This is another post that is going to ruffle some feathers, but it has dịch - This is another post that is going to ruffle some feathers, but it has Việt làm thế nào để nói

This is another post that is going

This is another post that is going to ruffle some feathers, but it has to be said.

YOU ARE NOT SHY. Stop describing yourself as such.

How can I be so bold as to claim that almost nobody reading this is actually shy? Well, because everyone says they are shy. Sound contradictory?

When pretty much everyone says it, the meaning of the word gets watered down to nothing.

People’s identification with shyness and/or introversion comes from something similar to the Forer effect, where a vague personality description is identified as “very accurate” by the large majority. It’s the basis of the entire astrology industry; sell people a generic description that sounds accurate “only” about them and they’ll buy it.

The original test run by Forer, and repeated by many many others like Derren Brown (click to see the video) had the following or similar text (among other suggestions) that almost everyone gave a 5 out of 5 rating for accuracy:

“At times you are extroverted, affable, sociable, while at other times you are introverted, wary, reserved.”

Besides heaps of scientific research to show how almost everyone would rate this description as spot on, my own experience in talking to people confirms that they will produce the same generic description of themselves when I meet them. This makes it totally meaningless and they may as well burp in terms of telling me anything about themselves.

YOUR BASIS OF COMPARISON DOESN’T EXIST
It would seem that in our own heads we have a typical idea of what a complete extrovert is – the “life of the party” guy/gal who strolls in and confidently talks to everyone and who everyone loves. They never doubt themselves and don’t ever have moments where they too would go into their heads or feel that they just don’t want to be social at times.

This mythical creature doesn’t exist (unless they have undergone some intensive social de-programming). I have met many people who are the stereotypical social party animal and you know what? They identify with the exact same Forer description as above. Party animals tell me how shy they are and compare themselves to even higher-level party animals who would likely do exactly the same thing.

Everyone doubts themselves and everyone is “shy” in a situation they are not comfortable with. If everyone is shy, it means nothing. It would be like saying “everyone is short”.

People’s ability to judge their own level of introversion/shyness is horrible. They use an exaggerated basis of comparison, not realising that the rest of the planet is doing precisely the same thing. If we were to all compare ourselves to Michael Jordan, then of course “everybody” would be short. Using the extreme as the basis of comparison, rather than a middle average, is worthless.

I DON’T LIKE SHALLOW CONVERSATIONS AND NEED SOME ME-TIME
Do you feel more comfortable in certain situations and much prefer to talk to people about particular topics? Do you prefer to have some time alone to do your own thing? Are you uncomfortable in unfamiliar surroundings and sometimes worry about what people might think of you? Do you prefer quality and depth rather than quantity and shallowness of conversations?

Do you also breath air and drink water? Congratulations – you’re just like everyone else.

This post was inspired by a topic on extroverts vs introverts on the How to Learn Any Language forum, and I found it frustrating to see how much generic rubbish (as listed above) people used to describe themselves as an introvert. Introversion and shyness are different (a ‘shy’ person may actually desperately want to be social, whereas an introvert takes more pleasure out of non-social interactions than extroverts would), but because the end result of less socialising is more or less the same they have a lot in common.

Of course, I’m not saying that the entire concept of shy vs extroverted is in our heads. There are people that genuinely do get more energy out of social interactions than others, even if occasionally superficial, and those that prefer to be on their own most of the day. There are also those with autism who really cannot participate easily in social interactions.

But the problem is that most of us identify with the extreme end of introvert/shy. There are exceptions – those who identify with introverts and really are much better off spending most of their time in reflection and study, and even those who are honest enough with themselves to admit that they are genuinely on the extrovert end of the scale.

My problem is with the vast majority of people who are in the middle – or “ambiverts” if you will, and yet identify themselves as introverts or shy.

HOW A DEFINITION CAN DEFINE YOU
So what’s the big deal? Why am I so annoyed about this and why am I bringing it up on this blog?

It’s because identifying with this definition of yourself (which is not what is actually unique about you, if almost everyone else claims it too) will decide what your limitations are. When you are sure that you are shy or an introvert, then whether it’s true or not, it will become true.

It’s a self-fulfilling prophecy.

Why can’t you walk up to that stranger and say hi? “Because I’m shy”. Bullshit.

This identification with being shy is stopping you and limiting you. Some people have genuine reasons for not wanting to trust strangers, and that’s fine, but “I’m shy” as an excuse is totally bogus. Be honest with yourself. You can’t talk to that stranger because you have decided you are too shy to do it.

How can I so arrogantly presume how many people’s minds work? Because I used to identify with shyness. I thought it was an inherent part of my being and personality – encoded into my genes. Or perhaps going to an all boys catholic school followed by studying an intensive technical subject and not socialising much sculpted me into being an introvert and preferring the company of books and TV to people.

And you know what I’ve realized over the last 8 years on the road? If I had to give you one piece of advice to gain confidence in socialising with more people, it would be to stop with this “I’m too shy” nonsense.

No self-help book or even blog post like this can magically make you more social – you have to stop being scared to meet new people. Stop thinking about all the things that can go wrong if you talk to someone, stop reminding yourself how shy you are. Just bloody go up and speak to them!

I’m not saying introversion is “wrong” – there are things that people who spend all their time with others can’t appreciate about self-reflection, focused studying and even just down time to be quiet. But the reverse is also true – there is a movement of proud introverts who snub social people as superficial and I find this arrogant and superficial judging nothing less than hypocritical.

There is only so much you can learn from books and from going into your own head. Sometimes you absolutely need to spend time with others and can’t learn more about what you want without them (in my case speak a language fluently).

I can now confidently say that I am an extrovert. And yes, I do want to convert more people to being confident and social. Pep talks can only do so much – sometimes you have to just be social. Stop analysing the reasons why you can’t and just make that phonecall or send that message on Facebook to meet up. Or better yet, walk up to that person, tap them on the shoulder and say “hi!” The worst that can happen is that you can be right back where you started.

When I’m out with a “shy” person, I make a point to see who they’d like to talk to and push (sometimes literally) them into that group. They never regret it. I met a shy girl in Berlin and showed her my “amazing” glass clink trick. She talked to me for several minutes about how shy she was and so I grabbed her glass as she held it, walked her up to someone she wanted to talk to, clinked it and ran away before he had time to see me. I gave her an initial boost, (which technically was just moving her arm muscles for her – no words needed) but the rest of the night she tried it and made many many friends.

It was that easy. I’m writing about this so confidently because I have done this so many times. I have made shy people very social by action rather than psychologically analysing them.

When someone says “I’m shy” to me, what I actually hear is “I just need a tiny nudge and then I can be as social as you”.

SPEAK, FOR HEAVEN’S SAKE!
The reason this point annoys me so much is because it comes up repeatedly in a language learning context, especially since my advice is so communicative and relies on speaking with others. “But I can’t, I’m too shy – what will they say when I make mistakes?”

Sorry for being so blunt…. but don’t be such a sissy!

I’m not going to dig you out of your introvert hole using introvert if-then logic. I’ll drag you out kicking and screaming if I have to, and push you into a real-life social situation with no mental preparation, so you can get used to how us extroverts genuinely do it ourselves.

I can talk to any stranger not because of conquering some non-existent psychological trait. It’s because I stopped thinking that trait into existence before doing anything social.

Maybe you’ll thank me for it, or maybe you’ll be a cry baby and say I don’t respect your shyness. So be it – I want to help as many people achieve their dreams as I do, and sometimes it requires a slap in the face. I see shyness as the non-real Matrix that too many people are stuck in.

So what’s it going to be – are you going to get back into your shy convert zone, or are you going to look back at the matrix of shyness and realize that it’s a reality you’ve created for yourself?

If you are the 1% of people who really are introverts, then I’m sorry. I’m sorry not for writing this post, but that so many “ambiverts” are diluting what you really are. If you’re an a
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Đây là một bài viết sẽ ruffle lông một số, nhưng nó đã được nói.MÀY KHÔNG NHÚT NHÁT. Dừng lại mô tả mình như vậy.Làm thế nào tôi có thể để in đậm như để cho rằng hầu như không ai đọc sách này là thực sự nhút nhát? Vâng, bởi vì tất cả mọi người nói họ là nhút nhát. Âm thanh mâu thuẫn?Khi tất cả mọi người khá nhiều nói nó, ý nghĩa của từ được tưới nước xuống không có gì.Nhận dạng của người dân với sự nhút nhát và/hoặc introversion đến từ một cái gì đó tương tự như các hiệu ứng Forer, nơi một mô tả mơ hồ cá tính được xác định là "rất chính xác" bởi phần lớn. Nó là cơ sở của ngành công nghiệp toàn bộ chiêm tinh; bán người một mô tả chung chung mà âm thanh chính xác "chỉ" về họ và họ sẽ mua nó.Thử nghiệm ban đầu do Forer, và lặp đi lặp lại bởi nhiều nhiều người khác như Derren Brown (Click vào để xem video) có văn bản sau hoặc tương tự (trong số các đề xuất) mà hầu như tất cả mọi người đã cho một 5 trong số 5 đánh giá cho độ chính xác:"Vào những thời điểm bạn đang extroverted, affable, hòa đồng, trong khi tại các thời điểm mà bạn đang hướng nội, cảnh giác, thuộc."Bên cạnh việc heaps của các nghiên cứu khoa học để hiển thị như thế nào gần như tất cả mọi người nào tỷ lệ này mô tả như là điểm trên, kinh nghiệm của riêng tôi nói chuyện với người khẳng định rằng họ sẽ sản xuất cùng một mô tả chung của mình khi tôi gặp họ. Điều này làm cho nó hoàn toàn vô nghĩa và họ có thể cũng burp trong điều khoản của nói với tôi bất cứ điều gì về bản thân mình.CỦA BẠN CƠ SỞ SO SÁNH KHÔNG TỒN TẠICó vẻ như rằng trong đầu của riêng của chúng tôi chúng tôi có một ý tưởng điển hình của những gì một hướng ngoại đầy đủ là-"cuộc sống của Đảng" của guy/gal những người mang trong và tự tin nói tất cả mọi người và tất cả mọi người yêu thương. Họ không bao giờ nghi ngờ bản thân và không bao giờ có những khoảnh khắc mà họ cũng sẽ đi vào của người đứng đầu hoặc cảm thấy rằng họ chỉ không muốn được xã hội vào các thời điểm.Sinh vật thần thoại này không tồn tại (trừ khi họ đã trải qua một số chuyên sâu xã hội de-lập trình). Tôi đã gặp rất nhiều người đang động vật khuôn mẫu xã hội bên và bạn biết những gì? Họ xác định với các mô tả chính xác cùng một Forer nhö ôû phaàn treân. Động vật Đảng cho tôi biết làm thế nào xấu hổ họ và so sánh mình với động vật bên cao cấp ngay cả những người có khả năng sẽ làm chính xác cùng một điều.Tất cả mọi người nghi ngờ mình và tất cả mọi người là "xấu hổ" trong một tình huống mà họ không cảm thấy thoải mái với. Nếu tất cả mọi người là nhút nhát, nó có nghĩa là không có gì. Nó sẽ giống như nói rằng "tất cả mọi người là ngắn".Của mọi người khả năng để đánh giá mức độ introversion/sự nhút nhát là khủng khiếp. Họ sử dụng cơ sở phóng đại của so sánh, không nhận ra rằng phần còn lại của hành tinh đang làm chính xác cùng một điều. Nếu chúng tôi đã cho tất cả so sánh bản thân với Michael Jordan, sau đó tất nhiên "tất cả mọi người" sẽ là ngắn. Sử dụng cực làm cơ sở so sánh, chứ không phải là một là trung, là vô giá trị.TÔI KHÔNG THÍCH CUỘC HỘI THOẠI NÔNG VÀ CẦN MỘT SỐ THỜI GIAN MELàm bạn cảm thấy thoải mái hơn trong các tình huống nhất định và rất thích nói chuyện với mọi người về các chủ đề cụ thể? Bạn có muốn có một số thời gian một mình để làm điều của riêng bạn? Là bạn không thoải mái trong môi trường xung quanh không quen thuộc và đôi khi lo lắng về những gì mọi người có thể nghĩ về bạn? Bạn có thích chất lượng và độ sâu hơn là số lượng và shallowness của cuộc hội thoại?Làm bạn cũng hơi thở không khí và uống nước? Xin chúc mừng-bạn cũng giống như mọi người khác.Bài đăng này đã được lấy cảm hứng từ một chủ đề trên extroverts vs introverts trên làm thế nào để tìm hiểu ngôn ngữ bất kỳ diễn đàn, và tôi tìm thấy nó bực bội để xem bao nhiêu người chung rác (như được liệt kê ở trên) được sử dụng để mô tả mình như là một hướng nội. Introversion và sự nhút nhát là khác nhau (một người 'nhút nhát' có thể thực sự tuyệt vọng muốn được xã hội, trong khi một hướng nội mất thêm niềm vui ra khỏi phòng không xã hội tương tác hơn extroverts sẽ), nhưng vì kết quả cuối cùng của xã hội ít hơn là nhiều hay ít như vậy họ có rất nhiều điểm chung.Tất nhiên, tôi không nói rằng khái niệm toàn bộ của nhút nhát vs extroverted là trong đầu của chúng tôi. Có những người thực sự nhận được thêm năng lượng ra khỏi xã hội tương tác hơn những người khác, ngay cả khi đôi khi bề mặt, và những người mà muốn trên riêng của họ hầu hết trong ngày. Còn có những người có chứng tự kỷ những người thực sự không thể tham gia dễ dàng tương tác xã hội.Nhưng vấn đề là hầu hết chúng ta xác định với rìa hướng nội/nhút nhát. Có những trường hợp ngoại lệ-những người xác định với introverts và thực sự tốt hơn off chi tiêu phần lớn thời gian của họ trong sự phản ánh và nghiên cứu, và ngay cả những người được trung thực với chính mình để thừa nhận rằng họ đang thực sự trên phía hướng ngoại của quy mô.Vấn đề của tôi là với phần lớn của những người ở giữa- hoặc "ambiverts" nếu bạn sẽ, và được xác định mình như introverts hoặc nhút nhát.LÀM THẾ NÀO MỘT ĐỊNH NGHĨA CÓ THỂ XÁC ĐỊNH BẠNVì vậy, vấn đề lớn là gì? Tại sao tôi rất khó chịu về việc này và tại sao tôi đưa nó lên trên blog này?Đó là bởi vì xác định với định nghĩa này về bản thân (mà không phải là những gì là thực sự độc đáo về bạn, nếu hầu như mọi người khác tuyên bố nó quá) sẽ quyết định những gì đang có hạn chế của bạn. Khi bạn chắc chắn rằng bạn đang nhút nhát hoặc một hướng nội, sau đó cho dù đó là đúng hay không, nó sẽ trở thành sự thật.Nó là một lời tiên tri tự hoàn thành.Tại sao bạn không thể đi bộ đến người lạ đó và nói hi? "Bởi vì tôi là nhút nhát". Nhảm nhí.Này xác định với được nhút nhát dừng bạn và hạn chế bạn. Một số người có lý do chính hãng không muốn tin tưởng người lạ, và đó là tốt, nhưng "I 'm nhút nhát" như một cái cớ là hoàn toàn không có thật. Hãy trung thực với chính mình. Bạn không thể nói chuyện với người lạ đó bởi vì bạn đã quyết định bạn là quá nhút nhát để làm điều đó.Làm thế nào có thể tôi nên kiểm đoán bao nhiêu người tâm trí làm việc? Bởi vì tôi sử dụng để xác định với sự nhút nhát. Tôi nghĩ rằng nó là một phần vốn có của tôi đang và cá tính-mã hóa vào gen của tôi. Hoặc có lẽ sẽ đến một trường học công giáo tất cả cậu bé theo học một chủ đề kỹ thuật chuyên sâu và không giao lưu xã hội nhiều đã thực hiện tôi vào một hướng nội và thích công ty của cuốn sách và truyền cho người dân.Và bạn biết những gì tôi đã thực hiện trong 8 năm qua trên đường? Nếu tôi đã phải cung cấp cho bạn một lời khuyên để đạt được sự tự tin trong giao lưu xã hội với nhiều người, nó sẽ dừng lại với điều này "Tôi quá nhút nhát" vô nghĩa.Không có tự giúp sách hoặc thậm chí blog bài như điều này kỳ diệu có thể làm cho bạn thêm xã hội-bạn phải dừng lại sợ để đáp ứng những người mới. Ngừng suy nghĩ về tất cả những điều mà có thể đi sai nếu bạn nói chuyện với ai đó, bạn nhút nhát ngừng nhắc nhở chính mình như thế nào. Chỉ đẫm máu đi lên và nói chuyện với họ!Tôi không nói introversion là "sai"-có những điều mà những người dành tất cả thời gian của họ với những người khác không thể đánh giá cao về ngẫm, tập trung nghiên cứu và thậm chí chỉ cần xuống thời gian để được yên tĩnh. Nhưng các đảo ngược cũng là đúng-đó là một phong trào của tự hào introverts người tẹt xã hội người như trên bề mặt và tôi tìm thấy điều này kiêu ngạo và bề ngoài đánh giá không có gì ít hơn là đạo đức giả.Đó là chỉ rất nhiều bạn có thể học hỏi từ sách và từ đi vào đầu của riêng bạn. Đôi khi bạn hoàn toàn phải dành thời gian với những người khác và không thể tìm hiểu thêm về những gì bạn muốn mà không có họ (trong trường hợp của tôi nói một ngôn ngữ thành thạo).Tôi có thể bây giờ tự tin nói rằng tôi là một hướng ngoại. Và có, tôi muốn chuyển đổi nhiều người để được tự tin và xã hội. Cuộc đàm phán PEP chỉ có thể làm rất nhiều-đôi khi bạn phải chỉ được xã hội. Dừng phân tích những lý do tại sao bạn không thể và chỉ làm cho rằng phonecall hoặc gửi thư đó trên Facebook để đáp ứng. Hoặc tốt hơn, đi với người đó, khai thác chúng trên vai và nói "hi!" Tồi tệ nhất có thể xảy ra là rằng bạn có thể là quyền trở lại nơi bạn bắt đầu.Khi tôi ra với một người "xấu hổ", tôi làm một điểm để xem họ muốn nói chuyện với và đẩy (đôi khi nghĩa là) họ vào nhóm đó. Họ không bao giờ hối tiếc nó. Tôi đã gặp một cô gái nhút nhát ở Berlin và cho thấy cô ấy của tôi lừa clink thủy tinh "tuyệt vời". Cô đã nói chuyện với tôi trong nhiều phút về làm thế nào nhút nhát bà và vì vậy tôi chụp thủy tinh của cô như cô đã tổ chức nó, đi của mình đến một ai đó cô muốn nói chuyện với, clinked nó và chạy đi trước khi ông đã có thời gian để xem tôi. Tôi đã cho cô ấy một tăng ban đầu, (mà về mặt kỹ thuật đã chỉ di chuyển cơ bắp tay của mình cho cô ấy-từ không cần thiết) nhưng phần còn lại của đêm cô thử nó và làm cho nhiều bạn bè.Nó là dễ dàng. Tôi đang viết về việc này vì vậy tự tin vì tôi đã làm điều này nhiều lần. Tôi đã thực hiện những người nhút nhát rất xã hội của hành động chứ không phải là tâm lý phân tích chúng.Khi ai đó nói "Tôi nhút nhát" với tôi, những gì tôi thực sự nghe là "tôi chỉ cần một di chuyển nhỏ và sau đó tôi có thể như xã hội như bạn".SPEAK, FOR HEAVEN’S SAKE!The reason this point annoys me so much is because it comes up repeatedly in a language learning context, especially since my advice is so communicative and relies on speaking with others. “But I can’t, I’m too shy – what will they say when I make mistakes?”Sorry for being so blunt…. but don’t be such a sissy!I’m not going to dig you out of your introvert hole using introvert if-then logic. I’ll drag you out kicking and screaming if I have to, and push you into a real-life social situation with no mental preparation, so you can get used to how us extroverts genuinely do it ourselves.I can talk to any stranger not because of conquering some non-existent psychological trait. It’s because I stopped thinking that trait into existence before doing anything social.Maybe you’ll thank me for it, or maybe you’ll be a cry baby and say I don’t respect your shyness. So be it – I want to help as many people achieve their dreams as I do, and sometimes it requires a slap in the face. I see shyness as the non-real Matrix that too many people are stuck in.So what’s it going to be – are you going to get back into your shy convert zone, or are you going to look back at the matrix of shyness and realize that it’s a reality you’ve created for yourself?If you are the 1% of people who really are introverts, then I’m sorry. I’m sorry not for writing this post, but that so many “ambiverts” are diluting what you really are. If you’re an a
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Đây là một bài viết có nghĩa là sẽ ruffle một số lông, nhưng nó phải được nói. BẠN LÀ KHÔNG SHY. Dừng mô tả chính mình như vậy. Làm thế nào tôi có thể rất táo bạo tuyên bố rằng hầu như không ai đọc sách này thực sự là nhút nhát? Vâng, bởi vì tất cả mọi người nói rằng họ là nhút nhát. Âm thanh mâu thuẫn? Khi khá nhiều tất cả mọi người nói vậy, ý nghĩa của từ được tưới xuống để không có gì. nhận dạng của nhân dân với sự nhút nhát và / hoặc hướng nội đến từ một cái gì đó tương tự như tác Forer, nơi một mô tả tính cách mơ hồ được xác định là "rất chính xác" bởi phần lớn. Đó là cơ sở của toàn bộ ngành công nghiệp chiêm tinh; bán người một mô tả chung chung mà âm thanh chính xác "chỉ" về họ và họ sẽ mua nó. Các thử nghiệm ban đầu do Forer, và lặp đi lặp lại nhiều nhiều người khác như Derren Brown (bấm vào để xem video) đã có văn bản sau đây hoặc tương tự ( trong số các đề xuất khác) mà hầu như tất cả mọi người đã đưa ra một 5 trong 5 đánh giá cho chính xác: "Vào những lúc bạn là người hoạt bát, niềm nở, hòa đồng, trong khi tại các thời điểm khác bạn là người hướng nội, thận trọng, dè dặt." Bên cạnh đống của nghiên cứu khoa học cho thấy làm thế nào gần như tất cả mọi người sẽ đánh giá mô tả này là tại chỗ trên, kinh nghiệm của riêng tôi nói chuyện với mọi người khẳng định rằng họ sẽ sản xuất các mô tả chung cùng của mình khi tôi gặp họ. Điều này làm cho nó hoàn toàn vô nghĩa và họ cũng có thể ợ về nói với tôi bất cứ điều gì về bản thân mình. CƠ SỞ CỦA BẠN SO SÁNH không tồn tại Có vẻ như rằng trong đầu của mình, chúng tôi có một ý tưởng tiêu biểu của những gì một người hướng ngoại hoàn toàn là - " cuộc sống của các bên "chàng / gal người đi dạo trong và tự tin nói chuyện với mọi người và ai ai cũng thích. Họ không bao giờ nghi ngờ bản thân mình và không bao giờ có những khoảnh khắc mà họ cũng sẽ đi vào đầu họ hay cảm thấy rằng họ chỉ không muốn được xã hội ở lần. sinh vật huyền thoại này không tồn tại (trừ khi họ đã trải qua một số de xã hội chuyên sâu -programming). Tôi đã gặp nhiều người là con vật bên xã hội khuôn mẫu và bạn biết những gì? Họ xác định với chính xác cùng một mô tả Forer như trên. Động vật Đảng cho tôi biết làm thế nào xấu hổ họ đang có và so sánh mình để ngay cả ở cấp cao hơn là động vật bên người có khả năng sẽ làm chính xác những điều tương tự. Mọi người đều nghi ngờ bản thân và tất cả mọi người là "nhút nhát" trong một tình huống mà họ không thấy thoải mái. Nếu tất cả mọi người là nhút nhát, nó có nghĩa là không có gì. Nó sẽ giống như nói rằng "tất cả mọi người là ngắn". Khả năng của dân để đánh giá mức độ của riêng của họ về hướng nội / sự nhút nhát là khủng khiếp. Họ sử dụng một cơ sở phóng đại so sánh, không nhận ra rằng phần còn lại của hành tinh đang làm chính điều tương tự. Nếu chúng ta để tất cả các so sánh mình với Michael Jordan, sau đó tất nhiên "mọi người" sẽ ngắn. Sử dụng cực kỳ làm cơ sở so sánh, chứ không phải là một trung bình giữa, là vô giá trị. Tôi KHÔNG THÍCH CONVERSATIONS cạn và CẦN MỘT SỐ ME-TIME Bạn có cảm thấy thoải mái hơn trong những tình huống nhất định và rất thích nói chuyện với mọi người về các chủ đề cụ thể không? Bạn có muốn có một số thời gian một mình để làm việc của riêng bạn? Bạn không thoải mái trong môi trường xung quanh không quen thuộc và đôi khi lo lắng về những gì mọi người có thể nghĩ về bạn? Bạn có thích chất lượng và chiều sâu hơn là số lượng và nông cạn của các cuộc hội thoại? Bạn cũng không khí thở và uống nước? Xin chúc mừng -. Bạn giống như mọi người khác Bài này được lấy cảm hứng từ một chủ đề trên hướng ngoại vs người sống hướng nội trên Làm thế nào để Tìm hiểu Bất kỳ diễn đàn Ngôn ngữ, và tôi thấy nó bực bội để xem có bao nhiêu rác chung chung (như được liệt kê ở trên) người sử dụng để mô tả mình là một người hướng nội. Hướng nội và nhút nhát là khác nhau (một 'xấu hổ' người có thể thực sự rất muốn được xã hội, trong khi đó một người hướng nội mất niềm vui nhiều hơn từ các tương tác không-xã hội hơn là hướng ngoại sẽ), nhưng bởi vì kết quả cuối cùng của ít giao tiếp xã hội là nhiều hơn hoặc ít hơn cùng họ có rất nhiều điểm chung. Tất nhiên, tôi không nói rằng toàn bộ khái niệm về xấu hổ vs hướng ngoại là trong đầu của chúng tôi. Có người cho rằng thực sự làm được nhiều năng lượng hơn trong tương tác xã hội hơn những người khác, thậm chí nếu đôi khi hời hợt, và những người thích được tự mình nhất trong ngày. Ngoài ra còn có những người mắc chứng tự kỷ đã thực sự không thể tham gia dễ dàng trong giao tiếp xã hội. Nhưng vấn đề là hầu hết chúng ta xác định với sự chọn cuối cùng của người hướng nội / nhút nhát. Có những ngoại lệ - những người đồng cảm với người sống hướng nội và thực sự là tốt hơn off dành phần lớn thời gian của họ trong suy tư và nghiên cứu, và thậm chí cả những người đủ thành thật với bản thân mình phải thừa nhận rằng họ đang thực sự vào cuối hướng ngoại của quy mô. Vấn đề của tôi là với đại đa số những người ở giữa - hay "ambiverts" nếu bạn muốn, nhưng tự nhận mình là người sống hướng nội hay nhút nhát. CÁCH A NGHĨA CAN DEFINE BẠN Vì vậy, các vấn đề lớn là gì? Tại sao tôi cảm thấy khó chịu về điều này và tại sao tôi lại đưa nó lên trên blog này? Đó là bởi vì việc xác định với định nghĩa này của mình (mà không phải là những gì là thực sự độc đáo về bạn, nếu như mọi người khác tuyên bố nó quá) sẽ quyết định những giới hạn của bạn là. Khi bạn chắc chắn rằng bạn nhút nhát hay một người hướng nội, sau đó cho dù đó là sự thật hay không, nó sẽ trở thành sự thật. Đó là một cách tự thực hiện. Tại sao bạn không thể đi bộ đến người lạ đó và nói hi? "Bởi vì tôi nhút nhát". Nhảm nhí. Nhận dạng này có bị rè là dừng bạn và hạn chế bạn. Một số người có những lý do chính hãng vì không muốn tin tưởng người lạ, và đó là tốt, nhưng "tôi nhút nhát" như một cái cớ là hoàn toàn giả mạo. Hãy trung thực với chính mình. Bạn không thể nói chuyện với người lạ mà bởi vì bạn đã quyết định bạn quá nhút nhát để làm điều đó. Làm thế nào tôi có thể như vậy kiêu ngạo đoán có bao nhiêu tâm trí mọi người làm việc? Bởi vì tôi đã sử dụng để xác định với sự nhút nhát. Tôi nghĩ rằng nó là một phần cố hữu của con người và tính cách của tôi - mã hóa vào gen của tôi. Hoặc có lẽ sẽ là một tất cả các chàng trai học công giáo theo sau bằng cách nghiên cứu một chủ đề kỹ thuật thâm canh và không giao du nhiều điêu khắc tôi vào là một người hướng nội và thích các công ty sách và truyền cho người dân. Và bạn biết những gì tôi đã nhận ra trong vòng 8 năm qua trên đường? Nếu tôi có để cung cấp cho bạn một lời khuyên để đạt được sự tự tin trong giao lưu với nhiều người, nó sẽ dừng lại với điều này "tôi quá nhút nhát" vô nghĩa. Không một quyển sách tự giúp đỡ hay thậm chí bài đăng blog như thế này kỳ diệu có thể làm cho bạn xã hội nhiều hơn - bạn có để ngăn chặn được sợ hãi để gặp gỡ những người mới. Ngừng suy nghĩ về tất cả những thứ có thể đi sai lầm nếu bạn nói chuyện với một ai đó, ngừng nhắc nhở bản thân như thế nào nhút nhát bạn. Chỉ cần có máu đi lên và nói chuyện với họ! Tôi không nói rằng hướng nội là "sai" - đó là những điều mà những người dành tất cả thời gian của họ với những người khác không thể đánh giá cao về tự suy nghĩ, tập trung nghiên cứu, thậm chí chỉ cần xuống thời gian để được yên tĩnh. Nhưng ngược lại cũng đúng -. Có một phong trào của người sống hướng nội tự hào người Voọc con người xã hội là hời hợt và tôi thấy không có gì giám khảo kiêu ngạo và thiển cận này ít hơn so với đạo đức giả Chỉ có rất nhiều bạn có thể học hỏi từ sách vở và từ đi vào đầu của riêng bạn . Đôi khi bạn hoàn toàn cần phải dành nhiều thời gian với những người khác và không thể tìm hiểu thêm về những gì bạn muốn mà không có họ (trong trường hợp của tôi nói một ngôn ngữ trôi chảy). Tôi bây giờ có thể tự tin nói rằng tôi là một người hướng ngoại. Và có, tôi muốn chuyển đổi thêm nhiều người tự tin và xã hội. Cuộc đàm phán Pep chỉ có thể làm được nhiều - đôi khi bạn phải chỉ là xã hội. Dừng việc phân tích những lý do tại sao bạn không thể và chỉ cần thực hiện phonecall đó hoặc gửi tin nhắn đó trên Facebook để đáp ứng. Hoặc tốt hơn, đi lên với người đó, nhấp vào chúng trên vai và nói "hi!" Điều tồi tệ nhất có thể xảy ra là bạn có thể quay lại ngay nơi mà bạn bắt đầu. Khi tôi ra với một "nhút nhát" người, tôi làm cho một điểm để xem những người mà họ muốn nói chuyện và đẩy (đôi khi theo nghĩa đen) chúng vào nhóm đó. Họ không bao giờ hối tiếc. Tôi đã gặp một cô gái nhút nhát ở Berlin và chỉ cho cô "tuyệt vời" kính clink lừa tôi. Cô đã nói chuyện với tôi trong vài phút về cách nhút nhát cô và vì vậy tôi nắm lấy kính của mình khi cô giữ nó, đi với chị đến một người mà cô muốn nói chuyện với, clinked nó và chạy đi trước khi ông có thời gian để nhìn thấy tôi. Tôi đưa cho cô một tăng ban đầu, (về mặt kỹ thuật được chỉ cần di chuyển các cơ của cô cánh tay cho cô - không có từ cần thiết). Nhưng phần còn lại của đêm cô đã thử nó và đưa ra nhiều nhiều bạn bè Nó là dễ dàng. Tôi đang viết về điều này nên tự tin vì tôi đã làm điều này rất nhiều lần. Tôi đã làm mọi người nhút nhát rất xã hội bằng hành động chứ không phải là tâm lý phân tích chúng. Khi ai đó nói "Tôi xấu hổ" với tôi, những gì tôi thực sự nghe thấy là "Tôi chỉ cần một lực đẩy nhỏ và sau đó tôi có thể được như xã hội như bạn". NÓI, vì Chúa! Lý do thời điểm này làm phiền tôi rất nhiều là bởi vì nó đi lên liên tục trong một bối cảnh học tập ngôn ngữ, đặc biệt là kể từ khi lời khuyên của tôi là để giao tiếp và dựa vào nói chuyện với những người khác. "Tôi Nhưng tôi không thể, tôi quá nhút nhát - những gì họ sẽ nói khi tôi phạm sai lầm?" Xin lỗi vì đã quá cùn .... nhưng không có một sissy như vậy! Tôi sẽ không để bạn đào ra khỏi lỗ hướng nội của bạn bằng cách sử dụng hướng nội nếu-thì logic. Tôi sẽ kéo bạn ra khỏi đá và la hét nếu tôi phải, và đẩy bạn vào một tình huống xã hội thực tế cuộc sống không phải chuẩn bị tinh thần, vì vậy bạn có thể sử dụng để làm thế nào chúng ta hướng ngoại thực sự làm điều đó bản thân mình. Tôi có thể nói chuyện với bất kỳ người lạ không vì chinh phục một số đặc điểm tâm lý không tồn tại. Đó là vì tôi ngừng suy nghĩ đặc điểm đó vào sự tồn tại trước khi làm bất cứ điều gì xã hội. Có lẽ bạn sẽ cảm ơn tôi vì điều đó, hoặc có thể bạn sẽ có một em bé khóc và nói rằng tôi không tôn trọng sự nhút nhát của mình. Vì vậy, có thể là - Tôi muốn giúp càng nhiều người đạt được ước mơ của họ như tôi làm, và đôi khi nó đòi hỏi một cái tát vào mặt. Tôi nhìn thấy sự nhút nhát như Matrix không thực sự mà quá nhiều người đang bị mắc kẹt trong. Vì vậy, những gì nó sẽ là - bạn đang đi để trở về vùng chuyển đổi nhút nhát của bạn, hoặc bạn sẽ nhìn lại vào ma trận của sự nhút nhát và nhận ra rằng đó là một thực tế mà bạn đã tạo ra cho chính mình? Nếu bạn là 1% của những người thực sự là người hướng nội, sau đó tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi không phải để viết bài này, nhưng mà rất nhiều "ambiverts" được pha loãng những gì bạn thực sự là. Nếu bạn là một một















































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: