Draco Malfoy woke to the distinctly uncomfortable sensation of his lef dịch - Draco Malfoy woke to the distinctly uncomfortable sensation of his lef Việt làm thế nào để nói

Draco Malfoy woke to the distinctly

Draco Malfoy woke to the distinctly uncomfortable sensation of his left side pressed into a cold and unforgiving stone floor. He sat up slowly, favoring his chilled, sore ribs. His temples throbbed visciously, most likely from sleeping on a hard stone floor. The unsteady nauseous feeling, however, was probably from the spell he'd been hit with the previous night.

He spat to cleanse the foul taste that had taken up residence on his tongue. As the vaguely drunk sensation wore off, the events of last night began to clear and reform in his memory. He and five others had been sent out on a routine check for reported Muggle contraband in a home in Bloomsbury, just outside of London. They were ambushed immediately upon arriving by a horde of Aurors. It had been a trap. A very cleverly set and perfectly executed trap.

Now he was here, cold and isolated, in a location that was unknown to him but was likely a holding cell beneath the Ministry of Magic. He was probably awaiting the trial that would sentence him to Azkaban for the rest of his life. It was a risk that they all took when entering into the Dark Lord's service. He would tell them nothing, of course. He would prove to the Dark Lord that he continued the long and proud lineage of Malfoy loyalty to the cause.

The sound of a rusty padlock tumbler falling into place was disquieting in the dank cell, and he shielded his eyes against a widening slot of light as the door was pushed open from the outside.

"Hello," Draco squinted at the intruder. "I have to piss."

"Sir will follow Nibbey, please," said a squeaky voice that was somehow vaguely familiar.

Odd that the Ministry would send a house elf, he thought as he hauled himself, sore ribs protesting all the way, to his feet.

As he and the elf moved down a long hallway, Draco tried to spot and remember landmarks, but there was hardly anything remarkable to note in the monotonous stone blocks. They turned twice, two lefts Draco was careful to note, before coming to a door on the righthand side. He was motioned inside and followed by Nibbey, the door closing behind them. The room turned out to be a lavatory, complete with a loo and showers lined along the far wall.

"Sir has ten minutes," he was told.

"Such luxury," Draco whistled between his teeth. "The Ministry shouldn't spoil their prisoners so."

"Sir always has a smart comment," the elf guard grumbled.

"Always?" The strange sense of deja vu came over him again.

"Eight minutes," the tiny guard sniffed, seeming angry at himself for the slip.

Draco obeyed, relieving his full bladder before slipping aching, knotted shoulders out of his shirt sleeves. He allowed himself a small moan of pleasure as he stepped underneath the steaming spray, the gentle pressure of the water working at his stiff muscles. He stood there for a few minutes, enjoying the sensation, before he began to wash himself.

It was then that he first noticed the bruises.

Small, round purple marks dotted his stomach and the tops of his thighs. Raw-looking red bands circled his wrists. He reached out and touched them gingerly, hissing as they tingled unpleasantly. Confused, he looked to Nibbey, who quickly looked away, coughing awkwardly into his hand.

Disoriented and a little frightened, Draco cut the water off and made his way over to the sink. He found a toothbrush and shaving utensils already waiting for him. Looking up in the mirror he gasped as he saw his reflection. His neck was covered in the same purple marks that tattooed his body, but here they were larger, darker, deeper. He looked again to the elf, a blatant question in his eyes, and again he was ignored. Although he could have sworn he saw a blush spread up to its large, bulbuous eyes before it looked away.

Finished with his toiletries, Draco was handed a long, belted dressing gown. Putting it on, he eyed it skeptically. "Bit flimsy, isn't it?" he asked. "This is a dungeon, after all."

"Sir won't be needing it long," Nibbey replied.

"What do you-"

"Time is up, Sir. We must be moving on."

Draco was led up a winding staircase onto whaDraco Malfoy woke to the distinctly uncomfortable sensation of his left side pressed into a cold and unforgiving stone floor. He sat up slowly, favoring his chilled, sore ribs. His temples throbbed visciously, most likely from sleeping on a hard stone floor. The unsteady nauseous feeling, however, was probably from the spell he'd been hit with the previous night.

He spat to cleanse the foul taste that had taken up residence on his tongue. As the vaguely drunk sensation wore off, the events of last night began to clear and reform in his memory. He and five others had been sent out on a routine check for reported Muggle contraband in a home in Bloomsbury, just outside of London. They were ambushed immediately upon arriving by a horde of Aurors. It had been a trap. A very cleverly set and perfectly executed trap.

Now he was here, cold and isolated, in a location that was unknown to him but was likely a holding cell beneath the Ministry of Magic. He was probably awaiting the trial that would sentence him to Azkaban for the rest of his life. It was a risk that they all took when entering into the Dark Lord's service. He would tell them nothing, of course. He would prove to the Dark Lord that he continued the long and proud lineage of Malfoy loyalty to the cause.

The sound of a rusty padlock tumbler falling into place was disquieting in the dank cell, and he shielded his eyes against a widening slot of light as the door was pushed open from the outside.

"Hello," Draco squinted at the intruder. "I have to piss."

"Sir will follow Nibbey, please," said a squeaky voice that was somehow vaguely familiar.

Odd that the Ministry would send a house elf, he thought as he hauled himself, sore ribs protesting all the way, to his feet.

As he and the elf moved down a long hallway, Draco tried to spot and remember landmarks, but there was hardly anything remarkable to note in the monotonous stone blocks. They turned twice, two lefts Draco was careful to note, before coming to a door on the righthand side. He was motioned inside and followed by Nibbey, the door closing behind them. The room turned out to be a lavatory, complete with a loo and showers lined along the far wall.

"Sir has ten minutes," he was told.

"Such luxury," Draco whistled between his teeth. "The Ministry shouldn't spoil their prisoners so."

"Sir always has a smart comment," the elf guard grumbled.

"Always?" The strange sense of deja vu came over him again.

"Eight minutes," the tiny guard sniffed, seeming angry at himself for the slip.

Draco obeyed, relieving his full bladder before slipping aching, knotted shoulders out of his shirt sleeves. He allowed himself a small moan of pleasure as he stepped underneath the steaming spray, the gentle pressure of the water working at his stiff muscles. He stood there for a few minutes, enjoying the sensation, before he began to wash himself.

It was then that he first noticed the bruises.

Small, round purple marks dotted his stomach and the tops of his thighs. Raw-looking red bands circled his wrists. He reached out and touched them gingerly, hissing as they tingled unpleasantly. Confused, he looked to Nibbey, who quickly looked away, coughing awkwardly into his hand.

Disoriented and a little frightened, Draco cut the water off and made his way over to the sink. He found a toothbrush and shaving utensils already waiting for him. Looking up in the mirror he gasped as he saw his reflection. His neck was covered in the same purple marks that tattooed his body, but here they were larger, darker, deeper. He looked again to the elf, a blatant question in his eyes, and again he was ignored. Although he could have sworn he saw a blush spread up to its large, bulbuous eyes before it looked away.

Finished with his toiletries, Draco was handed a long, belted dressing gown. Putting it on, he eyed it skeptically. "Bit flimsy, isn't it?" he asked. "This is a dungeon, after all."
Draco Malfoy woke to the distinctly uncomfortable sensation of his left side pressed into a cold and unforgiving stone floor. He sat up slowly, favoring his chilled, sore ribs. His temples throbbed visciously, most likely from sleeping on a hard stone floor. The unsteady nauseous feeling, however, was probably from the spell he'd been hit with the previous night.

He spat to cleanse the foul taste that had taken up residence on his tongue. As the vaguely drunk sensation wore off, the events of last night began to clear and reform in his memory. He and five others had been sent out on a routine check for reported Muggle contraband in a home in Bloomsbury, just outside of London. They were ambushed immediately upon arriving by a horde of Aurors. It had been a trap. A very cleverly set and perfectly executed trap.

Now he was here, cold and isolated, in a location that was unknown to him but was likely a holding cell beneath the Ministry of Magic. He was probably awaiting the trial that would sentence him to Azkaban for the rest of his life. It was a risk that they all took when entering into the Dark Lord's service. He would tell them nothing, of course. He would prove to the Dark Lord that he continued the long and proud lineage of Malfoy loyalty to the cause.

The sound of a rusty padlock tumbler falling into place was disquieting in the dank cell, and he shielded his eyes against a widening slot of light as the door was pushed open from the outside.

"Hello," Draco squinted at the intruder. "I have to piss."

"Sir will follow Nibbey, please," said a squeaky voice that was somehow vaguely familiar.

Odd that the Ministry would send a house elf, he thought as he hauled himself, sore ribs protesting all the way, to his feet.Draco Malfoy woke to the distinctly uncomfortable sensation of his left side pressed into a cold and unforgiving stone floor. He sat up slowly, favoring his chilled, sore ribs. His temples throbbed visciously
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Draco Malfoy đã đánh thức để cảm giác khó chịu rõ rệt của mình bên trái ép vào một sàn đá lạnh và không hề khoan nhượng. Ông ngồi lên từ từ, ủng hộ của ông ướp lạnh, đau xương sườn. Đền thờ của ông throbbed visciously, rất có thể từ ngủ trên một sàn đá cứng. Các dòng nauseous cảm thấy, Tuy nhiên, có lẽ từ chính tả ông đã bị với đêm trước.Ông nhổ để làm sạch vị hôi đã cư trú trên lưỡi của mình. Khi cảm giác mơ hồ say mặc, các sự kiện của đêm bắt đầu rõ ràng và cải cách trong bộ nhớ của mình. Ông và năm người khác đã được gửi trên một kiểm tra thường xuyên cho báo cáo Muggle lậu trong một ngôi nhà ở Bloomsbury, ngay bên ngoài của London. Họ đã bị phục kích ngay lập tức khi đến bởi một đám đông người của Aurors. Nó đã là một cái bẫy. Một cái bẫy rất khéo léo thiết lập và thực hiện một cách hoàn hảo.Bây giờ ông đã ở đây, lạnh và cô lập, ở một vị trí không xác định với anh ta nhưng đã có khả năng một tế bào giữ dưới bộ Pháp thuật. Ông có lẽ đang chờ xét xử nào câu ông để Azkaban cho phần còn lại của cuộc sống của mình. Đó là một rủi ro mà họ tất cả đã khi nhập vào dịch vụ của Dark Lord. Người đã nói với họ không có gì, tất nhiên. Ông sẽ chứng minh để Dark Lord ông tiếp tục dòng dài và tự hào của Malfoy lòng trung thành với nguyên nhân.Những âm thanh của một tumbler gỉ khóa móc rơi vào vị trí được yên trong tế bào dank, và ông bảo vệ đôi mắt của mình chống lại một khe cắm mở rộng của ánh sáng như cửa được đẩy mở từ bên ngoài. "Hello," Draco squinted lúc những kẻ xâm nhập. "Tôi phải piss.""Ngài sẽ làm theo Nibbey, xin vui lòng," nói một giọng nói kêu chát tai bằng cách nào đó quen thuộc vaguely.Odd rằng bộ sẽ gửi một gia tinh nhà, ông nghĩ như ông kéo mình, đau xương sườn phản đối tất cả các cách, để bàn chân của mình.Khi ông và con gia tinh di chuyển xuống một hành lang dài, Draco đã cố gắng để phát hiện và nhớ địa danh, nhưng đã có hầu như không bất cứ điều gì đáng kể cần lưu ý trong các khối đá đơn điệu. Họ chuyển hai lần, hai lefts Draco là cẩn thận lưu ý, trước khi bạn đến một cánh cửa bên form. Ông motioned bên trong và sau đó là Nibbey, cửa đóng cửa phía sau họ. Phòng bật ra là một chậu, hoàn chỉnh với một loo và vòi sen lót dọc theo bức tường đến nay."Sir có mười phút," ông nói."Sang trọng như vậy," Draco whistled giữa răng của mình. "Bộ không nên làm hỏng tù nhân của họ vì vậy.""Thưa ông luôn luôn có một bình luận thông minh", bảo vệ tinh grumbled."Always?" Cảm giác kỳ lạ của déjà vu đến hơn anh ta một lần nữa."Tám phút," bảo vệ nhỏ sniffed, seeming giận mình vì trượt.Draco tuân, làm giảm bàng quang đầy đủ của mình trước khi trượt vai đau, thắt nút ra khỏi tay áo áo sơ mi của mình. Ông cho phép mình một kêu van nhỏ của niềm vui khi ông bước bên dưới hoạt động phun, áp lực nhẹ nhàng của nước làm việc tại cứng cơ bắp của mình. Ông đứng đó cho một vài phút, thưởng thức cảm giác, trước khi ông bắt đầu để rửa mình. Nó sau đó rằng ông đầu tiên nhận thấy các vết bầm tím.Nhỏ, tròn màu tím dấu chấm Dạ dày của mình và các đỉnh của bắp đùi của ông. Tìm kiếm nguyên ban nhạc đỏ bao quanh cổ tay của mình. Ông đã đạt ra và chạm vào chúng gingerly, kêu xèo xèo như họ tingled unpleasantly. Lẫn lộn, ông nhìn để Nibbey, những người nhanh chóng nhìn đi, ho awkwardly vào bàn tay của mình. Mất phương hướng và một chút sợ hãi, Draco cắt nước và thực hiện theo cách của mình trong bồn rửa chén. Ông tìm thấy một bàn chải đánh răng và dụng cụ cạo râu đã chờ đợi cho anh ta. Nhìn lên trong gương ông gasped khi ông thấy sự phản ánh của ông. Cổ của ông đã được bảo hiểm trong các dấu hiệu tím cùng xăm cơ thể của mình, nhưng ở đây họ đã lớn hơn, sẫm màu hơn, sâu hơn. Ông nhìn một lần nữa để tinh, một câu hỏi blatant trong đôi mắt của mình, và một lần nữa ông đã bị bỏ qua. Mặc dù ông có thể đã tuyên thệ ông thấy một blush lây lan đến của nó lớn, bulbuous mắt trước khi nó nhìn đi.Kết thúc với vật dụng tắm của mình, Draco đã được bàn giao một áo choàng mặc quần áo dài, belted. Ông đặt nó trên, mắt skeptically. "Bit mỏng manh, không phải là nó?" ông yêu cầu. "Đây là một dungeon, sau khi tất cả.""Sir sẽ không cần nó dài," Nibbey trả lời."Điều gì làm bạn-" "Thời gian là lên, Sir. Chúng tôi phải di chuyển."Draco một cầu thang quanh co lên whaDraco Malfoy đã đánh thức đã dẫn đến cảm giác khó chịu rõ rệt của mình bên trái ép vào một sàn đá lạnh và không hề khoan nhượng. Ông ngồi lên từ từ, ủng hộ của ông ướp lạnh, đau xương sườn. Đền thờ của ông throbbed visciously, rất có thể từ ngủ trên một sàn đá cứng. Các dòng nauseous cảm thấy, Tuy nhiên, có lẽ từ chính tả ông đã bị với đêm trước.Ông nhổ để làm sạch vị hôi đã cư trú trên lưỡi của mình. Khi cảm giác mơ hồ say mặc, các sự kiện của đêm bắt đầu rõ ràng và cải cách trong bộ nhớ của mình. Ông và năm người khác đã được gửi trên một kiểm tra thường xuyên cho báo cáo Muggle lậu trong một ngôi nhà ở Bloomsbury, ngay bên ngoài của London. Họ đã bị phục kích ngay lập tức khi đến bởi một đám đông người của Aurors. Nó đã là một cái bẫy. Một cái bẫy rất khéo léo thiết lập và thực hiện một cách hoàn hảo.Bây giờ ông đã ở đây, lạnh và cô lập, ở một vị trí không xác định với anh ta nhưng đã có khả năng một tế bào giữ dưới bộ Pháp thuật. Ông có lẽ đang chờ xét xử nào câu ông để Azkaban cho phần còn lại của cuộc sống của mình. Đó là một rủi ro mà họ tất cả đã khi nhập vào dịch vụ của Dark Lord. Người đã nói với họ không có gì, tất nhiên. Ông sẽ chứng minh để Dark Lord ông tiếp tục dòng dài và tự hào của Malfoy lòng trung thành với nguyên nhân.Những âm thanh của một tumbler gỉ khóa móc rơi vào vị trí được yên trong tế bào dank, và ông bảo vệ đôi mắt của mình chống lại một khe cắm mở rộng của ánh sáng như cửa được đẩy mở từ bên ngoài. "Hello," Draco squinted lúc những kẻ xâm nhập. "Tôi phải piss.""Ngài sẽ làm theo Nibbey, xin vui lòng," nói một giọng nói kêu chát tai bằng cách nào đó quen thuộc vaguely.Odd rằng bộ sẽ gửi một gia tinh nhà, ông nghĩ như ông kéo mình, đau xương sườn phản đối tất cả các cách, để bàn chân của mình.Khi ông và con gia tinh di chuyển xuống một hành lang dài, Draco đã cố gắng để phát hiện và nhớ địa danh, nhưng đã có hầu như không bất cứ điều gì đáng kể cần lưu ý trong các khối đá đơn điệu. Họ chuyển hai lần, hai lefts Draco là cẩn thận lưu ý, trước khi bạn đến một cánh cửa bên form. Ông motioned bên trong và sau đó là Nibbey, cửa đóng cửa phía sau họ. Phòng bật ra là một chậu, hoàn chỉnh với một loo và vòi sen lót dọc theo bức tường đến nay."Sir có mười phút," ông nói."Sang trọng như vậy," Draco whistled giữa răng của mình. "Bộ không nên làm hỏng tù nhân của họ vì vậy.""Thưa ông luôn luôn có một bình luận thông minh", bảo vệ tinh grumbled."Always?" Cảm giác kỳ lạ của déjà vu đến hơn anh ta một lần nữa."Tám phút," bảo vệ nhỏ sniffed, seeming giận mình vì trượt.Draco tuân, làm giảm bàng quang đầy đủ của mình trước khi trượt vai đau, thắt nút ra khỏi tay áo áo sơ mi của mình. Ông cho phép mình một kêu van nhỏ của niềm vui khi ông bước bên dưới hoạt động phun, áp lực nhẹ nhàng của nước làm việc tại cứng cơ bắp của mình. Ông đứng đó cho một vài phút, thưởng thức cảm giác, trước khi ông bắt đầu để rửa mình. Nó sau đó rằng ông đầu tiên nhận thấy các vết bầm tím.Nhỏ, tròn màu tím dấu chấm Dạ dày của mình và các đỉnh của bắp đùi của ông. Tìm kiếm nguyên ban nhạc đỏ bao quanh cổ tay của mình. Ông đã đạt ra và chạm vào chúng gingerly, kêu xèo xèo như họ tingled unpleasantly. Lẫn lộn, ông nhìn để Nibbey, những người nhanh chóng nhìn đi, ho awkwardly vào bàn tay của mình. Mất phương hướng và một chút sợ hãi, Draco cắt nước và thực hiện theo cách của mình trong bồn rửa chén. Ông tìm thấy một bàn chải đánh răng và dụng cụ cạo râu đã chờ đợi cho anh ta. Nhìn lên trong gương ông gasped khi ông thấy sự phản ánh của ông. Cổ của ông đã được bảo hiểm trong các dấu hiệu tím cùng xăm cơ thể của mình, nhưng ở đây họ đã lớn hơn, sẫm màu hơn, sâu hơn. Ông nhìn một lần nữa để tinh, một câu hỏi blatant trong đôi mắt của mình, và một lần nữa ông đã bị bỏ qua. Mặc dù ông có thể đã tuyên thệ ông thấy một blush lây lan đến của nó lớn, bulbuous mắt trước khi nó nhìn đi.Kết thúc với vật dụng tắm của mình, Draco đã được bàn giao một áo choàng mặc quần áo dài, belted. Ông đặt nó trên, mắt skeptically. "Bit mỏng manh, không phải là nó?" ông yêu cầu. "Đây là một dungeon, sau khi tất cả."Draco Malfoy đã đánh thức để cảm giác khó chịu rõ rệt của mình bên trái ép vào một sàn đá lạnh và không hề khoan nhượng. Ông ngồi lên từ từ, ủng hộ của ông ướp lạnh, đau xương sườn. Đền thờ của ông throbbed visciously, rất có thể từ ngủ trên một sàn đá cứng. Các dòng nauseous cảm thấy, Tuy nhiên, có lẽ từ chính tả ông đã bị với đêm trước.Ông nhổ để làm sạch vị hôi đã cư trú trên lưỡi của mình. Khi cảm giác mơ hồ say mặc, các sự kiện của đêm bắt đầu rõ ràng và cải cách trong bộ nhớ của mình. Ông và năm người khác đã được gửi trên một kiểm tra thường xuyên cho báo cáo Muggle lậu trong một ngôi nhà ở Bloomsbury, ngay bên ngoài của London. Họ đã bị phục kích ngay lập tức khi đến bởi một đám đông người của Aurors. Nó đã là một cái bẫy. Một cái bẫy rất khéo léo thiết lập và thực hiện một cách hoàn hảo.Bây giờ ông đã ở đây, lạnh và cô lập, ở một vị trí không xác định với anh ta nhưng đã có khả năng một tế bào giữ dưới bộ Pháp thuật. Ông có lẽ đang chờ xét xử nào câu ông để Azkaban cho phần còn lại của cuộc sống của mình. Đó là một rủi ro mà họ tất cả đã khi nhập vào dịch vụ của Dark Lord. Người đã nói với họ không có gì, tất nhiên. Ông sẽ chứng minh để Dark Lord ông tiếp tục dòng dài và tự hào của Malfoy lòng trung thành với nguyên nhân.Những âm thanh của một tumbler gỉ khóa móc rơi vào vị trí được yên trong tế bào dank, và ông bảo vệ đôi mắt của mình chống lại một khe cắm mở rộng của ánh sáng như cửa được đẩy mở từ bên ngoài. "Hello," Draco squinted lúc những kẻ xâm nhập. "Tôi phải piss.""Ngài sẽ làm theo Nibbey, xin vui lòng," nói một giọng nói kêu chát tai bằng cách nào đó quen thuộc vaguely.Odd rằng bộ sẽ gửi một gia tinh nhà, ông nghĩ như ông kéo mình, đau xương sườn phản đối tất cả các cách, để bàn chân của mình. Draco Malfoy đã đánh thức để cảm giác khó chịu rõ rệt của mình bên trái ép vào một sàn đá lạnh và không hề khoan nhượng. Ông ngồi lên từ từ, ủng hộ của ông ướp lạnh, đau xương sườn. Ông visciously throbbed ngôi đền
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Draco Malfoy tỉnh dậy với cảm giác rõ ràng khó chịu bên trái của mình ép vào một sàn đá lạnh và không hề khoan nhượng. Ông từ từ ngồi dậy, ủng ướp lạnh, đau xương sườn của mình. Thái dương đập mạnh visciously, rất có thể ngủ trên một nền đá cứng. Cảm giác buồn nôn không ổn định, tuy nhiên, có lẽ là từ chính tả anh được nhấn với các đêm trước đó. Ông nhổ nước bọt để làm sạch mùi vị hôi đã đưa lên trú trên đầu lưỡi. Là cảm giác mơ hồ say phai hết, các sự kiện của đêm cuối cùng đã bắt đầu để xóa và cải cách trong bộ nhớ của mình. Ông và năm người khác đã được gửi đi trên một kiểm tra định kỳ cho báo cáo lậu Muggle trong một ngôi nhà ở Bloomsbury, ngay bên ngoài của London. Họ đã phục kích ngay khi đến bằng một đám Thần Sáng. Đó là một cái bẫy. Một cái bẫy rất khéo léo thiết lập và hành động hoàn hảo. Bây giờ anh đã ở đây, lạnh lùng và cô lập, ở một vị trí đó là không hề quen biết nhưng có thể là một tế bào giữ dưới Bộ Magic. Ông có lẽ đã được chờ đợi phiên tòa sẽ tuyên án ông Azkaban cho phần còn lại của cuộc đời mình. Đó là một nguy cơ rằng tất cả họ đều mất khi nhập vào dịch vụ của Dark Lord. Ông sẽ nói với họ không có gì, tất nhiên. Anh sẽ chứng minh cho Dark Lord rằng ông tiếp tục dòng truyền thừa lâu dài và tự hào về lòng trung thành của Malfoy đến nguyên nhân. Những âm thanh của một cốc ổ khóa rỉ sét rơi vào vị trí đã được đáng lo ngại trong các tế bào dank, và ông bảo vệ đôi mắt của mình chống lại một khe cắm mở rộng của ánh sáng khi cánh cửa đã bị đẩy mở cửa từ bên ngoài. "Xin chào," Draco liếc nhìn những kẻ xâm nhập. "Tôi phải đái." "Sir sẽ theo Nibbey, xin vui lòng," một giọng nói the thé đó là bằng cách nào đó quen quen biết. Odd Bộ sẽ gửi một elf nhà, anh nghĩ khi anh kéo mình, xương sườn đau phản đối tất cả các cách, để chân của mình. Khi anh và elf di chuyển xuống một hành lang dài, Draco đã cố gắng để phát hiện và ghi nhớ mốc, nhưng hầu như không có bất cứ điều gì đáng kể để lưu ý trong các khối đá đơn điệu. Họ quay lại hai lần, hai lefts Draco đã cẩn thận lưu ý, trước khi đến với một cánh cửa ở phía bên tay phải. Ông đã ra hiệu bên trong và tiếp theo Nibbey, cánh cửa đóng cửa phía sau họ. Các phòng hóa ra là một phòng vệ sinh, đầy đủ với một loo và hoa sen lót dọc theo bức tường phía xa. "Sir có mười phút," ông nói. "sang trọng như vậy," Draco rít giữa hai hàm răng. "Bộ không nên làm hỏng các tù nhân của họ như vậy." "Sir luôn có một bình luận thông minh," bảo vệ elf càu nhàu. "Luôn luôn?" Các cảm giác kỳ lạ của deja vu đến hơn anh ta một lần nữa. "Tám phút," bảo vệ nhỏ khịt mũi, vẻ tức giận với chính mình cho trơn trượt. Draco vâng lời, làm giảm bàng quang đầy đủ của mình trước khi trượt đau, thắt nút vai ra khỏi tay áo sơ mi của mình. Ông tự cho phép mình một tiếng rên nhỏ của niềm vui khi anh bước bên dưới phun hơi nước, áp lực nhẹ nhàng của nước làm việc tại các cơ bắp cứng của mình. Ông đứng đó một vài phút, thưởng thức cảm giác, trước khi ông bắt đầu rửa mình. Đó cũng là lúc ông lần đầu tiên nhận thấy các vết bầm tím. nhỏ, vết tím tròn rải rác dạ dày của mình và các đỉnh của hai đùi của mình. Dải màu đỏ nguyên tìm vòng cổ tay của mình. Anh giơ tay ra và chạm vào chúng rón rén, rít lên như họ râm ran khó chịu. Bối rối, anh nhìn đến Nibbey, người nhanh chóng quay mặt đi, lúng túng ho vào tay ông. mất phương hướng và một chút sợ hãi, Draco cắt nước ngoài và thực hiện theo cách của mình qua các bồn rửa. Ông tìm thấy một bàn chải đánh răng và cạo đồ dùng đã chờ đợi anh. Nhìn lên trong gương anh thở hổn hển khi nhìn thấy sự phản chiếu của mình. Cổ của ông đã được đề cập trong các dấu màu tím giống như hình xăm cơ thể của mình, nhưng ở đây họ đã lớn hơn, đen hơn, sâu sắc hơn. Ông đã nhìn lại để các elf, một câu hỏi hiển nhiên trong mắt anh, và một lần nữa ông đã bị bỏ qua. Mặc dù anh có thể thề anh nhìn thấy một blush lan rộng lên đến lớn, đôi mắt bulbuous của nó trước khi nó quay đi. Hoàn tất với các đồ dùng của mình, Draco đã được trao cho một dài, thắt mặc áo choàng. Đưa nó về, anh nhìn nó một cách hoài nghi. "Bit mỏng manh, không phải là nó?" anh ấy hỏi. "Đây là một trong ngục tối, sau khi tất cả." "Sir sẽ không cần nó dài," Nibbey trả lời. "Điều gì làm anh-" "Thời gian là lên, Sir. Chúng tôi phải di chuyển trên." Draco được dẫn lên một cuộn dây cầu thang lên whaDraco Malfoy tỉnh dậy với cảm giác rõ ràng khó chịu bên trái của mình ép vào một sàn đá lạnh và không hề khoan nhượng. Ông từ từ ngồi dậy, ủng ướp lạnh, đau xương sườn của mình. Thái dương đập mạnh visciously, rất có thể ngủ trên một nền đá cứng. Cảm giác buồn nôn không ổn định, tuy nhiên, có lẽ là từ chính tả anh được nhấn với các đêm trước đó. Ông nhổ nước bọt để làm sạch mùi vị hôi đã đưa lên trú trên đầu lưỡi. Là cảm giác mơ hồ say phai hết, các sự kiện của đêm cuối cùng đã bắt đầu để xóa và cải cách trong bộ nhớ của mình. Ông và năm người khác đã được gửi đi trên một kiểm tra định kỳ cho báo cáo lậu Muggle trong một ngôi nhà ở Bloomsbury, ngay bên ngoài của London. Họ đã phục kích ngay khi đến bằng một đám Thần Sáng. Đó là một cái bẫy. Một cái bẫy rất khéo léo thiết lập và hành động hoàn hảo. Bây giờ anh đã ở đây, lạnh lùng và cô lập, ở một vị trí đó là không hề quen biết nhưng có thể là một tế bào giữ dưới Bộ Magic. Ông có lẽ đã được chờ đợi phiên tòa sẽ tuyên án ông Azkaban cho phần còn lại của cuộc đời mình. Đó là một nguy cơ rằng tất cả họ đều mất khi nhập vào dịch vụ của Dark Lord. Ông sẽ nói với họ không có gì, tất nhiên. Anh sẽ chứng minh cho Dark Lord rằng ông tiếp tục dòng truyền thừa lâu dài và tự hào về lòng trung thành của Malfoy đến nguyên nhân. Những âm thanh của một cốc ổ khóa rỉ sét rơi vào vị trí đã được đáng lo ngại trong các tế bào dank, và ông bảo vệ đôi mắt của mình chống lại một khe cắm mở rộng của ánh sáng khi cánh cửa đã bị đẩy mở cửa từ bên ngoài. "Xin chào," Draco liếc nhìn những kẻ xâm nhập. "Tôi phải đái." "Sir sẽ theo Nibbey, xin vui lòng," một giọng nói the thé đó là bằng cách nào đó quen quen biết. Odd Bộ sẽ gửi một elf nhà, anh nghĩ khi anh kéo mình, xương sườn đau phản đối tất cả các cách, để chân của mình. Khi anh và elf di chuyển xuống một hành lang dài, Draco đã cố gắng để phát hiện và ghi nhớ mốc, nhưng hầu như không có bất cứ điều gì đáng kể để lưu ý trong các khối đá đơn điệu. Họ quay lại hai lần, hai lefts Draco đã cẩn thận lưu ý, trước khi đến với một cánh cửa ở phía bên tay phải. Ông đã ra hiệu bên trong và tiếp theo Nibbey, cánh cửa đóng cửa phía sau họ. Các phòng hóa ra là một phòng vệ sinh, đầy đủ với một loo và hoa sen lót dọc theo bức tường phía xa. "Sir có mười phút," ông nói. "sang trọng như vậy," Draco rít giữa hai hàm răng. "Bộ không nên làm hỏng các tù nhân của họ như vậy." "Sir luôn có một bình luận thông minh," bảo vệ elf càu nhàu. "Luôn luôn?" Các cảm giác kỳ lạ của deja vu đến hơn anh ta một lần nữa. "Tám phút," bảo vệ nhỏ khịt mũi, vẻ tức giận với chính mình cho trơn trượt. Draco vâng lời, làm giảm bàng quang đầy đủ của mình trước khi trượt đau, thắt nút vai ra khỏi tay áo sơ mi của mình. Ông tự cho phép mình một tiếng rên nhỏ của niềm vui khi anh bước bên dưới phun hơi nước, áp lực nhẹ nhàng của nước làm việc tại các cơ bắp cứng của mình. Ông đứng đó một vài phút, thưởng thức cảm giác, trước khi ông bắt đầu rửa mình. Đó cũng là lúc ông lần đầu tiên nhận thấy các vết bầm tím. nhỏ, vết tím tròn rải rác dạ dày của mình và các đỉnh của hai đùi của mình. Dải màu đỏ nguyên tìm vòng cổ tay của mình. Anh giơ tay ra và chạm vào chúng rón rén, rít lên như họ râm ran khó chịu. Bối rối, anh nhìn đến Nibbey, người nhanh chóng quay mặt đi, lúng túng ho vào tay ông. mất phương hướng và một chút sợ hãi, Draco cắt nước ngoài và thực hiện theo cách của mình qua các bồn rửa. Ông tìm thấy một bàn chải đánh răng và cạo đồ dùng đã chờ đợi anh. Nhìn lên trong gương anh thở hổn hển khi nhìn thấy sự phản chiếu của mình. Cổ của ông đã được đề cập trong các dấu màu tím giống như hình xăm cơ thể của mình, nhưng ở đây họ đã lớn hơn, đen hơn, sâu sắc hơn. Ông đã nhìn lại để các elf, một câu hỏi hiển nhiên trong mắt anh, và một lần nữa ông đã bị bỏ qua. Mặc dù anh có thể thề anh nhìn thấy một blush lan rộng lên đến lớn, đôi mắt bulbuous của nó trước khi nó quay đi. Hoàn tất với các đồ dùng của mình, Draco đã được trao cho một dài, thắt mặc áo choàng. Đưa nó về, anh nhìn nó một cách hoài nghi. "Bit mỏng manh, không phải là nó?" anh ấy hỏi. "Đây là một trong ngục tối, sau khi tất cả." Draco Malfoy tỉnh dậy với cảm giác rõ ràng khó chịu bên trái của mình ép vào một sàn đá lạnh và không hề khoan nhượng. Ông từ từ ngồi dậy, ủng ướp lạnh, đau xương sườn của mình. Thái dương đập mạnh visciously, rất có thể ngủ trên một nền đá cứng. Cảm giác buồn nôn không ổn định, tuy nhiên, có lẽ là từ chính tả anh được nhấn với các đêm trước đó. Ông nhổ nước bọt để làm sạch mùi vị hôi đã đưa lên trú trên đầu lưỡi. Là cảm giác mơ hồ say phai hết, các sự kiện của đêm cuối cùng đã bắt đầu để xóa và cải cách trong bộ nhớ của mình. Ông và năm người khác đã được gửi đi trên một kiểm tra định kỳ cho báo cáo lậu Muggle trong một ngôi nhà ở Bloomsbury, ngay bên ngoài của London. Họ đã phục kích ngay khi đến bằng một đám Thần Sáng. Đó là một cái bẫy. Một cái bẫy rất khéo léo thiết lập và hành động hoàn hảo. Bây giờ anh đã ở đây, lạnh lùng và cô lập, ở một vị trí đó là không hề quen biết nhưng có thể là một tế bào giữ dưới Bộ Magic. Ông có lẽ đã được chờ đợi phiên tòa sẽ tuyên án ông Azkaban cho phần còn lại của cuộc đời mình. Đó là một nguy cơ rằng tất cả họ đều mất khi nhập vào dịch vụ của Dark Lord. Ông sẽ nói với họ không có gì, tất nhiên. Anh sẽ chứng minh cho Dark Lord rằng ông tiếp tục dòng truyền thừa lâu dài và tự hào về lòng trung thành của Malfoy đến nguyên nhân. Những âm thanh của một cốc ổ khóa rỉ sét rơi vào vị trí đã được đáng lo ngại trong các tế bào dank, và ông bảo vệ đôi mắt của mình chống lại một khe cắm mở rộng của ánh sáng khi cánh cửa đã bị đẩy mở cửa từ bên ngoài. "Xin chào," Draco liếc nhìn những kẻ xâm nhập. "Tôi phải đái." "Sir sẽ theo Nibbey, xin vui lòng," một giọng nói the thé đó là bằng cách nào đó quen quen biết. Odd Bộ sẽ gửi một elf nhà, anh nghĩ khi anh kéo mình, xương sườn đau phản đối tất cả các cách, để feet.Draco ông Malfoy tỉnh dậy với cảm giác rõ ràng khó chịu bên trái của mình ép vào một sàn đá lạnh và không hề khoan nhượng. Ông từ từ ngồi dậy, ủng ướp lạnh, đau xương sườn của mình. Thái dương đập mạnh visciously
























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: