No. He gave me the 'quidditch-is-a-pointless-sport' routine again.

No. He gave me the 'quidditch-is-a-

No. He gave me the 'quidditch-is-a-pointless-sport' routine again."

"Well, when you're done talking with the . . . mudblood . . . I'll be waiting." The blond Malfoy heir walked off in the direction of Crabbe and Goyle.

"Don't mind him," Harry said to Hermione. "We met when we were two and it's been this way ever since."

Hermione nodded uneasily. From her reaction, he guessed she didn't know what 'mudblood' meant, but it looked like she realized it was insulting. "W- will he be at Hogwarts?"

"Yes. His father thinks that purebloods are above muggleborns and halfbloods. My father thinks that way, too, but I really don't. I think that you should judge by the person." It was an out-and-out lie, and he had to resist the urge to grimace. The words themselves left a bad taste in his mouth.

"But, I like you. I mean, I can at least have an intelligent conversation with you." Harry nodded in the direction of Crabbe and Goyle. "I can't even talk to them without feeling like I'm speaking to a wall. They're incredibly stupid. Inbreeding, you know?" By this time, Madame Malkin said, "That's all, my dear." Harry nodded at her and stepped off the stool. "I'll see you at Hogwarts, then."

Hermione still looked nervous, and it got worse when she caught sight of Bella, who stomped over in a fury and grabbed Harry's arm.

"Harry," she half shrieked, "what are you doing talking with this-this-this-!"

Madam Malkin and most of the people in the store were looking their way, and Harry cut in before Bella could embarrass herself by calling a little girl an insult that caused some grown women to burst into tears.

"Uh, bye bye, Hermione," he said quickly, hustling Bellatrix out of the store.


"So, how'd following the giant man go?"

"None of your business. Have you gotten everything needed for your uniform?"

"Yep. Where to next?"

"Flourish and Blotts for your course books."

For the next two and a half hours, Harry ransacked Flourish and Blotts, buying not only his course books, but a load of books on everything from the dark arts to simple hexes. He even bought one book with nothing in it at all, which left both Voldemort and Bella unamused.

Next they hit the Apothecary, where Harry bought a ton of potions ingredients. He especially liked the silver unicorn horns, even though Voldemort insisted that they weren't used in first year potions.

After that, Bella let Harry buy a pure gold cauldron, along with several cheaper ones. They also got a silver telescope and an expensive set of scales for weighing potions ingredients.

"Just your wand left."

"And my familiar," Harry reminded. "I still want a snake."

"And I still think that a cat or an owl would be much more . . . conservative."

"Dad, seriously, when have I ever been conservative?"


Thirty minutes later, they exited the nearest pet store with a large cage that held a midnight black cat with big blue eyes and another, smaller cage containing a silver and black snake.

"Just my wand left!"

Harry scurried in the direction of Ollivanders, the wand store. A wand was what he had really been looking forward to. He had used his father's wand several times in the past to perform a few simple spells he had read about in the Riddle Library, and he couldn't wait to have his own.

Harry entered the store followed by his father and Bella, who had been designated to carry around all the shrunken bags and the two cages, the occupants of which she looked at distastefully.

"I haven't been in here for a long time," Tom said, looking around.

"How long?" Voldemort had never told Harry his actual age, and he was always looking for clues. He'd guessed that he was a lot older than he looked, which was about thirty, but in the Wizarding World, there were a whole list of potions that could dramatically slow external aging. Of course, they couldn't slow the weakening of internal organs, so you could die at eighty still looking forty years old, if you so choosed.

"Not since I-"

"Good afternoon," said a soft voice. Harry jumped. He hadn't heard the man enter the room, and he didn't like surprises very much.

"G- good afternoon. Mister Ollivander, I presume?"

"Yes. I don't recognize you."

"Harry. Harry Riddle."

Mister Ollivander shot him a startled look. "R- Riddle?"

Harry nodded.

"A- any relation to . . . Tom Marvolo Riddle?"

Harry watched Tom, who was still safely under his glamour charm, smirk.

"Yes, actually. I'm his son."

Ollivander visibly swallowed. "W- well now, Mister Riddle, let me see." The old man pulled a long tape measure with silver markings out of his pocket. "Which is your wand arm?"

"Either. Ambidextrous."

Ollivander inhaled a sharp breath at this but said nothing other than: "Hold out your arms, then. That's it." Ollivander began to measure Harry from shoulder to finger, waist to elbow, shoulder to floor, knee to armpit, and around his head. "Every Ollivander wand has a core of a powerful magical substance. We use unicorn hairs, phoenix tail feathers, and dragon heartstrings. No two Ollivander wands are the same, just like no two phoenixes, unicorns, or dragons are the same. And, of course, you'll never get as good results with another wizard's wand."

Harry watched with disinterest as the tape measure began measuring on its own as Ollivander began flitting around the shelves, pulling down boxes.

"That will do," he said, and the tape measure dropped to the ground.

"Right then, try this one, beechwood and dragon heartstring. Nine inches. Nice and flexible. Just take it and-"

Harry pulled the wand out of Ollivander's hand. "Give it a wave," he finished. He flicked the wand a few times, but it did nothing. Mr. Ollivander snatched it out of his hand almost at once.

"Maple and phoenix feather. Seven inches. Quite whippy."

Harry tried. And tried. And tried. And tried. He had tried so much he was about to hex Mr. Ollivander if he didn't get his wand soon.

"Tricky customer, eh? Not to worry, we'll find the perfect match here somewhere. It is the wand that chooses the wizard, after all. I wonder, now - yes, why not - unusual combination - holly and phoenix feather, eleven inches, nice and supple."

Harry took the wand and smirked. This was the one. He felt a sudden warmth in his fingers. He raised the wand above his head and dramatically swooped it down. A stream of red, green, gold, and silver sparks shot from the end like firecrackers.

Harry could hear his father clapping in the background. Mr. Ollivander said in a raspy whisper, "Yes, yes, very good. How, how curious, how very, very curious . . ."

Mister Ollivander put Harry's wand back into its box and wrapped it in brown paper, still muttering, "Curious . . . curious . . ."

"Excuse me, but what's so curious?"

Mr. Ollivander fixed Harry with his pale stare.

"I remember every wand I've ever sold, Mister Riddle. I remember your father's wand. Thirteen and a half inches. Yew. It had a phoenix feather at its core, as well. It just so happens that the phoenix whose tail feather was in his wand gave just one other feather - the one that is in your wand. Curious, very curious. The wand chooses the wizard, remember. I think we must expect great things from you, Mister Riddle. After all, your father did great things - terrible, yes, but great."


The moon was high in the sky by the time Harry could finally collapse on his huge canopy bed. He glanced up at the calendar over his desk. It was August first.

Harry felt a slight shiver of anticipation run down his spine at the thought of actually going away to Hogwarts. He had never left his father's side for more than a few days. This was going to be almost nine months.

Harry started slightly as he felt his cat, who in a moment of uninspiration he had named Isis, curl into bed beside him.

He reached over and rubbed her head affectionately, still deep in thought. He guessed Hogwarts wouldn't be that bad - Draco and some of his other friends would be there, as would his favorite uncle, Severus Snape. He hoped he was sorted into Slytherin. He'd just die if he ended up a Gryffindor. It was his father's fault, really. If he would have gotten involved with a Slytherin instead of a Gryffindor, Harry would not be having this problem, as his mother wouldn't have been honorable.

Harry rolled over onto his back and sighed. Thirty days. Sleep was a hard time coming that night.


Author's Note: I edited in Bellatrix! Go me! I like her a lot, so I felt I should include her. And, since I have it later that Harry knows that Voldemort killed Lily, I felt an explanation was in order.

-Anna
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Không. Ông đã cho tôi những thói quen 'quidditch-là-một-vô nghĩa-thể thao' một lần nữa.""Vâng, khi bạn đang thực hiện nói chuyện với các... Malfoy... Tôi sẽ phải chờ đợi." Người thừa kế Malfoy tóc vàng đi trong sự chỉ đạo của bà và Goyle."Không nhớ anh ta," Harry cho Hermione. "Chúng tôi đã gặp khi chúng tôi đã là hai và nó đã là điều này cách kể."Hermione gật đầu uneasily. Từ phản ứng của cô, ông đoán cô ấy không biết những gì 'Malfoy' có nghĩa là, nhưng nó trông giống như cô nhận ra rằng nó đã được xúc phạm. "W - sẽ ông tại Hogwarts?""Có. Cha nghĩ rằng purebloods đang ở trên muggleborns và halfbloods. Cha tôi nghĩ như vậy, quá, nhưng tôi thực sự không. Tôi nghĩ rằng bạn nên đánh giá bằng người." Đó là một lời nói dối out-and-out, và ông đã phải chống lại việc đôn đốc để sự nhăn mặt. Từ bản thân để lại một hương vị xấu trong miệng của mình."Nhưng tôi thích bạn. Tôi có nghĩa là, tôi có thể ít nhất có một cuộc trò chuyện thông minh với bạn." Harry gật đầu trong sự chỉ đạo của bà và Goyle. "Tôi không thậm chí nói chuyện với họ mà không cảm thấy như tôi nói chuyện với một bức tường. Họ đang vô cùng ngu ngốc. Giao phối cận huyết, bạn biết không?" Bởi thời gian này, bà Malkin nói, "Đó là tất cả, thân yêu của tôi." Harry gật đầu vào cô ấy và bước ra phân. "Tôi sẽ nhìn thấy bạn tại Hogwarts, sau đó."Hermione vẫn nhìn thần kinh, và nó có tồi tệ hơn khi cô bắt gặp cảnh của Bella, người stomped trên trong một fury và nắm lấy cánh tay của Harry."Harry," cô ấy một nửa shrieked, "những gì bạn đang nói chuyện với điều này-này - này-!"Bà Malkin và hầu hết những người trong các cửa hàng đang tìm cách của họ, và Harry cắt trước khi Bella có thể xấu hổ mình bằng cách gọi một cô bé một sự xúc phạm mà gây ra một số phụ nữ trưởng thành để burst vào nước mắt."Uh, bye bye, Hermione," ông nói một cách nhanh chóng, hustling Bellatrix ra khỏi cửa hàng."Vì vậy, làm thế nào sau đây người khổng lồ đi?""Không có doanh nghiệp của bạn. Có bạn nhận được tất cả mọi thứ cần thiết cho trang phục của bạn?""Vâng. Nơi tiếp theo?""Flourish và Blotts cho sách khóa học của bạn."Hai và một nửa giờ tiếp theo, Harry lục soát Flourish và Blotts, mua không chỉ cuốn sách khóa học, nhưng một tải trọng của cuốn sách về tất cả mọi thứ từ nghệ thuật Hắc ám để đơn giản hexes. Ông thậm chí mua một cuốn sách với không có gì trong nó ở tất cả, mà lại Voldemort và Bella unamused.Tiếp theo họ nhấn Apothecary, nơi Harry mua một tấn thành phần potions. Ông đặc biệt thích các sừng kỳ lân bạc, ngay cả khi Voldemort khẳng định rằng họ không được sử dụng trong đầu tiên năm potions.Sau đó, Bella cho Harry mua một cauldron vàng nguyên chất, cùng với cái giá rẻ hơn nhiều. Họ cũng có một kính viễn vọng bạc và một tập hợp đắt tiền của quy mô để cân các potions thành phần."Chỉ cần của bạn cây đũa phép để lại.""Và quen thuộc của tôi," Harry nhắc nhở. "Tôi vẫn muốn một con rắn.""Và tôi vẫn nghĩ rằng một con mèo hay một con cú sẽ nhiều hơn nữa... bảo thủ.""Dad, nghiêm túc, khi tôi từng có bảo thủ?"Ba mươi phút sau, họ rời cửa hàng thú cưng gần nhất với một lồng lớn được tổ chức một con mèo nửa đêm đen với đôi mắt màu xanh lớn và lồng khác, nhỏ hơn có một con rắn màu đen và bạc."Chỉ của tôi cây đũa phép trái!"Harry scurried trong sự chỉ đạo của Ollivanders, các cửa hàng cây đũa phép. Một cây đũa phép là những gì ông đã thực sự mong muốn. Ông đã sử dụng cây đũa phép của cha mình nhiều lần trong quá khứ để thực hiện một vài phép thuật đơn giản ông đã đọc về trong thư viện câu đố, và ông không thể chờ đợi để có của mình riêng.Harry đi vào các cửa hàng tiếp theo của ông cha và Bella, người đã được xác định để mang theo tất cả các túi shrunken và lồng hai, những người cư ngụ trong đó cô nhìn lúc distastefully."Tôi đã không ở đây trong một thời gian dài," Tom nói, nhìn xung quanh."Bao lâu?" Voldemort đã không bao giờ nói với Harry tuổi thực tế của mình, và ông luôn luôn tìm kiếm các manh mối. Ông đã có thể đoán rằng ông là rất lớn tuổi hơn ông nhìn, mà là về ba mươi, nhưng trong thế giới tồn, đã có một danh sách toàn bộ của potions đó đáng kể có thể làm chậm lão hóa bên ngoài. Tất nhiên, họ không thể làm chậm sự suy yếu của cơ quan nội tạng, do đó, bạn có thể chết lúc 80 vẫn còn đang tìm kiếm bốn mươi năm cũ, nếu bạn choosed rất."Không kể từ khi tôi-""Good afternoon," nói một giọng mềm. Harry đã nhảy. Ông đã không nghe nói người đàn ông vào phòng, và ông đã không thích sự ngạc nhiên rất nhiều."G - tạm biệt. Mister Ollivander, tôi đoán?""Có. Tôi không nhận ra bạn.""Harry. Harry Riddle."Mister Ollivander bắn anh ta một cái nhìn giật mình. "R - Riddle?"Harry gật đầu."A - bất kỳ liên quan đến... Tom Marvolo Riddle?"Harry dõi Tom, những người đã vẫn còn một cách an toàn dưới quyến rũ quyến rũ của mình, smirk."Vâng, thực sự. Tôi là con trai của ông."Ollivander rõ rệt nuốt. "W - tốt bây giờ, câu đố Mister, hãy để tôi xem." Ông già kéo một thước đo băng dài với bạc đánh dấu ra khỏi túi của mình. "Đó là cánh tay cây đũa phép của bạn?""Một trong hai. Thuận cả hai tay."Ollivander hít một hơi thở sắc nét này nhưng nói không có gì khác hơn so với: "giữ ra cánh tay của bạn, sau đó. Đó là nó." Ollivander bắt đầu đo Harry từ vai đến ngón tay, thắt lưng để khuỷu tay, vai đến tầng, đầu gối để nách, và xung quanh thành phố đầu. "Mỗi cây đũa phép Ollivander có một cốt lõi của một chất huyền diệu mạnh mẽ. Chúng tôi sử dụng lân lông, lông đuôi phoenix, và con rồng heartstrings. Không có hai Ollivander wands là như nhau, cũng giống như không có hai phoenixes, kỳ lân, hoặc con rồng đều giống nhau. Và, tất nhiên, bạn sẽ không bao giờ nhận được như các kết quả tốt với cây đũa phép pháp sư khác."Harry dõi với không quan tâm như các biện pháp băng bắt đầu đo vào mình như Ollivander bắt đầu flitting xung quanh thành phố kệ, kéo xuống hộp."Đó sẽ làm," ông nói, và các biện pháp băng giảm xuống mặt đất."Ngay sau đó, thử này một, beechwood và con rồng heartstring. Chín inch. Tốt đẹp và linh hoạt. Chỉ cần mang nó và -"Harry kéo cây đũa phép ra khỏi bàn tay của Ollivander. "Cho nó một làn sóng," ông đã hoàn thành. Ông flicked cây đũa phép một vài lần, nhưng nó đã không làm gì. Ông Ollivander snatched nó ra khỏi bàn tay của mình gần như cùng một lúc."Phong và phoenix feather. Bảy inch. Khá whippy."Harry đã cố gắng. Và cố gắng. Và cố gắng. Và cố gắng. Ông đã cố gắng rất nhiều ông đã về đến hex ông Ollivander nếu ông đã không nhận được cây đũa phép của mình sớm."Tricky customer, eh? Not to worry, we'll find the perfect match here somewhere. It is the wand that chooses the wizard, after all. I wonder, now - yes, why not - unusual combination - holly and phoenix feather, eleven inches, nice and supple."Harry took the wand and smirked. This was the one. He felt a sudden warmth in his fingers. He raised the wand above his head and dramatically swooped it down. A stream of red, green, gold, and silver sparks shot from the end like firecrackers.Harry could hear his father clapping in the background. Mr. Ollivander said in a raspy whisper, "Yes, yes, very good. How, how curious, how very, very curious . . ."Mister Ollivander put Harry's wand back into its box and wrapped it in brown paper, still muttering, "Curious . . . curious . . .""Excuse me, but what's so curious?"Mr. Ollivander fixed Harry with his pale stare."I remember every wand I've ever sold, Mister Riddle. I remember your father's wand. Thirteen and a half inches. Yew. It had a phoenix feather at its core, as well. It just so happens that the phoenix whose tail feather was in his wand gave just one other feather - the one that is in your wand. Curious, very curious. The wand chooses the wizard, remember. I think we must expect great things from you, Mister Riddle. After all, your father did great things - terrible, yes, but great."The moon was high in the sky by the time Harry could finally collapse on his huge canopy bed. He glanced up at the calendar over his desk. It was August first.Harry felt a slight shiver of anticipation run down his spine at the thought of actually going away to Hogwarts. He had never left his father's side for more than a few days. This was going to be almost nine months.Harry started slightly as he felt his cat, who in a moment of uninspiration he had named Isis, curl into bed beside him.He reached over and rubbed her head affectionately, still deep in thought. He guessed Hogwarts wouldn't be that bad - Draco and some of his other friends would be there, as would his favorite uncle, Severus Snape. He hoped he was sorted into Slytherin. He'd just die if he ended up a Gryffindor. It was his father's fault, really. If he would have gotten involved with a Slytherin instead of a Gryffindor, Harry would not be having this problem, as his mother wouldn't have been honorable.Harry rolled over onto his back and sighed. Thirty days. Sleep was a hard time coming that night.Author's Note: I edited in Bellatrix! Go me! I like her a lot, so I felt I should include her. And, since I have it later that Harry knows that Voldemort killed Lily, I felt an explanation was in order.-Anna
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Số Ông đã cho tôi 'Quidditch-là-một-vô nghĩa-sport' thường một lần nữa. " "Vâng, khi bạn thực hiện xong việc nói chuyện với. . . Máu bùn. . . Tôi sẽ chờ đợi. "Những người thừa kế Malfoy tóc vàng bỏ đi theo hướng của Crabbe và Goyle. "Đừng để ý anh," Harry nói với Hermione. "Chúng tôi gặp nhau khi chúng tôi là hai và nó được theo cách này từ bao giờ." Hermione gật đầu một cách khó khăn. Từ phản ứng của cô, anh đoán cô không biết gì 'Máu bùn' nghĩa là gì, nhưng nó trông giống như cô ấy nhận ra đó là xúc phạm. "W- anh sẽ được ở Hogwarts?" "Có. Cha ông nghĩ rằng là thuần chủng gốc Muggle và halfbloods trên. Cha tôi nghĩ như vậy, quá, nhưng tôi thực sự không. Tôi nghĩ rằng bạn nên đánh giá bởi những người này. "Đó là một lời nói dối ra-và-ra, và anh buộc phải cưỡng lại ý muốn nhăn mặt. Những lời mình đã để lại một hương vị xấu trong miệng của mình. "Nhưng, tôi thích bạn. Tôi có nghĩa là, ít nhất tôi có thể có một cuộc trò chuyện thông minh với các bạn. "Harry gật đầu theo hướng Crabbe và Goyle." Tôi thậm chí không thể nói chuyện với họ mà không cảm thấy như tôi đang nói chuyện với một bức tường. Họ đang vô cùng ngu ngốc. Giao phối cận huyết, bạn có biết không? "Đến thời điểm này, Madame Malkin nói," Đó là tất cả, thân yêu của tôi. "Harry gật đầu với cô và bước ra khỏi ghế." Tôi sẽ gặp bạn ở trường Hogwarts, sau đó. " Hermione vẫn có vẻ lo lắng, và nó trở nên tồi tệ khi cô bắt gặp cái nhìn của Bella, người dẫm lên trong cơn cuồng nộ và nắm lấy cánh tay của Harry. "Harry," cô nửa rít lên, "Cậu đang làm gì nói chuyện với điều này-this-this-!" Madam Malkin và hầu hết các mọi người trong cửa hàng đã tìm cách của họ, và Harry cắt trước khi Bella có thể gây rắc rối cho chính mình bằng cách gọi một cô bé một sự xúc phạm mà gây ra một số phụ nữ đã trưởng thành đến bật khóc. "Uh, bye bye, Hermione," ông nói nhanh, hối hả Bellatrix ra khỏi cửa hàng. "Vì vậy, Sao sau người đàn ông khổng lồ đi đâu?" "Không phải việc của bạn. Bạn đã nhận được tất cả mọi thứ cần thiết cho đồng phục của bạn? " "Đúng. Đâu tới? " "Flourish và Blotts cho giáo trình của bạn." Đối với hai tiếng rưỡi sau, Harry lục soát Flourish và Blotts, mua không chỉ sách khóa học của mình, nhưng một tải trọng của cuốn sách về tất cả mọi thứ, từ nghệ thuật tối để đơn giản hexes. Ông thậm chí còn mua một cuốn sách không có gì trong đó cả, mà còn cả Voldemort và Bella unamused. Tiếp theo họ nhấn Apothecary, nơi Harry mua một tấn potions thành phần. Ông đặc biệt thích màu bạc sừng kỳ lân, mặc dù khẳng định rằng Voldemort họ không được sử dụng trong các potions năm đầu tiên. Sau đó, Bella cho Harry mua một cái vạc bằng vàng ròng, cùng với một số những cái rẻ hơn. Họ cũng có một kính viễn vọng bạc và một bộ đắt tiền của cân nặng cho potions thành phần. "Chỉ cần cây đũa phép của bạn để lại ". "Và quen thuộc của tôi," Harry nhắc nhở. "Tôi vẫn muốn có một con rắn." "Và tôi vẫn nghĩ rằng một con mèo hay một con cú sẽ được nhiều hơn nữa. . . bảo thủ. " "Bố, nghiêm túc, khi đã bao giờ tôi được bảo thủ?" Ba mươi phút sau, họ rời cửa hàng vật nuôi gần nhất với một cái lồng lớn được tổ chức một đêm con mèo đen với đôi mắt to màu xanh và một, lồng nhỏ có chứa một màu bạc và đen con rắn. "Chỉ cần đũa phép của mình để lại!" Harry scurried theo hướng Ollivanders, các cửa hàng cây đũa phép. Một chiếc đũa được những gì anh đã thực sự được mong đợi. Ông đã sử dụng cây đũa phép nhiều lần cha mình trong quá khứ để thực hiện một vài phép thuật đơn giản ông đã đọc trong thư viện Riddle, và anh không thể chờ đợi để có riêng của mình. Harry bước vào cửa hàng tiếp theo của cha mình và Bella, người đã được chỉ định để thực hiện xung quanh tất cả các túi teo lại và hai lồng, những người cư ngụ của mà cô nhìn distastefully. "Tôi đã không ở đây trong một thời gian dài," Tom nói, nhìn quanh. "Bao lâu?" Voldemort đã không bao giờ nói với Harry tuổi thật của mình, và ông luôn luôn tìm kiếm manh mối. Anh ' d đoán rằng ông ấy già hơn nhiều so với anh ta nhìn, được khoảng ba mươi, nhưng trong thế giới phù thủy, đã có một danh sách toàn bộ các potions đột ngột có thể làm chậm quá trình lão hóa bên ngoài. Tất nhiên, họ không thể làm chậm sự suy yếu của cơ quan nội tạng, vì vậy bạn có thể chết tám mươi vẫn đang tìm kiếm bốn mươi tuổi, nếu bạn chọn lựa như vậy. "Không phải vì tôi-" "Xin chào," một giọng nói nhẹ nhàng nói. Harry nhảy. Ông đã không nghe người đàn ông bước vào phòng, và ông không thích những bất ngờ rất nhiều. "G- buổi chiều tốt. Mister Ollivander, tôi đoán?" "Vâng. Tôi không nhận ra bạn." "Harry. Harry Riddle . " Mister Ollivander bắn anh ta một cái nhìn giật mình. "R- Riddle?" Harry gật đầu. "A- nào liên quan đến... Tom Marvolo Riddle?" Harry nhìn Tom, người vẫn còn an toàn theo cách quyến rũ mê hồn của anh, nụ cười. "Vâng, thực sự. Tôi là con trai của ông." Ollivander rõ ràng nuốt. "W- tốt bây giờ, Mister Riddle, cho tôi xem." Ông già kéo thước dây dài với những mảng màu bạc trong túi ra. "Đó là cánh tay cây đũa phép của bạn?" "Hoặc là thuận cả hai tay".. Ollivander hít một hơi thật mạnh vào điều này nhưng cho biết không có gì khác hơn là: ".. Giữ hai cánh tay của bạn, sau đó Đó là nó" Ollivander đã bắt đầu để đo Harry từ vai đến ngón tay, thắt lưng đến khuỷu tay, vai xuống sàn, đầu gối tới nách, và xung quanh đầu. "Mỗi cây đũa phép Ollivander có một cốt lõi của một chất thần diệu mạnh mẽ. Chúng tôi sử dụng lông kỳ lân, lông đuôi phượng, và Heartstrings rồng. Không có hai cây đũa phép Ollivander đều giống nhau, giống như không có hai phượng, lân, rồng hay là giống nhau. Và, Tất nhiên, bạn sẽ không bao giờ có được kết quả tốt với cây đũa phép của phù thủy khác. " Harry nhìn với không quan tâm như các biện pháp băng bắt đầu đo tự thân như Ollivander bắt đầu flitting xung quanh các kệ, kéo xuống hộp. "Điều đó sẽ làm", ông nói , và các biện pháp băng rơi xuống đất. "Ngay sau đó, cố gắng này, gỗ sồi và rồng heartstring. Chín inches. Nice và linh hoạt. Chỉ cần mang nó và-" Harry kéo cây đũa phép ra khỏi bàn tay của Ollivander. "Cho nó một làn sóng," anh kết thúc. Ông búng cây đũa phép một vài lần, nhưng nó đã không làm gì. Ông Ollivander giật lấy nó ra khỏi bàn tay của mình gần như cùng một lúc. "Maple và lông phượng hoàng. Bảy inches. Khá mềm dẻo." Harry cố gắng. Và cố gắng. Và cố gắng. Và cố gắng. Ông đã cố gắng rất nhiều ông sắp hex Ông Ollivander nếu ông đã không nhận được cây đũa phép của mình sớm. "khách hàng Tricky, eh? Không phải lo lắng, chúng tôi sẽ tìm thấy những trận đấu hoàn hảo ở đây đâu. Nó là cây đũa phép chọn . wizard, sau khi tất cả, tôi tự hỏi, bây giờ - có, tại sao không - sự kết hợp khác thường -. holly và lông phượng hoàng, mười một inch, đẹp và dẻo dai " Harry lấy cây đũa và nhếch mép cười. Đây là một trong những. Ông cảm thấy một sự ấm áp đột ngột ở ngón tay của mình. Hắn giơ cây đũa phép trên đầu và đột ngột sà xuống. Một dòng màu đỏ, xanh lá cây, vàng, bạc và tia lửa bắn từ cuối như pháo nổ. Harry có thể nghe thấy cha mình vỗ trong nền. Ông Ollivander thì thầm khàn khàn, "Vâng, vâng, rất tốt. Làm thế nào, làm thế nào tò mò, làm thế nào rất, rất tò mò..." Mister Ollivander đưa cây đũa phép của Harry trở lại vào hộp và bọc trong giấy màu nâu, vẫn lẩm bẩm, "Tò mò... tò mò..." "Xin lỗi, nhưng những gì là rất tò mò?" Ông Ollivander cố định Harry với ánh mắt nhợt nhạt của anh. "Tôi nhớ mỗi cây đũa phép mà tôi đã từng bán, Mister Riddle. Tôi nhớ cây đũa phép. Mười ba và một nửa inch của cha mình. Yew. Nó có một chiếc lông chim phượng hoàng ở cốt lõi của nó, là tốt. Nó chỉ vậy sẽ xảy ra rằng chim phượng hoàng có đuôi lông là trong cây đũa phép của mình đã chỉ là một chiếc lông khác -... một trong đó là cây đũa phép của bạn Tò mò, rất tò mò Cây đũa phép chọn các thuật sĩ, hãy nhớ tôi nghĩ rằng chúng ta phải mong đợi những điều tuyệt vời từ bạn, Mister . Riddle Sau khi tất cả, người cha của bạn đã làm những điều tuyệt vời -. khủng khiếp, có, nhưng rất tuyệt vời " The moon đã cao trên bầu trời vào thời điểm Harry cuối cùng cũng có thể sụp đổ trên giường tán khổng lồ của mình. Ông liếc nhìn lên lịch trên bàn của mình. Đó là tháng tám đầu tiên. Harry cảm thấy một cơn rùng mình nhẹ dự đoán chạy dọc sống lưng của mình với ý nghĩ thực sự sẽ đi đến Hogwarts. Anh chưa bao giờ rời khỏi mặt của cha mình trong hơn một vài ngày. Điều này sẽ là gần chín tháng. Harry bắt đầu hơi như ông cảm thấy con mèo của mình, những người ở trong thời điểm uninspiration ông đã đặt tên là Isis, curl lên giường cạnh ông. Ông đạt trên và xoa đầu cô trìu mến, vẫn chìm trong suy nghĩ. Cậu đoán Hogwarts sẽ không phải là xấu - Draco và một số người bạn khác của mình sẽ có mặt ở đó, như sẽ chú yêu thích của mình, Severus Snape. Ông hy vọng ông được sắp xếp vào Slytherin. Anh sẽ chỉ chết nếu ông đã kết thúc một Gryffindor. Đó là lỗi của cha mình, thực sự. Nếu anh đã có thể nhận tham gia với một Slytherin thay vì một Gryffindor, Harry sẽ không có vấn đề này, như mẹ của mình sẽ không có được danh dự. Harry cán qua lên lưng và thở dài. Ba mươi ngày. Giấc ngủ là một thời gian khó đến đêm đó. Tác giả của Lưu ý: Tôi chỉnh sửa trong Bellatrix! Đến tôi! Tôi thích cô ấy rất nhiều, vì vậy tôi cảm thấy tôi nên đưa cô ấy. Và, kể từ khi tôi có nó sau này mà Harry biết rằng Voldemort giết Lily, tôi cảm thấy một lời giải thích là theo thứ tự. -Anna


























































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: