taeng995 AsianFanficsWriteSearchTagsStoriesPopularMembersSocial If thi dịch - taeng995 AsianFanficsWriteSearchTagsStoriesPopularMembersSocial If thi Việt làm thế nào để nói

taeng995 AsianFanficsWriteSearchTag

taeng995
AsianFanfics
Write
Search
Tags
Stories
Popular
Members
Social

If this page had a pop up or a redirect (it shouldn't!), please help us by reporting this page
White-Hot Fire
Author(s)Loveexoandgirlsday
Status Subscribers-only
Tags mark got7 lovelyz mijoo
Bookmark Save (go offline) Report Content Make Readable a a a a

"Your problem? Mijoo your problems are my problems," he answered, trying someway to reason with her.
"Why? Why are you saying that Mark?" she demanded, her back still to him. "I can't think of a single reason why you would say that!" She didn't know what to expect him to say… but what he said next blew her mind.
What he said next made her heart stop because she could hardly believe that she had just heard.
"Because… I'm in love with you, Mijoo."
Stunned, Mijoo just stood there. It felt like the world had just stopped moving from what he said. Like she was stuck in a place where time no longer existed… and she and Mark were trapped in this place together.
"No," she whispered.
"No?" echoed Mark.
Mijoo let a long breath, her eyes streaming with tears as she replied once again, "No, this can't be right."
"Mijoo?" asked Mark as he took a step towards her only to have her walk a step away.
"No," she said as she put her face in her hands, trying to figure this out, "We've only known each other for a few months at least! It takes years to fall in love." Something was aching inside her, it was agonizing, and she felt as if she would die from the pain.
'So this is how it feels to have your heart breaking,' she thought clutching a hand to her chest as the words still echoed in her mind. When Hoya left her years ago, she felt pain yes, but that was nothing compared to this…
"I just don't know anymore," she helplessly, her voice racked with sobs. Mark put his hand on her shoulder and gently turned her around to face him. She looked up into his face… a face that she at seen in her dreams… yes she had been dreaming of him for a long time now.
He smiled and softly brushed her eyes, to get rid of what was left of the tears and told her, "I think you do know."
Mijoo was about to speak when he put his finger to silence her. Mijoo could feel the heat of his finger burning her lips and shivered because of it.
"Yes you do. Give us a chance Mijoo," he asked quietly.
Mijoo looked down in embarrassment, not knowing what to do. But still her heart and brain have already made up their minds for her. 'I'm not sure what to do, I just can't and yet I want too. I want him to hold me, to hold me and never let go… I want to be with him.'
"I think…" she said drifting her eyes away from him, so he wouldn't see the love that was radiating off of them. He cupped her cheek, turning her face towards his, Mijoo could feel his breath; her heart skipped a beat as she met his eyes.
"I think that…" she managed to say as Mark placed his other hand on her other cheek, cupping it.
"Shh…" he shushed as he brought his face closer to hers. Mijoo, by instinct, closed her eyes and suddenly she felt soft lips press gently against her own. She let out a sigh, her eyes slightly closed and hazy from the kiss. They both felt like white-hot fire was spreading though every part of their bodies. The kiss was short and chaste yet somehow… held a hidden passion that only the two of them felt.
"I love you," Mijoo finished what she had started to say as their lips separated.
"I know that. Tell me something I don't already know," Mark responded before he leaned in for another kiss. But this next one wasn't like the last. This one was full of passion; it was as if their love for each other was a blazing white-hot fire that scalding their very beings, their entire bodies burn as if they were in flames.
"Mmm…" Mijoo moaned as his lips teased hers, his hot breath steamed with undeniable love as if mixing with her own. Mark placed one hand on the back of her head, and the other on her waist as Mijoo wrapped her arms around his neck as he deepened the kiss. Neither of them had ever felt like this. Mark pulled away, not because he wanted to but because they both needed the air. Mijoo reached up and traced his face gently with her finger; she wanted to memorize his beautiful face and it looked as if he was doing the same with hers. But just as their lips were going to meet for a third time, the sound of the door being thrown open was heard and Youngji came in.
"Mijoo? I just wanted to know if… oh…" Youngji stopped dead as she looked at the scene in front of her, but quickly regained her composer, her face turning as red as a tomato. "Sorry, wrong room," she said as she quickly shut the door. Mijoo and Mark exchanged glances, and both started to blush and laugh at being caught in the act.
"You can come in Youngji," Mijoo called as she moved away from Mark. Youngji slowly opened the door, her face still red as she looked at them. Her hands nervously handed the paper work to Mijoo as she looked at Mark, who had a small blush on his face. No one knew what to say, and the fact that Mark was feeling nervous and Youngji feeling very embarrassed didn't help. Mijoo smiled at both of them, but that smiled quickly faded into a serious one. She brought her hand to her heart, as she suddenly felt a pain again… but for some reason this pain felt different.
'Why does my heart still hurt?' she thought. 'It's unbearable. Like something bad happened. What is it? What's going on?'
Mijoo's face constricted in silent pain, as tears started to resurface. Mark looked at her startled and went to her side, with one arm around her, rubbing her shoulder.
"Mijoo are you alright?" he asked, as he watched her face becoming very pale and tears falling. He looked at Youngji, and asked if she could go and call someone. But before Youngji was out of the door, Mijoo called out to her.
"NO! Youngji, please go check on all the children, see if any are missing," she begged, her heart still hurting. Youngji looked confused, but nodded without question and left the room.
"Do you need an ambulance or something Mijoo?" Mark asked as he held her close. Mijoo shook her head and said, "I need to make sure all the children are alright, that's my biggest priority. I can't explain it… but I have this feeling… something bad is happening."
Mark shook his head, "What makes you think that something happened to any of the students?"
Mijoo sighed as she put her hand over her heart and said simply, "Mother's intuition." She held onto Mark as if he were her lifeline; she let him give her comforting words as they waited for Youngji to come back.
Youngji came in a few minutes later, once she had finished counting all the children.
"I counted all of them, the ones inside and the ones outside, and it looks like…" Youngji paused, looking uneasy. "There are two students missing…"
Mijoo hitched a breath, and became anxious to know who was missing.
"Who is it Youngji? Please tell me," Mijoo begged urgently. 'And please don't let them be the two people who I think they are,' she silently pleaded as the pain in her heart came along with a new feeling of drowning in despair and the feeling of a breaking heart.
Youngji played with her fingers nervously as she looked at Mijoo's worried face and at Mark's curious and slightly confused face.
"The children that are missing are…" Youngji looked at Mark as she said the next part. "Lauren and Mino."
Mark's face stiffened, his eyes widened in horror, his hands started to shake as he began turning pale white. He couldn't move, there was no way he could. He felt as if his heart had just been seized and was having the life squeezed out of it.
"Lauren?" he echoed and suddenly out of his trance he went to Youngji and desperately asked where his daughter was.
"Where is she? Where's Lauren?" he demanded in a trembling voice. Mijoo then came over and began asking the same thing about Mino.
"We don't know," Youngji said honesty as she looked at them both with pity. "I'm sorry." Mijoo called to Yein and Suji and told them to try to find Mino and Lauren.
"You don't know?" Mark barked. "Two kids are missing and you don't know?"
"Mark try to come down," Mijoo said trying to hold the tears that kept spilling, she went towards Mark and placed a hand on his shoulder, which he dismissed and asked Youngji once again where the kids were.
"Mark, we are trying our best to find them, so please come down," said Youngji a little desperately.
Mark bolted out to find the kids, yelling their names, hoping that they'll respond.
"Lauren? Lauren! Mino? Where are you?" he yelled outside, Mijoo coming to his side and also yelling for her son and 'daughter'.
"Youngji? Please get all the other children inside. We don't want any more missing kids," Mijoo called back. Youngji nodded, and called out for all the children to go inside. The children were all upset and confuse about why playtime had been called off.
"Lauren? Mino?" Mark whispered in despair as he and Mijoo kept looking for them.
About 20 minutes had passed, and there were still no signs of Mino or Lauren. Most of the children had already been picked up, leaving only 3 or 4 more children, waiting for their parents. Mijoo, Youngji, Mark, and Yein kept looking, while Suji took care of the few remaining children inside.
Mark by this time was exhausted and miserable, despair and worry began to over take him.
"Where are you?" he whispered to himself, leaning up against a big tree in the school's playground. Mijoo came to his side and place her hands over his, giving him her comfort.
"Don't worry Mark, we will find them, I know it," she sniffled and rubbed at her sore and red eyes. She had been trying to think of where Mino and Lauren could be… but she hadn't had any ideas to what could've happened.
"Mino…" she said softly, now understanding the pain in her heart. "Lauren…"
The wind blew softly, and Mijoo was able to inhale the smell of the little flower blossoms in the tree; it would've been pleasant if things weren't so serious. Wai
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
taeng995 AsianFanficsViếtTìmTagsCâu chuyệnPhổ biếnThành viênXã hội Nếu trang này đã có một cửa sổ pop lên hoặc một chuyển hướng (nó không nên!), xin vui lòng giúp chúng tôi bằng cách báo cáo Trang nàyWhite-Hot lửaAuthor(s) LoveexoandgirlsdayTrạng thái chỉ có người đăng kíTags đánh dấu got7 lovelyz mijoo Bookmark lưu (đi diễn đàn) báo cáo nội dung làm cho có thể đọc được một một một một"Vấn đề của bạn? Mijoo vấn đề của bạn là vấn đề của tôi,"ông trả lời, cố gắng cách nọ cách kia để lý do với cô ấy."Tại sao? Tại sao bạn đang nói rằng Mark? "cô yêu cầu, trở lại của cô vẫn còn với anh ta. "Tôi không thể nghĩ đến một lý do duy nhất tại sao bạn sẽ nói rằng!" Cô ấy không biết những gì mong đợi anh ta để nói... nhưng những gì ông nói tiếp theo thổi tâm trí của mình.Những gì ông nói tiếp theo được thực hiện trái tim của cô dừng lại vì cô khó có thể tin rằng bà đã chỉ nghe nói."Bởi vì... Tôi đang trong tình yêu với bạn, Mijoo."Choáng váng, Mijoo chỉ đứng đó. Nó cảm thấy như thế giới đã chỉ dừng lại di chuyển từ những gì ông nói. Như cô đã bị mắc kẹt ở một nơi mà thời gian không còn tồn tại... và cô và đánh dấu là bị mắc kẹt ở đây với nhau."Không", cô thì thầm.Lặp lại "Không?" Mark.Mijoo cho một hơi thở dài, đôi mắt của mình trực tuyến với nước mắt khi cô trả lời một lần nữa, "không, điều này không thể được quyền.""Mijoo?" hỏi đánh dấu như ông đã diễn một bước hướng tới cô ấy chỉ có cô ấy một bước đi."Không", cô nói như cô đặt khuôn mặt của cô trong tay của mình, cố gắng để con số này ra, "chúng tôi đã chỉ biết đến nhau cho một vài tháng ít! Phải mất nhiều năm để rơi vào tình yêu." Một cái gì đó đau bên trong cô ấy, nó là agonizing, và cô cảm thấy như thể nó sẽ chết từ cơn đau.'Vì vậy đây là làm thế nào nó cảm thấy đã phá vỡ trái tim của bạn,' cô nghĩ ôm một bàn tay để ngực của cô là từ vẫn còn lặp lại trong tâm trí của mình. Khi Hoya trái của cô năm trước đây, cô cảm thấy đau có, nhưng đó không có gì so với điều này..."Tôi chỉ không biết nữa," cô helplessly, có tiếng nói của mình, racked với sobs. Mark đặt tay trên vai cô và nhẹ nhàng chuyển mình xung quanh thành phố phải đối mặt với anh ta. Cô nhìn lên vào khuôn mặt của mình... một khuôn mặt cô ấy lúc nhìn thấy trong giấc mơ của mình... có cô đã mơ ước của anh ta trong một thời gian dài bây giờ.Ông cười và nhẹ nhàng chải đôi mắt của mình, để thoát khỏi những gì còn lại của những giọt nước mắt và nói với cô ấy, "tôi nghĩ rằng bạn biết."Mijoo là về để nói khi ông đặt ngón tay của mình để im lặng của cô. Mijoo có thể cảm thấy sức nóng của ngón tay của ông đốt đôi môi của mình và shivered vì nó."Vâng bạn làm. Cung cấp cho chúng tôi một cơ hội Mijoo,"ông yêu cầu lặng lẽ.Mijoo nhìn xuống trong bối rối, không biết phải làm gì. Nhưng vẫn còn trái tim và não của cô đã thực hiện lên tâm trí của họ cho cô ấy. ' Tôi không chắc chắn những gì để làm, tôi chỉ có thể không và chưa tôi muốn quá. Tôi muốn anh ta để giữ tôi, để giữ tôi và không bao giờ cho đi... Tôi muốn với anh ta.'"Tôi nghĩ...", cô nói trôi đôi mắt của mình ra khỏi anh ta, do đó, ông sẽ không nhìn thấy tình yêu bức xạ giảm giá của họ. Ông cupped má của cô, quay mặt về phía mình, Mijoo có thể cảm thấy hơi thở của mình; trái tim của cô đã bỏ qua một đánh bại khi cô gặp đôi mắt của mình."Tôi nghĩ rằng..." cô quản lý để nói như Mark đặt tay khác cô ấy má khác, thử nó."Shh..." ông shushed như ông đã mang khuôn mặt của mình gần hơn đến cô ấy. Mijoo, bởi bản năng, nhắm mắt của mình và đột nhiên cô cảm thấy mềm môi bấm nhẹ nhàng chống lại mình. Cô cho ra một sigh, đôi mắt của cô hơi đóng cửa và hazy từ những nụ hôn. Cả hai đều cảm thấy như white-hot ngọn lửa đã lan mặc dù tất cả các phần của cơ thể của họ. Những nụ hôn là ngắn và còn trong trắng chưa bằng cách nào đó... đã tổ chức một niềm đam mê ẩn mà chỉ có những hai người trong số họ cảm thấy."I love you," Mijoo đã hoàn thành những gì cô đã bắt đầu nói như đôi môi của họ tách ra."Tôi biết mà. Nói cho tôi một cái gì đó tôi đã không biết,"Mark trả lời trước khi ông cúi trong cho một nụ hôn. Nhưng điều tiếp theo đã không như cuối cùng. Điều này là đầy đủ của niềm đam mê; nó là như thể tình yêu của họ dành cho nhau là một blazing white-hot cháy rằng của con rất trụng bằng nước sôi, toàn bộ của các cơ quan đốt như thể họ là trong ngọn lửa."Mmm..." Mijoo moaned như đôi môi của mình chọc ghẹo hers, hơi thở của mình nóng lên đường với tình yêu không thể phủ nhận như thể trộn với mình. Mark đặt một bàn tay trên mặt sau của đầu, và các khác trên thắt lưng của cô như Mijoo quấn cánh tay của mình xung quanh cổ của ông khi ông đào sâu những nụ hôn. Không phải của họ chưa bao giờ cảm thấy như thế này. Mark kéo đi, không phải vì ông muốn nhưng vì cả hai đều cần không khí. Mijoo đạt lên và truy tìm khuôn mặt của mình nhẹ nhàng với ngón tay của mình; cô muốn ghi nhớ khuôn mặt xinh đẹp của mình và nó trông giống như ông đã làm như vậy với cô ấy. Nhưng cũng giống như đôi môi của họ đã đi để đáp ứng trong một thời gian thứ ba, những âm thanh của cánh cửa được ném mở đã được nghe và Youngji đến trong."Mijoo? Tôi chỉ muốn biết nếu... oh... " Youngji dừng lại chết khi cô nhìn cảnh ở phía trước của cô, nhưng một cách nhanh chóng lấy lại nhà soạn nhạc của cô, khuôn mặt của cô chuyển màu đỏ như một cà chua. "Xin lỗi, sai Phòng," cô nói như cô nhanh chóng đóng cửa. Mijoo và Mark đã trao đổi glances, và cả hai bắt đầu blush và cười lúc đang được đánh bắt trong hành động."Bạn có thể đi vào Youngji," Mijoo gọi là khi nó di chuyển ra khỏi hiệu. Youngji từ từ mở cửa, khuôn mặt của cô vẫn còn đỏ khi cô nhìn vào họ. Hai bàn tay nervously trao giấy làm việc cho Mijoo như cô nhìn Mark, người đã có một đỏ nhỏ trên khuôn mặt của mình. Không ai biết phải nói gì, và thực tế rằng Mark đã cảm thấy lo lắng và Youngji cảm thấy rất xấu hổ đã không giúp đỡ. Mijoo cười lúc cả hai người trong số họ, nhưng điều đó cười một cách nhanh chóng phai mờ thành một nghiêm trọng. Cô đưa tay đến trái tim của cô, như cô ấy đột nhiên cảm thấy một nỗi đau một lần nữa... nhưng đối với một số lý do đau này cảm thấy khác nhau.'Tại sao hiện trái tim của tôi vẫn còn đau?' cô nghĩ. ' Thật khó chịu. Giống như một cái gì đó xấu xảy ra. Nó là cái gì? Có chuyện gì?'Mijoo của mặt chế hơn đau đớn im lặng, như giọt nước mắt bắt đầu nổi lên. Mark nhìn cô giật mình và đã đi đến bên cô ấy, với một cánh tay xung quanh cô, cọ xát vai của mình."Mijoo có bạn sao không?" Anh hỏi, như ông dõi mặt trở thành rất nhạt và nước mắt rơi xuống của cô. Ông nhìn Youngji, và yêu cầu nếu cô có thể đi và gọi cho ai đó. Nhưng trước khi Youngji đã ra khỏi cửa, Mijoo gọi là với cô ấy."KHÔNG! Youngji, xin vui lòng kiểm tra trên tất cả các trẻ em, xem nếu bất kỳ bị thiếu, "cô begged, trái tim của cô vẫn còn gây tổn thương. Youngji nhìn nhầm lẫn, nhưng gật đầu mà không có câu hỏi và rời khỏi phòng."Bạn cần một xe cứu thương hoặc một cái gì đó Mijoo?" Đánh dấu hỏi như ông đã tổ chức của mình đóng. Mijoo bắt đầu và nói, "tôi cần phải đảm bảo rằng tất cả các trẻ em đang được rồi, đó là ưu tiên lớn nhất của tôi. Tôi không thể giải thích nó... nhưng tôi có điều này cảm giác... một cái gì đó xấu đang xảy ra."Mark lắc đầu, "Điều gì làm cho bạn nghĩ rằng một cái gì đó đã xảy ra với bất kỳ của các sinh viên?"Mijoo thở dài như cô đặt bàn tay của mình trên trái tim của cô và nói đơn giản, "Trực giác của mẹ." Cô tổ chức vào Mark như nếu ông đã là cuộc sống của mình; cô cho anh ta cho từ an ủi của cô khi họ chờ cho Youngji để trở lại.Youngji đến trong một vài phút sau, một khi cô đã hoàn thành đếm tất cả các trẻ em."Tôi tính tất cả chúng, những người bên trong và những người bên ngoài, và có vẻ như..." Youngji tạm dừng, tìm kiếm khó chịu. "Không có hai sinh viên mất tích..."Mijoo hitched một hơi thở, và trở nên lo lắng để biết những người đã mất tích."Ai là nó Youngji? Xin vui lòng cho tôi biết,"Mijoo begged khẩn trương. 'Và xin vui lòng không để cho họ là hai người tôi nghĩ rằng họ là,' cô âm thầm kêu gọi như đau trong trái tim của cô đến cùng với một cảm giác mới chết đuối trong tuyệt vọng và cảm giác của một trái tim phá vỡ.Youngji chơi với ngón tay của cô nervously khi cô nhìn vào khuôn mặt lo lắng của Mijoo và Mark tò mò và một chút nhầm lẫn khuôn mặt."Các em bị thiếu..." Youngji xem xét Mark như cô nói các phần tiếp theo. "Lauren và Mino."Khuôn mặt của Mark stiffened, đôi mắt của mình mở rộng ra trong kinh dị, bàn tay của ông bắt đầu lắc khi ông bắt đầu chuyển màu trắng. Ông không thể di chuyển, không có cách nào ông có thể. Ông cảm thấy như nếu trái tim của ông đã chỉ được thu giữ và có cuộc đời vắt ra khỏi nó."Lauren?" ông lặp lại và đột nhiên ra khỏi trance của mình ông đã đi đến Youngji và tuyệt vọng yêu cầu nơi con gái của ông là."Ở đâu là nó? Ở đâu là Lauren?"ông yêu cầu một giọng Run. Mijoo sau đó đến hơn và bắt đầu yêu cầu cùng một điều về Mino."Chúng tôi không biết," Youngji nói trung thực như cô nhìn cả hai với thương hại. "Tôi xin lỗi." Mijoo được gọi là Yein và Suji và nói với họ để cố gắng tìm Mino và Lauren."Bạn không biết?" Mark barked. "Hai trẻ em bị thiếu và bạn không biết?""Mark cố gắng đi xuống," Mijoo nói rằng cố gắng để giữ những giọt nước mắt giữ tràn, cô đã đi đối với Mark và đặt một bàn tay trên vai mình, mà ông đã bác bỏ và yêu cầu Youngji một lần nữa các trẻ em ở đâu."Đánh dấu, chúng tôi đang cố gắng hết sức để tìm thấy chúng, vì vậy xin vui lòng đi xuống," nói Youngji một chút tuyệt vọng.Mark bolted ra để tìm thấy trẻ, la hét tên của họ, Hy vọng rằng họ sẽ trả lời."Lauren? Lauren! Mino? Anh đâu rồi?"ông hét bên ngoài, Mijoo đến bên mình và cũng la hét cho con trai và 'con gái'."Youngji? Xin vui lòng nhận được tất cả các trẻ em khác bên trong. Chúng tôi không muốn bất kỳ trẻ em mất tích hơn"Mijoo gọi trở lại. Youngji gật đầu, và được gọi là cho tất cả các trẻ em để đi bên trong. Trẻ em bị tất cả khó chịu và gây nhầm lẫn về tại sao thời gian chơi đã được hủy bỏ."Lauren? Mino?" Mark thì thầm trong tuyệt vọng như ông và Mijoo giữ tìm kiếm cho họ.Khoảng 20 phút đã qua, và vẫn còn không có dấu hiệu của Mino hoặc Lauren. Hầu hết trẻ em đã có được vớt lên, để lại chỉ có 3 hoặc 4 trẻ em, chờ đợi cho cha mẹ của họ. Mijoo, Youngji, Mark và Yein giữ tìm kiếm, trong khi Suji đã chăm sóc của trẻ em còn lại vài bên trong.Mark bởi thời gian này là kiệt sức và đau khổ, tuyệt vọng và lo lắng bắt đầu để hơn anh ta."Where are bạn?" ông thì thầm với mình, nghiêng lên chống lại một cây lớn ở Sân chơi của trường. Mijoo đến cho mình bên và đặt bàn tay của mình trên của mình, cho anh ta thoải mái của mình."Đừng lo lắng Mark, chúng tôi sẽ tìm thấy chúng, tôi biết nó," bà sniffled và cọ xát tại của cô đau và đỏ mắt. Cô đã cố gắng để suy nghĩ về nơi Mino và Lauren có thể... nhưng nó đã không có bất kỳ ý tưởng để những gì có thể đã xảy ra."Mino..." cô nói nhẹ nhàng, bây giờ sự hiểu biết nỗi đau trong trái tim của cô." Lauren..."Gió thổi nhẹ nhàng, và Mijoo đã có thể hít mùi hoa ít hoa cây; nó có thể đã được dễ chịu nếu những thứ không nên nghiêm trọng. Wai
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
taeng995
AsianFanfics
Viết
Tìm
khóa
Stories
Popular
viên
xã hội Nếu trang này có một cửa sổ pop up hay một chuyển hướng (nó không nên!), xin vui lòng giúp chúng tôi bằng cách báo cáo trang này White-Hot cháy Author (s) Loveexoandgirlsday thuê bao chỉ Status khóa dấu GOT7 lovelyz mijoo Bookmark Save (đi offline) Báo cáo Content Hãy aaaa Readable "của bạn Mijoo vấn đề? vấn đề của mình là vấn đề của tôi," anh trả lời, cố gắng cách nọ cách kia để giải thích với cô. "Tại sao? Tại sao anh lại nói rằng Mark?" cô hỏi, cô trở lại vẫn còn để anh ta. "Tôi không thể nghĩ ra một lý do duy nhất lý do tại sao bạn sẽ nói như thế!" Cô không biết những gì mong đợi anh ta để nói ... nhưng những gì anh ta nói tiếp thổi tâm trí của mình. Những gì ông nói tiếp theo làm ngừng tim cô vì cô không thể tin rằng cô vừa nghe được. "Bởi vì ... tôi đang ở trong tình yêu với bạn , Mijoo. "Choáng váng, Mijoo chỉ đứng đó. Nó cảm thấy như thế giới vừa mới ngừng chuyển động từ những gì ông nói. Giống như cô đã bị mắc kẹt trong một nơi mà thời gian không còn tồn tại ... và cô ấy và Mark đã bị mắc kẹt ở nơi này lại với nhau. "Không," cô thì thầm. "Không có?" vang vọng Mark. Mijoo cho một hơi thở dài, đôi mắt cô chảy nước mắt khi cô trả lời một lần nữa, "Không, điều này có thể không đúng." "Mijoo?" Đánh dấu hỏi khi anh bước một bước về phía cô chỉ có cô ấy đi một bước đi. "Không," cô nói và đưa khuôn mặt của cô trong tay mình, cố gắng để con số này ra, "Chúng ta chỉ biết nhau trong một vài tháng ít nhất! Nó mất nhiều năm để rơi vào tình yêu. " Cái gì đó đang đau bên trong cô, đó là đau đớn, và cô cảm thấy như thể cô sẽ chết vì đau. "Vì vậy, đây là làm thế nào để nó cảm thấy có phá vỡ trái tim của bạn," cô nghĩ ôm chặt lấy một bàn tay vào ngực cô như những lời vẫn còn vang vọng trong tâm trí cô. Khi Hoya lại những năm của cô trước đây, cô cảm thấy đau đớn có, nhưng đó là không có gì so với điều này ... "Tôi chỉ không biết nữa", cô bất lực, giọng nói của cô bị hành hạ bởi những tiếng nức nở. Đánh đặt tay lên vai cô và nhẹ nhàng xoay cô đối mặt với anh. Cô ngước lên nhìn vào khuôn mặt của mình ... một khuôn mặt mà cô tại nhìn thấy trong giấc mơ của mình ... có cô đã mơ ước của anh ta trong một thời gian dài bây giờ. Anh mỉm cười và nhẹ nhàng chải mắt, để thoát khỏi những gì còn sót lại của những giọt nước mắt và nói với cô, "Tôi nghĩ rằng bạn không biết." Mijoo là về để nói chuyện khi ông đặt ngón tay của mình để bịt miệng cô. Mijoo có thể cảm nhận được sức nóng của ngón tay cháy môi cô và rùng mình vì nó. "Có bạn nào. Hãy cho chúng tôi một cơ hội Mijoo," ông khẽ hỏi. Mijoo nhìn xuống vì xấu hổ, không biết phải làm gì. Nhưng vẫn còn trái tim và não của cô đã thực hiện lên tâm trí của họ cho cô. 'Tôi không biết phải làm gì, tôi chỉ có thể không nhưng tôi muốn quá. Tôi muốn anh ta để giữ cho tôi, để giữ cho tôi và không bao giờ để cho đi ... Tôi muốn được ở bên anh. "" Tôi nghĩ ... "cô nói trôi mắt khỏi anh, để anh không nhìn thấy tình yêu mà đã tỏa ra của chúng. Ông ôm lấy má cô, quay mặt về phía mình, Mijoo có thể cảm thấy hơi thở của mình; trái tim cô ngừng đập khi cô bắt gặp ánh mắt của anh. "Tôi nghĩ rằng ..." cô cố nói như Mark đặt tay kia lên má kia của mình, uốn nó. "Shh ..." ông shushed như ông đã mang khuôn mặt của mình gần gũi hơn với cô. Mijoo, theo bản năng, nhắm mắt lại và đột nhiên cô cảm thấy đôi môi mềm mại nhấn nhẹ nhàng chống lại chính mình. Cô thở dài, đôi mắt hơi khép kín và mờ khỏi nụ hôn. Cả hai đều cảm thấy như lửa trắng nóng đang lan mặc dù tất cả các phần của cơ thể của họ. Nụ hôn ngắn và trong sạch bằng cách nào đó ... đã tổ chức một niềm đam mê ẩn mà chỉ có hai trong số họ cảm thấy. "Tôi yêu em", Mijoo hoàn thành những gì cô ấy đã bắt đầu nói như đôi môi của họ tách ra. "Tôi biết điều đó. Hãy nói cho tôi cái gì tôi don 't đã biết, "Mark trả lời trước khi anh cúi xuống cho một nụ hôn nữa. Nhưng tiếp theo này không giống như người cuối cùng. Điều này là đầy đủ của niềm đam mê; nó là, nếu như tình yêu của họ dành cho nhau là một ngọn lửa màu trắng-nóng nực mà bị bỏng rất con của họ, toàn bộ cơ thể của họ đốt như thể họ đang ở trong ngọn lửa. "Mmm ..." Mijoo rên rỉ khi môi anh trêu chọc cô, hơi thở nóng bỏng của mình hấp tình yêu không thể phủ nhận là nếu trộn với riêng cô. Mark đặt một tay lên phía sau đầu của cô, và các khác trên eo cô như Mijoo vòng tay quanh cổ anh như anh đào sâu nụ hôn. Không ai trong số họ đã bao giờ cảm thấy như thế này. Mark kéo đi, không phải vì ông muốn nhưng vì cả hai đều cần không khí. Mijoo lên và truy tìm khuôn mặt của mình nhẹ nhàng bằng ngón tay; cô muốn ghi nhớ khuôn mặt xinh đẹp của mình và có vẻ như ông đã làm như vậy với cô. Nhưng cũng giống như đôi môi của họ đã đi gặp lần thứ ba, những âm thanh của cánh cửa bị mở toang ra đã được nghe và Youngji bước vào. "Mijoo? Tôi chỉ muốn biết nếu ... oh ..." Youngji đứng sững lại khi cô nhìn vào cảnh trước mặt cô, nhưng nhanh chóng lấy lại nhà soạn nhạc của cô, mặt chuyển đỏ như cà chua. "Xin lỗi, sai phòng," cô nói khi cô nhanh chóng đóng cửa lại. Mijoo và Mark liếc nhìn nhau, và cả hai bắt đầu đỏ mặt và cười khi bị bắt quả tang. "Bạn có thể đi vào Youngji," Mijoo gọi khi cô di chuyển xa Mark. Youngji từ từ mở cửa, gương mặt vẫn còn đỏ khi cô nhìn vào họ. Bàn tay cô ấy lo lắng trao công việc giấy để Mijoo khi cô nhìn vào Mark, người đã có một blush nhỏ trên khuôn mặt của mình. Không ai biết phải nói gì, và thực tế rằng Mark đã cảm thấy lo lắng và Youngji cảm thấy rất xấu hổ đã không giúp đỡ. Mijoo mỉm cười với cả hai người, nhưng mà mỉm cười một cách nhanh chóng phai nhạt thành một nghiêm trọng. Cô đưa tay lên trái tim mình, như là đột nhiên cô cảm thấy một nỗi đau nữa ... nhưng vì một lý do đau này có cảm giác khác. "Tại sao trái tim tôi vẫn còn đau không? ' cô ấy đã nghĩ rằng. "Thật không thể chịu nổi. Giống như một cái gì đó không hay xảy ra. Nó là gì? Điều gì đang xảy ra? 'Mặt Mijoo của chế hơn trong đau thầm lặng, những giọt nước mắt bắt đầu nổi lên. Mark nhìn giật mình và đi đến bên cạnh cô, với một cánh tay quanh cô, xoa xoa vai cô. "Mijoo có sao không?" anh hỏi, khi anh nhìn khuôn mặt cô trở nên rất nhạt và nước mắt rơi xuống. Anh nhìn Youngji, và hỏi nếu cô ấy có thể đi và gọi cho ai đó. Nhưng trước khi Youngji đã được ra khỏi cửa, Mijoo gọi cô ấy. "NO Youngji!, Hãy đi kiểm tra trên tất cả các trẻ em, xem có bị thiếu," cô năn nỉ, trái tim cô vẫn còn đau. Youngji nhìn bối rối, nhưng gật đầu mà không có câu hỏi và rời khỏi phòng. "Em cần xe cứu thương hoặc một cái gì đó Mijoo?" Đánh dấu hỏi khi anh ôm chặt lấy cô. Mijoo lắc đầu và nói: "Tôi cần phải chắc chắn rằng tất cả các trẻ em có ổn không, đó là ưu tiên lớn nhất của tôi. Tôi không thể giải thích nó ... nhưng tôi có cảm giác này ... cái gì xấu đang xảy ra." Mark lắc đầu, "gì làm cho bạn nghĩ rằng cái gì đã xảy ra với bất kỳ của học sinh? "Mijoo thở dài khi cô đặt tay lên trái tim mình và nói đơn giản," trực giác của mẹ. " Cô nắm lấy Mark như thể anh là cuộc sống của mình; cô cho anh ta cung cấp cho những lời an ủi cô khi họ chờ đợi Youngji quay trở lại. Youngji đến trong một vài phút sau đó, một khi cô đã hoàn thành, kể cả trẻ em. "Tôi đếm tất cả của họ, những người bên trong và những cái bên ngoài, và nó trông giống như ... "Youngji dừng lại, không thoải mái. "Có hai học sinh mất tích ..." Mijoo quá giang một hơi thở, và trở thành lo lắng cho biết những người đã mất tích. "Ai là nó Youngji? Hãy cho tôi biết," Mijoo van xin khẩn trương. 'Và xin đừng để chúng có hai người mà tôi nghĩ rằng họ đang có, "cô thầm cầu xin khi nỗi đau trong trái tim của mình đến cùng với một cảm giác mới của chết đuối trong tuyệt vọng và cảm giác của một trái tim vỡ. Youngji chơi với cô ấy ngón tay lo lắng khi cô nhìn vào khuôn mặt lo lắng Mijoo và vào khuôn mặt tò mò và hơi bối rối của Mark. "Các em còn thiếu là ..." Youngji nhìn Mark khi cô cho biết một phần tiếp theo. "Lauren và Mino." Khuôn mặt của Mark cứng người lại, đôi mắt mở to kinh dị, hai tay bắt đầu run khi anh bắt đầu chuyển màu trắng nhạt. Anh không thể di chuyển, không có cách nào anh có thể. Ông cảm thấy như tim mình vừa bị bắt giữ và đã có cuộc sống vắt ra khỏi nó. "Lauren?" ông lặp lại và đột nhiên ra khỏi trạng thái hôn của mình, ông đã đi đến Youngji và tuyệt vọng hỏi nơi con gái của mình đã. "Cô ấy đâu? ở đâu Lauren?" Anh hỏi bằng một giọng run run. Mijoo sau đó bước đến và bắt đầu yêu cầu cùng một điều về Mino. "Chúng tôi không biết," Youngji nói trung thực khi cô nhìn vào họ cả với thương hại. "Tôi xin lôi." Mijoo gọi để Yein và Suji và nói với họ để cố gắng tìm Mino và Lauren. "Bạn không biết?" Đánh dấu sủa. "Hai đứa đang mất tích và bạn không biết?" "Mark cố gắng đi xuống," Mijoo nói cố gắng giữ những giọt nước mắt cứ tràn, cô đi về phía Mark và đặt tay lên vai anh, mà ông bác bỏ và hỏi Youngji một lần nữa, nơi các trẻ em đã. "Mark, chúng tôi đang cố gắng tốt nhất của chúng tôi để tìm thấy chúng, vì vậy hãy đi xuống," Youngji nói một chút tuyệt vọng. Đánh bắt vít ra để tìm những đứa trẻ, la hét tên của họ, hy vọng rằng họ sẽ trả lời. "Lauren Mino? Lauren!? Bạn đang ở đâu?" ông hét lên bên ngoài, Mijoo đến bên anh và cũng la hét cho con trai và con gái '. "Youngji? Hãy có được tất cả các trẻ em khác bên trong. Chúng tôi không muốn bất cứ đứa trẻ mất tích nhiều hơn," Mijoo gọi trở lại. Youngji gật đầu, và gọi cho tất cả các trẻ em để đi vào bên trong. Các em đều khó chịu và gây nhầm lẫn về lý do tại sao giờ chơi đã được gọi ra. "Mino Lauren?" Mark thì thầm trong tuyệt vọng khi ông và Mijoo giữ tâm tìm kiếm chúng. Khoảng 20 phút đã trôi qua, và không có dấu hiệu của Mino hay Lauren vẫn còn. Hầu hết trẻ em đã được vớt lên, chỉ để lại 3 hoặc 4 con hơn, chờ đợi cha mẹ của họ. Mijoo, Youngji, Mark, và Yein cứ nhìn, trong khi Suji đã chăm sóc trong số ít những đứa con còn lại bên trong. Đánh dấu bởi thời gian này đã kiệt sức và đau khổ, thất vọng và lo lắng bắt đầu qua đưa anh ta. "Anh đang ở đâu?" ông thì thầm với chính mình, nghiêng lên chống lại một cái cây lớn trong sân chơi của trường. Mijoo đến bên cạnh mình và đặt hai bàn tay trên của mình, cho anh ta thoải mái của mình. "Đừng lo lắng Mark, chúng tôi sẽ tìm thấy chúng, tôi biết điều đó", cô sụt sịt và cọ xát vào mắt bị đau và đỏ của cô. Cô đã cố gắng để nghĩ về nơi Mino và Lauren có thể ... nhưng cô đã không có bất kỳ ý tưởng những gì có thể đã xảy ra. "Mino ..." cô nói nhẹ nhàng, bây giờ hiểu được nỗi đau trong trái tim cô. "Lauren ..." Gió thổi nhẹ nhàng, và Mijoo đã có thể để hít mùi của các loại hoa nhỏ trên cây; nó sẽ đã được dễ chịu nếu mọi thứ không quá nghiêm trọng. Wai





























































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: