r 8It was early morning and Hinata knew she should probably start the  dịch - r 8It was early morning and Hinata knew she should probably start the  Việt làm thế nào để nói

r 8It was early morning and Hinata

r 8

It was early morning and Hinata knew she should probably start the day but it was so comfortable and warm in the bed that all she wanted to do was waste the day away under the covers. Sighing she rolled over seeking the comfort of the warmth that seemed to surround her, draping her arm over what she thought were pillows she curled her body around the firm softness until she heard the distinct single complete pulsation of a heart beat. Hinata's eyes flew open in panic as she shoved the offending pillow away, in such a haste she managed to tangle her legs in the bed covers. In a panicked attempt to dislodge the sheets she ended up rolling right off the bed comforter and all. Bracing herself for the hard impact that never came she noticed she was lying on a bed of sand that held her off the ground a mere five inches.

Slowly she raised her eyes to cringe beneath the cool gaze of Gaara who was regarding her with the interest one might show an irritating nuisance.

"Do you always greet the day with such a vivid display?" Gaara questioned.

She suddenly recalled the events of last night, she was married, and she was sharing a bed with her husband. Gaara was her husband! She stared numbly at the gold band on her finger, the cold metal pressed against her skin, a reminder of what she had down. The sand beneath her began shifting away allowing a slow descent to the floor. Gaara silently got out of the bed and began changing.

"Get dressed, unless you want to stay and have an awkward breakfast with our immediate family." Gaara commented dryly.

That was the last thing she wanted was to face her Father once more, or to sit through Neji's underlying sarcasm, and she could only imagine Kankuro's sly stare as if he knew exactly what went on in their bedchamber last night. Jumping up Hinata was quick about getting dressed; with a quick pull of her hairbrush she had her hair in a low pony tail. Turning she just barely caught the cloak Gaara had thrown at her. She fumbled with the folding and tucking of the cloak until Gaara patiently took hold of the garment and evened it out on her shoulders and tied the ends appropriately.

"Put the hood up when it gets too hot out." Gaara ordered as he dropped his hands and looked away. "Let's go."

Hinata obediently followed trying to stay quiet as they moved through the living quarters. It was pitch black as they were the only ones up this early, Hinata faltered for a moment when she hit the side of the wall. Stifling her surprise she felt Gaara's warm body behind her gently guiding her around the obstacle. His warm hand grasped her wrist, making her jump in surprise as Gaara pulled her behind him. That didn't work to well because she was so conscious of his fingers on her wrist that she struck the back of his heel with so much force that he came to a stop causing her to hit the back of his solid form. In one fluid movement she was lifted bridal style in his arms and carried the rest of the way out of the living quarters and into the hallway. He immediately set her down and stared at her, absently she shuffled her feet in embarrassment.

"Sorry." Hinata said softly.

Gaara continued to appraise her with those cool eyes, his lips a thin line.

"Is your Byakugan not working?" Gaara asked his tone clipped.

"I…d-d-did not think to use it." Hinata whispered softly as she took a small step back from him to his evident displeasure with her.

Gaara turned away and began walking down the hallway. Hinata hesitated for a moment before she meekly followed.

"Where are we going?"

"On our honeymoon." Gaara replied as he glanced over his shoulder. "You can walk besides me."

"Oh." Hinata said as she hurried to walk by his side. She immediately noticed how he slowed his pace to match hers.

"We will spend a week at my family's summer home; it will take us at least until early this evening to arrive if we start now." Gaara explained as they walked down the stairs and out into the cool morning air.

Gaara started out at a steady pace which Hinata was able to match immediately. They traveled in silence which Hinata found to be unnerving, thinking back on other times she had traveled with Shino and Kiba it had been constant chatter. Mainly from Kiba barking out orders and Shino's one word answers that made Kiba even more vexed and caused him to start arguments. So silence was something she found a bit hard to get used to.

….

"They left without even staying for the Wedding breakfast." Temari bemoaned the fact to the Kankuro.

Temari crossed her arms in frustration as she stared at the beautiful table she had set and all the food she had discussed with the cook.

"Don't worry about it Hinata's Father left early this morning along with Pale Eyes, Dog Breath and Bug Boy." Kankuro said as he stared at all the food.

Temari looked like she might cry but was holding it in. Kankuro shifted uncomfortable not knowing how to comfort his older sister, until Shikamaru appeared in the door way.

"Not everyone left." Shikamaru commented softly.

Kankuro watched in amusement at how quickly his sister's face brighten at the voice of the man she so clearly loved.

"Yeah see Shikamaru didn't leave and I can invite Matsuri we can sit down and enjoy this breakfast with or without Gaara." Kankuro offered.

"Alright go get Matsuri." Temari agreed her eyes still on Shikamaru.

Kankuro grinned as he walked past Shikamaru and said in a low voice. "Thanks man for not bailing so early."

Shikamaru waited until Kankuro had left before he walked up to Temari.

"I enjoyed dancing with you last night." Shikamaru said softly as he reached out and touched the side of her face.

"How come you didn't leave early with the rest of your village?" Temari said softly.

"I had to ask you something." Shikamaru replied his fingers trailing down her cheek bone to her neck to rest on the pulse at her throat. "Are you nervous?"

"No." Temari snapped in irritation at his smug look.

"What did you want to ask?"

"I was thinking the other day when I was staring up at the clouds that I really miss you when we are apart." Shikamaru began his hand trailed down her arm to grip her hand in his.

"I miss you too, but I will be down in a couple of months for another ambassador meeting." Temari pointed out, curling her fingers around Shikamaru's.

"You see that's not enough for me." Shikamaru commented with a sigh. "It's never enough for me."

"There is nothing more I can do." Temari said softly. "I can't leave any earlier."

"There is something you can do." Shikamaru said his eyes intent on hers as he brought her hand up to his chest laying the palm of her hand against his heart. "Temari…"

"Oh Shikamaru stop…" Temari began as she tried to pull her hand away.

"Let me finish." Shikamaru snapped impatiently at her.

Temari shut her mouth for once and let Shikamaru continue.

"Temari I love you." Shikamaru whispered. "I have always loved you, and I have waited patiently for several years for you, more years than any man should ever have to wait for the woman he loves. I am tired of waiting I want you, I want you entirely, mind, body, and soul."

Temari could feel the burning of tears beneath her eye lids, she didn't cry easily; in fact she could count on her hand how many times she cried. Once when her Mother had died, yes she had even cried when her Father had died, he probably didn't deserve her tears but he was her Father. The third time she had cried was when Gaara was presumed dead she had seen his still body on the sand his dark eyes closed his chest still and she had cried her heart out for her little brother who had tried so hard to protect his village. Now she was going to cry because Shikamaru the man who never gave away his feelings was pouring his heart out to her.

"Shikamaru…" Temari began but stopped as her voice broke.

"Do you love me Temari?" Shikamaru asked he took her hand away from his chest and wrapped his arm around her linking them together so that she was pushed up against him there faces mere inches from each other.

"You know how I feel." Temari hedged not liking the way he was forcing her to admit her feelings.

"Say it." Shikamaru hissed.

"I love you." Temari whispered in consent her bottom lip trembling as a single tear trailed down her cheek. "Are you happy? I love you."

Shikamaru's lips turned up slightly as he leaned in and kissed her. She brought her hand around his back to keep her balance as he ravished her mouth with his firm lips. He pulled back resting his forehead against hers.

"Marry me." Shikamaru whispered his breath a soft breeze on the side of her cheek.

"I can't." Temari replied another tear fell.

Shikamaru pulled back in frustration his eyes held a glint of determination as he pulled her in for another kiss that left her breathless.

"Marry me." Shikamaru mumbled against her tingling lips.

"I can't leave my brothers…" Temari replied trying to gain her footing as her knees were buckling under his tender assault.

"I refuse to take no for an answer." Shikamaru replied calmly as his lips touched the corner of her mouth again, making her forget about her protests. "Marry me."

"Yes." Temari said breathlessly as she clutched the back of Shikamaru's vest with her hand.

Shikamaru pulled back and smiled. "You'll marry me?"

"Yes." Temari said her blue eyes bright with tears.

"Well it's about time." Kankuro snorted from the doorway arms crossed in irritation. Matsuri was next to him a big smile on her face. "I was wondering when Shadow Man was going to get enough courage to propose."

Shikamaru pulled Temari to his side and smirked at Kankuro. "Your sister is the one who was baulking, you know she's bullheaded."

"She's your problem now." Kankuro said with a grin.

"That enough you two." Temari snapped as she pulled away from Shikamaru. "I guess the breakfast wasn't a total waste."

"No it certainly wasn't. This will be our celebratory breakfast." Shikamaru smirked.

Temari smiled as they all sat down a
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
r 8Đó là buổi sáng sớm và Hinata biết cô có lẽ nên bắt đầu một ngày, nhưng nó đã rất thoải mái và ấm trong giường rằng tất cả các cô ấy muốn làm là lãng phí ngày đi dưới bìa. Sighing cô lật úp tìm kiếm sự thoải mái của sự ấm áp có vẻ bao vây của mình, đứng cánh tay của cô trong những gì cô nghĩ là gối cô cong cơ thể của mình xung quanh thành phố êm ái công ty cho đến khi cô nghe đập khác biệt duy nhất hoàn toàn một nhịp tim. Hinata của mắt đã bay mở trong hoảng loạn như cô nhét gối vi phạm đó, trong haste cô quản lý để mớ đôi chân của mình trong bao gồm giường. Trong một nỗ lực panicked để đuổi ra các tấm cô kết thúc lên ngọn off comforter giường và tất cả. Kết lại cho vưng mình cho tác động cứng rằng không bao giờ đến cô nhận thấy cô đang nằm trên giường của cát mà tổ chức của mình khỏi mặt đất chỉ năm inch.Từ từ, cô lớn lên đôi mắt của cô để cringe dưới cái nhìn mát mẻ của Gaara người liên quan đến cô ấy với sự quan tâm một có thể hiển thị một phiền toái khó chịu."Làm bạn luôn luôn chào đón ngày với một màn hình sinh động như vậy?" Gaara đặt câu hỏi.Cô đột nhiên nhớ lại sự kiện đêm qua, cô đã kết hôn, và cô đã chia sẻ một giường với chồng. Gaara là chồng của cô! Cô stared numbly ban nhạc vàng trên ngón tay của cô, kim loại lạnh ép đối với làn da của mình, một lời nhắc nhở về những gì cô đã xuống. Cát bên dưới của cô bắt đầu chuyển dịch đi cho phép một người gốc chậm xuống sàn nhà. Gaara âm thầm nhận ra khỏi giường và bắt đầu thay đổi."Nhận được mặc quần áo, trừ khi bạn muốn để ở và có một bữa ăn sáng khó khăn với gia đình ngay lập tức chúng tôi." Gaara nhận xét tỏ.Đó điều cuối cùng cô ấy muốn là phải đối mặt với cha của mình một lần nữa, hoặc ngồi thông qua của Neji tiềm ẩn mỉa mai, và cô chỉ có thể tưởng tượng Kazekage của sly nhìn chằm chằm như nếu ông biết chính xác những gì đi trong bedchamber của họ cuối đêm. Nhảy lên Hinata đã nhanh chóng về nhận được mặc quần áo; với một kéo nhanh chóng của lược của cô, cô đã có mái tóc của mình trong một cái đuôi ngựa thấp. Chuyển nó chỉ hiếm khi bắt gặp áo choàng Gaara đã ném vào cô ấy. Cô fumbled với các gấp và nhét của áo choàng cho đến khi Gaara kiên nhẫn đã giữ hàng may mặc và cũng diễn ra trên vai của mình và gắn kết thúc một cách thích hợp."Đặt mui xe lên khi nó bị quá nóng ra." Gaara đặt hàng như ông đã bỏ bàn tay của mình và nhìn đi. "Hãy đi."Hinata obediently sau đó là cố gắng để ở lại yên tĩnh khi họ di chuyển thông qua các khu. Nó là sân dành đen như họ là những người duy nhất lên này sớm, Hinata lự cho một thời điểm khi cô nhấn phía bên của bức tường. Cô stifling bất ngờ của cô cảm thấy Gaara của ấm cơ thể phía sau của cô nhẹ nhàng hướng dẫn cô xung quanh những trở ngại. Bàn tay ấm áp của mình nắm cổ tay của cô, khiến cô nhảy trong bất ngờ như Gaara kéo cô ấy lại. Mà không làm việc tốt bởi vì nó là như vậy quan tâm về các ngón tay của mình trên cổ tay của cô mà cô trúng mặt sau của gót chân của mình với do đó, nhiều lực lượng rằng ông đến để ngăn chặn một làm cho bà để đạt ở mặt sau của hình thức vững chắc của ông. Trong một chất lỏng chuyển động cô là nâng Phòng Trăng phong cách trong cánh tay của mình và thực hiện phần còn lại của quá trình ra khỏi các khu và vào hành lang. Ông ngay lập tức đặt mình xuống và stared lúc cô, absently cô dự lễ tang đi đôi chân của mình trong bối rối."Xin lỗi". Hinata nói nhẹ nhàng.Gaara tiếp tục để đánh giá cô với đôi mắt mát, đôi môi của mình một dòng mỏng."Là bạch của bạn không làm việc?" Gaara hỏi cắt bớt giai điệu của ông."I...d-d-không nghĩ rằng để sử dụng nó." Hinata thì thầm nhẹ nhàng như cô đã diễn một bước nhỏ trở lại từ anh ta để không vừa lòng hiển nhiên của mình với cô ấy.Gaara quay lưng và bắt đầu đi bộ xuống hành lang. Hinata ngập ngừng cho một thời điểm trước khi cô meekly theo sau."Chúng tôi đi đâu?""Ngày của chúng tôi Phòng Trăng." Gaara trả lời như ông liếc nhìn qua vai của mình. "Bạn có thể đi bộ bên cạnh tôi.""Oh." Hinata nói như cô ấy vội vã để đi bộ bên cạnh ông. Cô ngay lập tức nhận thấy làm thế nào ông làm chậm tốc độ của mình để phù hợp với cô ấy."Chúng tôi sẽ dành một tuần ở mùa hè của tôi gia đình nhà; nó sẽ đưa chúng tôi ít cho đến khi đầu tối nay đến nếu chúng ta bắt đầu bây giờ." Gaara giải thích khi họ đi xuống cầu thang và ngoài vào trong không khí buổi sáng mát mẻ.Gaara bắt đầu tại một tốc độ ổn định mà Hinata đã có thể để phù hợp với ngay lập tức. Họ đi du lịch trong im lặng mà Hinata tìm thấy là unnerving, suy nghĩ trở lại vào các thời điểm khác, cô đã đi du lịch với Shino và Kiba nó đã là liên tục nghiến răng. Chủ yếu là từ Kiba sủa đơn đặt hàng và Shino của một từ câu trả lời thực hiện Kiba hơn làm và khiến ông bắt đầu đối số. Vì vậy, im lặng là một cái gì đó cô tìm thấy một chút khó khăn để có được sử dụng để.…."Họ còn lại mà không có thậm chí tạm trú cho bữa ăn sáng đám cưới." Temari bemoaned thực tế để Kazekage.Temari vượt qua cánh tay của mình trong thất vọng khi cô stared lúc bảng đẹp cô đã thiết lập và tất cả thực phẩm mà cô đã thảo luận với các nấu ăn."Đừng lo lắng về nó của Hinata cha để lại sớm sáng nay cùng với nhạt mắt, hơi thở con chó và cậu bé lỗi." Kazekage nói như ông stared ở tất cả các thực phẩm.Temari trông giống như cô có thể khóc nhưng đã giữ nó trong. Kazekage chuyển khó chịu không biết làm thế nào để an ủi chị gái của mình, cho đến khi Shikamaru xuất hiện trong cửa cách."Không phải tất cả mọi người còn lại." Shikamaru nhận xét nhẹ nhàng.Kazekage theo dõi ở công viên giải trí tại làm thế nào một cách nhanh chóng của chị mặt sáng tại tiếng nói của người đàn ông cô ấy yêu thích như vậy rõ ràng."có thấy Shikamaru đã không để lại và tôi có thể mời Matsuri chúng tôi có thể ngồi và tận hưởng bữa sáng này có hoặc không có Gaara." Kazekage được cung cấp."Được rồi hãy lấy Matsuri." Temari đồng ý đôi mắt của cô vẫn còn nằm trên Shikamaru.Kazekage grinned khi ông đi qua Shikamaru và cho biết trong một giọng nói thấp. "Nhờ người đàn ông cho không bailing sớm như vậy."Shikamaru chờ đợi cho đến khi Kazekage đã để lại trước khi ông đi đến Temari."Tôi rất thích nhảy múa với bạn đêm qua." Shikamaru nói nhẹ nhàng như ông đã đạt ra và đụng phía bên của khuôn mặt của cô."Làm thế nào đến bạn đã không để lại sớm với phần còn lại của ngôi làng của bạn?" Temari nói nhẹ nhàng."Tôi đã phải hỏi bạn một cái gì đó." Shikamaru trả lời ngón tay của mình dấu xuống xương má của mình để cổ của cô để phần còn lại trên xung lúc cổ họng của cô. "Bạn có thần kinh không?""Số" Temari gãy trong kích thích lúc nhìn smug của ông."Những gì đã làm bạn muốn hỏi?""Tôi đã suy nghĩ ngày khác, khi tôi đã nhìn chằm chằm lên lúc những đám mây mà tôi thực sự nhớ bạn khi chúng tôi là ngoài." Shikamaru bắt đầu tay kéo xuống cánh tay của mình để kẹp tay của cô tại của mình."Tôi nhớ bạn quá, nhưng tôi sẽ xuống trong một vài tháng cho đại sứ tại một cuộc họp." Temari chỉ ra, quăn ngón tay của mình xung quanh thành phố của Shikamaru."Bạn thấy đó là không đủ cho tôi." Shikamaru nhận xét với một sigh. "Nó không bao giờ đủ cho tôi.""Không có gì nhiều hơn tôi có thể làm." Temari nói nhẹ nhàng. "Tôi không thể để lại bất kỳ trước đó.""Đó là một cái gì đó bạn có thể làm." Shikamaru cho biết ý định mắt của mình vào cô ấy khi ông đưa tay lên ngực của mình đặt lòng bàn tay của mình chống lại trái tim của mình. "Temari...""Oh Shikamaru dừng..." Temari bắt đầu khi cô đã cố gắng để kéo tay của cô đi."Let me finish." Shikamaru snapped impatiently at her.Temari shut her mouth for once and let Shikamaru continue."Temari I love you." Shikamaru whispered. "I have always loved you, and I have waited patiently for several years for you, more years than any man should ever have to wait for the woman he loves. I am tired of waiting I want you, I want you entirely, mind, body, and soul."Temari could feel the burning of tears beneath her eye lids, she didn't cry easily; in fact she could count on her hand how many times she cried. Once when her Mother had died, yes she had even cried when her Father had died, he probably didn't deserve her tears but he was her Father. The third time she had cried was when Gaara was presumed dead she had seen his still body on the sand his dark eyes closed his chest still and she had cried her heart out for her little brother who had tried so hard to protect his village. Now she was going to cry because Shikamaru the man who never gave away his feelings was pouring his heart out to her."Shikamaru…" Temari began but stopped as her voice broke."Do you love me Temari?" Shikamaru asked he took her hand away from his chest and wrapped his arm around her linking them together so that she was pushed up against him there faces mere inches from each other."You know how I feel." Temari hedged not liking the way he was forcing her to admit her feelings."Say it." Shikamaru hissed."I love you." Temari whispered in consent her bottom lip trembling as a single tear trailed down her cheek. "Are you happy? I love you."Shikamaru's lips turned up slightly as he leaned in and kissed her. She brought her hand around his back to keep her balance as he ravished her mouth with his firm lips. He pulled back resting his forehead against hers."Marry me." Shikamaru whispered his breath a soft breeze on the side of her cheek."I can't." Temari replied another tear fell.Shikamaru pulled back in frustration his eyes held a glint of determination as he pulled her in for another kiss that left her breathless."Marry me." Shikamaru mumbled against her tingling lips."I can't leave my brothers…" Temari replied trying to gain her footing as her knees were buckling under his tender assault."I refuse to take no for an answer." Shikamaru replied calmly as his lips touched the corner of her mouth again, making her forget about her protests. "Marry me.""Yes." Temari said breathlessly as she clutched the back of Shikamaru's vest with her hand.Shikamaru pulled back and smiled. "You'll marry me?""Yes." Temari said her blue eyes bright with tears."Well it's about time." Kankuro snorted from the doorway arms crossed in irritation. Matsuri was next to him a big smile on her face. "I was wondering when Shadow Man was going to get enough courage to propose."Shikamaru pulled Temari to his side and smirked at Kankuro. "Your sister is the one who was baulking, you know she's bullheaded.""She's your problem now." Kankuro said with a grin."That enough you two." Temari snapped as she pulled away from Shikamaru. "I guess the breakfast wasn't a total waste.""No it certainly wasn't. This will be our celebratory breakfast." Shikamaru smirked.Temari smiled as they all sat down a
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
r 8 Đó là buổi sáng sớm và Hinata biết cô ấy có lẽ nên bắt đầu một ngày nhưng nó rất thoải mái và ấm áp trong chiếc giường mà tất cả các cô muốn làm là lãng phí các ngày đi vào trong chăn. Thở dài, cô lăn qua tìm kiếm sự thoải mái của sự ấm áp mà dường như bao quanh mình, che chắn cánh tay cô hơn những gì cô nghĩ đã gối cô cong cơ thể của mình xung quanh sự mềm mại vững chắc cho đến khi cô nghe thấy tiếng đập hoàn thành đơn riêng biệt của một nhịp tim. Đôi mắt của Hinata mở tung trong hoảng loạn khi cô đẩy gối vi phạm đi, trong một vội vàng như vậy cô quản lý để rối chân của mình trong chăn ngủ. Trong một nỗ lực hoảng loạn để đánh bật các tờ giấy này cô đã kết thúc lăn ngay ra khỏi comforter giường và tất cả. Bracing mình cho các tác động khó mà không bao giờ đến cô nhận thấy cô đang nằm trên một chiếc giường của cát mà ôm cô lên khỏi mặt đất chỉ một năm inch. Dần dần cô ngước mắt lên nhìn đến co rúm người dưới cái nhìn mát mẻ của Gaara đã được liên quan đến cô với sự quan tâm người ta có thể thấy một mối phiền toái khó chịu. "Bạn luôn luôn chào đón một ngày mới với một màn hình hiển thị sống động như vậy?" Gaara hỏi. Cô đột nhiên nhớ lại các sự kiện của đêm qua, cô đã kết hôn, và cô ấy đã chia sẻ một chiếc giường với chồng. Gaara là chồng cô ấy! Cô nhìn chằm chằm điếng người tại nhẫn vàng trên ngón tay, các kim loại lạnh ép đối với làn da của mình, một lời nhắc nhở về những gì cô đã xuống. Cát bên dưới của cô bắt đầu dịch chuyển cho phép một người gốc chậm sàn. Gaara lặng lẽ bước ra khỏi giường và bắt đầu thay đổi. "Hãy mặc quần áo, trừ khi bạn muốn ở lại và có một bữa ăn sáng vụng về với gia đình trực tiếp của chúng tôi." Gaara nhận xét ​​một cách khô khan. Đó là điều cuối cùng cô muốn là đối mặt với cha cô một lần nữa, hoặc phải ngồi qua mỉa mai tiềm ẩn của Neji, và cô chỉ có thể tưởng tượng Kankuro của sly nhìn chằm chằm như thể anh biết chính xác những gì đã đi vào trong phòng ngủ của họ đêm qua. Nhảy lên Hinata đã nhanh chóng về việc mặc quần áo; với một kéo nhanh của bàn chải tóc của cô, cô có mái tóc của cô trong một đuôi ngựa thấp. Biến cô chỉ chộp được chiếc áo choàng Gaara đã ném vào cô ấy. Cô lóng ngóng với gấp và nhét của chiếc áo choàng cho đến khi Gaara kiên nhẫn nắm lấy quần áo và thù, nó ra trên vai cô và gắn kết thúc một cách thích hợp. "Đặt mui xe lên khi trời quá nóng ra ngoài." Gaara đã ra lệnh như ông ta đã bỏ tay của mình và nhìn đi chỗ khác. "Đi thôi." Hinata ngoan ngoãn làm theo cố gắng giữ yên tĩnh khi họ di chuyển qua các khu sinh hoạt. Đó là tối đen như họ là những người duy nhất lên sớm thế này, Hinata ấp úng một lúc khi cô chạm mặt của bức tường. Ngột ngạt ngạc nhiên của cô, cô cảm thấy cơ thể ấm áp của Gaara sau lưng cô nhẹ nhàng hướng dẫn của mình xung quanh các chướng ngại vật. Bàn tay ấm áp của anh nắm lấy cổ tay cô, làm cho bước nhảy của cô trong sự ngạc nhiên như Gaara kéo cô phía sau. Điều đó đã không làm việc tốt vì cô đã rất ý thức của các ngón tay của mình trên cổ tay cô ấy rằng cô ấy đập vào mặt sau của gót chân của mình với rất nhiều lực lượng mà ông dừng lại khiến cô chạm mặt sau của mẫu rắn của mình. Trong một chuyển động chất lỏng cô đã được dỡ bỏ phong cách cô dâu trong vòng tay của mình và thực hiện phần còn lại của con đường ra khỏi nơi ở và hành lang. Ông ngay lập tức cô xuống và nhìn chằm chằm vào cô, cô lơ đãng lê bước chân cô xấu hổ. "Xin lỗi." Hinata nói nhẹ nhàng. Gaara tiếp tục thẩm định của mình với đôi mắt thoáng mát, môi anh một đường mỏng. "Là Byakugan của bạn không làm việc?" Gaara hỏi giọng anh cắt bớt. "Tôi ... đ-đã không nghĩ rằng để sử dụng nó." Hinata thì thầm nhẹ nhàng khi cô đã bước một bước nhỏ lại từ anh ấy không hài lòng hiển nhiên của mình với cô ấy. Gaara quay đi và bắt đầu đi bộ xuống hành lang. Hinata ngập ngừng một lúc trước khi cô ngoan ngoãn theo sau. "Chúng ta đi đâu?" "Trên tuần trăng mật của chúng tôi." Gaara trả lời khi anh liếc nhìn qua vai. "Bạn có thể đi bộ bên cạnh tôi." "Oh." Hinata nói khi cô vội vã bước đi bên cạnh anh. Cô ngay lập tức nhận thấy làm thế nào anh làm chậm tốc độ của mình để phù hợp với cô. "Chúng tôi sẽ dành một tuần ở nhà mùa hè của gia đình tôi,. nó sẽ đưa chúng ta ít nhất là cho đến đầu tối nay để đến nếu chúng ta bắt đầu ngay bây giờ" Gaara giải thích khi họ bước xuống cầu thang và tiến vào vùng không khí mát mẻ buổi sáng. Gaara bắt đầu ra với một tốc độ ổn định mà Hinata đã có thể phù hợp ngay lập tức. Họ đi trong im lặng mà Hinata tìm thấy là đáng sợ, nghĩ lại lần khác, cô đã đi du lịch với Shino và Kiba nó đã được nói nhảm không đổi. Chủ yếu là từ Kiba sủa ra lệnh và Shino của một từ câu trả lời khiến Kiba thậm chí nhiều hơn bực mình và khiến ông bắt đầu tranh luận. Vì vậy, sự im lặng là một cái gì đó cô tìm thấy một chút khó khăn để có được sử dụng để. .... "Họ rời mà không ở lại đây ăn sáng cho đám cưới." Temari than rằng thực tế cho Kankuro. Temari khoanh tay trong thất vọng khi cô nhìn chằm chằm vào bàn đẹp cô đã đặt và tất cả các thực phẩm cô đã thảo luận với các đầu bếp. "Đừng lo lắng về điều đó Cha Hinata đã phải rời sáng sớm hôm nay cùng với Mắt nhạt, Dog Breath và Bug Boy ". Kankuro nói khi anh nhìn chằm chằm vào tất cả các thực phẩm. Temari trông giống như cô ấy có thể khóc, nhưng đã giữ nó trong. Kankuro chuyển khó chịu không biết làm thế nào để an ủi chị gái của mình, cho đến khi Shikamaru xuất hiện trong cách cửa. "Không phải tất cả mọi người còn lại." Shikamaru nhận xét ​​nhẹ nhàng. Kankuro xem thích thú trước cách nhanh chóng mặt của em gái mình sáng ở giọng nói của người đàn ông cô đã từng yêu rất rõ ràng. "Yeah thấy Shikamaru không để lại và tôi có thể mời Matsuri chúng ta có thể ngồi xuống và thưởng thức bữa sáng này có hoặc không có Gaara. " Kankuro cung cấp. "Được rồi đi lấy Matsuri." Temari đồng ý đôi mắt cô vẫn còn trên Shikamaru. Kankuro cười khi anh đi ngang qua Shikamaru và nói bằng một giọng thấp. "Cảm ơn người đàn ông không tát quá sớm." Shikamaru chờ đợi cho đến khi Kankuro đã để lại trước khi anh bước lên đến Temari. "Tôi rất thích nhảy múa với bạn đêm qua." Shikamaru nói nhẹ nhàng khi anh đưa tay ra và chạm vào gương mặt cô. "Làm thế nào mà bạn không để lại đầu với phần còn lại của ngôi làng của bạn?" Temari nói nhẹ nhàng. "Tôi phải hỏi bạn điều gì đó." Shikamaru đáp ngón tay phải bươn bả xuống xương má cô để cổ cô để phần còn lại vào xung vào cổ họng cô. "Bạn có lo lắng không?" "Không." Temari gãy trong kích thích ở cái nhìn tự mãn của hắn. "Ngươi muốn gì để hỏi?" "Tôi đã suy nghĩ những ngày khi tôi đã nhìn chằm chằm lên những đám mây mà tôi thực sự nhớ bạn khi chúng ta xa nhau." Shikamaru bắt tay kéo xuống cánh tay cô nắm tay cô trong tay mình. "Anh nhớ em quá, nhưng tôi sẽ xuống trong một vài tháng cho một cuộc họp đại sứ". Temari chỉ ra, cong ngón tay của mình xung quanh Shikamaru. "Bạn thấy đó là chưa đủ đối với tôi." Shikamaru nhận xét ​​với một tiếng thở dài. "Không bao giờ là đủ đối với tôi." "Không có gì là nhiều hơn tôi có thể làm." Temari nói nhẹ nhàng. "Tôi không thể để lại bất kỳ trước đó." "Có một cái gì đó bạn có thể làm." Shikamaru nói đôi mắt của mình với ý định của cô khi ông đưa tay lên ngực mình đặt lòng bàn tay của mình chống lại trái tim của mình. "Temari ..." "Oh Shikamaru dừng lại ..." Temari bắt đầu khi cô cố gắng kéo tay cô ấy đi. "Hãy để tôi kết thúc." Shikamaru gãy mất kiên nhẫn với cô. Temari miệng nó lại cho một lần và để cho Shikamaru tiếp tục. "Temari tôi yêu bạn." Shikamaru thì thầm. "Tôi đã luôn luôn yêu anh, và tôi đã kiên nhẫn chờ đợi trong nhiều năm cho bạn, nhiều năm hơn bất kỳ người đàn ông bao giờ cần phải chờ đợi cho người phụ nữ anh yêu. Tôi mệt mỏi vì chờ đợi tôi muốn bạn, tôi muốn bạn hoàn toàn, tâm trí, . cơ thể và tâm hồn " Temari có thể cảm thấy sự đốt cháy của nước mắt bên dưới mí mắt của cô, cô đã không khóc một cách dễ dàng; trên thực tế cô có thể đếm trên tay cô bao nhiêu lần cô đã khóc. Một lần khi mẹ cô đã qua đời, có cô đã thậm chí đã khóc khi cha cô qua đời, ông có lẽ không xứng đáng với những giọt nước mắt của cô, nhưng ông là Cha của cô. Lần thứ ba, cô đã khóc là khi Gaara đã được cho là đã chết, cô đã nhìn thấy cơ thể của ông vẫn còn trên cát đôi mắt đen của mình đóng cửa vào ngực anh vẫn và cô đã khóc trái tim mình ra cho em trai cô, những người đã cố gắng hết sức để bảo vệ ngôi làng của mình. Bây giờ cô sẽ khóc vì Shikamaru người đàn ông không bao giờ cho đi tình cảm của mình đã đổ trái tim mình cho cô ấy. "Shikamaru ..." Temari đã bắt đầu nhưng dừng lại giọng nói của cô đã phá vỡ. "Anh có yêu tôi Temari?" Shikamaru hỏi anh nắm tay cô ấy ra khỏi ngực của mình và choàng tay quanh cô liên kết chúng lại với nhau để cô được đẩy lên chống lại ông có phải đối mặt với inches chỉ từ mỗi khác. "Bạn có biết làm thế nào tôi cảm thấy." Temari tự bảo hiểm không thích cái cách mà anh đã buộc cô phải thừa nhận tình cảm của mình. "Nói." Shikamaru rít lên. "Anh yêu em." Temari thì thầm trong sự chấp thuận môi run rẩy dưới của cô như một giọt nước mắt kéo xuống má cô. "Bạn có hạnh phúc không? Anh yêu em." Đôi môi của Shikamaru bật lên một chút khi anh cúi xuống và hôn cô. Cô đưa tay của mình xung quanh trở lại của mình để giữ thăng bằng khi anh chiếm đoạt miệng với đôi môi của công ty ông. Ông kéo trở lại nghỉ ngơi trán cô. "Cưới em đi." Shikamaru thì thầm hơi thở của mình một làn gió nhẹ về phía má cô. "Tôi không thể." Temari trả lời nước mắt khác giảm. Shikamaru kéo trở lại trong thất vọng đôi mắt của ông đã tổ chức một tia sáng lóe lên quyết tâm như anh kéo cô lại cho một nụ hôn khiến cô khó thở. "Cưới em đi." Shikamaru thầm trên môi cô ngứa ran. "Tôi không thể bỏ anh em của tôi ..." Temari replied cố gắng để đạt được vị thế của mình như là đầu gối của cô đã oằn bị tấn công đấu thầu của mình. "Tôi từ chối không cho một câu trả lời." Shikamaru điềm tĩnh trả lời khi môi anh chạm vào khóe miệng cô một lần nữa, làm cho nàng quên cuộc biểu tình của cô. "Cưới em đi." "Vâng." Temari nói không kịp thở khi cô nắm chặt lại của vest của Shikamaru với bàn tay của mình. Shikamaru kéo trở lại và mỉm cười. "Bạn sẽ lấy anh chứ?" "Có." Temari nói đôi mắt xanh sáng với nước mắt. "Vâng đó là khoảng thời gian." Kankuro khịt mũi từ cánh tay cửa vượt qua kích động. Matsuri là bên cạnh anh ta một nụ cười lớn trên khuôn mặt của cô. "Tôi đã tự hỏi khi Shadow Man đã đi để có đủ can đảm để ngỏ." Shikamaru kéo Temari đến bên anh và mỉm cười với Kankuro. "Em gái của bạn là một trong những người được baulking, bạn biết cô ấy bullheaded." "Cô ấy là vấn đề của bạn bây giờ." Kankuro nói với một nụ cười. "Đó là đủ hai người." Temari chụp khi cô kéo đi từ Shikamaru. "Tôi đoán là bữa ăn sáng không phải là một sự lãng phí tổng." "Không, chắc chắn là không. Đây sẽ là bữa ăn mừng của chúng tôi." Shikamaru cười. Temari cười như tất cả họ ngồi xuống một

































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: