A. trinh TadjoTae Kwon Do là một võ thuật mà đã trở thành phổ biến như là một hoạt động thể thao trong năm gần đây. Tôi bắt đầu học nó vào bờ biển Ngà ở châu Phi khi tôi đã là khoảng 13, và sau này trở thành đai đen đầu tiên của đất nước. Giáo viên của tôi, Kim Young Tae, đã được gửi bởi liên bang Tae Kwon Do tại Hàn Quốc để mở một câu lạc bộ. Nó đã rất thành công. Khi ông đến ông không biết một từ của tiếng Pháp vì vậy ông đã sử dụng để chứng minh chứ không phải là giải thích. Lúc đó anh trai của tôi và tôi bắt đầu học Tae Kwon Do, chúng tôi đã chiến đấu như điên. Nhưng chúng tôi nhanh chóng hiểu chúng tôi phải dừng chiến đấu bởi vì chúng tôi nhận ra rằng chiến đấu là về tự vệ, không gây hấn. Tae Kwon Do dạy cho bạn để kiểm soát sự tức giận của bạn và kiểm soát cơ thể của bạn. Nó là rất tốt cho bộ nhớ, phối hợp và kỷ luật tự giác của bạn. Và bạn đang có được một triết lý. Về sau, Kim mở một nhà hàng và sau đó quay về Hàn Quốc. Chúng tôi đã có một mối quan hệ rất thân thiện, nhưng bằng cách nào đó tôi cảm thấy như tôi là một thất vọng với anh ta. Ông nghĩ tôi đã có một tương lai trong các môn thể thao. Nhưng khi tôi đã 17 tôi quyết định nó đã là không phải là những gì tôi muốn làm.B. Helen MirrenTất cả mọi người yêu thích Hoa hậu Hàn. Cô dạy tôi tuổi từ 13 đến 17 và là công cụ của tôi trở thành một nữ diễn viên. Cô biết tôi đã được quan tâm trong diễn xuất, nhưng nó chỉ không phải là một lựa chọn trong thế giới của tôi. Cha tôi là một người giám định lái xe và tôi đã không được tiếp xúc với hoạt động như một nghề nghiệp. Nó là Hoa hậu Hàn đã nói với tôi về nhà hát quốc gia thanh thiếu niên là một tổ chức mà tôi đã không biết gì về. Cô đề nghị tôi nhìn vào nó và nghĩ đến chuyện đó. Khoảng mười năm sau khi tôi rời trường, khi tôi đã với Royal Shakespeare Company và chơi một phần khá cao, tôi nhận một lá thư từ Hoa hậu Hàn nói rằng cô sau của tôisự nghiệp với lãi suất, nhưng như xa như tôi biết, cô không bao giờ đến xem tôi thực hiện. Cô chắc chắn không bao giờ đến xem tôi hậu trường.C. Nisha IshtiakCha tôi là biên tập viên của tờ báo lớn nhất của Pakistan và ông biết và thích của nó thủ thư, Atif Burkhi. Pháp đã được cũng được giáo dục và khi tôi đã là khoảng 12 cha tôi quyết định tôi nên tìm hiểu thêm về lịch sử của vùng và ông đã chọn Pháp là gia sư của tôi. Nó bật ra là một di chuyển cảm hứng. Ông sẽ đến với ngôi nhà của chúng tôi mỗi tuần một lần để dạy cho tôi, từ khi kết thúc học cho đến khi bữa ăn tối. Ông đã cho tôi thông qua rất nhiều lịch sử, nhưng sau khi một vài bài học tôi đã chán. 'Tôi biết bạn đang được trả tiền bởi cha mẹ tôi dạy tôi các công cụ này,"tôi nói, 'nhưng có những thứ khác trên thế giới.' Ông bung ra cười khi ông nên thường xuyên đã và hỏi: 'Những gì bạn muốn nói chuyện về đó?' Và vì vậy chúng tôi sẽ thảo luận về vấn đề toàn cầu và thế giới văn học.D. Suzanne TerryBrian Earle, các giáo viên tiếng Anh của tôi là một người đàn ông rất dữ dội với kính dày, và thực tế là ông đã dạy rất nhiều các lớp học của mình, đứng trên đầu mình cũng được coi là vô cùng đặc biệt. Ông đã dạy tôi chỉ trong một năm và nó có thể là một trong những năm sáng tạo nhất của cuộc đời tôi. Ông không tin vào cho nhãn hiệu cho ngữ pháp hoặc dấu chấm câu; ông ngụ ý rằng cơ học của văn bản đã không quan trọng nếu bạn có gì để nói. Khi tôi đã viết một câu chuyện ngắn cho anh ta được gọi là 'Quân', ông chỉ đơn giản là viết trên dưới cùng: 'Bạn đã chỉ cần giữ trên văn bản.' Những vài từ hỗ trợ có một hiệu ứng tuyệt vời tôi về mong muốn viết và được tham gia bằng văn bản. Brian Earle đã có một tình yêu của giảng dạy và chủ đề của mình.
đang được dịch, vui lòng đợi..
