Baekhyun đạp xe về nhà từ trường học khi Sehun đột nhiên xuất hiện ở phía trước của ông, buộc ông phải ngừng xe đạp của mình. Ông đã cho ông junior trường trung học cao một lóa chết trước khi nhận được xuống từ xe đạp của mình."Wow. Tôi không bao giờ biết rằng bạn có thể lóa như thế, sunbae,"nói Sehun với một gợi ý của mỉa mai đến cao cấp của mình những người là ngắn hơn so với anh ta.Baekhyun giả vờ rằng ông đã không nghe nói Sehun và đi bộ về phía ông. Ông đấm của Sehun ngực nhẹ và nhìn thẳng vào mắt của Sehun."Xin lỗi, nhưng chúng tôi đang lên đã. Bạn biết rằng, phải, Sehun? ""Không! Chúng tôi không hơn!" Sehun nắm lấy cổ áo của Baekhyun trường thống nhất và mang lại rằng khuôn mặt xinh đẹp gần khuôn mặt mát đẹp trai của mình. "Tôi biết anh vẫn yêu em, vì vậy tại sao nào bạn làm điều này? Tại sao bạn muốn kết thúc mối quan hệ này? Tôi không nhận được nó!"Baekhyun dodged khi Sehun kéo khuôn mặt của mình gần như Sehun muốn hôn anh ta. Baekhyun đẩy Sehun đi, la hét trong một giọng nói thấp trong khi đấm của Sehun ngực không khó khăn như vậy. Nó không phải là rằng ông không muốn hôn Sehun; nó không phải là ông không yêu Sehun nữa, nhưng ông là chỉ cần không chắc chắn ngay bây giờ. Ông là nhầm lẫn về Sehun của cảm xúc và cảm xúc của riêng mình quá."Lý do tại sao, Baekhyun? Tại sao?" Sehun nhìn Baekhyun với một khuôn mặt buồn. "Tôi không hiểu."Baekhyun nhìn xuống lúc giày của mình. Ông không thể đứng nhìn thấy khuôn mặt buồn Sehun yêu quý của mình. Không bao giờ một lần, ông nghĩ rằng ngày này sẽ đến. Ông không biết những gì ông nên nói với Sehun. "I... Sehun, bạn đã biết, tôi... Tôi không thích bạn nữa,"nói Baekhyun mà không cần nhìn vào khuôn mặt của Sehun.Sehun nắm lấy bàn tay của Baekhyun và ép họ cứng. "Bạn đang nói dối!""Tôi đang không nằm!"Baekhyun giật mình khi Sehun đột nhiên kéo anh ta vào tâm trí của mình. Baekhyun đã cố gắng để đẩy Sehun đi nhưng Sehun là đến nay mạnh hơn anh ta. Sehun ôm anh ta chặt chẽ như nếu Baekhyun sẽ để lại anh ta mãi mãi."Sehun, xin vui lòng..." Giọng nói của Baekhyun trembled.Ông đã cố gắng khó khăn như vậy không phải để khóc. Ông nhận thấy rằng Sehun sobbing và ông có thể cảm thấy rằng vai bị ướt. Ông biết rằng Sehun đã khóc, nhưng ông không biết những gì ông nên làm.Ông bắt đầu để nhớ những gì bạn bè của mình đã nói với anh ta trong lớp chỉ bây giờ. ~*~*~*~ "Baekhyun, nó không phải là tôi không tin Sehun, nhưng bạn không nghĩ rằng đó là lạ? Tôi có nghĩa là, tại sao ông muốn để đi ra ngoài với bạn? Có phải là một cái gì đó xảy ra,"ông Jongin trong khi munching một bánh sandwich được thực hiện bởi Kyungsoo.Baekhyun nhìn Jongin, cảm thấy khó chịu. "Những gì bạn đang cố gắng nói?"Khí quyển nghiêm trọng bị xáo trộn khi Lyungsoo đột nhiên tát của Jongin cánh tay trước khi pinching Jongin của má. Ông chuckled khi Jongin gào lên trong một giọng nói thấp và tát của Kyungsoo tay ra khỏi má của mình. "Yah Kyungsoo! Chỉ là những gì bạn nghĩ bạn đang làm, hả?"hỏi Jongin giận dữ để Kyungsoo."Vâng, ông là người lỗi," trả lời Kyungsoo trong khi cho ăn Baekhyun một bánh sandwich. "Bạn biết bạn trông rất bậc ' dễ thương khi bạn nói chuyện và ăn cùng một lúc."Jongin was speechless as he heard Kyungsoo's sudden words. He blushed a little and grabbed a sandwich from Kyungsoo's lunchbox. He took a bite before looking at Kyungsoo, but Kyungsoo was looking at him intensely, making Jongin blushed even more. "Gosh. Get a room, you two," Baekhyun sighed as he couldn't stand looking at the 'couple'."Wh-what are tou t-talking about, Baekhyun?" Jongin stuttered a bit.Kyungsoo just laughed. He continued eating his hand-made sandwiches. Baekhyun shook his head, seeing Jongin's shy reaction. Jongin is actually a very open and friendly person, but he's weak only when he's with Kyungsoo. Baekhyun noticed that Kyungsoo's lunchboxes always consist of Jongin's favorite foods. If Jongin suddenly said that he wanted to eat something, Kyungsoo will bring that food as his lunchbox the very next day. Anyone can senses that Kyungsoo loves Jongin a little bit too much, but Jongin is too dense to realise all that. Well, they could say that Jongin is actually a dummy when it's about love. "En-enough with Kyungsoo. I was talking about Sehun," Jongin quickly changed the topic back. "I was saying that maybe Sehun is playing around with your feelings, Byun Baekhyun," Jongin purposely said Baekhyun's full name to show how serious he was.Baekhyun shook his head slowly. "What makes you think like that, Jongin? Sehun will never play with my feelings.""Baekhyun, open your eyes. He's handsome and he's very popular among the girls, so why would he choose you who's older than him? And what's more, you're a guy," Jongin patted Baekhyun's shoulders, making Baekhyun annoyed."What's wrong with guys liking guys?" asked Kyungsoo suddenly, staring right into Jongin's eyes. "We have already discussed about this two years ago, right? You said you can accept Baekhyun being gay. Why can't you support him now since he's with Sehun, his first love?"Jongin startled. "Wh-what? That's not what I'm trying to say, Kyungsoo. I seriously can accept Baekhyun being gay, but I'm also worried about him. I don't want to hurt his feelings," he looked down, playing with his fingers. "I just want Baekhyun to be happy. That's all."Baekhyun was touched to hear all that from Jongin. He, Kyungsoo and Jongin had been friends since they were in elementary school. Two years ago, he confessed to Kyungsoo and Jongin about his sexuality, and both of them accepted him just they way he is.Baekhyun hugged Jongin's shoulder and smiled. "Thanks, Jongin, for worrying about me. But I really don't think that Sehun is playing around with me," said Baekhyun, full of confidence.Jongin kept silent for a while before sighed. "Do you know Luhan sunbae?""You mean, Luhan the most prettiest guy in our school? Of course I know him.""Well," Jongin rubbed the back of his neck. "He told me something about Sehun yesterday.""What is it?"
"He said... Sehun actually doesn't love you. He had a bet with Sehun. If Sehun manages to go out with you, Sehun will win the bet," said Jongin without looking at Baekhyun.
Baekhyun was shocked to hear that statement. He froze and just stared at Jongin's awry face.
"Jongin, are you really sure about that?" asked Kyungsoo, realising that Baekhyun was so confused, he couldn't say anything.
Jongin let out a big sigh before nodding his head slowly.
~*~*~*~
Baekhyun pushed Sehun away from him with all his might. He noticed Sehun's red eyes and there's snot from his nose. But Baekhyun didn't care about that at all. Maybe Sehun was just pretending to cry. There's no way Sehun would feel sad just because Baekhyun wanted to end the relationship with him.
"Sehun, you can stop pretending now. I know you actually don't love me at all," said Baekhyun as calm as he could, wanting to pretend that he didn't care about it.
"What do you mean, Baekhyun? I love you. I love you, Byun Baekhyun! You're the only person I love," Sehun tried to hold Baekhyun's hand but Baekhyun quickly dodged.
"Stop lying, Oh Sehun! I know about yout bet with Luhan sunbae," Baekhyun bit his lower lip, trying not to cry. "You lied about me being your first love. You lied, Sehun!"
Baekhyun couldn't hold his tears any longer and it all fell from his eyes. Sehun was shocked to see his senior crying. He tried to wipe Baekhyun's tears but Baekhyun pushed his hand away. Baekhyun pushed Sehun away once again and quickly got on his bicycle.
"I hate you, Sehun!" He cycled as fast as he could, leaving Sehun in a daze at the middle of that small road.
đang được dịch, vui lòng đợi..
