác nhau từ vựng nhưng ngoài ra, thậm chí quan trọng hơn, kết hợp các ý nghĩa khác nhau với một số các điều khoản mà cả hai đều sử dụng. Người dân ở gần nhận mối quan hệ-hoặc như bạn bè thân mật hoặc lãng mạn như đối tác-ra rằng học tín hiệu của người khác mất một thời gian dài và thường xuyên, kiên nhẫn tuyệt vời. Nếu bạn muốn hiểu những gì người khác có nghĩa là-bởi mỉm cười, bằng cách nói "I love you," bởi tranh cãi về vấn đề tầm thường, bởi tự deprecating bình luận-bạn phải tìm hiểu hệ thống của người của tín hiệu.
trong cùng một cách, một phần của nghệ thuật giao tiếp liên văn học của nền văn hóa khác tín hiệu, làm thế nào họ đang sử dụng, và những gì họ có ý nghĩa. Hơn nữa, bạn cần phải chia sẻ hệ tín hiệu của riêng bạn với những người khác để họ có thể hiểu rõ hơn bạn. Mặc dù một số người có thể biết những gì bạn có nghĩa là bằng cách im lặng của bạn hoặc của bạn tránh mắt, những người khác có thể không. Bạn không thể mong đợi những người khác để giải mã của bạn hành vi chính xác mà không giúp đỡ
điều chỉnh giao tiếp của bạn là đặc biệt quan trọng trong các tình huống văn, chủ yếu là do người dân từ nền văn hóa khác nhau sử dụng tín hiệu khác nhau- hoặc đôi khi sử dụng tín hiệu tương tự để biểu thị những điều khá khác nhau. Ví dụ, liên hệ với mắt tập trung có nghĩa là sự trung thực và cởi mở trong nhiều của Hoa Kỳ. Nhưng tại Nhật bản và trong nhiều nền văn hóa Tây Ban Nha, mà hành vi tương tự có thể biểu thị kiêu ngạo hoặc sự thiếu tôn trọng, đặc biệt là tham gia vào bởi một cầu thủ trẻ với một người nào đó nhiều tuổi hơn đáng kể.
Thông tin liên lạc chỗ ở lý thuyết giữ loa sẽ điều chỉnh hoặc thích nghi để phong cách giao tiếp của thính giả của họ để tương tác hơn ngạc và hiệu quả (Giles, Mulac, Bradac, &johnson, 1987). Bạn điều chỉnh thông điệp của bạn, và nhận ra rằng mỗi nền văn hóa có quy tắc riêng của mình và hải quan cho giao tiếp (Barna, l997; Ruben, 1985; Spitzberg, 1991). Những quy tắc xác định những gì là thích hợp và những gì là không thích hợp. Vì vậy, ví dụ, trong văn hóa Hoa Kỳ bạn sẽ gọi cho một người bạn muốn ngày ba hoặc bốn ngày trước. Trong một số nền văn hóa châu á, bạn có thể gọi của người cha mẹ tuần hoặc thậm chí vài tháng trước. Văn ở Mỹ hóa bạn nói, như là một cử chỉ thân thiện tổng quát và không phải là một lời mời cụ thể, "đi qua và chúng tôi phải trả một chuyến thăm sometime." Cho các thành viên của nền văn hóa khác, bình luận này là đủ để nhắc các thính giả thực sự đến thăm lúc thuận tiện của họ.
Nhận ra văn hóa Shock
Cú sốc văn hóa là phản ứng tâm lý mà bạn gặp phải khi bạn gặp phải một nền văn hóa rất khác nhau từ của riêng bạn (Fumham & Bochner, 1986). Cú sốc văn hóa là bình thường; Hầu hết mọi người kinh nghiệm nó khi nhập một nền văn hóa mới và khác nhau. Đi xa đến trường đại học, di chuyển với nhau, hoặc tham gia quân đội, ví dụ, có thể cũng gây sốc văn hóa. Tuy nhiên, nó có thể được khó chịu và bực bội. Bước vào một nền văn hóa mới thường sanh ra cảm giác xa lánh, conspicuousness và sự khác biệt từ tất cả mọi người khác. Khi bạn thiếu kiến thức về các quy tắc và phong tục của xã hội mới, bạn không thể giao tiếp hiệu quả. Bạn đang apt để ngớ thường xuyên và nghiêm túc. Bị sốc văn hóa của bạn bạn có thể không biết những điều cơ bản:
làm thế nào để yêu cầu một người nào đó cho một ưu tiên hoặc ai đó phải trả một lời khen
làm thế nào để mở rộng hoặc chấp nhận một lời mời
đầu như thế nào hoặc làm thế nào cuối đến cho một cuộc hẹn, hoặc bao lâu để ở
làm thế nào để phân biệt các mức độ nghiêm trọng từ khôi hài và Thái độ lịch sự từ vô cảm trước
làm thế nào để mặc cho một chức năng không chính thức, chính thức hoặc kinh doanh
làm thế nào để đặt hàng một bữa ăn tại một nhà hàng hoặc làm thế nào để triệu tập một bồi bàn
Cú sốc văn hóa xảy ra trong bốn giai đoạn tổng hợp, áp dụng cho một loạt các cuộc gặp gỡ với các mới và khác nhau (Oberg, 1960).
giai đoạn một: tuần trăng mật. Lúc đầu tiên bạn kinh nghiệm niềm đam mê, ngay cả ngắm cảnh. Với nền văn hóa mới và những người dân, bạn cuối cùng có căn hộ của riêng bạn. Bạn là ông chủ của riêng bạn. Cuối cùng, các ngày của riêng bạn! Trong số những người văn hóa khác nhau, các mối quan hệ đầu (và không sâu) của giai đoạn này được đặc trưng bởi cordialtty và tình bạn. Nhiều khách du lịch vẫn còn ở giai đoạn này, vì họ vẫn ở nước ngoài là rất ngắn.
giai đoạn hai: cuộc khủng hoảng. Trong giai đoạn khủng hoảng sự khác biệt giữa văn hóa của riêng bạn và mới tạo ra vấn đề. Ví dụ, học sinh không còn tìm thấy bữa ăn tối đã sẵn sàng hoặc quần áo thetr rửa hoặc ironed trừ khi họ làm cho họ bản thân mình. Cảm xúc của thất vọng
và thiếu đi đến các fore. Đây là giai đoạn mà tại đó bạn kinh nghiệm thực tế
cú sốc của nền văn hóa mới. Ví dụ, trong một nghiên cứu của sinh viên đến từ hơn 100 quốc gia, những người đã học tập tại 11 quốc gia nước ngoài, 25 phần trăm của các sinh viên có kinh nghiệm Trầm cảm (Klineberg & Hull, 1979).
giai đoạn ba: việc thu hồi. Trong giai đoạn phục hồi bạn đạt được những kỹ năng cần thiết để chức năng có hiệu quả trong nền văn hóa mới. Bạn tìm hiểu làm thế nào để mua sắm, nấu ăn, và kế hoạch một bữa ăn. Bạn tìm thấy một địa phương Giặt ủi và con số bạn sẽ tìm hiểu làm thế nào để sắt sau đó. Bạn tìm hiểu các
ngôn ngữ và cách của xã hội. Cảm xúc của bạn của thiếu dịu bớt.
giai đoạn bốn: The điều chỉnh. Ở giai đoạn cuối cùng bạn điều chỉnh để và đến để thưởng thức nền văn hóa mới và những kinh nghiệm mới. Bạn vẫn có thể gặp khó khăn định kỳ và biến dạng, nhưng nói chung, những kinh nghiệm là dễ chịu. Trên thực tế, bạn bây giờ là một nấu ăn khá phong Nha. Bạn thậm chí đến để thưởng thức nó. Và bạn đang làm một mức lương tốt, vì vậy tại sao tìm hiểu để sắt? Người cũng có thể bị một loại đảo ngược các cú sốc văn hóa khi họ trở về văn hóa ban đầu của họ sau khi sống trong một nền văn hóa nước ngoài Oandt, 2000). Xem xét, ví dụ, tình nguyện viên Peace Corps, người làm việc trong kinh tế tước các khu vực nông thôn trên toàn thế giới. Khi quay về Las Vegas hoặc Beverly Hills, họ cũng có thể gặp cú sốc văn hóa. Thủy thủ người phục vụ trong thời gian dài trên chiếc tàu và sau đó quay trở lại, ví dụ, cô lập nông nghiệp cộng đồng cũng có thể gặp cú sốc văn hóa. Trong những trường hợp này, Tuy nhiên, thời gian phục hồi là ngắn hơn và cảm giác thiếu và thất vọng là ít.
nhóm khác nhau. Trong mỗi groupthere văn hóa là rộng và quan trọng khác
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: