Mimi felt someone come up behind her, but when she turned around, it w dịch - Mimi felt someone come up behind her, but when she turned around, it w Việt làm thế nào để nói

Mimi felt someone come up behind he

Mimi felt someone come up behind her, but when she turned around, it was not the handsome Venator she saw, but a wraith. A blackened, burned figure. A walking corpse with sockets for eyes and a slash for a mouth, and a bandaged torso. Burned, disfigured, but somehow stomachchurningly... alive.

"You..." The wraith pointed a bony finger at Mimi, and spoke in a whistling, raspy whisper reminiscent of rustling dead leaves. "You dare..."

That voice. Even in its present, eerie iteration, Mimi recognized that voice. It had once made speeches in front of podiums, had once welcomed elite groups of guests to a particularly spectacular Park Avenue co-op.

"Warden Cutler?" Mimi whispered. "But I... I killed you."

It sounded absurd even as she said it. But she had cut Nan Cutler in two, had left her to burn in the black fire in the Almeida villa. How could the warden have survived? It was ridiculous. And it was equally absurd of Mimi to parry or banter with a walking and talking death wraith.

"One more step and I'll have your blood," the faceless horror croaked. What was not charred or blistered on her body was bone, a sickening sight.

Mimi's hand twitched a little. She should not have put her blade away. Did she have time? Where the hell was the rest of the team? Had Kingsley heard her? Where were the boys when she needed them? Why had she strayed from the group; Venator training taught that you always stayed in twos. How stupid of her to have followed those footprints.... It had trap written all over it.

Would she have enough time to arm up before Nan made a move on her? No time to think'she unsheathed it?but even as she did, in that same moment, Mimi found herself locked in a death grip with the half-dead Silver Blood.

The monster who had once been the most sought-after hostess in New York was ferociously strong, and as much as Mimi kicked and clawed, the demon would not release her hold. Mimi could feel its foul breath on her neck, knew it would not be long before its fangs would puncture skin and draw her blood....

No!

She slammed the warden backward against the wall with all her might. But Nan had gotten the upper hand and knocked Mimi against the concrete floor. It would have felled many a vampire, but Azrael was made of a tougher substance. Still, it made her dizzy, and she could feel a crack in her skull and the wound bleeding out.... She was losing consciousness....

At that moment Kingsley appeared. Mimi thought she had never been so happy to see anyone in her life.

"Croatan?" he ordered. "Absed! Absed abysso!" Go back to Hell! With a mighty thrust of his sword, he stabbed it straight through the heart.

There was a hissing sound, like the wheel of a tire deflating, somewhat anticlimactic until the figure suddenly burst into a bright silver flame, a momentarily dazzling, blinding light, and the temperature in the room rose to solar levels, as the spirit collapsed into itself in a supernova. Mimi shielded her eyes until it was safe to open them. She thought the warden would have disappeared, but the corpse was still there.

Only now there was nothing menacing about it. Just a mere heap of bones. Kingsley wrenched out his sword from the pile, and it transformed back into the short jackknife he carried in his pocket. "Are you all right?" he asked, kneeling beside Mimi. He took a look at her head wound, his hands gentle as he held his thumbs against her temples and slowly massaged them. "Cracked like an egg, but you'll be okay. It's already starting to heal."

"How did she live? I cut her in two," Mimi choked.

"You didn't stab her through the heart. It's the only way. It was my fault. I should have made sure. I thought you knew," Kingsley sighed. "Lawrence was right. The Conclave doesn't bother to teach anything anymore, and the new crop of vampires has forgotten too many things."

"I thought that was just a myth... you know, like in the movies, when humans think they can kill us with a stake through the heart," she said.

"There is always some truth to a myth," Kingsley said kindly. 'the Conspiracy saw to that. So that the Red Bloods feel no need to look for the actual truth."

"Well, someone should have told me. I owe you one," Mimi said. "What took you so long anyway?"

"We found two dead Silver Bloods out back," he said. "But those had been taken care of properly. What did you find?"

In answer, Mimi stood up. "I found something. Someone. In the bathtub." She led him to the room and showed him the body.

When Kingsley saw the small figure in the flannel pajamas, he crossed himself. They exchanged a look of anguish and sorrow.

"Do it," he said. Mimi nodded.

Slowly she turned the body over.

It was Jordan Llewellyn. Mimi recognized the girl's gray eyes. They were open and staring at the ceiling. In death she looked even younger than her eleven years. She was wearing a grubby pair of pajamas, the same ones she had been wearing the night she was abducted. From the girl's sallow complexion, Mimi knew without having to be told: every drop of Jordan's blood had been drained. Full consumption.

Mimi felt as if she was going to throw up. Nothing had prepared her for this. This was so much worse than almost being taken by the half-dead warden. She had joined the Venators to find adventure, to get out of New York.... She had never once thought they would fail in their search. Never. And to know they had come so close, only to be so very far.... She was not prepared to see the dead body of a child. It was an image that she would carry with her forever.

Mimi was a confident person. She had an unshakable belief in herself and in her abilities, and she had believed in Kingsley's power to find Jordan. She had believed he would not let them down. She looked at him now, with the deepest sense of betrayal.

But Kingsley was doing something odd. He had taken out a magnifying glass from his Venator kit and was looking into the dead girl's eyes. "Lennox, what do you think? Can you see it?" he asked Ted, who was hunkered by the doorway.

Ted peered through the glass. After a few minutes he handed it to his brother, who did the same. "No. I don't see it."

"I didn't think so," Kingsley said, and there was a note of triumph in his voice. "Force, take a look? Closely, do you see it? Or more correctly, do you not see it?"

She took the magnifying glass and looked into Jordan's eyes. What was she looking at? What was she supposed to not see? This was morbid. Jordan's expression was a blank, remonstrative gaze. Finally she noticed it. Jordan's eyes were missing their pupils. In the space in the middle, where they should have been, there was nothing, her eyes were one simple surface. She looked like a doll.

"What happened to her? What does it mean?" Mimi asked.

Kingsley's drawn face broke into a grin. "It means, Force, that we haven't failed just yet. The Watcher is alive.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Mimi felt someone come up behind her, but when she turned around, it was not the handsome Venator she saw, but a wraith. A blackened, burned figure. A walking corpse with sockets for eyes and a slash for a mouth, and a bandaged torso. Burned, disfigured, but somehow stomachchurningly... alive."You..." The wraith pointed a bony finger at Mimi, and spoke in a whistling, raspy whisper reminiscent of rustling dead leaves. "You dare..."That voice. Even in its present, eerie iteration, Mimi recognized that voice. It had once made speeches in front of podiums, had once welcomed elite groups of guests to a particularly spectacular Park Avenue co-op."Warden Cutler?" Mimi whispered. "But I... I killed you."It sounded absurd even as she said it. But she had cut Nan Cutler in two, had left her to burn in the black fire in the Almeida villa. How could the warden have survived? It was ridiculous. And it was equally absurd of Mimi to parry or banter with a walking and talking death wraith."One more step and I'll have your blood," the faceless horror croaked. What was not charred or blistered on her body was bone, a sickening sight.Mimi's hand twitched a little. She should not have put her blade away. Did she have time? Where the hell was the rest of the team? Had Kingsley heard her? Where were the boys when she needed them? Why had she strayed from the group; Venator training taught that you always stayed in twos. How stupid of her to have followed those footprints.... It had trap written all over it.Would she have enough time to arm up before Nan made a move on her? No time to think'she unsheathed it?but even as she did, in that same moment, Mimi found herself locked in a death grip with the half-dead Silver Blood.The monster who had once been the most sought-after hostess in New York was ferociously strong, and as much as Mimi kicked and clawed, the demon would not release her hold. Mimi could feel its foul breath on her neck, knew it would not be long before its fangs would puncture skin and draw her blood....No!She slammed the warden backward against the wall with all her might. But Nan had gotten the upper hand and knocked Mimi against the concrete floor. It would have felled many a vampire, but Azrael was made of a tougher substance. Still, it made her dizzy, and she could feel a crack in her skull and the wound bleeding out.... She was losing consciousness....At that moment Kingsley appeared. Mimi thought she had never been so happy to see anyone in her life."Croatan?" he ordered. "Absed! Absed abysso!" Go back to Hell! With a mighty thrust of his sword, he stabbed it straight through the heart.There was a hissing sound, like the wheel of a tire deflating, somewhat anticlimactic until the figure suddenly burst into a bright silver flame, a momentarily dazzling, blinding light, and the temperature in the room rose to solar levels, as the spirit collapsed into itself in a supernova. Mimi shielded her eyes until it was safe to open them. She thought the warden would have disappeared, but the corpse was still there.Only now there was nothing menacing about it. Just a mere heap of bones. Kingsley wrenched out his sword from the pile, and it transformed back into the short jackknife he carried in his pocket. "Are you all right?" he asked, kneeling beside Mimi. He took a look at her head wound, his hands gentle as he held his thumbs against her temples and slowly massaged them. "Cracked like an egg, but you'll be okay. It's already starting to heal.""How did she live? I cut her in two," Mimi choked."You didn't stab her through the heart. It's the only way. It was my fault. I should have made sure. I thought you knew," Kingsley sighed. "Lawrence was right. The Conclave doesn't bother to teach anything anymore, and the new crop of vampires has forgotten too many things.""I thought that was just a myth... you know, like in the movies, when humans think they can kill us with a stake through the heart," she said."There is always some truth to a myth," Kingsley said kindly. 'the Conspiracy saw to that. So that the Red Bloods feel no need to look for the actual truth.""Well, someone should have told me. I owe you one," Mimi said. "What took you so long anyway?""We found two dead Silver Bloods out back," he said. "But those had been taken care of properly. What did you find?"In answer, Mimi stood up. "I found something. Someone. In the bathtub." She led him to the room and showed him the body.When Kingsley saw the small figure in the flannel pajamas, he crossed himself. They exchanged a look of anguish and sorrow.
"Do it," he said. Mimi nodded.

Slowly she turned the body over.

It was Jordan Llewellyn. Mimi recognized the girl's gray eyes. They were open and staring at the ceiling. In death she looked even younger than her eleven years. She was wearing a grubby pair of pajamas, the same ones she had been wearing the night she was abducted. From the girl's sallow complexion, Mimi knew without having to be told: every drop of Jordan's blood had been drained. Full consumption.

Mimi felt as if she was going to throw up. Nothing had prepared her for this. This was so much worse than almost being taken by the half-dead warden. She had joined the Venators to find adventure, to get out of New York.... She had never once thought they would fail in their search. Never. And to know they had come so close, only to be so very far.... She was not prepared to see the dead body of a child. It was an image that she would carry with her forever.

Mimi was a confident person. She had an unshakable belief in herself and in her abilities, and she had believed in Kingsley's power to find Jordan. She had believed he would not let them down. She looked at him now, with the deepest sense of betrayal.

But Kingsley was doing something odd. He had taken out a magnifying glass from his Venator kit and was looking into the dead girl's eyes. "Lennox, what do you think? Can you see it?" he asked Ted, who was hunkered by the doorway.

Ted peered through the glass. After a few minutes he handed it to his brother, who did the same. "No. I don't see it."

"I didn't think so," Kingsley said, and there was a note of triumph in his voice. "Force, take a look? Closely, do you see it? Or more correctly, do you not see it?"

She took the magnifying glass and looked into Jordan's eyes. What was she looking at? What was she supposed to not see? This was morbid. Jordan's expression was a blank, remonstrative gaze. Finally she noticed it. Jordan's eyes were missing their pupils. In the space in the middle, where they should have been, there was nothing, her eyes were one simple surface. She looked like a doll.

"What happened to her? What does it mean?" Mimi asked.

Kingsley's drawn face broke into a grin. "It means, Force, that we haven't failed just yet. The Watcher is alive.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Mimi cảm thấy ai đó đi lên phía sau cô, nhưng khi cô quay lại, nó không phải là Venator đẹp trai cô nhìn thấy, nhưng một bóng ma. Một đen, con số bị đốt cháy. Một xác chết đi bộ với ổ cắm cho mắt và một dấu gạch chéo cho miệng, và một thân băng bó. Đốt cháy, biến dạng, nhưng bằng cách nào đó stomachchurningly ... còn sống. "Anh ..." Những bóng ma chỉ một ngón tay xương xẩu tại Mimi, và nói bằng một tiếng huýt sáo, tiếng thì thầm khàn khàn gợi nhớ xào xạc lá chết. "Ngươi dám ..." giọng nói đó. Ngay cả trong hiện tại, lặp kỳ lạ của mình, Mimi nhận ra giọng nói đó. Nó đã một lần đã phát biểu trước các khối đế, đã từng chào đón nhóm ưu tú của khách hàng đến một đặc biệt ngoạn mục Park Avenue co-op. "Warden Cutler?" Mimi thì thầm. "Nhưng tôi ... tôi đã giết bạn." Nó nghe có vẻ vô lý, ngay cả khi cô ấy nói nó. Nhưng cô đã cắt Nan Cutler trong hai, đã để lại cho cô để đốt cháy trong ngọn lửa màu đen trong biệt thự Almeida. Làm thế nào có thể cai tù đã sống sót? Đó là vô lý. Và đó là bằng nhau vô lý của Mimi để Parry hay nói đùa với một đi bộ và nói chuyện hồn ma chết. "Một bước nữa và tôi sẽ có trong máu của bạn," kinh dị vô danh cất giọng khàn khàn. Xương, một cảnh tượng kinh tởm những gì đã không cháy hoặc phồng rộp trên cơ thể của bà. Mặt Mimi giật giật một chút. Cô không nên đưa lưỡi cô ấy đi. Cô đã có thời gian? Nơi địa ngục là phần còn lại của đội bóng? Đã Kingsley nghe cô ấy? Trường hợp đã được các chàng trai khi cô cần họ? Tại sao có cô đi lạc khỏi nhóm; Đào tạo Venator dạy rằng bạn luôn ở trong twos. Làm thế nào ngu ngốc của cô đã đi theo những dấu chân .... Nó đã bẫy được viết trên đó. Bà sẽ có đủ thời gian để cánh tay lên trước khi Nan thực hiện một động thái trên của cô? Không có thời gian để think'she unsheathed nó? Nhưng ngay cả khi cô đã làm, trong đó cùng một thời điểm, Mimi thấy mình bị nhốt trong một va li chết với nửa chết bạc máu. Các con quái vật đã từng tìm kiếm, sau khi bà chủ ở New nhất York là dữ dội, mạnh mẽ, và nhiều như Mimi đá và vuốt, con quỷ sẽ không phát hành giữ cô. Mimi có thể cảm thấy hơi thở hôi của nó trên cổ của cô, biết nó sẽ không được lâu trước khi những chiếc răng nanh của nó sẽ đâm thủng da và lấy máu của mình .... Không! Cô đóng sầm cai lạc hậu so với các bức tường với tất cả sức mạnh của mình. Nhưng Nan đã nhận được thế thượng phong và gõ Mimi so với sàn bê tông. Nó sẽ bị ngã nhiều ma cà rồng, nhưng Azrael được làm bằng một chất khó khăn hơn. Tuy nhiên, nó làm cô choáng váng, và cô có thể cảm thấy một vết nứt trong hộp sọ của cô và các vết thương chảy máu ra .... Cô ấy đã mất đi ý thức .... Lúc đó Kingsley xuất hiện. Mimi nghĩ rằng cô đã không bao giờ được như vậy hạnh phúc khi thấy bất cứ ai trong cuộc sống của cô. "Croatan?" ông ra lệnh. "Absed! Absed abysso!" Quay trở lại địa ngục! Với một lực đẩy mạnh của thanh kiếm của mình, anh ta đâm thẳng vào tim. Có tiếng huýt gió, như bánh xe của một chiếc lốp xì hơi, hơi anticlimactic cho đến khi con số bất ngờ bùng nổ thành một ngọn lửa màu bạc sáng chói một giây lát, ánh sáng chói mắt, và nhiệt độ trong phòng tăng lên mức năng lượng mặt trời, như tinh thần bị sụp đổ vào chính nó trong một siêu tân tinh. Mimi che mắt cô cho đến khi nó là an toàn để mở chúng. Cô nghĩ cai tù đã biến mất, nhưng cái xác vẫn còn đó. Chỉ bây giờ chẳng có gì đáng sợ về nó. Chỉ cần một đống đơn thuần của xương. Kingsley giật rút gươm ra khỏi đống, và nó biến trở lại thành các dao xếp ngắn, ông mang theo trong túi của mình. "Bạn có sao không?" anh hỏi, quỳ bên cạnh Mimi. Ông đã xem xét vết thương đầu, tay anh nhẹ nhàng khi anh nắm ngón tay cái của mình chống lại các đền thờ của cô và từ từ xoa bóp chúng. "Nứt như một quả trứng, nhưng bạn sẽ ổn thôi. Nó đã bắt đầu để chữa lành." "Làm sao cô ấy sống? Tôi cắt cô trong hai," Mimi nghẹn ngào. "Bạn đã không đâm cô qua trái tim. Đó là chỉ cách. Đó là lỗi của tôi. Tôi đã làm nên chắc chắn. Tôi nghĩ rằng bạn biết, "Kingsley thở dài. "Lawrence đã đúng. Các Conclave không bận tâm để dạy bất cứ điều gì nữa, và vụ mùa mới của ma cà rồng đã quên quá nhiều thứ." "Tôi nghĩ đó chỉ là một huyền thoại ... Bạn có biết, giống như trong phim, khi con người nghĩ rằng họ có thể giết chúng ta với một cổ phần của tim, "cô nói. "Luôn luôn có một phần sự thật là một huyền thoại," Kingsley nói tử tế. 'Các Conspiracy thấy điều đó. Vì vậy mà các Bloods đỏ cảm thấy không cần thiết phải tìm kiếm sự thật thực tế. " "Vâng, ai đó nên đã nói với tôi. Tôi nợ bạn một, "Mimi nói." Cái gì lâu thế nhỉ? " "Chúng tôi tìm thấy hai Bloods Bạc chết ra trở lại," ông nói. "Nhưng những người đã được đưa về chăm sóc đúng cách. Bạn đã tìm thấy những gì? " Trong câu trả lời, Mimi đứng lên. "Tôi tìm thấy một cái gì đó. Một người nào đó. Trong bồn tắm. "Cô dẫn anh vào phòng và cho thấy anh ta cơ thể. Khi Kingsley đã nhìn thấy bóng nhỏ trong bộ đồ ngủ flannel, ông đã vượt qua chính mình. Họ trao đổi một cái nhìn đau khổ và phiền muộn. "Do đó," ông nói. Mimi gật đầu. Dần dần cô quay cơ thể hơn. Đó là Jordan Llewellyn. Mimi nhận ra đôi mắt xám của cô gái. Họ mở và nhìn chằm chằm lên trần nhà. Trong cái chết, cô trông thậm chí còn trẻ hơn mười năm của cô. Cô mặc một cặp bẩn thỉu của bộ đồ ngủ, cùng những người thân cô đã mặc đêm cô bị bắt cóc từ da tái xám của cô gái, Mimi biết mà không cần phải được nói:... từng giọt máu của Jordan đã được thoát Full tiêu thụ Mimi cảm thấy như thể cô ấy sẽ ném lên. Không có gì cô đã chuẩn bị cho điều này. Điều này rất tồi tệ hơn nhiều so với hầu hết được thực hiện bởi các cai ngục nửa chết. Cô đã tham gia các Venators để tìm phiêu lưu, để có được ra khỏi New York .... Cô chưa bao giờ từng nghĩ họ sẽ thất bại trong tìm kiếm của họ. Không bao giờ. Và để biết họ đã đến rất gần, chỉ để được như vậy rất xa .... Cô đã không được chuẩn bị để nhìn thấy xác chết của một đứa trẻ. Đó là một hình ảnh mà cô sẽ mang theo với cô mãi mãi. Mimi là một người tự tin. Cô có một niềm tin không thể lay chuyển vào bản thân và khả năng của mình, và cô ấy đã tin tưởng vào sức mạnh của Kingsley để tìm Jordan. Cô đã tin rằng ông sẽ không cho họ xuống. Cô nhìn anh bây giờ, với ý nghĩa sâu xa nhất của sự phản bội. Nhưng Kingsley đang làm một cái gì đó kỳ lạ. Ông đã đưa ra một kính lúp từ kit Venator của mình và đã nhìn vào đôi mắt của cô gái đã chết. "Lennox, bạn nghĩ gì? Bạn có thể nhìn thấy nó?" ông hỏi Ted, người đã hunkered bởi ô cửa. Ted nhìn qua kính. Sau một vài phút, ông trao nó cho anh trai của mình, những người đã làm việc cùng. "Không, tôi không nhìn thấy nó." "Tôi không nghĩ như vậy," Kingsley nói, và đã có một lưu ý về chiến thắng trong giọng nói của mình. "Force, có một cái nhìn? Chặt chẽ, bạn có nhìn thấy nó? Hay chính xác hơn, bạn không nhìn thấy nó?" Cô lấy kính lúp và nhìn vào đôi mắt của Jordan. Điều gì đã được cô nhìn? Điều gì đã được cô cho là không nhìn thấy? Đây là bệnh hoạn. Biểu hiện của Jordan là một trống, ánh mắt remonstrative. Cuối cùng cô nhận thấy nó. Đôi mắt của Jordan đã mất tích học sinh của mình. Trong không gian ở giữa, nơi họ cần phải có được, không có gì, đôi mắt cô một bề mặt đơn giản. Cô trông giống như một con búp bê. "Những gì đã xảy ra với cô ấy? có nghĩa là gì?" Mimi hỏi. mặt vẽ của Kingsley đã đột nhập vào một nụ cười. "Nó có nghĩa là, Lực, mà chúng tôi đã không thất bại chỉ được nêu ra. The Watcher là còn sống.

































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: