Principles relating to the Status of National Institutions (The Paris  dịch - Principles relating to the Status of National Institutions (The Paris  Việt làm thế nào để nói

Principles relating to the Status o

Principles relating to the Status of National Institutions (The Paris Principles)
Adopted by General Assembly resolution 48/134 of 20 December 1993
Competence and responsibilities
1. A national institution shall be vested with competence to promote and protect human rights.
2. A national institution shall be given as broad a mandate as possible, which shall be clearly set forth in a constitutional or legislative text, specifying its composition and its sphere of competence.
3. A national institution shall, inter alia, have the following responsibilities:
(a) To submit to the Government, Parliament and any other competent body, on an advisory basis either at the request of the authorities concerned or through the exercise of its power to hear a matter without higher referral, opinions, recommendations, proposals and reports on any matters concerning the promotion and protection of human rights; the national institution may decide to publicize them; these opinions, recommendations, proposals and reports, as well as any prerogative of the national institution, shall relate to the following areas:
(i) Any legislative or administrative provisions, as well as provisions relating to judicial organizations, intended to preserve and extend the protection of human rights; in that connection, the national institution shall examine the legislation and administrative provisions in force, as well as bills and proposals, and shall make such recommendations as it deems appropriate in order to ensure that these provisions conform to the fundamental principles of human rights; it shall, if necessary, recommend the adoption of new legislation, the amendment of legislation in force and the adoption or amendment of administrative measures;
(ii) Any situation of violation of human rights which it decides to take up;
(iii) The preparation of reports on the national situation with regard to human rights in general, and on more specific matters;
(iv) Drawing the attention of the Government to situations in any part of the country where human rights are violated and making proposals to it for initiatives to put an end to such situations and, where necessary, expressing an opinion on the positions and reactions of the Government;
(b) To promote and ensure the harmonization of national legislation, regulations and practices with the international human rights instruments to which the State is a party, and their effective implementation;
(c) To encourage ratification of the above-mentioned instruments or accession to those instruments, and to ensure their implementation;
(d) To contribute to the reports which States are required to submit to United Nations bodies and committees, and to regional institutions, pursuant to their treaty obligations and, where necessary, to express an opinion on the subject, with due respect for their independence;
(e) To cooperate with the United Nations and any other orgnization in the United Nations system, the regional institutions and the national institutions of other countries that are competent in the areas of the protection and promotion of human rights;
(f) To assist in the formulation of programmes for the teaching of, and research into, human rights and to take part in their execution in schools, universities and professional circles;
(g) To publicize human rights and efforts to combat all forms of discrimination, in particular racial discrimination, by increasing public awareness, especially through information and education and by making use of all press organs.
Composition and guarantees of independence and pluralism
1. The composition of the national institution and the appointment of its members, whether by means of an election or otherwise, shall be established in accordance with a procedure which affords all necessary guarantees to ensure the pluralist representation of the social forces (of civilian society) involved in the protection and promotion of human rights, particularly by powers which will enable effective cooperation to be established with, or through the presence of, representatives of:
(a) Non-governmental organizations responsible for human rights and efforts to combat racial discrimination, trade unions, concerned social and professional organizations, for example, associations of lawyers, doctors, journalists and eminent scientists;
(b) Trends in philosophical or religious thought;
(c) Universities and qualified experts;
(d) Parliament;
(e) Government departments (if these are included, their representatives should participate in the deliberations only in an advisory capacity).
2. The national institution shall have an infrastructure which is suited to the smooth conduct of its activities, in particular adequate funding. The purpose of this funding should be to enable it to have its own staff and premises, in order to be independent of the Government and not be subject to financial control which might affect its independence.
3. In order to ensure a stable mandate for the members of the national institution, without which there can be no real independence, their appointment shall be effected by an official act which shall establish the specific duration of the mandate. This mandate may be renewable, provided that the pluralism of the institution's membership is ensured.
Methods of operation
Within the framework of its operation, the national institution shall:
(a) Freely consider any questions falling within its competence, whether they are submitted by the Government or taken up by it without referral to a higher authority, on the proposal of its members or of any petitioner,
(b) Hear any person and obtain any information and any documents necessary for assessing situations falling within its competence;
(c) Address public opinion directly or through any press organ, particularly in order to publicize its opinions and recommendations;
(d) Meet on a regular basis and whenever necessary in the presence of all its members after they have been duly concerned;
(e) Establish working groups from among its members as necessary, and set up local or regional sections to assist it in discharging its functions;
(f) Maintain consultation with the other bodies, whether jurisdictional or otherwise, responsible for the promotion and protection of human rights (in particular, ombudsmen, mediators and similar institutions);
(g) In view of the fundamental role played by the non-governmental organizations in expanding the work of the national institutions, develop relations with the non-governmental organizations devoted to promoting and protecting human rights, to economic and social development, to combating racism, to protecting particularly vulnerable groups (especially children, migrant workers, refugees, physically and mentally disabled persons) or to specialized areas.
Additional principles concerning the status of commissions with quasi-jurisdictional competence
A national institution may be authorized to hear and consider complaints and petitions concerning individual situations. Cases may be brought before it by individuals, their representatives, third parties, non-governmental organizations, associations of trade unions or any other representative organizations. In such circumstances, and without prejudice to the principles stated above concerning the other powers of the commissions, the functions entrusted to them may be based on the following principles:
(a) Seeking an amicable settlement through conciliation or, within the limits prescribed by the law, through binding decisions or, where necessary, on the basis of confidentiality;
(b) Informing the party who filed the petition of his rights, in particular the remedies available to him, and promoting his access to them;
(c) Hearing any complaints or petitions or transmitting them to any other competent authority within the limits prescribed by the law;
(d) Making recommendations to the competent authorities, especially by proposing amendments or reforms of the laws, regulations and administrative practices, especially if they have created the difficulties encountered by the persons filing the petitions in order to assert their rights.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Nguyên tắc liên quan đến trạng thái vị cứu (The Paris Principles)Được thông qua bởi nghị quyết của Đại hội đồng, 48/134, 20 tháng 12 năm 1993Thẩm quyền và trách nhiệm 1. một tổ chức quốc gia sẽ được giao cho với năng lực để thúc đẩy và bảo vệ nhân quyền. 2. một cơ sở giáo dục quốc gia sẽ được đưa ra như rộng một uỷ thác càng tốt, mà sẽ được rõ ràng đặt ra trong một văn bản hiến pháp hoặc lập pháp, chỉ định các thành phần của nó và lĩnh vực của thẩm quyền. 3. một tổ chức quốc gia có trách nhiệm, liên alia, trách nhiệm sau đây: (a) để gửi tới chính phủ, nghị viện và bất kỳ khác có thẩm quyền cơ thể, trên cơ sở tư vấn hoặc theo yêu cầu của cơ quan có liên quan hoặc thông qua việc thực hiện quyền lực của mình để nghe một vấn đề mà không có cao giới thiệu, ý kiến, đề nghị, đề xuất và báo cáo về bất kỳ vấn đề liên quan đến xúc tiến và bảo vệ nhân quyền; Các tổ chức quốc gia có thể quyết định để công bố công khai họ; những ý kiến, đề nghị, đề xuất và báo cáo, cũng như bất kỳ đặc quyền của cơ sở giáo dục quốc gia, sẽ liên quan đến các lĩnh vực sau: (i) bất kỳ lập pháp hoặc hành chính quy định, cũng như các quy định liên quan đến tổ chức tư pháp, nhằm duy trì và mở rộng việc bảo vệ nhân quyền; trong kết nối, các tổ chức quốc gia sẽ kiểm tra pháp luật và các quy định hành chính trong lực lượng, cũng như các hóa đơn và đề nghị, và sẽ làm cho các khuyến nghị như nó là thích hợp để đảm bảo rằng các quy định phù hợp với các nguyên tắc cơ bản của nhân quyền; nó sẽ, nếu cần thiết, khuyên bạn nên áp dụng pháp luật mới, việc sửa đổi của pháp luật trong lực lượng và việc áp dụng hoặc sửa đổi các biện pháp hành chính; (ii) bất kỳ vị trí của các vi phạm quyền con người mà nó quyết định chiếm; (iii) việc chuẩn bị báo cáo về tình hình quốc gia đối với nhân quyền nói chung, và về các vấn đề cụ thể hơn; (iv) thu hút sự chú ý của chính phủ đến tình huống trong bất kỳ phần nào của đất nước nơi đã vi phạm quyền con người và làm cho đề xuất để nó cho các sáng kiến để chấm dứt với các tình huống như vậy và, khi cần thiết, thể hiện một ý kiến về vị trí và phản ứng của chính phủ; (b) để thúc đẩy và đảm bảo sự hài hoà của quốc gia pháp luật, quy định và thực hành với các nhạc cụ quốc tế nhân quyền mà nhà nước là một bên, và thực hiện có hiệu quả; (c) để khuyến khích phê chuẩn nói trên thiết bị hoặc gia nhập vào những thiết bị, và để đảm bảo thực hiện; (d) To contribute to the reports which States are required to submit to United Nations bodies and committees, and to regional institutions, pursuant to their treaty obligations and, where necessary, to express an opinion on the subject, with due respect for their independence; (e) To cooperate with the United Nations and any other orgnization in the United Nations system, the regional institutions and the national institutions of other countries that are competent in the areas of the protection and promotion of human rights; (f) To assist in the formulation of programmes for the teaching of, and research into, human rights and to take part in their execution in schools, universities and professional circles; (g) To publicize human rights and efforts to combat all forms of discrimination, in particular racial discrimination, by increasing public awareness, especially through information and education and by making use of all press organs. Composition and guarantees of independence and pluralism 1. The composition of the national institution and the appointment of its members, whether by means of an election or otherwise, shall be established in accordance with a procedure which affords all necessary guarantees to ensure the pluralist representation of the social forces (of civilian society) involved in the protection and promotion of human rights, particularly by powers which will enable effective cooperation to be established with, or through the presence of, representatives of: (a) phòng không-tổ chức chính phủ chịu trách nhiệm về nhân quyền và nỗ lực để chống lại phân biệt chủng tộc, đoàn, quan tâm xã hội và chuyên nghiệp tổ chức, ví dụ, Hiệp hội luật sư, bác sĩ, nhà báo và các nhà khoa học nổi tiếng; (b) các xu hướng trong triết học hoặc tôn giáo nghĩ; (c) trường đại học và chuyên gia đủ điều kiện; (d) nghị viện; (e) chính phủ (nếu đây là bao gồm, đại diện của họ nên tham gia vào các thảo luận chỉ trong cố vấn). 2. cơ sở giáo dục quốc gia sẽ có một cơ sở hạ tầng mà thích hợp cho việc tiến hành trơn tru của hoạt động của nó, trong cụ thể đầy đủ tài trợ. Mục đích của tài trợ này nên là để cho phép nó để có nhân viên và cơ sở, để được độc lập của chính phủ và không thể bị kiểm soát tài chính mà có thể ảnh hưởng đến độc lập của riêng mình. 3. để đảm bảo một ủy nhiệm ổn định cho các thành viên của tổ chức giáo dục quốc gia, nếu không có mà có thể là không độc lập thực sự, cuộc hẹn của họ sẽ được thực hiện bởi một hành động chính thức sẽ thiết lập thời gian cụ thể của các uỷ thác. Nhiệm vụ này có thể được tái tạo, miễn là đa nguyên của các thành viên của tổ chức là đảm bảo. Phương pháp hoạt động Trong khuôn khổ hoạt động của nó, các tổ chức quốc gia sẽ: (a) một cách tự do xem xét bất kỳ câu hỏi nào rơi trong thẩm quyền của nó, cho dù họ được gửi bởi chính phủ hoặc đưa lên bởi nó mà không cần giới thiệu đến một cơ quan cao, về đề nghị của các thành viên hoặc của bất kỳ người khởi kiện, (b) Hear any person and obtain any information and any documents necessary for assessing situations falling within its competence; (c) Address public opinion directly or through any press organ, particularly in order to publicize its opinions and recommendations; (d) Meet on a regular basis and whenever necessary in the presence of all its members after they have been duly concerned; (e) Establish working groups from among its members as necessary, and set up local or regional sections to assist it in discharging its functions; (f) Maintain consultation with the other bodies, whether jurisdictional or otherwise, responsible for the promotion and protection of human rights (in particular, ombudsmen, mediators and similar institutions); (g) In view of the fundamental role played by the non-governmental organizations in expanding the work of the national institutions, develop relations with the non-governmental organizations devoted to promoting and protecting human rights, to economic and social development, to combating racism, to protecting particularly vulnerable groups (especially children, migrant workers, refugees, physically and mentally disabled persons) or to specialized areas. Additional principles concerning the status of commissions with quasi-jurisdictional competence A national institution may be authorized to hear and consider complaints and petitions concerning individual situations. Cases may be brought before it by individuals, their representatives, third parties, non-governmental organizations, associations of trade unions or any other representative organizations. In such circumstances, and without prejudice to the principles stated above concerning the other powers of the commissions, the functions entrusted to them may be based on the following principles: (a) Seeking an amicable settlement through conciliation or, within the limits prescribed by the law, through binding decisions or, where necessary, on the basis of confidentiality; (b) Informing the party who filed the petition of his rights, in particular the remedies available to him, and promoting his access to them; (c) Hearing any complaints or petitions or transmitting them to any other competent authority within the limits prescribed by the law; (d) Making recommendations to the competent authorities, especially by proposing amendments or reforms of the laws, regulations and administrative practices, especially if they have created the difficulties encountered by the persons filing the petitions in order to assert their rights.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nguyên tắc liên quan đến tình trạng của các tổ chức quốc gia (Nguyên tắc Paris)
Được thông qua Nghị quyết của Đại hội 48/134 của ngày 20 Tháng 12 1993
Thẩm quyền và trách nhiệm
1. Một tổ chức quốc gia được trao có thẩm quyền để thúc đẩy và bảo vệ quyền con người.
2. Một tổ chức quốc gia được đưa ra như là một nhiệm vụ rộng càng tốt, mà phải được thiết lập rõ ràng quy định trong một văn bản hiến pháp hay luật pháp, quy định cụ thể thành phần của nó và phạm vi thẩm quyền.
3. Một tổ chức quốc gia được, ngoài những điều khác, có trách nhiệm sau đây:
(a) Trình Chính phủ, Quốc hội và bất kỳ cơ quan có thẩm quyền khác, trên cơ sở tư vấn hoặc theo yêu cầu của các cơ quan liên quan hoặc thông qua việc thực hiện quyền lực của mình để nghe một vấn đề mà không cao hơn giới thiệu, các ý kiến, kiến nghị, đề xuất và báo cáo về các vấn đề liên quan đến việc thúc đẩy và bảo vệ quyền con người; cơ quan quốc gia có thể quyết định để công bố công khai; các ý kiến, kiến nghị, đề xuất và báo cáo, cũng như bất kỳ đặc quyền của các tổ chức quốc gia, trách nhiệm liên quan đến các lĩnh vực sau:
(i) Các quy định pháp lý hoặc hành chính, cũng như các quy định liên quan đến các tổ chức tư pháp, nhằm mục đích bảo tồn và mở rộng bảo vệ các quyền con người; trong kết nối đó, các tổ chức quốc gia có trách nhiệm kiểm tra các quy định pháp luật và hành chính có hiệu lực, cũng như các hóa đơn và đề nghị, và sẽ đưa ra khuyến nghị, nếu xét thấy phù hợp để đảm bảo rằng các quy định phù hợp với các nguyên tắc cơ bản của quyền con người; thì, nếu cần thiết, đề nghị thông qua luật mới, sửa đổi pháp luật hiện hành và việc thông qua hoặc sửa đổi các biện pháp hành chính;
(ii) Bất kỳ tình hình vi phạm nhân quyền mà nó quyết định đi lên;
(iii) Công tác chuẩn bị các báo cáo về tình hình quốc gia về quyền con người nói chung với, và về những vấn đề cụ thể hơn;
(iv) Vẽ được sự quan tâm của Chính phủ với các tình huống trong bất kỳ phần nào của nước nơi nhân quyền bị vi phạm và đề xuất kiến nghị để nó cho các sáng kiến để chấm dứt tình huống như vậy, và nếu cần thiết, đưa ra ý kiến về các vị trí và phản ứng của Chính phủ;
(b) Để thúc đẩy và đảm bảo sự hài hoà của pháp luật, quy định và thông lệ quốc gia với những văn kiện nhân quyền quốc tế mà Nhà nước là một bên, và thực hiện hiệu quả;
(c) Khuyến khích việc phê chuẩn của các công cụ nói trên hoặc gia nhập với những dụng cụ, và để đảm bảo việc thực hiện;
(d) Đóng góp vào báo cáo mà các nước đều phải nộp cho các cơ quan của Liên Hợp Quốc và các ủy ban, và các tổ chức khu vực, theo nghĩa vụ của họ hiệp ước và khi cần thiết, đưa ra ý kiến về đề tài này, với sự tôn trọng sự độc lập của họ;
(e) Phối hợp với Liên Hợp Quốc và bất kỳ orgnization khác tại Liên Hiệp Quốc hệ thống, các tổ chức khu vực và các tổ chức quốc gia của các nước khác có thẩm quyền trong các lĩnh vực bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền;
(f) Để hỗ trợ cho việc xây dựng chương trình cho việc giảng dạy, nghiên cứu, nhân quyền và tham gia thực hiện của họ trong các trường học, các trường đại học và giới chuyên môn;
(g) Công bố công khai các quyền con người và những nỗ lực để chống lại mọi hình thức phân biệt đối xử, kỳ thị chủng tộc đặc biệt, bằng cách tăng nhận thức cộng đồng, đặc biệt là thông qua thông tin và giáo dục và bằng cách sử dụng tất cả báo cơ quan.
Thành phần và sự bảo đảm độc lập và chủ nghĩa đa nguyên
1. Thành phần của các tổ chức quốc gia và việc bổ nhiệm các thành viên của nó, cho dù bằng phương tiện của một cuộc bầu cử hay cách khác, được thành lập theo một thủ tục nào dành tất cả sự bảo đảm cần thiết để đảm bảo các đại diện đa nguyên của các lực lượng xã hội (của xã hội dân sự) tham gia trong việc bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền, đặc biệt là bởi quyền năng mà sẽ cho phép hợp tác hiệu quả được thiết lập với, hoặc thông qua sự hiện diện của đại diện của:
(a) Các tổ chức phi chính phủ chịu trách nhiệm về quyền con người và những nỗ lực chống nạn phân biệt chủng tộc, thương mại các đoàn thể, tổ chức xã hội và nghề nghiệp liên quan, ví dụ, các hiệp hội của các luật sư, bác sĩ, nhà báo và các nhà khoa học lỗi lạc;
(b) Xu hướng trong tư tưởng triết học hay tôn giáo;
(c) Các trường Đại học và các chuyên gia có trình độ;
(d) Quốc hội;
(e) cơ quan Chính phủ (nếu có, đại diện của họ nên tham gia vào các cuộc thảo luận chỉ trong một năng lực tư vấn).
2. Các tổ chức quốc gia có một cơ sở hạ tầng mà là phù hợp với việc tiến hành trôi chảy của các hoạt động của mình, trong đủ kinh phí cụ thể. Mục đích của quỹ này nên cho phép nó để có đội ngũ nhân viên và cơ sở của riêng mình, để được độc lập của Chính phủ và không chịu sự kiểm soát tài chính mà có thể ảnh hưởng đến tính độc lập của nó.
3. Để đảm bảo một nhiệm vụ ổn định cho các thành viên của tổ chức quốc gia, mà nếu không có thì không thể có độc lập thực sự, bổ nhiệm được thực hiện bởi một hành động chính thức mà phải thiết lập thời gian cụ thể của nhiệm vụ. Nhiệm vụ này có thể được tái tạo, với điều kiện là đa nguyên của các thành viên của tổ chức được đảm bảo.
Phương pháp hoạt động
trong khuôn khổ hoạt động của mình, các tổ chức quốc gia sẽ:
(a) tự do xem xét bất kỳ câu hỏi thuộc thẩm quyền của mình, cho dù họ đã đưa các Chính phủ hoặc đưa lên bởi nó mà không giới thiệu đến một thẩm quyền cao hơn, theo đề nghị của các thành viên của mình hoặc của bất kỳ người khởi kiện,
(b) Lắng nghe và thu thập các thông tin và tài liệu cần thiết cho việc đánh giá các tình huống thuộc thẩm quyền của mình;
(c) Địa chỉ công luận trực tiếp hoặc thông qua bất kỳ cơ quan báo chí, đặc biệt là để công bố công khai các ý kiến và đề xuất của mình;
(d) Đáp ứng một cách thường xuyên và bất cứ khi nào cần thiết trong sự hiện diện của tất cả các thành viên của mình sau khi họ đã được hợp lệ có liên quan;
(e) Thành lập các nhóm làm việc từ các thành viên của nó là cần thiết, và thành lập bộ phận địa phương hoặc khu vực để hỗ trợ thực chức năng của mình;
(f) Duy trì tham vấn với các cơ quan khác, cho dù luật pháp hay cách khác, chịu trách nhiệm cho việc thúc đẩy và bảo vệ quyền con người (đặc biệt, thanh tra, trung gian và các tổ chức tương tự);
(g) Theo quan điểm của các vai trò cơ bản trò của các tổ chức phi chính phủ trong việc mở rộng hoạt động của các tổ chức quốc gia, phát triển quan hệ với các tổ chức phi chính phủ dành cho việc thúc đẩy và bảo vệ nhân quyền, phát triển kinh tế và xã hội, để đấu tranh chống phân biệt chủng tộc, để bảo vệ các nhóm dễ bị tổn thương (đặc biệt là trẻ em, lao động di cư, người tị nạn, thể chất và những người bị bệnh về thần) hoặc lĩnh vực chuyên môn.
nguyên tắc bổ sung liên quan đến tình trạng của hoa hồng có thẩm quyền bán quyền tài phán
Tổ chức quốc gia có thể được ủy quyền để nghe và xem xét các khiếu nại, kiến nghị liên quan đến các tình huống cá nhân. Trường hợp có thể được đưa ra trước đó bởi các cá nhân, các đại diện của họ, các bên thứ ba, các tổ chức phi chính phủ, các hiệp hội công đoàn hoặc bất kỳ tổ chức đại diện khác. Trong hoàn cảnh như vậy, và không ảnh hưởng đến các nguyên tắc nêu trên liên quan đến các quyền hạn khác của hoa hồng, các chức năng được giao phó cho họ có thể dựa trên các nguyên tắc sau đây:
(a) Tìm kiếm một giải pháp hoà giải thông qua hòa giải hoặc, trong giới hạn theo quy định của pháp luật, thông qua các quyết định ràng buộc hoặc khi cần thiết, trên cơ sở bảo mật;
(b) Thông báo cho bên nộp đơn khởi kiện về quyền của mình, đặc biệt là các biện pháp khắc phục có sẵn cho anh ta, và thúc đẩy tiếp cận của mình cho họ;
(c) Điều trần bất kỳ khiếu nại, kiến nghị hoặc truyền chúng tới bất kỳ cơ quan khác có thẩm quyền trong thời hạn theo quy định của pháp luật;
(d) Kiến nghị với các cơ quan có thẩm quyền, đặc biệt là bằng cách đề xuất sửa đổi, cải cách pháp luật, quy định và thủ tục hành chính, đặc biệt là nếu họ đã tạo ra các những khó khăn gặp phải do người nộp đơn kiến nghị nhằm khẳng định quyền của mình.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: