One of These Days…He was standing on the village gates, ready to leave dịch - One of These Days…He was standing on the village gates, ready to leave Việt làm thế nào để nói

One of These Days…He was standing o

One of These Days



He was standing on the village gates, ready to leave Konoha. But something had stopped him from doing so. He turned around and let his mind wander to the events that took place yesterday…



"Ano… Uchiha-san?" said a timid voice behind him. Hyuga Hinata stuttered as she shyly asked Sasuke if he was the one who sent the note telling her to meet him there, at the bridge near the Academy.

True enough, he was the one who sent it to her. It was an easy task. All he had to do was slip it on her jacket's pocket when he 'accidentally' bumped to her that very morning. His instinct had told him that she would not find it suspicious. He had written a very simple note, no hostility, no smugness, no Uchiha-ness it it. His only worry on that note consisted of only two words -- Hyuga Neji. Hinata's skillful yet overprotective cousin. But since he was still in one piece this past five minutes… he knew that he was safe from Neji's clutches.

"Ohayou, Hyuga-san.", Sasuke greeted. He straightened out from his position, leaning against the handrail. "Yes, I did send the note and… formalities aren't necessary. Just call me Sasuke.."



Almost everybody knew that Hinata harbored feelings for Naruto for quite a while. In fact, Mr. I-will-be-Hokage-someday himself was the only living soul who did not know of Hinata's little secret… And judging from Hinata's actions these past few weeks, all the admiration and infatuation she had felt before had irrevocably become no more than brotherly love, meaning that she didn't blush so furiously anymore on the sight of him and once she had lightly scolded him on his choice of diet. It was what made Sasuke send that note to her. He had been attracted to her and her graceful charms just as she was with the Kyuubi-vessel. She was not like Sakura or Ino or the other kunoichi. She was… different.



Hinata was surprised on what the Uchiha has just confirmed and blushed. "Uh… hai, Uchiha-san, I mean," she hesitated a bit before saying, "Sasuke …"



A long and awkward silence followed and the two adolescents shifted uncomfortably. It was when Hinata asked the question, did Sasuke became really uncomfortable.

"Ne… Sasuke," Hinata started nervously. "Why did you want to see me?"

This is it. Sasuke thought. The moment of truth. How could I tell her? Oh, well. Might as well get this over with…

"Hinata," he started. "I sent you that note because…" he trailed off.

"Hai?"

"…because I… likeyou. A lot."

"Pardon me?"

"I said, I like no― what I really mean is that, I… love you."



Of course, you know how much those words had made an impact on poor Hinata. The girl was so shocked that… well, she stuttered more that ever and blushed so hard that she gave a new meaning to the color red.

"I don't know what to say, Sasuke. I really don't." She said in a rather small voice. "I'm still… confused right now. I'm sure that you're a very nice… person." she took a step backward. "And if it's alright with you… I will think about it and let you know soon." And with that, she ran towards the opposite direction. Away from him…
As he watched her retreating figure, he could only smile sadly and whisper, "I'll be waiting…"



"What am I doing here?" Sasuke gazed at the towering gates before him. "Why am I running away? Why am I such a coward?"

Suddenly, his wristwatch sounded, indicating another hour. He glanced and saw that it was 9 o'clock.

And without warning, a drop of water fell from the sky, followed by millions of others soaking him to the bone. He looked up the heavens and closed his eyes. He thought about her. How she looked when she was nervous, when she was determined, how she smiled and gazed adoringly into Naruto. How he had wished that she would look at him the same way and fill the empty void that was slowly consuming him.

Then without thinking, he dropped everything and sprinted out towards the bridge. His attention on the note that he had received earlier…

Sasuke,

Please meet me at the bridge near the Academy at 8 o'clock.

Hinata
Eight o'clock. He was an hour late. He ran as fast as he could, hoping that she's still there, waiting…

He feared that she wasn't there. That she thought he gave up on her. But as he neared the bridge, he saw her delicate figure patiently waiting under the rain. He only stopped when she opened her eyes and saw him. She gracefully stood up and faced him, not minding the rain.

If it was another predicament, he would have laughed at the irony of it all.



As his charcoal black eyes looked into her snow white ones, he silently asked her a million questions. And she answered them all with a simple gesture…

An embrace…



0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Một trong những ngày này…Ông đã đứng trên các cổng làng, sẵn sàng để lại Konoha. Nhưng cái gì đã dừng lại anh ta làm như vậy. Ông quay lại và để cho tâm trí của mình đi lang thang đến các sự kiện diễn ra vào ngày hôm nay...…"Ano... Uchiha-san?"nói một giọng nói nhút nhát đằng sau ông. Hyuga Hinata stuttered như cô shyly hỏi Sasuke nếu ông là một trong những người đã gửi lưu ý nói cho cô ấy để gặp anh ta ở đó, tại cầu gần học viện.Đúng, đủ, ông là một trong những người đã gửi nó cho cô ấy. Đó là một nhiệm vụ dễ dàng. Tất cả ông phải làm trượt nó vào túi áo của mình khi ông 'vô tình' bumped với cô ấy rằng buổi sáng rất. Bản năng của ông đã nói với ông rằng cô sẽ không tìm thấy nó đáng ngờ. Ông đã viết một lưu ý rất đơn giản, không có thù nghịch, không smugness, không Uchiha-ness nó nó. Ông lo lắng duy nhất trên đó lưu ý bao gồm chỉ có hai từ--Hyuga Neji. Hinata của anh em họ khéo léo nhưng mức. Nhưng kể từ khi ông là vẫn còn trong một mảnh này qua năm phút... ông biết rằng ông là an toàn từ Neji của ly hợp."Ohayou, Hyuga-san.", Sasuke chào đón. Ông thẳng từ vị trí của mình, nghiêng chống lại tay vịn. "Vâng, tôi đã gửi cho các lưu ý và... thủ tục không cần thiết. Chỉ cần gọi tôi Sasuke.."…Almost everybody knew that Hinata harbored feelings for Naruto for quite a while. In fact, Mr. I-will-be-Hokage-someday himself was the only living soul who did not know of Hinata's little secret… And judging from Hinata's actions these past few weeks, all the admiration and infatuation she had felt before had irrevocably become no more than brotherly love, meaning that she didn't blush so furiously anymore on the sight of him and once she had lightly scolded him on his choice of diet. It was what made Sasuke send that note to her. He had been attracted to her and her graceful charms just as she was with the Kyuubi-vessel. She was not like Sakura or Ino or the other kunoichi. She was… different.…Hinata was surprised on what the Uchiha has just confirmed and blushed. "Uh… hai, Uchiha-san, I mean," she hesitated a bit before saying, "Sasuke …"…A long and awkward silence followed and the two adolescents shifted uncomfortably. It was when Hinata asked the question, did Sasuke became really uncomfortable."Ne… Sasuke," Hinata started nervously. "Why did you want to see me?"This is it. Sasuke thought. The moment of truth. How could I tell her? Oh, well. Might as well get this over with…"Hinata," he started. "I sent you that note because…" he trailed off."Hai?""…because I… likeyou. A lot.""Pardon me?""I said, I like no― what I really mean is that, I… love you."…Of course, you know how much those words had made an impact on poor Hinata. The girl was so shocked that… well, she stuttered more that ever and blushed so hard that she gave a new meaning to the color red."I don't know what to say, Sasuke. I really don't." She said in a rather small voice. "I'm still… confused right now. I'm sure that you're a very nice… person." she took a step backward. "And if it's alright with you… I will think about it and let you know soon." And with that, she ran towards the opposite direction. Away from him…As he watched her retreating figure, he could only smile sadly and whisper, "I'll be waiting…"…"What am I doing here?" Sasuke gazed at the towering gates before him. "Why am I running away? Why am I such a coward?"Suddenly, his wristwatch sounded, indicating another hour. He glanced and saw that it was 9 o'clock.And without warning, a drop of water fell from the sky, followed by millions of others soaking him to the bone. He looked up the heavens and closed his eyes. He thought about her. How she looked when she was nervous, when she was determined, how she smiled and gazed adoringly into Naruto. How he had wished that she would look at him the same way and fill the empty void that was slowly consuming him.Then without thinking, he dropped everything and sprinted out towards the bridge. His attention on the note that he had received earlier…Sasuke,Please meet me at the bridge near the Academy at 8 o'clock.HinataEight o'clock. He was an hour late. He ran as fast as he could, hoping that she's still there, waiting…He feared that she wasn't there. That she thought he gave up on her. But as he neared the bridge, he saw her delicate figure patiently waiting under the rain. He only stopped when she opened her eyes and saw him. She gracefully stood up and faced him, not minding the rain.If it was another predicament, he would have laughed at the irony of it all.…As his charcoal black eyes looked into her snow white ones, he silently asked her a million questions. And she answered them all with a simple gesture…An embrace…
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Một trong những ngày ... Anh đang đứng trên cổng làng, sẵn sàng để rời khỏi Konoha. Nhưng một cái gì đó đã ngăn không cho anh làm như vậy. Anh quay lại và để cho tâm trí của mình đi lang thang đến các sự kiện diễn ra ngày hôm qua ... ... "Ano ... Uchiha-san?" một giọng nói rụt rè phía sau. Hyuga Hinata lắp bắp khi cô bẽn lẽn hỏi Sasuke nếu anh ta là người đã gửi các chú thích cho biết cô gặp anh ta ở đó, cây cầu gần Học viện. Đúng vậy, anh ta là người đã gửi nó cho cô ấy. Đó là một nhiệm vụ dễ dàng. Tất cả những gì phải làm là trượt nó vào túi áo khoác của mình khi ông 'vô tình' đụng với cô rằng buổi sáng rất. Bản năng của ông đã nói với ông rằng cô sẽ không tìm thấy nó đáng ngờ. Ông đã viết một lưu ý rất đơn giản, không có thái độ thù địch, không có smugness, không Uchiha-Ness nó nó. Lo lắng duy nhất của ông trên lưu ý rằng chỉ bao gồm hai từ - Hyuga Neji. Khéo léo nhưng quá mức anh em họ của Hinata. Nhưng kể từ khi ông vẫn còn trong một mảnh quá khứ này năm phút ... anh biết rằng anh đã được an toàn từ bộ ly hợp của Neji. "Ohayou, Hyuga-san.", Sasuke chào đón. Ông thẳng ra khỏi vị trí của mình, dựa vào lan can. "Vâng, tôi đã gửi các lưu ý và ... các thủ tục không cần thiết. Chỉ cần gọi tôi Sasuke .." ... Hầu như tất cả mọi người biết rằng Hinata nuôi dưỡng tình cảm với Naruto cho khá trong một. Trong thực tế, ông I-sẽ-là-Hokage-một ngày nào đó mình là linh hồn sống duy nhất không biết bí mật nhỏ của Hinata ... Và đánh giá từ các hành động của Hinata những vài tuần qua, tất cả sự ngưỡng mộ và mê đắm cô đã cảm thấy trước khi có thể hủy bỏ trở thành không hơn tình huynh đệ, nghĩa là cô ấy không đỏ mặt một cách hăng máu nữa trên tầm nhìn của anh ta và một khi cô ấy đã nhẹ nhàng la mắng ông về sự lựa chọn của ông về chế độ ăn uống. Đó là những gì làm cho Sasuke gửi lưu ý rằng với cô ấy. Ông đã bị thu hút bởi cô và sự quyến rũ duyên dáng của cô giống như cô ấy với Kyuubi-tàu. Cô không muốn Sakura hay Ino hoặc kunoichi khác. Cô ấy là ... khác nhau. ... Hinata đã rất ngạc nhiên về những gì Uchiha vừa xác nhận và đỏ mặt. "Uh ... hai, Uchiha-san, tôi có nghĩa là," cô ngập ngừng một chút trước khi nói, "Sasuke ..." ... Một sự im lặng dài và vụng về sau và hai trẻ vị thành niên chuyển không thoải mái. Đó là khi Hinata hỏi những câu hỏi, làm Sasuke trở nên thực sự khó chịu. "Ne ... Sasuke," Hinata bắt đầu lo lắng. "Tại sao anh lại muốn gặp tôi?" Đây là nó. Sasuke nghĩ. Những khoảnh khắc của sự thật. Làm thế nào tôi có thể nói với cô ấy? Oh, tốt. Cũng có thể vượt qua điều này với ... "Hinata", ông bắt đầu. "Tôi đã gửi cho bạn lưu ý rằng bởi vì ..." cậu nhỏ dần. "Hai?" "... vì tôi ... likeyou. Rất nhiều." "Xin lỗi?" "Tôi nói, tôi thích không- những gì tôi thực sự có nghĩa là, tôi ... yêu em. " ... Tất nhiên, bạn có biết bao nhiêu những lời đó đã làm ảnh hưởng đến người nghèo Hinata. Các cô gái đã rất sốc rằng ... tốt, cô lắp bắp hơn bao giờ hết và đỏ mặt khó khăn như vậy mà cô đã đưa ra một ý nghĩa mới cho màu đỏ. "Tôi không biết phải nói gì, Sasuke. Tôi thực sự không." Cô nói bằng một giọng khá nhỏ. "Tôi vẫn còn ... bối rối ngay bây giờ. Tôi chắc chắn rằng bạn là một người rất tốt đẹp ...". cô đã là một bước lùi. "Và nếu nó ổn với bạn ... Tôi sẽ suy nghĩ về nó và cho bạn biết sớm." Và với điều đó, cô chạy theo hướng ngược lại. Xa anh ... Khi anh nhìn cô rút lui con số, ông chỉ có thể mỉm cười buồn bã và thì thầm, "Tôi sẽ chờ đợi ..." ... "Tôi đang làm gì ở đây?" Sasuke nhìn chằm chằm vào cửa cao chót vót trước khi anh ta. "Tại sao tôi lại bỏ chạy? Tại sao tôi là một kẻ hèn nhát như vậy?" Đột nhiên, đồng hồ đeo tay của mình vang lên, chỉ một giờ nữa. Ông liếc nhìn và thấy rằng nó là 09:00. Và không có cảnh báo, một giọt nước rơi xuống từ bầu trời, tiếp theo là hàng triệu người khác ngâm anh đến xương. Anh nhìn lên bầu trời và nhắm mắt lại. Anh nghĩ về cô ấy. Làm thế nào cô nhìn khi cô đã rất lo lắng, khi cô được xác định, làm thế nào cô mỉm cười và nhìn trìu mến vào Naruto. Làm thế nào anh đã mong ước rằng cô sẽ nhìn anh theo cùng một cách và lấp đầy khoảng trống rỗng đó đã từ từ tiêu thụ anh ta. Sau đó, không suy nghĩ, ông ta đã bỏ tất cả mọi thứ và chạy hết tốc lực về phía cầu. Sự chú ý của mình vào lưu ý rằng ông đã nhận được trước đó ... Sasuke, hãy gặp tôi ở cây cầu gần Academy at 08:00. Hinata Tám giờ. Ông là một giờ muộn. Ông chạy nhanh như ông có thể, hy vọng rằng cô ấy vẫn còn ở đó, chờ đợi ... Ông sợ rằng cô ấy không có ở đó. Rằng cô ấy nghĩ ông đã từ bỏ cô. Nhưng khi gần cây cầu, ông đã nhìn thấy hình thanh tú kiên nhẫn chờ đợi dưới mưa. Ông chỉ dừng lại khi cô mở mắt ra và nhìn thấy anh. Cô duyên dáng đứng lên và đối mặt với anh, không bận tâm mưa. Nếu đó là một tình trạng khó khăn, ông sẽ cười vào sự trớ trêu của nó tất cả. ... Như than đôi mắt đen nhìn vào những người tuyết trắng của cô, anh âm thầm hỏi cô ấy một triệu câu hỏi . Và cô ấy đã trả lời tất cả chúng với một cử chỉ đơn giản ... Một cái ôm ...











































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: