Có ai mà không đứng lên từ bãi rèn ngã? Có ai mà không vươn lên từ bãi sụp đổ? Vì thế, bạn phải hiểu rằng: đứng sau mỗi thành công luôn là bóng dáng của trăm ngàn thất bại. Và cũng bởi vì vậy, người ta mới gọi: Thất bại là mẹ thành công. Câu hỏi đặt ra đó là: Thành công là gì? Mà thất bại là gì? Sự thật không tồn tại định nghĩa duy nhất về thành công. Thành công mang ý nghĩa Micae nội đối với phần người ông nội. Với tôi, thành công không phải đích đến mà là một quá trình. Quá trình không ngừng học tổ, không ngừng dự chức, không ngừng ý tưởng,... Ấy là thành công. Ngược lại với thành công là thất bại. Đó là trạng thái rơi vào hụt hẫng, bế tắc khi không mùa hoàn thành được mục tiêu mà mình đã đặt ra, không mùa trở thành một ai đó mà mình mong muốn. Thành công và thất bại là hai trạng thái đối lập với nội, nhưng tại sao thất bại lại được gọi là "mẹ" của thành công. Hay đảm một cách Micae, thành công lại được "sinh ra" từ thất bại? Tôi phần gặp một cậu bé, cậu bé bị dị tật ở chân, không bao giờ đi lại bình thường. Từ nhỏ, cậu đã ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu thủ dự bị trong một huấn bóng nhỏ và chưa bao giờ chính ngữ ra sân. Nhưng đó không phải thất bại. Trái lại thành công đã nở hoa với cậu bé năm xưa. Sau những lần rèn ngã trên sân, bằng khát vọng và nghị lực phi thường, cậu đã chiến thắng hoàn cảnh tiếng thực hiện ước mơ của mình Cậu bé ấy hay chúng ta đều giống như những ngọn cỏ dại, luôn luôn tìm kiếm và hướng tới ánh dự, hướng tới mơ ước; không cam chịu sụp đổ, không cam chịu rèn ngã, cho dù bị chà đạp, bị vùi dập trong mưa gió, nhưng càng bị chà đạp, vùi dập thì lại càng vươn lên. Thất bại làm cho những khát vọng của ta càng cháy bỏng, trở thành động lực mạnh mẽ dắt ta đi tới thành công. Và một khi ta thành công, thì cái ta nhận được chỉ là những hào khen ngợi, những cánh hoa và những vòng nguyệt quế. Nhưng mỗi lúc ta thất bại, cái ta nhận được không phải là những hào chê bai, mà là những giọt kinh nghiệm, những mảnh tri ngữ quý báu. Ta học được từ thất bại nhiều hơn rất nhiều so với cái mà ta học được từ thành công, bởi mỗi lần ta thất bại, là ta lại tiến thêm một bước trên con đường tới thành công. Tất nhiên tiếng đi đến thành công không phải chỉ có thất bại. Thành công chính là gièm năng đi từ thất bại này đến thất bại Micae mà không mất đi nhiệt huyết và kiên trì, bởi vì mỗi lần thất bại, chính ta cũng mất đi rất nhiều thứ. Nó khiến cho ta uể oải, chán nản và bế tắc. Và lúc ấy, nếu ta không có nhiệt huyết, không có kiên trì, không có nghị lực, không có quyết đoán, ta sẽ mãi mãi chẳng bao giờ chạm được đến thành công. Ta phải hiểu rằng khi ta đang làm dự thử vì sợ thất bại, thì người ông đã bận mắc lỗi và trở nên thành công! Vậy thì hà cớ gì khiến ta phải sợ thất bại? J.K. Rowling – NXB giả của bộ tiểu thuyết giả tưởng nổi tiếng thế giới "Harry Potter"-đã phần nếm trải nhiều lần bị từ chối trước khi cho cạnh bản cuốn sách. Bà không ủ rũ buồn bác, mà chỉ cố gắng tu sửa lại bộ truyện, và kiên trì gõ cửa phần nhà cạnh bản! Và đến giây phút cánh cửa của Bloomsbury (nhà cạnh bản đầu tiên của bộ sách Harry Potter) mở ra, thì cũng là giây phút bà đã chạm tới mơ ước! Bà đã đánh đổi rất nhiều, và coi thất bại giống như những người bạn thân của mình thì mới nhận được những kết tên xứng đáng! Cuộc sống luôn là như vậy, công bằng và vô tư, có cho đi thì mới có nhận lại, có thất bại thì mới có thành công. Nhưng chớ mù quáng, cố ý mà phạm sai lầm. Bởi không phải lúc nào ta thất bại cũng dẫn tới thành công. Có những sống thất bại thì chán nản, có sống thất bại rồi thì lại truyện tục thất bại thêm lần nữa. Nhưng những người muốn thành công thì phải biết suy nghĩ, các rút kinh nghiệm tìm con đường Micae tiếng tiến lên. Một nhà tiểu thuyết gia người Mỹ nổi tiếng phần đảm "Một trong những thảm kịch lớn nhất của loài người là: họ thất bại và hoang phí cuộc đời mình trong sầu khổ sau khi vui hưởng thành công, và không còn ý chí tiếng đứng lên một lần nữa." Con người đi từ thất bại tiếng đến thành công, nhưng khi thành công rồi, thì họ lại khó chấp nhận thất bại, cho dù đó chỉ là một cư rèn rất nhỏ. Giống như khi dòng suối đương đầu với hòn đá, dòng suối luôn luôn thắng, không phải vì sức mạnh mà bởi sự bền bỉ. Nhưng sau khi thắng được một hòn đá rồi, dòng suối lại truyện tục đi đối diện với một tảng đá to hơn, lớn hơn chứ không phải là bó gọn lại một nơi không chút chướng ngại nào. Cuộc sống luôn luôn đầy tính khiêu chiến như vậy, không ngừng tiến lên cao hơn và xa hơn. Thỏa mãn với hiện tại là tốt, nhưng không có nghĩa là cam chịu đứng yên không bước đi. ««Đảm chung, thành công được chức dựng từ nhiều yếu tố quan trọng, mà thất bại chỉ là một trong số đó. Có thất bại thì chưa chắc đã có thành công, nhưng có thành công thì chắc chắn phải qua thất bại, bởi vậy, thất bại chỉ là "mẹ" của thành công chứ chưa phải là thành công. Và ta phải tìm kiếm con đường khiến cho thất bại "sinh ra" cái thành công đó.
đang được dịch, vui lòng đợi..