The Revolutionary War and American IndiansPosted on July 15, 2010 by O dịch - The Revolutionary War and American IndiansPosted on July 15, 2010 by O Việt làm thế nào để nói

The Revolutionary War and American

The Revolutionary War and American Indians
Posted on July 15, 2010 by Ojibwa
( – promoted by navajo)

In 1776 a group of American colonists signed the Declaration of Independence which condemned King George III for preventing the colonists from appropriating western lands which belong to Indian nations. Among the allegations against the English is the charge that King George has not helped the colonists against the “savages of the interior” (referring to their conflicts with Indian nations.) From the perspective of American Indian nations these were uncomfortable words: if these rebellious British colonies prevailed, Indian nations would have to defend their homelands against an invasion of settlers.

James Wilson, one of the signers of the Declaration of Independence, felt that Indians must give way to progress.
“The whole earth is allotted for the nourishment of its inhabitants, but it is not sufficient for this purpose, unless they aid it by labor and culture. The cultivation of the earth, therefore, is a duty incumbent on man by the order of nature.”
The Revolutionary War divided the Indian nations as both the British and the newly formed United States tried to obtain Indian allies. Most of the Indian nations east of the Mississippi River sided with the British. Those who favored neutrality and those who sided with the colonists often found themselves at odds with the countrymen.

In Massachusetts, the Stockbridge, a Christian composite tribe, formed an entire company for the American Revolutionary Army. They were placed under the command of Captain Daniel Nimham and often acted as scouts for other units. They were issued red and blue caps so that they could be distinguished from enemy Indians. They fought against the British under General Howe at the Battle of White Plains. Several Stockbridge warriors were killed in this battle.

The American forces asked a number of different Indian nations for their support in the war effort. General George Washington asked the Passamaquoddy of Maine to send him warriors. Massachusetts passed a resolution calling for 500 Micmac and Maliseet Indians to be employed in the Continental Army. While Maliseet chiefs Ambrose St. Aubin and Pierre Tomah supported the American cause, many Indians avoided the recruiting efforts.

Both sides wanted the support of the powerful Iroquois Confederacy. In New York, the Sons of Liberty sent a wampum belt to the Iroquois and asked them to intercept British troops coming down the Hudson River from Canada. On the other hand, the British met with the Iroquois in New York to gain their allegiance against the rebellious colonists. Some of the observers noted that the women, and particularly the Mohawk Molly Brant, were the power behind the scenes.

In 1777, the British met with many of the Iroquois nations at Oswego, New York and formally asked them to go to war against the rebellious colonies. In the Iroquois warriors’ council, Joseph Brant argued in favor of going to war, while Red Jacket, Handsome Lake, and Cornplanter felt that this was a family quarrel among the Europeans and Iroquois interference would be a mistake.

One of the basic foundations of the Iroquois Confederacy was that no Iroquois nation should ever fight another Iroquois nation. Four of the six nations-Seneca, Cayuga, Onondaga, and Mohawk-openly declared their support for the British and their willingness to fight for the British. As a result of this division, the council fire for the Iroquois League of Six Nations at Onondaga was ceremonially covered, symbolically suspending the League. Each of the nations was now free to go their own way with regard to the war between the colonists and English.

The Oneida, a member of the Iroquois Confederacy, were divided over the Revolutionary War. The sachems (chiefs) tended to be pro-British, but there was a strong contingent of pro-American warriors led by Shenandoah. Tuscarora (another member tribe of the Confederacy) leader Nicholas Cusick recruited both Tuscarora and Oneida warriors to fight for the Americans.

For the Iroquois nations, the Revolutionary War was a situation in which, in some cases literally, brother killed brother. At the 1777 Battle of Oriskany, for example, the pro-British Iroquois under the leadership of Joseph Brant (Mohawk) and Chainbreaker (Seneca) fought against the pro-patriot Iroquois under the leadership of Nonyery Tewahangaraghkan (Oneida).

There is an interesting religious side note to the Battle of Oriskany. Fighting for the Americans were the Oneida and Tuscarora who had been converted to Christianity by Samuel Kirkland, a strong supporter of American independence. On the British side, the Mohawk had been converted to Christianity by John Stuart, an Anglican and supporter of England.

There is another interesting side note with regard to the Iroquois involvement in the war. In New York, a small party of Mohawk under the leadership of Joseph Brant together with a few of their British allies attacked the settlement of Minisink to obtain provisions. One of the Americans, Captain John Wood, was about to be killed when he inadvertently gave the Master Mason’s sign of distress. Brant, a Mason, saw the sign, pushed the warrior aside, and gave Wood the Master Mason’s grip. The following day, Wood confessed to Brant that he was not a Mason. When Wood returned from captivity many years later, one of his first acts was to apply for membership in the Masonic lodge.

In 1778, the newly formed United States negotiated its first Indian treaty with the Delaware. The treaty allowed troops to pass through Delaware territory. In addition, the Delaware agreed to sell corn, meat, horses and other supplies to the United States and to allow their men to enlist in the U.S. army. The treaty also stated that if the Delaware do decide, they might form a state and have a representative in Congress. The idea of statehood for the Delaware was suggested by Chief White Eyes

Emissaries from the Iroquois, Shawnee, Delaware, and Ottawa traveled to the Muscle Shoals on the Tennessee River to meet with the Cherokee in an attempt to persuade them to form an alliance against the American revolutionaries. Shawnee leader Cornstalk told them:
“It is better for the red men to die like warriors than to diminish away by inches. Now is the time to begin. If we fight like men, we may hope to enlarge our bounds.”
The Shawnee produced a War Belt, made of wampum which was about nine feet long. Cherokee war leader Dragging Canoe accepted the belt and the warriors joined him in singing a war song.

In spite of the persuasive words of the northern Indians, the Cherokee remained divided on this issue. The older Cherokee, such as Attakullakulla and Oconostota, objected to the war, but some of the younger warriors, such as Dragging Canoe, Doublehead, Young Tassel, and Bloody Fellow, sided with Cornstalk.

For many Indian communities, the Revolutionary War interrupted the fur and hide trade. Indian nations at this time had been incorporated into a globalized economy and had come to depend on many European trade goods. Thus one of the most pressing questions posed by the outbreak of the Revolutionary War for many Indians was not who should govern in America but who would supply the trade goods on which they had come to depend.

While many Indians, both individual warriors and Indian nations, supported the American cause during the war, this did not give them any advantages following the war. In fact Indian support for the new nation did not even earn Indian people a place in the nation they helped to create. For Native Americans, it seemed the American Revolution was truly a no-win situation.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
The Revolutionary War and American IndiansPosted on July 15, 2010 by Ojibwa( – promoted by navajo)In 1776 a group of American colonists signed the Declaration of Independence which condemned King George III for preventing the colonists from appropriating western lands which belong to Indian nations. Among the allegations against the English is the charge that King George has not helped the colonists against the “savages of the interior” (referring to their conflicts with Indian nations.) From the perspective of American Indian nations these were uncomfortable words: if these rebellious British colonies prevailed, Indian nations would have to defend their homelands against an invasion of settlers.James Wilson, one of the signers of the Declaration of Independence, felt that Indians must give way to progress.“The whole earth is allotted for the nourishment of its inhabitants, but it is not sufficient for this purpose, unless they aid it by labor and culture. The cultivation of the earth, therefore, is a duty incumbent on man by the order of nature.”The Revolutionary War divided the Indian nations as both the British and the newly formed United States tried to obtain Indian allies. Most of the Indian nations east of the Mississippi River sided with the British. Those who favored neutrality and those who sided with the colonists often found themselves at odds with the countrymen.In Massachusetts, the Stockbridge, a Christian composite tribe, formed an entire company for the American Revolutionary Army. They were placed under the command of Captain Daniel Nimham and often acted as scouts for other units. They were issued red and blue caps so that they could be distinguished from enemy Indians. They fought against the British under General Howe at the Battle of White Plains. Several Stockbridge warriors were killed in this battle.The American forces asked a number of different Indian nations for their support in the war effort. General George Washington asked the Passamaquoddy of Maine to send him warriors. Massachusetts passed a resolution calling for 500 Micmac and Maliseet Indians to be employed in the Continental Army. While Maliseet chiefs Ambrose St. Aubin and Pierre Tomah supported the American cause, many Indians avoided the recruiting efforts.Both sides wanted the support of the powerful Iroquois Confederacy. In New York, the Sons of Liberty sent a wampum belt to the Iroquois and asked them to intercept British troops coming down the Hudson River from Canada. On the other hand, the British met with the Iroquois in New York to gain their allegiance against the rebellious colonists. Some of the observers noted that the women, and particularly the Mohawk Molly Brant, were the power behind the scenes.In 1777, the British met with many of the Iroquois nations at Oswego, New York and formally asked them to go to war against the rebellious colonies. In the Iroquois warriors’ council, Joseph Brant argued in favor of going to war, while Red Jacket, Handsome Lake, and Cornplanter felt that this was a family quarrel among the Europeans and Iroquois interference would be a mistake.One of the basic foundations of the Iroquois Confederacy was that no Iroquois nation should ever fight another Iroquois nation. Four of the six nations-Seneca, Cayuga, Onondaga, and Mohawk-openly declared their support for the British and their willingness to fight for the British. As a result of this division, the council fire for the Iroquois League of Six Nations at Onondaga was ceremonially covered, symbolically suspending the League. Each of the nations was now free to go their own way with regard to the war between the colonists and English.The Oneida, a member of the Iroquois Confederacy, were divided over the Revolutionary War. The sachems (chiefs) tended to be pro-British, but there was a strong contingent of pro-American warriors led by Shenandoah. Tuscarora (another member tribe of the Confederacy) leader Nicholas Cusick recruited both Tuscarora and Oneida warriors to fight for the Americans.For the Iroquois nations, the Revolutionary War was a situation in which, in some cases literally, brother killed brother. At the 1777 Battle of Oriskany, for example, the pro-British Iroquois under the leadership of Joseph Brant (Mohawk) and Chainbreaker (Seneca) fought against the pro-patriot Iroquois under the leadership of Nonyery Tewahangaraghkan (Oneida).There is an interesting religious side note to the Battle of Oriskany. Fighting for the Americans were the Oneida and Tuscarora who had been converted to Christianity by Samuel Kirkland, a strong supporter of American independence. On the British side, the Mohawk had been converted to Christianity by John Stuart, an Anglican and supporter of England.There is another interesting side note with regard to the Iroquois involvement in the war. In New York, a small party of Mohawk under the leadership of Joseph Brant together with a few of their British allies attacked the settlement of Minisink to obtain provisions. One of the Americans, Captain John Wood, was about to be killed when he inadvertently gave the Master Mason’s sign of distress. Brant, a Mason, saw the sign, pushed the warrior aside, and gave Wood the Master Mason’s grip. The following day, Wood confessed to Brant that he was not a Mason. When Wood returned from captivity many years later, one of his first acts was to apply for membership in the Masonic lodge.
In 1778, the newly formed United States negotiated its first Indian treaty with the Delaware. The treaty allowed troops to pass through Delaware territory. In addition, the Delaware agreed to sell corn, meat, horses and other supplies to the United States and to allow their men to enlist in the U.S. army. The treaty also stated that if the Delaware do decide, they might form a state and have a representative in Congress. The idea of statehood for the Delaware was suggested by Chief White Eyes

Emissaries from the Iroquois, Shawnee, Delaware, and Ottawa traveled to the Muscle Shoals on the Tennessee River to meet with the Cherokee in an attempt to persuade them to form an alliance against the American revolutionaries. Shawnee leader Cornstalk told them:
“It is better for the red men to die like warriors than to diminish away by inches. Now is the time to begin. If we fight like men, we may hope to enlarge our bounds.”
The Shawnee produced a War Belt, made of wampum which was about nine feet long. Cherokee war leader Dragging Canoe accepted the belt and the warriors joined him in singing a war song.

In spite of the persuasive words of the northern Indians, the Cherokee remained divided on this issue. The older Cherokee, such as Attakullakulla and Oconostota, objected to the war, but some of the younger warriors, such as Dragging Canoe, Doublehead, Young Tassel, and Bloody Fellow, sided with Cornstalk.

For many Indian communities, the Revolutionary War interrupted the fur and hide trade. Indian nations at this time had been incorporated into a globalized economy and had come to depend on many European trade goods. Thus one of the most pressing questions posed by the outbreak of the Revolutionary War for many Indians was not who should govern in America but who would supply the trade goods on which they had come to depend.

While many Indians, both individual warriors and Indian nations, supported the American cause during the war, this did not give them any advantages following the war. In fact Indian support for the new nation did not even earn Indian people a place in the nation they helped to create. For Native Americans, it seemed the American Revolution was truly a no-win situation.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chiến tranh Cách mạng Mỹ và Ấn Độ
đăng vào ngày 15 tháng 7 2010 bởi Ojibwa
(- thúc đẩy bởi Navajo) Vào năm 1776 một nhóm các thực dân Mỹ đã ký bản Tuyên ngôn Độc lập mà lên án vua George III để ngăn chặn việc khai hoang từ chiếm đoạt vùng đất phía tây thuộc quốc gia Ấn Độ . Trong số các cáo buộc chống lại người Anh là phí mà vua George đã không giúp người dân thuộc địa chống lại "mọi rợ của nội thất" (đề cập đến xung đột của họ với các quốc gia Ấn Độ). Từ quan điểm của quốc gia Ấn Độ Mỹ này là những lời khó chịu: nếu những nổi loạn thuộc địa của Anh chiếm ưu thế, các quốc gia Ấn Độ sẽ phải bảo vệ quê hương của họ chống lại một cuộc xâm lược của người định cư. James Wilson, một trong những người ký tên trong Tuyên ngôn Độc lập, cảm thấy rằng Ấn Độ phải nhường đường cho tiến bộ. "toàn bộ trái đất được phân bổ cho các chất dinh dưỡng của cư dân của nó, nhưng nó không phải là đủ cho mục đích này, trừ khi họ hỗ trợ nó bằng cách lao động và văn hóa. Việc trồng trọt của trái đất, do đó, là một đương nhiệm vụ trên người đàn ông theo lệnh của thiên nhiên. " Chiến tranh Cách mạng chia các quốc gia Ấn Độ như là cả Anh và Hoa Kỳ mới được thành lập đã cố gắng để có được đồng minh Ấn Độ. Hầu hết các quốc gia Ấn Độ về phía đông của sông Mississippi đứng về phía người Anh. Những người ủng hộ trung lập và những người đứng về phía thực dân thường thấy mình mâu thuẫn với đồng hương. Trong Massachusetts, Stockbridge, một bộ lạc hợp Christian, thành lập một công ty toàn bộ cho Quân đội Cách mạng Mỹ. Họ bị đặt dưới sự chỉ huy của thuyền trưởng Daniel Nimham và thường đóng vai trò như các tuyển trạch viên cho các đơn vị khác. Họ được cấp mũ màu đỏ và màu xanh để họ có thể được phân biệt với kẻ thù người da đỏ. Họ đã chiến đấu chống lại quân Anh dưới quyền Tướng Howe trong trận White Plains. Một số chiến binh Stockbridge đã thiệt mạng trong trận chiến này. Các lực lượng Mỹ đã hỏi một số quốc gia khác nhau của Ấn Độ hỗ trợ của họ trong nỗ lực chiến tranh. Tướng George Washington hỏi những Passamaquoddy Maine để gửi cho anh ta chiến binh. Massachusetts đã thông qua một nghị quyết kêu gọi 500 Micmac và Maliseet Ấn Độ để được sử dụng trong quân đội Continental. Trong khi Maliseet trưởng Ambrose St. Aubin và Pierre Tomah hỗ trợ nguyên nhân của Mỹ, nhiều người Ấn Độ tránh các nỗ lực tuyển mộ. Cả hai bên đều muốn sự hỗ trợ của các mạnh Iroquois Confederacy. Tại New York, Sons of Liberty đã gửi một vành đai chuổi làm bằng vỏ sò để Iroquois và yêu cầu họ ngăn chặn quân đội Anh đi xuống sông Hudson từ Canada. Mặt khác, người Anh đã gặp gỡ với người Iroquois ở New York để có được lòng trung thành của họ đối với người dân thuộc địa nổi loạn. Một số nhà quan sát lưu ý rằng những người phụ nữ, và đặc biệt là Mohawk Molly Brant, là sức mạnh đằng sau hậu trường. Năm 1777, người Anh đã gặp rất nhiều các quốc gia Iroquois tại Oswego, New York và chính thức yêu cầu họ đi đến chiến tranh chống lại thuộc địa nổi loạn. Trong Hội đồng chiến binh Iroquois ', Joseph Brant thì ủng hộ đi đến chiến tranh, trong khi áo khoác đỏ, Handsome Lake và Cornplanter cảm thấy rằng đây là một cuộc tranh cãi trong gia đình giữa người châu Âu và Iroquois can thiệp sẽ là một sai lầm. Một trong những nền tảng cơ bản của Iroquois Confederacy là không một quốc gia Iroquois bao giờ nên chiến đấu một quốc gia Iroquois. Bốn trong sáu quốc gia-Seneca, Cayuga, Onondaga, và Mohawk-công khai tuyên bố ủng hộ của họ đối với người Anh và sẵn sàng chiến đấu cho người Anh. Như một kết quả của sự phân chia này, ngọn lửa Hội đồng Iroquois League of Sáu quốc tại Onondaga được nghi thức bao phủ, tượng trưng đình chỉ League. Mỗi phòng trong số các quốc gia hiện nay được tự do đi con đường riêng của mình đối với cuộc chiến tranh giữa những người khai hoang và tiếng Anh với. Các Oneida, một thành viên của Iroquois Confederacy, sẽ được chia về chiến tranh cách mạng. Các sachems (trưởng) có xu hướng ủng hộ của Anh, nhưng đã có một đội ngũ mạnh mẽ của các chiến binh ủng hộ Mỹ dẫn đầu bởi Shenandoah. Tuscarora (một bộ tộc thành viên của Liên Bang) lãnh đạo Nicholas cusick tuyển cả Tuscarora và chiến binh Oneida để đấu tranh cho những người Mỹ. Đối với các dân tộc Iroquois, chiến tranh cách mạng là một tình huống mà trong đó, trong một số trường hợp theo nghĩa đen, anh giết em trai. Vào năm 1777 Trận oriskany, ví dụ, Iroquois pro-Anh dưới sự lãnh đạo của Joseph Brant (Mohawk) và Chainbreaker (Seneca) đã chiến đấu chống lại sự ủng hộ yêu nước Iroquois dưới sự lãnh đạo của Nonyery Tewahangaraghkan (Oneida). Có một thú vị mặt lưu ý tôn giáo đến trận oriskany. Đấu tranh cho Hoa Kỳ là bên Oneida và Tuscarora người đã được chuyển đổi sang Thiên Chúa giáo Samuel Kirkland, một người ủng hộ mạnh mẽ của nền độc lập của Mỹ. Về phía Anh, Mohawk đã được chuyển đổi sang Thiên Chúa giáo của John Stuart, một người ủng hộ Anh giáo và của nước Anh. Còn có một mặt lưu ý thú vị đối với sự tham gia của người Iroquois trong cuộc chiến với. Tại New York, một bữa tiệc nhỏ của Mohawk dưới sự lãnh đạo của Joseph Brant cùng với một vài đồng minh Anh của họ bị tấn công giải quyết minisink để có được quy định. Một trong những người Mỹ, thuyền trưởng John Wood, sắp bị giết chết khi ông vô tình đã cho dấu hiệu của suy Master Mason. Brant, một Mason, thấy các dấu hiệu, đẩy các chiến binh sang một bên, và đưa gỗ cầm Master Mason. Ngày hôm sau, Gỗ thú nhận với Brant rằng ông không phải là Mason. Khi Gỗ trở về từ nuôi nhốt nhiều năm sau đó, một trong những hành động đầu tiên của ông là để áp dụng cho các thành viên trong nhà nghỉ Masonic. Trong năm 1778, Hoa Kỳ mới được thành lập đàm phán hiệp ước Ấn Độ đầu tiên của mình với các Delaware. Các quân hiệp ước cho phép đi qua lãnh thổ Delaware. Ngoài ra, Delaware đã đồng ý bán ngô, thịt, ngựa, vật tư khác đến Hoa Kỳ và cho phép người đàn ông của mình để gia nhập quân đội Mỹ. Hiệp ước cũng tuyên bố rằng nếu Delaware làm quyết định, họ có thể hình thành một nhà nước và có một đại diện trong Quốc hội. Ý tưởng về một nhà nước cho Delaware đã được đề xuất bởi Trưởng Trắng Mắt sứ giả từ Iroquois, Shawnee, Delaware, và Ottawa đi đến Muscle Shoals trên sông Tennessee để đáp ứng với Cherokee trong một nỗ lực để thuyết phục họ để tạo thành một liên minh chống lại cách mạng Mỹ. Shawnee lãnh đạo Lúa ngô nói với họ: "Nó là tốt hơn cho những người đàn ông màu đỏ để chết như các chiến binh hơn để giảm đi bởi inch. Bây giờ là thời gian để bắt đầu. Nếu chúng tôi chiến đấu như những người đàn ông, chúng ta có thể hy vọng sẽ mở rộng giới hạn của chúng tôi. " Các Shawnee tạo một vành đai chiến tranh, làm chuổi làm bằng vỏ sò đó dài khoảng chín feet. Cherokee lãnh đạo chiến tranh Kéo Canoe chấp nhận các vành đai và các chiến binh tham gia cùng anh trong ca hát một bài hát chiến tranh. Bất chấp những lời thuyết phục của người da đỏ Bắc, Cherokee vẫn chia về vấn đề này. Các Cherokee cũ như Attakullakulla và Oconostota, phản đối chiến tranh, nhưng một số các chiến binh trẻ tuổi, như Kéo Canoe, Doublehead, Young Tassel, và Fellow Bloody, đứng về phía Lúa ngô. Đối với nhiều cộng đồng Ấn Độ, Chiến tranh Cách mạng gián đoạn lông và ẩn thương mại. Quốc gia Ấn Độ vào thời điểm này đã được kết hợp vào một nền kinh tế toàn cầu và đã đến phụ thuộc vào nhiều mặt hàng thương mại châu Âu. Vì vậy một trong những câu hỏi cấp bách nhất gây ra bởi sự bùng nổ của cuộc chiến tranh cách mạng cho nhiều người Ấn Độ không phải là người nắm quyền lãnh ở Mỹ nhưng ai sẽ cung cấp hàng hóa thương mại mà họ đã đến để dựa vào. Trong khi nhiều người Ấn Độ, cả hai chiến binh cá nhân và quốc gia Ấn Độ , hỗ trợ các nguyên nhân của Mỹ trong chiến tranh, điều này đã không được đưa ra bất kỳ lợi thế sau chiến tranh. Trong thực tế hỗ trợ Ấn Độ cho các quốc gia mới thậm chí không kiếm được người dân Ấn Độ một vị trí trong quốc gia họ giúp tạo ra. Đối với người Mỹ bản địa, dường như cuộc Cách mạng Mỹ thực sự là một tình huống không có lợi.



































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: