Deaf and DumbTHE child who is possessed of the five senses, seeing, he dịch - Deaf and DumbTHE child who is possessed of the five senses, seeing, he Việt làm thế nào để nói

Deaf and DumbTHE child who is posse

Deaf and Dumb

THE child who is possessed of the five senses, seeing, hearing, tasting, smelling, and speech, and has a well-formed body, is greatly blessed, though lowly and poor, whether he knows it or not. To be a cripple is an affliction; to inherit a sickly body is a serious barrier to enjoyment. Then how thankful children should be who have sound bodies and all their faculties! Imagine a watch or a sewing-machine with one or more parts missing ! There are so few cases among the Latter-day Saints of .physical or mental deficiency that our children cannot realize how it is out in the world. If we placed a proper value upon these gifts of God, we would never use them unwisely.

We would not lend our eyes to gaze upon forbidden pleasures (gambling, horse-racing, evil company) or books, such as by false teaching or fascinating stories lead the mind astray; our ears to listen to calumnies, profanity, or impure conversation; our. tongues to speak falsely, or taste intoxicating drinks, or tobacco, or in saying anything we should be ashamed of.

In resisting these temptations lies the chief trial of life. "What!" asks one, "do the chief evils of life come through the use of eyes, ears, and tongue ? I thought it was what we did." Yes, but your eyes, ears, and tongue lead you into the acts. The souls of the blind are unsullied by sights of sin. The hearts of the deaf have never ached in response to angry tones. The tongues of the dumb have never uttered profanity.

When I have heard and seen children quarreling, with discordant voices, and darting angry looks as challenges or resentment, I have wished that I might take them to an institution where the deaf, dumb, and blind reside. I think their hearts would be touched with pity and sorrow.

Look upon the eyes that have never seen one of the millions of beautiful things in this world, the ears that have never heard music or a loving voice that exist in eternal blank. Think of the tongues like frozen brooks, fettered prisoners that cannot utter one sound, though in peril or the pains of death. Try to realize such a life as this would be, or all of these combined, and then ask yourself if God has slighted you.

But the fortunate possessor of all these gifts must not be too sure that they are his, or his to keep ; they are not; God has lent them to us, and requires us to make a wise use of them.

An Hour with the Aged

AT a time when I had a nice Sunday-school class, of which I was very fond, there was an aged and very eccentric old lady who was quite particular in the selection of her acquaintances. For some reason of her own, she favored me with her friendship, and it became my custom to start so early to Sunday-school that I could spend an hour with her. Her room was very odd to look at ; she had a fancy for putting almost everything into a separate little bag. The hair-brush, coarse and fine combs, were each suspended in a bag just exactly large enough. Even the penholder stuck out of the top of a slender bag that just fitted it. Would you imagine a thimble-bag also? It was a fact. It took me several visits to become accustomed to her oddity. " It was partly on account of the dust, and partly a habit of order," she said. I found out through her kindness of heart that some of these calico bags held a bunch of grapes and an apple each. "I've got grandchildren," she explained.

She also had a Bible so very old that the pages were yellow, and it was so large it was awkward to hold. Many a pleasant talk we had, she explaining to me passages that were obscure. How I loved to read the writings of Esdras in the Apocrypha, and how odd were some of the names in the old Bible ! Such old-fashioned ear-rings as she wore, too. One day I asked her if she had not had them a long time, for my mother had, hidden safely away, a pair something like them that grandpa gave her for her fifth birthday, when he came home with his ship. Said she, "My husband put these in my ears forty years ago on our wedding-day, and I want them buried with me."

It so happened that her wish was fulfilled that same summer, and it was my mournful pleasure to attend her last hours and moments in this life.

Dear children, it is a sacred pleasure to realize that you have lightened a few hours of the aged and lonely who have been withdrawn from the sunshine and cheerfulness of outdoor existence. If it is your privilege to do so, let your ministrations help them to forget a portion of their sorrow and pain, and perhaps they may bear a kind word for you to the higher and better world.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Điếc và câmCon người là sở hữu của năm giác quan, nhìn thấy, nghe, nếm, mùi, và nói, và có một cơ thể tốt được hình thành, được rất nhiều may mắn, mặc dù thấp kém và người nghèo, cho dù ông biết nó hay không. Để là làm tê liệt một là một affliction; thừa kế một cơ thể hay đau là một trở ngại nghiêm trọng để thưởng thức. Sau đó làm thế nào biết ơn trẻ em cần là những người có cơ quan, âm thanh và tất cả các khoa của họ! Hãy tưởng tượng một chiếc đồng hồ hoặc một máy may với một hoặc nhiều phần thiếu! Có những trường hợp rất ít trong số Latter-day Saints của .physical hoặc thiếu hụt tâm thần mà con em chúng ta không thể nhận ra như thế nào nó là ra trên thế giới. Nếu chúng tôi đặt một giá trị đúng khi những quà tặng của Thiên Chúa, chúng tôi sẽ không bao giờ sử dụng họ Phung.Chúng tôi sẽ không cho vay mắt của chúng tôi để ngắm những niềm vui bị cấm (cờ bạc, đua ngựa, ác công ty) hay sách, chẳng hạn như bằng cách giảng dạy sai hoặc câu chuyện hấp dẫn dẫn tâm lạc lối; tai của chúng tôi để lắng nghe calumnies, thô tục hoặc không tinh khiết hội thoại; của chúng tôi. lưỡi để nói sai, hoặc hương vị say ly, hoặc thuốc lá hoặc trong nói bất cứ điều gì chúng ta nên xấu hổ về.Trong việc chống lại những cám dỗ nằm thử nghiệm chính của cuộc sống. "Những gì!" yêu cầu một, "làm các tệ nạn chính của cuộc sống đi qua việc sử dụng mắt, tai, và lưỡi? Tôi nghĩ đó là những gì chúng tôi đã làm." Có, nhưng đôi mắt của bạn, tai, và lưỡi dẫn bạn vào các hành vi. Linh hồn của những người mù được unsullied bởi điểm tham quan của tội lỗi. Trái tim của người điếc có không bao giờ ached đáp ứng tức giận âm. Lưỡi của các câm không bao giờ đã thốt lên thô tục.Khi tôi đã nghe và nhìn thấy trẻ em quarreling với tiếng nói ca, và xuôi tức giận trông như những thách thức hoặc oán hận, tôi có muốn rằng tôi có thể đưa họ đến một cơ sở giáo dục nơi người điếc, câm, và mù cư trú. Tôi nghĩ rằng trái tim của họ sẽ được xúc động với thương hại và phiền muộn.Nhìn vào mắt mà chưa bao giờ thấy một trong hàng triệu những thứ xinh đẹp trong thế giới này, tai mà chưa bao giờ nghe nhạc hoặc một giọng nói yêu thương mà tồn tại trong vĩnh cửu trống. Hãy suy nghĩ của lưỡi như đông lạnh brooks, chằng tù nhân không utter một âm thanh, mặc dù trong nguy hiểm hoặc các cơn đau của cái chết. Cố gắng để nhận ra một cuộc sống như điều này sẽ, hoặc tất cả các kết hợp, và sau đó hãy tự hỏi nếu Thiên Chúa đã slighted bạn.Nhưng may mắn của người sở hữu tất cả những quà tặng không phải là quá chắc chắn rằng họ là của mình, hoặc của mình để giữ; họ là không; Thiên Chúa đã cho vay họ cho chúng tôi, và yêu cầu chúng tôi để làm cho việc sử dụng khôn ngoan của họ.Một giờ với người giàTẠI một thời điểm khi tôi đã có một lớp học trường Chúa Nhật tốt đẹp, mà tôi đã được rất ngây thơ, có là một tuổi và rất lập dị cũ lady người khá cụ thể trong việc lựa chọn của người quen của cô. Đối với một số lý do của mình riêng, bà ủng hộ tôi với tình bạn, và nó trở thành của tôi tùy chỉnh để bắt đầu sớm như vậy để trường chủ nhật rằng tôi có thể chi tiêu một giờ với cô ấy. Phòng của cô là rất lẻ để xem xét; cô đã có một ưa thích cho đặt gần như tất cả mọi thứ vào một túi nhỏ riêng biệt. Bàn chải tóc, thô và tinh lược, mỗi bị đình chỉ trong một túi chỉ chính xác đủ lớn. Ngay cả Penhold mắc kẹt ra khỏi đầu của một túi mảnh chỉ trang bị cho nó. Bạn có thể tưởng tượng thimble túi cũng? Đó là một thực tế. Nó đã cho tôi một số thăm để trở thành quen với oddity của cô. "Đó là một phần vào tài khoản của bụi, và một phần là một thói quen của trật tự," cô nói. Tôi phát hiện ra thông qua lòng tốt của cô của trái tim một số các túi calico tổ chức một bó nho và một quả táo mỗi. "Tôi đã có cháu,", bà giải thích.Cô cũng đã có một kinh Thánh như vậy rất cũ rằng các trang màu vàng, và nó đã rất lớn đó là khó khăn để giữ. Nhiều một dễ chịu nói chuyện chúng tôi đã có, cô giải thích cho tôi đoạn đã được che khuất. Làm thế nào tôi yêu để đọc các tác phẩm của Esdras trong các Apocrypha, và làm thế nào lẻ đã một số những cái tên trong kinh thánh cũ! Các vòng tai old-fashioned như cô mặc, quá. Một ngày, tôi yêu cầu cô nếu cô ấy đã không có họ một thời gian dài, cho mẹ tôi đã có, ẩn một cách an toàn, một cặp một cái gì đó như họ rằng ông đã cho cô ấy cho sinh nhật thứ năm của cô, khi ông đến nhà với con tàu của mình. Nói cô, "chồng tôi đặt bốn mươi năm trước đây trong tai của tôi vào ngày cưới của chúng tôi, và tôi muốn họ chôn cất với tôi."Nó như vậy xảy ra rằng mong muốn của cô được thực hiện cùng một vào mùa hè, và nó là niềm vui của tôi bi ai tham dự của cô cuối cùng giờ và những khoảnh khắc trong cuộc sống này.Các con thân mến, đó là một niềm vui thiêng liêng để nhận ra rằng bạn đã làm sáng một vài giờ của tuổi và cô đơn người đã rút khỏi ánh nắng và đánh ngoài trời tồn tại. Nếu đó là đặc quyền của bạn để làm như vậy, cho phép của bạn ministrations giúp họ quên đi một phần của phiền muộn và đau của họ, và có lẽ họ có thể chịu một từ loại cho bạn đến với thế giới cao hơn và tốt hơn.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Deaf and Dumb

THE child who is possessed of the five senses, seeing, hearing, tasting, smelling, and speech, and has a well-formed body, is greatly blessed, though lowly and poor, whether he knows it or not. To be a cripple is an affliction; to inherit a sickly body is a serious barrier to enjoyment. Then how thankful children should be who have sound bodies and all their faculties! Imagine a watch or a sewing-machine with one or more parts missing ! There are so few cases among the Latter-day Saints of .physical or mental deficiency that our children cannot realize how it is out in the world. If we placed a proper value upon these gifts of God, we would never use them unwisely.

We would not lend our eyes to gaze upon forbidden pleasures (gambling, horse-racing, evil company) or books, such as by false teaching or fascinating stories lead the mind astray; our ears to listen to calumnies, profanity, or impure conversation; our. tongues to speak falsely, or taste intoxicating drinks, or tobacco, or in saying anything we should be ashamed of.

In resisting these temptations lies the chief trial of life. "What!" asks one, "do the chief evils of life come through the use of eyes, ears, and tongue ? I thought it was what we did." Yes, but your eyes, ears, and tongue lead you into the acts. The souls of the blind are unsullied by sights of sin. The hearts of the deaf have never ached in response to angry tones. The tongues of the dumb have never uttered profanity.

When I have heard and seen children quarreling, with discordant voices, and darting angry looks as challenges or resentment, I have wished that I might take them to an institution where the deaf, dumb, and blind reside. I think their hearts would be touched with pity and sorrow.

Look upon the eyes that have never seen one of the millions of beautiful things in this world, the ears that have never heard music or a loving voice that exist in eternal blank. Think of the tongues like frozen brooks, fettered prisoners that cannot utter one sound, though in peril or the pains of death. Try to realize such a life as this would be, or all of these combined, and then ask yourself if God has slighted you.

But the fortunate possessor of all these gifts must not be too sure that they are his, or his to keep ; they are not; God has lent them to us, and requires us to make a wise use of them.

An Hour with the Aged

AT a time when I had a nice Sunday-school class, of which I was very fond, there was an aged and very eccentric old lady who was quite particular in the selection of her acquaintances. For some reason of her own, she favored me with her friendship, and it became my custom to start so early to Sunday-school that I could spend an hour with her. Her room was very odd to look at ; she had a fancy for putting almost everything into a separate little bag. The hair-brush, coarse and fine combs, were each suspended in a bag just exactly large enough. Even the penholder stuck out of the top of a slender bag that just fitted it. Would you imagine a thimble-bag also? It was a fact. It took me several visits to become accustomed to her oddity. " It was partly on account of the dust, and partly a habit of order," she said. I found out through her kindness of heart that some of these calico bags held a bunch of grapes and an apple each. "I've got grandchildren," she explained.

She also had a Bible so very old that the pages were yellow, and it was so large it was awkward to hold. Many a pleasant talk we had, she explaining to me passages that were obscure. How I loved to read the writings of Esdras in the Apocrypha, and how odd were some of the names in the old Bible ! Such old-fashioned ear-rings as she wore, too. One day I asked her if she had not had them a long time, for my mother had, hidden safely away, a pair something like them that grandpa gave her for her fifth birthday, when he came home with his ship. Said she, "My husband put these in my ears forty years ago on our wedding-day, and I want them buried with me."

It so happened that her wish was fulfilled that same summer, and it was my mournful pleasure to attend her last hours and moments in this life.

Dear children, it is a sacred pleasure to realize that you have lightened a few hours of the aged and lonely who have been withdrawn from the sunshine and cheerfulness of outdoor existence. If it is your privilege to do so, let your ministrations help them to forget a portion of their sorrow and pain, and perhaps they may bear a kind word for you to the higher and better world.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: