Lauren felt a little woozy. It was nice, like being wrapped in a warm- dịch - Lauren felt a little woozy. It was nice, like being wrapped in a warm- Việt làm thế nào để nói

Lauren felt a little woozy. It was

Lauren felt a little woozy. It was nice, like being wrapped in a warm-from-the-dryer blanket. She sat in a restroom stall, slumped over, with tears dried on her cheeks. Her vision was slightly blurred due to the alcohol running through her veins. Memories clamored at her, time unspooled and wrapped around her and she had no will to resist. Her thoughts went back to solemn day that she found difficult to erase from her memory.

Flashback
The graveyard was dark. Sixteen-year old Lauren walked hesitantly, bumping into headstones, trying to recall the direction of the plot. Rain fell down lightly, bringing down wet leaves along with it. A startled animal scurried in an overhead branch. Lauren solemnly reached her destination and knelt beside Christopher’s grave.

“Happy birthday little brother,” she said softly. “You would have been twelve today. Middle school is such an awkward stage, thank God you didn’t have to deal with all of that.” Lauren pulled back her jacket and retrieved a small object from her pocket. “I brought you something,” Lauren muttered as she gently placed a Peter Pan stuffed animal by his grave. “I remember our talk about Heaven, it was a rainy night just like this one. I told you that you’d be able to fly amongst the stars just like Peter Pan. When I miss you, I just look up at the stars and watch you gliding through. But then there are days like today, when the sky is cloudy and I can’t see you as clearly. And I just wonder if you’re even there.” And there went her heart, her tears falling free.

“Lauren” Camila said gently, not wanting to frighten her. Although Lauren instructed her to wait in the car, the fact that she knew what emotional state her best friend would be in prompted her to follow. She squatted beside her, her eyes glassy and unfocused.

For an instant their eyes met. Camila wore a black turtleneck and short plaid skirt with black laced tights. Her long thick hair was in a french braid, her signature hairstyle. Dainty gold hoops hung from her earlobes. She was stunning, Lauren thought, and was the only reason why Lauren still existed on this earth. I’m only here for her, she’s all I’ve got, she thought.

“He was afraid of the dark,” she said, breaking the silence. “Remember? We used to read him to sleep. Remember when we built a tent in his room out of blankets and chairs, and filled it with pillows and a step stool to act as a table. We’d take turns reading to Chris from… from…I can’t remember the name of the book…”

“Where the Wilds Things Are,” Camila whispered as she tightened her hold on Lauren’s hand. “That was his favorite book especially when I read it in my dragon voice.” She shivered with the thought.


Camila leaned into Lauren, placing her arm around the older ones waist. Lauren relaxed beneath her gentle touch and nuzzled further into her side. She held perfectly still, as Camila held her hand. She was so close that Camila could see condensation on her freckled skin, droplets of moisture in her wavy hair.

“When Chris was a baby, the smacking of his lips was enough to wake me from sleep. I used to sleep right by his crib because that would be my only chance to be with my brother uninterrupted. It was our special time. I knew how to unlatch the crib rail and slide it down quietly. I would give Chris a bottle even before he cried for it. I loved the milky scent of his skin, the way his hair curled around his face- he had the funniest little cowlick, and his tiny half-moon fingernails.” She sighed as she sagged against the younger one, the burden of the memories weighed too heavily on her. Lauren felt a pricking of tears in the corners of her eyes. “I can’t do this anymore. This pain in my heart is the only thing telling me that I’m still alive. I want to stop feeling this pain. I want to end this…”

“Look at me,” Camila shifted toward Lauren so that their knees bumped. The look on Camila’s face was devastating, the weight of Lauren’s words struck her to the core. It weighed like a heavy stone, dead center in her heart. She cupped her hands around Lauren’s face. “You are strong. The most unimaginable has happen but life is always still worth living. You have to make a decision that you are going to keep living. You’ll have to say, ‘I don’t care how hard this is, I don’t care how hurt I am, I will not let this destroy me,” she said. “Lo, we have so much to experience together. When we turn eighteen, we’re supposed to get matching Peter Pan tattoos. We’re supposed to road-trip from New York to California and attend every music festival along the way.” Her fingers lightly skimmed over Lauren’s cheek, brushing away her tears. “I’ll always be here for you. I’ll be that shoulder for you to cry on whenever you feel lonely or hurt,” she said softly. “I need you here. I need you here to have my back, okay? I love you.”

“Always?” Lauren replied, her vulnerable eyes pleading. She rested her forehead against Camila.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Lauren felt a little woozy. It was nice, like being wrapped in a warm-from-the-dryer blanket. She sat in a restroom stall, slumped over, with tears dried on her cheeks. Her vision was slightly blurred due to the alcohol running through her veins. Memories clamored at her, time unspooled and wrapped around her and she had no will to resist. Her thoughts went back to solemn day that she found difficult to erase from her memory. FlashbackThe graveyard was dark. Sixteen-year old Lauren walked hesitantly, bumping into headstones, trying to recall the direction of the plot. Rain fell down lightly, bringing down wet leaves along with it. A startled animal scurried in an overhead branch. Lauren solemnly reached her destination and knelt beside Christopher’s grave. “Happy birthday little brother,” she said softly. “You would have been twelve today. Middle school is such an awkward stage, thank God you didn’t have to deal with all of that.” Lauren pulled back her jacket and retrieved a small object from her pocket. “I brought you something,” Lauren muttered as she gently placed a Peter Pan stuffed animal by his grave. “I remember our talk about Heaven, it was a rainy night just like this one. I told you that you’d be able to fly amongst the stars just like Peter Pan. When I miss you, I just look up at the stars and watch you gliding through. But then there are days like today, when the sky is cloudy and I can’t see you as clearly. And I just wonder if you’re even there.” And there went her heart, her tears falling free. “Lauren” Camila said gently, not wanting to frighten her. Although Lauren instructed her to wait in the car, the fact that she knew what emotional state her best friend would be in prompted her to follow. She squatted beside her, her eyes glassy and unfocused.For an instant their eyes met. Camila wore a black turtleneck and short plaid skirt with black laced tights. Her long thick hair was in a french braid, her signature hairstyle. Dainty gold hoops hung from her earlobes. She was stunning, Lauren thought, and was the only reason why Lauren still existed on this earth. I’m only here for her, she’s all I’ve got, she thought.“He was afraid of the dark,” she said, breaking the silence. “Remember? We used to read him to sleep. Remember when we built a tent in his room out of blankets and chairs, and filled it with pillows and a step stool to act as a table. We’d take turns reading to Chris from… from…I can’t remember the name of the book…”“Where the Wilds Things Are,” Camila whispered as she tightened her hold on Lauren’s hand. “That was his favorite book especially when I read it in my dragon voice.” She shivered with the thought.Camila leaned into Lauren, placing her arm around the older ones waist. Lauren relaxed beneath her gentle touch and nuzzled further into her side. She held perfectly still, as Camila held her hand. She was so close that Camila could see condensation on her freckled skin, droplets of moisture in her wavy hair.“When Chris was a baby, the smacking of his lips was enough to wake me from sleep. I used to sleep right by his crib because that would be my only chance to be with my brother uninterrupted. It was our special time. I knew how to unlatch the crib rail and slide it down quietly. I would give Chris a bottle even before he cried for it. I loved the milky scent of his skin, the way his hair curled around his face- he had the funniest little cowlick, and his tiny half-moon fingernails.” She sighed as she sagged against the younger one, the burden of the memories weighed too heavily on her. Lauren felt a pricking of tears in the corners of her eyes. “I can’t do this anymore. This pain in my heart is the only thing telling me that I’m still alive. I want to stop feeling this pain. I want to end this…” “Look at me,” Camila shifted toward Lauren so that their knees bumped. The look on Camila’s face was devastating, the weight of Lauren’s words struck her to the core. It weighed like a heavy stone, dead center in her heart. She cupped her hands around Lauren’s face. “You are strong. The most unimaginable has happen but life is always still worth living. You have to make a decision that you are going to keep living. You’ll have to say, ‘I don’t care how hard this is, I don’t care how hurt I am, I will not let this destroy me,” she said. “Lo, we have so much to experience together. When we turn eighteen, we’re supposed to get matching Peter Pan tattoos. We’re supposed to road-trip from New York to California and attend every music festival along the way.” Her fingers lightly skimmed over Lauren’s cheek, brushing away her tears. “I’ll always be here for you. I’ll be that shoulder for you to cry on whenever you feel lonely or hurt,” she said softly. “I need you here. I need you here to have my back, okay? I love you.”“Always?” Lauren replied, her vulnerable eyes pleading. She rested her forehead against Camila.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Lauren cảm thấy hơi chóng mặt. Nó đã được tốt đẹp, giống như được bao bọc trong một tấm chăn ấm áp-từ-các-máy sấy. Cô ngồi trong một gian hàng nhà vệ sinh, giảm mạnh hơn, những giọt nước mắt khô trên má cô. Tầm nhìn của cô đã hơi mờ do rượu chạy qua tĩnh mạch của cô. Memories clamored cô, thời gian unspooled và quấn quanh người cô và cô không có ý chí để chống lại. Suy nghĩ của cô quay trở lại ngày long trọng rằng cô thấy khó khăn để xóa khỏi bộ nhớ của mình.

Flashback
Các nghĩa trang đã tối. Mười sáu tuổi Lauren bước ngập ngừng, chạm vào bia mộ, cố gắng nhớ lại sự chỉ đạo của cốt truyện. Mưa rơi xuống nhẹ nhàng, mang xuống lá ướt cùng với nó. Một động vật giật mình vội vã trong một chi nhánh trên cao. Lauren long trọng đạt đến đích của mình và quỳ xuống bên cạnh mộ của Christopher.

"Chúc mừng sinh nhật em trai," cô nói nhẹ nhàng. "Bạn sẽ có được mười hai ngày hôm nay. Trung học là một giai đoạn khó xử như vậy, cảm ơn Chúa, con đã không phải đối phó với tất cả điều đó. "Lauren kéo lại áo khoác của mình và lấy ra một vật nhỏ từ túi của mình. "Tôi mang đến cho bạn một cái gì đó", Lauren thì thầm khi cô nhẹ nhàng đặt một Peter Pan thú nhồi bông của ngôi mộ của ông. "Tôi nhớ cuộc nói chuyện của chúng tôi về thiên đàng, đó là một đêm mưa chỉ như thế này. Tôi đã nói với bạn rằng bạn sẽ có thể bay trong số các ngôi sao giống như Peter Pan. Khi tôi nhớ anh, tôi chỉ cần nhìn lên các vì sao và xem bạn lướt qua. Nhưng sau đó có những ngày như hôm nay, khi bầu trời có nhiều mây và tôi không thể nhìn thấy bạn như là rõ ràng. Và tôi chỉ tự hỏi nếu bạn thậm chí có. "Và có đi trái tim cô, nước mắt cô rơi tự do.

" Lauren "Camila nói nhẹ nhàng, không muốn cảm giác lo sợ của mình. Mặc dù Lauren hướng dẫn của mình để chờ đợi trong xe, một thực tế rằng cô ấy biết những gì cảm xúc trạng thái người bạn thân nhất của cô sẽ được nhắc nhở mình để làm theo. Cô ngồi bên cạnh cô, đôi mắt thủy tinh và không tập trung.

Trong một lúc mắt họ gặp nhau. Camila mặc một chiếc áo cao cổ màu đen và váy kẻ sọc ngắn với quần tẩm màu đen. Tóc dài dày của cô là trong một bím tóc kiểu Pháp, kiểu tóc chữ ký của mình. Hoops vàng Dainty treo từ dái tai cô. Cô ấy là tuyệt đẹp, Lauren nghĩ, và là lý do duy nhất khiến Lauren vẫn còn tồn tại trên trái đất này. Tôi chỉ ở đây cho cô ấy, cô ấy là tất cả những gì đã có, cô nghĩ.

"Ông ấy sợ bóng tối," cô nói, phá vỡ sự im lặng. "Nhớ lại? Chúng tôi sử dụng để đọc cho nó ngủ. Hãy nhớ khi chúng tôi xây dựng một chiếc lều trong phòng của mình ra khỏi chăn và ghế, và điền nó với những chiếc gối và một chiếc ghế bước để hoạt động như một bảng. Chúng tôi sẽ lần lượt đọc cho Chris từ ... từ ... Tôi không thể nhớ tên của cuốn sách ... "

" Trường hợp Wilds Things Are ", Camila thì thầm khi cô siết chặt nàng cầm trên tay Lauren. "Đó là cuốn sách yêu thích của mình đặc biệt là khi tôi đọc nó trong giọng nói của con rồng của tôi." Cô rùng mình với ý nghĩ đó.


Camila dựa vào Lauren, đặt cánh tay của mình xung quanh những cái eo trở lên. Lauren nới lỏng dưới chạm nhẹ nhàng của cô và rúc sâu hơn vào bên cạnh cô. Cô đã tổ chức hoàn toàn yên tĩnh, như Camila nắm tay cô. Cô đã rất gần mà Camila có thể nhìn thấy hơi nước ngưng tụ trên da tàn nhang của mình, những giọt ẩm trong tóc quăn của cô.

"Khi Chris là một em bé, các Smacking môi anh đã đủ để đánh thức tôi dậy từ giấc ngủ. Tôi sử dụng để ngủ ngay bởi cũi vì đó sẽ là cơ hội duy nhất của tôi là với anh trai tôi không bị gián đoạn. Đó là thời gian đặc biệt của chúng tôi. Tôi biết làm thế nào để mở chốt cửa ra đường sắt giường cũi và trượt xuống lặng lẽ. Tôi sẽ cung cấp cho Chris một chai ngay cả trước khi anh ấy đã khóc cho nó. Tôi yêu mùi hương sữa của làn da, cách tóc cuộn quanh face-, ông đã có những cowlick chút hài hước, và móng tay của nửa mặt trăng nhỏ bé của mình. "Cô thở dài khi cô sút kém so với trẻ hơn, gánh nặng của những kỷ niệm nặng quá nhiều vào cô. Lauren cảm thấy một sự làm dấu những giọt nước mắt trong khóe mắt cô. "Tôi không thể làm điều này nữa. Đau trong trái tim tôi đây là điều duy nhất nói với tôi rằng tôi vẫn còn sống. Tôi muốn ngừng cảm giác đau đớn này. Tôi muốn kết thúc chuyện này ... "

" Nhìn tôi, "Camila chuyển về phía Lauren để đầu gối của họ tình cờ gặp. Vẻ mặt Camila là tàn phá, sức nặng của lời Lauren đánh cô đến cốt lõi. Nó nặng như một hòn đá nặng, trung tâm đã chết trong trái tim cô. Cô khum tay quanh khuôn mặt của Lauren. "Bạn rất mạnh. Việc không thể tưởng tượng nhất có xảy ra nhưng cuộc sống là luôn luôn vẫn còn đáng sống. Bạn phải thực hiện một quyết định mà bạn đang đi để giữ khách. Bạn sẽ có thể nói, "Tôi không quan tâm bao khó khăn này là, tôi không quan tâm tôi như thế nào tổn thương, tôi sẽ không để điều này tiêu diệt tôi," cô nói. "Lo, chúng tôi có rất nhiều kinh nghiệm với nhau. Khi chúng ta quay mười tám tuổi, chúng tôi đang trù được phù hợp với hình xăm Peter Pan. Chúng ta phải đường đi từ New York đến California và tham dự tất cả lễ hội âm nhạc trên đường đi. ​​"Ngón tay cô nhẹ nhàng lướt qua má của Lauren, phủi đi những giọt nước mắt. "Tôi sẽ luôn ở bên em. Sẽ có vai cho bạn khóc bất cứ khi nào bạn cảm thấy cô đơn hay bị tổn thương, "cô nói nhẹ nhàng. "Tôi cần bạn ở đây. Tôi cần bạn vào đây để có lưng tôi, được không? Tôi yêu các bạn. "

" Luôn luôn? "Lauren trả lời, mắt dễ bị tổn thương của cô nài nỉ. Cô tựa trán cô ấy chống lại Camila.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: