After leaving the camp, I spent the next two days walking towards the  dịch - After leaving the camp, I spent the next two days walking towards the  Việt làm thế nào để nói

After leaving the camp, I spent the

After leaving the camp, I spent the next two days walking towards the outpost in the mountain gap as I practised my meditation to raise the skill proficiency. From what the mage had shown me, it seemed that meditation was heavily linked with magic and was clearly something I was going to need to learn. Practising meditation at first was extremely difficult, I had to stand still until I entered my state and the slightest distraction was enough to jar me out of it. However as I worked on it, I was eventually able to maintain a steady pace while remaining in the trance and the skill began to level up.

Skill Meditation Level 4 [54%]
6% increase in INT while meditating
6% increase in WIS while meditating
12% increase in mental stabilization

The information given in the skill window was simple enough, and while it did sound strange to receive a INT and WIS bonus while meditating, it made more sense if you considered that it meant that you could meditate even as you do other things. As proof of this, I was soon able to walk in a state of permanent meditating, only breaking out of it when my thoughts intruded too deeply into my surroundings or when I remembered something distressing. Entering a state of meditation, a small window would appear in front of me and when I stopped, would disappear.

Now meditating

When I reached the outpost I made sure to stay off the road and look at it from a viewpoint where I could not be spotted. It was mildly disappointing however, there were movable barricades made of sharpened stakes tied in a criss-cross fashion, but they sagged with age and were laid against the side of the road out of the way. The stone outpost itself was built to the side of the road and looked maintained, but uninhabited. I did find that it made sense however, I was pretty sure they had originally planned to have something bigger than a simple camp in the plains but for some reason hadn't worked out, and so no one travelled in this direction. Why maintain a outpost on a empty road? But still, there was the matter of the rift. Surely that was worth protecting?

Travelling on I left the outpost behind me, walking forwards as I trained in meditating. While it was easy to focus on at first, it began to grow rapidly boring. Taking breaks occasionally, I would break up the momentum and take my club out and whack rocks on the ground or through the air to get some form of exercise. It wasn't much of a exercise however, but I did gain 2 points in STR and a single point in END from my journey. After meditating for a few days, I entered a state where I could ignore my limitations, ignore the boredom and continue meditating. Soon I could even slip in and out of meditation at will, focusing on other tasks while remaining inside the meditation state. As long as I didn't think too deeply that was. It wasn't a state I liked to maintain for long however as the world felt muted, as if its a dream with the sensations of my body feeling distant, time being meaningless.

Walking down the road, I encountered my first village. However I didn't approach as I didn't want to give any clues that a stranger they had never seen was in their midst, especially since I looked nothing like a soldier which were likely the only people to pass through. I made sure to keep out of sight of the village as I passed, taking pains to keep out of sight when I saw someone on the road. After passing the second village the people on the road began to grow more common and it began to get very annoying stepping off the road. Resolving to test my disguise, I kept an eye out for the next passerby. Staying on the road as I walked, I kept my eyes out on the road in front of me for the next traveller. Soon I spotted a old man, walking by himself with a small sack on his back. When we drew closer, he had obviously seen me and I was relieved to note that there was no expression on his face other than a mild curiosity as he looked at my head. Seemed it wasn't an irrational hate at the mere sight of me, it could be related to seeing my face however, which I didn't feel the need to test as I could maintain my disguise infinitely.

Growing closer, his eyes still glanced at my face before returning politely in front of me, showing through the gap in the cloth my eyes studied him, looking him over appraisingly. His level was a mere 3 and I felt no need to *Examine* him. But I still wanted to test this disguise a little bit further. If it failed, I could always dig another grave. I still didn't like the idea of killing others, especially humans. But I valued my own existence more and they themselves were trying to kill me.

Stepping in front of him, I held my hand up to stop him. He then showed an expression of apprehension on his face with a slight level of fear, fairly reasonable. Looking at the sack he held, it looked to be carrying many objects and judging from the dirty sack overall and the regular lumpy shapes. I was willing to bet it was some form of vegetable. Especially when his profession above his head said Farmer.
Making a show of placing my hand in my pocket, I pulled out two coins of the lowest worth and pointed towards the sack, holding the coins up to show my intention. He asked me a question, but obviously I didn't understand. I took a guess and held up a finger before closing my hand and pointing again towards the sack, offering the coins in the other hand. Warily, he placed the sack down and reached inside to take out a green vegetable the size of a turnip before offering it to me. I accepted and dropped both coins in his hand. Nodding towards him, I stepped past and continued walking down the road.

Looking at the vegetable in my hand, I thought *Identify*

Tomosoke
A leafy small vegetable grown above ground. This is similar to a cabbage in both appearance and flavour, but with a spicy aftertaste.
This can be eaten raw or cooked

Taking a bite of the tomosoke, it was exactly as described. Overall the encounter was interesting to me, especially as he didn't display any form of recognition towards my disguise. I did so much want to try it without my disguise, but I feared the repercussions if someone went missing. Later that day, I passed a long caravan with empty carts moving past me. I had travelled a day to reach the outpost, and was on this road for another two days. If my suspicions were correct, this was likely the caravan that made deliveries from the outpost camp.

The next few weeks were spent travelling through villages and on the road, sleeping outside inside my tent on my bed. As I drew closer to the city, I soon had to sleep in the rough, being unable to erect my tent due to raising awkward questions on where it had come from. I probably should have grabbed a backpack while I was at the outpost.

Entering the city was simple, I blended in with the crowd as they moved through the gates with the guards only looking at me the entire time. I guess my disguise attracted more attention than I had originally thought. However I still was able to enter the city with no problems, and now I had the luxury of looking over the place and seeing if I could learn their language by listening. Not that I actually intended to learn it, I still wanted the gamer skill to handle that for me.

Typically this place was set in a medieval setting, stone and wood buildings constructed with wagons being pulled through the streets, thankfully by other humans which meant no unhappy surprises lying on the ground. There didn't seem to be any packmules or horses in the city, it seemed that they were forbidden here. I knew there were such animals around as I had seen them on the roads, commonly pulling carts laden with goods. It was surprising that this place had horses and the like, being another world. Not something I was going to study. It was on another pleasant note that I realized that I didn't smell any of the rubbish or sewage you seem to see commonly mentioned in books centered in medieval times, instead the streets looked pretty clean with guards prowling as they made their rounds with only more than a few glances towards me.

Soon I had identified the typical pub from the sign that jutted from the building and entered, drawing only a small amount of attention in the dark atmosphere as the door let in the light. My eyes focused soon enough and I found a small table to sit at to avoid drawing attention, which took longer than I thought as the people stared at me. I sat there in peace for a few minutes as I looked at my surroundings and the people who sat at the tables. I could see males ranging from teens to old, sitting about tables as they talked to each other. I couldn't see any women drinking however, just the typical barmaids. The place didn't seem to be as civilized as I had originally thought. A few minutes after sitting, a woman approached me and asked me something. I pointed at my ears and shrugged in response. She looked at me with narrowed eyes for a second, then patronised a drinking action. I nodded and took out a coin. Holding it in my palm, I watched her face as I quickly added nine more coins until she was satisfied and took them. I sat there in silence for a minute until she returned, holding a wooden mug filled with a brown liquid. I nodded and *Identify*'d it

Mug of Beer
Pint of beer produced in a large wooden mug
3% Alcohol

I was suspicious of its hygienic standards, however *Identify*'ing the mug itself reassured me with the simple word 'clean' in the description. Taking a sip, I didn't quite like the taste. However I didn't put it down, choosing instead to nurse it before me to ward off attention. Not that my disguise didn't attract enough already.. When was I going to get the Disguise skill? For those curious, I drank through a gap I made in the wrapped cloth about my face.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Sau khi rời khỏi trại, tôi đã dành hai ngày tiếp theo đi bộ về phía các tiền đồn ở khoảng cách núi như tôi thực hành thiền định của tôi để nâng cao trình độ kỹ năng. Từ những gì pháp sư đã chỉ cho tôi, nó có vẻ rằng thiền rất nhiều liên kết với ma thuật và rõ ràng là một cái gì đó tôi sẽ cần phải tìm hiểu. Thực hành thiền định lúc đầu tiên là vô cùng khó khăn, tôi đã phải đứng vẫn còn cho đến khi tôi bước vào nhà nước của tôi và phân tâm nhỏ nhất là đủ để jar tôi ra khỏi nó. Tuy nhiên, như tôi đã làm việc trên nó, tôi đã cuối cùng đã có thể duy trì một tốc độ ổn định trong khi còn lại trong trance và các kỹ năng bắt đầu để cấp lên.Kỹ năng thiền cấp 4 [54%]tăng 6% trong INT trong khi hành thiềntăng 6% trong WIS trong khi hành thiền12% tăng ổn định tâm thầnThông tin được đưa ra trong cửa sổ kỹ năng đã được đơn giản đủ, và trong khi nó đã làm âm thanh lạ để nhận được một tiền thưởng INT và WIS trong khi hành thiền, nó làm cho ý nghĩa hơn nếu bạn xem xét rằng nó có nghĩa là bạn có thể hành thiền ngay cả khi bạn làm những thứ khác. Như là bằng chứng của điều này, tôi đã sớm có thể đi bộ trong trạng thái vĩnh viễn hành thiền, chỉ phá vỡ ra khỏi nó khi suy nghĩ của tôi xâm nhập quá sâu vào môi trường xung quanh của tôi hoặc khi tôi nhớ đến một cái gì đó đau khổ. Nhập một nhà nước của thiền định, một cửa sổ nhỏ sẽ xuất hiện ở phía trước của tôi và khi tôi dừng lại, sẽ biến mất.Bây giờ hành thiềnKhi tôi đến các tiền đồn tôi đã chắc chắn để ở lại ra khỏi đường và nhìn vào nó từ một quan điểm nơi tôi có thể không được phát hiện. Nó là hơi đáng thất vọng Tuy nhiên, đã có chướng ngại vật di chuyển thực hiện cổ phần mài nhọn ràng buộc trong một thời trang chéo, nhưng họ cong võng cột sống với tuổi và đã chống lại phía trên đường đi đường. Các tiền đồn đá chính nó được xây dựng bên đường và xem xét duy trì, nhưng không có người ở. Tôi đã tìm thấy rằng nó làm cho cảm giác Tuy nhiên, tôi là đẹp, chắc chắn họ có kế hoạch ban đầu để có một cái gì đó lớn hơn so với một trại đơn giản trong vùng đồng bằng, nhưng vì lý do một số đã không làm việc, và do đó, không có ai đi theo hướng này. Tại sao duy trì một tiền đồn trên một con đường có sản phẩm nào? Nhưng vẫn còn, đã có vấn đề các rạn nứt. Chắc chắn, đó là giá trị bảo vệ?Đi trên tôi trái các tiền đồn phía sau tôi, đi bộ chuyển tiếp như tôi đào tạo trong hành thiền. Trong khi đó là dễ dàng để tập trung vào lúc đầu, nó bắt đầu phát triển nhanh chóng nhàm chán. Việc phá vỡ đôi khi, tôi sẽ phá vỡ đà và đưa CLB của tôi ra và whack đá trên mặt đất hoặc qua không khí để có được một số hình thức của tập thể dục. Đó là không nhiều của một tập thể dục Tuy nhiên, nhưng tôi đã đạt được 2 điểm ở STR và một điểm duy nhất trong kết thúc từ hành trình của tôi. Sau khi hành thiền trong một vài ngày, tôi đã nhập một nhà nước mà tôi có thể bỏ qua những giới hạn của tôi, bỏ qua sự nhàm chán và tiếp tục hành thiền. Sớm tôi thậm chí có thể trượt trong và ngoài của thiền tại sẽ, tập trung vào các nhiệm vụ trong khi còn lại bên trong nhà nước thiền. Miễn là tôi không nghĩ rằng quá sâu đã. Nó không phải là một nhà nước tôi thích để duy trì cho lâu dài Tuy nhiên như là thế giới cảm thấy tắt, như thể nó là một giấc mơ với cảm giác cơ thể cảm giác xa, thời gian của tôi là vô nghĩa.Tôi đi bộ xuống đường, gặp phải làng đầu tiên của tôi. Tuy nhiên tôi không tiếp cận như tôi không muốn cung cấp cho bất kỳ manh mối mà một người lạ mà họ chưa bao giờ thấy ở giữa của họ, đặc biệt là kể từ khi tôi nhìn gì giống như một người lính mà có khả năng những người duy nhất để đi qua. Tôi đã chắc chắn để giữ cho ra khỏi cảnh của làng như tôi đã thông qua, lấy đau để giữ cho ra khỏi cảnh khi tôi thấy một người nào đó trên đường. Sau khi đi qua làng thứ hai người trên đường bắt đầu phát triển phổ biến hơn và nó bắt đầu để có được rất khó chịu bước ra khỏi đường. Tôi quyết định thử nghiệm cải trang của tôi, Giữ một mắt cho đi ngang qua tiếp theo. Ở trên đường khi tôi đi, tôi giữ mắt của tôi ra trên đường ở phía trước của tôi cho các du khách tới. Sớm, tôi phát hiện một ông già, đi bộ của mình với một bao nhỏ ngày trở lại của mình. Khi chúng tôi đã thu hút gần hơn, ông đã rõ ràng là nhìn thấy tôi và tôi đã thuyên giảm để lưu ý rằng có là không có biểu hiện trên khuôn mặt của mình không phải là một sự tò mò nhẹ khi ông nhìn ở đầu của tôi. Dường như nó không phải là một ghét vô lý nhìn chỉ của tôi, nó có thể liên quan để nhìn thấy khuôn mặt của tôi Tuy nhiên, mà tôi không cảm thấy sự cần thiết để kiểm tra như tôi có thể duy trì ngụy trang của tôi vô hạn.Phát triển gần gũi hơn, đôi mắt của ông vẫn liếc nhìn vào khuôn mặt của tôi trước khi trở lại một cách lịch sự trước mặt tôi, Đang hiển thị thông qua khoảng cách trong vải mắt tôi nghiên cứu nó, nhìn anh ta qua appraisingly. Trình độ của ông là một chỉ 3 và tôi cảm thấy không cần phải * kiểm tra * anh ta. Nhưng tôi vẫn muốn kiểm tra này ngụy trang một chút chút nữa. Nếu nó không thành công, tôi luôn luôn có thể khai thác một ngôi mộ. Tôi vẫn không thích ý tưởng giết người khác, đặc biệt là con người. Nhưng tôi có giá trị thêm sự tồn tại của riêng tôi và bản thân họ đã muốn giết tôi.Tôi bước ở phía trước của anh ta, tổ chức bàn tay của tôi để ngăn chặn anh ta. Ông sau đó cho thấy một biểu hiện của e ngại trên khuôn mặt của mình với một mức độ nhỏ của sự sợ hãi, khá hợp lý. Nhìn vào bao, ông giữ, nó trông để được thực hiện nhiều vật thể và đánh giá từ bao bì bẩn tổng thể và hình dạng sần thường xuyên. Tôi đã sẵn sàng để đặt cược nó là một số hình thức của thực vật. Đặc biệt là khi nghề nghiệp của mình ở trên đầu của mình cho nông dân.Làm cho một hiển thị của việc đặt bàn tay của tôi trong túi của tôi, tôi kéo ra hai xu giá trị thấp nhất và chỉ hướng tới bao, đang nắm giữ các đồng tiền lên cho ý định của tôi. Ông hỏi tôi một câu hỏi, nhưng rõ ràng là tôi không hiểu. Tôi lấy một đoán và tổ chức lập một ngón tay trước khi đóng bàn tay của tôi và chỉ một lần nữa hướng tới bao, cung cấp các đồng tiền mặt khác. Warily, ông đặt bao xuống và đạt đến bên trong để đưa ra một loại rau màu xanh lá cây kích thước của một củ cải trước khi cung cấp cho nó với tôi. Tôi chấp nhận và bỏ cả tiền xu trong tay. Gật đầu đối với anh ta, tôi bước qua và tiếp tục đi bộ xuống đường.Nhìn vào thực vật trong tay của tôi, tôi nghĩ rằng * xác định *TomosokeMột loại rau lá nhỏ phát triển trên mặt đất. Điều này là tương tự như một cải bắp trong hình và hương vị, nhưng với một dư vị cay.Điều này có thể được ăn sống hoặc nấu chínTham gia một vết cắn của tomosoke, nó đã chính xác như được mô tả. Nói chung cuộc gặp gỡ là thú vị với tôi, đặc biệt là khi ông đã không hiển thị bất kỳ hình thức nhận dạng đối với ngụy trang của tôi. Tôi đã làm rất nhiều muốn thử nó mà không cần ngụy trang của tôi, nhưng tôi sợ các hậu quả nếu ai đó đã bị mất tích. Cuối ngày hôm đó, tôi đã thông qua một đoàn caravan dài với trống xe di chuyển qua tôi. Tôi đã đi qua một ngày để đạt được các tiền đồn, và trên con đường này cho một hai ngày. Nếu nghi ngờ của tôi đã đúng, điều này đã có khả năng các đoàn caravan thực hiện việc giao hàng từ trại tiền đồn.Trong vài tuần tiếp theo đã được chi tiêu đi du lịch thông qua làng và trên đường, ngủ bên ngoài trong lều của tôi trên giường của tôi. Như tôi đã thu hút gần hơn đến thành phố, tôi sớm đã ngủ trong thô, không thể dựng lều của tôi do nâng cao câu hỏi khó khăn về nơi nó đã đến từ. Tôi có lẽ nên đã nắm lấy ba lô một trong khi tôi đã ở các tiền đồn.Entering the city was simple, I blended in with the crowd as they moved through the gates with the guards only looking at me the entire time. I guess my disguise attracted more attention than I had originally thought. However I still was able to enter the city with no problems, and now I had the luxury of looking over the place and seeing if I could learn their language by listening. Not that I actually intended to learn it, I still wanted the gamer skill to handle that for me.Typically this place was set in a medieval setting, stone and wood buildings constructed with wagons being pulled through the streets, thankfully by other humans which meant no unhappy surprises lying on the ground. There didn't seem to be any packmules or horses in the city, it seemed that they were forbidden here. I knew there were such animals around as I had seen them on the roads, commonly pulling carts laden with goods. It was surprising that this place had horses and the like, being another world. Not something I was going to study. It was on another pleasant note that I realized that I didn't smell any of the rubbish or sewage you seem to see commonly mentioned in books centered in medieval times, instead the streets looked pretty clean with guards prowling as they made their rounds with only more than a few glances towards me.Sớm tôi đã xác định các quán rượu điển hình từ các dấu hiệu cho thấy nhô từ tòa nhà và nhập, vẽ chỉ một ít sự chú ý trong không khí tối như cửa để cho trong ánh sáng. Đôi mắt của tôi tập trung sớm đủ và tôi tìm thấy một bảng nhỏ để ngồi tại để tránh vẽ sự chú ý, mất nhiều thời gian hơn tôi nghĩ như người stared vào tôi. Tôi ngồi ở đó trong hòa bình trong một vài phút khi tôi xem xét môi trường xung quanh của tôi và những người ngồi ở các bảng. Tôi có thể thấy nam giới khác nhau, từ thiếu niên đến cũ, ngồi về bảng như họ nói chuyện với nhau. Tôi không thể nhìn thấy bất kỳ phụ nữ uống Tuy nhiên, chỉ barmaids điển hình. Nơi không có vẻ để được như văn minh như tôi đã nghĩ ban đầu. Một vài phút sau khi ngồi, một người phụ nữ tiếp cận tôi và hỏi tôi một cái gì đó. Tôi chỉ ở tai của tôi và shrugged trong phản ứng. Cô nhìn vào tôi với thu hẹp mắt cho một thứ hai, sau đó patronised một hành động uống. Tôi gật đầu và đã diễn ra một đồng xu. Tôi đang nắm giữ nó trong palm của tôi, theo dõi khuôn mặt của cô như tôi nhanh chóng thêm chín thêm tiền cho đến khi cô ấy đã được hài lòng và đã đưa họ. Tôi ngồi có trong im lặng cho vài phút cho đến khi nó quay, đang nắm giữ một mug gỗ đầy với một chất lỏng màu nâu. Tôi gật đầu và * xác định * có nóMug của biaPint bia được sản xuất trong một mug lớn bằng gỗ3% rượuTôi đã nghi ngờ của các tiêu chuẩn vệ sinh, Tuy nhiên * xác định * thật mug chính nó đã cho tôi yên tâm với từ đơn giản 'sạch' trong các mô tả. Tham gia một sip, tôi không khá như hương vị. Tuy nhiên tôi không đặt nó xuống, lựa chọn thay thế cho y tá nó trước khi tôi để tránh khỏi sự chú ý. Không phải là ngụy trang của tôi đã không thu hút đủ đã... Khi tôi đã đi để có được các kỹ năng ngụy trang? Đối với những tò mò, tôi đã uống qua một khoảng cách tôi thực hiện trong vải bọc về khuôn mặt của tôi.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Sau khi rời khỏi trại, tôi đã dành hai ngày tiếp theo đi về phía tiền đồn ở khoảng cách núi như tôi đã thực hành thiền của tôi để nâng cao trình độ kỹ năng. Từ những gì các pháp sư đã cho tôi thấy, có vẻ như thiền được nhiều liên kết với phép thuật và rõ ràng là một cái gì đó tôi sẽ cần phải học. Thực hành thiền định lúc đầu là vô cùng khó khăn, tôi phải đứng yên cho đến khi tôi bước vào nhà nước của tôi và sự xao lãng nhỏ cũng đủ để làm chao tôi ra khỏi nó. Tuy nhiên như tôi đã làm việc trên đó, tôi cuối cùng đã có thể duy trì một tốc độ ổn định, trong khi còn trong trance và các kỹ năng đã bắt đầu lên cấp. Thiền Skill Level 4 [54%] tăng 6% trong INT trong khi thiền định tăng 6% trong khi WIS thiền định tăng 12% trong ổn định tinh thần Các thông tin được đưa ra trong cửa sổ kỹ năng là đơn giản, và trong khi nó đã nghe lạ để nhận được tiền thưởng INT và WIS trong khi thiền định, nó có ý nghĩa hơn nếu bạn cho rằng nó có nghĩa là bạn có thể ngồi thiền ngay cả khi bạn làm những việc khác. Như bằng chứng về điều này, tôi đã sớm có thể đi bộ trong trạng thái thiền định lâu dài, chỉ phá vỡ ra khỏi nó khi suy nghĩ của tôi xâm nhập quá sâu vào môi trường xung quanh của tôi hay khi tôi nhớ lại những đau buồn. Bước vào một trạng thái thiền định, một cửa sổ nhỏ sẽ xuất hiện trước mặt tôi và khi tôi dừng lại, sẽ biến mất. Bây giờ thiền Khi tôi về tới tiền đồn tôi đã thực hiện chắc chắn để ở ngoài đường và nhìn vào nó từ một quan điểm mà tôi không thể có phát hiện. Nó là hơi đáng thất vọng Tuy nhiên, có rào chắn di động làm bằng cọc nhọn gắn trong một thời trang criss-cross, nhưng họ rũ xuống với độ tuổi và đã được đặt chống lại bên đường ra khỏi con đường. Tiền đồn đá tự nó đã được xây dựng để các bên của đường và trông giữ, nhưng không có người ở. Tôi đã tìm thấy rằng nó có ý nghĩa tuy nhiên, tôi khá chắc chắn rằng họ đã lên kế hoạch để có một cái gì đó lớn hơn một trại đơn giản trong vùng đồng bằng nhưng đối với một số lý do đã không làm việc ra, và vì thế không ai đi theo hướng này. Tại sao duy trì một tiền đồn trên một con đường trống rỗng? Nhưng vẫn còn, có những vấn đề của sự rạn nứt. Chắc chắn đó là đáng được bảo vệ? Đi du lịch trên tôi rời tiền đồn phía sau tôi, đi bộ về phía trước như tôi được đào tạo trong thiền định. Trong khi nó đã được dễ dàng để tập trung vào lúc đầu, nó bắt đầu phát triển nhanh chóng nhàm chán. Thời gian tách ra thỉnh thoảng, tôi sẽ phá vỡ lên đà và đưa câu lạc bộ của tôi ra và Whack đá trên mặt đất hoặc trong không khí để nhận được một số hình thức tập luyện. Đó là không nhiều của một tập thể dục tuy nhiên, nhưng tôi đã làm tăng 2 điểm trong STR và một điểm duy nhất trong END từ cuộc hành trình của tôi. Sau khi thiền định trong một vài ngày, tôi bước vào một tiểu bang mà tôi có thể bỏ qua những hạn chế của tôi, bỏ qua sự nhàm chán và tiếp tục thiền định. Chẳng bao lâu tôi thậm chí có thể trượt vào và ra khỏi thiền định theo ý muốn, tập trung vào các nhiệm vụ khác, trong khi còn trong trạng thái thiền định. Miễn là tôi không nghĩ quá sâu sắc rằng đã. Nó không phải là một nhà nước tôi thích để duy trì lâu dài tuy nhiên như thế giới cảm thấy câm lặng, như thể nó là một giấc mơ với những cảm giác của cơ thể của tôi cảm thấy xa xôi, thời gian là vô nghĩa. Đi bộ xuống đường, tôi bắt gặp ngôi làng đầu tiên của tôi. Tuy nhiên tôi đã không tiếp cận như tôi không muốn đưa ra bất cứ manh mối mà một người lạ mà họ chưa bao giờ nhìn thấy là ở giữa họ, đặc biệt là kể từ khi tôi nhìn không có gì giống như một người lính đó rất có thể là người duy nhất đi qua. Tôi chắc chắn để giữ cho khỏi tầm mắt của ngôi làng khi đi qua, lấy đau để giữ cho khỏi tầm mắt khi tôi nhìn thấy một người nào đó trên đường. Sau khi đi qua làng thứ hai người dân trên đường bắt đầu phát triển phổ biến hơn và nó bắt đầu để có được rất khó chịu bước ra khỏi đường. Giải quyết để kiểm tra ngụy trang của tôi, tôi giữ một mắt ra cho những người qua đường tiếp theo. Ở trên đường khi tôi đi, tôi vẫn giữ đôi mắt của tôi ra trên con đường phía trước của tôi cho các du khách tới. Ngay sau đó tôi phát hiện một người đàn ông già, đi bộ một mình với một cái túi nhỏ trên lưng. Khi chúng tôi đến gần hơn, ông đã nhìn thấy rõ ràng là tôi và tôi thấy nhẹ nhõm khi lưu ý rằng không có biểu hiện trên khuôn mặt của mình khác hơn là một sự tò mò nhẹ khi nhìn vào đầu tôi. Dường như nó không phải là một ghét vô lý khi nhìn thấy chỉ của tôi, nó có thể liên quan để nhìn thấy khuôn mặt của tôi tuy nhiên, điều mà tôi không cảm thấy sự cần thiết phải kiểm tra như tôi có thể duy trì ngụy trang của tôi vô cùng. Trồng gần hơn, mắt vẫn liếc vào mặt tôi trước khi trở lại một cách lịch sự trước mặt tôi, hiển thị thông qua các khoảng cách trong vải mắt tôi học anh, nhìn anh qua appraisingly. Cấp độ của Ngài là một chỉ 3 và tôi cảm thấy không cần * Kiểm tra * anh. Nhưng tôi vẫn muốn thử ngụy trang này một chút nữa. Nếu thất bại, tôi luôn luôn có thể đào mộ khác. Tôi vẫn không thích ý tưởng của giết người, đặc biệt là con người. Nhưng tôi có giá trị tồn tại của riêng của tôi nhiều hơn và bản thân họ đã cố gắng để giết tôi. Bước trước mặt anh, tôi nắm lấy tay ​​của tôi lên để ngăn chặn anh ta. Sau đó ông đã cho thấy một biểu hiện của lo âu trên khuôn mặt của mình với một mức độ nhẹ của sự sợ hãi, khá hợp lý. Nhìn vào bao tải, ông được tổ chức, nó nhìn được vận chuyển nhiều đối tượng và đánh giá từ các bao tải bẩn tổng thể và hình dạng sần thường xuyên. Tôi đã sẵn sàng đặt cược đó là một số hình thức của thực vật. Đặc biệt là khi nghề nghiệp của mình trên đầu của ông cho biết nông dân. Làm một chương trình của việc đặt tay mình vào túi của tôi, tôi lấy ra hai đồng tiền của giá trị thấp nhất và chỉ về phía cái túi, giữ tiền xu lên để hiển thị ý định của tôi. Ông hỏi tôi một câu hỏi, nhưng rõ ràng là tôi không hiểu. Tôi lấy một đoán và giơ lên một ngón tay trước khi chốt tay tôi và chỉ một lần nữa về phía bao tải, cung cấp các đồng tiền trong tay khác. Thận trọng, ông đặt cái túi xuống và đạt bên trong để đưa ra một loại rau xanh kích thước của một củ cải trước khi cung cấp cho tôi. Tôi chấp nhận và bỏ cả tiền xu trong tay. Gật đầu về phía anh ta, tôi bước qua và tiếp tục đi xuống đường. Nhìn vào thực vật trong tay tôi, tôi nghĩ * Xác định * Tomosoke Một lá rau nhỏ được nuôi trồng trên mặt đất. Điều này cũng tương tự như một bắp cải ở cả ngoại hình và hương vị, nhưng với một dư vị cay. Điều này có thể được ăn sống hoặc nấu chín Lấy một vết cắn của tomosoke, nó đã được chính xác như mô tả. Nhìn chung, cuộc gặp gỡ thú vị với tôi, đặc biệt là khi ông đã không hiển thị bất kỳ hình thức công nhận đối với ngụy trang của mình. Tôi đã làm rất nhiều muốn thử nó mà không ngụy trang của tôi, nhưng tôi sợ những hậu quả nếu một người nào đó đã đi mất tích. Sau hôm đó, tôi đã thông qua một đoàn dài với xe trống di chuyển ngang qua tôi. Tôi đã đi du lịch một ngày để đạt được tiền đồn, và đang trên con đường này cho một hai ngày. Nếu nghi ngờ của tôi là chính xác, điều này dường như là đoàn caravan đã làm cho giao hàng từ các trại tiền đồn. Những tuần tiếp theo được dành đi du lịch qua các làng và trên đường đi, ngủ bên ngoài bên trong lều của tôi trên giường của tôi. Khi tôi đến gần hơn đến thành phố, tôi sớm đã phải ngủ trong thô, không thể để dựng lều của tôi do đưa ra câu hỏi vụng về nơi mà nó đến từ đâu. Tôi có lẽ đã nắm lấy một ba lô trong khi tôi đã ở tiền đồn. Bước vào thành phố là đơn giản, tôi pha trộn với đám đông khi họ di chuyển qua các cửa với các vệ sĩ chỉ nhìn tôi trong suốt thời gian. Tôi đoán ngụy trang của tôi thu hút sự chú ý nhiều hơn tôi đã suy nghĩ ban đầu. Tuy nhiên tôi vẫn có thể nhập vào thành phố với không có vấn đề, ​​và bây giờ tôi đã có sự sang trọng của tìm kiếm khắp nơi và nhìn thấy nếu tôi có thể học ngôn ngữ của họ bằng cách lắng nghe. Không phải là tôi thực sự có ý định tìm hiểu nó, tôi vẫn muốn có những kỹ năng game thủ để xử lý đó đối với tôi. Thông thường nơi này được đặt trong một khung cảnh, đá và gỗ tòa nhà thời trung cổ được xây dựng bằng các toa xe được kéo qua các đường phố, may mắn của người khác có nghĩa là không có bất ngờ không hạnh phúc nằm trên mặt đất. Có vẻ như không được bất kỳ packmules hoặc ngựa trong thành phố, nó dường như là họ bị cấm ở đây. Tôi biết có động vật như vậy xung quanh như tôi đã nhìn thấy họ trên các tuyến đường, thường kéo xe chất đầy hàng hóa. Thật đáng ngạc nhiên rằng nơi này đã có ngựa và như thế, là một thế giới khác. Không phải cái gì tôi đã được đi du học. Đó là vào một ghi chú thú vị mà tôi nhận ra rằng tôi đã không có mùi của rác thải hay nước thải bạn dường như thấy thường được đề cập trong cuốn sách tập trung vào thời trung cổ, thay vì các đường phố trông khá sạch sẽ với các vệ sĩ rình mò như họ đã làm cho viên đạn của họ với chỉ nhiều hơn một vài ánh mắt về phía tôi. Chẳng bao lâu tôi đã xác định được các quán rượu điển hình từ những dấu hiệu cho thấy thò khỏi tòa nhà và bước vào, chỉ vẽ một số lượng nhỏ của sự chú ý trong bầu không khí tối tăm như cánh cửa cho phép trong ánh sáng. Mắt tôi tập trung sớm đủ và tôi tìm thấy một chiếc bàn nhỏ để ngồi ở để tránh sự chú ý, mà mất thời gian hơn tôi nghĩ là mọi người nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi ngồi đó trong hòa bình cho một vài phút khi tôi nhìn vào môi trường xung quanh tôi và những người ngồi ở bàn. Tôi có thể thấy nam giới khác nhau, từ thanh thiếu niên đến già, ngồi về các bảng như họ nói chuyện với nhau. Tôi không thể nhìn thấy bất kỳ phụ nữ uống Tuy nhiên, chỉ cần các barmaids điển hình. Nơi dường như không thể là văn minh như tôi đã nghĩ. Một vài phút sau khi ngồi, một người phụ nữ đến gần tôi và hỏi tôi điều gì đó. Tôi chỉ vào tai tôi và nhún vai đáp. Cô ấy nhìn tôi với đôi mắt nheo lại trong một giây, sau đó bảo trợ một hành động uống. Tôi gật đầu và lấy ra một đồng xu. Giữ nó trong lòng bàn tay tôi, tôi ngắm nhìn khuôn mặt cô ấy như tôi nhanh chóng nói thêm chín đồng tiền nhiều hơn cho đến khi cô hài lòng và đem họ. Tôi ngồi đó trong im lặng một phút cho đến khi bà trở về, cầm một cốc bằng gỗ chứa đầy một chất lỏng màu nâu. Tôi gật đầu và * Xác định *: D nó Mug của Bia pint bia sản xuất trong một cốc lớn bằng gỗ 3% Alcohol tôi đã nghi ngờ của các tiêu chuẩn vệ sinh của nó, tuy nhiên * Xác định * 'ing cốc tự trấn an tôi với các từ đơn giản' sạch ' trong mô tả. Hít một ngụm, tôi đã không hoàn toàn giống như hương vị. Tuy nhiên tôi đã không đặt nó xuống, lựa chọn thay vì phải nuôi nó trước khi tôi để tránh sự chú ý. Không phải là ngụy trang của tôi đã không đủ thu hút đã .. Khi được tôi sẽ có được những kỹ năng Disguise? Đối với những người tò mò, tôi đã uống qua một khoảng cách tôi đã thực hiện trong vải bọc về khuôn mặt của tôi.









































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: