Yurin’s eyes twinkled.“Why? Aren’t they cool?”“……”Zephyr jaw dropped.“ dịch - Yurin’s eyes twinkled.“Why? Aren’t they cool?”“……”Zephyr jaw dropped.“ Việt làm thế nào để nói

Yurin’s eyes twinkled.“Why? Aren’t

Yurin’s eyes twinkled.
“Why? Aren’t they cool?”
“……”
Zephyr jaw dropped.
“I drew a picture of it to keep for a long time. On another note, I can sell this to girls for money. Hehehe.”
“……”
Zephyr felt a cold sweat running down his spine.
He was momentarily captured by Yurin’s cuteness.
But she was still Weed’s younger sister. This was absolutely not something that could be easily overlooked.
***
Weed and the party continued to move eastward toward Todeum.
According to the information gather from Seirun, the trip could take as much as ten days!
“Really tough.”
Zephyr heaved a heavy sigh.
Under normal conditions, there would be some sort of transportation via horses or carriages for such a journey. But here and now, it was the world of vampires.
There was no such convenience.
Although there was Mapan’s wagon, but it could only seat a limited amount of people; only Irene, Hwaryeong, Romuna, and Yurin were those that rode it as they had low stamina.
“Heokheok.” (wheezing)
“Damn, really.”
They were slowly traversing the road; and whenever anyone felt out of stamina, Irene would cast magic spells that restores physical properties.
After a full day of walking until the evening, the party would rest to eat. Of course, the foods were made by Weed.
“I’ll make food that’ll increase stamina and decrease fatigue for ten days or so.”
Weed put herbs into the chicken.
Well stuffed chicken!
Of course, the mix of herbs contained very little ginseng or dry bellflower, as to not let their scent ruined the chicken flavor.
“It’s only still broiling and I’m already hooked.”
Everyone traveled the same span of time and distance. All were physically tired, the toll on their mind called for a rest as well. Nevertheless, Weed still had to prepare the large quantity of food.
As a matter of fact, Hwaryeong and Yurin tugged on Weed’s sleeves to offer their assistance, only to be declined by him.
“Usually I don’t mind, but this time the food needs to be much better than other times, so it’s better if I do make it myself.”
When people with low cooking skill cooks, they tends to be very wasteful of the cooking materials.
“Ok, but if it gets too tough, call me.”
“Brother, I can lend you a hand anytime.”
Hwaryeong and Yurin were forced to retreat.
After eating a hearty meal of herbal chicken stew, Weed resumed to his usual actions at night.
Sagaksagak. (carving sound)
Weed was carving a sculpture while walking. Using the plain method of actually carving rather than relying on his actual skills to sculpt the wood.
“Every little thing when comes together will always bear fruit to something greater.”
When he created a Magnum piece, his skill proficiency rose considerably. But until now, despite having carved maybe a dozen pieces per day, many of which were Classic rather than Magnum pieces.
When relaxing after a battle, if he wasn’t carving, he would sow or did smithing. Or fishes while he sculpted
Comparing to the long cooking hours and preparations, carving was as simple as pulling a piece of wood out and begin.
As his goal was far away, he knew it would take a long while before achieving it.
And he tirelessly devoted to travel that long path knowing that it was the fastest way to make his dream comes true.
Attaining his dream through sculptures, as well as other acquired production skills; they were his driving force.
An endless road of physical labor.
More than the being strong or the aptitude to learn, was the will of complete devotion.
Though relying on just that is simply exasperating.
So there is another reason for one wanting to become stronger.
On Versailles continent, there were numerous dungeons and hunting grounds, as well as a wide variety of quests. To face and fight stronger monsters and overcoming the risks was the main reason for him to get stronger.
So purposefully continuing, the constant work was not at all tedious.
They have traveled for three days.
From onto the wagon, Hwaryeong asked apologetically.
“Weed nim. Isn’t walking getting harder?”
“No. I’m just worry over the broadcasting material!”
“……”
Weed had a suddenly realization about the broadcasting thing.
The eating and the blindly walking constantly should not be the only materials being broadcast.
If things continued the way they are, it’ll turn away many viewers.
With the thought of the money obtain corresponding to the broadcasting materials in mind; he sped up his speed toward Todeum to a much quicker pace.
Hwaryeong this time around, questioned Geomchi9.
“Is it bad?”
“No.”
Geomchi9 replied valiantly!
“If it’s too tough you can take my place.”
“I’m only using a fraction of my power.”
“……”
Seeing as Weed and all the Geomchis were used to the hard work and physical training, she didn’t give it a second thought.
In Zephyr, Maylon, Pale, and Sureuka’s cases, they took turn to rest on the wagon.
Of course Mapan, the merchant, remained on the ride continuously.
Lunch time that day!
The traveling group and the wagon finally crossed the mountain.
The wildflowers and the blooming trees engulfed every degree of their sights.
Whenever a breeze blown past, the flowers all danced to its sweep. The temporary sight of the tens of thousands of petals flying in the wind was spectacular.
“Wooow!”
A once in a lifetime sight.
Numerous petals dancing in the sky to the will of the wind, as well as the fragrant that came and went left the party wanting.
In the northern part of the continent, it was a struggle everyday against the harsh nature for everyone; but the sight bore before them in the land of Vampires was breathtaking.
A beautiful scenery out of this world!
Yurin asked.
“Brother, can we rest here a little?”
Irene and Romnyuna couldn’t help but agreed to it.
“Yes Weed nim! Let’s take a break here. It’s not good to let this opportunity pass.”
“Just an hour here. It’s been too tiring.”
They did not voice themselves, but Hwaryeong, Maylon, and Surka also thought the place was good. Such a beautiful place to kick back and relax to wash away all the fatigue accumulated.
In fact, the physical fatigue can somewhat be controlled via the use of magic and foods, but not the mental fatigue amassed.
The constant movement, while tedious, was a pain. In this natural flowerbed stretched before them, they all wanted to relax.
But some did not get their hopes up.
‘There’s no way Weed nim will stay at this place for such a meaningless reason.’
‘Just give up and go.’
Susceptible to his ways!
In normal cases, Relaxing was not Weed’s way of doing things.
But for some reason, Weed readily agreed.
“Yep, this place is good, but I think one hour is too short. Let’s stay here for seven hours or so.”
“Kyaa, really?”
Surka cheered. The other girls were also happy.
The unbelievable scenery of blossoming flowers within the mountain created a good atmosphere.
However, Mapan and Zephyr eyes were filled with suspicion.
‘It’s not normal for Weed nim to do this.’
‘No way, could it be there are monsters in the area?’
They scanned the flower garden.
A scene hard to find elsewhere on heaven and earth alike; filled with blossoming flower and blooming plants, while the dragonflies and butterflies lazily flutter, a magnificent picture filled with serenity.
There was no dungeon, nor were there any monsters that could be spotted.
In the case of monsters, archers would have sighted them outright with their buffed up visions.
‘Then what is the reason.’
Mapan and Zephyr were locked in agony rather than relaxing.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Yurin’s eyes twinkled.“Why? Aren’t they cool?”“……”Zephyr jaw dropped.“I drew a picture of it to keep for a long time. On another note, I can sell this to girls for money. Hehehe.”“……”Zephyr felt a cold sweat running down his spine.He was momentarily captured by Yurin’s cuteness.But she was still Weed’s younger sister. This was absolutely not something that could be easily overlooked.***Weed and the party continued to move eastward toward Todeum.According to the information gather from Seirun, the trip could take as much as ten days!“Really tough.”Zephyr heaved a heavy sigh.Under normal conditions, there would be some sort of transportation via horses or carriages for such a journey. But here and now, it was the world of vampires.There was no such convenience.Although there was Mapan’s wagon, but it could only seat a limited amount of people; only Irene, Hwaryeong, Romuna, and Yurin were those that rode it as they had low stamina.“Heokheok.” (wheezing)“Damn, really.”They were slowly traversing the road; and whenever anyone felt out of stamina, Irene would cast magic spells that restores physical properties.After a full day of walking until the evening, the party would rest to eat. Of course, the foods were made by Weed.“I’ll make food that’ll increase stamina and decrease fatigue for ten days or so.”Weed put herbs into the chicken.Well stuffed chicken!Of course, the mix of herbs contained very little ginseng or dry bellflower, as to not let their scent ruined the chicken flavor.“It’s only still broiling and I’m already hooked.”Everyone traveled the same span of time and distance. All were physically tired, the toll on their mind called for a rest as well. Nevertheless, Weed still had to prepare the large quantity of food.As a matter of fact, Hwaryeong and Yurin tugged on Weed’s sleeves to offer their assistance, only to be declined by him.“Usually I don’t mind, but this time the food needs to be much better than other times, so it’s better if I do make it myself.”When people with low cooking skill cooks, they tends to be very wasteful of the cooking materials.“Ok, but if it gets too tough, call me.”“Brother, I can lend you a hand anytime.”Hwaryeong and Yurin were forced to retreat.After eating a hearty meal of herbal chicken stew, Weed resumed to his usual actions at night.Sagaksagak. (carving sound)Weed was carving a sculpture while walking. Using the plain method of actually carving rather than relying on his actual skills to sculpt the wood.“Every little thing when comes together will always bear fruit to something greater.”When he created a Magnum piece, his skill proficiency rose considerably. But until now, despite having carved maybe a dozen pieces per day, many of which were Classic rather than Magnum pieces.When relaxing after a battle, if he wasn’t carving, he would sow or did smithing. Or fishes while he sculptedComparing to the long cooking hours and preparations, carving was as simple as pulling a piece of wood out and begin.As his goal was far away, he knew it would take a long while before achieving it.And he tirelessly devoted to travel that long path knowing that it was the fastest way to make his dream comes true.Attaining his dream through sculptures, as well as other acquired production skills; they were his driving force.An endless road of physical labor.More than the being strong or the aptitude to learn, was the will of complete devotion.Though relying on just that is simply exasperating.So there is another reason for one wanting to become stronger.On Versailles continent, there were numerous dungeons and hunting grounds, as well as a wide variety of quests. To face and fight stronger monsters and overcoming the risks was the main reason for him to get stronger.So purposefully continuing, the constant work was not at all tedious.They have traveled for three days.From onto the wagon, Hwaryeong asked apologetically.“Weed nim. Isn’t walking getting harder?”“No. I’m just worry over the broadcasting material!”“……”Weed had a suddenly realization about the broadcasting thing.The eating and the blindly walking constantly should not be the only materials being broadcast.If things continued the way they are, it’ll turn away many viewers.
With the thought of the money obtain corresponding to the broadcasting materials in mind; he sped up his speed toward Todeum to a much quicker pace.
Hwaryeong this time around, questioned Geomchi9.
“Is it bad?”
“No.”
Geomchi9 replied valiantly!
“If it’s too tough you can take my place.”
“I’m only using a fraction of my power.”
“……”
Seeing as Weed and all the Geomchis were used to the hard work and physical training, she didn’t give it a second thought.
In Zephyr, Maylon, Pale, and Sureuka’s cases, they took turn to rest on the wagon.
Of course Mapan, the merchant, remained on the ride continuously.
Lunch time that day!
The traveling group and the wagon finally crossed the mountain.
The wildflowers and the blooming trees engulfed every degree of their sights.
Whenever a breeze blown past, the flowers all danced to its sweep. The temporary sight of the tens of thousands of petals flying in the wind was spectacular.
“Wooow!”
A once in a lifetime sight.
Numerous petals dancing in the sky to the will of the wind, as well as the fragrant that came and went left the party wanting.
In the northern part of the continent, it was a struggle everyday against the harsh nature for everyone; but the sight bore before them in the land of Vampires was breathtaking.
A beautiful scenery out of this world!
Yurin asked.
“Brother, can we rest here a little?”
Irene and Romnyuna couldn’t help but agreed to it.
“Yes Weed nim! Let’s take a break here. It’s not good to let this opportunity pass.”
“Just an hour here. It’s been too tiring.”
They did not voice themselves, but Hwaryeong, Maylon, and Surka also thought the place was good. Such a beautiful place to kick back and relax to wash away all the fatigue accumulated.
In fact, the physical fatigue can somewhat be controlled via the use of magic and foods, but not the mental fatigue amassed.
The constant movement, while tedious, was a pain. In this natural flowerbed stretched before them, they all wanted to relax.
But some did not get their hopes up.
‘There’s no way Weed nim will stay at this place for such a meaningless reason.’
‘Just give up and go.’
Susceptible to his ways!
In normal cases, Relaxing was not Weed’s way of doing things.
But for some reason, Weed readily agreed.
“Yep, this place is good, but I think one hour is too short. Let’s stay here for seven hours or so.”
“Kyaa, really?”
Surka cheered. The other girls were also happy.
The unbelievable scenery of blossoming flowers within the mountain created a good atmosphere.
However, Mapan and Zephyr eyes were filled with suspicion.
‘It’s not normal for Weed nim to do this.’
‘No way, could it be there are monsters in the area?’
They scanned the flower garden.
A scene hard to find elsewhere on heaven and earth alike; filled with blossoming flower and blooming plants, while the dragonflies and butterflies lazily flutter, a magnificent picture filled with serenity.
There was no dungeon, nor were there any monsters that could be spotted.
In the case of monsters, archers would have sighted them outright with their buffed up visions.
‘Then what is the reason.’
Mapan and Zephyr were locked in agony rather than relaxing.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Mắt Yurin của lấp lánh.
"Tại sao? Không phải chúng nguội?
" "......"
Zephyr hàm giảm.
"Tôi đã vẽ một bức tranh của nó để giữ trong một thời gian dài. Một lưu ý khác, tôi có thể bán cho các cô gái này với tiền bỏ ra. Hehehe. "
"......"
Zephyr cảm thấy mồ hôi lạnh chạy dọc sống lưng của ông.
Ông đã bị bắt trong giây lát bởi sự dễ thương của Yurin.
Nhưng cô ấy vẫn là em gái của Weed. Điều này là hoàn toàn không phải một cái gì đó mà có thể dễ dàng bỏ qua.
***
Weed và bên tiếp tục di chuyển về phía đông hướng Todeum.
Theo thông tin thu thập từ Seirun, chuyến đi có thể mất nhiều như mười ngày!
"Thật khó khăn."
Zephyr thở một tiếng thở dài nặng nề.
Trong điều kiện bình thường, sẽ có một số loại vận chuyển qua ngựa hoặc xe ngựa cho một cuộc hành trình như vậy. Nhưng ở đây và bây giờ, đó là thế giới của ma cà rồng.
Không có sự tiện lợi như vậy.
Mặc dù có toa xe Mapan, nhưng nó chỉ có thể ngồi một số lượng hạn chế của người dân; chỉ Irene, Hwaryeong, Romuna, và Yurin là những người cưỡi nó như là họ có khả năng chịu đựng thấp.
"Heokheok." (thở khò khè)
"Chết tiệt, thực sự."
Họ đã từ từ đi qua đường; và bất cứ khi nào cảm thấy ra khỏi sức chịu đựng, Irene sẽ cast phép thuật để phục hồi tính chất vật lý.
Sau một ngày đi bộ cho đến chiều tối, các bên sẽ nghỉ ngơi để ăn. Tất nhiên, các loại thực phẩm đã được thực hiện bởi Weed.
"Tôi sẽ làm cho thực phẩm mà sẽ làm tăng sức chịu đựng và làm giảm mệt mỏi cho mười ngày hoặc lâu hơn."
Weed đặt các loại thảo mộc vào bụng gà.
gà nhồi Vâng!
Tất nhiên, sự pha trộn của các loại thảo mộc chứa rất ít sâm hoặc bellflower khô, như không để cho mùi hương của họ bị hủy hoại hương vị gà.
"Nó chỉ vẫn nướng và tôi đã được nối."
Mọi người đều đi khoảng cùng thời gian và khoảng cách. Tất cả đã được thể chất mệt mỏi, các số điện thoại trên tâm trí của họ được gọi là một phần còn lại là tốt. Tuy nhiên, Weed vẫn phải chuẩn bị số lượng lớn thức ăn.
Như một vấn đề của thực tế, Hwaryeong và Yurin kéo mạnh tay áo Weed để cung cấp sự hỗ trợ của họ, chỉ để bị từ chối bởi anh ta.
"Thường thì tôi không nhớ, nhưng lần này thực phẩm cần được tốt hơn nhiều so với các thời điểm khác, vì vậy tốt hơn nếu tôi làm cho bản thân mình. "
Khi những người đầu bếp kỹ năng nấu ăn thấp, họ có xu hướng được rất lãng phí của các vật liệu nấu ăn.
"Ok, nhưng nếu nó được quá khó khăn, gọi cho tôi. "
"Anh ơi, tôi có thể cho bạn mượn một bàn tay bất cứ lúc nào."
Hwaryeong và Yurin đã buộc phải rút lui.
Sau khi ăn một bữa ăn thịnh soạn của gà hầm thảo dược, Weed nối lại các hành động bình thường của mình vào ban đêm.
Sagaksagak. (Khắc âm thanh)
Weed được chạm khắc một tác phẩm điêu khắc trong khi đi bộ. Sử dụng các phương pháp đơn giản của thực tế khắc hơn là dựa vào các kỹ năng thực tế của mình để tạc gỗ.
"Mọi điều nhỏ khi đến với nhau sẽ luôn đơm hoa kết trái để một cái gì đó lớn hơn."
Khi ông đã tạo ra một mảnh Magnum, trình độ kỹ năng của mình tăng lên đáng kể. Nhưng cho đến nay, mặc dù đã khắc có thể là một chục chiếc mỗi ngày, rất nhiều trong số đó là cổ điển hơn là miếng Magnum.
Khi thư giãn sau một trận đánh, nếu ông không khắc, ông sẽ gieo hoặc đã rèn. Hoặc cá trong khi ông chạm khắc
So với giờ nấu ăn dài và chuẩn bị, khắc là đơn giản như kéo một khúc gỗ ra ngoài và bắt đầu.
Là mục tiêu của mình ở xa, anh biết nó sẽ mất một thời gian dài trước khi đạt được nó.
Và anh không mệt mỏi dành để đi con đường dài và biết rằng đó là cách nhanh nhất để thực hiện ước mơ của mình thành hiện thực.
Đạt được ước mơ của mình thông qua các tác phẩm điêu khắc, cũng như các kỹ năng sản xuất được mua lại khác; họ lái xe của mình lực lượng.
Một con đường bất tận của các lao động chân tay.
Hơn là mạnh hay aptitude để tìm hiểu, là ý chí của sự tận tâm hoàn toàn.
Mặc dù dựa trên chỉ mà chỉ đơn giản là làm tức giận.
Vì vậy, có một lý do cho một mong muốn trở thành mạnh mẽ hơn.
Trên Versailles lục địa, đã có nhiều hang động và vùng săn bắn, cũng như một loạt các nhiệm vụ. Để đối mặt và chiến đấu quái vật mạnh và khắc phục những rủi ro chính là lý do cho anh ta để trở nên mạnh hơn.
Vì vậy, mục đích tiếp tục, các công việc liên tục không phải ở tất cả tẻ nhạt.
Họ đã đi trong ba ngày.
Từ trên các toa xe, Hwaryeong hỏi với vẻ xin lỗi.
" Weed nim. Không phải là đi bộ càng khó khăn hơn? "
"Không. Tôi chỉ lo lắng về vật liệu phát sóng! "
"......"
Weed đã có một bất ngờ thực hiện về những điều phát sóng.
Việc ăn uống và cách mù quáng đi bộ liên tục không phải là vật liệu duy nhất được phát sóng.
Nếu mọi thứ vẫn tiếp tục theo cách của chúng, nó sẽ lần lượt đi nhiều người xem.
Với tư tưởng của các tiền thu được tương ứng với các tài liệu phát sóng trong tâm trí; ông tăng tốc lên tốc độ của mình đối với Todeum đến một tốc độ nhanh hơn nhiều.
Hwaryeong khoảng thời gian này, đặt câu hỏi Geomchi9.
"Là nó xấu?"
"Không."
Geomchi9 trả lời dũng cảm!
"Nếu đó là quá khó khăn, bạn có thể mất vị trí của tôi."
"Tôi m chỉ sử dụng một phần nhỏ năng lượng của tôi. "
"......"
Thấy như cỏ dại và tất cả các Geomchis đã được sử dụng cho các công việc khó khăn và thể dục, cô đã không cung cấp cho nó một ý nghĩ thứ hai.
Trong Zephyr, Maylon, nhạt, và Sureuka của trường hợp, họ đã chuyển sang phần còn lại trên các toa xe.
Tất nhiên Mapan, các thương gia, vẫn có tên trong chuyến đi liên tục.
Ăn trưa ngày hôm đó!
Các nhóm du khách và các toa xe cuối cùng đã vượt qua núi.
Các hoa dại và cây nở nhấn chìm mọi mức độ điểm tham quan của họ.
Bất cứ khi nào một cơn gió thổi qua, những bông hoa tất cả đã nhảy quét của nó. Cảnh tượng tạm thời của hàng chục ngàn cánh hoa bay trong gió thật ngoạn mục.
"Wooow!"
Một lần trong một cảnh đời.
Nhiều cánh hoa nhảy múa trên bầu trời với ý muốn của gió, cũng như mùi thơm mà đến và đi rời buổi tiệc muốn.
Trong phần phía bắc của lục địa, đó là một cuộc đấu tranh hàng ngày chống lại thiên nhiên khắc nghiệt đối với tất cả mọi người; nhưng khi nhìn thấy lỗ trước khi chúng vào đất của Ma cà rồng thật ngoạn mục.
Một cảnh quan đẹp của thế giới này!
Yurin hỏi.
"Anh ơi, chúng ta có thể nghỉ ngơi ở đây một chút?"
Irene và Romnyuna không thể không đồng ý với nó.
"Có Weed nim! Hãy nghỉ ngơi ở đây. Nó không tốt để cho cơ hội này qua. "
"Chỉ cần một giờ ở đây. Nó đã quá mệt mỏi. "
Họ không nói lên bản thân, nhưng Hwaryeong, Maylon, và Surka cũng nghĩ rằng nơi này là tốt. Như vậy là một nơi tuyệt đẹp để đá trở lại và thư giãn để rửa đi tất cả những mệt mỏi tích lũy.
Trong thực tế, sự mệt mỏi về thể chất có thể phần nào được kiểm soát thông qua việc sử dụng phép thuật và thực phẩm, nhưng không phải là tinh thần mệt mỏi tích lũy được.
Các chuyển động liên tục, trong khi tẻ nhạt, là một nỗi đau. Trong thảm hoa tự nhiên này trải dài trước mặt họ, tất cả họ đều muốn để thư giãn.
Nhưng một số đã không nhận được hy vọng của họ lên.
"Không có cách nào Weed nim sẽ ở lại nơi này vì một lý do vô nghĩa như vậy. '
'Chỉ cần bỏ đi. "
Mẫn cảm để cách của mình!
Trong trường hợp bình thường, không phải là cách thư giãn của Weed làm việc.
Nhưng đối với một số lý do, Weed sẵn sàng đồng ý.
"Đúng, nơi này là tốt, nhưng tôi nghĩ rằng một giờ là quá ngắn. Hãy ở lại đây trong bảy giờ hay như vậy. "
"Kyaa, thực sự?"
Surka cổ vũ. Các cô gái khác cũng là hạnh phúc.
Phong cảnh không thể tin được nở hoa trong núi tạo ra một bầu không khí tốt.
Tuy nhiên, Mapan và Zephyr mắt đã được lấp đầy với sự nghi ngờ.
"Thật không bình thường cho Weed nim để làm điều này. '
'Không có cách nào, có thể nó ở đó những con quái vật trong khu vực '?
Họ quét vườn hoa.
Một cảnh khó khăn để tìm thấy nơi khác trên thiên đường và trái đất cũng như nhau; đầy nở hoa và nở hoa thực vật, trong khi những con chuồn chuồn và bướm chập chờn uể oải, một bức tranh tuyệt đẹp đầy thanh thản.
Không có dungeon, cũng không có bất kỳ quái vật mà có thể được phát hiện.
Trong trường hợp của con quái vật, cung thủ đã có thể nhìn thấy chúng hoàn toàn với tầm nhìn buff lên của họ.
"Sau đó, lý do là gì. '
Mapan và Zephyr đã bị khóa trong đau đớn hơn là thư giãn.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: