In the time that Lauren remained at the hospital, Camila’s speech didn dịch - In the time that Lauren remained at the hospital, Camila’s speech didn Việt làm thế nào để nói

In the time that Lauren remained at

In the time that Lauren remained at the hospital, Camila’s speech didn’t improve beyond what it had been after she’d initially woken up and the neurologist could not offer them any insight on whether it was just a transient loss or something more permanent. He hoped, as did they all, that it would be temporary and believed that it would be back to how it was in a few days. When Lauren’s curfew arrived, she stood up slowly and kissed Camila lightly on the forehead, promising her girlfriend that she’d be back tomorrow to give her the gifts that she had been keeping hold of for her from Ally and Normani, as well as the couple from herself. Camila had pointed at Lauren on hearing this and turned to look at Dinah meaningfully.

“It’s ok Mila,” Dinah laughed in understanding, even more adept at reading Camila’s silence then Lauren with the amount of experience she’d had. “I know where you’ve hidden them all. I’ll get them here for you. I promise.”

Camila smiled at Dinah’s words and lifted her thumb up in acknowledgement. Dinah reciprocated the gesture before holding up a hand in front of Camila which caused a look of confusion to spread across her face for an instant. Dinah rolled her eyes and moved her hand back and forth slightly, signalling that she wanted a high five before she left. Camila’s lifted her eyebrows as if to say, ‘oh’ before raising her right hand up.

“Get some sleep,” Dinah told Camila seriously, tapping their hands together quickly, “Just not four days’ worth though ok?” she added playfully and Lauren laughed at the comment.

“I second that,” Lauren chuckled.

“Me too,” Sinu added, rubbing Camila’s arm from her position beside her daughters bed.

The youngsters left the hospital together, Lauren dropping Dinah off on her way back to her own house. Lauren had a brief conversation with her parents regarding Camila’s condition on arriving home and quickly crawled into bed, exhausted after four days of no sleep and constant worrying.

Christmas Eve, Lauren woke refreshed, finally having had a full night of undisturbed rest. She showered, dressed and shared breakfast with her family, the mood jovial in the Jauregui household in anticipation of the holiday festivities tomorrow and their evening together tonight. Lauren kissed her mom on the cheek after they’d eaten; picking up her plates from the table and clearing it grateful for her family. She thanked her mom and dad for all the support they’d given her with Camila, appreciating their unrivalled understanding and patience. She thanked them for allowing her to spend the majority of her days by Camila’s bedside, never complaining when she missed family meals or time that they’d normally spend together.

Her mom had stood up and pulled Lauren into a warm embrace, kissing her maternally on the forehead as Lauren reciprocated the gesture, reaching her arms around her mom’s waist and squeezing her tightly.

“You’re more than welcome sweetheart,” Clara had told Lauren genuinely. “I’m just glad that Camila is finally awake and doing better,” she continued, sighing as she strengthened her hold on her. “I can’t imagine what her parents have been going through the last few days,” she sympathized, moving back slightly to look at her daughter, a smile on her face. “I wouldn’t wish what they’ve had to deal with on anyone,” she shared. “I don’t know what I’d do if it were one of you in Camila’s place. I don’t think I could be as strong as they have.”

She paused for a minute contemplating something.

“You know what?” Clara said, a sudden idea coming to her. “Why don’t you invite them all round to dinner once Camila is home. It would be nice to finally meet them and they could probably do with a nice home cooked meal after spending so much time at the hospital.”

“Really?” Lauren asked surprised by the offer.

“Of course,” Clara replied smiling. “You know how much I like Camila and it’ll be good to feel like we can be of some help to them.” She finished casting a glance at Lauren’s dad who was nodding his head in agreement with his wife’s words from where he sat.

“You’d do that?” Lauren asked her smiling at her mom’s kindness as she looked between the two of her parents.

“I’d do anything for you,” Clara said, “You know that.”

“I love you mom,” Lauren said, hugging her closer.

“I love you too,” Clara returned, embracing Lauren supportively. “Now, shouldn’t you get going?” she asked stepping back slightly. “I thought you had somewhere to be.”

Lauren smiled, kissing both her mom and dad goodbye before leaving to make her way to the hospital. Sinu had called Lauren earlier to let her know that Camila had now moved rooms and how to find it, providing detailed directions so she didn’t get lost when she arrived. On the way, Lauren stopped at Dinah’s house and picked her up, the other girl brandishing a large sack full of gifts and wearing a red Santa’s hat on her head. Together they’d made their way back to the now familiar spectacle of the hospital building, Din
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Trong thời gian Lauren vẫn hoạt động tại bệnh viện, Camila của bài phát biểu đã không cải thiện vượt ra ngoài những gì nó đã sau khi cô bước đầu đã thức dậy và nhà thần kinh học không thể cung cấp cho họ bất cứ cái nhìn sâu sắc vào cho dù nó đã là chỉ là một sự mất mát ngắn ngủi hoặc một cái gì đó lâu dài hơn. Ông hy vọng, như đã làm tất cả, nó sẽ được tạm thời và tin rằng nó sẽ trở lại như thế nào nó trong một vài ngày. Khi lệnh giới nghiêm của Lauren đến, cô đứng từ từ và hôn Camila nhẹ trên trán, hứa hẹn bạn gái của mình rằng cô sẽ trở lại vào ngày mai để cung cấp cho mình những món quà mà cô ấy đã giữ giữ của cho mình từ đồng minh và Normani, cũng như các cặp vợ chồng từ mình. Camila đã chĩa Lauren ngày nghe tin này và quay sang nhìn Dinah có ý nghĩa."It's ok Mila" Dinah cười trong sự hiểu biết, thậm chí nhiều hơn lão luyện lúc đọc Camila của im lặng thì Lauren với số tiền của các kinh nghiệm, cô đã có. "Tôi biết nơi mà bạn đã giấu tất cả. Tôi sẽ nhận được chúng ở đây cho bạn. Tôi hứa."Camila cười Dinah của từ và nhấc ngón tay cái của mình trong lời cảm ơn. Dinah reciprocated cử chỉ trước khi đang nắm giữ lên một bàn tay ở phía trước của Edna đã gây ra một cái nhìn của sự nhầm lẫn để lây lan trên khuôn mặt của cô cho một ngay lập tức. Dinah cán đôi mắt của mình và di chuyển bàn tay của cô lại một chút, báo hiệu cô muốn một năm cao trước khi cô rời. Camila của nâng lông mày của mình nếu như để nói, 'ồ' trước khi nâng tay phải lên.“Get some sleep,” Dinah told Camila seriously, tapping their hands together quickly, “Just not four days’ worth though ok?” she added playfully and Lauren laughed at the comment.“I second that,” Lauren chuckled.“Me too,” Sinu added, rubbing Camila’s arm from her position beside her daughters bed.The youngsters left the hospital together, Lauren dropping Dinah off on her way back to her own house. Lauren had a brief conversation with her parents regarding Camila’s condition on arriving home and quickly crawled into bed, exhausted after four days of no sleep and constant worrying.Christmas Eve, Lauren woke refreshed, finally having had a full night of undisturbed rest. She showered, dressed and shared breakfast with her family, the mood jovial in the Jauregui household in anticipation of the holiday festivities tomorrow and their evening together tonight. Lauren kissed her mom on the cheek after they’d eaten; picking up her plates from the table and clearing it grateful for her family. She thanked her mom and dad for all the support they’d given her with Camila, appreciating their unrivalled understanding and patience. She thanked them for allowing her to spend the majority of her days by Camila’s bedside, never complaining when she missed family meals or time that they’d normally spend together.Her mom had stood up and pulled Lauren into a warm embrace, kissing her maternally on the forehead as Lauren reciprocated the gesture, reaching her arms around her mom’s waist and squeezing her tightly.“You’re more than welcome sweetheart,” Clara had told Lauren genuinely. “I’m just glad that Camila is finally awake and doing better,” she continued, sighing as she strengthened her hold on her. “I can’t imagine what her parents have been going through the last few days,” she sympathized, moving back slightly to look at her daughter, a smile on her face. “I wouldn’t wish what they’ve had to deal with on anyone,” she shared. “I don’t know what I’d do if it were one of you in Camila’s place. I don’t think I could be as strong as they have.”She paused for a minute contemplating something.“You know what?” Clara said, a sudden idea coming to her. “Why don’t you invite them all round to dinner once Camila is home. It would be nice to finally meet them and they could probably do with a nice home cooked meal after spending so much time at the hospital.”“Really?” Lauren asked surprised by the offer.“Of course,” Clara replied smiling. “You know how much I like Camila and it’ll be good to feel like we can be of some help to them.” She finished casting a glance at Lauren’s dad who was nodding his head in agreement with his wife’s words from where he sat.“You’d do that?” Lauren asked her smiling at her mom’s kindness as she looked between the two of her parents.“I’d do anything for you,” Clara said, “You know that.”“I love you mom,” Lauren said, hugging her closer.“I love you too,” Clara returned, embracing Lauren supportively. “Now, shouldn’t you get going?” she asked stepping back slightly. “I thought you had somewhere to be.”Lauren smiled, kissing both her mom and dad goodbye before leaving to make her way to the hospital. Sinu had called Lauren earlier to let her know that Camila had now moved rooms and how to find it, providing detailed directions so she didn’t get lost when she arrived. On the way, Lauren stopped at Dinah’s house and picked her up, the other girl brandishing a large sack full of gifts and wearing a red Santa’s hat on her head. Together they’d made their way back to the now familiar spectacle of the hospital building, Din
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Trong thời gian đó Lauren vẫn ở bệnh viện, bài phát biểu của Camila không cải thiện được xa hơn những gì nó đã được sau khi cô bước đầu sẽ đánh thức và các nhà thần kinh học không thể cung cấp cho họ bất cứ cái nhìn sâu sắc vào việc nó chỉ là một mất mát thoáng qua hoặc một cái gì đó lâu dài hơn. Ông hy vọng, cũng như tất cả họ, mà nó chỉ là tạm thời và tin rằng nó sẽ trở lại như thế nào đó là trong một vài ngày. Khi lệnh giới nghiêm của Lauren đến, cô đứng lên từ từ và hôn Camila nhẹ vào trán, hứa hẹn bạn gái của mình rằng cô sẽ trở lại vào ngày mai để cung cấp cho mình những món quà mà cô đã giữ giữ cho cô khỏi Ally và Normani, cũng như vài từ mình. Camila đã chỉ vào Lauren khi nghe điều này và quay lại nhìn Dinah có ý nghĩa.

"Đó là ok Mila," Dinah cười trong sự hiểu biết, thậm chí còn chuyên nghiệp hơn trong việc đọc im lặng Camila của sau đó Lauren với lượng kinh nghiệm mà cô đã có. "Tôi biết nơi bạn đã ẩn tất cả. Tôi sẽ nhận được chúng ở đây cho bạn. Tôi hứa. "

Camila mỉm cười trước lời nói của Đi-na và nhấc ngón tay cái của mình lên trong sự thừa nhận. Dinah đáp lại cử chỉ trước khi cầm một tay lên trước mặt Camila mà gây ra một cái nhìn của sự nhầm lẫn để lây lan trên khuôn mặt của cô trong chốc lát. Dinah trợn tròn mắt và tay cô ấy lại một chút, báo hiệu rằng cô muốn có một cao năm trước khi cô rời. Camila nhướng lên lông mày của cô như muốn nói, 'oh' trước khi nâng tay phải của mình lên.

"Nhận được một số giấc ngủ," Dinah nói với Camila nghiêm túc, khai thác tay của họ với nhau một cách nhanh chóng, "giá trị Chỉ cần không phải bốn ngày" mặc dù ok? ", Cô nói thêm tinh nghịch và Lauren bật cười trước nhận xét.

"tôi thứ hai," Lauren cười khúc khích.

"tôi cũng vậy," Sinu thêm, xoa xoa cánh tay Camila từ vị trí của mình bên cạnh cô con gái giường.

các cầu thủ trẻ cùng nhau xuất viện, Lauren thả Dinah đi trên đường về đến nhà riêng của cô. Lauren đã có một cuộc trò chuyện ngắn với cha mẹ về tình trạng Camila về đến nhà và nhanh chóng bò vào giường, kiệt sức sau bốn ngày không ngủ và không đổi đáng lo ngại.

Đêm Giáng sinh, Lauren thức dậy làm mới, cuối cùng đã có một đêm đầy phần còn lại bị xáo trộn. Cô tắm rửa, mặc quần áo và chia sẻ bữa ăn sáng với gia đình cô, tâm trạng vui vẻ trong gia đình Jauregui với dự đoán của các lễ hội kỳ nghỉ vào ngày mai và buổi tối của họ với nhau đêm nay. Lauren hôn mẹ cô trên má sau khi họ đã ăn; chọn lên tấm cô từ bảng và cách xóa nó biết ơn đối với gia đình cô. Cô cảm ơn mẹ và cha của cô cho tất cả các hỗ trợ mà họ đã cho cô với Camila, đánh giá cao sự hiểu biết và sự kiên nhẫn vô địch của họ. Cô cảm ơn họ vì đã cho phép cô để dành phần lớn ngày mình bên cạnh giường Camila, không bao giờ phàn nàn khi cô bỏ lỡ bữa cơm gia đình hoặc thời gian mà họ muốn thường dành cho nhau.

Mẹ cô đã đứng dậy và kéo Lauren vào một cái ôm ấm áp, hôn cô thể mẹ trên trán như Lauren đáp lại cử chỉ, đạt tay quanh eo của mẹ cô và ép cô ấy thật chặt.

"Bạn có nhiều hơn người yêu hoan nghênh", Clara đã nói với Lauren thật. "Tôi chỉ vui vì Camila là cuối cùng tỉnh táo và làm tốt hơn", cô ấy tiếp tục, thở dài khi cô đã củng cố của mình về cô ấy. "Tôi không thể tưởng tượng được những gì cha mẹ đã và đang trải qua những ngày cuối cùng," cô thông cảm, di chuyển trở lại một chút để nhìn con gái mình, một nụ cười trên khuôn mặt của cô. "Tôi sẽ không muốn những gì họ đã phải đối phó với ai," cô chia sẻ. "Tôi không biết những gì tôi muốn làm gì nếu nó là một trong những bạn ở nơi Camila của. Tôi không nghĩ rằng tôi có thể mạnh mẽ như họ có. "

Cô dừng lại một phút suy ngẫm về một cái gì đó.

" Bạn biết những gì? "Clara cho biết, một ý tưởng bất ngờ đến với nàng. "Tại sao bạn không mời họ quanh để ăn tối một lần Camila là nhà. Nó sẽ được tốt đẹp để cuối cùng gặp họ và họ có thể có thể làm với một nhà ăn nấu chín tốt đẹp sau khi chi tiêu quá nhiều thời gian ở bệnh viện. "

" Thật không? "Lauren hỏi ngạc nhiên bởi lời đề nghị.

" Dĩ nhiên, "Clara trả lời mỉm cười. "Bạn biết bao nhiêu Tôi thích Camila và nó sẽ được tốt để cảm thấy như chúng tôi có thể giúp đỡ một số cho họ." Cô đã hoàn thành đúc liếc nhìn cha Lauren của người đã gật đầu đồng ý với lời nói của vợ từ nơi anh ngồi .

"bạn muốn làm điều đó?" Lauren hỏi cô ấy mỉm cười với lòng tốt của mẹ cô khi cô nhìn giữa hai của cha mẹ cô.

"tôi sẽ làm bất cứ điều gì cho bạn," Clara cho biết, "bạn biết điều đó."

"tôi yêu bạn mẹ ", Lauren nói, ôm cô gần gũi hơn.

" Em cũng yêu anh ", Clara trở lại, ôm lấy Lauren supportively. "Bây giờ, nên không được đi?" Cô hỏi lùi lại một chút. "Tôi nghĩ rằng bạn đã có một nơi nào để được."

Lauren mỉm cười, hôn cả mẹ và cha của cô chào tạm biệt trước khi lên đường thực hiện theo cách của mình đến bệnh viện. Sinu đã gọi Lauren trước đó để cho cô ấy biết rằng Camila bây giờ đã chuyển phòng và làm thế nào để tìm thấy nó, cung cấp hướng dẫn chi tiết vì vậy cô đã không bị mất khi cô đến. Trên đường đi, Lauren dừng lại tại nhà của Đi-na và bế cô lên, cô gái khác khua một cái túi lớn đầy quà và đội chiếc mũ ông già tuyết màu đỏ trên đầu. Cùng nhau họ đã làm theo cách của họ trở lại với những cảnh tượng quen thuộc của tòa nhà bệnh viện, Din
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: