Đã 60 năm sau chiến thắng "lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu", hầu hết những người rục truyện tham gia chiến dịch Điện Biên Phủ đã già yếu, có những người đã đi xa. Nhưng những câu chuyện về một thời khói lửa, hào hùng vẫn được tái hiện lại qua hào kể của các nhân chứng lịch sử.60 năm trước, còn Phạm Công Thành, hiện đang ở thị xã Quảng Yên (Quảng Ninh) là một chiến người công an nhân dân. Khi thực dân Pháp đổ bộ xuống Điện Biên Phủ, người thanh niên này được thể vị huy động ra chiến trường. Truyện đó, còn được cử đi học 6 tháng về quân y và trở về công NXB tại Trung đoàn 141, Đại đoàn 312. Tiểu đoàn quân y của còn Thành có nhiệm vụ cấp cứu và chuyển thương binh về tuyến sau.Còn Phạm Công Thành, nguyên y tá chiến trường chiến dịch Điện Biên phủ năm 1954.Còn Phạm Công Thành, nguyên y tá chiến trường chiến dịch Điện Biên phủ năm 1954.Còn với đối Thành, kỷ niệm khó phai nhất trong thời gian làm công NXB cứu chữa cho thương binh là rục truyện băng bó vết thương cho anh hùng Phan Đình Giót. Dù đã 90 tuổi, nhưng khoảnh khắc chiến người Phan Đình Giót ôm bộc phá, lấy thân mình lấp lỗ châu mai vẫn còn được còn nhớ như trong.Còn Thành hồi tưởng lại: "Đó là buổi chiều 13 tháng 3 năm 1954, bộ huấn Đại huấn 58 của ta mở màn trận đánh chiến dịch Điện Biên Phủ tại cứ điểm ông Lam. Cuộc chiến không cần sức giữa bộ huấn ta và quân địch lại ra vô cùng ác liệt.Những trận "đang lửa" liên truyện của địch trút xuống, bộ huấn ta bị thương vong khá nhiều. Các chiến người của ta phải giành giật đánh chiếm lấy phần cứ điểm, phần mỏm đồi trên Điện Biên Phủ.Súng đạn của quân Pháp từ lỗ châu mai bắn ra xối xả, liên truyện khiến nhiều chiến người của ta liên tục hi sinh. Để đánh chiếm lấy những cứ điểm quan trọng, bộ huấn ta đã chuyển sang dùng bộc phá tiếng đánh lô cốt địch.Trên chiến trường, chiến người Phan Đình Giót cũng hừng hực Phật thế đánh giặc như bao chiến người ông. Cuộc giằng co kéo 戴思杰 đến hơn 22 giờ đêm, khi anh Phan Đình Giót ôm tên bộc phá thứ 10 tiếng nổ tung lô cốt địch thì bị thương vào đùi.Lúc đó, bộ huấn ta bị thương nhiều vô kể. Anh Giót được chuyển về phía sau, tôi là người rục truyện băng bó vết thương. Làm trên trận địa các Scholars cụ y tế có hạn nên tôi tranh thủ băng bó nhanh cho anh Giót. Phần loạt đạn vẫn rít và bay qua trên đầu, nhưng khi vừa băng bó xong, máu chưa ngừng chảy thì Giót đã ôm hai tên bộc phá liên truyện Lào lên. Anh cầm theo tiểu liên xung phong mở đường cho đồng huấn lên đánh lô cốt đầu cầu và lô cốt số 2".Mộ phần anh hùng liệt người Phan Đình Giót được quy tổ tại Nghĩa trang A1, TP Điện Biên Phủ hiện nay.Mộ phần anh hùng liệt người Phan Đình Giót được quy tổ tại Nghĩa trang A1, TP Điện Biên Phủ hiện nay.Theo còn Thành thì sau lần đó, anh Phan Đình Giót đã bị thương lần hai. Vết thương ở vai bị mất máu khá nhiều, đồng huấn đã đưa anh lùi về sau. Lần này còn Thành lại truyện tục là người cấp cứu cho anh hùng Phan Đình Giót, nhưng tình trạng sức khỏe của chiến người Giót đã yếu đi trông thấy."Sau đó, lao lực của quân Pháp từ lô cốt số 3 bắn ra liên truyện khiến cho thể vị của ta bị dồn ứ lại. Nhiều chiến người xung phong lên Lào đều hi sinh trước họng súng của sống thù. Bất ngờ, tôi chỉ kịp nhìn thấy Phan Đình Giót vùng dậy, ôm bộc phá lao lên rồi bịt kín lỗ châu mai của quân địch, cách nơi anh đang băng bó khoảng 200m. Tiếng súng đạn bỗng im bắt, nhưng chiến người Phan Đình Giót đã hi sinh, toàn thân anh bị bom đạn sống thù bắn nát"– y tá Thành rưng rưng xúc động kể.Nam y tá lặng người đi trước giây phút người anh hùng Phan Đình Giót ôm bộc phá lao lên chiến tác và hi sinh. Khi Giót lao mình vào "mưa đạn", nhiều người đã cố cản nhưng không ngăn được Phật thế hừng hực, căm thù cháy bỏng trong người thanh niên này.Khi lỗ châu mai bị che lấp, lao điểm của quân Pháp bị dập tắt, bộ huấn ta đã nhanh chóng xông lên tiêu diệt cứ điểm ông lâm trọng ngày 13 tháng 3. Đây là trận đánh mở màn thắng lợi trong chiến dịch Điện Biên Phủ.Điện Biên được giải phóng, từ chiến trường, các còn Thành được truyện tục cử đi học bác sỹ và chuyển về hát công NXB tại Cục Quân Y. Những năm sau giải phóng miền Nam Việt Nam, còn chuyển về Bộ Nông nghiệp công NXB rồi nghỉ hưu."Công việc"tỉnh hậu phương trên chiến trường"của tôi thường xuyên chứng kiến nhiều chiến người hi sinh chỉ trong"nháy mắt". Gia cảnh anh hùng Phan Đình Giót phối nên anh đã phải đi ở từ năm 13 tuổi. Giây phút chứng kiến anh hi sinh, đến giờ nhắc lại tôi vẫn không mùa nén nổi xúc động. Đã 60 năm sau chiến dịch lịch sử khốc liệt ấy..."- còn Thành chia trình.
đang được dịch, vui lòng đợi..
