He used his knife...

He used his knife..." Minerva had t

He used his knife..." Minerva had to hold her hand up to prevent the interruptions that she could see coming from Albus and Severus. "The lad knew the ministry interpretation of what constituted a wand verbatim. Is there anyone here who doesn't believe Mr Crow's knife will not break any of the ministry's guidelines of just what they define a wand as? When you take into account that his knife was a personal gift from Ragnok, then you can guarantee it will fall outside ministerial law."

Snape couldn't stand the son of his former schooldays enemy receiving praise. "If he's so bloody good at magic, why did he have to kill a troll with a sword? I would have expected him to tie it up in pink ribbons and bows, just waiting on us coming to collect it."

"And just how many eleven year olds do you know who could take down a fully grown mountain troll?" Filius wasn't for letting Snape or Dumbledore off with anything. "Can I assume from your attitude that you don't want to be part of this meeting tomorrow?"

"The brat has made it perfectly clear that he wants nothing to do with me, well the feeling is mutual. No, I will not be at that meeting. Excuse me, but the thought of listening to more talk about that boy is making me quite nauseous. I shall retire for the night."

As Snape was leaving, Filius had a parting comment for the potions professor. "I think the problem is young Harry made it PUBLICLY clear he wanted nothing to do with you, just remember that Severus. Harry has already proven my earlier statement correct, never mess with a goblin."

As Snape left, Minerva once more turned the argument back to Dumbledore. "So headmaster, are you going to tell us this prophecy - or are we going to have to ask a goblin about it tomorrow?"

Albus could only stall his senior staff, and hope the goblin would tell them nothing tomorrow. He was beginning to regret arranging that meeting, the timing of it just couldn't be worse.

-oOoOo-

Harry came down the stairs with the intention of carrying out his normal morning exercise routine, he found an unexpected sight waiting on him.

Hermione had fallen asleep on a chair turned to face his staircase, obviously intent on not letting him get past her. It should also have been obvious from her attire what the young witch's intentions were but Harry had never seen clothing like this. The shorts came down to just above her knees and clung to Hermione like a blue and pink second skin. The short sleeved top was of the same colourful design and material, clinging to her every curve while exposing part of her midriff. Chunky footwear completed the ensemble, all made of something called Nike, and she had even attempted to tie her hair back into a ponytail.

Hermione's mane could never be tamed by a mere hair-tie and was already escaping to cover her face. Harry gently moved the escaped locks away from her eyes, only for those expressive hazel orbs to shoot open.

Harry would later swear he didn't see Hermione move but she must have, how else could she now be standing and wrapped all around him.

"Oh Harry, you've no idea how happy I am to see you're alright. You walked out the infirmary covered in blood and I was sure some of it must be yours. Madam Pomfrey had to practically force-feed me a calming draft to stop me chasing after you, she said we were all suffering from shock and kept us in her apartment while the infirmary was being repaired and fumigated. She let us out at dinner time and then I couldn't find you anywhere, no one could. Where were you?"

Harry had thought he had lost his friends but, if the way Hermione was clinging to him was any indication, that was clearly not the case. "I was in my room, I thought you wouldn't want to be my friend after what I did yesterday."

Hermione took his face in her hands, ensuring he could look into her eyes as she answered that question. "What you did yesterday was the bravest thing I've ever seen. We were all terrified yet you took command of the situation. I saw and heard you try to get the troll away from us, it didn't leave you any other option."

"You looked as if you would never want to see me again, as if I frightened you."

"You scared the bloody life out of me! I thought that troll was sure to kill you. The smell in the infirmary was atrocious, there was blood splattered everywhere and Padma was actually shooting slugs from her mouth as she screamed - not one of life's better experiences!"

A shiver ran down Hermione just thinking about it. Harry must have felt it because he held her tighter, giving the young witch the courage to say the next bit "I actually couldn't believe we all survived and just stood there in shock, it wasn't until Madam Pomfrey began to treat us I realised you had left. I'm sorry if you thought that Harry, I can assure you nothing could be further from the truth."

"So Padma and her sister don't hate me?"

This had Hermione blushing and really piqued Harry's curiosity. He held the silence until she eventually answered his question. "The twins seemed to think they now owe you a life debt - Parvati saw both of them marrying you as the perfect way to repay this debt."

Harry struggled to hold his laughter as he pushed for more. "I saved you as well, what does Hermione Granger think of this idea?"

"Oh, Parvati had thought of that as well. I was to marry you too - and become part of your harem..."

Harry couldn't hold his laughter any longer, much to the consternation of Miss Granger. "I hardly see how that is funny Harry..."

"Oh you would, if you knew more about goblins." Harry regained control of his laughter before giving Hermione the information she was missing. "Goblins have one mate - and that mate is for life. No goblin would ever take part in a multiple relationship like she's suggesting. I would really appreciate it if my best friend made sure certain others got to hear about that fact."

For some reason this put a wide smile on Hermione's face, Harry reckoned that now would be a good time to ask what was on his mind. "Hermione, what are you wearing?"

The pink tinge had once more returned to her features. "Oh this is my mother's idea of exercise clothes. I had hoped for jogging bottoms and a hoodie, a track suit even. Mother has to go and buy spandex, so it was this or robes. Shall I go and change?"

"No, those are great. They won't restrict your movement in the slightest." What Harry didn't say was holding her dressed like that felt really different - but in a good way.

This gave Hermione the opening she was looking for. "Okay, so we know I'm wearing spandex but I've never seen anything like you've got on. What is it?"

"You never want to see this either. My tunic is made from the hide of a Hebridean Black, one of the few species of dragon native to Britain."

Hermione was running her hands over his chest without realising quite what she was doing. "This is dragon skin? It feels soft yet tough at the same time."

"Yes...well...it provides protection... against spells or blades." Harry was almost stuttering before pulling himself together. "Do you want to do some training? I think we should just start with a light run this morning?"

This was quickly agreed upon and they left the common room, Hermione once more on Harry's arm.

-oOoOo-

Padma 'found' Hermione sitting on the stairs and had to help the clearly exhausted witch reach her room. "What happened to you?"

"Oh I went training with Harry. His idea of a light workout was a three mile run, my legs gave out halfway up the stairs. I really need to shower and get ready but I don't think I can."

Padma had an idea how to get her friend moving. "That's too bad, Parvati will have the story of what happened yesterday all over the castle by now. My sister is quite taken with your best friend, she'll probably be sitting on Harry's lap before breakfast is over."

The exhausted witch suddenly found reserves she didn't know she possessed. Hermione didn't see Padma's smile as she hurried past her smirking friend for a quick shower.

-oOoOo-

Hermione entered the great hall on Harry's arm as usual, but that was where 'usual' ended. Padma hadn't been joking about her twin sister. Harry's exploits from yesterday were now known by everyone, which probably explained why everyone was now staring at them.

Harry had just sat down between Hermione and Padma when they were approached by the other Patil sister.

"Mr Crow, I would like to formally acknowledge that I owe you a life debt."

The rest of the great hall didn't even bother pretending that they weren't listening to every word, they easily heard Harry's reply. "I'm sorry Miss Patil, but I can't accept that."

Parvati was rocked on her heels at Harry's answer, it was certainly not what she expected. "Why not? There's no question that you saved my life."

"Actually, I rushed to the infirmary to make sure my friends were okay, you just happened to be there too. Goblins always look out for their friends and family, there can be no debts between Hermione, Padma or I for doing so."

It was a downtrodden Parvati that headed back to the Gryffindor table, fighting to hold back the tears. Harry wasn't exactly sure what he'd done and asked Padma if she could explain it to him.

"You basically told Parvati that if we weren't in the infirmary, you wouldn't have come racing to the rescue."

Harry nodded at that. "If you and Hermione had been in the hall yesterday, I wouldn't have gone anywhere. I didn't go looking for the troll, I went looking for the both of you. The troll just happened to find us, and Parvati just happened to be there too. I can't accept a life debt for that. I certainly didn't mean to offend your sister though, and I'm still not sure how I did."

Hermione attempted to help him understand. "Harry, you have no idea just what a heroic figure you appeared yesterday. You were decisive, calm and the way you protected us was terrifying to watch. That troll was enormous yet you felled it like a tree the instant it got
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Ông đã sử dụng con dao của mình..." Minerva đã phải giữ bàn tay của cô để ngăn chặn sự gián đoạn rằng cô có thể nhìn thấy đến từ Albus và Severus. "Thanh niên biết việc giải thích bộ của những gì chiếm một cây đũa phép đúng nguyên văn. Có ai ở đây những người không tin ông Crow dao sẽ không phá vỡ bất kỳ hướng dẫn của bộ chỉ những gì họ xác định một cây đũa phép là? Khi bạn đưa vào tài khoản con dao là một món quà cá nhân từ Ragnok, sau đó bạn có thể đảm bảo nó sẽ rơi bên ngoài bộ luật. "Snape không thể đứng là con trai của ông schooldays cựu đối phương nhận được lời khen ngợi. "Nếu ông là như vậy đẫm máu tốt tại ma thuật, tại sao ông phải giết một troll với một thanh kiếm? Tôi sẽ có mong đợi anh ta để tie nó trong dải ruy băng màu hồng và cung, chỉ cần chờ đợi chúng ta đến để thu thập nó.""Và tuổi mười một chỉ cần bao nhiêu bạn có biết những người có thể đi xuống một troll núi phát triển đầy đủ?" Filius đã không cho phép Snape hoặc Dumbledore với bất cứ điều gì. "Có thể tôi cho từ Thái độ của bạn mà bạn không muốn là một phần của cuộc họp này vào ngày mai?""The brat đã làm cho nó hoàn toàn rõ ràng rằng ông muốn gì để làm với tôi, cũng cảm giác là lẫn nhau. Không, tôi sẽ không tại cuộc họp đó. Xin lỗi, nhưng những suy nghĩ của nghe nói thêm về cậu bé đó là làm cho tôi khá nauseous. Tôi sẽ nghỉ hưu cho đêm."Như Snape đã để lại, Filius có một bình luận chia tay cho các giáo sư potions. "Tôi nghĩ rằng vấn đề là trẻ Harry đã làm cho nó công khai rõ ràng ông muốn gì để làm với bạn, chỉ cần nhớ rằng Severus. Harry đã đã chứng minh của tôi tuyên bố trước đó chính xác, không bao giờ mess với một con yêu tinh."As Snape left, Minerva once more turned the argument back to Dumbledore. "So headmaster, are you going to tell us this prophecy - or are we going to have to ask a goblin about it tomorrow?"Albus could only stall his senior staff, and hope the goblin would tell them nothing tomorrow. He was beginning to regret arranging that meeting, the timing of it just couldn't be worse.-oOoOo-Harry came down the stairs with the intention of carrying out his normal morning exercise routine, he found an unexpected sight waiting on him.Hermione had fallen asleep on a chair turned to face his staircase, obviously intent on not letting him get past her. It should also have been obvious from her attire what the young witch's intentions were but Harry had never seen clothing like this. The shorts came down to just above her knees and clung to Hermione like a blue and pink second skin. The short sleeved top was of the same colourful design and material, clinging to her every curve while exposing part of her midriff. Chunky footwear completed the ensemble, all made of something called Nike, and she had even attempted to tie her hair back into a ponytail.Hermione's mane could never be tamed by a mere hair-tie and was already escaping to cover her face. Harry gently moved the escaped locks away from her eyes, only for those expressive hazel orbs to shoot open.Harry would later swear he didn't see Hermione move but she must have, how else could she now be standing and wrapped all around him."Oh Harry, you've no idea how happy I am to see you're alright. You walked out the infirmary covered in blood and I was sure some of it must be yours. Madam Pomfrey had to practically force-feed me a calming draft to stop me chasing after you, she said we were all suffering from shock and kept us in her apartment while the infirmary was being repaired and fumigated. She let us out at dinner time and then I couldn't find you anywhere, no one could. Where were you?"Harry had thought he had lost his friends but, if the way Hermione was clinging to him was any indication, that was clearly not the case. "I was in my room, I thought you wouldn't want to be my friend after what I did yesterday."Hermione took his face in her hands, ensuring he could look into her eyes as she answered that question. "What you did yesterday was the bravest thing I've ever seen. We were all terrified yet you took command of the situation. I saw and heard you try to get the troll away from us, it didn't leave you any other option.""You looked as if you would never want to see me again, as if I frightened you.""You scared the bloody life out of me! I thought that troll was sure to kill you. The smell in the infirmary was atrocious, there was blood splattered everywhere and Padma was actually shooting slugs from her mouth as she screamed - not one of life's better experiences!"A shiver ran down Hermione just thinking about it. Harry must have felt it because he held her tighter, giving the young witch the courage to say the next bit "I actually couldn't believe we all survived and just stood there in shock, it wasn't until Madam Pomfrey began to treat us I realised you had left. I'm sorry if you thought that Harry, I can assure you nothing could be further from the truth.""So Padma and her sister don't hate me?"This had Hermione blushing and really piqued Harry's curiosity. He held the silence until she eventually answered his question. "The twins seemed to think they now owe you a life debt - Parvati saw both of them marrying you as the perfect way to repay this debt."Harry struggled to hold his laughter as he pushed for more. "I saved you as well, what does Hermione Granger think of this idea?""Oh, Parvati had thought of that as well. I was to marry you too - and become part of your harem..."Harry couldn't hold his laughter any longer, much to the consternation of Miss Granger. "I hardly see how that is funny Harry...""Oh you would, if you knew more about goblins." Harry regained control of his laughter before giving Hermione the information she was missing. "Goblins have one mate - and that mate is for life. No goblin would ever take part in a multiple relationship like she's suggesting. I would really appreciate it if my best friend made sure certain others got to hear about that fact."
For some reason this put a wide smile on Hermione's face, Harry reckoned that now would be a good time to ask what was on his mind. "Hermione, what are you wearing?"

The pink tinge had once more returned to her features. "Oh this is my mother's idea of exercise clothes. I had hoped for jogging bottoms and a hoodie, a track suit even. Mother has to go and buy spandex, so it was this or robes. Shall I go and change?"

"No, those are great. They won't restrict your movement in the slightest." What Harry didn't say was holding her dressed like that felt really different - but in a good way.

This gave Hermione the opening she was looking for. "Okay, so we know I'm wearing spandex but I've never seen anything like you've got on. What is it?"

"You never want to see this either. My tunic is made from the hide of a Hebridean Black, one of the few species of dragon native to Britain."

Hermione was running her hands over his chest without realising quite what she was doing. "This is dragon skin? It feels soft yet tough at the same time."

"Yes...well...it provides protection... against spells or blades." Harry was almost stuttering before pulling himself together. "Do you want to do some training? I think we should just start with a light run this morning?"

This was quickly agreed upon and they left the common room, Hermione once more on Harry's arm.

-oOoOo-

Padma 'found' Hermione sitting on the stairs and had to help the clearly exhausted witch reach her room. "What happened to you?"

"Oh I went training with Harry. His idea of a light workout was a three mile run, my legs gave out halfway up the stairs. I really need to shower and get ready but I don't think I can."

Padma had an idea how to get her friend moving. "That's too bad, Parvati will have the story of what happened yesterday all over the castle by now. My sister is quite taken with your best friend, she'll probably be sitting on Harry's lap before breakfast is over."

The exhausted witch suddenly found reserves she didn't know she possessed. Hermione didn't see Padma's smile as she hurried past her smirking friend for a quick shower.

-oOoOo-

Hermione entered the great hall on Harry's arm as usual, but that was where 'usual' ended. Padma hadn't been joking about her twin sister. Harry's exploits from yesterday were now known by everyone, which probably explained why everyone was now staring at them.

Harry had just sat down between Hermione and Padma when they were approached by the other Patil sister.

"Mr Crow, I would like to formally acknowledge that I owe you a life debt."

The rest of the great hall didn't even bother pretending that they weren't listening to every word, they easily heard Harry's reply. "I'm sorry Miss Patil, but I can't accept that."

Parvati was rocked on her heels at Harry's answer, it was certainly not what she expected. "Why not? There's no question that you saved my life."

"Actually, I rushed to the infirmary to make sure my friends were okay, you just happened to be there too. Goblins always look out for their friends and family, there can be no debts between Hermione, Padma or I for doing so."

It was a downtrodden Parvati that headed back to the Gryffindor table, fighting to hold back the tears. Harry wasn't exactly sure what he'd done and asked Padma if she could explain it to him.

"You basically told Parvati that if we weren't in the infirmary, you wouldn't have come racing to the rescue."

Harry nodded at that. "If you and Hermione had been in the hall yesterday, I wouldn't have gone anywhere. I didn't go looking for the troll, I went looking for the both of you. The troll just happened to find us, and Parvati just happened to be there too. I can't accept a life debt for that. I certainly didn't mean to offend your sister though, and I'm still not sure how I did."

Hermione attempted to help him understand. "Harry, you have no idea just what a heroic figure you appeared yesterday. You were decisive, calm and the way you protected us was terrifying to watch. That troll was enormous yet you felled it like a tree the instant it got
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Ông đã sử dụng con dao của mình ... "Minerva đã nắm tay cô ấy lên để ngăn chặn sự gián đoạn mà cô có thể nhìn thấy từ Albus và Severus." Cậu bé biết việc giải thích vụ của những gì cấu thành một cây đũa đúng nguyên văn. Có ai ở đây ai không tin con dao của ông Crow sẽ không phá vỡ bất cứ hướng dẫn của Bộ chỉ là những gì họ xác định một cây đũa phép như? Khi bạn đưa vào tài khoản mà con dao của ông là một món quà cá nhân từ Ragnok, sau đó bạn có thể đảm bảo nó sẽ rơi pháp luật Bộ bên ngoài. " Snape không thể chịu được con trai của cựu schooldays kẻ thù nhận lời khen ngợi của mình. "Nếu cậu ấy rất tốt đẫm máu tại kỳ diệu , tại sao anh lại phải giết một troll với một thanh kiếm? Tôi đã có dự kiến ông để nó trong băng màu hồng và cung, chỉ chờ đợi vào chúng tôi tới để thu thập nó. " "Và bao nhiêu mười một tuổi làm bạn biết ai có thể lấy xuống một troll núi phát triển đầy đủ?" Filius wasn ' t đã cho Snape hay Dumbledore ra với bất cứ điều gì. "Tôi có thể giả sử từ thái độ của bạn mà bạn không muốn là một phần của cuộc họp này vào ngày mai?" "Các nhóc đã làm cho nó hoàn toàn rõ ràng rằng ông muốn gì để làm với tôi, cũng cảm giác lẫn nhau. Không, tôi sẽ không có mặt tại cuộc họp đó. Xin lỗi, nhưng những suy nghĩ của lắng nghe nhiều hơn nói về cậu bé đó là làm cho tôi khá buồn nôn. Tôi sẽ nghỉ hưu, nghỉ đêm. " Như Snape đã để lại, Filius đã có một comment chia tay cho các giáo sư potions. "Tôi nghĩ rằng vấn đề là trẻ Harry đã làm cho nó công khai rõ ràng ông muốn gì để làm với bạn, chỉ cần nhớ rằng Severus. Harry đã chứng minh tuyên bố chính xác, không bao giờ lộn xộn trước đây của tôi với một con yêu tinh ". Như Snape trái, Minerva một lần nữa quay trở lại với các lập luận của cụ Dumbledore. "Vì vậy, hiệu trưởng, thì bạn sẽ cho chúng tôi biết lời tiên tri này - hoặc chúng ta sẽ phải hỏi một yêu tinh về nó vào ngày mai? " Albus chỉ có thể trì hoãn các nhân viên cao cấp của mình, và hy vọng con yêu tinh sẽ nói với họ không có gì ngày mai. Anh đang bắt đầu hối hận vì việc sắp xếp cuộc họp đó, thời gian của nó chỉ có thể không thể tồi tệ hơn. -ooOoo- Harry đi xuống cầu thang với ý định thực hiện thói quen tập thể dục buổi sáng thông thường của mình, ông đã tìm thấy một cảnh tượng bất ngờ chờ đợi vào anh. Hermione đã ngủ trên một chiếc ghế quay mặt về phía cầu thang của mình, rõ ràng ý định không để cho anh có được quá khứ của mình. Nó sẽ cũng đã rõ ràng từ trang phục của cô ấy những gì dự định của các phù thủy trẻ là nhưng Harry đã không bao giờ nhìn thấy quần áo như thế này. Các quần short xuống chỉ còn trên đầu gối của cô và bám vào Hermione như một làn da thứ hai màu xanh và màu hồng. Các tay đầu ngắn là của cùng một thiết kế đầy màu sắc và chất liệu, bám vào cô mỗi đường cong trong khi tiếp xúc một phần của bụng cô. Giày dép Chunky hoàn thành các quần thể, tất cả làm một cái gì đó gọi là Nike, và cô ấy thậm chí đã cố gắng để buộc tóc ra phía sau thành kiểu đuôi ngựa. bờm của Hermione không bao giờ có thể được thuần hóa chỉ bởi tóc-tie và đã được thoát ra để che mặt. Harry nhẹ nhàng di chuyển các ổ khóa thoát ra khỏi con mắt của bà, chỉ dành cho những orbs hazel biểu cảm để bắn mở. Harry sau này sẽ thề anh không nhìn thấy Hermione di chuyển nhưng cô phải có, làm thế nào khác cô có thể bây giờ có thể đứng và bao bọc xung quanh. "Oh Harry, bạn đã không có ý tưởng hạnh phúc như thế nào tôi nhìn thấy bạn đang alright. Bạn bước ra khỏi bệnh xá đầy máu và tôi chắc chắn một số của nó phải là của bạn. Madam Pomfrey phải thực tế buộc tôi ăn một nguôi dự thảo để ngăn chặn tôi đuổi theo bạn, cô ấy nói chúng tôi đều bị sốc và giữ chúng tôi trong căn hộ của cô trong khi các bệnh viện đã được sửa chữa và khử trùng. Bà cho chúng tôi tại thời gian ăn tối và sau đó tôi không thể tìm thấy bất cứ nơi nào, không có ai có thể. là bạn ở đâu? " Harry đã nghĩ rằng ông đã bị mất bạn bè của mình, nhưng nếu cách Hermione đã bám vào anh là bất kỳ dấu hiệu, đó không phải là trường hợp rõ ràng. "Tôi đang ở trong phòng của tôi, tôi nghĩ rằng bạn sẽ không muốn trở thành người bạn của tôi sau những gì tôi đã làm ngày hôm qua." Hermione mất mặt trong đôi tay của mình, đảm bảo anh ta có thể nhìn vào mắt cô khi cô đã trả lời câu hỏi đó. "Những gì bạn đã làm ngày hôm qua là điều dũng cảm nhất mà tôi từng thấy. Chúng tôi đều sợ hãi nhưng bạn nắm quyền chỉ huy của tình hình. Tôi đã thấy và nghe bạn cố gắng để có được các troll xa chúng ta, nó đã không để lại cho bạn sự lựa chọn nào khác . " "Bạn trông như thể bạn sẽ không bao giờ muốn gặp lại tôi, như thể tôi sợ bạn." "Bạn sợ cuộc sống đẫm máu ra của tôi, tôi nghĩ rằng troll chắc chắn để giết bạn!. Mùi trong bệnh xá là dã man , có máu bắn tung toé khắp nơi và Padma đã thực sự chụp sên từ miệng cô khi cô hét lên - không phải là một kinh nghiệm tốt hơn cuộc sống của " Một cơn rùng mình chạy xuống Hermione chỉ cần suy nghĩ về nó. Harry phải cảm nhận nó bởi vì ông đã tổ chức chặt chẽ hơn cô, cho các phù thủy trẻ can đảm để nói rằng bit tiếp theo "Tôi thực sự không thể tin rằng tất cả chúng tôi sống sót và chỉ đứng đó bị sốc, nhưng phải đến Madam Pomfrey bắt đầu đối xử với chúng tôi Tôi nhận ra rằng bạn đã để lại. Tôi xin lỗi nếu bạn nghĩ rằng Harry, tôi có thể đảm bảo với bạn không có gì có thể được thêm từ sự thật. " "Vì vậy, Padma và em gái của cô không ghét tôi?" Điều này có Hermione đỏ mặt và thực sự khơi gợi của Harry sự tò mò. Ông giữ im lặng cho đến khi cuối cùng cô đã trả lời câu hỏi của anh. "Các cặp song sinh dường như nghĩ rằng bây giờ họ nợ bạn một món nợ cuộc đời - Parvati thấy cả hai người họ kết hôn với bạn là cách hoàn hảo để trả món nợ này." Harry đấu tranh để giữ tiếng cười của anh khi anh đẩy để biết thêm. "Tôi đã cứu bạn là tốt, những gì Hermione Granger nghĩ về ý tưởng này?" "Oh, Parvati đã nghĩ về điều đó như tôi cũng đã kết hôn với bạn quá -. và trở thành một phần của hậu cung của bạn ..." Harry không thể giữ tiếng cười của mình lâu hơn nữa, nhiều đến kinh ngạc của cô Granger. "Tôi hầu như không nhìn thấy như thế nào mà là funny Harry ..." "Oh, bạn sẽ, nếu bạn biết thêm về yêu tinh." Harry lấy lại quyền kiểm soát của tiếng cười của mình trước khi cho Hermione thông tin mà cô đã mất tích. "Goblins có một người bạn đời -.. Và người bạn đời mà là cho cuộc sống Không yêu tinh sẽ bao giờ tham gia vào một mối quan hệ nhiều như cô ấy thấy tôi thực sự sẽ đánh giá cao nếu bạn thân nhất của tôi đã đảm bảo rằng những người khác chắc chắn đã nghe về điều đó." Đối với một số Vì lý do này đặt một nụ cười rộng mở trên khuôn mặt của Hermione, Harry cho rằng, bây giờ sẽ là một thời điểm tốt để yêu cầu những gì trong tâm trí của mình. "Hermione, những gì bạn đang mặc?" Những ánh hồng đã một lần nữa trở lại với cô ta. "Oh đây là ý tưởng của mẹ tôi quần áo tập thể dục. Tôi đã hy vọng cho đáy chạy bộ và một áo, một bộ đồ theo dõi ngay cả. Mẹ phải đi mua spandex, vì vậy nó là thế này hoặc áo choàng. Tôi sẽ đi và thay đổi không?" "Không có , đó là tuyệt vời. Họ sẽ không hạn chế chuyển động của bạn trong nhỏ ". Những gì Harry không nói được giữ cô lại mặc như vậy cảm thấy thực sự khác nhau - nhưng trong một cách tốt. Điều này đã cho Hermione mở cô đang tìm kiếm. "Được rồi, vì vậy chúng tôi biết tôi đang mặc spandex nhưng tôi đã không bao giờ nhìn thấy bất cứ điều gì như bạn đã có về. Nó là gì?" "Bạn không bao giờ muốn thấy điều này trong hai. tunic của tôi được làm từ da của một Hebridean Đen , một trong số ít các loài rồng có nguồn gốc từ nước Anh. " Hermione đã chạy bàn tay của mình lên ngực của mình mà không nhận ra hoàn toàn những gì cô đã làm. "Đây là da rồng? Nó cảm thấy mềm mại nhưng khó khăn cùng một lúc." "Vâng ... cũng ... nó cung cấp bảo vệ chống lại các phép thuật ... hay lưỡi." Harry gần như nói lắp trước khi kéo mình lại với nhau. "Bạn có muốn làm một số đào tạo? Tôi nghĩ rằng chúng ta nên bắt đầu với một ánh sáng chạy sáng nay?" Điều này đã nhanh chóng được thoả thuận và họ rời phòng sinh hoạt chung, Hermione một lần nữa trên cánh tay của Harry. -ooOoo- Padma 'thấy' Hermione ngồi trên bậc cầu thang và phải giúp các phù thủy rõ kiệt sức đến phòng cô. "Những gì xảy ra với bạn?" Oh, tôi đã đi "đào tạo với Harry. Ý tưởng của ông trong một buổi tập luyện ánh sáng là ba dặm chạy, đôi chân của tôi đã cho ra lưng chừng cầu thang. Tôi thực sự cần phải tắm và chuẩn bị sẵn sàng nhưng tôi không nghĩ rằng tôi có thể. " Padma đã có một ý tưởng làm thế nào để có được người bạn của cô di chuyển. "Đó là quá xấu, Parvati sẽ có những câu chuyện về những gì đã xảy ra ngày hôm qua trên tất cả các lâu đài của bây giờ. Em gái tôi hoàn toàn sửng với người bạn tốt nhất của bạn, cô ấy có lẽ sẽ được ngồi trên đùi của Harry trước bữa ăn sáng là hơn." Các phù thủy kiệt sức bất ngờ dự trữ phát hiện ra mình đã không biết cô sở hữu. Hermione không nhìn thấy nụ cười của Padma khi cô vội vã qua người bạn của cô nhếch mép cười cho một vòi sen nhanh chóng. -ooOoo- Hermione bước vào hội trường lớn trên cánh tay của Harry như bình thường, nhưng đó là nơi 'bình thường' đã kết thúc. Padma đã không nói đùa về em gái sinh đôi của cô. Khai thác Harry từ ngày hôm qua đã được bây giờ được gọi bởi tất cả mọi người, mà có lẽ đã giải thích lý do tại sao bây giờ mọi người đang nhìn chằm chằm vào họ. Harry vừa ngồi xuống giữa Hermione và Padma khi họ được tiếp cận bởi các Patil chị em khác. "Ông Crow, tôi muốn để chính thức thừa nhận mà tôi nợ bạn một món nợ đời. " Phần còn lại của đại sảnh không thèm giả vờ rằng họ không được lắng nghe từng từ, họ dễ dàng nghe thấy trả lời Harry. "Tôi xin lỗi cô Patil, nhưng tôi không thể chấp nhận điều đó." Parvati đã làm rung chuyển trên gót chân của mình vào câu trả lời của Harry, nó chắc chắn không phải những gì cô mong đợi. "Tại sao không? Không có câu hỏi mà bạn đã lưu cuộc sống của tôi." "Thực ra, tôi vội vã đến phòng y tế để đảm bảo rằng bạn bè của tôi đã không sao, bạn chỉ tình cờ có mặt ở đó quá. Goblins luôn luôn tìm ra cho bạn bè và gia đình, có thể họ không có các khoản nợ giữa Hermione, Padma hoặc tôi để làm như vậy. " Đó là một Parvati áp bức mà quay trở lại bàn Gryffindor, chiến đấu để giữ lại những giọt nước mắt. Harry không chắc chắn chính xác những gì anh đã làm và yêu cầu Padma nếu cô có thể giải thích cho anh ấy. "Về cơ bản bạn nói với Parvati rằng nếu chúng ta không ở trong bệnh xá, bạn sẽ không có đến đua xe để giải cứu." Harry gật đầu mà. "Nếu bạn và Hermione đã có mặt tại hội trường hôm qua, tôi sẽ không có đi bất cứ nơi nào. Tôi không đi tìm kiếm các troll, tôi đã đi tìm cho cả hai bạn. The troll vừa xảy ra để tìm thấy chúng tôi, và Parvati chỉ xảy ra là có quá. Tôi không thể chấp nhận một cuộc sống nợ cho điều đó. Tôi chắc chắn đã không có ý xúc phạm chị em của bạn mặc dù, và tôi vẫn không chắc chắn làm thế nào tôi đã làm. " Hermione cố gắng để giúp anh ta hiểu. "Harry, bạn không có ý tưởng những gì một anh hùng xuất hiện ngày hôm qua bạn. Bạn đã quyết định, bình tĩnh và cách bạn bảo vệ chúng ta đã đáng sợ để xem. Troll Đó là rất lớn nhưng bạn chặt nó giống như một cây ngay lập tức nó đã nhận





























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: