Camila watched the game before her with difficulty, all her effort put dịch - Camila watched the game before her with difficulty, all her effort put Việt làm thế nào để nói

Camila watched the game before her


Camila watched the game before her with difficulty, all her effort put into watching each play, seemingly deep in concentration. She’d never really watched football before. In fact, she‘d struggled to understand the rules even before the accident, despite her dad having attempted to teach them to her on several occasions. It was only once she’d become friends with Normani and the others that she’d even started to attend the high school’s Friday night games and she enjoyed them, she did, but, she just wished that they were a little bit easier for her to follow. Lauren on the other hand, had grown up around football, her dad a lifetime Miami Dolphins fan and her younger brother Chris had played it since he was physically able to hold a ball. Whenever the Dolphins played, her family would sit together around the TV and watch the game. Lauren remembered the times that she’d sat perched on her dad’s knee as a child with fondness, the two of them watching the game together, thick as thieves, her dad patiently explaining the rules to her, pointing out his favourite players and the reasons why he liked them. Usually, Lauren enjoyed watching Arin and the school team play, having an appreciation for the game that her dad had instilled in her from an early age. However, for the first time in a long time, Lauren wasn’t interested in the battle occurring on the field before her, instead, she stared unapologetically at Camila, taking in her features, every single detail of her face.

Lauren was captivated by everything about Camila whilst she’s sat there, the other girls’ eyes roaming the field in search of the ball which the quarterback had faked off to another player. She was captivated by Camila’s cute button nose and the way she scrunched it up as she watched a player succumbing to a hard tackle, by the way she bit her bottom lip when the opponent stole the ball, by the way she smiled and stood up, cheering loudly when the school team scored. Lauren thought that everything about Camila was captivating, but, more than anything else the effort she put into doing something that everyone else found so easy was captivating. For Camila, paying attention to something for more than ten minutes was normally a challenge, so to be able to do it for two hours was extraordinary in Lauren’s mind. Camila wouldn’t always succeed in her effort but she’d always try, she’d try really hard because Arin played and he was her friend. She’d try because Lauren and the rest of her friends enjoyed watching the game, because she’d made it a personal challenge to learn the rules and surprise her dad the next time he watched a game. Camila would always try and Lauren admired that about her.

Camila turned to look at Lauren as though sensing that she was being watched. She smiled as their eyes met, reaching over and taking Lauren’s now empty hand in her own.

“Good game, huh?” Camila asked her enthusiastically.

“I wouldn’t know,” Lauren answered truthfully.

Camila gave her a questioning look.

“You’re not watching?” Camila asked her surprised.

“No,” Lauren said making a face. “My view it much better.”

“What are you looking at?” Camila replied.

“You,” Lauren told her simply.

For the second time tonight, Camila didn’t miss the subtle implication in the words, mostly because Lauren made no effort to try and hid it, instead just saying what she thought outright. It’s the first time that Lauren has ever seen Camila blush; her face burned bright red, her gaze dropped shyly to the floor as she bit her bottom lip in the way that Lauren yearned to do. Lauren didn’t think it was possible for Camila to be any cuter than she already was but, clearly she was mistaken, because the timid Camila that now sat beside her was possibly the most adorable version of the girl she’d ever seen.

Lauren placed a hand on Camila’s knee and the she looked up to meet Lauren eyes, bashful.

“You’re beautiful you know,” Lauren told her because it was true and now that she could finally verbalise her thoughts out loud she’d made a vow to tell Camila it every day until she finally believed the words herself.

“You’re just saying that,” Camila said coyly.

“No I’m not,” Lauren told her, reaching her hand up to brush a strand of windswept hair out of Camila’s eyes. She tucked it behind Camila’s ear, her hand lingering there for a moment until Lauren reached it back up to trace a gentle line across the scar on Camila’s forehead.

She stayed there a moment, admiring the way that Camila’s skin felt beneath her fingertips before gently moving them down the side of her face to run lightly across her chin. Without breaking contact, Lauren moved her hand up towards Camila’s mouth and brushed her thumb lightly across the other girls’ lips which formed into a wide grin beneath them. “I don’t understand how you can’t see it,” Lauren stated seriously.

“You know why I can’t” Camila said, reaching up and taking hold of Lauren’s straying hand in her own once again.

“They’re just scars,
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Camila watched the game before her with difficulty, all her effort put into watching each play, seemingly deep in concentration. She’d never really watched football before. In fact, she‘d struggled to understand the rules even before the accident, despite her dad having attempted to teach them to her on several occasions. It was only once she’d become friends with Normani and the others that she’d even started to attend the high school’s Friday night games and she enjoyed them, she did, but, she just wished that they were a little bit easier for her to follow. Lauren on the other hand, had grown up around football, her dad a lifetime Miami Dolphins fan and her younger brother Chris had played it since he was physically able to hold a ball. Whenever the Dolphins played, her family would sit together around the TV and watch the game. Lauren remembered the times that she’d sat perched on her dad’s knee as a child with fondness, the two of them watching the game together, thick as thieves, her dad patiently explaining the rules to her, pointing out his favourite players and the reasons why he liked them. Usually, Lauren enjoyed watching Arin and the school team play, having an appreciation for the game that her dad had instilled in her from an early age. However, for the first time in a long time, Lauren wasn’t interested in the battle occurring on the field before her, instead, she stared unapologetically at Camila, taking in her features, every single detail of her face.Lauren was captivated by everything about Camila whilst she’s sat there, the other girls’ eyes roaming the field in search of the ball which the quarterback had faked off to another player. She was captivated by Camila’s cute button nose and the way she scrunched it up as she watched a player succumbing to a hard tackle, by the way she bit her bottom lip when the opponent stole the ball, by the way she smiled and stood up, cheering loudly when the school team scored. Lauren thought that everything about Camila was captivating, but, more than anything else the effort she put into doing something that everyone else found so easy was captivating. For Camila, paying attention to something for more than ten minutes was normally a challenge, so to be able to do it for two hours was extraordinary in Lauren’s mind. Camila wouldn’t always succeed in her effort but she’d always try, she’d try really hard because Arin played and he was her friend. She’d try because Lauren and the rest of her friends enjoyed watching the game, because she’d made it a personal challenge to learn the rules and surprise her dad the next time he watched a game. Camila would always try and Lauren admired that about her.Camila turned to look at Lauren as though sensing that she was being watched. She smiled as their eyes met, reaching over and taking Lauren’s now empty hand in her own.“Good game, huh?” Camila asked her enthusiastically.“I wouldn’t know,” Lauren answered truthfully.Camila gave her a questioning look.“You’re not watching?” Camila asked her surprised.“No,” Lauren said making a face. “My view it much better.”“What are you looking at?” Camila replied.“You,” Lauren told her simply.For the second time tonight, Camila didn’t miss the subtle implication in the words, mostly because Lauren made no effort to try and hid it, instead just saying what she thought outright. It’s the first time that Lauren has ever seen Camila blush; her face burned bright red, her gaze dropped shyly to the floor as she bit her bottom lip in the way that Lauren yearned to do. Lauren didn’t think it was possible for Camila to be any cuter than she already was but, clearly she was mistaken, because the timid Camila that now sat beside her was possibly the most adorable version of the girl she’d ever seen.Lauren placed a hand on Camila’s knee and the she looked up to meet Lauren eyes, bashful.“You’re beautiful you know,” Lauren told her because it was true and now that she could finally verbalise her thoughts out loud she’d made a vow to tell Camila it every day until she finally believed the words herself.“You’re just saying that,” Camila said coyly.“No I’m not,” Lauren told her, reaching her hand up to brush a strand of windswept hair out of Camila’s eyes. She tucked it behind Camila’s ear, her hand lingering there for a moment until Lauren reached it back up to trace a gentle line across the scar on Camila’s forehead.She stayed there a moment, admiring the way that Camila’s skin felt beneath her fingertips before gently moving them down the side of her face to run lightly across her chin. Without breaking contact, Lauren moved her hand up towards Camila’s mouth and brushed her thumb lightly across the other girls’ lips which formed into a wide grin beneath them. “I don’t understand how you can’t see it,” Lauren stated seriously. “You know why I can’t” Camila said, reaching up and taking hold of Lauren’s straying hand in her own once again.“They’re just scars,
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Camila xem các trò chơi trước khi cô gặp khó khăn, tất cả các nỗ lực của mình đưa vào xem từng chơi, dường như sâu trong sự tập trung. Cô chưa bao giờ thực sự xem bóng đá trước. Trong thực tế, cô đã phải vật lộn để hiểu các quy tắc thậm chí trước khi tai nạn, mặc dù cha cô đã cố gắng để dạy cho chúng mình nhiều lần. Nó chỉ là một lần cô muốn trở thành bạn bè với Normani và những người khác mà cô thậm chí còn muốn bắt đầu tham dự các trò chơi đêm thứ sáu trường trung học và cô thích chúng, cô đã làm, nhưng, cô chỉ ước rằng họ là một chút dễ dàng hơn cho cô ấy để làm theo. Lauren mặt khác, đã lớn lên xung quanh bóng đá, cha cô một đời Miami Dolphins quạt và em trai Chris đã chơi nó từ khi còn là thể chất có thể giữ một quả bóng. Bất cứ khi nào các Dolphins chơi, gia đình cô sẽ ngồi lại với nhau xung quanh TV và xem các trò chơi. Lauren nhớ lại lần đó cô ngồi hóng mát trên đầu gối của bố mình như một đứa trẻ với hiếu, hai người họ xem các trò chơi cùng nhau, dày như kẻ trộm, cha cô kiên nhẫn giải thích các quy tắc với cô, chỉ ra người chơi yêu thích của mình và lý do tại sao anh ấy thích chúng. Thông thường, Lauren thích xem Arin và chơi đội trường, có một sự đánh giá cao cho các trò chơi mà cha cô đã thấm nhuần trong cô từ khi còn nhỏ. Tuy nhiên, lần đầu tiên trong một thời gian dài, Lauren đã không quan tâm đến cuộc chiến xảy ra trên sân trước của mình, thay vào đó, cô nhìn chằm chằm unapologetically tại Camila, dùng trong các tính năng của cô, từng chi tiết của khuôn mặt của cô.

Lauren đã bị quyến rũ bởi tất cả mọi thứ về Camila trong khi cô ấy ngồi đó, đôi mắt cô gái khác 'chuyển vùng hiện trường để tìm kiếm bóng mà quarterback đã làm giả ra cho người chơi khác. Cô đã bị quyến rũ bởi nút mũi dễ thương Camila và cách cô ấy nhăn nhó nó lên khi cô nhìn một cầu thủ chịu thua một khó giải quyết, bởi cách cô cắn môi dưới của cô khi đối thủ đã đánh cắp bóng, bởi cách cô ấy mỉm cười và đứng dậy, cổ vũ ầm ĩ khi các đội trường ghi bàn. Lauren nghĩ rằng tất cả mọi thứ về Camila là quyến rũ, nhưng, nhiều hơn bất cứ điều gì khác nỗ lực cô đưa vào làm một cái gì đó mà mọi người khác tìm thấy dễ dàng như vậy đã làm say đắm. Đối với Camila, chú ý đến một cái gì đó hơn mười phút là bình thường là một thách thức, vì vậy để có thể làm điều đó cho hai giờ là điều bất thường trong tâm trí của Lauren. Camila sẽ không luôn luôn thành công trong nỗ lực của cô, nhưng cô luôn cố gắng, cô sẽ cố gắng thực sự khó khăn vì Arin chơi và anh ấy là một người bạn. Cô đã cố gắng vì Lauren và phần còn lại của bạn bè của cô rất thích xem các trò chơi, bởi vì cô ấy đã làm cho nó là một thách thức cá nhân để tìm hiểu những quy tắc và bất ngờ cha của cô trong thời gian tới ông xem một trò chơi. Camila sẽ luôn cố gắng và Lauren ngưỡng mộ đó về cô.

Camila quay lại nhìn Lauren như cảm biến rằng cô đang bị theo dõi. Cô mỉm cười khi mắt họ gặp nhau, đạt trên và dùng tay bây giờ trống rỗng của Lauren trong của chính mình.

"Tốt trò chơi, huh?" Camila hỏi cô ấy nhiệt tình.

"Tôi không biết", Lauren trả lời thành thật.

Camila nhìn cô hỏi.

"Bạn sẽ không xem?" Camila hỏi ngạc nhiên của cô.

"không," Lauren nói có một bộ mặt. "Quan điểm của tôi nó tốt hơn nhiều."

"Bạn đang nhìn gì vậy?" Camila trả lời.

"Bạn", Lauren nói với cô ấy chỉ đơn giản.

Để đêm nay là lần thứ hai, Camila đã không bỏ lỡ các ý nghĩa tinh tế trong lời nói, chủ yếu là vì Lauren làm không có nỗ lực để cố gắng và giấu nó, thay vì chỉ nói những gì cô nghĩ hoàn toàn. Đây là lần đầu tiên mà Lauren đã từng thấy Camila đỏ mặt; khuôn mặt của cô bị đốt cháy đỏ tươi, ánh mắt cô rơi bẽn lẽn xuống sàn khi cô cắn môi dưới của mình theo cách mà Lauren khao khát được làm. Lauren đã không nghĩ rằng nó đã có thể cho Camila được bất kỳ dễ thương hơn cô đã là nhưng, rõ ràng cô đã nhầm lẫn, bởi vì Camila rụt rè mà bây giờ ngồi bên cạnh cô đã có thể là phiên bản đáng yêu nhất của cô gái cô từng nhìn thấy.

Lauren đặt tay lên Camila đầu gối và cô ngước lên nhìn vào mắt Lauren, rụt rè.

"bạn xinh đẹp bạn đã biết," Lauren nói với cô ấy bởi vì đó là sự thật và bây giờ cô ấy cuối cùng cũng có thể verbalise suy nghĩ của mình thành tiếng mà cô đã thực hiện một nguyện cho Camila nó mỗi ngày cho đến khi cuối cùng cô cũng tin vào lời mình.

"Bạn chỉ cần nói rằng," Camila nói rụt rè.

"không, tôi không", Lauren nói với cô ấy, đạt tay lên để đánh một sợi lộng gió tóc ra khỏi mắt Camila của. Cô giấu nó sau tai Camila, tay cô kéo dài ở đó một lúc cho đến khi Lauren đạt nó lại lên để theo dõi một đường nhẹ nhàng trên vết sẹo trên trán Camila của.

Cô đã ở lại đó một thời điểm, ngưỡng mộ cách mà da Camila đã cảm nhận bên dưới đầu ngón tay của mình trước khi nhẹ nhàng di chuyển chúng xuống gương mặt cô để chạy nhẹ trên cằm. Nếu không phá vỡ liên lạc, Lauren chuyển tay lên hướng về phía miệng Camila và chải ngón tay cái nhẹ nhàng trên môi các cô gái khác mà hình thành nên một nụ cười rộng dưới chân họ. "Tôi không hiểu làm thế nào bạn có thể không nhìn thấy nó," Lauren nói nghiêm túc.

"Bạn có biết tại sao tôi không thể" Camila nói, vươn lên và nắm lấy tay ​​đi lạc Lauren trong mình một lần nữa.

"Họ chỉ những vết sẹo,
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: