Rhythm and bluesFrom Wikipedia, the free encyclopediaJump to: navigati dịch - Rhythm and bluesFrom Wikipedia, the free encyclopediaJump to: navigati Việt làm thế nào để nói

Rhythm and bluesFrom Wikipedia, the

Rhythm and blues
From Wikipedia, the free encyclopedia
Jump to: navigation, search
For other uses, see Rhythm and blues (disambiguation).
"R&B" redirects here. For the modern style of music also called "R&B", see Contemporary R&B.
Rhythm and blues
Stylistic origins Jazz, blues (especially jump and electric), gospel
Cultural origins 1940s–1950s, United States
Typical instruments Drum kit, bass guitar, saxophone, horns, piano, organ, electric guitar, vocals, background vocals
Derivative forms Funk, ska, soul, rock and roll, reggae, disco, beat music, power pop, psychedelic rock, garage rock, pub rock (UK), mod revival
Subgenres
Contemporary R&B – Smooth jazz
Fusion genres
Rockabilly
Local scenes
New Orleans R&B – British R&B
Other topics
List of R&B musicians, British Invasion, Mod (lifestyle)

Rhythm and blues, often abbreviated to R&B and RnB, is a genre of popular African-American music that originated in the 1940s.[1] The term was originally used by record companies to describe recordings marketed predominantly to urban African Americans, at a time when "urbane, rocking, jazz based music with a heavy, insistent beat" was becoming more popular.[2]

The term has subsequently had a number of shifts in meaning. In the early 1950s, the term rhythm and blues was frequently applied to blues records.[3] Starting in the mid-1950s, after this style of music contributed to the development of rock and roll, the term "R&B" became used to refer to music styles that developed from and incorporated electric blues, as well as gospel and soul music. By the 1970s, rhythm and blues was used as a blanket term for soul and funk. In the 1980s, a newer style of R&B developed, becoming known as "Contemporary R&B".
Contents

1 Etymology
2 History
2.1 Precursors
2.2 Late 1940s
2.3 Afro-Cuban rhythmic influence
2.4 Early to mid-1950s
2.5 Late 1950s
2.6 1960s and later
3 British rhythm and blues
4 See also
5 References
6 Further reading

Etymology

Jerry Wexler of Billboard magazine coined the term "rhythm and blues" in 1948 as a musical term in the United States.[4] It replaced the term "race music", which originally came from within the black community, but was deemed offensive in the postwar world.[5][6] The term "rhythm and blues" was used by Billboard in its chart listings from June 1949 until August 1969, when its "Hot Rhythm & Blues Singles" chart was renamed as "Best Selling Soul Singles".[7]

Writer/producer Robert Palmer defined rhythm & blues as "a catchall term referring to any music that was made by and for black Americans".[8] He has used the term "R&B" as a synonym for jump blues.[9] However, Allmusic separates it from jump blues because of its stronger, gospel-esque backbeat.[10] Lawrence Cohn, author of Nothing but the Blues, writes that "rhythm and blues" was an umbrella term invented for industry convenience. According to him, the term embraced all black music except classical music and religious music, unless a gospel song sold enough to break into the charts.[11] Well into the 21st century, the term R&B continues in use (in some contexts) to categorize music made by black musicians, as distinct from styles of music made by other musicians.[12]

In the commercial rhythm and blues music typical of the 1950s through the 1970s, the bands usually consisted of piano, one or two guitars, bass, drums, and saxophone. Arrangements were rehearsed to the point of effortlessness and were sometimes accompanied by background vocalists. Simple repetitive parts mesh, creating momentum and rhythmic interplay producing mellow, lilting, and often hypnotic textures while calling attention to no individual sound. While singers are emotionally engaged with the lyrics, often intensely so, they remain cool, relaxed, and in control. The bands dressed in suits, and even uniforms, a practice associated with the modern popular music that rhythm and blues performers aspired to dominate. Lyrics often seemed fatalistic, and the music typically followed predictable patterns of chords and structure.[13]
History
T-Bone Walker, American Folk Blues Festival 1972 (Heinrich Klaffs Collection 46)
Precursors
Louis Jordan, New York, N.Y., ca. July 1946 (William P. Gottlieb 04721)

The migration of African Americans to the urban industrial centers of Chicago, Detroit, New York, Los Angeles and elsewhere in the 1920s and 1930s created a new market for jazz, blues, and related genres of music, often performed by full-time musicians, either working alone or in small groups. The precursors of rhythm and blues came from jazz and blues, which overlapped in the Late-1920s,1930s through the work of musicians such as The Harlem Hamfats, with their 1936 hit "Oh Red", as well as Lonnie Johnson, Leroy Carr, Cab Calloway, Count Basie, and T-Bone Walker. There was also increasing emphasis on the electric guitar as a lead instrument, as well as the piano and saxophone.[14]
Late 1940s
Big Joe Turner, Hamburg 1974 (Heinrich Klaffs Collection 86)

In 1948, RCA Victor was marketing black music under the name "Blues and Rhythm". In that year, Louis Jordan dominated the top five listings of the R&B charts with three songs, and two of the top five songs were based on the boogie-woogie rhythms that had come to prominence during the 1940s.[15] Jordan's band, the Tympany Five (formed in 1938), consisted of him on saxophone and vocals, along with musicians on trumpet, tenor saxophone, piano, bass and drums.[16][17] Lawrence Cohn described the music as "grittier than his boogie-era jazz-tinged blues".[18] Robert Palmer described it as "urbane, rocking, jazz based music with a heavy, insistent beat".[2] Jordan's cool music, along with that of Big Joe Turner, Roy Brown, Billy Wright, and Wynonie Harris, is now also referred to as jump blues. Already Paul Gayten, Roy Brown, and others had had hits in the style now referred to as rhythm and blues. In 1948, Wynonie Harris' remake of Brown's 1947 recording "Good Rockin' Tonight" hit the charts in the #2 spot, following band leader Sonny Thompson's "Long Gone" at #1.[19][20]

In 1949, the term "Rhythm and Blues" replaced the Billboard category Harlem Hit Parade.[11] Also in that year, "The Huckle-Buck", recorded by band leader and saxophonist Paul Williams, was the #1 R&B tune, remaining on top of the charts for nearly the entire year. Written by musician and arranger Andy Gibson, the song was described as a "dirty boogie" because it was risque and raunchy.[21] Paul Williams and His Hucklebuckers' concerts were sweaty riotous affairs that got shut down on more than one occasion. Their lyrics, by Roy Alfred (who later co-wrote the 1955 hit "(The) Rock and Roll Waltz"), were mildly sexually suggestive, and one teenager from Philadelphia said "That Hucklebuck was a very nasty dance".[22][23] Also in 1949, a new version of a 1920s blues song, "Ain't Nobody's Business" was a #4 hit for Jimmy Witherspoon, and Louis Jordan and the Tympany Five once again made the top 5 with "Saturday Night Fish Fry".[24] Many of these hit records were issued on new independent record labels, such as Savoy (founded 1942), King (founded 1943), Imperial (founded 1945), Specialty (founded 1946), Chess (founded 1947), and Atlantic (founded 1948).[14]
Afro-Cuban rhythmic influence

African American music began incorporating Afro-Cuban rhythmic motifs in the 1800s with the popularity of the Cuban contradanza (known outside of Cuba as the habanera).[25] The habanera rhythm can be thought of as a combination of tresillo and the backbeat.
The habanera rhythm shown as tresillo (lower notes) with the backbeat (upper note).

For the more than quarter-century in which the cakewalk, ragtime and proto-jazz were forming and developing, the Cuban genre habanera was a consistent part of African American popular music.[26] Jazz pioneer Jelly Roll Morton considered the tresillo/habanera rhythm (which he called the Spanish tinge) to be an essential ingredient of jazz.[27] There are examples of tresillo-like rhythms in some African American folk musics such as the hand clapping and foot stomping patterns in ring shout, post-Civil War drum and fife music, and New Orleans second line music.[28] Wynton Marsalis considers tresillo to be the New Orleans "clave" (although technically, the pattern is only half a clave).[29] Tresillo is the most basic duple-pulse rhythmic cell in Sub-Saharan African music traditions, and its use in African American music is one of the clearest examples of African rhythmic retention in the United States.[30] The use of tresillo was continuously reinforced by the consecutive waves of Cuban music, which were adopted into North American popular culture. In 1940 Bob Zurke released "Rhumboogie," a boogie woogie with a tresillo bass line, and lyrics proudly declaring the adoption of Cuban rhythm:

"Harlem's got a new rhythm, man it's burning up the dance floors because it's so hot! They took a little rhumba rhythm and added boogie woogie and now look what they got! Rhumboogie, it's Harlem's new creation with the Cuban syncopation, it's the killer! Just plant your both feet on each side. Let both your hips and shoulder glide. Then throw your body back and ride. There's nothing like rhumbaoogie, rhumboogie, boogie woogie. In Harlem or Havana, you can kiss the old Savannah. It's a killer!" Watch: The Andrews Sisters performing "Rhumboogie" (1940).

Although originating in the metropolis at the mouth of the Mississippi River, New Orleans blues, with its Afro-Caribbean rhythmic traits, is distinct from the sound of the Mississippi Delta blues.[31] In the late 1940s, New Orleans musicians were especially receptive to Cuban influences precisely at the time when R&B was first forming.[32] The first use of tresillo in R&B occurred in New Orleans. Robert Palmer recalls:
Fats Domino 1956

New Orleans producer-bandleader Dave Bartholomew first employed this figure (as a saxophone-section riff)
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
nhịp điệu và blues
từ wikipedia, bách khoa toàn thư miễn phí
nhảy tới: chuyển hướng, tìm kiếm
cho sử dụng khác, thấy nhịp điệu và blues (định hướng)
"r & b" chuyển hướng ở đây.. cho phong cách hiện đại của âm nhạc còn được gọi là "r & b", thấy hiện đại r & b.
nhịp điệu và blues
phong cách nguồn gốc jazz, blues (đặc biệt là nhảy và điện), phúc âm
nguồn gốc văn hóa năm 1940-năm 1950, thống nhất quốc gia
cụ điển hình trống kit,bass guitar, saxophone, kèn, piano, organ, guitar điện, giọng hát, giọng nền
hình thức phái sinh funk, ska, soul, rock and roll, reggae, disco, đánh bại âm nhạc, điện pop, ảo giác đá, garage rock, quán rượu đá ( uk), mod hồi sinh

đại loại nhánh r & b - jazz

thể loại kết hợp rock

cảnh địa phương mới orleans r & b - người Anh r & b
các chủ đề khác
danh sách các r & b nhạc sĩ,cuộc xâm lược người Anh, mod (lối sống)

nhịp điệu và blues, thường viết tắt là r & b, rnb, là một thể loại âm nhạc phổ biến của người Mỹ gốc Phi có nguồn gốc từ những năm 1940. [1] thuật ngữ ban đầu được sử dụng bởi các công ty thu âm để mô tả ghi âm trên thị trường chủ yếu là để người Mỹ gốc Phi đô thị, tại một thời điểm khi "tao nhã, rock, âm nhạc dựa trên nhạc jazz với một nặng, van lơn đánh bại" đã trở nên phổ biến hơn.[2]

thuật ngữ này đã sau đó đã có một số thay đổi trong ý nghĩa. trong những năm 1950, nhịp điệu và blues hạn được thường xuyên áp dụng cho hồ sơ blues. [3] bắt đầu từ giữa những năm 1950, sau khi phong cách âm nhạc này đóng góp vào sự phát triển của rock and roll, thuật ngữ "r & b" đã trở thành sử dụng để đề cập đến phong cách âm nhạc mà phát triển từ và kết hợp blues điện tử, cũng như phúc âm và tâm hồn âm nhạc.bởi những năm 1970, rhythm and blues đã được sử dụng như một thuật ngữ khái quát cho linh hồn và funk. trong những năm 1980, một phong cách mới hơn của r & b phát triển, trở thành được gọi là "hiện đại r & b"
nội dung.

1 từ nguyên
2 lịch sử

tiền thân 2.1 2.2 vào cuối năm 1940
2.3 afro-Cuba ảnh hưởng nhịp nhàng
2,4 sớm để giữa những năm 1950
2,5 cuối những năm 1950
2,6 năm 1960 và sau
3 người Anh nhịp điệu và blues
4 cũng thấy

6 5 tài liệu tham khảo đọc thêm

Từ nguyên

Jerry Wexler của tạp chí Billboard đặt ra thuật ngữ "rhythm and blues" trong năm 1948 như là một thuật ngữ âm nhạc ở Hoa Kỳ. [4] nó thay thế thuật ngữ "cuộc đua âm nhạc", mà ban đầu đến từ bên trong cộng đồng da đen, nhưng được coi là cuộc tấn công trong thế giới sau chiến tranh. [5] [6] thuật ngữ "rhythm and blues" đã được sử dụng bởi các biển quảng cáo trong danh sách bảng xếp hạng từ tháng 6 năm 1949 cho đến tháng 8 năm 1969,khi "nhịp điệu nóng & xanh single" của biểu đồ được đổi tên thành "tốt nhất bán linh hồn của single". [7]

nhà văn / nhà sản xuất Robert Palmer được xác định nhịp điệu & xanh như "một thuật ngữ catchall đề cập đến bất kỳ âm nhạc đã được thực hiện bởi và cho đen người Mỹ "[8], ông đã sử dụng thuật ngữ." r & b "như một từ đồng nghĩa với jump blues. [9] Tuy nhiên, Allmusic tách nó từ jump blues vì ​​mạnh hơn, BACKBEAT phúc âm mang đậm chất của nó.[10] lawrence Cohn, tác giả không có gì nhưng blues, viết rằng "nhịp điệu và blues" là một thuật ngữ chung phát minh ra để thuận tiện cho ngành công nghiệp. theo ông, thời hạn chấp nhận tất cả các âm nhạc da đen ngoại trừ nhạc cổ điển và âm nhạc tôn giáo, trừ khi một bài hát phúc âm đã tiêu thụ đủ để đột nhập vào các bảng xếp hạng. [11] cũng vào thế kỷ 21,hạn r & b tiếp tục sử dụng (trong một số hoàn cảnh) để phân loại âm nhạc do các nhạc sĩ đen, khác với phong cách của âm nhạc do các nhạc sĩ khác. [12]

trong nhịp điệu thương mại và nhạc blues điển hình của những năm 1950 thông qua năm 1970, ban nhạc thường bao gồm piano, một hoặc hai guitar, bass, trống, và saxophone.sắp xếp đã được luyện tập đến điểm effortlessness và đôi khi đi kèm với những ca sĩ nền. đơn giản lặp đi lặp lại phần lưới, tạo đà và tương tác nhịp điệu sản xuất kết cấu êm dịu, du dương, và thường thôi miên trong khi sự chú ý tới không có âm thanh cá nhân. trong khi ca sĩ được tình cảm gắn bó với lời bài hát, thường mạnh mẽ như vậy, họ vẫn còn mát mẻ, thoải mái,và trong tầm kiểm soát. các ban nhạc mặc bộ quần áo, và thậm chí cả đồng phục, một thực tế liên quan đến âm nhạc phổ biến hiện đại, nhịp điệu và blues biểu diễn khao khát thống trị. lời bài hát thường dường như định mệnh, và âm nhạc thường theo mô hình dự đoán của các hợp âm và cấu trúc. [13]

lịch sử T-Bone Walker, của người mỹ dân gian xanh lễ hội 1972 (Heinrich klaffs bộ sưu tập 46)

tiền thân của Louis Jordan,new york, n.y., ca. Tháng 7 năm 1946 (william Gottlieb 04.721 p.)

sự di cư của người Mỹ gốc Phi đến các trung tâm công nghiệp đô thị của Chicago, Detroit, New York, Los angeles và các nơi khác trong những năm 1920 và 1930 đã tạo ra một thị trường mới cho jazz, blues, và các thể loại liên quan âm nhạc, thường được thực hiện bởi các nhạc sĩ toàn thời gian, hoặc làm việc một mình hoặc theo nhóm nhỏ.tiền thân của nhịp điệu và blues đến từ jazz và blues, mà chồng chéo vào cuối những năm 1920, năm 1930 thông qua các tác phẩm của các nhạc sĩ như hamfats harlem, với 1936 của họ đạt "oh đỏ", cũng như Lonnie Johnson, leroy carr, Cab Calloway, Count Basie, và T-Bone Walker. đó cũng là sự nhấn mạnh tăng trên cây đàn guitar điện như một công cụ chính, cũng như piano và saxophone. [14]
cuối những năm 1940
Big Joe Turner, Hamburg 1974 (Heinrich klaffs bộ sưu tập 86)

trong năm 1948, RCA chiến thắng là nhạc thị đen dưới cái tên "blues và nhịp điệu". trong năm đó, Louis Jordan thống trị năm danh sách hàng đầu của r & b bảng xếp hạng với ba ca khúc, và hai trong số năm bài hát đầu dựa trên nhịp điệu boogie-woogie đã trở nên nổi tiếng trong những năm 1940 [15] ban nhạc jordan của. ,các tympany năm (thành lập năm 1938), bao gồm ông trên saxophone và giọng hát, cùng với các nhạc sĩ chơi trumpet, saxophone giọng nam cao, piano, bass và trống [16] [17] lawrence Cohn mô tả âm nhạc như "grittier hơn mình lướt-. thời đại nhạc Jazz-nhuốm màu xanh "[18] Robert Palmer mô tả nó như là." tao nhã, rock, âm nhạc dựa trên nhạc jazz với một nặng, nhịp van lơn ". [2] âm nhạc mát mẻ của jordan,cùng với đó của Big Joe Turner, Roy Brown, Billy Wright, và Wynonie Harris, bây giờ cũng được gọi là nhảy blues. đã paul gayten, roy nâu, và những người khác đã có lượt truy cập trong phong cách bây giờ gọi là nhịp điệu và blues. trong năm 1948, Wynonie Harris 'làm lại năm 1947 ghi nâu của "Good Rockin' Tonight" trên bảng xếp hạng trong 2 vị trí #, theo lãnh đạo ban nhạc Sonny Thompson của "lâu rồi" tại # 1.[19] [20]

năm 1949, thuật ngữ "rhythm and blues" thay thế các biển quảng cáo loại harlem hit diễu hành. [11] cũng trong năm đó, "các Huckle-buck", ghi lại bởi lãnh đạo ban nhạc và nghệ sĩ saxophone Paul Williams, là # 1 r & b điều chỉnh, còn lại trên đầu bảng xếp hạng trong gần cả năm. được viết bởi nhạc sĩ và nhà soạn andy gibson,bài hát được mô tả như một "lướt bẩn" bởi vì nó là risque và thô tục. [21] Paul Williams và các buổi hòa nhạc hucklebuckers mình 'là việc hỗn loạn mồ hôi đó đã đóng cửa vào nhiều hơn một lần. lời bài hát của họ, bởi roy Alfred (người sau này đồng sáng tác năm 1955 hit "(các) rock and roll waltz"), là nhẹ nhàng khêu gợi tình dục,và một thiếu niên từ philadelphia nói "mà hucklebuck là một điệu nhảy rất khó chịu". [22] [23] cũng trong năm 1949, một phiên bản mới của một bài hát nhạc blues những năm 1920, "không phải là kinh doanh không ai" là một # 4 hit cho Jimmy Witherspoon , và Louis Jordan và tympany năm lại một lần nữa nằm trong top 5 với "thứ bảy đêm cá chiên" [24] nhiều những hồ sơ hit được phát hành trên các hãng thu âm độc lập mới.như savoy (thành lập năm 1942), vua (thành lập năm 1943), Anh (thành lập năm 1945), đặc biệt (thành lập năm 1946), cờ vua (thành lập năm 1947), và Đại Tây Dương (thành lập năm 1948) [14]
afro-Cuba ảnh hưởng nhịp nhàng.

âm nhạc người Mỹ gốc Phi đã bắt đầu kết hợp các họa tiết nhịp điệu afro-Cuba trong những năm 1800 với sự phổ biến của contradanza Cuba (được biết đến bên ngoài của Cuba như các habanera).[25] nhịp điệu habanera có thể được coi như là một sự kết hợp của tresillo và BACKBEAT.
Nhịp điệu habanera hiển thị như tresillo (ghi chú thường) về BACKBEAT (lưu ý phía trên).

Cho hơn phần tư thế kỷ, trong đó điệu nhảy, điệu nhạc Jazz và nhạc jazz nguyên thủy đã được hình thành và phát triển, Cuba thể loại habanera là một phần thống nhất của âm nhạc nổi tiếng người Mỹ gốc Phi.[26] jazz tiên phong Jelly Roll Morton coi là nhịp điệu tresillo / habanera (mà ông gọi là pha Tây Ban Nha) là một thành phần thiết yếu của nhạc jazz. [27] có những ví dụ về nhịp điệu tresillo giống như trong một số nhạc dân gian người Mỹ gốc Phi như vỗ tay và các mẫu dậm chân trong vòng hét, trống sau cuộc nội chiến và âm nhạc fife, và orleans nhạc dòng thứ hai mới.[28] Wynton Marsalis xem xét tresillo là new orleans "clave" (mặc dù về mặt kỹ thuật, mô hình chỉ là một nửa một clave). [29] tresillo là di động nhịp nhàng đôi xung cơ bản nhất trong truyền thống âm nhạc châu Phi cận Sahara, và sử dụng của nó trong âm nhạc người Mỹ gốc Phi là một trong những ví dụ rõ ràng nhất về việc lưu giữ nhịp điệu Châu Phi ở các bang.[30] sử dụng tresillo liên tục được củng cố bởi những con sóng liên tiếp của âm nhạc Cuba, đã được thông qua vào mỹ văn hóa phổ biến ở phía bắc. trong năm 1940 bob zurke phát hành "rhumboogie," một woogie boogie với một dòng tresillo bass, và lời bài hát tự hào tuyên bố việc áp dụng các nhịp điệu Cuba:

"Harlem có một nhịp điệu mới, người đàn ông nó đốt lên sàn nhảy bởi vì nó rất nóng!họ lấy một ít Rhumba nhịp điệu và thêm boogie woogie và bây giờ nhìn những gì họ có! rhumboogie, đó là sáng tạo mới của Harlem với sự viết bớt chư Cuba, đó là kẻ giết người! chỉ trồng cả hai bàn chân của bạn trên mỗi bên. hãy để cả hai hông và vai của bạn lướt. sau đó ném cơ thể của bạn trở lại và đi xe. có gì giống như rhumbaoogie, rhumboogie, boogie woogie là. trong harlem hoặc Havana, bạn có thể hôn thảo nguyên cũ.đó là một kẻ giết người "đồng hồ: các chị em andrews thực hiện"! rhumboogie "(1940)

mặc dù có nguồn gốc trong các đô thị ở cửa sông Mississippi, new orleans blues, với những đặc điểm nhịp điệu afro-caribbean của nó, là khác biệt với âm thanh. của đồng bằng xanh Mississippi. [31] trong cuối những năm 1940,nhạc sĩ orleans mới là đặc biệt dễ tiếp thu ảnh hưởng của Cuba chính xác tại thời điểm r & b lần đầu tiên được hình thành. [32] sử dụng đầu tiên của tresillo trong r & b xảy ra ở New Orleans. Robert Palmer nhớ lại:
chất béo domino 1956

new orleans sản xuất-đứng đầu ban nhạc Dave Bartholomew đầu tiên sử dụng con số này (như một bản nhạc saxophone phần)
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nhịp điệu và nhạc blues
từ Wikipedia tiếng Việt
bước tới: chuyển hướng, tìm kiếm
nghĩa khác, xem nhịp điệu và nhạc blues (định hướng).
"R&B" đổi hướng đến đây. Phong cách hiện đại của âm nhạc cũng được gọi là "R&B", xem các đương đại R&B.
nhịp điệu và nhạc blues
nguồn gốc phong cách nhạc Jazz, blues (đặc biệt là nhảy và điện), phúc âm
nguồn gốc văn hóa 1940s–1950s, Hoa Kỳ
nhạc cụ điển hình trống bộ, bass guitar, saxophone sừng, piano, cơ quan, ghi-ta điện, hát, giọng hát
bắt nguồn từ các hình thức Funk, ska, linh hồn, nhạc rock and roll, reggae, disco, đánh bại các âm nhạc, nhạc pop điện, psychedelic rock, nhà để xe rock, quán rượu đá (UK), hồi sinh mod
Subgenres
đương đại R&B-mịn nhạc jazz
Fusion thể loại
Rockabilly
địa phương cảnh
New Orleans R&B-Anh R&B
chủ đề khác
nhạc sĩ danh sách R&B, British Invasion, Mod (lối sống)

nhịp điệu và nhạc blues, thường viết tắt là R&B và RnB, là một thể loại âm nhạc người Mỹ gốc Phi có nguồn gốc từ những năm 1940.[1] Thuật ngữ được sử dụng bởi các công ty thu âm để mô tả các bản ghi âm bán chủ yếu cho người Mỹ gốc Phi đô thị, tại một thời điểm khi "nhặn, rocking, nhạc Jazz nhạc dựa trên nhạc với một nhịp, nặng, van lơn" đã trở thành phổ biến hơn.[2]

Thuật ngữ sau đó đã có một số thay đổi trong ý nghĩa. Đầu những năm 1950, nhạc blues và nhịp điệu của thuật ngữ thường xuyên được áp dụng cho hồ sơ nhạc blues.[3] Bắt đầu vào giữa những năm 1950, sau khi phong cách của âm nhạc đã đóng góp cho sự phát triển của rock and roll, thuật ngữ "R&B" đã trở thành được sử dụng để đề cập đến phong cách âm nhạc mà phát triển từ và kết hợp điện xanh, cũng như các phúc âm nhạc và soul. Những năm 1970, nhịp điệu và nhạc blues được sử dụng như là một thuật ngữ chăn linh hồn và funk. Trong thập niên 1980, một phong cách mới của R&B phát triển, trở thành được gọi là "Hiện đại R&B".
nội dung

1 từ nguyên
2 lịch sử
2.1 tiền
2.2 cuối năm 1940
2.3 Afro-Cuba nghệ thuật ảnh hưởng
2.4 đầu đến giữa thập niên 1950
2.5 cuối năm 1950
2.6 thập niên 1960 và sau đó
3 Anh nhịp điệu và nhạc blues
4 Xem thêm
5 tài liệu tham khảo
6 thêm

Nguyên

Jerry Wexler của tạp chí Billboard đặt ra thuật ngữ "nhịp điệu và blues" năm 1948 như là một thuật ngữ âm nhạc tại Hoa Kỳ.[4] Nó thay thế thuật ngữ "âm nhạc chủng tộc", mà ban đầu đến từ bên trong cộng đồng da đen, nhưng được coi là gây khó chịu trong thế giới thời hậu chiến.[5][6] Thuật ngữ "nhịp điệu và nhạc blues" được sử dụng bởi Billboard trong danh sách bảng xếp hạng của mình từ tháng 6 năm 1949 cho đến tháng 8, 1969 Khi các "nóng nhịp điệu & Blues đĩa đơn" bảng xếp hạng được đổi tên là "Tốt nhất bán linh hồn Singles".[7]

Nhà văn/nhà sản xuất Robert Palmer xác định nhịp điệu & nhạc blues như là "một thuật ngữ catchall đề cập đến bất kỳ âm nhạc đã được thực hiện bởi và cho người Mỹ da đen".[8] Ông đã sử dụng thuật ngữ "R&B" như là một từ đồng nghĩa cho nhảy blues.[9] Tuy nhiên, Allmusic tách nó từ nhạc blues nhảy vì nó mạnh mẽ hơn, tin mừng-esque backbeat.[10] Lawrence Cohn, tác giả của không có gì nhưng nhạc Blues, viết rằng "nhịp điệu và nhạc blues" là một thuật ngữ chung đã phát minh ra cho ngành công nghiệp thuận tiện. Theo ông, thuật ngữ chấp nhận tất cả các nhạc đen ngoại trừ âm nhạc cổ điển và âm nhạc tôn giáo, trừ khi một bài hát phúc âm bán đủ để đột nhập vào các bảng xếp hạng.[11] Vào thế kỷ 21, thuật ngữ R&B tiếp tục sử dụng (trong một số bối cảnh) để phân loại âm nhạc được thực hiện bởi nhạc sĩ đen, phân phong cách âm nhạc được thực hiện bởi nhạc sĩ khác.[12]

Trong âm nhạc thương mại nhịp điệu và nhạc blues điển hình của những năm 1950 thông qua những năm 1970, các ban nhạc thường bao gồm các đàn piano, một hoặc hai guitar, bass, trống, và saxophone. Sắp xếp được luyện tập đến khi effortlessness và đôi khi được đi kèm với nền ca sĩ. Đơn giản lặp đi lặp lại phần lưới, tạo đà và nhịp điệu hổ tương tác dụng sản xuất kết cấu êm dịu, lilting, và thường thôi miên trong khi kêu gọi sự chú ý đến không có âm thanh cá nhân. Trong khi ca sĩ có cảm xúc với lời bài hát, thường mạnh mẽ như vậy, họ vẫn còn mát mẻ, thư giãn, và kiểm soát. Các ban nhạc mặc quần áo phù hợp với, và thậm chí cả đồng phục, một thực tế liên quan đến âm nhạc phổ biến hiện đại nhịp điệu và nhạc blues nghệ sĩ mong muốn thống trị. Lời bài hát thường dường như fatalistic, và âm nhạc thường tiếp các mô hình dự đoán của các hợp âm và cấu trúc.[13]
Lịch sử
T-Bone Walker, nhạc dân gian Mỹ Blues lễ hội năm 1972 (Heinrich Klaffs bộ sưu tập 46)
tiền
Louis Jordan, New York, NY, ca. tháng 7 năm 1946 (William P. Gottlieb 04721)

thực sự di chuyển của người Mỹ gốc Phi đô thị Trung tâm công nghiệp của Chicago, Detroit, New York, Los Angeles và các nơi khác trong thập niên 1920 và 1930 tạo ra một thị trường mới cho nhạc jazz, Blue và liên quan đến các thể loại âm nhạc, thường hiện bởi nhạc sĩ toàn thời gian, hoặc làm việc một mình hoặc theo nhóm nhỏ. Tiền thân của nhịp điệu và nhạc blues đến từ nhạc jazz và blues, chồng chéo trong cuối thập niên 1920, thập niên 1930 thông qua công việc của các nghệ sĩ như The Harlem Hamfats, với năm 1936 của hit "Oh đỏ", cũng như Lonnie Johnson, Leroy Carr, Cab Calloway, Bá tước Basie và T-Bone Walker. Cũng tăng sự nhấn mạnh về guitar điện như là một công cụ chính, cũng như đàn piano và saxophone.[14]
Cuối thập niên 1940
Big Joe Turner, Hamburg năm 1974 (Heinrich Klaffs bộ sưu tập 86)

năm 1948, RCA Victor tiếp thị màu đen âm nhạc dưới cái tên "Blues và nhịp điệu". Trong năm đó, Louis Jordan chi phối các bảng liệt kê năm trên bảng xếp hạng R&B với ba bài hát, và hai trong số các bài hát năm hàng đầu được dựa trên những nhịp điệu boogie-woogie mà đã trở nên nổi tiếng trong thập niên 1940.[15] Jordan của ban nhạc, Các Tympany năm (thành lập năm 1938), gồm anh ta trên saxophone và giọng hát, cùng với các nghệ sĩ trên ống, giọng nam cao saxophone, piano, bass và trống.[16][17] Lawrence Cohn mô tả âm nhạc như "grittier hơn của mình boogie thời nhuốm màu nhạc jazz blues".[18] Robert Palmer miêu tả nó là "nhặn, rocking, nhạc Jazz nhạc dựa trên nhạc với một nhịp, nặng, van lơn".[2] Jordan âm nhạc mát mẻ, cùng với đó của Big Joe Turner, Roy Brown, Billy Wright và Wynonie Harris, bây giờ cũng được gọi là nhảy nhạc blues. Paul Gayten, Roy Brown, và những người khác đã đã truy cập trong phong cách bây giờ được gọi là nhịp điệu và nhạc blues. Năm 1948, làm lại từ Wynonie Harris' rockin Brown năm 1947 ghi âm "tốt ' tối nay" nhấn các bảng xếp hạng ở vị trí #2, theo ban nhạc lãnh đạo Sonny Thompson's "dài đi" tại #1.[19][20]

Năm 1949, thuật ngữ "Nhịp điệu và nhạc Blues" thay thế các loại Billboard Harlem Hit Parade.[11] Cũng trong năm đó, "The Huckle-Buck", được thu âm bởi ban nhạc lãnh đạo và công saxophon người Mỹ Paul Williams, là #1 R&B điều chỉnh, còn lại trên đầu trang của các bảng xếp hạng trong gần như cả năm. Viết bởi nhạc sĩ và cải biên Andy Gibson, bài hát được miêu tả như một "bẩn boogie" bởi vì nó đã được risque và tục tỉu.[21] Paul Williams và buổi hòa nhạc của ông Hucklebuckers đã mồ hôi giao ồn ào đã đóng cửa nhiều hơn một lần. Lời bài hát của họ, bởi Roy Alfred (người sau cùng các năm 1955 nhấn "(The) nhạc Rock and Roll Waltz"), nhẹ nhàng khiêu dâm, và một thiếu niên từ Philadelphia nói "Hucklebuck là một điệu nhảy rất khó chịu".[22][23] Cũng trong năm 1949, một phiên bản mới của một thập niên 1920 blues bài hát, "không phải là không ai kinh doanh" một #4 bị cho Jimmy Witherspoon, và Louis Jordan và Tympany năm một lần nữa làm cho top 5 với "thứ bảy đêm cá chiên".[24] Nhiều người trong số các bản ghi này nhấn đã được ban hành ngày mới hãng thu âm độc lập, chẳng hạn như Savoy (thành lập năm 1942), vua (thành lập năm 1943), Imperial (thành lập năm 1945), đặc biệt (thành lập năm 1946), cờ vua (thành lập năm 1947), và Đại Tây Dương (thành lập năm 1948).[14]
Afro-Cuba nghệ thuật ảnh hưởng

âm nhạc người Mỹ gốc Phi bắt đầu kết hợp với Afro-Cuban nhịp điệu motif vào những năm 1800 với sự phổ biến của Cuba contradanza (được biết đến bên ngoài của Cuba như habanera).[25] Những nhịp điệu habanera có thể được dùng như một sự kết hợp của tresillo và backbeat.
nhịp điệu habanera Hiển thị như tresillo (thấp hơn ghi chú) với backbeat (trên lưu ý).

hơn phần tư thế kỷ trong đó cakewalk, ragtime và proto-jazz được hình thành và phát triển, habanera Cuba thể loại là một phần phù hợp của âm nhạc người Mỹ gốc Phi.[26] Nhạc jazz tiên phong Jelly Roll Morton coi những nhịp điệu tresillo/habanera (mà ông gọi là pha tiếng Tây Ban Nha) là một thành phần thiết yếu của nhạc jazz.[27] Có những ví dụ của tresillo như nhịp điệu trong một số âm nhạc dân gian người Mỹ gốc Phi như vỗ tay và bàn chân Dậm mẫu trong vòng kêu la, post-Civil chiến tranh trống và fife âm nhạc và âm nhạc dòng thứ hai của New Orleans.[28] Wynton Marsalis xem xét tresillo là New Orleans "clave" (mặc dù về mặt kỹ thuật, các mô hình chỉ có một nửa một clave).[29] Tresillo là tế bào duple xung nhịp điệu cơ bản nhất trong truyền thống âm nhạc châu Phi cận Sahara, và sử dụng của nó trong âm nhạc người Mỹ gốc Phi là một trong những ví dụ rõ ràng nhất của châu Phi nghệ thuật duy trì ở Hoa Kỳ.[30] Việc sử dụng các tresillo liên tục được tăng cường bởi những con sóng liên tục của âm nhạc Cuba, mà đã được thông qua vào Bắc Mỹ các nền văn hóa phổ biến. Vào năm 1940 Bob Zurke phát hành "Rhumboogie," woogie boogie với một tresillo bass, và lời tự hào tuyên bố thông qua nhịp điệu Cuba:

"Harlem có một nhịp điệu mới, người đàn ông đó là đốt cháy lên sàn nhảy bởi vì nó rất nóng! Họ lấy một chút rhumba nhịp điệu và thêm boogie woogie và bây giờ nhìn những gì họ có! Rhumboogie, đó là sáng tạo mới của Harlem với syncopation Cuba, đó là những kẻ giết người! Chỉ cần nhà máy của bạn là cả hai chân trên mỗi bên. Cho cả hai của bạn hông và vai lướt. Sau đó, ném cơ thể của bạn trở lại và đi xe. Không có không có gì giống như rhumbaoogie, rhumboogie, boogie woogie. Tại Harlem hoặc Havana, bạn có thể hôn Savannah cũ. "Đó là một kẻ giết người!" Xem: Các chị em Andrews, thực hiện "Rhumboogie" (1940).

mặc dù có nguồn gốc ở các đô thị tại cửa trang nằm hai bên bờ sông Mississippi, New Orleans blues, với các phi-Caribê nhịp điệu đặc điểm, là khác biệt với những âm thanh của nhạc blues Mississippi Delta.[31] Trong cuối thập niên 1940, New Orleans nhạc sĩ đã đặc biệt là tiếp nhận ảnh hưởng của Cuba chính xác tại thời điểm khi R&B đầu tiên hình thành.[32] Đầu tiên sử dụng tresillo trong R&B xảy ra tại New Orleans. Robert Palmer nhớ lại:
Fats Domino 1956

New Orleans nhà sản xuất-thủ Dave Bartholomew đầu tiên sử dụng con số này (như là một phần saxophone riff)
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: