FanFictionJust InCommunityForumMoreAsami's Grief by OichiHitomi999 Ani dịch - FanFictionJust InCommunityForumMoreAsami's Grief by OichiHitomi999 Ani Việt làm thế nào để nói

FanFictionJust InCommunityForumMore

FanFiction
Just In
Community
Forum

More
Asami's Grief by OichiHitomi999
Anime » Finder Series Rated: T, English, Angst & Tragedy, Words: 1k+, Favs: 24, Follows: 38, Published: Feb 18, 2014
11
It had been a normal day for Akihito, he had been out searching for a scoop like usual when he had come across it, that dangerous man, but out of either sheer stupidity, or pure arrogance because he had Asami on his side he chose to take the pictures of that beating his son, not knowing how those pictures would effect his life.

*Akihito Takaba*

I coughed as the man held me by the throat up against the wall.

"You brat, I will be taking those photo's." I snarled.

"No, you wont!" I stated kicking him in the gut and hitting the ground with a thud. I then pulled myself to my feet and had almost gotten away when the man grabbed me and pulled me back, slapping me. I grabbed my cheek then glared at him. "You better apologize for that, or your gonna end up dead tommorow, the moment I show Asami this." I stated pulling the guys ID from my pocket.

"Wait a second, Asami?" He asked then gasped when he realized that I had pick pocketed his ID Card.

"Yeah, I am someone that Asami holds dear so he wont take kindly to you hitting me."

"Give me that film and I wont have to hurt you."

"No thanks." I stated then pushed him off and ran away from him, around the corner, almost running straight into my guard. "Let's go!" I grabbed him by the arm and yanked him in the other direction, running away from that alley as fast as I could.

"Takaba-Sama, what is it?" He asked.

"Nothing I just..." I trailed off when I heard a gun shot from behind us and as the bullet imbedded itself into my gut, the second bullet imbedding into my lungs. I looked down in shock as blood soaked into my pure white T-Shirt then collapsed allowing my guard to catch me as my eyes flickered closed and my mind went blank.

*Ryuichi Asami*

I sighed as I put my smoke out in the ash tray then looked at Mr. Ootori.

"So you want me to go in on this half and half with you so that I can help with funding?" I asked and he nodded.

"Yes, the Ootori Group would run the actual park itself while you would run the resort." I tapped my finger against the desk. I opened my mouth to reply then stopped when my phone vibrated. I sighed and grabbed my phone from off my desk. It was a call from one of Akihito's three guards.

"One moment, Yoshio, I have to take this." I flipped my phone open and answered it with a hello.

"Asami-Sama! It's bad, I am at the hospital right now." I blinked in surprise.

"What is bad?" I asked.

"It's Takaba-Sama, he was shot. He is in surgery right now but they said that the wound is bad and that he may not survive." I gasped.

"Which Hospital?" I asked.

"The Tokyo Hospital, the one not far from your apartment."

"I will be over there soon, if anything happens call me."

"I understand, Asami-Sama." I hung up my phone then stood and slid the phone into my pocket.

"I apologize Yoshio, but there has been an emergancy so I need to head over to Tokyo Hospital, we will have to talk about this at another time."

"That's fine, but would you mind me coming with you, while you were on the phone I got a page from my son saying that I was needed at the hospital anyway." I nodded.

"I dont mind, now let's go." We both exited the building together and got into the car headed for Tokyo Hospital.

*Kou*

I sighed as I walked back into my apartment with Takato and took all the groceries to the kitchen.

"Thanks for helping me carry everything, Takato." He nodded.

"Dont worry about it." My phone then went off followed by Takato's. I answered mine quickly.

"Hello?" I asked.

"Hello, is this Kou?"

"Yes, and who is this?" I asked.

"I am calling from the Tokyo Hospital, I was told to contact you for a friend of yours who was admitted, Mr. Takaba Akihito." I gasped.

"What happened!? Is Akihito alright!?"

"He is in surgery, and it isnt looking good."

"Alright, I will be there as soon as possible." I hung up then grabbed Takato's wrist and ran out the door as he finished his call.

"We have to get to the hospital!" I nodded.

"Your right, it shouldnt take too long it's only about four or five blocks from here." It didnt take us long to run to the hospital and when we got there we saw the guy that had picked Akihito up on new years walking into the hospital in a hurry followed by another man. We ran in after them and headed straight to the waiting room. The guy looked at the two of us then looked away. Now that I thought about it I had seen Akihito with that guy on numerous occasions. Maybe they were friends or something. A doctor then walked out.

"Akihito Takaba." She stated and Takato and I rushed forward along with the other guy.

"Is Akihito alright?" I asked worriedly.

"I would like to say yes but unfortunatly I must give you the not so pleasant answer, it seems that he was shot once in the torso and once in the lungs. He has a large ammount of internal bleeding, and wasnt breathing when we brought him in. He is not looking good, but dont worry..."

"Dont give us that crap about how, "everything is going to be okay" my best friend just got shot and may die! Last time I checked that means that things are far from okay so dont even go there!" The doctor nodded.

"Yes, I apologize." She then turned and walked away and I sighed. Takato gently patter my back.

"It's alright Kou, im sure Akihito will be fine." I sighed then turned and found a seat to make myself comfortable in.

*Ryuichi Asami*

I sat down in a chair, tapping my foot nervously. I was anxious, I was worried and above all I fucking pissed off about the fact that I wasnt allowed to smoke or drink in the hospital. I glanced at Akihito's friends who sat together with worried expressions on their faces, obviously waiting for Akihito to get out of surgery. The three of us waited in the waiting room for hours, and well into the night before a doctor finally came out and called Akihito's name. I glanced at the two who were now asleep and after a glance at Kirishima he nodded and woke the two of them up. I then walked over to the doctor and they followed.

"How is he?" I asked.

"After a while we managed to stabilize him, we removed both bullets, luckily it seems that the first bullet didnt hit any major organs, so the majority of the damage is to his lungs, we managed to stop the bleeding of his lungs, luckily it seems the bullet just grazed his lungs so after a few months of recovery he should be fine. Now are any of you family?" We all shook our heads. "Then what are your relationships to him?"

"Childhood Friends." Both boys stated.

"And you, Asami-Sama." I took a small moment to think over what to say so I didnt embaress Akihito.

"Roommate." I stated.

"Alright, well the three of you can come see him, but he isnt awake yet." The two boys nodded and we all followed the doctor to Akihito's room. When we got into the room I saw Akihito laying in the bed, hooked up to numerous wires. He looked fragile, vulnerable. I discarded the jacket of my suit on one of the three chairs then walked over to the bed and sat down beside Akihito, gently running a hand through his hair. I sighed and took a moment to remove my tie and roll up my sleeve's before focusing my attention back on Akihito. I could see the gentle rise and fall of his chest.

So Small.

So Fragile.

So Vulnerable.

So Terrifyingly Close To Death.

The two boys sat down beside Akihito's bed and looked at me.

"Kou and Takato, correct?" They both nodded.

"And I assume you are Asami-San." I nodded.

"So you are the one Akihito has been living with." Takato stated with a sigh. The room then went into an awkward silence. We all sat in silence for about an hour before both boys fell asleep but I couldnt sleep. I couldnt sleep when I knew that Akihito was right beside me, so close to death. After a little while his eyes flickered open and he looked up at me.

"Ryuichi?" He asked and I blinked in surprise. That was the first time he had ever called me by my first name.

"How do you feel Akihito?" I asked.

"T-Thirsty." He stated and I sighed.

"Alright, stay here, and dont you dare try to sit up. I am going to go get you some water." He nodded and I gently kissed his forehead before heading into the bathroom and filling his glass with water. I took a sip of water to make sure that it wasnt bad, feeling the need to be especially careful. I then walked back into the room and to Akihito's side. I sat him up partially and held the glass for him, his shaking hands holding onto my hand. He took a few gulps before I pulled the glass away, once he had swallowed all of his water I held the glass back to his lips and we continued this process until he had finished the glass.

"Asami, it hurts." He stated as he layed down. I sighed and layed down beside him, resting my forehead against his.

"I know, but it is going to be alright now Akihito." He nodded as tears rolled down his cheeks. I gently kissed his tears away then kissed him gently on the lips.

"It's alright Akihito, I am never going to let anyone hurt you ever again." He nodded then rested his head against my arm, cuddling close to me. I kissed his forehead then closed my eyes and allowed myself to doze off with Akihito.

I had always believed that Akihito's strong will would help him survive everything, but I had been wrong. He had been hurt, through no fault of his own. It was my fault, my fault for dragging him into this dark, cold, dangerous world.


Review
Share: Email . Facebook . Twitter
Story: Follow Favorite
Author: Follow Favorite

Contrast: Dark . Light
Font: Small . Medium . Large . XL
Desktop/Tablet Mode . Blog . Twitter . Help . Sign Up
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
FanFictionChỉ trongCộng đồngDiễn đànHơnAsami của đau buồn bởi OichiHitomi999 Anime» Finder loạt xếp: T, tiếng Anh, Angst & thảm kịch, từ: 1 k +, yêu thích: 24, sau: 38, xuất bản: 18 tháng hai năm 201411Nó đã là một ngày bình thường cho Akihito, ông đã ra ngoài tìm kiếm cho một muỗng như bình thường khi ông đã đi qua nó, mà người đàn ông nguy hiểm, nhưng ra khỏi tuyệt stupidity hoặc tinh khiết kiêu ngạo bởi vì ông đã có Asami bên mình ông đã chọn để có những hình ảnh đó đánh bại con trai ông, không biết làm thế nào những hình ảnh sẽ có hiệu lực cuộc sống của mình.* Akihito Takaba *Tôi ho là người tổ chức tôi bằng cổ họng lên chống lại các bức tường."Bạn brat, tôi sẽ tham gia ảnh." Tôi snarled."Không, bạn sẽ không!" Tôi nói đá Anh ta trong ruột và nhấn mặt đất với một té nghe cái bịch. Tôi sau đó kéo bản thân mình để bàn chân của tôi và đã gần như nhận ra khi người đàn ông nắm lấy tôi và kéo tôi trở lại, tát tôi. Tôi nắm lấy má của tôi sau đó glared vào anh ta. "Bạn tốt hơn xin lỗi cho rằng, hoặc bạn sẽ kết thúc lên chết ngày mai, thời điểm này tôi hiển thị Asami này." Tôi đã nói kéo những kẻ ID từ túi của tôi."Chờ một lần thứ hai, Asami?" Ông yêu cầu sau đó gasped khi ông nhận ra rằng tôi đã chọn bỏ túi thẻ ID của mình."Vâng, tôi là một ai đó mà Asami giữ thân yêu vì vậy ông wont làm vui lòng để bạn đánh tôi.""Cho tôi rằng bộ phim và tôi sẽ không làm hại cháu.""Không cảm ơn." Tôi đã nêu sau đó đẩy anh ta ra khỏi và chạy ra khỏi anh ta, xung quanh góc, gần như chạy thẳng vào bảo vệ của tôi. "Hãy đi!" Tôi nắm lấy anh ta bởi các cánh tay và yanked anh ta theo một hướng khác, chạy ra khỏi đó ngõ nhanh như tôi có thể."Takaba-Sama, what is it?" He asked."Nothing I just..." I trailed off when I heard a gun shot from behind us and as the bullet imbedded itself into my gut, the second bullet imbedding into my lungs. I looked down in shock as blood soaked into my pure white T-Shirt then collapsed allowing my guard to catch me as my eyes flickered closed and my mind went blank.*Ryuichi Asami*I sighed as I put my smoke out in the ash tray then looked at Mr. Ootori."So you want me to go in on this half and half with you so that I can help with funding?" I asked and he nodded."Yes, the Ootori Group would run the actual park itself while you would run the resort." I tapped my finger against the desk. I opened my mouth to reply then stopped when my phone vibrated. I sighed and grabbed my phone from off my desk. It was a call from one of Akihito's three guards."One moment, Yoshio, I have to take this." I flipped my phone open and answered it with a hello."Asami-Sama! It's bad, I am at the hospital right now." I blinked in surprise."What is bad?" I asked."It's Takaba-Sama, he was shot. He is in surgery right now but they said that the wound is bad and that he may not survive." I gasped."Which Hospital?" I asked."The Tokyo Hospital, the one not far from your apartment.""I will be over there soon, if anything happens call me.""I understand, Asami-Sama." I hung up my phone then stood and slid the phone into my pocket."I apologize Yoshio, but there has been an emergancy so I need to head over to Tokyo Hospital, we will have to talk about this at another time.""That's fine, but would you mind me coming with you, while you were on the phone I got a page from my son saying that I was needed at the hospital anyway." I nodded."I dont mind, now let's go." We both exited the building together and got into the car headed for Tokyo Hospital.*Kou*I sighed as I walked back into my apartment with Takato and took all the groceries to the kitchen."Thanks for helping me carry everything, Takato." He nodded."Dont worry about it." My phone then went off followed by Takato's. I answered mine quickly."Hello?" I asked."Hello, is this Kou?""Yes, and who is this?" I asked."I am calling from the Tokyo Hospital, I was told to contact you for a friend of yours who was admitted, Mr. Takaba Akihito." I gasped."What happened!? Is Akihito alright!?""He is in surgery, and it isnt looking good.""Alright, I will be there as soon as possible." I hung up then grabbed Takato's wrist and ran out the door as he finished his call."We have to get to the hospital!" I nodded."Your right, it shouldnt take too long it's only about four or five blocks from here." It didnt take us long to run to the hospital and when we got there we saw the guy that had picked Akihito up on new years walking into the hospital in a hurry followed by another man. We ran in after them and headed straight to the waiting room. The guy looked at the two of us then looked away. Now that I thought about it I had seen Akihito with that guy on numerous occasions. Maybe they were friends or something. A doctor then walked out."Akihito Takaba." She stated and Takato and I rushed forward along with the other guy."Is Akihito alright?" I asked worriedly."I would like to say yes but unfortunatly I must give you the not so pleasant answer, it seems that he was shot once in the torso and once in the lungs. He has a large ammount of internal bleeding, and wasnt breathing when we brought him in. He is not looking good, but dont worry...""Dont give us that crap about how, "everything is going to be okay" my best friend just got shot and may die! Last time I checked that means that things are far from okay so dont even go there!" The doctor nodded."Yes, I apologize." She then turned and walked away and I sighed. Takato gently patter my back."It's alright Kou, im sure Akihito will be fine." I sighed then turned and found a seat to make myself comfortable in.*Ryuichi Asami*I sat down in a chair, tapping my foot nervously. I was anxious, I was worried and above all I fucking pissed off about the fact that I wasnt allowed to smoke or drink in the hospital. I glanced at Akihito's friends who sat together with worried expressions on their faces, obviously waiting for Akihito to get out of surgery. The three of us waited in the waiting room for hours, and well into the night before a doctor finally came out and called Akihito's name. I glanced at the two who were now asleep and after a glance at Kirishima he nodded and woke the two of them up. I then walked over to the doctor and they followed."How is he?" I asked."After a while we managed to stabilize him, we removed both bullets, luckily it seems that the first bullet didnt hit any major organs, so the majority of the damage is to his lungs, we managed to stop the bleeding of his lungs, luckily it seems the bullet just grazed his lungs so after a few months of recovery he should be fine. Now are any of you family?" We all shook our heads. "Then what are your relationships to him?""Childhood Friends." Both boys stated."And you, Asami-Sama." I took a small moment to think over what to say so I didnt embaress Akihito."Roommate." I stated."Alright, well the three of you can come see him, but he isnt awake yet." The two boys nodded and we all followed the doctor to Akihito's room. When we got into the room I saw Akihito laying in the bed, hooked up to numerous wires. He looked fragile, vulnerable. I discarded the jacket of my suit on one of the three chairs then walked over to the bed and sat down beside Akihito, gently running a hand through his hair. I sighed and took a moment to remove my tie and roll up my sleeve's before focusing my attention back on Akihito. I could see the gentle rise and fall of his chest.
So Small.

So Fragile.

So Vulnerable.

So Terrifyingly Close To Death.

The two boys sat down beside Akihito's bed and looked at me.

"Kou and Takato, correct?" They both nodded.

"And I assume you are Asami-San." I nodded.

"So you are the one Akihito has been living with." Takato stated with a sigh. The room then went into an awkward silence. We all sat in silence for about an hour before both boys fell asleep but I couldnt sleep. I couldnt sleep when I knew that Akihito was right beside me, so close to death. After a little while his eyes flickered open and he looked up at me.

"Ryuichi?" He asked and I blinked in surprise. That was the first time he had ever called me by my first name.

"How do you feel Akihito?" I asked.

"T-Thirsty." He stated and I sighed.

"Alright, stay here, and dont you dare try to sit up. I am going to go get you some water." He nodded and I gently kissed his forehead before heading into the bathroom and filling his glass with water. I took a sip of water to make sure that it wasnt bad, feeling the need to be especially careful. I then walked back into the room and to Akihito's side. I sat him up partially and held the glass for him, his shaking hands holding onto my hand. He took a few gulps before I pulled the glass away, once he had swallowed all of his water I held the glass back to his lips and we continued this process until he had finished the glass.

"Asami, it hurts." He stated as he layed down. I sighed and layed down beside him, resting my forehead against his.

"I know, but it is going to be alright now Akihito." He nodded as tears rolled down his cheeks. I gently kissed his tears away then kissed him gently on the lips.

"It's alright Akihito, I am never going to let anyone hurt you ever again." He nodded then rested his head against my arm, cuddling close to me. I kissed his forehead then closed my eyes and allowed myself to doze off with Akihito.

I had always believed that Akihito's strong will would help him survive everything, but I had been wrong. He had been hurt, through no fault of his own. It was my fault, my fault for dragging him into this dark, cold, dangerous world.


Review
Share: Email . Facebook . Twitter
Story: Follow Favorite
Author: Follow Favorite

Contrast: Dark . Light
Font: Small . Medium . Large . XL
Desktop/Tablet Mode . Blog . Twitter . Help . Sign Up
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
FanFiction
Just In
Community
Forum More Grief Asami bằng OichiHitomi999 Anime »Finder Dòng Rated: T, tiếng Anh, Angst & Tragedy, Words: 1k +, favs: 24, Như Sau: 38, Xuất bản: 18 tháng hai năm 2014 11 Nó là một ngày bình thường Akihito, ông đã ra ngoài tìm kiếm cho một muỗng như thường lệ khi ông đã đi qua nó, người đàn ông nguy hiểm, nhưng ra khỏi hoặc ngu dốt sheer, hay ngạo mạn tinh khiết bởi vì anh đã Asami về phía ông, ông đã chọn để có những bức ảnh chụp một mình đánh bại con trai, không biết làm thế nào những hình ảnh sẽ ảnh hưởng cuộc sống của mình. * Akihito Takaba * tôi ho như người đàn ông giữ tôi bởi cổ họng lên chống lại các bức tường. "Bạn brat, tôi sẽ được tham gia những của ảnh." Tôi gầm gừ. "Không, bạn wont!" Tôi đã nói anh đá ở ruột và chạm mặt đất với một tiếng uỵch. Sau đó tôi kéo bản thân mình cho chân tôi đã gần như gạt bỏ khi người đàn ông túm lấy tôi và kéo tôi lại, tát tôi. Tôi nắm lấy má tôi rồi nhìn anh trừng trừng. "Bạn xin lỗi tốt hơn cho rằng, hoặc bạn gonna kết thúc ngày mai chết, thời điểm tôi thấy Asami này." Tôi tuyên bố kéo những kẻ ID từ túi của tôi. "Chờ một chút, Asami?" Sau đó ông hỏi vô cùng kinh ngạc khi nhận ra rằng tôi đã chọn bỏ túi thẻ ID của mình. "Vâng, tôi là một người nào đó mà Asami giữ thân yêu nên anh sẽ không mất lòng để bạn đánh tôi." "Hãy cho tôi bộ phim đó và tôi sẽ không phải làm tổn thương bạn. " "Không, cảm ơn." Tôi đã nói rồi đẩy anh ta ra và bỏ chạy khỏi anh, xung quanh góc, gần như chạy thẳng vào cảnh giác. "Đi thôi!" Tôi túm lấy cánh tay và kéo mạnh anh ta theo một hướng khác, bỏ chạy khỏi con hẻm đó nhanh như tôi có thể. "Takaba-Sama, nó là gì?" Ông hỏi. "Không có gì tôi chỉ ..." tôi nhỏ dần khi tôi nghe thấy một tiếng súng bắn từ phía sau chúng tôi và khi viên đạn nhúng chính nó vào ruột của tôi, viên đạn thứ hai imbedding vào phổi của tôi. Tôi nhìn xuống sốc như máu ngấm vào màu trắng tinh khiết T-Shirt của tôi sau đó bị sụp đổ cho phép bảo vệ của tôi để bắt tôi như là đôi mắt của tôi chập chờn kín và tâm trí tôi trống rỗng. * Ryuichi Asami * Tôi thở dài khi tôi đưa khói của tôi ra trong khay tro sau đó nhìn ông Ootori. "Vì vậy, bạn muốn tôi đi vào hiệp này và một nửa với bạn để tôi có thể giúp đỡ với sự tài trợ?" Tôi hỏi và anh gật đầu. "Vâng, Nhóm Ootori sẽ chạy công viên thực tế bản thân trong khi bạn sẽ chạy các khu du lịch." Tôi vỗ nhẹ ngón tay của tôi chống lại bàn làm việc. Tôi mở miệng định trả lời sau đó dừng lại khi điện thoại của tôi rung lên. Tôi thở dài và lấy điện thoại của tôi khỏi bàn của tôi. Đó là một cuộc gọi từ một trong ba vệ sĩ Akihito. "Một khoảnh khắc, Yoshio, tôi phải thực hiện việc này." Tôi bật điện thoại của tôi cởi mở và trả lời nó với một lời chào. "Asami-Sama! Đó là xấu, tôi đang ở bệnh viện ngay bây giờ." Tôi chớp mắt ngạc nhiên. "Cái gì là xấu?" Tôi hỏi. "Đó là Takaba-Sama, ông bị bắn. Ông là trong phẫu thuật ngay bây giờ, nhưng họ nói rằng các vết thương là xấu và rằng ông có thể không tồn tại." Tôi thở hổn hển. "Những bệnh viện?" Tôi hỏi. "Các bệnh viện Tokyo, là không xa căn hộ của bạn." "Tôi sẽ ở đó ngay, nếu bất cứ điều gì xảy ra gọi cho tôi." "Tôi hiểu, Asami-Sama." Tôi cúp điện thoại của tôi rồi đứng và trượt điện thoại vào túi của tôi. "Tôi xin lỗi Yoshio, nhưng đã có một emergancy vì vậy tôi cần phải vào bệnh viện Tokyo, chúng ta sẽ phải nói về điều này vào lúc khác." "Đó là tốt, nhưng bạn sẽ nhớ tôi đến với bạn, trong khi bạn đang trên điện thoại tôi có một trang từ con trai của tôi nói rằng tôi là cần thiết ở bệnh viện nào. " Tôi gật đầu. "Tôi không nhớ, bây giờ hãy đi." Cả hai chúng tôi bước ra khỏi tòa nhà với nhau và bước vào xe đầu cho Bệnh viện Tokyo. * Kou * Tôi thở dài khi tôi đi trở lại căn hộ của tôi với Takato và lấy tất cả các cửa hàng tạp hóa đến nhà bếp. "Cảm ơn vì đã giúp tôi thực hiện tất cả mọi thứ, Takato." Anh gật đầu. "Dont lo lắng về nó." Điện thoại của tôi sau đó đã đi off tiếp theo của Takato. Tôi trả lời tôi một cách nhanh chóng. "Xin chào?" Tôi hỏi. "Xin chào, là Kou này?" "Vâng, và đây là ai không?" Tôi hỏi. "Tôi kêu gọi từ bệnh viện Tokyo, tôi đã nói để liên lạc với bạn cho một người bạn của bạn đã được thừa nhận, ông Takaba Akihito." Tôi thở hổn hển. "Những gì đã xảy ra !? là Akihito ổn chứ !?" "Ông là trong phẫu thuật, và nó isnt tìm kiếm tốt." "Được rồi, tôi sẽ ở đó càng sớm càng tốt." Tôi cúp máy sau đó nắm lấy cổ tay Takato và chạy ra cửa như ông đã hoàn thành cuộc gọi của anh. "Chúng ta phải đến bệnh viện!" Tôi gật đầu. "quyền của bạn, nó không nên kéo dài quá lâu nó chỉ khoảng bốn hay năm khối từ đây." Nó didnt đưa chúng ta lâu để chạy đến bệnh viện và khi chúng tôi đến đó, chúng tôi đã nhìn thấy anh chàng đó đã nhặt Akihito lên vào những năm mới bước vào bệnh viện trong một vội vàng theo sau người đàn ông khác. Chúng tôi chạy vào sau khi họ và đi thẳng đến phòng chờ. Các chàng trai nhìn hai chúng tôi rồi quay đi. Bây giờ tôi nghĩ về nó tôi đã nhìn thấy Akihito với anh chàng nhiều lần. Có thể họ là những người bạn hoặc một cái gì đó. Một bác sĩ sau đó đi ra ngoài. "Akihito Takaba." Cô nói và Takato và tôi lao về phía trước cùng với các chàng trai khác. "Là Akihito không sao chứ?" Tôi lo lắng hỏi. "Tôi muốn nói có nhưng tiếc là tôi phải cung cấp cho bạn câu trả lời không dễ chịu, có vẻ như ông đã bị bắn một lần trong phần thân mình và một lần trong phổi. Ông có một số tiền lớn chảy máu nội bộ, và wasnt thở khi chúng tôi đã đưa ông vào. Anh ta không phải là tìm kiếm tốt, nhưng không lo lắng ... " "Đừng cho chúng tôi rằng crap về như thế nào," tất cả mọi thứ sẽ ổn thôi "người bạn tốt nhất của tôi chỉ bị bắn và có thể chết! Thời gian qua tôi kiểm tra điều đó có nghĩa rằng mọi thứ đang ở xa không sao nên thậm chí không đi đến đó! " Bác sĩ gật đầu. "Vâng, tôi xin lỗi." Sau đó, cô quay lại và bước đi và tôi thở dài. Takato nhẹ nhàng patter lưng tôi. "Không sao Kou, im chắc chắn Akihito sẽ tốt đẹp." Tôi thở dài rồi quay lại và tìm thấy một chỗ ngồi để làm cho bản thân mình cảm thấy thoải mái trong. * Ryuichi Asami * Tôi ngồi xuống một chiếc ghế, giậm chân của tôi một cách lo lắng. Tôi đã rất lo lắng, tôi đã lo lắng và trên tất cả tôi fucking pissed off về thực tế mà tôi wasnt phép hút thuốc hoặc uống trong bệnh viện. Tôi liếc nhìn bạn bè Akihito của người ngồi cùng với các biểu thức lo lắng trên khuôn mặt của họ, rõ ràng là chờ đợi cho Akihito để có được ra khỏi phẫu thuật. Cả ba chúng tôi chờ đợi ở phòng chờ cho giờ, và cũng vào đêm trước khi một bác sĩ cuối cùng đã ra ngoài và gọi tên Akihito. Tôi liếc nhìn hai người bây giờ đã ngủ và sau khi liếc nhìn Kirishima ông gật đầu và đánh thức hai trong số họ lên. Sau đó tôi bước tới bác sĩ và họ đi theo. "Anh ấy thế nào?" Tôi hỏi. "Sau một thời gian, chúng tôi quản lý để ổn định anh ta, chúng tôi loại bỏ cả hai viên đạn, may mắn là nó có vẻ như là viên đạn đầu tiên didnt nhấn bất kỳ cơ quan chính, vì vậy phần lớn các thiệt hại là lá phổi của mình, chúng tôi quản lý để ngăn chặn sự chảy máu của mình phổi, may mắn có vẻ như viên đạn chỉ sượt qua phổi của mình vì vậy sau một vài tháng hồi phục ông nên được tốt. Bây giờ là bất kỳ của bạn trong gia đình? " Chúng ta đều lắc đầu. "Sau đó, mối quan hệ của bạn là gì với anh ta?" "Tuổi thơ bạn bè." Cả hai cậu bé nói. "Và bạn, Asami-Sama." Tôi lấy một khoảnh khắc nhỏ để suy nghĩ về những gì để nói vì vậy tôi didnt embaress Akihito. "Bạn cùng phòng." Tôi đã nói. "Được rồi, tốt ba của bạn có thể đến gặp anh ta, nhưng anh isnt thức nào." Hai chàng trai gật đầu và tất cả chúng tôi theo các bác sĩ để phòng Akihito. Khi chúng tôi đã vào phòng tôi thấy Akihito đặt ở trên giường, nối với nhiều dây. Anh nhìn mỏng manh, dễ bị tổn thương. Tôi bỏ chiếc áo khoác bộ trang phục của tôi trên một trong ba chiếc ghế rồi bước tới giường và ngồi xuống bên cạnh Akihito, nhẹ nhàng chạy một tay qua mái tóc của mình. Tôi thở dài và mất một chút thời gian để loại bỏ cà vạt của tôi và cuộn lên tay áo của mình trước khi tập trung sự chú ý của tôi trở lại trên Akihito. Tôi có thể thấy sự nổi lên nhẹ nhàng và sụp đổ của ngực. Vì vậy, nhỏ. Vì vậy, mong manh. Vì vậy, dễ bị tổn thương. Vì vậy, khủng khiếp Close To Death. Hai cậu bé ngồi xuống cạnh giường Akihito và nhìn tôi. "Kou và Takato, đúng không?" Cả hai đều gật đầu. "Và tôi giả sử bạn là Asami-San." Tôi gật đầu. "Vì vậy, bạn là một trong Akihito đã sống với." Takato nói với một tiếng thở dài. Các phòng sau đó đi vào một sự im lặng khó xử. Tất cả chúng ta ngồi im lặng trong khoảng một giờ trước khi cả hai chàng trai rơi vào giấc ngủ nhưng tôi couldnt ngủ. Tôi couldnt ngủ khi tôi biết rằng Akihito là ngay bên cạnh tôi, rất gần với cái chết. Sau một chút trong khi mắt chớp chớp mở và anh ngước lên nhìn tôi. "Ryuichi?" Ông hỏi và tôi chớp mắt ngạc nhiên. Đó là lần đầu tiên ông gọi tôi bằng cái tên đầu tiên của tôi. "Làm thế nào để bạn cảm thấy Akihito?" Tôi hỏi. "T-khát." Ông nói và tôi thở dài. "Được rồi, ở lại đây, và không dám cố gắng ngồi dậy. Tôi sẽ đi lấy cho bạn một số nước." Anh gật đầu và tôi nhẹ nhàng hôn lên trán trước khi đi vào phòng tắm và điền kính của mình với nước. Tôi nhấp một ngụm nước để đảm bảo rằng nó wasnt xấu, cảm thấy cần phải đặc biệt cẩn thận. Sau đó tôi quay trở vào phòng và đến bên Akihito. Tôi ngồi anh ta lên một phần và tổ chức kính cho anh ta, bắt tay anh nắm chặt tay tôi. Ông lấy một vài ngụm trước khi tôi kéo kính đi, một khi ông đã nuốt tất cả các nước của mình, tôi đã tổ chức ly lại để đôi môi của mình và chúng tôi tiếp tục quá trình này cho đến khi ông đã hoàn thành kính. "Asami, nó đau." Ông tuyên bố như ông layed xuống. Tôi thở dài và layed xuống bên cạnh anh, nghỉ ngơi trán của tôi đối với anh. "Tôi biết, nhưng nó là có được ổn chưa Akihito." Ông gật đầu khi những giọt nước mắt lăn dài trên má. Tôi nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt của mình đi rồi hôn nhẹ nhàng trên môi. "Nó ổn Akihito, tôi sẽ không bao giờ để cho bất cứ ai làm tổn thương bạn bao giờ trở lại." Ông gật đầu rồi gục đầu vào cánh tay của tôi, âu yếm gần gũi với tôi. Tôi hôn lên trán rồi nhắm mắt lại và cho phép bản thân mình để ngủ thiếp đi với Akihito. Tôi đã luôn tin rằng ý chí mạnh mẽ Akihito sẽ giúp anh ta tồn tại tất cả mọi thứ, nhưng tôi đã lầm. Ông đã bị tổn thương, không phải do lỗi của chính mình. Đó là lỗi của tôi, lỗi của tôi để kéo anh ta vào bóng tối, lạnh, thế giới nguy hiểm này. Xem lại Chia sẻ: Email. Facebook. Twitter Story: Thực hiện theo yêu thích Tác giả: Thực hiện theo yêu thích Contrast: Dark. Ánh sáng Font: Nhỏ. Trung bình. Lớn. XL Desktop / Tablet Mode. Blog. Twitter. Trợ giúp. Đăng Ký























































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: