Modern critical analysis of nineteenth-century women's literature seek dịch - Modern critical analysis of nineteenth-century women's literature seek Việt làm thế nào để nói

Modern critical analysis of ninetee

Modern critical analysis of nineteenth-century women's literature seeks, in part, to understand the underlying reasons that women authors, especially in America, Britain, and France, were able to gain such widespread exposure and prominence in an age known for its patriarchal and often dismissive attitude toward the intellectual abilities of women. In addition, scholars have examined the broad thematic concerns that characterize much of the literary output of nineteenth-century women writers, many arguing that it was in the nineteenth century that gender-consciousness and feminist attitudes first came to the forefront of the literary imagination, changing forever how the works of female authors would be written and regarded.

The number of published women authors was greater in the nineteenth century than in any preceding century. Women's access to higher education increased exponentially during the century, providing them with skills that they could use to develop their art. The growth of market economies, cities, and life expectancies changed how women in Europe and the United States were expected to conform to new societal pressures, and made many women more conscious of their imposed social, legal, and political inequality. Finally, the many social reform movements led by nineteenth-century women, such as religious revivalism, abolitionism, temperance, and suffrage, gave women writers a context, an audience, and a forum in which they could express their views. While most scholars agree that many women writers expressly or tacitly accepted the separate sphere of domesticity that the age assumed of them, they also argue that as the century progressed, an increasing number of women began to express, in their writing, their dissatisfaction with gender relations and the plight of women in general. Throughout the Victorian era, the "woman question" regarding woman's true place in art and society was a subject that was hotly debated, spurred in large part by the rapid rise in literature by and for women.

At the beginning of the nineteenth century, women writers were largely confined to the genres of children's literature and poetry. The emotionalism of poetry, particularly poetry in which depth of feeling and sentiment, morality, and intuition were expressed and celebrated, was considered a "feminine genre," suitable for women writers. As nineteenth-century women increasingly began to write fiction, however, critical reviews of the age often derided the inferior talents of women novelists, faulting what they perceived as women's lack of worldly experience, critical judgment, and rationality—traits thought to characterize men—and dismissing their works as little better than pulp designed to appeal to the unrefined tastes of an ever-expanding female readership. Many of the century's greatest novelists, including Charlotte Brontë, George Eliot, Mary Shelley, and George Sand, never completely escaped the condescension of critics whose negative assessments of their works were often based on the author's gender. Scholars argue that the legacy of this sexism has been a historic dismissal of the work of many of the age's most popular, gifted, and influential women writers, consistently judged as unworthy of academic study.

Some modern critics have continued to disregard the contributions of nineteenth-century women authors, while others have noted that by the end of the century, women novelists were more prevalent, and often more popular, than male novelists. Others have focused on representations of women in literature written both by men and women to illuminate the full spectrum of expectations of and perspectives on women and their perceived roles in society. Commentators have also compared the thematic concerns of women writers in England, France, and the United States, recognizing in these three cultures intersecting movements toward creative and feminist literary expression. In recent decades, critics have examined the contributions of African American and Native American women authors, as well as the influence of the nineteenth-century periodical press, analyzing the increasing radicalism of journals and essays edited and written by feminist pioneers such as Frances Power Cobbe and Sarah Josepha Hale.

Toward the end of the century, nineteenth-century women writers expanded their subject matter, moving beyond highlighting the lives and hardships suffered by women locked in domestic prisons. Instead, they increasingly expressed their individualism and demanded more equal partner-ships—in marriage, public life, law, and politics—with men.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Modern critical analysis of nineteenth-century women's literature seeks, in part, to understand the underlying reasons that women authors, especially in America, Britain, and France, were able to gain such widespread exposure and prominence in an age known for its patriarchal and often dismissive attitude toward the intellectual abilities of women. In addition, scholars have examined the broad thematic concerns that characterize much of the literary output of nineteenth-century women writers, many arguing that it was in the nineteenth century that gender-consciousness and feminist attitudes first came to the forefront of the literary imagination, changing forever how the works of female authors would be written and regarded.The number of published women authors was greater in the nineteenth century than in any preceding century. Women's access to higher education increased exponentially during the century, providing them with skills that they could use to develop their art. The growth of market economies, cities, and life expectancies changed how women in Europe and the United States were expected to conform to new societal pressures, and made many women more conscious of their imposed social, legal, and political inequality. Finally, the many social reform movements led by nineteenth-century women, such as religious revivalism, abolitionism, temperance, and suffrage, gave women writers a context, an audience, and a forum in which they could express their views. While most scholars agree that many women writers expressly or tacitly accepted the separate sphere of domesticity that the age assumed of them, they also argue that as the century progressed, an increasing number of women began to express, in their writing, their dissatisfaction with gender relations and the plight of women in general. Throughout the Victorian era, the "woman question" regarding woman's true place in art and society was a subject that was hotly debated, spurred in large part by the rapid rise in literature by and for women.At the beginning of the nineteenth century, women writers were largely confined to the genres of children's literature and poetry. The emotionalism of poetry, particularly poetry in which depth of feeling and sentiment, morality, and intuition were expressed and celebrated, was considered a "feminine genre," suitable for women writers. As nineteenth-century women increasingly began to write fiction, however, critical reviews of the age often derided the inferior talents of women novelists, faulting what they perceived as women's lack of worldly experience, critical judgment, and rationality—traits thought to characterize men—and dismissing their works as little better than pulp designed to appeal to the unrefined tastes of an ever-expanding female readership. Many of the century's greatest novelists, including Charlotte Brontë, George Eliot, Mary Shelley, and George Sand, never completely escaped the condescension of critics whose negative assessments of their works were often based on the author's gender. Scholars argue that the legacy of this sexism has been a historic dismissal of the work of many of the age's most popular, gifted, and influential women writers, consistently judged as unworthy of academic study.Some modern critics have continued to disregard the contributions of nineteenth-century women authors, while others have noted that by the end of the century, women novelists were more prevalent, and often more popular, than male novelists. Others have focused on representations of women in literature written both by men and women to illuminate the full spectrum of expectations of and perspectives on women and their perceived roles in society. Commentators have also compared the thematic concerns of women writers in England, France, and the United States, recognizing in these three cultures intersecting movements toward creative and feminist literary expression. In recent decades, critics have examined the contributions of African American and Native American women authors, as well as the influence of the nineteenth-century periodical press, analyzing the increasing radicalism of journals and essays edited and written by feminist pioneers such as Frances Power Cobbe and Sarah Josepha Hale.
Toward the end of the century, nineteenth-century women writers expanded their subject matter, moving beyond highlighting the lives and hardships suffered by women locked in domestic prisons. Instead, they increasingly expressed their individualism and demanded more equal partner-ships—in marriage, public life, law, and politics—with men.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Phân tích quan trọng hiện đại của văn học của phụ nữ thế kỷ XIX tìm cách, một phần là để hiểu những lý do cơ bản mà phụ nữ tác giả, đặc biệt là ở Mỹ, Anh, và Pháp, đã có thể đạt được tiếp xúc và sự nổi bật trên diện rộng như vậy trong một thời nổi tiếng với tính gia trưởng và thường xuyên của mình thái độ thô bạo đối với các khả năng trí tuệ của phụ nữ. Ngoài ra, các học giả đã xem xét các mối quan tâm chủ đề rộng lớn đặc trưng cho phần lớn sản lượng văn học của nhà văn nữ thế kỷ XIX, nhiều tranh cãi rằng đó là vào thế kỷ thứ mười chín thái độ giới ý thức và nữ quyền đầu tiên đến vị trí hàng đầu của trí tưởng tượng văn học, thay đổi mãi mãi cách thức hoạt động của các tác giả nữ sẽ được viết và coi. Số lượng xuất bản các tác giả nữ đã vào thế kỷ XIX lớn hơn ở bất kỳ thế kỷ trước. Truy cập của phụ nữ để giáo dục đại học tăng theo cấp số trong thế kỷ này, cung cấp cho họ các kỹ năng mà họ có thể sử dụng để phát triển nghệ thuật của họ. Sự tăng trưởng của nền kinh tế thị trường, thành phố, và tuổi thọ đã thay đổi như thế nào phụ nữ ở châu Âu và Hoa Kỳ đã được dự kiến sẽ phù hợp với áp lực xã hội mới, và làm nhiều phụ nữ có ý thức về sự bất bình đẳng xã hội, pháp lý, chính trị và áp đặt của họ. Cuối cùng, các phong trào cải cách xã hội nhiều dẫn bởi phụ nữ thế kỷ XIX, như revivalism tôn giáo, chủ nghỉa giải phóng nô lệ, tiết độ và quyền bầu cử, đã cho các nhà văn nữ một bối cảnh, một khán giả, và một diễn đàn trong đó họ có thể bày tỏ quan điểm của họ. Trong khi hầu hết các học giả đều đồng ý rằng các nhà văn nhiều phụ nữ rõ ràng hoặc ngầm chấp nhận các lĩnh vực riêng biệt của sự thuần phục rằng tuổi giả định của họ, họ cũng cho rằng như thế kỷ tiến triển, ngày càng có nhiều phụ nữ bắt đầu thể hiện bằng văn bản của họ, họ không hài lòng với giới tính quan hệ và hoàn cảnh của phụ nữ nói chung. Trong suốt thời kỳ Victoria, "người phụ nữ câu hỏi" về vị trí đúng của người phụ nữ trong nghệ thuật và xã hội là một đề tài được tranh luận sôi nổi, thúc đẩy phần lớn bởi sự gia tăng nhanh chóng trong văn học và đối với phụ nữ. Vào đầu thế kỷ XIX, phụ nữ nhà văn được giới hạn trong các thể loại văn học và thơ của trẻ em. Sự đa cảm của thơ, nhất là thơ ca, trong đó độ sâu của cảm xúc và tình cảm, đạo đức, và trực giác được thể hiện và được cử hành, được coi là một "thể loại nữ tính," phù hợp cho các nhà văn nữ. Là phụ nữ thế kỷ mười chín ngày càng bắt đầu viết tiểu thuyết, tuy nhiên, đánh giá quan trọng của tuổi thường bị chế nhạo những tài năng thấp kém của phụ nữ tiểu thuyết gia, đứt gãy những gì họ cảm nhận như thiếu nữ kinh nghiệm thế gian, phán quyết quan trọng, và tính hợp lý-nét nghĩ để đặc trưng cho đàn ông- và từ bỏ công việc của họ ít hơn bột giấy được thiết kế để thu hút thị hiếu chưa tinh chế của độc giả nữ ngày càng mở rộng. Nhiều người trong số những tiểu thuyết gia vĩ đại nhất của thế kỷ, bao gồm Charlotte Brontë, George Eliot, Mary Shelley, và George Sand, không bao giờ hoàn toàn thoát khỏi sự chiếu cố của các nhà phê bình có đánh giá tiêu cực của tác phẩm của họ thường dựa vào giới tính của tác giả. Các học giả cho rằng di sản của phân biệt giới tính này đã được một miễn nhiệm lịch sử của tác phẩm của nhiều nhà văn của tuổi phổ biến nhất, có năng khiếu, và phụ nữ có ảnh hưởng, luôn được đánh giá là không xứng đáng học tập. Một số nhà phê bình hiện đại đã tiếp tục bỏ qua sự đóng góp của XIX phụ nữ tác giả -century, trong khi những người khác đã ghi nhận rằng vào cuối thế kỷ này, phụ nữ tiểu thuyết gia đã phổ biến hơn, và thường phổ biến hơn, so với các nhà văn nam. Những người khác đã tập trung vào các cơ quan đại diện của phụ nữ trong văn học viết bằng cả hai người đàn ông và phụ nữ để chiếu sáng toàn bộ các kỳ vọng và quan điểm của phụ nữ và vai trò nhận thức của họ trong xã hội. Các nhà bình luận cũng đã so sánh những mối quan tâm của các nhà văn chuyên đề phụ nữ ở Anh, Pháp, và Hoa Kỳ, công nhận trong ba nền văn giao nhau chuyển động về phía biểu đạt văn chương sáng tạo và nữ quyền. Trong những thập kỷ gần đây, các nhà phê bình đã xem xét những đóng góp của tác giả phụ nữ Mỹ Mỹ và Thổ dân châu Phi, cũng như ảnh hưởng của báo chí định kỳ thế kỷ XIX, phân tích các cấp tiến ngày càng tăng của các tạp chí và các bài tiểu luận chỉnh sửa và được viết bởi những người tiên phong nữ quyền như Frances điện Cobbe và Sarah Josepha Hale. Cho đến cuối thế kỷ này, các nhà văn nữ thế kỷ XIX mở rộng vấn đề của họ, di chuyển vượt ra ngoài làm nổi bật cuộc sống và những khó khăn phải chịu đựng của người phụ nữ bị nhốt trong nhà tù trong nước. Thay vào đó, họ ngày càng thể hiện chủ nghĩa cá nhân của họ và đòi bình đẳng hơn đối tác-tàu-trong hôn nhân, đời sống công cộng, luật pháp và chính trị-với nam giới.







đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: