Just like those gamblers, drunkards, and debtors, not a single hope to dịch - Just like those gamblers, drunkards, and debtors, not a single hope to Việt làm thế nào để nói

Just like those gamblers, drunkards

Just like those gamblers, drunkards, and debtors, not a single hope to living life!
Then having fallen down the pit a second time, it was difficult having to climb up once again.
So he did not believe in anyone easily.
Lee Hyun was confident that through his own suffering, he had already seen the many sides of people. But contrastively, Seoyoon was the first being unique from those he saw.
The completed sculpture was in fact, not pretty.
Its level could be counted as a souvenir; although there was a bit of resemblance, it was difficult to capture the feel of Seoyoon in the real.
The lack of time, tools, materials, and the many thing weighted in his mind weren’t at all encouraging.
Filled with his sincerest intention, he placed it secretly in her pocket.
‘I’m repaying some of the debt I owe to you.’
As in the many sculptures he made of her candidly.
No secret could be kept forever; this was simply a gesture of concession on his part to show he conceded first if it someday will be discovered.
He wanted to make sure that at least in real life he wasn’t going to get beaten to death!
For dark gamers, a death within Royal Road directly correlated to the financial loss; but comparatively, it was comforting to the mind if it was just simply that out in the real world too.
By the way, the awoken Seoyoon wasn’t angry.
She remained silent just like from the events to the meals preparations. Sometimes while watching Lee Hyun her face blushed as well!
‘She’s still drunk huh? Nah, those look as if she’s angry.’
Lee Hyun was making speculation, but the reason was actually a simple one as for the why of Seoyoon's face.
‘I let him see me sleeping.’
Seoyoon was just a girl.
She was embarrassed to let him see her sleeping face. And the coloring of his knee meant that she had done that for quite a long time too.
‘Was my head heavy?’
She had all sorts of imagination running. Even her nose corrugated from the concerns.
So every time she turned to see Lee Hyun’s face, it lit up a pinkish dye of embarrassment.
But an incident occurred when they returned to the MT group.
The chicken Lee Hyun brought. Half Sauce Half Fried.
They still had a lot of foods left over before returning safely to the mainland. It seemed as if they didn’t eat as much during the MT as he thought they would.
Lee Hyun often made food for the Dojang practitioners whenever they went on training, so he bought the ingredients this time based loosely on their input.
However, the usual students’ appetite weren’t like them, plus this second day was just a lap around the island via boats, so the hunger built up wasn’t as much as before.
So, there was a considerable amount of food ingredients still remained.
It happened during the distribution of leftover food ingredients, when Min Sura suddenly asked.
“What are we going to do about the chicken?”
“I brought him from home to eat. You want to take him?”
Lee Hyun calmly replied. It was too much of an obvious question.
If Min Sura was to get Half Sauce Half Fried, it would be more beneficial than dividing for him portions of different meat or other food ingredients.
But, the fact was that Min Sura would have difficulties carrying Half Sauce Half Fried home.
Lee Hyun added a side note.
“If you want, I can twist the neck now to make it…”
He was offering a favor.
But suddenly, Seoyoon revealed a shocked expression.
With face seemingly about to tear up, she grabbed hold of Half Sauce Half Fried with no intention of letting go.
Lee Hyun, at this impass, did not know the seriousness of the situation.
“Give me that.”
“……”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Just like those gamblers, drunkards, and debtors, not a single hope to living life!Then having fallen down the pit a second time, it was difficult having to climb up once again.So he did not believe in anyone easily.Lee Hyun was confident that through his own suffering, he had already seen the many sides of people. But contrastively, Seoyoon was the first being unique from those he saw.The completed sculpture was in fact, not pretty.Its level could be counted as a souvenir; although there was a bit of resemblance, it was difficult to capture the feel of Seoyoon in the real.The lack of time, tools, materials, and the many thing weighted in his mind weren’t at all encouraging.Filled with his sincerest intention, he placed it secretly in her pocket.‘I’m repaying some of the debt I owe to you.’As in the many sculptures he made of her candidly.No secret could be kept forever; this was simply a gesture of concession on his part to show he conceded first if it someday will be discovered.He wanted to make sure that at least in real life he wasn’t going to get beaten to death!For dark gamers, a death within Royal Road directly correlated to the financial loss; but comparatively, it was comforting to the mind if it was just simply that out in the real world too.By the way, the awoken Seoyoon wasn’t angry.She remained silent just like from the events to the meals preparations. Sometimes while watching Lee Hyun her face blushed as well!‘She’s still drunk huh? Nah, those look as if she’s angry.’Lee Hyun was making speculation, but the reason was actually a simple one as for the why of Seoyoon's face.‘I let him see me sleeping.’Seoyoon was just a girl.She was embarrassed to let him see her sleeping face. And the coloring of his knee meant that she had done that for quite a long time too.‘Was my head heavy?’She had all sorts of imagination running. Even her nose corrugated from the concerns.So every time she turned to see Lee Hyun’s face, it lit up a pinkish dye of embarrassment.But an incident occurred when they returned to the MT group.The chicken Lee Hyun brought. Half Sauce Half Fried.They still had a lot of foods left over before returning safely to the mainland. It seemed as if they didn’t eat as much during the MT as he thought they would.Lee Hyun often made food for the Dojang practitioners whenever they went on training, so he bought the ingredients this time based loosely on their input.However, the usual students’ appetite weren’t like them, plus this second day was just a lap around the island via boats, so the hunger built up wasn’t as much as before.So, there was a considerable amount of food ingredients still remained.It happened during the distribution of leftover food ingredients, when Min Sura suddenly asked.“What are we going to do about the chicken?”“I brought him from home to eat. You want to take him?”Lee Hyun calmly replied. It was too much of an obvious question.If Min Sura was to get Half Sauce Half Fried, it would be more beneficial than dividing for him portions of different meat or other food ingredients.But, the fact was that Min Sura would have difficulties carrying Half Sauce Half Fried home.Lee Hyun added a side note.“If you want, I can twist the neck now to make it…”He was offering a favor.But suddenly, Seoyoon revealed a shocked expression.With face seemingly about to tear up, she grabbed hold of Half Sauce Half Fried with no intention of letting go.Lee Hyun, at this impass, did not know the seriousness of the situation.“Give me that.”“……”
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Cũng giống như những con bạc, say rượu, bia, và con nợ, không phải là một hy vọng duy nhất để sống được cuộc sống!
Sau đó đã giảm xuống hố một lần thứ hai, đó là khó khăn, phải leo lên một lần nữa.
Vì vậy, ông đã không tin vào bất cứ ai một cách dễ dàng.
Lee Hyun là tự tin rằng qua đau khổ của mình, ông đã nhìn thấy nhiều mặt của người dân. Nhưng thì ngược, Seoyoon là người đầu tiên được duy nhất từ những người mà ông đã thấy.
Các tác phẩm điêu khắc hoàn thành được trong thực tế, không đẹp.
mức độ của nó có thể được tính là một món quà lưu niệm; mặc dù có một chút giống nhau, đó là khó khăn để nắm bắt được cảm giác của Seoyoon trong thực tế.
Việc thiếu thời gian, công cụ, vật liệu, và các điều nhiều trọng trong tâm trí của mình không được ở tất cả các khích lệ.
Đầy với ý chân thành của mình , anh đặt nó bí mật trong túi của cô.
"Tôi trả một số nợ tôi nợ cho bạn."
Như trong nhiều tác phẩm điêu khắc anh làm cô thẳng thắn.
Không có bí mật có thể được lưu giữ mãi mãi; này chỉ đơn giản là một cử chỉ nhượng bộ về phần của mình để chứng tỏ mình để thủng lưới đầu tiên, nếu một ngày nào đó sẽ được phát hiện ra.
Ông ta muốn đảm bảo rằng ít nhất là trong đời thực, anh sẽ không để bị đánh cho đến chết!
Đối với game thủ tối, một cái chết trong Royal Road tương quan trực tiếp đến các tổn thất tài chính; nhưng tương đối, nó đã được an ủi khi tâm nếu nó chỉ đơn giản là trong thế giới thật.
Bằng cách này, các Seoyoon đánh thức không giận.
Cô vẫn im lặng giống như từ các sự kiện để chuẩn bị bữa ăn. Đôi khi xem Lee Hyun mặt cô đỏ mặt cũng!
"Cô ấy vẫn còn say huh? Nah, những người trông như thể cô đang tức giận. "
Lee Hyun đã làm cho đầu cơ, nhưng lý do thực sự là một trong những đơn giản như đối với các lý do tại sao các mặt Seoyoon của.
"Tôi cho anh ta thấy tôi ngủ. '
Seoyoon chỉ là một cô gái.
Cô ấy rất bối rối để cho anh ta nhìn thấy khuôn mặt cô ấy ngủ. Và màu của đầu gối của mình có nghĩa là cô đã làm được điều đó trong một thời gian khá dài quá.
"Là người đứng đầu của tôi nặng?"
Cô đã có tất cả các loại của trí tưởng tượng chạy. Ngay cả mũi cô sóng từ những mối quan tâm.
Vì vậy, mỗi khi cô ấy quay sang nhìn thấy khuôn mặt của Lee Hyun, nó sáng lên một chất nhuộm màu hồng nhạt của sự bối rối.
Nhưng một sự cố xảy ra khi họ trở về các nhóm MT.
Con gà Lee Hyun mang lại. Nửa Sauce Nửa chiên.
Họ vẫn còn có rất nhiều loại thực phẩm còn sót lại trước khi trở về một cách an toàn với đất liền. Dường như họ đã không ăn nhiều trong MT như ông nghĩ họ sẽ.
Lee Hyun thường được làm thức ăn cho các học viên Dojang bất cứ khi nào họ đi đào tạo, do đó, ông đã mua các thành phần thời gian này dựa một cách lỏng lẻo trên đầu vào của họ.
Tuy nhiên, thèm ăn các sinh viên bình thường 'không thích chúng, cộng với ngày thứ hai này là chỉ một vòng quanh đảo bằng thuyền, nên đói được xây dựng lên không nhiều như trước.
Vì vậy, đã có một số lượng đáng kể các thành phần thực phẩm vẫn còn .
Nó đã xảy ra trong quá trình phân phối của các thành phần thức ăn thừa, khi Min Sura đột nhiên hỏi.
"Chúng ta sẽ phải làm gì về con gà?"
"Tôi đã đưa ông từ nhà để ăn. Bạn muốn đưa anh ta? "
Lee Hyun bình tĩnh trả lời. Đó là quá nhiều của một câu hỏi rõ ràng.
Nếu Min Sura là để có được nửa Sauce Nửa chiên, nó sẽ có lợi hơn cho anh ta chia các phần thịt khác nhau hoặc các thành phần thực phẩm khác.
Nhưng, sự thật là Min Sura sẽ có những khó khăn thực Nửa Sauce Nửa chiên nhà.
Lee Hyun thêm một mặt lưu ý.
"Nếu bạn muốn, tôi có thể xoay cổ bây giờ để làm điều đó ..."
Ông đã cung cấp một đặc ân.
Nhưng đột nhiên, Seoyoon tiết lộ một biểu hiện bị sốc.
Với khuôn mặt dường như sắp rách lên, cô chộp lấy nửa Sauce Nửa chiên không có ý định buông ra.
Lee Hyun, tại impass này, không biết mức độ nghiêm trọng của tình hình.
"Hãy cho tôi điều đó."
"......"
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: