actus reusOn day five-hundred and ninety-eight of his stint at being t dịch - actus reusOn day five-hundred and ninety-eight of his stint at being t Việt làm thế nào để nói

actus reusOn day five-hundred and n

actus reus


On day five-hundred and ninety-eight of his stint at being the world’s greatest conman, Woohyun decides to give it all up. It’s quite hectic living a dual life, he decides. There’s always an alibi to work up, minions to manage, arch nemeses to cultivate, and in just under two years he’s managed to successfully pad his bank account lavishly enough to forestall any financial crises in the nearby future. He doesn’t need that extra thousand in his pocket at the end of every month, and he figures that it’d much more productive to spend his evenings carefully ensuring that his workaholic significant other doesn’t manage to drown himself in paperwork and legalese.

The first step, Woohyun decides, is Admitting You Have A Problem. He steals this idea off the Internet. It will be my last theft, he thinks positively. The website seems to suggest that positivity is important. He thinks it extra, extra hard.

“We admitted we were powerless over alcoh--stealing. That our lives had become unmanageable,” he says slowly, reading off of the screen. He squints. He reads it again. Nothing happens and Woohyun wonders how KBS’s stock prices are doing today and whether he can trick shareholders into selling low for a day and a half.

“Perhaps I need to admit my problem to someone else.”




Woohyun spends the rest of the morning navigating the Internet and quickly becomes disillusioned with all of the various helplines available. Apparently insisting that Chronic Theft was a disorder was insulting to the impassioned community of Alcoholics Anonymous. Woohyun does end up spending a hopeful half hour on hold with a potential psychiatrist before finding that his call has been rerouted to India where a telemarketer tries to explain that No-Gro Hair Removal Creme is exactly what his life has been missing all of these years.

Luckily, Woohyun is a better conman than that and decides to abstain from the free twenty minute offer of two-for-the-price-of-three. For one, the shipping fees would just be outrageous.

On the other hand, he notices that Sunggyu has been texting him constantly and it’s probably not a good idea to keep showing up half an hour late for their bi-weekly lunch dates, especially not if Woohyun wants to keep sleeping with him. Woohyun does, after all, know the difference between fashionable and rude.




“You are so fucking rude,” Sunggyu says, stabbing at a very wilted bit of lettuce. Woohyun rolls his eyes at the melodrama.

“I have something of great urgency to tell you.”

“Which is why you were late.”

Woohyun bristles. “I was fixing my hair. I’m very fond of my hair. I really don’t see how you can walk out of the house every day looking like a disheveled beast.”

“I really think you should treat me better. We just got back together.” Sunggyu munches noisily on a piece of lettuce. Ah, Woohyun recalls. They’d broken up last Monday because Woohyun needed to finish a project and Sunggyu was furious that he’d missed Movie Night. It had been a very inconvenient breakup. Woohyun had fixed it two days later by showing up with flowers and coffee to Sunggyu’s workplace. Nothing says love like a nice french roast.

“Oh, uhm.” Woohyun tries to think of something nice to say. It’s hard, though, because Sunggyu really does look like a disheveled beast and Woohyun is perplexed why Milton & Stern has yet to fire him for an attempt at mimicking hobo-ism. “I like your suit. It is very, er, lawyer-ly.”

It also has about three thousand wrinkles. Woohyun breathes in slowly and tries to think of England.

Sunggyu sighs. “You said you had something important to tell me?”

“Oh yes. I have a confession.”

There is a bit of a pause. Sunggyu squints and Woohyun restrains himself from explaining to Sunggyu exactly how absurd that looks on someone who has only fifty percent as much eye as a normal human. “A confession?”

“Prepare yourself. I am about to reveal my deepest, darkest secret. You see,” and Woohyun lowers his voice just a bit, “I am a conman.”

“Oh really.” Sunggyu stabs at his lettuce. He does not look very impressed. Woohyun is oddly disappointed. “Is this your way of telling me that you aren’t going to pay for lunch after all?”

“You are being very dense today. I’m a conman! I trick people!”

“Hilarious.”

“Okay,” Woohyun says, reformulating. “How about this: I’m climbin’ through yo windows, snatchin’ yo documents up.”

“Is that a yes to lunch? Because if so, I’m ordering dessert.”




The problem with dating Kim Sunggyu is that, aside from living at his job and never coming home and rarely changing and showering and...well aside from the list of problems that Woohyun once wrote up in a fit of exasperation, Sunggyu is actually the least observant moron currently inhabiting the Earth.

Woohyun once tested this hypothesis. In college, he had been fairly Aggrieved when Sunggyu had chosen to room with this idiot resembling a prehistoric reptile instead of his magnificent self, so after a month of whining and pouting and generally just being incredibly irritated, he decided to capture Dongwoo and replace him with an actual dinosaur.

The small wrinkle with that plan was, of course, that dinosaurs were extinct. So Woohyun just bought a giant plushie and stuck it in Dongwoo’s bed and waited for Sunggyu to notice.

He didn’t. Woohyun kept Dongwoo in his closet for a month and a half. Woohyun probably would have opted to keep him in there forever but Myungsoo started getting especially addled by the Extreme Violation of Human Rights occurring in his dorm room closet and Woohyun really didn’t want to be kicked out of university housing.

Dongwoo eventually had to withdraw from school. Something about massive trauma. That was kind of a shame because Woohyun used to cheat off of him during Biology.




Next, Woohyun decides to try his favorite target, Kim Myungsoo, ex-roommate extraordinaire.

“Myungsoo! How are you doing these days? Rich? Prosperous?”

“That is hilarious,” Myungsoo says tersely. There is a small wrinkle forming at the edge of his eye. It is probably due to the fact that Woohyun never makes an appointment to see Myungsoo and just waltzes into his office, usually under the guise of a disgruntled ex-lover. “I have a huge merger coming up. What is it?”

“You really shouldn’t tell me these things,” Woohyun remarks sadly, fiddling with his paper cup of coffee. “You make it so easy for me.”

“Didn’t you say last time that you were quitting? Going to try for a life of righteousness? Or something?”

“Well yes, but I’ve come to the realization that it isn’t easy to just go cold turkey. I’ve limited myself to siphoning off small cuts from big corporate deals in the evenings just to be able to get to sleep at night! Very difficult, you see.”

“Have you told Sunggyu?”

“I’ve tried. You know what he’s like.”

Myungsoo rearranges a few folders on his desk. “I have a really important meeting coming up. Can we discuss your love life another time?”

“I’m this close to going outside and convincing your secretary to leave you and join my non-existent startup for a small investment fee,” Woohyun says sadly. “I really think you ought to help me.”

“Oh bugger.”




Myungsoo ends up providing him with exactly zero useful solutions, which is not atypical. It’s very unfortunate that everyone Woohyun knows either dislikes him or happens to edge on the lower end of the intelligence spectrum.

“Desperate times call for desperate measures,” Woohyun decides. If Sunggyu needs proof, well.

Woohyun pulls up his bank account, keys in a few commands, leaves his IP address hanging out, and waits.




Apparently Sunggyu isn’t actually that stupid. He shows up to bail Woohyun out of jail in a shirt that’s three shades too green for Woohyun’s liking. But he pays the bill up front and he brings his car and a bit of lotion for Woohyun’s hands because he was somehow under the impression that people in prison for white collar crimes had to wear handcuffs all the time. So maybe just eighty-five percent stupid.

“Why are you in jail?”

“I am a conman. Conmen usually end up in jail at some point.”

“No but,” and Sunggyu runs a hand through his hair, “why did you end up in jail.”

“I got caught?” Woohyun tries to say this bit very slowly just to make sure Sunggyu Gets It. “That is usually what happens when you get caught for bending the rules in society. You go to jail. By the way, I am a conman.”

“Aren’t you an expert?”

Woohyun gapes. “Wait. You knew?”

Sunggyu sniffs edgily. “Excuse me. I wouldn’t break up with you just for missing movie night. I realized that you had better things to do and was just giving you an excuse. It’s important to have Trust in a relationship, you know.”

“Did you read this in one of your self-help books.”

“I don’t see why that is relevant,” Sunggyu replies loftily.

“It isn’t,” and there’s a red light so Woohyun stops talking and grabs at Sunggyu’s shirt and pulls it down and in so that Sunggyu tilts sideways and Woohyun can reach his mouth and kiss him gently, softly, teeth grazing at the edge of his lips. God, Woohyun thinks, I am dating the most amazing asshole on the planet.

“Is this a confession?”

A car behind them honks. Woohyun just smiles. “Just when I said all I thought I could say--

“Oh no.”

“--my chick on the side said she had one on the way.”

“I am going to turn around and ask for a refund and leave you to rot in jail. You deserve it.”

“Because I’m a conman?”

“Because you tricked me into thinking you were normal. Dateable.”

Woohyun laughs and elbows Sunggyu as hard as he can and thinks, nah, you’re just pissed because I’ve made off with your heart.

No need to give up on the whole lifestyle just yet, then.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
actus reusVào ngày 5 - trăm và chín mươi tám stint của mình đang được Cooper vĩ đại nhất của thế giới, Woohyun quyết định để cho nó tất cả lên. Nó là khá bận rộn sống kép, ông quyết định. Có luôn luôn là một alibi để làm việc lên, tay sai để quản lý, kiến trúc nemeses để trồng, và chỉ cần dưới hai tuổi ông là quản lý để thành công pad tài khoản ngân hàng của ông hào phóng, đủ để thể chống lại sự bất kỳ cuộc khủng hoảng tài chính trong tương lai gần đó. Ông không cần đó ngàn phụ trong túi của mình vào cuối mỗi tháng, và ông con số mà nó sẽ sản xuất nhiều hơn nữa để chi tiêu buổi tối của mình một cách cẩn thận bảo đảm rằng ông workaholic quan trọng khác không quản lý để rút ra chính mình trong thủ tục giấy tờ và legalese.Bước đầu tiên, Woohyun quyết định, là thừa nhận bạn có một vấn đề. Ông ăn cắp ý tưởng này ra Internet. Nó sẽ là đánh cắp cuối của tôi, ông nghĩ tích cực. Các trang web có vẻ đề nghị tích cực là quan trọng. Ông nghĩ rằng nó thêm, thêm khó khăn."Chúng tôi thừa nhận chúng tôi đã bất lực trong alcoh--ăn cắp. Rằng cuộc sống của chúng tôi đã trở nên không thể quản lý,"ông nói rằng từ từ, đọc tắt của màn hình. Ông squints. Anh ấy đọc nó một lần nữa. Không có gì sẽ xảy ra và Woohyun kỳ quan như thế nào giá cổ phiếu của KBS đang làm hôm nay và cho dù ông có thể lừa cổ đông bán thấp cho một ngày rưỡi."Có lẽ tôi cần phải thừa nhận vấn đề của tôi với người khác."∞Woohyun dành phần còn lại của buổi sáng điều hướng Internet và nhanh chóng trở thành thất vọng với tất cả các helplines khác nhau có sẵn. Rõ ràng nhấn mạnh rằng hành vi trộm cắp mãn tính là một rối loạn là xúc phạm đến cộng đồng say mê của người nghiện rượu vô danh. Woohyun kết thúc lên chi tiêu một nửa giờ hy vọng giữ với một bác sĩ tâm thần tiềm năng trước khi tìm cuộc gọi của ông đã được chuyển hướng tới Ấn Độ nơi telemarketer một cố gắng để giải thích rằng No-Gro tóc loại bỏ Creme là chính xác những gì cuộc sống của mình đã thiếu tất cả những năm này.May mắn, Woohyun là một Cooper tốt hơn hơn và quyết định để tránh từ việc cung cấp miễn phí hai mươi phút của two-for-the-price-of-three. Đối với một, các chi phí vận chuyển sẽ chỉ là thái quá.Mặt khác, ông thông báo rằng Sunggyu đã nhắn tin anh ta không ngừng và đó là có lẽ không phải là một ý tưởng tốt để giữ cho hiển thị một nửa giờ trễ cho ngày ăn trưa bi-hàng tuần của họ, đặc biệt là không nếu Woohyun muốn giữ ngủ với anh ta. Woohyun, sau khi tất cả, biết sự khác biệt giữa thời trang và thô lỗ.∞"Bạn thô lỗ như vậy fucking," Sunggyu nói, đâm lúc một chút rất wilted rau diếp. Woohyun cuộn đôi mắt của mình tại melodrama."Tôi có một cái gì đó tuyệt vời khẩn cấp để cho bạn biết.""Đó là lý do tại sao bạn đã muộn."Woohyun lông. "Tôi đã sửa chữa tóc của tôi. Tôi rất thích tóc của tôi. Tôi thực sự không nhìn thấy như thế nào bạn có thể đi bộ ra khỏi nhà mỗi ngày trông như một con thú disheveled.""Tôi thực sự nghĩ rằng bạn nên đối xử với tôi tốt hơn. Chúng tôi chỉ có trở lại với nhau." Sunggyu munches đềm trên một mảnh rau diếp. Ah, nhớ lại Woohyun. Họ đã chia cuối thứ hai bởi vì Woohyun cần thiết để hoàn thành một dự án và Sunggyu được tức giận rằng ông đã bỏ lỡ bộ phim đêm. Nó đã là một tan rã rất bất tiện. Woohyun đã cố định nó hai ngày sau đó bằng cách hiển thị với Hoa và cà phê với nơi làm việc của Sunggyu. Không có gì nói tình yêu như một rang pháp tốt đẹp."Oh, uhm." Woohyun cố gắng để nghĩ về một cái gì đó tốt đẹp để nói. Nó là khó khăn, mặc dù, bởi vì Sunggyu thực sự trông giống như một con thú disheveled và Woohyun là perplexed lý do tại sao Milton & Stern đã được nêu ra để bắn anh ta cho một nỗ lực lúc bắt chước đi lang thang-ism. "Tôi thích phù hợp với bạn. Nó là rất, er, luật sư-lý. "Nó cũng có khoảng 3.000 nếp nhăn. Woohyun thở từ từ và cố gắng để suy nghĩ của Anh. Sunggyu thở dài. "Bạn nói rằng bạn có một cái gì đó quan trọng để cho tôi biết?""Oh có. Tôi có một lời thú nhận."Đó là một chút của một tạm dừng. Sunggyu squints và Woohyun restrains mình từ giải thích cho Sunggyu chính xác như thế nào ngớ ngẩn trông trên một người có chỉ năm mươi phần trăm nhiều mắt như là một con người bình thường. "Một lời thú nhận?""Chuẩn bị cho mình. Tôi về để tiết lộ bí mật sâu nhất, đen tối nhất của tôi. Bạn thấy,"và Woohyun làm giảm tiếng nói của ông chỉ là một chút,"I 'm một Cooper.""Oh thực sự." Sunggyu Incredible tại rau diếp của mình. Ông không nhìn rất ấn tượng. Woohyun kỳ quặc thất vọng. "Là điều này theo cách của bạn nói với tôi rằng bạn sẽ không trả tiền cho bữa ăn trưa sau khi tất cả?""Bạn đang rất dày đặc vào ngày hôm nay. Tôi là một Cooper! Tôi lừa người!""Hilarious.""Được rồi," Woohyun nói rằng, reformulating. "Làm thế nào về điều này: tôi đang climbin' thông qua yo windows, snatchin' yo tài liệu lên.""Đó là một có ăn trưa? Bởi vì nếu như vậy, tôi đang đặt hàng món tráng miệng."∞Vấn đề với niên đại Kim Sunggyu là rằng, ngoài việc sống tại công việc của mình và không bao giờ đến nhà và hiếm khi thay đổi và tắm vòi sen và... cũng bên cạnh danh sách các vấn đề Woohyun một lần đã viết trong một sự phù hợp của sự bực tức, Sunggyu là thực sự quan sát ít nhất là moron hiện đang sinh sống trái đất.Woohyun một lần kiểm tra giả thuyết này. Tại trường đại học, ông đã được khá Aggrieved khi Sunggyu đã chọn để phòng với thằng ngu này tương tự như một loài bò sát thời tiền sử thay vì tự tuyệt vời của mình, do đó, sau một tháng của whining và pouting và nói chung chỉ vô cùng kích thích, ông quyết định nắm bắt Dongwoo và thay thế anh ta với một khủng long thực tế. Nếp nhăn nhỏ với kế hoạch đó là, tất nhiên, khủng long đã tuyệt chủng. Vì vậy Woohyun chỉ cần mua một plushie khổng lồ và bị mắc kẹt nó Dongwoo của giường và chờ đợi cho Sunggyu để thông báo.Ông đã không. Woohyun giữ Dongwoo trong tủ quần áo của mình cho một tháng và một nửa. Woohyun có lẽ sẽ đã chọn để giữ anh ta ở đó mãi mãi nhưng Myungsoo bắt đầu nhận được đặc biệt là addled bởi các cực vi phạm nhân quyền xảy ra trong closet ký túc xá phòng và Woohyun của mình thực sự không muốn được đá ra khỏi nhà ở Đại học.Dongwoo cuối cùng đã phải rút khỏi trường. Một cái gì đó về chấn thương lớn. Đó là loại là một sự xấu hổ vì Woohyun sử dụng để lừa tắt của anh ta trong sinh học. ∞Tiếp theo, Woohyun quyết định thử mục tiêu ưa thích của ông, Kim Myungsoo, cựu-bạn cùng phòng extraordinaire."Myungsoo! Làm thế nào bạn đang làm những ngày này? Giàu? Thịnh vượng?""That's hilarious," Myungsoo nói tersely. Đó là một nếp nhăn nhỏ hình thành ở rìa của mắt. Nó có thể là do thực tế là Woohyun không bao giờ làm cho một cuộc hẹn để xem Myungsoo và chỉ tin vào văn phòng của mình, thường dưới ăn mặc đơn sơ của một người yêu cũ bất mãn. "Tôi có một sáp nhập lớn sắp nổi. Những gì là nó?""Bạn thực sự không nên cho tôi biết những việc này," Woohyun nhận xét đáng buồn thay, không quan trọng với ông giấy ly cà phê. "Bạn làm cho nó dễ dàng như vậy đối với tôi.""Không bạn nói lần cuối cùng bạn đã bỏ? Sẽ cố gắng cho một cuộc sống của sự công bình? Hoặc một cái gì đó?""Cũng có, nhưng tôi đã đi đến nhận thức rằng nó không phải là dễ dàng để chỉ đi lạnh gà tây. Tôi đã giới hạn bản thân mình để cốt lõi giảm vết cắt nhỏ từ lớn công ty giao dịch vào buổi tối chỉ để có thể để có được ngủ vào ban đêm! Rất khó khăn, bạn thấy.""Bạn đã nói với Sunggyu?""Tôi đã cố gắng. Bạn biết những gì ông muốn."Myungsoo rearranges một vài cặp trên bàn làm việc của mình. "Tôi có một cuộc họp quan trọng thực sự đến. Chúng tôi có thể thảo luận về cuộc sống tình yêu của bạn một thời gian? ""I 'm đây gần ra ngoài và thuyết phục của bạn thư ký để rời khỏi bạn và tham gia của tôi khởi động không tồn tại cho một khoản phí đầu tư nhỏ," Woohyun nói thật đáng buồn. "Tôi thực sự nghĩ rằng bạn cần phải giúp tôi.""Oh bugger."∞Myungsoo kết thúc lên cung cấp cho anh ta với chính xác là không giải pháp hữu ích, mà không phải là không điển hình. Nó là rất đáng tiếc rằng tất cả mọi người Woohyun biết hoặc không thích anh ta hoặc xảy ra với edge vào cuối thấp hơn của quang phổ thông minh. "Tuyệt vọng lần gọi cho các biện pháp tuyệt vọng," Woohyun quyết định. Nếu Sunggyu cần bằng chứng, cũng.Woohyun dừng lại tài khoản ngân hàng của mình, keys trong một vài lệnh, lá địa chỉ IP của mình đi, và chờ đợi.∞Rõ ràng Sunggyu không phải là thực sự ngu ngốc. Ông đã cho thấy để giải cứu Woohyun ra khỏi tù trong một áo sơ mi là ba sắc thái quá màu xanh lá cây cho theo ý thích của Woohyun. Nhưng ông trả tiền cho các hóa đơn lên phía trước và ông đã mang xe hơi của mình và một chút kem dưỡng da cho bàn tay của Woohyun bởi vì ông là bằng cách nào đó theo ấn tượng mà mọi người trong nhà tù cho tội phạm cổ cồn trắng phải mặc handcuffs tất cả thời gian. Vì vậy, có lẽ chỉ tám mươi lăm phần trăm ngu ngốc."Tại sao các bạn ở trong tù?""Tôi là một Cooper. Conmen thường kết thúc trong tù tại một số điểm.""Không có nhưng," và Sunggyu chạy một tay thông qua mái tóc của mình, "tại sao đã làm bạn kết thúc trong tù.""Tôi đã bắt gặp?" Woohyun cố gắng nói này chút rất chậm chỉ để làm cho chắc chắn Sunggyu được nó "mà thường là những gì sẽ xảy ra khi bạn nhận được đánh bắt uốn các quy tắc trong xã hội. Bạn vào tù. By the way, I 'm một Cooper.""Không bạn một chuyên gia?"Woohyun gapes. "Chờ đợi. Bạn biết?"Sunggyu sniffs edgily. "Xin lỗi. Tôi sẽ không phá vỡ với bạn chỉ dành cho thiếu phim đêm. Tôi nhận ra rằng bạn có tốt hơn điều cần làm và chỉ cung cấp cho bạn một cái cớ. Nó là quan trọng để có niềm tin vào một mối quan hệ, bạn biết.""Đã làm bạn đọc điều này trong một trong sách tự giúp đỡ của bạn.""Tôi không thấy lý do tại sao đó là có liên quan," Sunggyu bài trả lời loftily. "Nó không phải là", và có một ánh sáng màu đỏ như vậy Woohyun ngừng nói chuyện và lấy tại Sunggyu của áo và kéo nó xuống và trong vì vậy mà Sunggyu nghiêng sang một bên và Woohyun có thể tiếp cận với miệng của mình và hôn anh ta nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, răng chăn thả ở rìa của đôi môi của mình. Thiên Chúa, Woohyun nghĩ rằng, tôi đang hẹn hò với thằng chó tuyệt vời nhất trên hành tinh."Đây có phải là một lời thú nhận?"Một chiếc xe đằng sau họ honks. Woohyun nụ cười chỉ. "Chỉ khi tôi đã nói tất cả tôi nghĩ rằng tôi có thể nói..."Oh không.""--tôi gà bên cho biết cô đã có một trên đường.""Tôi phải xoay quanh và yêu cầu một khoản hoàn lại và để lại cho bạn để thối trong tù. Bạn xứng đáng nó.""Bởi vì tôi là một Cooper?""Bởi vì bạn lừa tôi vào suy nghĩ bạn đã được bình thường. Dateable."Woohyun cười và khuỷu tay Sunggyu cứng như ông có thể và nghĩ rằng, không, bạn chỉ đang tức giận vì tôi đã thực hiện với trái tim của bạn.Không cần phải từ bỏ lối sống toàn bộ chỉ được nêu ra, sau đó.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Actus reus Vào ngày năm trăm chín mươi tám của Hiddink tại là conman vĩ đại nhất của thế giới, Woohyun quyết định từ bỏ tất cả. Nó khá bận rộn sống một cuộc sống kép, anh quyết định. Luôn luôn có một cái cớ để làm việc lên, tay sai để quản lý, nemeses vòm để tu luyện, và chỉ trong vòng hai năm qua, ông quản lý để thành công pad tài khoản ngân hàng của mình hoang phí đủ để ngăn chặn bất kỳ cuộc khủng hoảng tài chính trong tương lai gần. Ông không cần phải có thêm ngàn trong túi của mình vào cuối mỗi tháng, và anh nghĩ, thật muốn nhiều hiệu quả hơn để dành buổi tối của mình một cách cẩn thận đảm bảo rằng người nghiện công việc của mình có ý nghĩa khác không quản lý để nhấn chìm mình trong công việc giấy tờ và legalese . Bước đầu tiên, Woohyun quyết định, được Thừa nhận mình có một vấn đề. Ông ta ăn cắp ý tưởng này ra khỏi Internet. Đó sẽ là hành vi trộm cắp cuối cùng của tôi, ông suy nghĩ tích cực. Trang web này có vẻ gợi ý tích cực đó là quan trọng. Ông ta nghĩ rằng nó thêm, thêm khó khăn. "Chúng tôi thừa nhận chúng tôi đã bất lực alcoh - ăn cắp. Đó là cuộc sống của chúng tôi đã trở nên không thể quản lý ", ông chậm rãi nói, đọc tắt của màn hình. Ông nheo mắt. Ông đọc nó một lần nữa. Không có gì xảy ra và Woohyun tự hỏi làm thế nào giá cổ phiếu của đài KBS đang làm hôm nay và liệu ông có thể lừa cổ đông vào bán thấp cho một ngày và một nửa. "Có lẽ tôi cần phải thừa nhận vấn đề của tôi cho người khác." ∞ Woohyun dành phần còn lại của điều hướng sáng Internet và nhanh chóng trở nên vỡ mộng với tất cả các đường dây nóng khác nhau có sẵn. Rõ ràng nhấn mạnh rằng Chronic Theft là một rối loạn đã xúc phạm đến cộng đồng tha của Alcoholics Anonymous. Woohyun không kết thúc chi tiêu một nửa giờ hy vọng giữ lại với một bác sĩ tâm thần tiềm năng trước khi tìm thấy rằng cuộc gọi của mình đã được định tuyến đến Ấn Độ, nơi một điện thoại viên cố gắng giải thích rằng No-Gro Hair Removal Creme là chính xác những gì cuộc sống của ông đã bị mất tích tất cả các năm . May mắn thay, Woohyun là một conman tốt hơn và quyết định để tránh không có miễn phí phục vụ hai mươi phút của hai-cho-the-giá-of-ba. Đối với một, các chi phí vận chuyển sẽ chỉ được thái quá. Mặt khác, ông thông báo rằng Sunggyu đã được tin nhắn cho anh liên tục và nó có lẽ không phải là một ý tưởng tốt để giữ cho hiển thị lên muộn nửa giờ cho những ngày ăn trưa bi-hàng tuần của họ, đặc biệt là không nếu Woohyun muốn giữ ngủ với anh ta. Woohyun không, sau khi tất cả, biết sự khác biệt giữa thời trang và thô lỗ. ∞ "Bạn là như vậy fucking thô lỗ," Sunggyu nói, đâm một chút rất héo của rau diếp. Woohyun đảo mắt vào bộ phim tình cảm. "Tôi có một cái gì đó của tính cấp thiết để cho bạn biết." "Đó là lý do tại sao bạn đến trễ." Woohyun lông. "Tôi đã được sửa chữa mái tóc của tôi. Tôi rất thích mái tóc của tôi. Tôi thực sự không nhìn thấy làm thế nào bạn có thể đi bộ ra khỏi nhà mỗi ngày trông như một con thú đầu tóc rối bời. "" Tôi thực sự nghĩ rằng bạn nên đối xử với tôi tốt hơn. Chúng tôi chỉ nhận lại với nhau. "Sunggyu munches ồn ào trên một mảnh rau diếp. Ah, Woohyun nhớ lại. Họ chia tay thứ hai tuần trước vì Woohyun cần thiết để hoàn thành một dự án và Sunggyu đã rất tức giận rằng anh đã bỏ lỡ Movie Night. Đó là một cuộc chia tay rất bất tiện. Woohyun đã cố định nó hai ngày sau đó bằng cách xuất hiện với hoa và cà phê đến nơi làm việc của Sunggyu. Không có gì nói tình yêu như một nướng french tốt đẹp. "Oh, uhm." Woohyun cố gắng suy nghĩ về điều gì đó tốt đẹp để nói. Thật khó, tuy nhiên, vì Sunggyu thực sự trông giống như một con thú đầu tóc rối bời và Woohyun là lúng túng tại sao Milton & Stern vẫn chưa sa thải ông cho một nỗ lực bắt chước hobo-ism. "Tôi thích bộ đồ của bạn. Nó là rất, er, luật sư-ly. "Nó cũng có khoảng ba ngàn nếp nhăn. Woohyun thở vào từ từ và cố gắng suy nghĩ của Anh. Sunggyu thở dài. "Bạn nói rằng bạn đã có một cái gì đó quan trọng muốn nói với tôi?" "Oh yes. Tôi có một lời thú tội. "Có một chút của một tạm dừng. Sunggyu nheo mắt và Woohyun kiềm chế bản thân từ việc giải thích cho Sunggyu chính xác cách vô lý mà trông về một người mà chỉ có năm mươi phần trăm càng nhiều mắt như một con người bình thường. "Một lời thú nhận?" "Chuẩn bị cho mình. Tôi về để lộ sâu sắc nhất, bí mật đen tối nhất của tôi. Bạn thấy đấy, "và Woohyun hạ giọng nói của anh chỉ là một chút," Tôi là một conman. "" Oh thực sự. "Sunggyu đâm vào rau diếp của mình. Ông không trông rất ấn tượng. Woohyun là kỳ quặc thất vọng. "Đây có phải là cách bạn nói với tôi rằng bạn sẽ không phải trả tiền cho bữa ăn trưa sau khi tất cả?" "Bạn đang được rất dày đặc hiện nay. Tôi là một conman! Tôi lừa người! "" Hilarious. "" Được rồi, "Woohyun nói, định dạng lại. "Làm thế nào về điều này. Tôi đang climbin 'qua cửa sổ yo, snatchin' tài liệu yo lên" "Có phải đó là một yes để ăn trưa? Bởi vì nếu như vậy, tôi đặt món tráng miệng. "∞ Các vấn đề với hẹn hò với Kim Sunggyu là, ngoài sống tại công việc của mình và không bao giờ trở về nhà và hiếm khi thay đổi và tắm rửa và ... cũng dành từ danh sách các vấn đề mà Woohyun một lần đã viết lên trong cơn bực tức, Sunggyu thực sự là moron tinh ý nhất hiện nay sinh sống trên Trái đất. Woohyun một lần kiểm tra giả thuyết này. Ở trường đại học, ông đã khá bị thiệt hại khi Sunggyu đã chọn để phòng với thằng ngốc này giống như một loài bò sát thời tiền sử, thay vì tự tuyệt vời của mình, vì vậy sau một tháng rên rỉ và bĩu môi và nói chung chỉ là vô cùng bực tức, ông đã quyết định chụp Dongwoo và thay thế ông với một con khủng long thực tế. Các nếp nhăn nhỏ với kế hoạch đó là, tất nhiên, rằng khủng long bị tuyệt chủng. Vì vậy, Woohyun chỉ cần mua một nhồi bông khổng lồ và bị mắc kẹt trong giường Dongwoo và chờ đợi cho Sunggyu để thông báo. Ông đã làm không. Woohyun giữ Dongwoo trong tủ quần áo của mình cho một tháng rưỡi. Woohyun có lẽ sẽ chọn để giữ anh ta ở đó mãi mãi, nhưng Myungsoo bắt đầu nhận đặc biệt là sự rối trí bởi các Vi phạm cực của Human Rights xảy ra trong tủ quần áo phòng ký túc xá của mình và Woohyun thực sự không muốn bị đuổi ra khỏi nhà ở trường đại học. Dongwoo cuối cùng đã phải rút từ trường học. Một cái gì đó về chấn thương lớn. Đó là một loại xấu hổ vì Woohyun sử dụng để cheat tắt của ông trong Biology. ∞ Tiếp theo, Woohyun quyết định thử mục tiêu ưa thích của mình, Kim Myungsoo, cựu người bạn cùng phòng phi thường. "Myungsoo! Làm thế nào bạn đang làm gì trong những ngày này? Giàu có? Thịnh vượng? "" Đó là vui nhộn, "Myungsoo nói cộc lốc. Có một nếp nhăn nhỏ hình thành ở rìa mắt của mình. Nó có lẽ là do thực tế rằng Woohyun không bao giờ làm cho một cuộc hẹn với Myungsoo và chỉ Waltz vào văn phòng của ông, thường là dưới vỏ bọc của một bất mãn người yêu cũ. "Tôi có một vụ sáp nhập lớn sắp tới. Nó là gì? "" Bạn thực sự không nên nói với tôi những điều này, "Woohyun nhận xét ​​thật đáng buồn, không quan trọng với giấy ly cà phê của mình. "Bạn làm cho nó dễ dàng như vậy đối với tôi." "Không phải anh đã nói lần cuối cùng mà bạn đã bỏ thuốc? Sẽ cố gắng cho một cuộc sống công chính? Hoặc một cái gì đó "?" Cũng có, nhưng tôi đã đi đến nhận thức rằng nó không phải là dễ dàng chỉ cần đi một cách đột ngột. Tôi đã giới hạn bản thân mình để bòn rút ra các vết cắt nhỏ từ những giao dịch lớn của công ty vào các buổi tối chỉ để có thể để có được giấc ngủ vào ban đêm! Rất khó khăn, bạn nhìn thấy. "" Em đã nói với Sunggyu? "" Tôi đã cố gắng. Bạn biết những gì anh ấy như thế nào. "Myungsoo sắp xếp lại một vài thư mục trên bàn. "Tôi có một cuộc họp rất quan trọng sắp tới. Chúng ta có thể thảo luận về cuộc sống tình yêu của bạn một thời điểm khác? "" Tôi gần như thế này để đi ra ngoài và thuyết phục thư ký của bạn để lại cho bạn và tham gia khởi động không tồn tại của tôi cho một khoản phí đầu tư nhỏ, "Woohyun nói buồn bã. "Tôi thực sự nghĩ rằng bạn nên giúp đỡ tôi." "Oh bugger." ∞ Myungsoo kết thúc cung cấp anh ta với chính xác bằng không giải pháp hữu ích, mà không phải là không điển hình. Nó rất đáng tiếc rằng tất cả mọi người Woohyun biết hoặc không thích anh ta hay xảy ra để cạnh vào cuối thấp của quang phổ thông minh. "Desperate lần gọi cho các biện pháp tuyệt vọng", Woohyun quyết định. Nếu Sunggyu cần chứng minh, tốt. Woohyun kéo lên tài khoản ngân hàng của mình, chìa khóa trong một vài lệnh, lá địa chỉ IP của mình treo ra, và chờ đợi. ∞ Hình như Sunggyu không thực sự là ngu ngốc. Ông xuất hiện để giải cứu Woohyun ra khỏi tù trong một chiếc áo đó là ba sắc thái quá xanh cho ý thích của Woohyun. Nhưng ông trả tiền các hóa đơn lên phía trước và anh mang chiếc xe của mình và một chút kem dưỡng da cho tay Woohyun bởi vì ông đã bằng cách nào đó có ấn tượng rằng mọi người trong nhà tù cho các tội phạm cổ áo trắng đã phải đeo còng tay tất cả các thời gian. Vì vậy, có lẽ chỉ cần tám mươi lăm phần trăm ngu ngốc. "Tại sao các bạn ở trong tù?" "Tôi là một conman. Conmen thường kết thúc trong nhà tù tại một số điểm. "" Không, nhưng, "và Sunggyu chạy một tay qua mái tóc của mình," tại sao bạn kết thúc trong tù. "" Tôi đã bắt gặp? "Woohyun cố gắng để nói chút này rất chậm chỉ để đảm bảo Sunggyu Gets Nó. "Đó thường là những gì sẽ xảy ra khi bạn bị bắt uốn các quy tắc trong xã hội. Bạn sẽ phải đi tù. Bằng cách này, tôi là một conman. "" Không phải là bạn là một chuyên gia? "Woohyun há hốc miệng. "Chờ đợi. Bạn đã biết? "Sunggyu ngửi edgily. "Xin lỗi. Tôi sẽ không chia tay với bạn chỉ vì bỏ lỡ đêm phim. Tôi nhận ra rằng bạn đã có những điều tốt hơn để làm và đã được chỉ đem lại cho bạn một cái cớ. Điều quan trọng là phải có một mối quan hệ tin cậy trong, bạn biết. "" Em đã đọc trong một cuốn sách tự giúp đỡ của bạn. "" Tôi không thấy lý do tại sao mà có liên quan, "Sunggyu trả lời loftily." Nó không phải là, "và có một ánh sáng màu đỏ để Woohyun dừng lại nói chuyện và chụp lấy ở áo Sunggyu và kéo nó xuống và để Sunggyu nghiêng sang một bên và Woohyun có thể đạt miệng và hôn nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, răng gặm cỏ ở bờ môi anh. Thiên Chúa, Woohyun nghĩ, tôi đang hẹn hò với lỗ đít tuyệt vời nhất trên hành tinh. "Đây có phải là một lời thú tội?" Một chiếc xe phía sau họ honks. Woohyun chỉ cười. "Chỉ khi tôi nói tất cả tôi nghĩ tôi có thể say--" Ồ không. "" --my Gà trên mặt cho biết, cô đã có một trên đường đi. ​​"" Tôi sẽ quay lại và yêu cầu hoàn lại tiền và để lại cho bạn thối rữa ở trong tù. Bạn xứng đáng với nó. "" Bởi vì tôi là một conman? "" Bởi vì bạn đã lừa tôi nghĩ bạn là bình thường. Dateable. "Woohyun cười và khuỷu tay Sunggyu khó như ông có thể và suy nghĩ, nah, bạn chỉ là tức giận vì tôi đã thực hiện ra với trái tim của bạn. Không cần phải bỏ toàn bộ lối sống chỉ được nêu ra, sau đó.















































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: