LOCKED DOORS, OPEN ACCESS.1. The word, ‘security’, has both positive a dịch - LOCKED DOORS, OPEN ACCESS.1. The word, ‘security’, has both positive a Việt làm thế nào để nói

LOCKED DOORS, OPEN ACCESS.1. The wo

LOCKED DOORS, OPEN ACCESS.
1. The word, ‘security’, has both positive and negative connotations. Most of us would say that we crave security for all its positve virtues, both physical and psychological – its evocation of the safefy of home, of undying love, or of freedom from need. More negatively, the word nowadays conjures up images of that huge industry which has developed to protect individuals and property from invasion by ‘outsider’, ostensibly malicious and intent on theft or wilful damage.
2. Increasingly, because they are situated in urban areas of escalating crime, those buildings which used to allow free-access to employees and other users (buildings such as offices, schools, colleges or hospitals) now do not. Entry areas which in another age were called ‘Reception’ are now manned by security staff. Receptionists, whose task it was to receive visitors and to make them welcome before passing them on to the person they had come to see, have been replaced by those who task it is to bar entry to the unauthorized, the unwanted or the plain unappealing.
3. Inside, these buildings are divided into ‘secure zones’ which often have all the trappings of combination locks and burglar alarms. These devices bar entry to the uninitiated, hinder circulation, and create parameters of time and space for user access. Within the spaces created by these zones, individual rooms are themselves under lock and key, which is a particular problem when it means that working space becomes compartmentalized.
4. To combat the consequent difficulty of access to people at a physical level, we have now developed technological access. Computers sit on every desk and are linked to one another, and in many cases to an external universe of other computers, so that messages can be passed to and fro. Here too security plays a part, since we must not be allowed access to messages destined for others. And so the password was invented. Now correspondence between individuals goes from desk to desk and can not be accessed by collegues. Library catalogues can be searched from one’s desk. Papers can be delivered to, and received from, other people at the press of a button.
5. And yet it seems that, just as work is isolating individuals more and more, organizations are recognizing the advantages of ‘team-work’; perhaps in order to encourage employees to talk to one another again. Yet, how can groups work in teams if the possibilities for communication are reduced? How can they work together if e-mail provides a convenient electronic shield behind which the blurring of public and private can be exploited by the less scrupulous? If voice-mail walls up messages behind a password? If I can’t leave a message on my colleagues’ desk because his office is locked?
6. Team-work conceals the fact that another kind of security, ‘job security’, is almost always not on offer. Just as organizations now recognize three kinds of physical resources: those they buy, those they lease long-term and those they rent short-term – so it is with their human resources. Some employees have permanent contracts, some have short-term contracts, and some are regarded simply as casual labour.
7. Telecomunication systems offer us the direct line, which means that individuals can be contacted without the caller having to talk to anyone else. Voice-mail and the anser-phone mean that individuals can communicate without ever actually talking to one another. If we are unfortunate enough to contact an organization with a sophisticated touch-tone dialling system, we can buy things and pay for them without ever speaking to a human being.
8. To combat this closing in on ourselves we have the Internet, which opens out communication channels more widely than anyone could possibly want or need. An individual’s electronic presence on the internet is known as the ‘Home Page’ – suggesting the safety and security of an electronic hearth. An elaborate system of 3-dimensional medium of ‘web sites’. The nomenclature itself creates the illusion of a geographical entity, that the person sitting before the computer is travelling, when it fact the ‘site’ is coming to him. ‘Addresses’ of one kind or another move to the individual, rather than the individual moving between them, now that location is no longer geographical.
9. An example of this is the mobile phone. I am now not available either at home or at work, but wherever I take my mobile phone. Yet, even now, we cannot escape the security of wanting to ‘locate’ the person at the other end. It is no coincidence that almost everyone we see answering or initiating a mobile phone-call in public begins by saying where he or she is
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
LOCKED DOORS, OPEN ACCESS.1. The word, ‘security’, has both positive and negative connotations. Most of us would say that we crave security for all its positve virtues, both physical and psychological – its evocation of the safefy of home, of undying love, or of freedom from need. More negatively, the word nowadays conjures up images of that huge industry which has developed to protect individuals and property from invasion by ‘outsider’, ostensibly malicious and intent on theft or wilful damage.2. Increasingly, because they are situated in urban areas of escalating crime, those buildings which used to allow free-access to employees and other users (buildings such as offices, schools, colleges or hospitals) now do not. Entry areas which in another age were called ‘Reception’ are now manned by security staff. Receptionists, whose task it was to receive visitors and to make them welcome before passing them on to the person they had come to see, have been replaced by those who task it is to bar entry to the unauthorized, the unwanted or the plain unappealing.3. Inside, these buildings are divided into ‘secure zones’ which often have all the trappings of combination locks and burglar alarms. These devices bar entry to the uninitiated, hinder circulation, and create parameters of time and space for user access. Within the spaces created by these zones, individual rooms are themselves under lock and key, which is a particular problem when it means that working space becomes compartmentalized.4. để chống lại những khó khăn kết quả là sự tiếp cận với người dân ở một mức độ vật lý, chúng tôi có bây giờ phát triển công nghệ truy cập. Máy tính ngồi trên bàn làm việc mỗi và được liên kết với nhau, và trong nhiều trường hợp một vũ trụ bên ngoài của các máy tính khác, để cho tin nhắn có thể được chuyển đến và fro. Ở đây quá an ninh đóng một phần, kể từ khi chúng tôi phải không được phép truy cập vào tin nhắn dành cho những người khác. Và do đó, mật khẩu được phát minh. Bây giờ các thư từ giữa các cá nhân đi bàn bàn và không có thể được truy cập bằng đồng. Danh mục sản phẩm thư viện có thể được tìm kiếm từ của một bàn. Giấy tờ có thể được gửi đến, và nhận được từ, những người khác tại báo chí của một nút.5. và chưa có vẻ như rằng, cũng giống như công việc cô lập hơn và nhiều hơn nữa cá nhân, tổ chức công nhận những lợi thế của '-làm việc theo nhóm'; có lẽ để khuyến khích nhân viên để nói chuyện với nhau một lần nữa. Tuy vậy, làm thế nào có thể nhóm làm việc trong đội nếu những khả năng giao tiếp được giảm? Làm thế nào có thể họ làm việc cùng nhau nếu thư điện tử cung cấp một lá chắn điện tử thuận tiện đằng sau đó mờ của công cộng và tư nhân có thể được khai thác bởi chu đáo ít? Nếu thư thoại bức tường dõi bài viết đằng sau một mật khẩu? Nếu tôi không thể để lại thư trên bàn làm việc đồng nghiệp của tôi bởi vì văn phòng của ông bị khóa?6. Team-work conceals the fact that another kind of security, ‘job security’, is almost always not on offer. Just as organizations now recognize three kinds of physical resources: those they buy, those they lease long-term and those they rent short-term – so it is with their human resources. Some employees have permanent contracts, some have short-term contracts, and some are regarded simply as casual labour.7. Telecomunication systems offer us the direct line, which means that individuals can be contacted without the caller having to talk to anyone else. Voice-mail and the anser-phone mean that individuals can communicate without ever actually talking to one another. If we are unfortunate enough to contact an organization with a sophisticated touch-tone dialling system, we can buy things and pay for them without ever speaking to a human being.8. To combat this closing in on ourselves we have the Internet, which opens out communication channels more widely than anyone could possibly want or need. An individual’s electronic presence on the internet is known as the ‘Home Page’ – suggesting the safety and security of an electronic hearth. An elaborate system of 3-dimensional medium of ‘web sites’. The nomenclature itself creates the illusion of a geographical entity, that the person sitting before the computer is travelling, when it fact the ‘site’ is coming to him. ‘Addresses’ of one kind or another move to the individual, rather than the individual moving between them, now that location is no longer geographical.9. An example of this is the mobile phone. I am now not available either at home or at work, but wherever I take my mobile phone. Yet, even now, we cannot escape the security of wanting to ‘locate’ the person at the other end. It is no coincidence that almost everyone we see answering or initiating a mobile phone-call in public begins by saying where he or she is
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
DOORS LOCKED, ACCESS OPEN.
1. Những từ ngữ, "an ninh", có cả ý nghĩa tích cực và tiêu cực. Hầu hết chúng ta sẽ nói rằng chúng ta thèm an ninh cho tất cả các nhân đức positve của nó, cả về thể chất và tâm lý - gọi hồn của các safefy nhà, tình yêu bất diệt, hoặc tự do phát từ nhu cầu. Tiêu cực hơn, từ nay gợi lên hình ảnh của ngành công nghiệp rất lớn mà đã được phát triển để bảo vệ cá nhân và tài sản từ cuộc xâm lược của "người ngoài", bề ngoài là độc hại và có ý định trộm cắp hoặc thiệt hại có chủ ý.
2. Càng ngày, bởi vì họ đang nằm trong khu vực đô thị của leo thang tội phạm, những tòa nhà đó được sử dụng để cho phép truy cập miễn phí cho người lao động và người sử dụng khác (chẳng hạn như các tòa nhà văn phòng, trường học, trường cao đẳng hoặc bệnh viện) bây giờ thì không. Khu vực nhập cảnh trong thời đại khác được gọi là "Lễ tân" hiện đang có người lái bởi nhân viên an ninh. Nhân viên lễ tân, có nhiệm vụ là để tiếp khách và làm cho họ hoan nghênh trước khi chuyển chúng đến người họ đã đến để xem, đã được thay thế bởi những người có thể thao tác nó là để thanh nhập cảnh cho phép, không mong muốn hoặc các đồng bằng không hấp dẫn.
3. Bên trong, những tòa nhà được chia thành "vùng an toàn" mà thường có tất cả những cái bẫy của sự kết hợp khóa và chuông báo trộm. Những mục thiết bị thanh để người lãnh đạo, cản trở lưu thông, và tạo ra các thông số thời gian và không gian cho người dùng truy cập. Trong không gian được tạo ra bởi các khu, phòng cá nhân là chính mình và chìa khóa, mà là một vấn đề đặc biệt khi nó có nghĩa là không gian làm việc trở nên compartmentalized.
4. Để chống lại những khó khăn hậu quả của truy cập tới mọi người ở mức vật lý, chúng ta đã phát triển công nghệ truy cập. Máy tính ngồi trên mỗi bàn và được liên kết với nhau, và trong nhiều trường hợp đến vũ trụ bên ngoài của các máy tính khác, vì vậy mà các thông điệp có thể được truyền qua lại. Ở đây cũng vậy an ninh đóng một phần, vì chúng tôi không được phép truy cập vào các thông điệp dành cho những người khác. Và do đó, các mật khẩu đã được phát minh. Bây giờ tương ứng giữa các cá nhân đi từ bàn để bàn và không thể được truy cập bởi các đồng nghiệp. Danh mục thư viện có thể được tìm kiếm từ bàn của một người. Giấy tờ có thể được gửi đến, và nhận được từ, những người khác ở các báo chí của một nút.
5. Và có vẻ như rằng, cũng giống như công việc là cô lập cá nhân ngày càng nhiều, các tổ chức được nhận ra lợi thế của "nhóm làm việc"; có lẽ để khuyến khích nhân viên nói chuyện với nhau một lần nữa. Tuy nhiên, làm thế nào nhóm có thể làm việc theo nhóm nếu các khả năng thông tin liên lạc được giảm? Làm thế nào họ có thể làm việc với nhau nếu e-mail cung cấp một lá chắn điện tử thuận tiện sau đó làm mờ của công chúng và tư nhân có thể bị khai thác bởi những người kém thận trọng? Nếu tường voice-mail lên thông điệp đằng sau một mật khẩu? Nếu tôi không thể để lại tin nhắn trên bàn đồng nghiệp của tôi "bởi vì văn phòng của ông đã bị khoá?
6. Làm việc nhóm che giấu một thực tế là một loại bảo mật, 'bảo đảm việc làm, là hầu như luôn luôn không về cung cấp. Cũng giống như các tổ chức doanh nghiệp nhận ra ba loại tài nguyên vật lý: những người mà họ mua, những người mà họ cho thuê dài hạn và những người mà họ thuê ngắn hạn - vì vậy nó là nguồn nhân lực của mình. Một số nhân viên có hợp đồng lâu dài, một số có hợp đồng ngắn hạn, và một số được coi đơn giản là lao động giản dị.
7. Các hệ thống viễn thông cung cấp cho chúng tôi các đường dây trực tiếp, có nghĩa là cá nhân có thể được liên lạc mà không có người gọi phải nói chuyện với bất cứ ai khác. Voice-mail và các Anser-phone có nghĩa là cá nhân có thể giao tiếp mà không bao giờ thực sự nói chuyện với nhau. Nếu chúng ta không may, đủ để liên hệ với một tổ chức với một hệ thống quay số touch-tone tinh vi, chúng ta có thể mua và trả tiền cho họ mà không bao giờ nói chuyện với một con người.
8. Để chống lại đóng cửa này ở trên bản thân chúng tôi có Internet, mà mở ra các kênh truyền thông rộng rãi hơn bất cứ ai có thể có thể muốn hoặc cần. Hiện diện điện tử của một cá nhân trên Internet được biết đến như "Home Page" - cho thấy sự an toàn và an ninh của một lò sưởi điện tử. Một hệ thống phức tạp của môi trường 3 chiều của 'các trang web'. Các thuật ngữ chính nó tạo ra ảo ​​giác về một thực thể địa lý, mà người ngồi trước máy tính là đi du lịch, khi nó thực tế của các trang web 'đang đến với anh. 'Địa chỉ' của một loại hay một động thái cho cá nhân, chứ không phải là cá nhân di chuyển giữa chúng, bây giờ vị trí đó không còn là địa lý.
9. Một ví dụ của việc này là các điện thoại di động. Tôi bây giờ không có sẵn hoặc tại nhà hoặc tại nơi làm việc, nhưng bất cứ nơi nào tôi lấy điện thoại di động của tôi. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, chúng ta không thể thoát khỏi sự an toàn của muốn 'định vị' người ở đầu kia. Không phải ngẫu nhiên mà hầu hết mọi người chúng ta thấy việc trả lời hoặc bắt đầu một điện thoại gọi điện thoại di động ở nơi công cộng bắt đầu bằng cách nói mà người đó là
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: