SOME OF THE CADDIES were poor as sin and lived in one-room houses with dịch - SOME OF THE CADDIES were poor as sin and lived in one-room houses with Việt làm thế nào để nói

SOME OF THE CADDIES were poor as si

SOME OF THE CADDIES were poor as sin and lived in one-room houses with a neurasthenic cow in the front yard, but Dexter Green's father owned the second best grocery-store in Black Bear--the best one was "The Hub," patronized by the wealthy people from Sherry Island--and Dexter caddied only for pocket-money.
In the fall when the days became crisp and gray, and the long Minnesota winter shut down like the white lid of a box, Dexter's skis moved over the snow that hid the fairways of the golf course. At these times the country gave him a feeling of profound melancholy--it offended him that the links should lie in enforced fallowness, haunted by ragged sparrows for the long season. It was dreary, too, that on the tees where the gay colors fluttered in summer there were now only the desolate sand-boxes knee-deep in crusted ice. When he crossed the hills the wind blew cold as misery, and if the sun was out he tramped with his eyes squinted up against the hard dimensionless glare.

In April the winter ceased abruptly. The snow ran down into Black Bear Lake scarcely tarrying for the early golfers to brave the season with red and black balls. Without elation, without an interval of moist glory, the cold was gone.

Dexter knew that there was something dismal about this Northern spring, just as he knew there was something gorgeous about the fall. Fall made him clinch his hands and tremble and repeat idiotic sentences to himself, and make brisk abrupt gestures of command to imaginary audiences and armies. October filled him with hope which November raised to a sort of ecstatic triumph, and in this mood the fleeting brilliant impressions of the summer at Sherry Island were ready grist to his mill. He became a golf champion and defeated Mr. T. A. Hedrick in a marvellous match played a hundred times over the fairways of his imagination, a match each detail of which he changed about untiringly--sometimes he won with almost laughable ease, sometimes he came up magnificently from behind. Again, stepping from a Pierce-Arrow automobile, like Mr. Mortimer Jones, he strolled frigidly into the lounge of the Sherry Island Golf Club-- or perhaps, surrounded by an admiring crowd, he gave an exhibition of fancy diving from the spring-board of the club raft. . . . Among those who watched him in open-mouthed wonder was Mr. Mortimer Jones.

And one day it came to pass that Mr. Jones--himself and not his ghost-- came up to Dexter with tears in his eyes and said that Dexter was the----best caddy in the club, and wouldn't he decide not to quit if Mr. Jones made it worth his while, because every other caddy in the club lost one ball a hole for him-- regularly----

"No, sir," said Dexter decisively, "I don't want to caddy any more." Then, after a pause: "I'm too old."

"You're not more than fourteen. Why the devil did you decide just this morning that you wanted to quit? You promised that next week you'd go over to the State tournament with me."

"I decided I was too old."

Dexter handed in his "A Class" badge, collected what money was due him from the caddy master, and walked home to Black Bear Village.

"The best----caddy I ever saw," shouted Mr. Mortimer Jones over a drink that afternoon. "Never lost a ball! Willing! Intelligent! Quiet! Honest! Grateful!"

The little girl who had done this was eleven--beautifully ugly as little girls are apt to be who are destined after a few years to be inexpressibly lovely and bring no end of misery to a great number of men. The spark, however, was perceptible. There was a general ungodliness in the way her lips twisted ,down at the corners when she smiled, and in the--Heaven help us!--in the almost passionate quality of her eyes. Vitality is born early in such women. It was utterly in evidence now, shining through her thin frame in a sort of glow.

She had come eagerly out on to the course at nine o'clock with a white linen nurse and five small new golf-clubs in a white canvas bag which the nurse was carrying. When Dexter first saw her she was standing by the caddy house, rather ill at ease and trying to conceal the fact by engaging her nurse in an obviously unnatural conversation graced by startling and irrelevant grimaces from herself.

"Well, it's certainly a nice day, Hilda," Dexter heard her say. She drew down the corners of her mouth, smiled, and glanced furtively around, her eyes in transit falling for an instant on Dexter.

Then to the nurse:

"Well, I guess there aren't very many people out here this morning, are there?"

The smile again--radiant, blatantly artificial--convincing.

"I don't know what we're supposed to do now," said the nurse, looking nowhere in particular.

"Oh, that's all right. I'll fix it up.

Dexter stood perfectly still, his mouth slightly ajar. He knew that if he moved forward a step his stare would be in her line of vision--if he moved backward he would lose his full view of her face. For a moment he had not realized how young she was. Now he remembered having seen her several times the year before in bloomers.

Suddenly, involuntarily, he laughed, a short abrupt laugh-- then, startled by himself, he turned and began to walk quickly away.

"Boy!"

Dexter stopped.

"Boy----"

Beyond question he was addressed. Not only that, but he was treated to that absurd smile, that preposterous smile--the memory of which at least a dozen men were to carry into middle age.

"Boy, do you know where the golf teacher is?"

"He's giving a lesson."

"Well, do you know where the caddy-master is?"

"He isn't here yet this morning."

"Oh." For a moment this baffled her. She stood alternately on her right and left foot.

"We'd like to get a caddy," said the nurse. "Mrs. Mortimer Jones sent us out to play golf, and we don't know how without we get a caddy."

Here she was stopped by an ominous glance from Miss Jones, followed immediately by the smile.

"There aren't any caddies here except me," said Dexter to the nurse, "and I got to stay here in charge until the caddy-master gets here."

"Oh."

Miss Jones and her retinue now withdrew, and at a proper distance from Dexter became involved in a heated conversation, which was concluded by Miss Jones taking one of the clubs and hitting it on the ground with violence. For further emphasis she raised it again and was about to bring it down smartly upon the nurse's bosom, when the nurse seized the club and twisted it from her hands.

"You damn little mean old thing!" cried Miss Jones wildly.

Another argument ensued. Realizing that the elements of the comedy were implied in the scene, Dexter several times began to laugh, but each time restrained the laugh before it reached audibility. He could not resist the monstrous conviction that the little girl was justified in beating the nurse.

The situation was resolved by the fortuitous appearance of the caddymaster, who was appealed to immediately by the nurse.

"Miss Jones is to have a little caddy, and this one says he can't go."

"Mr. McKenna said I was to wait here till you came," said Dexter quickly.

"Well, he's here now." Miss Jones smiled cheerfully at the caddy-master. Then she dropped her bag and set off at a haughty mince toward the first tee.

"Well?" The caddy-master turned to Dexter. "What you standing there like a dummy for? Go pick up the young lady's clubs."

"I don't think I'll go out to-day," said Dexter.

"You don't----"

"I think I'll quit."

The enormity of his decision frightened him. He was a favorite caddy, and the thirty dollars a month he earned through the summer were not to be made elsewhere around the lake. But he had received a strong emotional shock, and his perturbation required a violent and immediate outlet.

It is not so simple as that, either. As so frequently would be the case in the future, Dexter was unconsciously dictated to by his winter dreams.


--------------------------------------------------------------------------------

II
NOW, OF COURSE, the quality and the seasonability of these winter dreams varied, but the stuff of them remained. They persuaded Dexter several years later to pass up a business course at the State university--his father, prospering now, would have paid his way--for the precarious advantage of attending an older and more famous university in the East, where he was bothered by his scanty funds. But do not get the impression, because his winter dreams happened to be concerned at first with musings on the rich, that there was anything merely snobbish in the boy. He wanted not association with glittering things and glittering people--he wanted the glittering things themselves. Often he reached out for the best without knowing why he wanted it--and sometimes he ran up against the mysterious denials and prohibitions in which life indulges. It is with one of those denials and not with his career as a whole that this story deals.
He made money. It was rather amazing. After college he went to the city from which Black Bear Lake draws its wealthy patrons. When he was only twenty-three and had been there not quite two years, there were already people who liked to say: "Now there's a boy--" All about him rich men's sons were peddling bonds precariously, or investing patrimonies precariously, or plodding through the two dozen volumes of the "George Washington Commercial Course," but Dexter borrowed a thousand dollars on his college degree and his confident mouth, and bought a partnership in a laundry.

It was a small laundry when he went into it but Dexter made a specialty of learning how the English washed fine woollen golf-stockings without shrinking them, and within a year he was catering to the trade that wore knickerbockers. Men were insisting that their Shetland hose and sweaters go to his laundry just as they had insisted on a caddy who could find golfballs. A little later he was doing their wives' lingerie as well--and running five branches in different parts of the city. Before he was twenty-seven he
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
một số các caddies nghèo như tội lỗi và sống trong nhà một phòng với một con bò thần kinh suy nhược trong sân trước, nhưng cha dexter xanh của sở hữu là tốt nhất thứ hai hàng tạp hóa trong cửa hàng gấu đen - tốt nhất là "trung tâm" bảo trợ bởi những người giàu có từ sherry đảo - và dexter chỉ caddied cho túi tiền.
Vào mùa thu khi những ngày trở nên sắc nét và màu xám,và mùa đông minnesota lâu tắt như nắp màu trắng của một hộp, ván trượt của Dexter di chuyển trên tuyết mà giấu các luồng của sân golf. tại những thời điểm đất nước đã cho anh một cảm giác u sầu sâu sắc - nó xúc phạm đến Người rằng các liên kết nên nằm trong fallowness thi hành, bị ám ảnh bởi con chim sẻ nát cho mùa giải dài. đó là ảm đạm, quá,mà trên áo thun mà màu sắc đồng tính rung rinh trong mùa hè có bây giờ chỉ có cô đơn cát-hộp đầu gối sâu trong băng vỏ. khi ông đã vượt qua những ngọn đồi gió thổi lạnh như đau khổ, và nếu mặt trời đã được ra khỏi ông tramped với đôi mắt nheo mắt chống lại ánh sáng chói thứ nguyên cứng.

Trong Tháng Tư mùa đông chấm dứt đột ngột.tuyết chạy xuống hồ gấu đen khó tarrying cho những người chơi golf sớm để dũng cảm mùa giải với quả bóng màu đỏ và đen. không có hứng khởi, mà không có một khoảng thời gian vinh quang ẩm, lạnh đã biến mất.

Dexter biết rằng có một cái gì đó ảm đạm về mùa xuân miền Bắc này, cũng giống như ông đã biết có một cái gì đó tuyệt đẹp về mùa thu.mùa thu khiến anh giành tay và run rẩy và lặp lại câu ngu ngốc với chính mình, và có những cử chỉ đột ngột nhanh của lệnh để khán giả tưởng tượng và quân đội. Tháng Mười đầy anh ta với niềm hy vọng Tháng Mười Một nâng lên một loại chiến thắng ngây ngất, và trong tâm trạng này những ấn tượng rực rỡ thoáng qua của mùa hè tại hòn đảo sherry đã sẵn sàng để lúa mạch nhà máy của mình. ông trở thành một nhà vô địch golf và đánh bại mr.t. một. Hedrick trong một trận đấu tuyệt vời chơi một trăm lần hơn các luồng của trí tưởng tượng của mình, một phù hợp với từng chi tiết trong đó ông đã thay đổi về không mệt mỏi - đôi khi ông đã giành được một cách dễ dàng gần như buồn cười, đôi khi ông đã đưa ra một cách tuyệt diệu từ phía sau. một lần nữa, bước từ một chiếc ô tô đâm vào mũi tên, như Mr. mortimer jones,ông tản bộ lạnh nhạt vào phòng của đảo câu lạc bộ golf sherry - hoặc có thể, bao quanh bởi một đám đông ngưỡng mộ, ông đã cho một cuộc triển lãm lặn ưa thích từ mùa xuân hội đồng quản trị của câu lạc bộ bè. . . . trong số những người nhìn anh kinh ngạc há hốc mồm là mr. mortimer jones.

Và một ngày nó đến để vượt qua mà mr.jones - bản thân và không hồn ma của ông - đã đưa ra để dexter với những giọt nước mắt và nói rằng dexter là ---- caddy tốt nhất trong câu lạc bộ, và ông sẽ không quyết định không từ bỏ nếu mr. jones làm cho nó giá trị trong khi của mình, bởi vì mỗi caddy khác trong câu lạc bộ mất một quả bóng một lỗ cho anh ta - thường xuyên ----

"không, thưa ông," Dexter nói dứt khoát, "tôi không muốn caddy nữa ". sau đó, sau khi tạm dừng: "Tôi đã quá già."

"Bạn không quá mười bốn. Lý do tại sao ma quỷ sao bạn quyết định chỉ sáng nay mà bạn muốn bỏ thuốc lá? Bạn hứa rằng tuần tiếp theo bạn sẽ đi qua các giải đấu nhà nước với tôi."

", Tôi quyết định tôi đã quá già."

Ở bên phải trao trong "một lớp" huy hiệu của mình, thu thập những gì tiền là do anh ta từ caddy chủ, và đi bộ về nhà để làng gấu đen.

"Các caddy ---- tốt nhất tôi từng thấy," hét lên mr.mortimer jones trên một thức uống vào buổi chiều. "Không bao giờ bị mất một quả bóng! Sẵn sàng! Thông minh! Yên tĩnh! Trung thực! Biết ơn!"

Cô bé đã làm chuyện này mười một - đẹp xấu xí như cô bé có khuynh hướng trở thành người được mệnh sau một vài năm để được inexpressibly đáng yêu và mang lại không có kết thúc đau khổ để một số lượng lớn những người đàn ông. các tia lửa, tuy nhiên, đã cảm nhận được.có một sự không tin kính chung trong cách môi cô xoắn, giảm ở các góc khi cô mỉm cười, và trong - thiên đường giúp chúng ta - trong chất lượng gần như đam mê của đôi mắt. sức sống được sinh ra sớm ở phụ nữ như vậy. đó là hoàn toàn trong bằng chứng bây giờ, chiếu xuyên qua khung mỏng của mình trong một thứ ánh sáng rực rỡ.

cô đã đến hăm hở ra vào khóa học tại 09:00 với một y tá lanh trắng và năm nhỏ mới sân golf câu lạc bộ trong một túi vải màu trắng y tá đã được thực hiện. khi ở bên phải đầu tiên nhìn thấy cô đang đứng ở nhà caddy, chứ không phải không thoải mái và cố gắng để che giấu một thực tế bằng cách tham gia y tá trong một cuộc trò chuyện rõ ràng là không tự nhiên duyên dáng bằng cách nhăn mặt đáng ngạc nhiên và không liên quan từ bản thân mình.

"Tốt, nó chắc chắn là một ngày tốt đẹp, Hilda," ở bên phải nghe cô ấy nói. cô đã thu hút xuống các góc của miệng, mỉm cười và nhìn lén lút xung quanh, đôi mắt trong quá cảnh giảm cho ngay lập tức trên ở bên phải.

Sau đó cho y tá:

"? Tốt, tôi đoán có rất nhiều người không ra khỏi đây sáng nay, đang có"

Nụ cười một lần nữa - rạng rỡ, trắng trợn nhân tạo - có sức thuyết phục.

"Tôi không biết những gì chúng ta cần phải làm gì bây giờ", ông y tá, tìm nơi nào đặc biệt.

"Oh, đó là tất cả các bên phải tôi sẽ sửa chữa nó lên

dexter đứng hoàn toàn yên tĩnh, miệng hơi hé mở, ông biết rằng nếu ông chuyển về phía trước một bước ánh mắt của ông sẽ phù hợp của Ida -... Nếu ông chuyển ngược anh sẽ mất điểm đầy đủ của mình khuôn mặt của cô. một lúc ông đã không nhận ra rằng trẻ cô.bây giờ anh nhớ đã nhìn thấy cô ấy nhiều lần năm trước khi cây ra hoa trong.

Bất ngờ, vô tình, anh cười, một nụ cười đột ngột ngắn - sau đó, giật mình, anh ấy quay lại và bắt đầu đi bộ một cách nhanh chóng đi

"cậu bé".

Ở bên phải dừng lại.

"Cậu bé ----"

ngoài câu hỏi mà ông đã được giải quyết. không chỉ có vậy, nhưng ông được điều trị với nụ cười ngớ ngẩn,nụ cười lố bịch - bộ nhớ trong đó ít nhất một chục người đàn ông đã thực hiện vào tuổi trung niên.

"Cậu bé, bạn có biết nơi mà các giáo viên golf là?"

", Ông đem lại cho một bài học."

"Tốt, bạn biết nơi mà các caddy-master là?"

"Anh không có ở đây sáng nay."

"Oh". cho một thời điểm này có vách ngăn cô. cô đứng xen kẽ trên chân phải và trái.

"Chúng tôi muốn có được một caddy," cho biết các y tá. "Mrs.mortimer jones gửi cho chúng tôi ra ngoài chơi golf, và chúng tôi không biết làm thế nào mà không cần chúng tôi có được một caddy. "

đây cô bị chặn lại bởi một cái nhìn đáng ngại từ bỏ lỡ jones, theo sau ngay lập tức bằng những nụ cười.

" không có bất kỳ caddies đây ngoại trừ tôi, "ở bên phải nói với y tá," và tôi đã ở lại đây phụ trách cho đến khi các caddy-master được ở đây. "

" oh. "

bỏ lỡ jones và đoàn tùy tùng của mình bây giờ rút lui,và ở một khoảng cách thích hợp từ dexter đã tham gia vào một cuộc trò chuyện nóng, mà là kết luận của cô Jones thực hiện một trong các câu lạc bộ và đánh nó trên mặt đất với bạo lực. để nhấn mạnh hơn nữa cô lớn lên nó một lần nữa và đã được về để đưa nó xuống thông minh trên ngực của y tá, khi cô y tá bị bắt giữ câu lạc bộ và xoắn nó từ tay cô.

"Chết tiệt ít có nghĩa là điều cũ!"Khóc bỏ lỡ jones dữ dội.

Tham số khác xảy ra sau đó. Nhận ra rằng các yếu tố của bộ phim hài được ngụ ý trong hiện trường, dexter nhiều lần bắt đầu cười, nhưng mỗi thời gian hạn chế tiếng cười trước khi nó đạt audibility. Ông không thể cưỡng lại được niềm tin khổng lồ rằng cô bé đã được chứng minh trong đánh bại các y tá.

tình hình đã được giải quyết bởi sự xuất hiện bất ngờ của caddymaster, người đã kêu gọi ngay lập tức bởi các y tá.

"Bỏ lỡ jones là phải có một caddy nhỏ, và điều này nói rằng ông không thể đi."

"Mr. Mckenna nói tôi đã chờ ở đây cho đến khi bạn đến," ở bên phải nói nhanh.

"Tốt, anh bây giờ là đây." bỏ lỡ jones mỉm cười vui vẻ tại các caddy-master.sau đó cô bỏ túi của mình và đặt ra tại một băm kiêu căng về phía bóng đầu tiên.

"Không?" các caddy-master quay sang ở bên phải. "Những gì bạn đang đứng đó như một giả cho? Đi lấy câu lạc bộ các cô gái trẻ."

"Tôi không nghĩ rằng tôi sẽ đi ra ngoài để ngày," ở bên phải cho biết.

"Bạn đừng ----"

"tôi nghĩ rằng tôi sẽ bỏ thuốc lá."

Tầm cỡ của quyết định của ông sợ ông. ông là một caddie yêu thích,và ba mươi đô la một tháng ông kiếm được trong suốt mùa hè đã không được thực hiện ở những nơi khác xung quanh hồ. nhưng ông đã nhận được một cú sốc tinh thần mạnh mẽ, và nhiễu loạn của ông yêu cầu một cửa hàng và bạo lực ngay lập tức.

Nó không phải là quá đơn giản như vậy, một trong hai. như vậy thường xuyên sẽ là trường hợp trong tương lai, ở bên phải được một cách vô thức quyết định đến bởi những giấc mơ mùa đông của mình.


-------------------------------------------------- ------------------------------

ii
bây giờ, tất nhiên, chất lượng và seasonability của những mùa đông mơ ước khác nhau, nhưng các công cụ của họ vẫn còn. họ thuyết phục dexter vài năm sau đó để bỏ qua một khóa học kinh doanh tại trường đại học nhà nước - cha của ông, thịnh vượng bây giờ,sẽ phải trả tiền theo cách của mình - cho lợi thế bấp bênh tham dự một trường đại học lớn tuổi hơn và nổi tiếng hơn ở phía đông, nơi ông đang làm phiền bởi các quỹ ít ỏi của mình. nhưng không có ấn tượng, bởi vì giấc mơ mùa đông của mình đã xảy ra phải được quan tâm đầu với suy tưởng về những người giàu có, rằng có bất cứ điều gì chỉ đơn thuần là hợm hĩnh trong cậu bé.ông muốn không gắn với lấp lánh và lấp lánh những người - ông muốn những thứ lấp lánh mình. thường ông đạt ra cho sản phẩm tốt nhất mà không biết lý do tại sao ông muốn nó - và đôi khi anh ta chạy lên chống lại sự phủ nhận hay bí ẩn và cấm trong đó cuộc sống thỏa mãn. đó là với một trong các hạn chế và không có sự nghiệp của mình như một toàn thể mà giao dịch câu chuyện này.
Ông có nhiều tiền.nó đã được khá tuyệt vời. sau khi học đại học, ông đã đi đến thành phố từ đó hồ gấu đen thu hút khách hàng quen giàu có của nó. khi ông mới hai mươi ba và đã có không khá hai năm, đã có những người thích nói: "bây giờ có một cậu bé -" tất cả về anh con trai người đàn ông giàu có đã được rao bán trái phiếu bấp bênh, hoặc đầu tư patrimonies bấp bênh,hoặc ì ạch qua hai chục khối lượng của "Khóa học thương mại washington george," nhưng ở bên phải vay một ngàn đô la trên bằng đại học của mình và miệng tự tin của mình, và mua một hợp tác trong một vụ giặt ủi.

Đó là một máy giặt nhỏ khi ông đã đi vào nó nhưng ở bên phải thực hiện một đặc sản của học tập như thế nào rửa sạch tiếng Anh tốt len ​​golf-vớ mà không cần thu hẹp chúng,và trong vòng một năm ông đã phục vụ cho thương mại mà mặc người ở newyork. người đàn ông đã nhấn mạnh rằng ống shetland và áo len của họ đi để giặt của mình cũng giống như họ đã khẳng định trên một caddy người có thể tìm thấy golfballs. một chút sau đó ông đã làm đồ lót của vợ cũng - và chạy năm chi nhánh tại các phần khác nhau của thành phố. trước khi ông được hai mươi bảy anh
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Một số của THE CADDIES được người nghèo như tội lỗi và sống trong phòng nhà với một con bò neurasthenic trong sân trước, nhưng Dexter Green cha sở hữu thứ hai tốt nhất-cửa hàng tạp hóa ở gấu - tốt nhất một là "The Hub," patronized bởi những người giàu có từ Sherry đảo--và Dexter caddied chỉ cho tiền túi.
Trong mùa thu khi những ngày trở thành sắc nét và màu xám, và mùa đông Minnesota dài tắt như nắp màu trắng của một hộp, ván trượt của Dexter chuyển sang tuyết trốn fairways Sân Gôn. Ở những thời gian quốc gia đã cho anh ta một cảm giác sâu sắc melancholy--nó hài lòng rằng các liên kết phải nằm trong thi hành fallowness, bị ám ảnh bởi các chim sẻ nát cho mùa dài. Nó đã được ảm đạm, quá, trên tees nơi những màu sắc đồng tính fluttered vào mùa hè có bây giờ là chỉ các hoang vắng cát-hộp hang trong crusted băng. Khi ông vượt qua những ngọn đồi gió thổi lạnh là đau khổ, và nếu mặt trời ra ông tramped với đôi mắt của mình squinted lên chống lại Newton chói khó khăn.

Trong tháng tư mùa đông chấm dứt đột ngột. Tuyết chạy vào Black Bear Lake hiếm tarrying cho các golf thủ đầu dũng cảm mùa giải với quả bóng màu đỏ và đen. Nếu không có hứng khởi, mà không có một khoảng thời gian vinh quang ẩm ướt, lạnh đã biến mất.

Dexter biết rằng đã có một cái gì đó ảm đạm về mùa xuân Bắc này, cũng giống như ông biết có cái gì tuyệt đẹp về sự sụp đổ. Mùa thu làm cho anh ta buộc dây tay và run sợ và lặp lại ngốc nghếch câu cho mình, và làm cho cử chỉ đột ngột brisk lệnh để tưởng tượng khán giả và quân đội. Ngày đầy anh ta với hy vọng ngày lớn lên với một loại ngây ngất chiến thắng, và trong tâm trạng này Thái Hiển thị rực rỡ của mùa hè tại khu vực đảo Sherry đã là tiêm độ của sợi sẵn sàng đến nhà máy của mình. Ông đã trở thành một nhà vô địch golf và đánh bại ông. T. A. Hedrick trong một trận đấu tuyệt vời chơi được một trăm lần trên sân của trí tưởng tượng của mình, một trận đấu mỗi chi tiết trong đó ông đã thay đổi về untiringly - đôi khi ông đã giành được với hầu như nực cười dễ, đôi khi ông đến magnificently từ phía sau. Một lần nữa, bước từ một ô tô Pierce-mũi tên, như ông Mortimer Jones, ông strolled frigidly vào phòng khách của các Sherry Island Golf Club - hoặc có lẽ, ông được bao quanh bởi một đám đông admiring, đã cho một cuộc triển lãm của ưa thích lặn từ hội đồng quản trị mùa xuân của câu lạc bộ bè.... Trong số những người dõi anh ta trong open-mouthed tự hỏi là ông Mortimer Jones.

Và một ngày, nó đến để vượt qua đó ông. Jones--mình và không phải là của ông ma - đi tới chỗ Dexter với nước mắt trong đôi mắt của mình và nói rằng Dexter là các---tốt nhất caddy trong câu lạc bộ, và ông sẽ không quyết định không để bỏ nếu ông Jones đã làm cho nó có giá trị thời gian của mình, bởi vì mỗi caddy khác trong câu lạc bộ mất một quả bóng một lỗ cho anh ta - thường xuyên---

"Không, thưa ngài," nói Dexter dứt khoát, "Tôi không muốn caddy nữa." Sau đó, sau khi một tạm dừng: "Tôi là quá cũ."

"Anh không nhiều hơn mười bốn. Tại sao devil bạn quyết chỉ sáng nay mà bạn muốn bỏ thuốc lá? Anh đã hứa rằng tuần tới bạn sẽ đi qua để các giải đấu nhà nước với tôi"

" tôi quyết định tôi là quá cũ. "

Dexter tay trong huy hiệu"A Class"của mình, thu thập những gì tiền là do anh ta từ bậc thầy caddy, và đi về nhà để gấu Village.

"Là tốt nhất---caddy tôi từng thấy," ông hét lên. Mortimer Jones trong một thức uống buổi chiều hôm đó. "Không bao giờ bị mất một quả bóng! Sẵn sàng! Thông minh! Yên lặng! Trung thực! Biết ơn!"

bé đã làm điều này đã là mười một--đẹp xấu xí như cô gái nhỏ đang apt là những người được mệnh sau một vài năm để inexpressibly đáng yêu và mang lại không có kết thúc của đau khổ một số lớn các người đàn ông. Các tia lửa, Tuy nhiên, được thể nhận. Đã có một ungodliness chung trong cách xoắn đôi môi của cô, xuống ở các góc khi cô cười, và ở trên trời--giúp chúng tôi!--trong chất lượng gần như đam mê của đôi mắt cô. Sức sống được sinh ra sớm trong phụ nữ như vậy. Nó là hoàn toàn bằng chứng bây giờ, sáng qua khung hình mỏng của mình trong một loại sáng.

Cô đã đến hăm hở ra vào khóa học lúc 9 giờ với một y tá lanh trắng và năm nhỏ mới golf-câu lạc bộ trong một màu trắng vải túi mà y tá đã thực hiện. Khi Dexter lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy cô được đứng bởi caddy nhà, thay vì bị bệnh thoải mái và cố gắng để che giấu thực tế bằng cách tham gia của cô y tá ở một chuyện rõ ràng là không tự nhiên graced bởi startling và không liên quan grimaces từ mình.

"Vâng, đó là chắc chắn một ngày tốt đẹp, Hilda," Dexter nghe cô ấy nói. Cô đã vẽ xuống các góc của miệng của mình, mỉm cười, và liếc nhìn furtively xung quanh, đôi mắt của cô trên đường vận chuyển rơi xuống cho tức thì trên Dexter.

Sau đó để y tá:

"Vâng, tôi đoán không có rất nhiều người ra khỏi đây sáng nay, đang có?"

nụ cười một lần nữa--rạng rỡ, blatantly nhân tạo - thuyết phục.

"Tôi không biết những gì chúng ta nên làm bây giờ," ông y tá, tìm hư không đặc biệt.

"Oh, đó là tất cả các quyền. Tôi sẽ sửa chữa nó.

Dexter đứng hoàn toàn Tuy nhiên, là hơi ajar miệng của mình. Ông biết rằng nếu ông di chuyển về phía trước một bước của mình nhìn chằm chằm sẽ là trong mình dòng tầm nhìn - nếu ông di chuyển lạc hậu ông sẽ mất quan điểm của ông đầy đủ của khuôn mặt của cô. Cho một thời điểm ông đã không nhận ra cô là làm thế nào trẻ. Bây giờ anh ta nhớ có nhìn thấy cô ấy nhiều lần trong năm trước trong quần thể thao.

Sau bất ngờ, không tự nguyện, ông cười, một đột ngột cười ngắn--đó, giật mình của mình, ông quay lại và bắt đầu đi bộ một cách nhanh chóng đi.

"Boy!"

Dexter dừng lại.

"Boy---"

vượt ra ngoài câu hỏi ông đã được đề cập. Không chỉ vậy, nhưng ông đã được điều trị để mà nụ cười ngớ ngẩn, rằng nụ cười lố bịch--bộ nhớ trong đó tối thiểu một tá người đã là thực hiện vào tuổi trung niên.

"Boy, bạn có biết các giáo viên golf ở đâu?"

"ông là cho một bài học."

"Vâng, bạn có biết caddy bậc thầy ở đâu?"

"Ông không phải là ở đây nhưng buổi sáng này."

"Oh." Cho một thời điểm, điều này có vách ngăn cô ấy. Nó lại Luân phiên trên chân trái và phải của cô.

"Chúng tôi muốn để có được một caddy," nói y tá. "Bà. Mortimer Jones gửi cho chúng tôi để chơi golf, và chúng tôi không biết làm thế nào mà không có chúng tôi nhận được một caddy. "

đây cô đã dừng lại bởi một nháy mắt đáng ngại từ Hoa hậu Jones, theo sau ngay lập tức những nụ cười.

"Không có bất kỳ caddies ở đây ngoại trừ tôi," cho Dexter là y tá, "và tôi phải ở lại đây phụ trách cho đến khi caddy-master được đây."

"Oh."

Hoa hậu Jones và đoàn tùy tùng của mình bây giờ bỏ cuộc, và ở một khoảng cách thích hợp từ Dexter đã tham gia vào một cuộc trò chuyện nước nóng, được ký kết bởi Hoa hậu Jones tham gia một trong những câu lạc bộ và nhấn nó trên mặt đất với bạo lực. Để tiếp tục nhấn mạnh cô lớn lên nó một lần nữa và đã là về để mang lại cho nó thông minh khi tâm trí của y tá, khi các y tá chiếm câu lạc bộ và xoắn nó từ tay của cô.

"Bạn damn ít có nghĩa là tuổi điều!"khóc Hoa hậu Jones wildly.

Xảy ra sau đó đối số một. Nhận ra rằng các yếu tố của bộ phim hài được ngụ ý trong cảnh, Dexter nhiều lần bắt đầu cười, nhưng mỗi khi hạn chế cười trước khi nó đạt đến audibility. Ông không thể cưỡng lại việc kết án quái dị của cô bé đã được chứng minh trong việc đánh bại y tá.

Tình hình đã được giải quyết bởi sự xuất hiện tình cờ của caddymaster, những người được kêu gọi để ngay lập tức bởi y tá.

"Hoa hậu Jones là phải có một ít caddy, và điều này nói ông không thể đi."

"Ông McKenna nói rằng tôi đã phải chờ đợi ở đây cho đến khi bạn đến," nói Dexter một cách nhanh chóng.

"Vâng, ông là ở đây bây giờ." Hoa hậu Jones cười vui vẻ tại caddy-master. Sau đó, cô đã bỏ túi của mình và đặt ra tại một mince kiêu căng về hướng đầu tiên tee.

"Vâng?" Caddy-master quay sang Dexter. "Những gì bạn đứng ở đó như một giả cho? Đi nhặt nữ trẻ câu lạc bộ."

"Tôi không nghĩ rằng tôi sẽ đi ra ngoài để ngày,"ông Dexter.

"Bạn không---"

"Tôi nghĩ rằng tôi sẽ bỏ."

to lớn của quyết định của mình sợ hãi anh ta. Ông là một caddy yêu thích, và ba mươi đô la một tháng ông kiếm được thông qua mùa hè đã phải được thực hiện ở những nơi khác xung quanh hồ. Nhưng ông đã nhận được một cú sốc cảm xúc mạnh mẽ, và nhiễu loạn của ông yêu cầu một cửa hàng bạo lực và ngay lập tức.

Nó không phải là như vậy đơn giản như vậy, hoặc. Như vậy thường xuyên sẽ là trường hợp trong tương lai, Dexter vô thức khiển để bởi giấc mơ của mình mùa đông.


---

II
bây giờ, tất nhiên, chất lượng và seasonability của những giấc mơ mùa đông khác nhau, nhưng các công cụ của họ ở lại. Họ đã thuyết phục bên phải một vài năm sau đó để vượt lên một khóa học kinh doanh tại Đại học bang - cha, prospering bây giờ, nào đã trả tiền theo cách của mình--cho lợi thế bấp bênh tham dự một trường đại học lớn và nổi tiếng ở phía đông, nơi ông được làm phiền bởi tiền ít ỏi của mình. Nhưng không nhận được ấn tượng, bởi vì giấc mơ của mình mùa đông đã xảy ra để được quan tâm tại đầu tiên với musings trên giàu, rằng đã có bất cứ điều gì chỉ đơn thuần là snobbish trong cậu bé. Ông muốn không Hiệp hội với việc lấp lánh và lấp lánh người--ông muốn những lấp lánh mình. Thường ông đạt ra cho là tốt nhất mà không biết tại sao ông muốn nó - và đôi khi ông chạy lên chống lại từ chối bí ẩn và cấm đoán trong đó cuộc sống thỏa mãn. Nó là một trong những từ chối và không phải với sự nghiệp của mình như một toàn thể liên quan câu chuyện này.
Ông thực hiện tiền. Nó là khá tuyệt vời. Sau đại học, ông đã đi đến thành phố từ đó Black Bear Lake thu hút khách hàng giàu có của nó. Khi ông đã là chỉ hai mươi ba và đã có không khá hai năm, đã là những người thích nói: "bây giờ có một cậu bé--" tất cả về anh ta giàu người đàn ông con trai đã được người bán dạo trái phiếu tệ, hoặc đầu tư patrimonies precariously, hoặc plodding thông qua khối lượng hai chục của "George Washington thương mại khóa học", nhưng Dexter mượn một nghìn đô la trên văn bằng đại học của mình và miệng tự tin của mình, và mua một quan hệ đối tác trong một.

Là một Giặt ủi nhỏ khi ông đã đi vào nó nhưng Dexter thực hiện một đặc sản của học tập làm thế nào anh rửa tiền phạt len golf-vớ mà không thu hẹp lại chúng, và trong vòng một năm, ông đã phục vụ cho thương mại mặc knickerbockers. Người đàn ông đã nhấn mạnh rằng Shetland vòi và áo len của họ đi để Giặt ủi của ông cũng giống như họ đã nhấn mạnh trên một caddy người có thể tìm thấy golfballs. Một chút sau, ông được làm vợ mình đồ lót cũng--và chạy năm chi nhánh ở các bộ phận khác nhau của thành phố. Trước khi ông là hai mươi bảy ông
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: