Gospel musicFrom Wikipedia, the free encyclopediaJump to: navigation,  dịch - Gospel musicFrom Wikipedia, the free encyclopediaJump to: navigation,  Việt làm thế nào để nói

Gospel musicFrom Wikipedia, the fre

Gospel music
From Wikipedia, the free encyclopedia
Jump to: navigation, search
Gospel music
Stylistic origins Christian hymns, negro spirituals
Cultural origins First quarter of 20th century: United States
Typical instruments Vocals, piano, organ, guitar, drums, bass guitar
Derivative forms Country, rhythm and blues, soul
Subgenres
Urban contemporary gospel - Southern gospel
Fusion genres
Christian country music

Gospel music is a music genre. The creation, performance, significance, and even the definition of gospel music varies according to culture and social context. Gospel music is composed and performed for many purposes, including aesthetic pleasure, religious or ceremonial purposes, and as an entertainment product for the marketplace.
Contents

1 Style
2 Roots and background
2.1 19th century
2.2 20th century
3 Gospel music genres and subgenres
3.1 Urban contemporary gospel
3.2 Gospel blues
3.3 Southern gospel
3.3.1 Progressive Southern gospel
3.4 Christian country music
3.4.1 Bluegrass gospel
3.5 Celtic gospel
4 Controversies
5 See also
6 References
7 Further reading
8 External links
8.1 Professional organizations
8.2 Media outlets

Style

"How Great Thou Art"
File:20100209 Yolanda Adams - How Great Thou Art at the White House.ogv
Yolanda Adams performs "How Great Thou Art" at the White House's Celebration of Music from the Civil Rights Movement in 2010.
"How Great Thou Art"
Menu
0:00
audio only file
Problems playing these files? See media help.

Gospel music in general is characterized by dominant vocals (often with strong use of harmony) referencing lyrics of a Christian nature. Subgenres include contemporary gospel, urban contemporary gospel (sometimes referred to as "black gospel"), Southern gospel, and modern gospel music (now more commonly known as praise and worship music or contemporary Christian music). Several forms of gospel music utilize choirs, use piano or Hammond organ, drums, bass guitar and, increasingly, electric guitar. In comparison with hymns, which are generally of a statelier measure, the gospel song is expected to have a refrain and often a more syncopated rhythm.

Many attempts have been made to describe the style of late 19th and early 20th century gospel songs in general. Christ-Janer, et al. said "the music was tuneful and easy to grasp . . . rudimentary harmonies . . . use of the chorus . . . varied metric schemes . . . motor rhythms were characteristic. . . . The device of letting the lower parts echo rhythmically a motive announced by the sopranos became a mannerism . . ."[1]

Patrick and Sydnor emphasize the notion that gospel music is "sentimental", quoting Sankey as saying, "Before I sing I must feel", and they call attention to the comparison of the original version of Rowley’s "I Will Sing the Wondrous Story" with Sankey's version.[2] Gold said, "Essentially the gospel songs are songs of testimony, persuasion, religious exhortation, or warning. Usually the chorus or refrain technique is found."[3]
Roots and background

One can pursue the roots of gospel music through the academic discipline of ethno-musicology (going back to Europe and Africa), through a study of the 2,000-year history of church music, and through a study of rural folk music traditions. When it comes to the African American experience, gospel music can be traced to the early 17th century.[4]

Coming out of an oral tradition, gospel music typically utilizes a great deal of repetition. This is a device to promote group participation.[citation needed] And the repetition of the words allowed those who could not read the opportunity to participate in worship. During this time, hymns and sacred songs were lined and repeated in a call and response fashion, and the Negro spirituals and work songs emerged. Due to the enslaved Africans attending their masters’ worship services, the 17th-century influences on Negro spirituals and work songs were the traditional hymns which the enslaved had heard in worship services. Worship services served several purposes; not only were they a means by which the Africans could be monitored, but they also served as a reinforcement of the slavery indoctrination.[citation needed]

Quite often, readings were from the Apostle Paul's writings which outlined being good servants and loving, obeying, and trusting one’s master. At this time it was also illegal for more than a handful of blacks to congregate without supervision. This meant that the black people were not free to worship on their own and had to attend worship services with their master. At these services, their understanding of Christian doctrine grew, and music played a role in that experience. The worship music (hymns) of the whites became the backdrop for the music that the enslaved Africans would use at their eventual worship meetings.[citation needed]

Most of the churches did not have musical instruments to use. There would be guitars and tambourines available every now and then, but not frequently. There were not regular church choirs that existed at this time, and they did not use a piano very often. Most of the singing was done a cappella.[5]
19th century

The first published use of the term ″Gospel Song" probably appeared in 1874 when Philip Bliss released a songbook entitled Gospel Songs. A Choice Collection of Hymns and Tunes. It was used to describe a new style of church music, songs that were easy to grasp and more easily singable than the traditional church hymns, which came out of the mass revival movement starting with Dwight L. Moody, whose musician was Ira D. Sankey, as well as the Holiness-Pentecostal movement.[6] Prior to the meeting of Moody and Sankey in 1870, there was an American rural/frontier history of revival and camp meeting songs, but the gospel hymn was of a different character, and it served the needs of mass revivals in the great cities.[7]

The revival movement employed popular singers and song leaders, the most famous of them being Ira D. Sankey. The original gospel songs were written and composed by authors such as George F. Root, Philip Bliss, Charles H. Gabriel, William Howard Doane, and Fanny Crosby.[8] As an extension to his initial publication Gospel Songs, Philip Bliss, in collaboration with Ira D. Sankey issued no’s. 1 to 6 of Gospel Hymns in 1875.[9] Sankey and Bliss’s collection can be found in many libraries today.

The popularity of revival singers and the openness of rural churches to this type of music (in spite of its initial use in city revivals) led to the late 19th and early 20th century establishment of gospel music publishing houses such as those of Homer Rodeheaver, E. O. Excell, Charlie Tillman, and Charles Tindley. These publishers were in the market for large quantities of new music, providing an outlet for the creative work of many songwriters and composers.[10]
20th century
Exemplification of gospel music: an open Bible and a CD, which represent the gospel in written and musical forms

The holiness-Pentecostal movement, or sanctified movement, appealed to people who were not attuned to sophisticated church music, and holiness worship has used any type of instrumentation that congregation members might bring in, from tambourines to electric guitars. Pentecostal churches readily adopted and contributed to the gospel music publications of the early 20th century. Late 20th-century musicians such as Elvis Presley, Jerry Lee Lewis, Mahalia Jackson, Andrae Crouch, and the Blackwood Brothers either were raised in a Pentecostal environment, or have acknowledged the influence of that tradition.[11]

The advent of radio in the 1920s greatly increased the audience for gospel music, and James D. Vaughan used radio as an integral part of his business model, which also included traveling quartets to publicize the gospel music books he published several times a year.[12] Virgil O. Stamps and Jesse R. Baxter studied Vaughan's business model and by the late 1920s were running a heavy competition for Vaughan.[13] The 1920s also saw the marketing of gospel records by groups such as the Carter Family.

The first person to introduce the ragtime influence to gospel accompaniment as well as to play the piano on a gospel recording was Arizona Dranes.[14]

In African-American music, gospel quartets developed an a cappella style following the earlier success of the Fisk Jubilee Singers. The 1930s saw the Fairfield Four, the Dixie Hummingbirds, the Five Blind Boys, the Swan Silvertones, the Charioteers, and the Golden Gate Quartet. Racism divided the nation, and these groups were best known in the African-American community, but some in the white community began to follow them.[15] In addition to these high-profile quartets, there were many black gospel musicians performing in the 1920s and 30s.

In the 1930s, in Chicago, Thomas A. Dorsey (best known as author of the song "Precious Lord, Take My Hand"), who had spent the 1920s writing secular music, turned full-time to gospel music, establishing a publishing house.[16] He had experienced many trials in his life that he overcame, including his health and the death of his wife. Thomas gained biblical knowledge from his father, who was a Baptist minister, and was taught to play piano by his mother. He started working with blues musicians when the family moved to Atlanta.[17] It has been said that 1930 was the year when modern gospel music began, because the National Baptist Convention first publicly endorsed the music at its 1930 meeting.[18] Dorsey was responsible for developing the musical careers of many African-American artists, such as Mahalia Jackson.[16]

Meanwhile, the radio continued to develop an audience for gospel music, a fact that was commemorated in Albert E. Brumley's 1937 song, "Turn Your Radio On" (which is still being published in gospel song books). In 1972, a recording of "Turn Your
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
phúc âm nhạc
từ wikipedia, bách khoa toàn thư miễn phí
nhảy tới: chuyển hướng, tìm kiếm

phúc âm nhạc nguồn gốc phong cách thánh ca Kitô giáo, người da đen Spirituals
nguồn gốc văn hóa quý đầu tiên của thế kỷ 20: united states
điển hình cụ giọng hát, piano, organ, guitar, trống , guitar bass
hình thức phái sinh quốc gia, nhịp điệu và blues, soul

loại nhánh đô thị hiện đại phúc âm - Tin Lành miền Nam

thể loại phản ứng tổng hợpâm nhạc quốc gia Christian

phúc âm nhạc là một thể loại âm nhạc. sự sáng tạo, hiệu quả, ý nghĩa, và thậm chí cả các định nghĩa của âm nhạc phúc âm thay đổi tùy theo bối cảnh văn hóa và xã hội. âm nhạc phúc âm được sáng tác và biểu diễn cho nhiều mục đích, trong đó có niềm vui thẩm mỹ, mục đích tôn giáo hoặc nghi lễ, và như một sản phẩm giải trí cho thị trường nội dung


1 phong cách.
2 rễ và nền
2,2 thế kỷ 20
3 thể loại âm nhạc phúc âm và loại nhánh
3.1 phúc âm hiện đại đô thị
3.2 phúc âm nhạc blues
3.3 phía nam phúc âm
3.3.1 phúc âm tiến bộ miền nam
3,4 âm nhạc quốc gia Christian
3.4.1 bluegrass phúc âm
2,1 thế kỷ 19
3,5 phúc âm Celtic
4 tranh cãi
5 xem thêm tài liệu tham khảo

6 7 tiếp tục đọc
8 liên kết bên ngoài
8.1 tổ chức chuyên nghiệp
8.2 phương tiện truyền thông phong cách



"làm thế nào lớn ngươi"
tập tin: 20.100.209 Yolanda Adams - cách tuyệt vời ngươi tại trắng house.ogv
Yolanda Adams thực hiện "làm thế nào lớn ngươi" tại lễ kỷ niệm nhà trắng của âm nhạc từ phong trào dân quyền trong năm 2010.
"lớn như thế nào ngươi"

đơn 0:00
tập tin chỉ có âm thanh
vấn đề gì khi những tập tin này? thấy phương tiện truyền thông giúp đỡ.

phúc âm nhạc nói chung được đặc trưng bởi giọng hát chiếm ưu thế (thường được sử dụng mạnh mẽ của sự hòa hợp) tham khảo lời của một bản chất Kitô giáo. thể loại nhánh bao gồm phúc âm hiện đại, đương đại phúc âm đô thị (đôi khi được gọi là "phúc âm đen"), Tin Lành miền Nam, và âm nhạc phúc âm hiện đại (bây giờ thường được gọi là lời khen ngợi và tôn thờ âm nhạc hay âm nhạc Christian đương đại).một số hình thức của âm nhạc phúc âm sử dụng dàn hợp xướng, sử dụng đàn piano hoặc hammond cơ quan, trống, guitar bass và, ngày càng, guitar điện. so với những bài thánh ca, thường là một biện pháp statelier, bài hát phúc âm dự kiến ​​sẽ có một điệp khúc và thường là một nhịp điệu đảo phách hơn.

nhiều nỗ lực đã được thực hiện để mô tả phong cách của cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20 bài hát phúc âm trong chung.christ-janer, et al. nói "âm nhạc là giai điệu du dương và dễ dàng để nắm bắt ... hòa âm thô sơ ... sử dụng hợp xướng ... chương trình số liệu khác nhau ... nhịp điệu máy móc là đặc trưng .... các thiết bị để cho phần dưới vang nhịp nhàng một động cơ bởi các giọng nữ cao công bố đã trở thành một không tự nhiên ... "[1]

patrick và sydnor nhấn mạnh quan điểm cho rằng âm nhạc phúc âm là" tình cảm ",trích dẫn sankey nói, "trước khi tôi hát tôi phải cảm thấy", và họ gọi sự chú ý đến việc so sánh các phiên bản gốc của "tôi sẽ hát những câu chuyện kỳ ​​diệu" với phiên bản sankey của [2] vàng cho biết, "về cơ bản những bài hát phúc âm rowley của. những bài hát của lời khai, thuyết phục, lời kêu gọi tôn giáo, hoặc cảnh báo. thường là điệp khúc hoặc điệp khúc kỹ thuật được tìm thấy. "[3]
rễ và nền

người ta có thể theo đuổi nguồn gốc của âm nhạc phúc âm thông qua các ngành học của dân tộc âm nhạc học (sẽ trở lại châu Âu và Châu Phi), thông qua một nghiên cứu về lịch sử 2.000 năm của âm nhạc nhà thờ, và thông qua một nghiên cứu về âm nhạc dân gian truyền thống ở nông thôn. khi nói đến kinh nghiệm của người Mỹ gốc Phi, nhạc phúc âm có thể được truy nguồn từ đầu thế kỷ 17 [4]

sắp ra của một truyền miệng.âm nhạc phúc âm thường sử dụng rất nhiều sự lặp lại. đây là một thiết bị để thúc đẩy sự tham gia của nhóm. [cần dẫn nguồn] và lặp lại các từ cho phép những người không thể đọc cơ hội tham gia trong sự thờ phượng. trong thời gian này, những bài thánh ca và bài hát thiêng liêng đã xếp hàng và lặp đi lặp lại trong một cuộc gọi và thời trang phản ứng, và Spirituals da đen và bài hát lao động xuất hiện.do người châu Phi làm nô lệ tham dự nghi thức tôn sư của họ, những ảnh hưởng thế kỷ 17 trên da đen Spirituals và bài hát lao động là những bài thánh ca truyền thống mà người nô lệ đã nghe trong thờ phượng. thờ phượng phục vụ nhiều mục đích, không những họ một phương tiện mà người châu Phi có thể được theo dõi, nhưng họ cũng phục vụ như là một tăng cường tuyên truyền các chế độ nô lệ.[Cần dẫn nguồn]

khá thường xuyên, đọc được từ các bài viết của Thánh Tông Đồ Phaolô trong đó nêu ra là đầy tớ tốt và yêu thương, vâng lời, và tin tưởng của một người thầy. tại thời điểm này cũng bất hợp pháp trong hơn một số ít người da đen tụ tập mà không cần giám sát. điều này có nghĩa rằng những người da đen không phải là tự do thờ phượng riêng của họ và đã tham dự lễ thờ phượng với chủ nhân của mình.tại các dịch vụ này, sự hiểu biết của họ về học thuyết Kitô giáo lớn, và âm nhạc đóng một vai trò trong kinh nghiệm đó. âm nhạc thờ phượng (thánh ca) của người da trắng đã trở thành bối cảnh cho âm nhạc mà những người châu Phi làm nô lệ sẽ sử dụng trong các cuộc họp thờ phượng cuối cùng của họ. [cần dẫn nguồn]

hầu hết các nhà thờ không có nhạc cụ để sử dụng.sẽ có guitar và tambourines có sẵn tất cả bây giờ và sau đó, nhưng không thường xuyên. đã có không dàn hợp xướng nhà thờ thường xuyên tồn tại vào thời điểm này, và họ đã không sử dụng một cây đàn piano rất thường xuyên. hầu hết các ca hát đã được thực hiện một cappella. [5]
thế kỷ 19

việc sử dụng được xuất bản đầu tiên của thuật ngữ "bài hát phúc âm" có thể xuất hiện vào năm 1874 khi philip hạnh phúc phát hành songbook hưởng phúc âm bài hát.một bộ sưu tập lựa chọn các bài thánh ca và giai điệu. nó được sử dụng để mô tả một phong cách mới của âm nhạc nhà thờ, bài hát đã dễ dàng nắm bắt và dễ dàng hơn singable hơn các bài thánh ca nhà thờ truyền thống, ra đời của phong trào hồi sinh khối bắt đầu với dwight l. ủ rũ, có nhạc sĩ nào ira d. sankey, cũng như phong trào thánh thiện-Ngũ Tuần [6] trước khi cuộc họp của ủ rũ và sankey vào năm 1870,.có một nông thôn / thành biên giới lịch sử mỹ của sự hồi sinh và các bài hát họp trại, nhưng phúc âm thánh ca là của một nhân vật khác nhau, và nó phục vụ nhu cầu của những phục hồi hàng loạt ở các thành phố lớn. [7]

phong trào hồi sinh sử dụng ca sĩ nổi tiếng và lãnh đạo bài hát, nổi tiếng nhất trong số đó là ira d. sankey. các bài hát phúc âm ban đầu được viết và sáng tác bởi các tác giả như george f. gốc,philip hạnh phúc, charles h. gabriel, William Howard Doane, và Fanny Crosby [8] như một phần mở rộng để xuất bản đầu tiên bài hát phúc âm của mình, philip hạnh phúc, trong sự hợp tác với ira d.. sankey ban hành không của. 1-6 của bài thánh ca phúc âm trong năm 1875. [9] sankey và bộ sưu tập hạnh phúc có thể được tìm thấy trong nhiều thư viện ngày hôm nay.

sự phổ biến của các ca sĩ hồi sinh và sự cởi mở của nhà thờ nông thôn đến loại nhạc này (mặc dù sử dụng ban đầu của nó trong sự phục hưng thành phố) đã dẫn đến việc thành lập thế kỷ 20 19 và đầu cuối của nhạc gospel nhà xuất bản như những người me rodeheaver, điện tử . o. excell, Charlie Tillman, và charles tindley. các nhà xuất bản được trên thị trường cho một số lượng lớn của âm nhạc mới,cung cấp một lối thoát cho công việc sáng tạo của nhiều nhạc sĩ và nhà soạn nhạc [10]

thế kỷ 20 giải thích của âm nhạc phúc âm:. một kinh thánh mở và một đĩa CD, mà đại diện cho phúc âm trong các hình thức văn bản và âm nhạc

phong trào thánh thiện-Ngũ Tuần, hoặc phong trào thánh, kêu gọi mọi người, những người không hài hòa với âm nhạc nhà thờ phức tạp,và sự thánh thiện thờ phượng đã sử dụng bất kỳ loại thiết bị mà các thành viên cộng đoàn có thể mang lại, từ tambourines để guitar điện. nhà thờ Ngũ Tuần sẵn sàng chấp nhận và đóng góp vào các ấn phẩm âm nhạc phúc âm của những năm đầu thế kỷ 20. nhạc sĩ cuối thế kỷ 20 như Elvis Presley, Jerry Lee Lewis, Mahalia Jackson, Andrae crouch,và anh em blackwood hoặc đã được đưa ra trong một môi trường Ngũ Tuần, hoặc đã thừa nhận ảnh hưởng của truyền thống đó. [11]

sự ra đời của đài phát thanh trong năm 1920 tăng lên rất nhiều khán giả với âm nhạc phúc âm, và james d. vaughan sử dụng đài phát thanh như một phần của mô hình kinh doanh của mình,trong đó cũng có tứ đi du lịch để công bố công khai những cuốn sách âm nhạc phúc âm, ông xuất bản vài lần trong một năm. [12] Virgil o. tem và jesse r. Baxter đã nghiên cứu mô hình kinh doanh vaughan và năm 1920 đã được chạy một đối thủ nặng kí cho vaughan. [13] những năm 1920 cũng chứng kiến ​​sự tiếp thị của các hồ sơ phúc âm của các nhóm như gia đình Carter.

là người đầu tiên giới thiệu ảnh hưởng ragtime để phúc âm đi kèm cũng như chơi piano trên một ghi phúc âm là arizona dranes. [14]

trong âm nhạc người Mỹ gốc Phi, tứ phúc âm đã phát triển một phong cách cappella sau thành công trước đây của Fisk Thánh ca sĩ. những năm 1930 chứng kiến ​​sự fairfield bốn, chim ruồi vật dụng quân đội, năm chàng trai mù, silvertones thiên nga,các đánh xe ngựa, và bộ tứ cổng vàng. phân biệt chủng tộc đã chia quốc gia, và các nhóm được biết đến nhiều nhất trong cộng đồng người Mỹ gốc Phi, nhưng một số người trong cộng đồng da trắng bắt đầu đi theo họ. [15] ngoài các tứ cao cấp, có rất nhiều nhạc sĩ phúc âm đen thực hiện trong năm 1920 và 30.

trong những năm 1930, trong chicago, thomas một.Dorsey (tốt nhất được biết đến là tác giả của bài hát "quý chúa, nắm lấy tay tôi"), người đã trải qua những năm 1920 viết nhạc thế tục, quay toàn thời gian cho âm nhạc phúc âm, thiết lập một nhà xuất bản. [16] ông đã trải qua rất nhiều thử nghiệm trong cuộc sống của mình rằng ông đã vượt qua, bao gồm cả sức khỏe của mình và cái chết của vợ mình. thomas được sự hiểu biết Kinh Thánh từ cha mình, một người tướng Baptist,và đã được dạy để chơi đàn piano của mẹ mình. ông bắt đầu làm việc với các nhạc sĩ nhạc blues khi gia đình chuyển đến atlanta. [17] nó đã được cho biết rằng năm 1930 là năm mà âm nhạc phúc âm hiện đại bắt đầu, bởi vì Tẩy Giả nghị quốc gia đầu tiên công khai ủng hộ âm nhạc tại cuộc họp năm 1930 của mình. [18] Dorsey chịu trách nhiệm cho việc phát triển sự nghiệp âm nhạc của nhiều nghệ sĩ người Mỹ gốc Phi,như Mahalia Jackson. [16]

Trong khi đó, các đài phát thanh tiếp tục phát triển một đối tượng cho âm nhạc phúc âm, một thực tế là được kỷ niệm trong Albert điện tử. 1937 bài hát brumley của, "quay máy phát thanh" (mà vẫn còn được xuất bản trong cuốn sách phúc âm bài hát). trong năm 1972, một bản ghi âm "biến của bạn
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nhạc phúc âm
từ Wikipedia tiếng Việt
nhảy tới: chuyển hướng, tìm kiếm
nhạc phúc âm
phong cách nguồn gốc bài thánh ca Kitô giáo, negro spirituals
nguồn gốc văn hóa quý đầu tiên của thế kỷ 20: Hoa Kỳ
điển hình dụng cụ giọng hát, piano, cơ quan, guitar, trống, ghita bass
bắt nguồn từ các hình thức quốc gia, nhịp điệu và nhạc blues, soul
Subgenres
phúc âm hiện đại đô thị - Nam phúc âm
Fusion thể loại
Thiên Chúa giáo quốc gia âm nhạc

nhạc phúc âm là một thể loại âm nhạc. Việc tạo ra, hiệu suất, tầm quan trọng và thậm chí là định nghĩa của nhạc phúc âm khác nhau theo bối cảnh xã hội và văn hóa. Phúc âm nhạc là sáng tác và thực hiện cho nhiều mục đích, bao gồm cả niềm vui thẩm Mỹ, mục đích tôn giáo hay trang phục diễu hành, và như là một sản phẩm giải trí cho thị trường.
nội dung

1 phong cách
2 Rễ và nền tảng
2.1 kỷ
2.2 thế kỷ 20
3 thể loại nhạc phúc âm và các thể loại nhánh
3.1 phúc âm đô thị hiện đại
3.2 phúc âm nhạc blues
3.3 Nam phúc
3.3.1 tiến bộ Nam phúc
3.4 Kitô giáo quốc gia âm nhạc
3.4.1 Bluegrass phúc âm
3.5 Celtic phúc
4 tranh cãi
5 Xem thêm
6 tài liệu tham khảo
7 thêm
8 liên kết ngoài
8.1 tổ chức chuyên nghiệp
8.2 Phương tiện truyền thông đại lý

phong cách

"Làm thế nào Great Thou thuật"
tập tin: 20100209 Yolanda Adams - làm thế nào Great Thou thuật tại House.ogv trắng
Yolanda Adams thực hiện "Làm thế nào Great Thou thuật" tại Lễ kỷ niệm âm nhạc nhà trắng từ phong trào quyền dân sự trong 2010.
"Làm thế nào Great Thou thuật"
Menu
0:00
tập tin âm thanh duy nhất
vấn đề chơi các tập tin? Xem phương tiện truyền thông giúp.

Phúc âm nhạc nói chung được đặc trưng bởi các giọng hát chủ đạo (thường là với việc sử dụng mạnh mẽ của sự hài hòa) tham khảo lời của một bản chất Thiên Chúa giáo. Thể loại nhánh bao gồm đương đại phúc âm, phúc âm hiện đại đô thị (đôi khi được gọi là "đen phúc âm"), Nam phúc âm, và âm nhạc phúc âm hiện đại (nay thường gọi là lời khen ngợi và tôn thờ âm nhạc hay âm nhạc Christian đương đại). Một số các hình thức nhạc phúc âm sử dụng choirs, sử dụng đàn piano hoặc cơ quan Hammond, trống, ghita bass, và ngày càng nhiều, guitar điện. Khi so sánh với bài thánh ca, mà nói chung của một biện pháp statelier, các bài hát mừng dự kiến sẽ có một refrain rồi thường một hơn những nhịp điệu

nhiều nỗ lực đã được thực hiện để mô tả các bài hát mừng phong cách của 19 và đầu thế kỷ 20 nói chung. Chúa Kitô-Janer, và những người khác nói "âm nhạc là dương và dễ dàng để nắm bắt... thô sơ điệu... sử dụng dàn hợp xướng... thay đổi số liệu chương trình... nhịp điệu động cơ là đặc trưng.... Thiết bị cho phép phần thấp echo rhythmically động cơ công bố của các sopranos đã trở thành một mannerism... "[1]

Patrick và Sydnor nhấn mạnh các khái niệm rằng nhạc phúc âm là"đa cam", trích dẫn Sankey như nói rằng, "Trước khi tôi hát tôi phải cảm thấy", và họ gọi sự chú ý đến sự so sánh của phiên bản gốc của Rowley của "I Will Sing câu chuyện tuyệt vời" với phiên bản của Sankey.[2] Vàng cho biết: "chủ yếu là các bài hát mừng là các bài hát của lời khai, thuyết phục, khích lệ tinh thần tôn giáo, hoặc cảnh báo. Thông thường các kỹ thuật hợp xướng hay đoạn điệp khúc được tìm thấy."[3]
Rễ và nền tảng

Một trong những có thể theo đuổi các gốc rễ của phúc âm nhạc thông qua các môn học âm nhạc dân tộc-học (sẽ trở lại châu Âu và Phi), thông qua một nghiên cứu của 2.000 năm lịch sử của nhà thờ âm nhạc, và thông qua một nghiên cứu của âm nhạc dân gian nông thôn truyền thống. Khi nói đến kinh nghiệm người Mỹ gốc Phi, phúc âm nhạc có thể được truy nguồn từ đầu thế kỷ 17.[4]

Sắp ra khỏi một truyền thống bằng miệng, phúc âm nhạc thường sử dụng một thỏa thuận tuyệt vời của sự lặp lại. Đây là một thiết bị để thúc đẩy sự tham gia nhóm.[cần dẫn nguồn] Và sự lặp lại của các từ được cho phép những người không thể đọc cơ hội để tham gia vào thờ phượng. Trong thời gian này, bài thánh ca và bài hát linh thiêng đã được xếp hàng và lặp đi lặp lại một cuộc gọi và đáp ứng thời trang cũng như Negro spirituals và làm việc bài hát xuất hiện. Do nô lệ Châu Phi theo học Thạc sĩ của họ tôn thờ Dịch vụ, thế kỷ 17 ảnh hưởng trên da đen spirituals và công việc hát các bài thánh ca truyền thống mà các nô lệ đã nghe trong thờ phượng dịch vụ lớn. Thờ phượng dịch vụ phục vụ nhiều mục đích; không chỉ là họ một phương tiện mà các người châu Phi có thể được theo dõi, nhưng họ cũng phục vụ như là một cố của violation chế độ nô lệ.[cần dẫn nguồn]

khá thường xuyên, đọc từ tác phẩm của thánh tông đồ Phaolô đã nêu là các công chức tốt và yêu thương, tuân theo, và tin tưởng một của tổng thể. Tại thời điểm này nó là bất hợp pháp cho nhiều hơn một số người da đen để tụ tập không có giám sát. Điều này có nghĩa rằng người da đen đã không miễn phí để thờ ngày của riêng mình và đã tham dự các dịch vụ tôn thờ với Thạc sĩ của họ. Các dịch vụ này, sự hiểu biết của học thuyết Thiên Chúa giáo lớn và âm nhạc đóng một vai trò trong những kinh nghiệm đó. Âm nhạc tôn thờ (Thánh ca) của các người da trắng đã trở thành các bối cảnh cho âm nhạc châu Phi nô lệ sẽ sử dụng tại các cuộc họp cuối cùng tôn thờ.[cần dẫn nguồn]

hầu hết các nhà thờ đã không có các dụng cụ âm nhạc để sử dụng. Có sẽ có guitar và tambourines tất cả bây giờ và sau đó, nhưng không thường xuyên. Đã không có thường xuyên choirs nhà thờ đã tồn tại vào thời điểm này, và họ đã không sử dụng một piano rất thường xuyên. Hầu hết các giọng hát được thực hiện một cappella.[5]
kỷ

xuất bản lần đầu tiên sử dụng thuật ngữ ″Gospel bài hát "có thể xuất hiện năm 1874 khi Philip Bliss phát hành một songbook quyền phúc âm bài hát. Một bộ sưu tập sự lựa chọn của bài thánh ca và giai điệu. Nó được sử dụng để mô tả một phong cách mới của nhà thờ âm nhạc, bài hát được dễ dàng để nắm bắt và dễ dàng hơn singable hơn bài thánh ca nhà thờ truyền thống, mà ra đến các phong trào hồi sinh khối lượng bắt đầu với Dwight L. Moody, nhạc sĩ mà là Ira D. Sankey, cũng như các phong trào Thánh khiết-Pentecostal.[6] Trước khi cuộc họp của Moody và Sankey năm 1870, đã có một lịch sử nông thôn/biên giới Mỹ là sự phục hồi và trại họp bài hát, nhưng bài thánh ca phúc âm là một nhân vật khác nhau, và nó phục vụ nhu cầu của hàng loạt revivals trong những thành phố lớn.[7]

Phong trào hồi sinh sử dụng ca sĩ nổi tiếng và các nhà lãnh đạo bài hát nổi tiếng nhất trong số họ là Ira D. Sankey. Các bài hát mừng ban đầu được viết và sáng tác bởi các tác giả như George F. Root, Philip Bliss, Charles H. Gabriel, William Howard Doane và Fanny Crosby.[8] Như một phần mở rộng của ông xuất bản đầu tiên bài hát phúc âm, Philip Bliss, phối hợp với Ira D. Sankey phát hành của no 1-6 của tin mừng bài thánh ca năm 1875.[9] Sankey và hạnh phúc của bộ sưu tập có thể được tìm thấy trong nhiều thư viện vào ngày hôm nay.

Sự phổ biến của ca sĩ phục hưng và sự cởi mở của các nhà thờ nông thôn để loại âm nhạc (mặc dù sử dụng ban đầu của nó trong thành phố revivals) đã dẫn tới việc thành lập cuối 19 và đầu thế kỷ 20 của nhà xuất bản nhạc phúc âm chẳng hạn như Homer Rodeheaver, E. O. Excel, Charlie Tillman, và Charles Tindley. Các nhà xuất bản đã trên thị trường cho các số lượng lớn của âm nhạc mới, cung cấp một lối thoát cho sáng tác nhiều nhạc sĩ và nhà soạn nhạc.[10]
kỷ
Exemplification của phúc âm nhạc: một kinh thánh mở và một đĩa CD, đại diện cho tin mừng trong hình thức bằng văn bản và âm nhạc

phong trào Thánh khiết-Pentecostal, hoặc phong trào Thánh, kêu gọi những người sử dụng không được hài hòa với tinh vi âm nhạc nhà thờ, và tôn thờ thánh thiện của Ngài đã sử dụng bất kỳ loại phương tiện thành viên giáo đoàn có thể mang lại trong, từ tambourines để guitar điện. Nhà thờ Pentecostal dễ dàng sử dụng và đóng góp cho các ấn phẩm phúc âm nhạc vào đầu thế kỷ 20. Cuối thế kỷ 20 nhạc sĩ như Elvis Presley, Jerry Lee Lewis, Mahalia Jackson, Andrae Crouch, và anh em Blackwood được nêu ra trong một môi trường Pentecostal, hoặc đã thừa nhận sự ảnh hưởng của truyền thống.[11]

Sự ra đời của đài phát thanh trong thập niên 1920 tăng lên rất nhiều các đối tượng cho phúc âm nhạc, và James D. Vaughan sử dụng đài phát thanh như là một phần của mô hình kinh doanh của mình, mà cũng bao gồm đi du lịch Tứ để công bố công khai các sách phúc âm nhạc ông xuất bản một vài lần một năm.[12] Virgil O. tem Jesse R. Baxter nghiên cứu mô hình kinh doanh của Vaughan và bởi cuối thập niên 1920 đã chạy một cuộc cạnh tranh nặng cho Vaughan.[13] Trong thập niên 1920 cũng chứng kiến việc tiếp thị của tin mừng hồ sơ của các nhóm như gia đình Carter.

Người đầu tiên giới thiệu ảnh hưởng ragtime đi kèm phúc âm cũng như chơi đàn piano trên một ghi âm tin mừng là Arizona Dranes.[14]

Trong âm nhạc người Mỹ gốc Phi, phúc âm cầu phát triển một phong cách hiện sau sự thành công trước đó của các ca sĩ Jubilee Fisk. Những năm 1930 đã thấy bốn Fairfield, chim ruồi Dixie Boys mù 5, Swan Silvertones, Các Charioteers, và Quartet Golden Gate. Phân biệt chủng tộc chia các quốc gia, và các nhóm đã biết đến nhiều nhất trong cộng đồng người Mỹ gốc Phi, nhưng một số trong các cộng đồng da trắng bắt đầu làm theo họ.[15] Để bổ sung những cầu cấu hình cao, có nhiều màu đen phúc âm nhạc sĩ thực hiện trong thập niên 1920 và 1930.

trong the năm 1930, ở tại Chicago, Thomas A. Dorsey (biết tác giả của bài hát "Precious Lord, Take My Hand"), người đã dành những năm 1920 văn bản âm nhạc thế tục, bật toàn thời gian phúc âm nhạc, thiết lập một nhà xuất bản.[16] Ông đã trải qua nhiều thử nghiệm trong cuộc sống của mình mà ông đã vượt qua, bao gồm cả sức khỏe của ông và cái chết của vợ ông. Thomas đã đạt được kiến thức trong kinh thánh từ cha mình, những người đã là một bộ trưởng Baptist, và giảng dạy chơi piano bởi mẹ của mình. Ông bắt đầu làm việc với nhạc blues nhạc sĩ khi gia đình chuyển đến Atlanta.[17] Nó đã được nói rằng 1930 là năm khi âm nhạc phúc âm hiện đại bắt đầu, bởi vì hội nghị Baptist quốc gia đầu tiên công khai ủng hộ âm nhạc tại cuộc họp năm 1930.[18] Dorsey chịu trách nhiệm phát triển sự nghiệp âm nhạc của các nghệ sĩ người Mỹ gốc Phi, chẳng hạn như Mahalia Jackson.[16]

Trong khi đó, các đài phát thanh vẫn tiếp tục phát triển một đối tượng cho âm nhạc phúc âm, một thực tế kỷ niệm trong bài hát năm 1937 Albert E. Brumley, "Bật của đài phát thanh trên" (mà vẫn còn đang được phát hành trong phúc âm bài hát cuốn sách). Năm 1972, một ghi âm của "lần lượt của bạn
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: