*Re-posting this chapter after corrections. Thank you for pointing out dịch - *Re-posting this chapter after corrections. Thank you for pointing out Việt làm thế nào để nói

*Re-posting this chapter after corr

*Re-posting this chapter after corrections. Thank you for pointing out the mistakes, kaname143. I swear I changed some of those; I must have forgotten to save the changes. Sighs... Thank you so much!*

Hi, it's me again! I'm sorry it took me a while to update this; I was having some difficulties forming a more solid plot for this chapter. Thank you for all your reviews, favorites, follows and suggestions! They are my source of inspiration and they keep me going further.

Thank you to my reviewers: c0c0ly, hawk1891, raindropdew, FanofBellaandEdward, JoEggardHom, oosuan, Nbsiren, KyoukaxCloud, Samerys707, Pigyz-kun,Sezthekitty, Serinji, omitchi, Suspicious Crow, BcozI'mNaughty, bishyfreak, Esther Cain014, Rewinsan, Nikkie23534, CreedHartnet13, Stellar-TheFanGirl, Asami's clown and God-d-e-ss Eternity.

Not forgetting my guest reviewers: Sunshine, Loverly, caroline, knox, summerstorm, Nhara, whitangel, kaname143, Shane, SR, sage, AsamiFanGirl, Megan Nguyen and Charlotte. Thanks!

Special thanks to RiveReinStyx for taking time to read my mails and for putting up with my eternal ramblings.

This chapter is edited by romanceisdead69 and RiveReinStyx. Thank you!

Disclaimer: Viewfinder and its notable characters belong to the great Yamane Ayano sensei. I do not earn anything from writing this fan fiction

"Akihito, let's go to the club tonight!"

Akihito almost choked at the caramel blended milkshake he was slurping. "What? I thought you wanted to be all lovey dovey with the girl you had eyes on?"

"He got rejected." Kou patted Takato's hair.

"On your birthday?" Akihito felt sorry for his best friend. He knew Takato was pretty serious about the girl, considering he talked about nothing but her during their previous meet up.

"Yeah, she said she only thought of me as a friend. A FRIEND!" Takato emphasized the last word and placed his head on the table.

Kou leaned over to Akihito and whispered, "The girl was nothing but a gold digger. She didn't want to go out with Takato because he isn't wealthy enough."

"Did Takato tell you this?"

"I accidentally saw the texts he was exchanging with her."

Takato sat up abruptly. "Hey, what are you guys whispering about?"

"Nothing!" Both Akihito and Kou answered in unison.

Takato draped an arm around Akihito. "Akihito, let's go clubbing," he repeated his request.

Never a fan of clubbing, Akihito thought of rejecting Takato's request but then he felt sorry for his friend; he deserved happiness on his special day.

"Okay, let's go. Which club do you have in mind?" Akihito reluctantly agreed before turning back to his caramel blend.

"Club Sion."

Akihito spurted his drink. "No way! We're not going there!"

"Why not? That's Asami san's place right? We can skip the line and go right in!"

"No!" Akihito raised his voice and quickly continued before his friends had the chance to interrupt. "Think about it guys, you want to have fun right? Club Sion is like a place for old geezers. The patrons are wealthy and they're most likely old hags. You want to chill out with young, pretty girls right?"

Takato looked troubled and stared at his drink. "I supposed you are right. Then where do you suppose we go?"

Kou snapped his fingers. "What about The Fixer? We couldn't get in the last time, remember? I heard the place's awesome."

"The Fixer is excellent!" Akihito perked up immediately. Anywhere, in Akihito's opinion is better than Club Sion. He knew his lover well; Asami would no doubt use the opportunity to embarrass him in public. He'd probably have a grand seat with expensive upholstery to welcome him.

"Great, we'll go there." Kou clapped his hands.

"Akihito, I have another request." Takato grabbed Akihito's hands.

"Wh…. What?"

"Can we go in the limo, please?" Takato begged.

"NO! That's Asami's limo. I can't just use it!"

"But you can." Kou interrupted. "You came to meet us in Asami san's BMW right? I'm sure he wouldn't mind if you take his limo." Kou pointed his fore finger to the shiny BMW parked in front of the café.

Takato gripped Akihito's hands tighter. "Kou's right. Please, Akihito!"

Akihito tried to pull his hands away from Takato. "It wasn't my choice! That bastard took the keys to my Vespa. I was already running late for my job!"

"Akihito, please! It's my birthday today and this is the only thing I'm asking of you. PLEASE!"

Before Akihito could reply however, Kou had grabbed Akihito's hands away from Takato. He pushed Akihito's long sleeve sweater up and stared at his wrists. "Er, Aki-chan? Why are your wrists red? It looks like you were tied up or something."

Trying his hardest not to blush, Akihito withdrew his hands and quickly covered his wrists. That pervert! I should have known better than to present him a pair of handcuffs as a thank you gift. Akihito went red as tomato as he recalled how he writhed under Asami with his hands bound above; how he tried to struggle free from his retrains as Asami devour him the night before.

"Akihito, you okay? You look red," Takato placed his palm on Akihito's forehead.

Akihito brushed his friend's hand away hastily. "I—I'm fine," he lied.

Kou smiled cheekily. "Oh, really? So, what happened to your hands, Aki-chan?"

"Stop calling me Aki-chan, Kou!" Akihito blushed harder.

Kou leaned closer to Akihito's ear and blew it gently. "How does it feel being cuffed, Aki-chan?"

Akihito smacked Kou's head. "Stop it, Kou!"

"I will if you promised to go in the limo," Kou winked.

"And you called me your friend," Akihito hissed.

Kou smiled warmly. "That's what friends are for, Aki-chan."

Battle lost, Akihito took his phone from his pocket and speed dialed Asami's number. He drummed his fingers on the table as he waited while his best friends stared at him in anticipation.

"Asami?"

"Akihito," the older man greeted sensually.

Remembering it was the same tone that Asami used the previous night, Akihito fought back a blush. "I- ah- can I use the limo tonight?"

"Why?"

"It's Takato's birthday and he wanted to arrive at the club in style."

"Which club?"

"That's none of your business."

"Then I'm afraid Takato and Kou would be very disappointed to know that they have to walk to the club," Akihito sensed a smirked in that response.

Damn it, why was everyone blackmailing him today? He swore if it wasn't for Takato, Akihito would have told Asami to kiss his ass.

"All right you bastard. The Fixer, satisfied?" Akihito gritted.

"Very. Now be good and pass the phone to Toru," Asami chuckled.

"I'm not your servant," Akihito grumbled but he scanned around the café anyway to look for his bodyguard who was sitting a few tables away, sipping his Darjeeling. He marched over to Toru and slammed the phone on the table. "Your boss."

Toru managed to place the cup tenderly on the table before grabbing the phone. "Asami sama," he greeted.

Asami's voice turned cold. "Toru, Akihito is using the limo tonight to The Fixer. I'm sending one of the men to be the driver. You enter the club with Akihito and do not leave him out of your sight, are we clear?"

Toru gripped the phone tighter to stop his hands from trembling. "Perfectly, Asami sama."

"Good. Do not disappoint me Toru. I forgave you once; there'd be no next time." Asami ended the call.

Toru gulped before passing the phone back to Akihito where the boy was eyeing him curiously. "So, what did he want?"

"Nothing, Takaba sama."

Still staring at his bodyguard, Akihito pocketed the phone. That bastard must have said something to Toru and knowing his bodyguard, he wouldn't spill. Asami's orders were absolute.

He shrugged his shoulders and walked back to his friends to break the good news. Takato jumped up from his seat and hugged Akihito tightly while Kou was as calm as ever, as though he had anticipated the results. Takato made Akihito promise to pick them up at eight before dragging Kou out of the café to get ready.

As Akihito sat comfortably in the limo in his new jeans, black silk shirt and casual jacket, he looked at his expressionless bodyguard seated across him. He was momentarily surprised to find another uniformed bodyguard at the basement parking and thought that Asami had sent him to relief Toru's duties but it turned out he was merely the driver.

"Toru, I didn't remember inviting you to our party." Akihito crossed his arms.

"I'm sorry Takaba sama. This is Asami sama's orders. Rest assured I would not disturb you in any way." Toru bowed slightly.

Akihito softened slightly, "Did that bastard give you a hard time over the broken camera?" Akihito asked sympathetically. He didn't live three years with his lover for nothing; he understood Asami well enough to know that he didn't take failures from his subordinates kindly.

Toru's expression remained unchanged, giving nothing away. "No, Takaba sama."

"Hn.. as if you would tell me," Akihito turned to look outside the window.

They pulled in front of Takato's apartment right on time where his friends were already waiting. Kou whistled in appreciation the moment they both climbed into the limo.

"Wow, this is something," Kou decided.

"This IS a dream!" Takato looked everywhere in awe.

"Yeah, enjoy the ride because this is the first and the last time we're going anywhere in this," Akihito sneered.

Kou sat next to Akihito. "Don't sulk, Aki-chan. By the way, nice threads," Kou rubbed the lapel of Akihito's jacket approvingly

"I didn't have a choice. Came back one day to find most of my stuff missing; that controlling bastard replaced my entire wardrobe!" Akihito sulked.

Kou poked a finger at Akihito's cheek. "Chill, dude. You've been sulking the whole day, relax."

Takato scooted next to Akihito. "Yeah, relax Akihito. It's my birthday and we are going to par – tay!"

Akihito's mood did get better although he didn't stop sulking at the fact Asami had thrown most of his stuff away. He was lucky that he happened to be wearing his favorite pair of torn jeans, shirt and jacket on the day it happened or he had to say goodbye to those as we
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
*Re-posting this chapter after corrections. Thank you for pointing out the mistakes, kaname143. I swear I changed some of those; I must have forgotten to save the changes. Sighs... Thank you so much!*Hi, it's me again! I'm sorry it took me a while to update this; I was having some difficulties forming a more solid plot for this chapter. Thank you for all your reviews, favorites, follows and suggestions! They are my source of inspiration and they keep me going further.Thank you to my reviewers: c0c0ly, hawk1891, raindropdew, FanofBellaandEdward, JoEggardHom, oosuan, Nbsiren, KyoukaxCloud, Samerys707, Pigyz-kun,Sezthekitty, Serinji, omitchi, Suspicious Crow, BcozI'mNaughty, bishyfreak, Esther Cain014, Rewinsan, Nikkie23534, CreedHartnet13, Stellar-TheFanGirl, Asami's clown and God-d-e-ss Eternity.Not forgetting my guest reviewers: Sunshine, Loverly, caroline, knox, summerstorm, Nhara, whitangel, kaname143, Shane, SR, sage, AsamiFanGirl, Megan Nguyen and Charlotte. Thanks!Special thanks to RiveReinStyx for taking time to read my mails and for putting up with my eternal ramblings.This chapter is edited by romanceisdead69 and RiveReinStyx. Thank you!Disclaimer: Viewfinder and its notable characters belong to the great Yamane Ayano sensei. I do not earn anything from writing this fan fiction"Akihito, let's go to the club tonight!"Akihito almost choked at the caramel blended milkshake he was slurping. "What? I thought you wanted to be all lovey dovey with the girl you had eyes on?""Ông đã từ chối." Kou patted Takato của tóc."Ngày sinh nhật của bạn?" Akihito cảm thấy tiếc cho bạn bè tốt nhất của mình. Ông biết Takato là khá nghiêm trọng về cô gái, xem xét ông nói chuyện về không có gì nhưng cô trong quá trình của họ đáp ứng trước đó lên."có, cô nói cô chỉ nghĩ của tôi như một người bạn. MỘT NGƯỜI BẠN!" Takato nhấn mạnh từ cuối và đặt đầu của mình trên bàn.Kou cúi hơn để Akihito và thì thầm, "cô gái là gì, nhưng một vàng digger. Cô ấy đã không muốn đi ra ngoài với Takato bởi vì ông không phải là giàu có đủ.""Đã làm Takato cho bạn biết điều này?""Tôi vô tình thấy các văn bản mà ông trao đổi với cô ấy."Takato ngồi lên đột ngột. "Hey, những gì anh thì thầm?""Nothing!" Akihito và Kou trả lời trong unison.Takato treo một cánh tay xung quanh thành phố Akihito. "Akihito, hãy đi clubbing," ông lặp đi lặp lại yêu cầu của ông.Không bao giờ một fan hâm mộ của clubbing, Akihito nghĩ của từ chối yêu cầu của Takato, nhưng sau đó ông cảm thấy tiếc cho bạn bè của mình; ông xứng đáng hạnh phúc vào ngày đặc biệt của mình."Được rồi, đi thôi. Câu lạc bộ mà bạn có trong tâm trí?" Akihito miễn cưỡng đồng ý trước khi quay trở lại của ông pha trộn caramel."Câu lạc bộ Sion."Akihito spurted đồ uống của mình. "Không có cách nào! Chúng tôi sẽ không có!""Tại sao không? Đó là Asami san nơi phải không? Chúng tôi có thể bỏ qua dòng và đi ngay trong! ""Không!" Akihito nâng lên tiếng nói của mình và nhanh chóng tiếp tục trước khi bạn bè của mình có cơ hội để làm gián đoạn. "Các bạn suy nghĩ về nó, bạn muốn có niềm vui đúng? Câu lạc bộ Sion là như một nơi cho cũ geezers. Những người bảo trợ được giàu có và họ đang có nhiều khả năng hags cũ. Bạn muốn thư giãn với cô gái trẻ, đẹp phải không?"Takato looked troubled and stared at his drink. "I supposed you are right. Then where do you suppose we go?"Kou snapped his fingers. "What about The Fixer? We couldn't get in the last time, remember? I heard the place's awesome.""The Fixer is excellent!" Akihito perked up immediately. Anywhere, in Akihito's opinion is better than Club Sion. He knew his lover well; Asami would no doubt use the opportunity to embarrass him in public. He'd probably have a grand seat with expensive upholstery to welcome him."Great, we'll go there." Kou clapped his hands."Akihito, I have another request." Takato grabbed Akihito's hands."Wh…. What?""Can we go in the limo, please?" Takato begged."NO! That's Asami's limo. I can't just use it!""But you can." Kou interrupted. "You came to meet us in Asami san's BMW right? I'm sure he wouldn't mind if you take his limo." Kou pointed his fore finger to the shiny BMW parked in front of the café.Takato gripped Akihito's hands tighter. "Kou's right. Please, Akihito!"Akihito tried to pull his hands away from Takato. "It wasn't my choice! That bastard took the keys to my Vespa. I was already running late for my job!""Akihito, please! It's my birthday today and this is the only thing I'm asking of you. PLEASE!"Before Akihito could reply however, Kou had grabbed Akihito's hands away from Takato. He pushed Akihito's long sleeve sweater up and stared at his wrists. "Er, Aki-chan? Why are your wrists red? It looks like you were tied up or something."Cố gắng của mình khó khăn nhất không để blush, Akihito đã rút bàn tay của mình và nhanh chóng được bảo hiểm cổ tay của mình. Đó pervert! Tôi nên biết tốt hơn so với đến nay anh ta một cặp còng tay như một món quà cảm ơn bạn. Akihito đã đi màu đỏ như cà chua khi ông nhớ lại như thế nào ông writhed dưới Asami với bàn tay của mình bị ràng buộc ở trên; làm thế nào ông đã cố gắng để đấu tranh miễn phí từ của mình retrains như Asami săn tìm anh ta vào đêm trước."Akihito, anh không sao chứ? Bạn nhìn màu đỏ,"Takato đặt palm của mình trên trán của Akihito.Akihito chải bàn tay của bạn mình đi vội vàng. "Tôi-tôi không sao," ông nói dối.Kou cười cheekily. "Oh, thực sự? Vì vậy, những gì đã xảy ra với bàn tay của bạn, Aki-chan?""Đừng có gọi tôi Aki-chan, Kou!" Akihito trang khó khăn hơn.Kou cúi gần gũi hơn để Akihito của tai và thổi nhẹ nhàng. "Làm thế nào nó cảm thấy bị còng, Aki-chan?"Akihito smacked Kou của đầu. "Ngăn chặn nó, Kou!""Tôi sẽ nếu bạn hứa hẹn để đi trong xe limo" Kou winked."Và ông gọi tôi là bạn của bạn," Akihito hissed.Kou cười ấm áp. "Đó là những gì bạn đang cho, Aki-chan."Trận thua, các Akihito đã điện thoại của mình từ túi của mình và tốc độ quay số của Asami. Ông drummed ngón tay của mình trên bàn như ông chờ đợi trong khi bạn bè của mình tốt nhất stared lúc anh ta với dự đoán."Asami?""Akihito," người đàn ông già hơn chào đón sensually.Ghi nhớ nó là cùng một giai điệu mà Asami sử dụng đêm trước, Akihito đã chiến đấu trở lại đỏ mặt một. "Tôi-ah-có thể tôi sử dụng xe limo tối nay?""Tại sao?""Nó là ngày sinh nhật của Takato và ông muốn để đi đến các câu lạc bộ trong phong cách.""Which club?""That's none of your business.""Then I'm afraid Takato and Kou would be very disappointed to know that they have to walk to the club," Akihito sensed a smirked in that response.Damn it, why was everyone blackmailing him today? He swore if it wasn't for Takato, Akihito would have told Asami to kiss his ass."All right you bastard. The Fixer, satisfied?" Akihito gritted."Very. Now be good and pass the phone to Toru," Asami chuckled."I'm not your servant," Akihito grumbled but he scanned around the café anyway to look for his bodyguard who was sitting a few tables away, sipping his Darjeeling. He marched over to Toru and slammed the phone on the table. "Your boss."Toru managed to place the cup tenderly on the table before grabbing the phone. "Asami sama," he greeted.Asami's voice turned cold. "Toru, Akihito is using the limo tonight to The Fixer. I'm sending one of the men to be the driver. You enter the club with Akihito and do not leave him out of your sight, are we clear?"Toru gripped the phone tighter to stop his hands from trembling. "Perfectly, Asami sama.""Good. Do not disappoint me Toru. I forgave you once; there'd be no next time." Asami ended the call.Toru gulped before passing the phone back to Akihito where the boy was eyeing him curiously. "So, what did he want?""Nothing, Takaba sama."Still staring at his bodyguard, Akihito pocketed the phone. That bastard must have said something to Toru and knowing his bodyguard, he wouldn't spill. Asami's orders were absolute.
He shrugged his shoulders and walked back to his friends to break the good news. Takato jumped up from his seat and hugged Akihito tightly while Kou was as calm as ever, as though he had anticipated the results. Takato made Akihito promise to pick them up at eight before dragging Kou out of the café to get ready.

As Akihito sat comfortably in the limo in his new jeans, black silk shirt and casual jacket, he looked at his expressionless bodyguard seated across him. He was momentarily surprised to find another uniformed bodyguard at the basement parking and thought that Asami had sent him to relief Toru's duties but it turned out he was merely the driver.

"Toru, I didn't remember inviting you to our party." Akihito crossed his arms.

"I'm sorry Takaba sama. This is Asami sama's orders. Rest assured I would not disturb you in any way." Toru bowed slightly.

Akihito softened slightly, "Did that bastard give you a hard time over the broken camera?" Akihito asked sympathetically. He didn't live three years with his lover for nothing; he understood Asami well enough to know that he didn't take failures from his subordinates kindly.

Toru's expression remained unchanged, giving nothing away. "No, Takaba sama."

"Hn.. as if you would tell me," Akihito turned to look outside the window.

They pulled in front of Takato's apartment right on time where his friends were already waiting. Kou whistled in appreciation the moment they both climbed into the limo.

"Wow, this is something," Kou decided.

"This IS a dream!" Takato looked everywhere in awe.

"Yeah, enjoy the ride because this is the first and the last time we're going anywhere in this," Akihito sneered.

Kou sat next to Akihito. "Don't sulk, Aki-chan. By the way, nice threads," Kou rubbed the lapel of Akihito's jacket approvingly

"I didn't have a choice. Came back one day to find most of my stuff missing; that controlling bastard replaced my entire wardrobe!" Akihito sulked.

Kou poked a finger at Akihito's cheek. "Chill, dude. You've been sulking the whole day, relax."

Takato scooted next to Akihito. "Yeah, relax Akihito. It's my birthday and we are going to par – tay!"

Akihito's mood did get better although he didn't stop sulking at the fact Asami had thrown most of his stuff away. He was lucky that he happened to be wearing his favorite pair of torn jeans, shirt and jacket on the day it happened or he had to say goodbye to those as we
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
* Re-đăng chương này sau khi chỉnh sửa. Cảm ơn bạn đã chỉ ra những sai lầm, kaname143. Tôi thề là tôi đã thay đổi một số những người; Tôi đã quên để lưu các thay đổi. Sighs ... Cảm ơn bạn rất nhiều! * Hi, đó là tôi một lần nữa! Tôi xin lỗi nó đã cho tôi một thời gian để cập nhật này; Tôi đã gặp một số khó khăn tạo thành một cốt truyện vững chắc hơn cho chương này. Cảm ơn bạn cho tất cả các đánh giá của bạn, yêu thích, sau và góp ý! Họ là nguồn cảm hứng của tôi và họ giữ cho tôi đi xa hơn. Cảm ơn bạn nhận xét ​​của tôi: c0c0ly, hawk1891, raindropdew, FanofBellaandEdward, JoEggardHom, oosuan, Nbsiren, KyoukaxCloud, Samerys707, Pigyz-kun, Sezthekitty, Serinji, omitchi, Suspicious Crow, BcozI'mNaughty, bishyfreak, Esther Cain014, Rewinsan, Nikkie23534, CreedHartnet13, Stellar-TheFanGirl, chú hề Asami và Thiên Chúa-de-ss Eternity. Không quên nhận xét ​​khách của tôi: Sunshine, Loverly, caroline, knox, summerstorm, Nhara, whitangel, kaname143 , Shane, SR, cây xô thơm, AsamiFanGirl, Megan Nguyễn và Charlotte. Cảm ơn! Cảm ơn đặc biệt đến RiveReinStyx đã dành thời gian để đọc thư của tôi và bạn đã đưa lên với lời huyên thuyên đời đời của tôi. Chương này được chỉnh sửa bởi romanceisdead69 và RiveReinStyx. Cảm ơn bạn! Disclaimer: Kính ngắm và các nhân vật đáng chú ý của nó thuộc về sự tuyệt vời Yamane Ayano sensei. Tôi không kiếm được bất cứ điều gì từ viết fan fiction này "Akihito, chúng ta hãy đi đến câu lạc bộ đêm nay!" Akihito gần như nghẹn ngào tại caramel trộn milkshake ông slurping. "Tôi nghĩ rằng những gì bạn muốn là tất cả Dovey lovey với cô gái bạn có mắt?" "Anh ấy đã từ chối." Kou vỗ nhẹ vào mái tóc của Takato. "Vào ngày sinh nhật của bạn?" Akihito cảm thấy có lỗi với người bạn thân nhất của mình. Ông biết Takato là khá nghiêm trọng về người con gái, coi ông nói về gì, nhưng cô ấy trong gặp nhau trước đây của họ lên. "Ừ, cô nói cô chỉ nghĩ về tôi như một người bạn. A FRIEND!" Takato nhấn mạnh từ cuối cùng và đặt đầu của mình trên bàn. Kou cúi xuống để Akihito và thì thầm, "Các cô gái là gì, nhưng một kẻ đào vàng. Cô không muốn đi ra ngoài với Takato vì ông là không đủ giàu có." "Anh Takato cho bạn biết điều này?" "Tôi vô tình nhìn thấy các bản văn ông đã trao đổi với cô ấy." Takato ngồi bật dậy. "Này, các cậu thì thầm về? Là gì" "Không có gì!" Cả hai Akihito và Kou đã trả lời đồng thanh. Takato quấn tay quanh Akihito. . "Akihito, chúng ta hãy đi club," anh lặp lại yêu cầu của ông bao giờ là fan của club, Akihito nghĩ từ chối yêu cầu của Takato nhưng sau đó anh cảm thấy có lỗi với người bạn của mình; ông xứng đáng hạnh phúc trong ngày trọng đại của mình. "Được rồi, đi thôi. Mà câu lạc bộ nào bạn có trong tâm trí?" Akihito miễn cưỡng đồng ý trước khi quay trở lại với sự pha trộn caramel của mình. "Club Sion." Akihito spurted uống của mình. "Không thể nào! Chúng ta sẽ không có!" "Tại sao không? Đó là Asami san đúng chỗ không? Chúng ta có thể bỏ qua những dòng và đi ngay!" "Không!" Akihito lên tiếng và nhanh chóng tiếp tục trước khi bạn bè của mình đã có cơ hội để làm gián đoạn. "Hãy nghĩ về nó guys, bạn muốn có niềm vui phải không? Club Sion là giống như một nơi dành cho người biểu diễn chuyên cũ. Các khách hàng quen giàu có và họ đang hags cũ có khả năng nhất. Bạn muốn thư giãn với trẻ, cô gái xinh đẹp phải không?" Takato trông bối rối và nhìn chằm chằm vào đồ uống của mình. "Tôi nghĩ bạn là đúng. Sau đó, nơi nào bạn giả sử chúng ta đi?" Kou búng ngón tay. "Những gì về The Fixer? Chúng tôi không thể có được trong thời gian qua, nhớ không? Tôi nghe nói của tuyệt vời nơi." "The Fixer là tuyệt vời!" Akihito vui tươi trở lại ngay lập tức. Bất cứ nơi nào, theo ý kiến của Akihito là tốt hơn so với Club Sion. Ông biết người yêu của mình cũng; Asami sẽ không có nghi ngờ sử dụng các cơ hội để gây rắc rối cho anh ta ở nơi công cộng. Ông có thể muốn có một chỗ ngồi lớn với ghế đắt tiền để chào đón anh. "Great, chúng tôi sẽ đến đó." Kou vỗ tay. "Akihito, tôi có yêu cầu khác." Takato nắm lấy tay ​​Akihito. "Wh .... Cái gì?" "Chúng ta có thể đi trong chiếc limo, xin vui lòng?" Takato năn nỉ. "NO! Đó là limo Asami của. Tôi không thể chỉ sử dụng nó!" "Nhưng bạn có thể." Kou bị gián đoạn. "Bạn đã đến gặp chúng tôi ở Asami san của BMW phải không? Tôi chắc rằng ông sẽ không nhớ nếu bạn mất limo của mình." Kou chỉ tay phía trước của mình với BMW bóng loáng đậu trước cửa quán cà phê. Takato nắm chặt tay Akihito chặt chẽ hơn. "Đúng Kou. Xin vui lòng, Akihito!" Akihito cố kéo tay mình ra khỏi Takato. "Đó không phải là sự lựa chọn của tôi! Khốn đó lấy chìa khóa để Vespa của tôi. Tôi đã chạy trễ cho công việc của tôi!" "Akihito, xin vui lòng! Đó là sinh nhật của tôi ngày hôm nay và đây là điều duy nhất tôi yêu cầu của bạn. PLEASE ! " Trước khi Akihito có thể tuy nhiên trả lời, Kou đã nắm lấy tay ​​Akihito xa Takato. Anh đẩy Akihito len dài tay áo lên và nhìn chằm chằm vào cổ tay của mình. "Er, Aki-chan? Tại sao cổ tay của bạn màu đỏ? Có vẻ như bạn bị trói hoặc một cái gì đó." Đang cố gắng của mình không khó khăn nhất để đỏ mặt, Akihito rút bàn tay của mình và nhanh chóng bao phủ cổ tay của mình. Đó là tên biến thái! Tôi nên đã biết tốt hơn để trình bày cho ông một cặp còng tay như một lời cảm ơn món quà. Akihito đã đỏ như trái cà chua khi nhớ lại cách ông quằn quại dưới Asami với bàn tay của mình bị ràng buộc ở trên; làm thế nào ông đã cố gắng để đấu tranh miễn phí từ retrains mình như Asami ăn tươi nuốt sống anh ta đêm hôm trước. "Akihito, có sao không? Bạn có thể có màu đỏ," Takato đặt lòng bàn tay lên trán Akihito. Akihito gạt tay bạn mình đi vội vã. "T-Tôi tốt," anh nói dối. Kou cười xấc xược. "Oh, thật sao? Vì vậy, những gì đã xảy ra với bàn tay của bạn, Aki-chan?" "Đừng có gọi tôi Aki-chan, Kou!" Akihito đỏ mặt khó khăn hơn. Kou nghiêng người gần hơn với tai Akihito và thổi nó nhẹ nhàng. "Cảm giác thế nào bị còng, Aki-chan?" Akihito vỗ đầu Kou. "Dừng lại đi, Kou!" "Tôi sẽ nếu bạn hứa sẽ đi trong chiếc limo," Kou nháy mắt. "Và bạn gọi tôi là bạn của bạn," Akihito rít lên. Kou mỉm cười ấm áp. "Đó là những gì bạn bè là cho, Aki-chan." Trận thua, Akihito lấy điện thoại của mình từ túi của mình và tốc độ quay số của Asami. Ông gõ gõ ngón tay trên bàn như ông chờ đợi trong khi bạn bè tốt nhất của mình nhìn chằm chằm vào anh với dự đoán. "Asami?" "Akihito," người đàn ông lớn tuổi chào đón sensually. Nhớ đó là cùng một giai điệu mà Asami sử dụng các đêm trước, Akihito đã chiến đấu trở lại đỏ mặt. "I- Ah- tôi có thể sử dụng chiếc limo tối nay?" "Tại sao?" "Đó là sinh nhật Takato và ông muốn đi đến các câu lạc bộ trong phong cách." "Những câu lạc bộ?" "Đó không phải là chuyện của anh." "Sau đó tôi m sợ Takato và Kou sẽ rất thất vọng khi biết rằng họ phải đi bộ đến các câu lạc bộ, "Akihito cảm nhận được một cười trong phản ứng đó. Chết tiệt, tại sao tất cả mọi người tống tiền anh ta ngày hôm nay? Anh thề nếu nó không được cho Takato, Akihito đã có thể nói Asami hôn mông của mình. "Tất cả phải bạn khốn. The Fixer, hài lòng?" Akihito nghiến. "Rất. Bây giờ là tốt và vượt qua điện thoại để Toru," Asami cười khúc khích. "Tôi không phải là kẻ tôi tớ Chúa," Akihito càu nhàu nhưng anh quét quanh các quán cà phê nào để tìm kiếm vệ sĩ của ông đang ngồi một vài bảng đi , nhấm nháp Darjeeling của mình. Ông đã diễu hành qua Toru và đóng sầm điện thoại trên bàn. "Ông chủ của bạn." Toru quản lý để đặt ly dịu dàng trên bàn trước khi lấy điện thoại. "Asami sama", ông chào đón. giọng nói của Asami chuyển lạnh. "Toru, Akihito đang sử dụng chiếc limo tối nay để The Fixer. Tôi gửi một trong những người đàn ông là người lái xe. Bạn nhập câu lạc bộ với Akihito và không bỏ anh ta ra khỏi tầm nhìn của bạn, chúng tôi là rõ ràng?" Toru nắm chặt điện thoại chặt chẽ hơn để ngăn chặn bàn tay của mình từ run rẩy. ". Perfectly, Asami sama" . "Tốt Đừng làm tôi thất vọng Toru Tôi đã tha thứ cho bạn một lần;. thì sẽ không có thời gian tới". Asami đã kết thúc cuộc gọi. Toru nuốt nước bọt trước khi đi qua điện thoại lại cho Akihito nơi cậu bé đang nhìn anh một cách tò mò. "Vì vậy, anh ấy muốn gì?" "Không có gì, Takaba sama." Vẫn nhìn chằm chằm vào vệ sĩ của anh, Akihito bỏ túi điện thoại. Khốn đó phải đã nói gì đó với Toru và biết vệ sĩ của anh, anh sẽ không tràn. Đơn đặt hàng của Asami là tuyệt đối. Ông nhún vai và quay trở lại để bạn bè của mình để phá vỡ những tin tức tốt. Takato nhảy lên từ chỗ ngồi của mình và ôm chặt trong khi Akihito Kou đã bình tĩnh hơn bao giờ hết, như thể ông đã dự đoán kết quả. Takato làm Akihito hứa đến đón tại tám trước khi kéo Kou ra khỏi quán cà phê để có được sẵn sàng. Khi Akihito ngồi thoải mái trong chiếc limo trong chiếc quần jeans mới của mình, chiếc áo lụa đen và áo giản dị, ông nhìn vệ sĩ biểu lộ cảm xúc của mình ngồi trên anh ta. Ông là trong giây lát ngạc nhiên khi thấy một vệ sĩ mặc đồng phục tại tầng hầm đậu xe và nghĩ rằng Asami đã gửi ông đến nhiệm vụ cứu trợ của Toru nhưng hóa ra ông chỉ là người lái xe. "Toru, tôi không nhớ được mời bạn đến bữa tiệc của chúng tôi." Akihito khoanh tay. "Tôi xin lỗi Takaba sama. Đây là đơn đặt hàng Asami sama. Hãy yên tâm tôi sẽ không làm phiền bạn trong bất kỳ cách nào." Toru cúi đầu nhẹ. Akihito dịu nhẹ, "Có phải khốn đó cung cấp cho bạn một thời gian khó khăn hơn các máy ảnh bị hỏng?" Akihito hỏi thông cảm. Ông không sống ba năm với người yêu của mình để không có gì; ông hiểu Asami cũng đủ để biết rằng ông đã không đi thất bại từ cấp dưới của mình vui lòng. biểu hiện của Toru vẫn không thay đổi, không có gì cả đi. "Không, Takaba sama." "Hn .. như thể bạn sẽ cho tôi biết," Akihito quay lại nhìn ra ngoài cửa sổ. Họ kéo ở phía trước của căn hộ của Takato phải vào thời gian mà bạn bè của mình đã được chờ đợi. Kou huýt sáo trong sự đánh giá cao thời điểm cả hai leo lên chiếc limo. "Wow, đây là một cái gì đó," Kou quyết định. "Đây là một giấc mơ!" Takato nhìn khắp nơi trong sự sợ hãi. "Yeah, thưởng thức đi vì đây là lần đầu tiên và lần cuối cùng chúng ta sẽ bất cứ nơi nào trong này," Akihito cười khinh bỉ. Kou ngồi cạnh Akihito. "Đừng hờn dỗi, Aki-chan Bằng cách này, chủ đề đẹp,." Kou xoa ve áo jacket Akihito tán "Tôi đã không có một sự lựa chọn Đã trở lại một ngày để tìm thấy hầu hết các công cụ của tôi mất tích;. rằng việc kiểm soát con hoang thay thế toàn bộ tủ quần áo của tôi! " Akihito hờn dỗi. Kou chọc một ngón tay vào má Akihito. "Chill, dude. Bạn đã được hờn dỗi cả ngày, nghỉ ngơi." Takato lỉnh bên cạnh Akihito. "Yeah, thư giãn Akihito Đó là sinh nhật của tôi và chúng ta sẽ mệnh -.! Tay" tâm trạng Akihito đã làm được tốt hơn, mặc dù ông không dừng lại hờn dỗi vào thực tế Asami đã ném nhất của công cụ của mình đi. Ông đã may mắn mà ông tình cờ được mặc quần ông yêu thích của quần jean rách, áo sơ mi và áo khoác vào ngày nó xảy ra hay ông đã phải nói lời tạm biệt với những người như chúng tôi



































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: