CHAPTER II HUMAN EXPERIENCES OF THE TRANSCENDENT * Definition: Experie dịch - CHAPTER II HUMAN EXPERIENCES OF THE TRANSCENDENT * Definition: Experie Việt làm thế nào để nói

CHAPTER II HUMAN EXPERIENCES OF THE

CHAPTER II HUMAN EXPERIENCES OF THE TRANSCENDENT

* Definition: Experience is
1a. direct observation of or participation in events as a basis of knowledge;
1b. the fact or state of having been affected by or gained knowledge through direct observation or participation
2a. practical knowledge, skill, or practice derived from direct observation of or participation in events or in a particular activity;
2b. the length of such participation * has 10 years' experience in the job*
3a. the conscious events that make up an individual life;
3b. the events that make up the conscious past of a community or nation or humankind generally.
4. something personally encountered, undergone, or lived through
5. the act or process of directly perceiving events or reality

I- THE SUBJECT
1. Immediacy: direct contact with someone or something
- Not mediated
- Not abstract
2. Life-Revelation: Personal involvement
3. Process: We identify ourselves and the course of our life through deeply lived experiences
4. Relation to Knowledge: not merely sensible nor merely cognitive
5. Collectivity: community experience

II- THE EXPERIENCE ITSELF
- Meaning: each experience has some meaning to be found.
- Purpose/Finality: each experience has some directedness.
- Concreteness: experiences do not exist in “general”.
- Openness to New Experience: Erlebnis (uncommon)=/= Erfahrung (common)
- Value: positive; negative; ambiguous

III- THE CONSEQUENCES
1- Discernment: experiences are self-imposing but not self-authenticating. They need some criteria to be discerned as authentic, as reliable.
2- Interpretation: to get the meaning, truth and value out of the experience (against a specific background: Tradition).
3- Expression: Spoken/Written: shifting from the immediate level to the intermediate level: language.
4- Memory: experience residing in the memory

IV- RELIGIOUS EXPERIENCES
The religious dimension is implicitly present in all human experiences =/= the consciously religious experiences.
1. Transcendental Experience
- Through limit-experiences, humans tend towards an ultimate horizon of unconditioned being.
- The ultimate horizon is not one object among other objects.
- Through acts of knowing and willing, humans enjoy a transcendental experience of the ultimate horizon.
- The ultimate horizon is always affirmed implicity/unthemathizedly.
- The ultimate horizon is the a priori condition for the possibility of any human experience.
- We name this ultimate horizon: The Absolute Truth, Goodness, Beauty, Unity
- The primordial form of God’s Self- Revelation
- We experience this revelation as a Gift.
- Universality of the Transcendental Experience / Revelation
- The condition for receiving divine revelation and salvation in the posteriori (historical/categorical) revelation.
2. Consciously Religious Experiences:
Those concerning our ultimate purposes and relationships with the Divine:
- One has to transcend sense experiences
- and to go beyond unthematized, transcendental experience of the Divine to the conscious experience of the depth and ultimacy: God.
3. Primordial Responses
In experiencing the reality of God and ourselves, we are called to “obey” and “respond” to Truth, Goodness, Unity.































CHAPTER III THE DIVINE SELF-COMMUNICATION

I. REVELATION
Revelation is constantly presupposed by every discussion about particular events and specific details of the Christian religion. One's understanding of revelation encloses and affects the whole of theology.
1. Revelation in the “Old Time” (The first Vatican council): revelation is understood as the communication of a set of divinely authenticated facts; the body of information thus communicated. This propositional view primarily presented revelation as the supernatural disclosure of new truths which significantly enriched our knowledge about God. It is the matter of answering question: what is revealed? (object; content; -->doctrine and creed)
Reaction: Assent--> assent to truths --> correctness of verbal expressions: Orthodoxy.
n.b.: Presupposition: language can encapsulate the collection of revealed truths and can be handed on (epistemological question: what can I know through verbal language?)
2. The understanding of Revelation of Second Vatican Council: Revelation is understood as interpersonal encounter or in a word “dialogue”. Instead of being interpreted primarily as God revealing truths, revelation is now understood to be God's self-revelation. It is expounded first and foremost as the gratuitous and saving self-disclosure of God who calls and enables us to enter by faith into a new personal relationship. Revelation in this view is a person-to-person, subject-to-subject, I-Thou encounter. Revelation now is the matter of answering the question: who is revealed? (e.g.: grace: not a “thing”, but the “indwelling of God.”)
The two Models imply each other: the dialogue does not remain locked within an inarticulate subjectivity.
The interpersonal encounter does not merely give rise to true propositions. Revelation comes about when human beings are addressed: through the scriptures, sermons, doctrinal statements, the sacraments, sacred art and other accounts drawn from previous revelatory encounters with God. Thus the formulation of faith not only issues from such encounters but also provokes them.
The communication of the truth about God remains an essential part of revelation, albeit always at the service of the personal encounter with God. Therefore, there is a meaning to be understood, a truth to be known and a mystery to be disclosed.
3. Revelation as salvation (in history):
In OT and NT, “salvation” has priority (wider usage/content) to “revelation/communication.” God reveals God-self primarily in great deeds (the major themes of biblical history).
Edward Schillebeeckx writes: “Revelation…is God's saving activity in history experienced and expressed by believers in answer to the question about the meaning of life.”
Then, “revelation” would be “salvation for our mind,” “the solution of our intellectual bewilderments”.
Or we could reserve “Revelation” for the initial encounter with God and the first call to faith. and
“Salvation” would be the whole subsequent working out of this initial experience, the transformation the follows when we accept God's word and allow it to change our lives.
Or (to defend the terminology) Revelation is both informative and effective. The very fact that God speaks to us is a saving and transforming gift. Revelation is no presupposition prior to salvation. In and through divine self-manifestation God saves us. The Word of God is effective as well as noetic.
n.b.: presupposition: theory of knowledge: speech-theory)
To sum up: two possible moves present themselves. We could make theology of salvation dominant, but hasten to acknowledge that essentially there must be a revelatory side to salvation. The second Vatican Council did not choose between revelation and salvation, but employed the terms almost interchangeably. As far as the council was concerned, the history of revelation is the history of salvation and vice versa. Instead of using the terms as practically synonymous, we could use a higher terminology that embraces and speaks of the divine “self-communication.” Salvation and revelation constitute the history of the divine self-communication.
4. Revelation as Inner Experience:
Revelation and salvation cannot hang in the air without reaching their “object” and being accepted by their addressees. If God is revealed and salvation takes place, that revelation comes to the community (and individuals) and people experience salvation. Revelation is neither an impersonal body of objective truths nor a series of external, historical events. Rather, it is a privileged interior experience of grace or communion with God.
* dialectics: Utterly transcendent, God encounters the human subject when it pleases Him by means of the word in which faith recognizes Him to be present.
* new awareness: God is not a direct object of experience, but is mysteriously present as the transcendent dimension of human engagement in creative task.
In spite of differences in understanding God’s revelation (self-communication), we can identify some properties. Accordingly, revelation is:
- God’s free action in turning to his spiritual creatures. In revealing, God bestows a gift over and above the fundamental gift of creation, and perfective of the latter.
- By revelation God communicates truths concerning Himself and concerning humanity as related to Him. Revealed truth is, at least in part, beyond the capacity of the human mind to discover by its own connatural powers.
- The truth of revelation is spiritually important. It has value for salvation (the total good and final good of the individual and the community).
The most example images of experience of God's self-communication are St. John, the Evangelist and St. Augustine, both of them speak of events in which they are personally and deeply involved, not pieces of information they have picked-up second hand from some authority nor conclusions they have reached through argumentation. They are very much alive when the experiences happen to them. These experiences disclose what their life is and is to be.
II. Means and Mediators:
“In the old times, in various ways and forms, God spoke to our fathers. In these last days, he spoke to us through His Son, Jesus Christ” (Hebr. 1, 1).
1. Means: How was/is revelation experienced?
As all human experience entails an ultimate, religious element, it bears a primordial, transcendental revelation and can become a consciously religious experience to constitute an historical self-communication of God. Every experience has then the potential to convey in a particular way God's revealing and sav
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
CHƯƠNG II CỦA CON NGƯỜI KINH NGHIỆM CỦA CÁC SIÊU * Định nghĩa: Kinh nghiệm là 1A. trực tiếp quan sát hoặc tham gia vào các sự kiện như một cơ sở kiến thức; 1B. thực tế hoặc bang có bị ảnh hưởng bởi hoặc đã đạt được kiến thức thông qua trực tiếp quan sát hoặc tham gia 2A. thực tế kiến thức, kỹ năng, hoặc thực hành có nguồn gốc từ các quan sát trực tiếp của hoặc tham gia vào các sự kiện hoặc trong một hoạt động cụ thể; 2B. chiều dài của sự tham gia như vậy * có 10 năm kinh nghiệm trong công việc * 3A. các sự kiện có ý thức tạo nên một cuộc sống cá nhân; 3B. các sự kiện tạo nên quá khứ có ý thức của cộng đồng hoặc quốc gia hay nhân loại nói chung. 4. một cái gì đó cá nhân gặp phải, trải qua, hoặc sống qua 5. các hành động hoặc quá trình trực tiếp cảm nhận sự kiện hoặc thực tếTÔI-CHỦ ĐỀ 1. immediacy: tiếp xúc trực tiếp với một ai đó hoặc một cái gì đó -Không phải qua trung gian nhất -Không trừu tượng 2. sự mặc khải cuộc sống: tham gia cá nhân 3. quá trình: Chúng tôi xác định bản thân và các khóa học của chúng tôi cuộc sống thông qua sâu sắc sống kinh nghiệm 4. liên quan đến kiến thức: không chỉ đơn thuần là hợp lý cũng không phải chỉ đơn thuần là nhận thức 5. cộng đồng hải ngoại: cộng đồng kinh nghiệmII-NHỮNG KINH NGHIỆM RIÊNG CỦA MÌNH -Nghĩa là: các kinh nghiệm mỗi có một số có nghĩa là để được tìm thấy. -Mục đích/dứt khoát: các kinh nghiệm mỗi có một số directedness. -Concreteness: kinh nghiệm không tồn tại trong "chung". -Cởi mở để kinh nghiệm mới: Erlebnis (thường) = / = Erfahrung (chung) -Giá trị: tích cực; tiêu cực; mơ hồIII-NHỮNG HẬU QUẢ 1-nhận thức sâu sắc: kinh nghiệm là tự áp đặt nhưng không tự cá. Họ cần một số tiêu chí để được discerned là xác thực, như là đáng tin cậy. Giải thích 2: để có được ý nghĩa, sự thật và giá trị những kinh nghiệm (chống lại một nền tảng cụ thể: truyền thống). 3-biểu hiện: nói/viết: chuyển từ mức ngay lập tức đến trung cấp: ngôn ngữ. 4-bộ nhớ: kinh nghiệm sống trong bộ nhớ KINH NGHIỆM IV-TÔN GIÁO Kích thước tôn giáo là ngầm hiện diện trong tất cả những kinh nghiệm của con người = / = những kinh nghiệm có ý thức tôn giáo. 1. siêu Việt kinh nghiệm -Qua giới hạn-kinh nghiệm, con người có xu hướng hướng tới một chân trời cuối cùng là không điều kiện. -Đường chân trời cuối cùng là không có một đối tượng trong số các đối tượng khác. -Thông qua hành vi của hiểu biết và sẵn sàng, con người tận hưởng một kinh nghiệm siêu Việt của đường chân trời cuối cùng. -Đường chân trời cuối cùng là luôn luôn khẳng định implicity/unthemathizedly. -Đường chân trời cuối cùng là một tiên nghiệm điều kiện cho khả năng của bất kỳ kinh nghiệm của con người. -Chúng tôi đặt tên này chân trời cuối cùng: những thử thách tuyệt đối, tốt đẹp, vẻ đẹp, sự thống nhất -Dạng nguyên thủy của Thiên Chúa tự - Khải huyền -Chúng tôi kinh nghiệm sự mặc khải này như một món quà. -Tính phổ quát của kinh nghiệm siêu / Khải huyền -Điều kiện để nhận được sự mặc khải thần thánh và sự cứu rỗi trong Khải huyền posteriori (lịch sử/phân loại). 2. có ý thức tôn giáo kinh nghiệm: Những người liên quan đến mục đích cuối cùng và mối quan hệ với Thiên Chúa của chúng tôi: -Người ta phải vượt qua cảm giác kinh nghiệm - và để đi vượt ra ngoài kinh nghiệm unthematized, siêu Việt của Thiên Chúa đến những kinh nghiệm có ý thức của chiều sâu và ultimacy: Thiên Chúa. 3. nguyên thủy hồi đáp Ở trải qua thực tế của Thiên Chúa và bản thân, chúng tôi được gọi là "tuân thủ" và "trả lời" với chân lý, lòng tốt, sự thống nhất.CHƯƠNG III GIAO TIẾP TỰ THẦN THÁNHI. KHẢI HUYỀN Sự mặc khải liên tục presupposed bởi mỗi cuộc thảo luận về các sự kiện đặc biệt và các chi tiết cụ thể của các tôn giáo Thiên Chúa giáo. Của một sự hiểu biết về sự mặc khải bao quanh và ảnh hưởng đến toàn bộ của thần học. 1. sự mặc khải trong "Cũ thời gian" (hội đồng Vatican đầu tiên): sự mặc khải được hiểu là các giao tiếp của một tập hợp các divinely xác thực sự kiện; cơ thể của thông tin do đó truyền đạt. Quan điểm này propositional chủ yếu trình bày sự mặc khải là siêu nhiên tiết lộ sự thật mới mà đáng kể phong phú của chúng tôi kiến thức về Thiên Chúa. Đó là vấn đề trả lời câu hỏi: những gì được tiết lộ? (đối tượng nội dung;--> học thuyết và tín ngưỡng) Phản ứng: Sự đồng ý--> sự đồng ý để sự thật--> tính đúng đắn của biểu thức bằng lời nói: chính thống giáo. NB: Presupposition: ngôn ngữ có thể gói gọn bộ sưu tập của tiết lộ sự thật và có thể được trao (nhận thức luận câu hỏi: tôi có thể biết những gì thông qua ngôn ngữ bằng lời nói?) 2. sự hiểu biết của sự mặc khải của thứ hai hội đồng Vatican: sự mặc khải được hiểu như là cuộc gặp gỡ giữa các cá nhân hoặc trong một từ "đối thoại". Thay vì được giải thích chủ yếu là Thiên Chúa tiết lộ sự thật, sự mặc khải bây giờ hiểu là của Thiên Chúa self-revelation. Nó expounded đầu tiên và trước hết là các cho không và tiết kiệm tự tiết lộ Thiên Chúa đã gọi và cho phép chúng tôi để nhập bởi Đức tin vào một mối quan hệ cá nhân mới. Khải huyền trong quan điểm này là một cá nhân, chủ đề-để-chủ đề, tôi-ngươi gặp phải. Sự mặc khải bây giờ là vấn đề trả lời các câu hỏi: Ai tiết lộ? (ví dụ như: grace: không phải là một "điều", nhưng các "indwelling của Thiên Chúa.") Hai mô hình ngụ ý nhau: cuộc đối thoại không còn bị khóa trong một chủ quan inarticulate. Cuộc gặp gỡ giữa các cá nhân không chỉ đơn thuần là làm phát sinh để thực sự đề xuất. Khải Huyền nói về khi con người được giải quyết: thông qua kinh thánh, bài giảng, doctrinal phát biểu, các bí tích, thiêng liêng nghệ thuật và các tài khoản khác rút ra từ trước revelatory cuộc gặp với Thiên Chúa. Do đó xây dựng Đức tin không chỉ các vấn đề từ cuộc gặp như vậy nhưng cũng khiêu khích chúng. Các giao tiếp của sự thật về Thiên Chúa vẫn còn một phần thiết yếu của sự mặc khải, mặc dù luôn luôn ở các dịch vụ của cuộc gặp gỡ cá nhân với Thiên Chúa. Vì vậy, đó là một ý nghĩa để được hiểu, một sự thật được biết đến và một bí ẩn được tiết lộ. 3. sự mặc khải là sự cứu rỗi (trong lịch sử): Trong OT và NT, "sự cứu rỗi" có ưu tiên (rộng hơn sử dụng/nội dung) đến "sự mặc khải/truyền thông." Thiên Chúa tiết lộ Thiên Chúa-tự chủ yếu trong hành động tuyệt vời (những chủ đề chính của kinh thánh lịch sử). Edward Schillebeeckx viết: "sự mặc khải... là Thiên Chúa của tiết kiệm hoạt động trong lịch sử có kinh nghiệm và bày tỏ bởi các tín hữu trong câu trả lời cho câu hỏi về ý nghĩa của cuộc sống." Sau đó, "mặc khải" sẽ là "sự cứu rỗi cho tâm trí của chúng tôi," "các giải pháp của chúng tôi bewilderments trí tuệ". Hoặc chúng tôi có thể dự trữ "Mặc khải" cho cuộc gặp gỡ đầu tiên với Thiên Chúa và các cuộc gọi đầu tiên đến Đức tin. và "Salvation" sẽ là các hoàn toàn sau đó làm việc ra khỏi kinh nghiệm ban đầu này, sự chuyển đổi các sau khi chúng tôi chấp nhận lời Chúa và cho phép nó thay đổi cuộc sống của chúng tôi. Hoặc (để bảo vệ các thuật ngữ) sự mặc khải là cả thông tin và hiệu quả. Một thực tế rất rằng Thiên Chúa nói với chúng tôi là một món quà tiết kiệm và chuyển đổi. Sự mặc khải là không presupposition trước khi sự cứu rỗi. Ở và thông qua các biểu hiện tự thần thánh Thiên Chúa tiết kiệm chúng tôi. Lời Chúa là hiệu quả cũng như thuộc về trí năng. NB: presupposition: lý thuyết về kiến thức: bài phát biểu-lý thuyết) To sum up: two possible moves present themselves. We could make theology of salvation dominant, but hasten to acknowledge that essentially there must be a revelatory side to salvation. The second Vatican Council did not choose between revelation and salvation, but employed the terms almost interchangeably. As far as the council was concerned, the history of revelation is the history of salvation and vice versa. Instead of using the terms as practically synonymous, we could use a higher terminology that embraces and speaks of the divine “self-communication.” Salvation and revelation constitute the history of the divine self-communication. 4. Revelation as Inner Experience: Revelation and salvation cannot hang in the air without reaching their “object” and being accepted by their addressees. If God is revealed and salvation takes place, that revelation comes to the community (and individuals) and people experience salvation. Revelation is neither an impersonal body of objective truths nor a series of external, historical events. Rather, it is a privileged interior experience of grace or communion with God. * dialectics: Utterly transcendent, God encounters the human subject when it pleases Him by means of the word in which faith recognizes Him to be present. * new awareness: God is not a direct object of experience, but is mysteriously present as the transcendent dimension of human engagement in creative task. In spite of differences in understanding God’s revelation (self-communication), we can identify some properties. Accordingly, revelation is: - God’s free action in turning to his spiritual creatures. In revealing, God bestows a gift over and above the fundamental gift of creation, and perfective of the latter. - By revelation God communicates truths concerning Himself and concerning humanity as related to Him. Revealed truth is, at least in part, beyond the capacity of the human mind to discover by its own connatural powers. - The truth of revelation is spiritually important. It has value for salvation (the total good and final good of the individual and the community). The most example images of experience of God's self-communication are St. John, the Evangelist and St. Augustine, both of them speak of events in which they are personally and deeply involved, not pieces of information they have picked-up second hand from some authority nor conclusions they have reached through argumentation. They are very much alive when the experiences happen to them. These experiences disclose what their life is and is to be.II. Means and Mediators: “In the old times, in various ways and forms, God spoke to our fathers. In these last days, he spoke to us through His Son, Jesus Christ” (Hebr. 1, 1). 1. Means: How was/is revelation experienced? As all human experience entails an ultimate, religious element, it bears a primordial, transcendental revelation and can become a consciously religious experience to constitute an historical self-communication of God. Every experience has then the potential to convey in a particular way God's revealing and sav
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chương II KINH NGHIỆM NHÂN CỦA siêu việt * Định nghĩa: Kinh nghiệm là 1a. quan sát trực tiếp hoặc tham gia vào các sự kiện như là một cơ sở của tri thức; 1b. thực tế hoặc trạng thái đã bị ảnh hưởng bởi hoặc được kiến thức thông qua quan sát trực tiếp hoặc tham gia 2a. kiến thức thực tế, kỹ năng, thực hành hoặc bắt nguồn từ quan sát trực tiếp hoặc tham gia vào các sự kiện hoặc trong một hoạt động cụ thể; 2b. chiều dài của sự tham gia * như vậy đã có 10 năm kinh nghiệm trong công việc * 3a. các sự kiện có ý thức tạo nên một cuộc sống cá nhân; 3b. các sự kiện tạo nên qua ý thức của một cộng đồng hay một quốc gia hay nhân loại nói chung. 4. một cái gì đó cá nhân gặp phải, trải qua, hay đã sống qua 5. các hành động hoặc quá trình của các sự kiện trực tiếp nhận thức hoặc thực tế I- ĐỐI TƯỢNG 1. Cấp thiết: tiếp xúc trực tiếp với một ai đó hoặc một cái gì đó - Không qua trung gian - Không trừu tượng 2. Life-Khải Huyền: sự tham gia của cá nhân 3. Quy trình: Chúng tôi xác định bản thân và quá trình cuộc sống của chúng tôi thông qua những kinh nghiệm sống sâu sắc 4. Liên quan đến kiến thức: không chỉ đơn thuần là hợp lý và cũng không chỉ đơn thuần là nhận thức 5. Tập thể: kinh nghiệm cộng đồng II- KINH NGHIỆM chính nó - Ý nghĩa:. Mỗi kinh nghiệm có một số ý nghĩa để được tìm thấy - Mục đích / khoát: mỗi kinh nghiệm có một số directedness. - Tính cụ thể: kinh nghiệm không tồn tại trong "nói chung". - Cởi mở để New Experience: Erlebnis (không phổ biến) = / = Erfahrung (thông thường) - Giá trị: tích cực; tiêu cực; mơ hồ III- CÁC HẬU QUẢ phân 1-: kinh nghiệm là tự áp đặt nhưng không tự xác nhận. Họ cần một số tiêu chí để phân biệt được là xác thực, đáng tin cậy. 2. Giải thích: để có được ý nghĩa, sự thật và giá trị ra khỏi kinh nghiệm (đối với một nền cụ thể: Truyền thống). 3- Biểu hiện: nói / viết: chuyển từ phương ngay lập tức mức trình độ trung cấp: ngôn ngữ. 4- Bộ nhớ: kinh nghiệm cư trú trong bộ nhớ IV- TÔN GIÁO KINH NGHIỆM Các chiều kích tôn giáo là ngầm hiện diện trong tất cả các kinh nghiệm của con người = / = những kinh nghiệm có ý thức tôn giáo. 1. Siêu Kinh nghiệm - Thông qua giới hạn-kinh nghiệm, con người có xu hướng hướng tới một chân trời cuối cùng của con người vô điều kiện. - Chân trời cuối cùng không phải là một đối tượng giữa các đối tượng khác. - Thông qua hành vi của hiểu biết và sẵn sàng, con người tận hưởng một kinh nghiệm siêu việt của đường chân trời cuối cùng. - Các chân trời cuối cùng là luôn luôn khẳng định implicity / unthemathizedly. - Chân trời cuối cùng là một ưu tiên điều kiện cho khả năng của bất kỳ kinh nghiệm của con người. - Chúng tôi đặt tên cho đường chân trời này cuối cùng: The Absolute Truth, Thiện, Thẩm mỹ, Unity - Các hình thức nguyên thủy của Tự Thiên Chúa Khải Huyền - Chúng ta trải qua sự mặc khải này như một món quà. - Phổ quát về Kinh nghiệm Siêu Việt / Khải Huyền -. Các điều kiện để nhận được sự mặc khải của Thiên Chúa và ơn cứu độ trong hậu (lịch sử / categorical) mặc khải 2. Kinh nghiệm có ý thức tôn giáo: Những liên quan đến mục đích cuối cùng và các mối quan hệ của chúng ta với Thiên Chúa: - Người ta phải vượt qua những kinh nghiệm có ý nghĩa - và đi xa hơn unthematized, kinh nghiệm siêu việt của Thiên Chúa với những kinh nghiệm có ý thức về chiều sâu và ultimacy: Thiên Chúa. 3. Responses Primordial Trong trải nghiệm thực tế của Thiên Chúa và chính mình, chúng ta được mời gọi để "phục tùng" và "đáp ứng" Chân, Thiện, Unity. CHƯƠNG III CÁC DIVINE TỰ THÔNG I. MẠC KHẢI Khải Huyền là liên tục giả định bởi mỗi cuộc thảo luận về các sự kiện cụ thể và chi tiết cụ thể của Kitô giáo. Một sự hiểu biết của mạc khải ghém ảnh hưởng đến toàn bộ nền thần học. 1. Khải Huyền trong "Old Time" (Hội đồng Vatican đầu tiên): mặc khải được hiểu như là sự giao tiếp của một tập hợp các sự kiện thiêng liêng chứng thực; cơ thể của thông tin do đó truyền đạt. Xem mệnh đề này chủ yếu được trình bày mạc khải như là việc tiết lộ siêu nhiên của những chân lý mới làm giàu đáng kể kiến thức của chúng ta về Thiên Chúa. Đây là vấn đề của việc trả lời câu hỏi: những gì được tiết lộ? (đối tượng; nội dung; -> giáo lý và tín ngưỡng) phản ứng:. phê chuẩn -> đồng ý với sự thật -> đúng đắn của biểu thức bằng lời nói: Chính thống nb: tiền giả định: ngôn ngữ có thể gói gọn trong bộ sưu tập của các chân lý mạc khải và có thể được truyền lại (nhận thức luận câu hỏi: những gì tôi có thể biết thông qua ngôn ngữ nói)? 2. Sự hiểu biết về Mạc Khải của Công đồng Vatican II: Khải Huyền được hiểu là cuộc gặp gỡ giữa các cá nhân hoặc trong một từ "đối thoại". Thay vì được giải thích chủ yếu là Thiên Chúa tiết lộ sự thật, sự mặc khải hiện nay hiểu là tự mặc khải của Thiên Chúa. Nó được giảng rộng đầu tiên và quan trọng nhất là sự tự bộc lộ vô cớ và cứu độ của Thiên Chúa, Đấng kêu gọi và cho phép chúng ta nhập bởi đức tin vào một mối quan hệ cá nhân mới. Khải Huyền quan điểm này là một người sang người, chủ thể-to-môn, I-Thou cuộc gặp gỡ. Khải Huyền bây giờ là vấn đề của việc trả lời câu hỏi: ai được tiết lộ? (ví dụ: ân sủng: ". cư ngụ của Thiên Chúa" không phải là một "sự vật", nhưng) Hai mô hình hàm ý nhau: đối thoại không vẫn bị khóa trong một chủ ú ớ. Các cuộc gặp gỡ giữa các cá nhân không chỉ đơn thuần là làm phát sinh các mệnh đề đúng. Khải Huyền nói về khi con người được giải quyết: thông qua các kinh sách, bài giảng, báo cáo về tín lý, các bí tích, nghệ thuật thánh và các tài khoản khác được rút ra từ cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa mạc khải trước đó. Vì vậy việc xây dựng niềm tin không chỉ các vấn đề từ những chuyện như vậy mà còn khiêu khích họ. Các thông tin liên lạc của sự thật về Thiên Chúa vẫn là một phần thiết yếu của mạc khải, mặc dù luôn luôn phục vụ những cuộc gặp gỡ cá nhân với Chúa. Do đó, có một ý nghĩa được hiểu, một sự thật được biết đến và là một bí ẩn được tiết lộ. 3. Mạc khải như là sự cứu rỗi (trong lịch sử):. Trong Cựu Ước và Tân Ước, "cứu rỗi" được ưu tiên (rộng hơn sử dụng / nội dung) để ". Khải thị / truyền thông" Thiên Chúa mạc khải Thiên Chúa-tự chủ yếu trong việc làm vĩ đại (chủ đề chính của lịch sử kinh thánh) Edward Schillebeeckx viết: "Khải Huyền ... là hoạt động cứu độ của Chúa trong lịch sử kinh nghiệm và thể hiện bởi những người tin vào câu trả lời cho câu hỏi về ý nghĩa của cuộc sống." Sau đó, "mạc khải" sẽ là "sự cứu rỗi cho tâm trí của chúng tôi", "giải pháp của bewilderments trí tuệ của chúng tôi ". Hoặc chúng ta có thể dự trữ" Khải Huyền "cho cuộc gặp gỡ đầu tiên với Thiên Chúa và các cuộc gọi đầu tiên đến đức tin. và "cứu rỗi" sẽ là toàn bộ tiếp theo làm việc ra kinh nghiệm ban đầu này, việc chuyển đổi sau khi chúng tôi chấp nhận lời Chúa và cho phép nó để thay đổi cuộc sống của chúng ta. Hoặc (để bảo vệ các thuật ngữ) Khải Huyền là cả thông tin và hiệu quả. Thực tế rằng Thiên Chúa nói với chúng ta là một món quà lưu và chuyển đổi. Khải Huyền là không có tiền giả định trước khi đến sự cứu rỗi. Trong và qua Chúa tự biểu hiện Thiên Chúa cứu độ chúng ta. Lời Chúa là hiệu quả cũng như thuộc về lý trí. Nb: tiền giả định: lý thuyết về kiến thức: bài phát biểu lý thuyết) Tổng hợp: hai động thái thể hiện mình. Chúng tôi có thể làm cho nền thần học của ơn cứu độ chi phối, nhưng đẩy nhanh để thừa nhận rằng về cơ bản phải có một bên mặc khải để cứu rỗi. Công đồng Vatican thứ hai đã không lựa chọn giữa sự mặc khải và cứu độ, nhưng lại sử dụng các từ ngữ gần như thay thế cho nhau. Theo như các hội đồng đã được quan tâm, lịch sử của mạc khải là lịch sử của sự cứu rỗi và ngược lại. Thay vì sử dụng các điều khoản khi thực tế đồng nghĩa, chúng ta có thể sử dụng một thuật ngữ cao hơn mà bao trùm và nói về Chúa "tự truyền thông." Sự cứu rỗi và sự mặc khải cấu thành lịch sử của Thiên Chúa tự truyền thông. 4. Mạc khải như là Inner Kinh nghiệm: mạc khải và cứu độ không thể treo trong không khí mà không đạt được "đối tượng" của mình và được chấp nhận bởi phần địa chỉ của họ. Nếu Thiên Chúa được mạc khải và cứu độ diễn ra, mặc khải mà đến với cộng đồng (và cá nhân) và người trải nghiệm sự cứu rỗi. Khải Huyền không phải là một cơ quan phi cá nhân về sự thật khách quan cũng không phải một loạt các sự kiện lịch sử bên ngoài. Thay vào đó, nó là một kinh nghiệm nội thất đặc quyền của ân sủng hay hiệp thông với Thiên Chúa. * Biện chứng: Hoàn toàn siêu việt, Thiên Chúa phải chạm trán những đối tượng con người khi nó vui lòng Ngài bằng phương tiện của các từ trong đó đức tin nhận Ngài có mặt. * Nhận thức mới: Thiên Chúa là không phải là một đối tượng trực tiếp của kinh nghiệm, nhưng là bí ẩn hiện như chiều kích siêu việt của con người trong việc tham gia sáng tạo. Mặc dù sự khác biệt trong sự hiểu biết mạc khải của Thiên Chúa (tự truyền thông), chúng ta có thể xác định một số đặc tính. Theo đó, mặc khải là: - hành động của Đức Chúa Trời trong việc biến những sinh vật thiêng liêng của mình. Trong tiết lộ, Thiên Chúa ban cho một món quà hơn và trên các món quà căn bản của sự sáng tạo, và hoàn bị về sau này. - By mạc khải Thiên Chúa truyền chân lý về chính Ngài và về nhân loại như liên quan đến Ngài. Tiết lộ sự thật là, ít nhất là một phần, vượt quá khả năng của tâm trí con người để khám phá bởi các cường hợp sinh riêng của mình. - Sự thật của sự mặc khải quan trọng là tinh thần. Nó có giá trị cho sự cứu rỗi (tổng tốt và cuối cùng tốt của cá nhân và cộng đồng). Những hình ảnh ví dụ hầu hết các kinh nghiệm của chính truyền thông của Thiên Chúa là Thánh Gioan, Thánh và Thánh Augustine, cả hai người họ nói chuyện về các sự kiện trong mà họ là cá nhân và tham gia sâu sắc, không mẩu thông tin mà họ đã chọn lên bàn tay thứ hai từ một số cơ quan cũng không kết luận họ đã đạt được thông qua tranh luận. Họ đang rất sống động khi những kinh nghiệm xảy ra với họ. Những kinh nghiệm này tiết lộ cuộc sống của họ là gì và là được. II. Phương tiện và Hòa giải: "Ngày xưa, theo những cách khác nhau và các hình thức, Thiên Chúa đã nói với cha ông ta. Trong những ngày qua, ông đã nói với chúng ta qua Con của Ngài, Chúa Giêsu Kitô "(Hebr. 1, 1). 1. Có nghĩa là: Làm thế nào là / là mạc khải có kinh nghiệm? Như tất cả kinh nghiệm của con người đòi hỏi một, yếu tố tôn giáo cuối cùng, nó mang rất sơ khai, mạc khải siêu việt và có thể trở thành một kinh nghiệm có ý thức tôn giáo để tạo nên một lịch sử tự truyền thông của Thiên Chúa. Mỗi kinh nghiệm có thì tiềm để truyền đạt một cách cụ thể sav hở hang và Thiên Chúa



















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: